Duy Ngã Độc Tôn
Tác giả: Tiểu Đao Phong Lợi
-----oo0oo-----
Chương 828: Tần Lập ra tay!
Nhóm dịch: Tepga
Đả Tự: Bảo Ngọc & Sophia_Teru --- 4vn.eu
Sưu Tầm by ™HoaLân --- 4vn.eu
Nếu như mà có thể được, Tần Lập thà rằng trực tiếp tặng cái danh hiệu người ứng vận này cho đối phương. Oan uổng ngươi có thể cõng thay ta, nhưng chịu chết... là do ngươi đi vậy!
Tuy nhiên người thanh niên này cũng thật là lợi hại, trong thời gian không tới hai năm có thể liên tục đánh bại mười sáu vị Thần Vương, Tần Lập tự hỏi, chính mình có thể đánh bại Thần Vương, nhưng có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, liên tục đánh bại nhiều Thần Vương như thế, điều này thật đúng là khó nói.
Hơn nữa, cảnh giới Thần Vương tứ trọng, đã là cường giả cấp bậc ngang với Thú Vương hiện giờ, đã lĩnh ngộ thiên đạo, quá nửa đều có đạo của mình, hoặc có bí thuật tổ tiên truyền xuống, sẽ không dễ dàng thua trận như vậy?
Nhưng cho dù nói thế nào, người thanh niên này xuất hiện cũng coi như chia sẻ không ít áp lực cho Tần Lập, có người nói Thông Thiên Đại Đế cũng đã phái người tìm kiếm người trẻ tuổi xuất quỷ nhập thần này, có ý chào mời.
Chào mời hả?
Trong lòng Tần Lập cười lạnh, sợ rằng chưa chắc. Chuyện Thông Thiên Đại Đế muốn làm nhất, sợ rằng là lấy người thanh niên này bù đắp mắt trận thì có.
Hai con hổ lớn này ăn xong, nhàn nhã bước ra khỏi quán rượu. Vừa ra khỏi quán rượu, mấy người trẻ tuổi quần áo hoa lệ kia cũng đi ra sát phía sau.
Tần Lập ném lại một khối Nguyên nhỏ, đứng lên đi theo hướng hai con hổ rời đi.
Hai con hổ dường như cũng nhận ra điều gì, trên đường vẫn đi trên nơi hẻo lánh. Trong Thú Thần Thành cũng không phải toàn là kiến trúc, còn có rất nhiều rừng núi. Điều này chủ yếu có liên quan tới các linh thú sống trong tòa thành này, không phải là tất cả linh thú đều thích ở bên trong kiến trúc nhân loại.
Phía trước là một mảnh rừng cậy phạm vi mười mấy dặm, rừng rậm xanh um tươi tốt, cây cối có vẻ rất xa xưa, dây leo quấn chặt. Tới gần rừng rậm, có thể cảm giác được một cổ khí tức mát lạnh.
Hai con hổ dừng bước, con hổ đực lúc này không có một chút men say, xoay người lại nhìn phía sau nhàn nhạt nói:
- Thứ dấu đầu lời đuôi, ra đây đi!
Mấy người trẻ tuổi quần áo hoa lệ bắt đầu hiện hình từ trong không khí, vẻ mặt cũng không có kinh hoảng vì bị phát hiện, mà đều mang theo vẻ cười lạnh nhàn nhạt.
Trong đó có một người thanh niên bề ngoài khoáng ba mươi tuổi, một thân áo dài màu tím hoa lệ, đầu đội buộc tóc kim quan, diện mạo rất là anh tuấn, khóe miệng ẩn hiện ý cười lạnh băng, lành lạnh nói:
- Hai con súc sinh các ngươi, lá gan thật là không nhỏ. Phát hiện chúng ta theo sau, ngược lại còn dẫn chúng ta đi tới nơi hoang vắng này. Ha ha, vậy thì lại bớt cho chúng ta rất nhiều phiền phức.
Con hổ cái kia giọng sắc bén nói:
- Các ngươi muốn làm gì? Đây là Thú Thần Thành!
- Biết đây là Thú Thần Thành, chúng ta cũng không làm gì, chỉ là gần đây thân thể có chút không thoải mái, muốn tìm chút rượu hổ cốt, tẩm bổ một chút!
Thanh niên anh tuấn áo tím kia nói xong, liền cười to lạnh lẽo.
Mấy người nam nữ thanh niên đi theo sau hắn cũng cười ha hà theo. Hai nữ tử cực đẹp, sắc mặt ửng đỏ, nhưng cũng cúi đầu cười hì hì.
- Rượu hổ cốt?
Con hổ đực cười lạnh nói:
- Vậy phải xem các ngươi có bản lĩnh đó hay không. Chẳng qua ta rất hiếu kỳ, các ngươi là ai? Vì sao lại sinh ra sát ý mãnh liệt đối với chúng ta như thế?
- Cái này phải hỏi chính ngươi rồi, ai bảo miệng mồm các ngươi thối như vậy, nói lời không nên nói!
