"Theo ta đi Minh giới." Thương Nam Thần Quân nói.
Lâm Hoa liều mạng lắc đầu, cùng ngươi đi Minh giới, không phải là cùng ngươi đi tìm chết sao? Mặc dù dung mạo ngươi anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, nhưng ta không muốn cùng ngươi chết vì tình a! ! !
" Không đi?"
Lâm Hoa kiên định lắc đầu, chết cũng không đi.
"Chắc chắn chứ?"
Lâm Hoa gật đầu
Thương Nam Thần Quân lại cười nói: "Mạn Châu Sa Hoa."
Lâm Hoa nhanh chóng nhảy vào trong ngực Thương Nam Thần Quân, vì đại nghĩa mà nghiêm nghị nói: "Đi thôi, đi Minh giới."
Vì thành người, ta liều mạng.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Thương Nam Thần Quân sải cánh phượng, bay lượn trên không.
Lâm Hoa trong lòng oán giận, ngươi không phải là Thần Quân sao? Tại sao đến chỗ nào cũng đều tự bay? Keo kiệt đến ngay cả xe ngựa cũng không có? Ta không thích đi hóng gió, rất lạnh a.
Thương Nam Thần Quân bay thật lâu, cuối cùng dừng ở một bờ sông lớn sóng gợn lăn tăn .
Nói là sông lớn, thật ra thì trong mắt Lâm Hoa, so với biển còn rộng hơn, mặt sông xanh biếc nhấp nhô, khói mù lượn lờ, trông rất đẹp mắt.