Thanh niên áo tím nói rồi, nhìn thoáng qua người trẻ tuổi dẫn đầu hơn hai mươi tuổi phía sau, sau đó cười lạnh nói:
- Người Vương tộc Tam Địa chúng ta, nào phải loại súc sinh các ngươi có thể nói bậy được chứ?
- Thì ra các ngươi là đám rác rưởi Vương tộc Tam Địa. Ha ha ha ha.
Con hổ đực cười lạnh, nó đã bị mấy người thanh niên kia một câu súc sinh này một câu súc sinh nọ chọc giận, nói chuyện cũng không nể tình nữa. Đôi mắt hổ trợn to của nó nhìn người trẻ tuổi mới hai mươi dẫn đầu vẫn luôn im lặng, nói:
- Ngươi chính là tên vương tử muốn lấy công chúa bộ tộc Thú Vương chúng ta?
Người trẻ tuổi mới hai mươi kia khẽ lắc đầu, cười khẽ nói:
- Không phải tạ muốn lấy ả là ca ca của ta. Còn ta lại chướng mắt một con súc sinh hóa hình.
- Ngươi, muốn chết!
Con hổ đực dù là có oán hận mấy câu với Thú Vương, vậy thì đó cũng là chuyện Thú tộc nhà mình, không cho phép người ngoài nhục mạ như vậy.
Con hổ cái to lớn kia lạnh lùng nói:
- Các hạ hạ nhục công chúa bộ tộc Thú Vương chúng ta, chẳng phải là mắng luôn cả ca ca ngươi hay sao?
Người trẻ tuổi mới hai mươi kia không chút phật lòng, nhàn nhạt cười nói:
- Mắng thì đã sao? Giết các ngươi, sẽ không có người biết ta đã mắng hắn nữa.
- Lâm Long, lên, giết hai con súc sinh này đi. Hành động bí mật một chút, động tác nhanh lên một chút, đừng gây ra động tĩnh quá lớn. Dù sao, nơi này là Thú Thần Thành,
Thanh niên áo tím kia đáp lại, đi về phía hai con hổ lớn, cười lạnh nói:
- Hai con súc sinh, đừng trách ta lòng dạ độc ác, muốn trách, thì trách các ngươi miệng mồm hạ tiện mà thôi!
Nói rồi, trên người thanh niên áo tím này bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức mãnh liệt. Cổ khí tức hùng hồn này đủ san bằng rừng núi, lại bị thanh niên anh tuấn áo tím này khống chế trong phạm vi ba thước quanh thân thể mình, chỉ tay về phía hai con hổ, cười lạnh nói:
- Hai tên các ngươi, cùng lên đi, đừng lãng phí thời gian!
-Ngao!
Con hổ đực phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ, chân trước gập lại, chân sau đạp mạnh, một cái mãnh hổ xuống núi nhào về phía thanh niên áo tím. Nơi nó lướt qua mang theo một cơn gió rít, cắt nát không gian xung quanh, thật là dọa người!
Thú tu đơn thuần , trên người chúng nó mang theo cỗ sát khí đã tính. Tới một trình độ nhất định, cũng coi như là một loại bí thuật một loại đạo thuộc về linh thú. Chúng nó ở giữa tự nhiên, dung hợp thiên đạo tự nhiên, loại bí thuật hình thành từ sát khí này, dù cho võ giả nhân loại cảnh giới cao hơn chúng nó cũng không dám đối đầu chính diện.
Thanh niên áo tím này lại mặt không đổi sắc, hai tay đẩy ra, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay lớn hình thành từ dao động năng lượng, trực tiếp đánh lên sát khí do con hổ tuôn ra!
Ầm!
Một tiếng nổ lớn, sóng khí san bằng phạm vi mấy trăm thước, cổ thụ ngàn năm, trong nháy mắt này hóa thành hư ảo, mặt đất cháy đen từng mảng!
Con hổ đực rút lui ra sau, thanh niên áo tím lại không chút lay chuyển chỉ một chiêu liền phân rõ cao thấp!
- Các ngươi nên cùng tiến lên đi, ngươi, không phải đối thủ của ta!
Thanh niên áo tím chỉ vào con hổ đực, vẻ mặt nhàn nhạt trào phúng.
- Rống!
Con hổ cái củng rống lên một tiếng giận dữ. Hồ gầm sơn lâm. tiếng rống này phát ra sóng âm cực kỳ mãnh liệt, làm cho không gian trước mắt cũng trở nên vặn vẹo.
Con hổ đực tốc độ nhanh như tia chớp, một lần nữa đánh về phía thanh niên áo tím!
Rồng đạp mây, hồ cưỡi gió. Hai con hổ lớn thú tu không lựa chọn hóa hình này, bí mật mang theo một cơn gió cực kỷ mãnh liệt. Cơn gió này như lưỡi dao sắc bén, cắt nát không gian thành mảnh nhỏ. Thân thể to lớn dài mấy chục trượng của chúng nó, càng mang theo lực vạn cân, tạo cho người ta cảm giác như hai ngọn núi cao khổng lồ, ập về phía người thanh niên áo tím!
xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Phía sau lưng người thanh niên áo tím bỗng nhiên vùng lên một hư ảnh Ma Thần to lớn. Ma Thần này mặt mũi dữ tợn, có ba đầu sáu tay, trên mỗi một tay đều nắm vũ khí khác nhau.
Ma Thần cao chừng trăm thước, trực tiếp đánh về phía hai con mãnh hổ!
Tần Lập vẫn trốn ở trong chỗ tối âm thầm theo dõi, trong lòng không khỏi rùng mình, thâm khen bí thuật người thanh niên này thật là mạnh mẽ! Đây rõ ràng khác biệt với những bí thuật Hoang cổ mà Tần Lập từng thấy được trước kia, hắn là thuộc về bí thuật truyền thừa của riêng nơi Thần Vực.
Lại có thể diễn hóa ra Ma Vương ba đầu sáu tay, thực lực thanh niên này làm cho Tần Lập sinh ra lòng cảnh giác.
Trên thân thể hai con mãnh hổ, lúc này cũng bốc lên hư ảnh mãnh hổ khổng lồ. Hai hư ảnh mãnh hổ vô cùng khổng lồ, đánh về phía hư ảnh Ma Thần ba đầu sáu tay của ngươi thanh niên áo tím kia.
Hai bên bắt đầu chém giết kịch liệt!
Tốc độ qua lại nhanh đến mức làm người ta hoa cả mắt. Sau mấy chục hiệp, thanh niên áo tím bổng hét lớn tiếng, miệng phun ra một ngụm máu huyết. Liền thấy hư ảnh Ma Thần ba đâu sáu tay, toàn thân bồng chốc bộc phát ra hào quang vạn trượng, sáu kiện vũ khí trên sáu cánh tay đều tản mát ra sát khí dọa người.
Dường như sức chiến đấu tăng vọt mấy lần trong nháy mắt, trực tiếp chém hư ảnh hai con mãnh hổ thành mảnh nhỏ!
Hai con hổ bên dưới miệng phun máu, bị thương không nhẹ.
- Giết!
Thanh niên áo tím quát lớn một tiếng, hư ảnh Ma Thần phía sau giương nanh múa vuốt, nhào về phía hai con hổ đã bị thương.
Ầm ầm ầm!
Hai con hổ đều phun ra một đoàn lốc xoáy, đẩy lùi hư ảnh Ma Thần.
Sau đó liếc nhìn lẫn nhau, trong mắt lộ vẻ không bỏ, đồng loạt chóp động vẻ quyết liệt. Chiến đấu cấp bậc này, tài không bằng người, có khả năng sẽ phải trả giá bằng sinh mệnh.
Nhưng muốn chém giết chúng nó, không trả một cái giá đắt, vậy thì đừng mơ!
- Hai con súc sinh này muốn tự bạo, Lâm Long cẩn thận!
Người trẻ tuổi khoảng hai mươi kia bồng lên tiếng nhắc nhỡ.
- Điện hạ cứ yên tâm đi, giết hai con súc sinh này, còn không phải dễ như trở bàn tay?
Thanh niên áo tím trên khóe miệng còn giữ vẻ tươi cười tự tin, hai tay dang ra. Hư ảnh Ma thần to lớn, dang rộng sáu cánh tay, sáu kiện vũ khí hình thù kỳ quái, nhưng sát khí hùng hồn đồng thời giở lên.
- Chém!
Theo người thanh niên áo tím quát to một tiếng, hư ảnh Ma Thần dùng thế sấm sét đánh về phía hai con hổ bị thương.
Lúc này, hai con hổ cũng đã bất chấp giá nào chuẩn bị tự bạo, không thể để cho đối phương tốt lành.
Ngay trong lúc chỉ mành treo chuông, một bóng người lao vút tới, giơ chân lên hung hăng đá một cước lên ngực thanh niên áo tím kia. Thanh niên áo tím cùng những người ở phía sau hắn căn bản không ngờ tới ở nơi này lại còn che giấu kẻ thứ ba, càng không ngờ tới thực lực đối phương kinh người như vậy!
Xương ngực thanh niên áo tím lập tức vỡ vụn toàn bộ, một ngụm máu tươi phun lên giữa không trung, hoa lệ mà thê lương, trong ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin được.
Hư ảnh Ma Thần vô cùng to lớn kia vũ một tiếng, tiêu tán trong không khí hai con hổ đã chuẩn bị xong tự bạom lúc này cũng ngây người.
Tần Lập sau khi lao tới, không có bất kỳ do dự nào, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay trực tiếp chém về phía đầu người thanh niên áo tím kia.
- Hạ thủ lưu tình!
Cùng lúc người trẻ tuổi mới hai mươi kia hô lên lời này, đã thấy một cái đầu lâu của ngươi thanh niên áo tím kia bay lên cao, vọt lên mấy chục trượng. Một dòng máu nóng theo cổ phun trào ra, đụng tới cái đầu ở bên trên, giống như một dòng sông máu trút xuống từ trên trời.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn.eu/forum/showthread.php?79511-Keu-Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: