Gặp Em Là Điều Tuyệt Đẹp Nhất Chương 3.2

Chương 3.2
An Ninh cùng Tường Vi vào một quán ăn bình thường nằm trong nội thành, Tường Vi nhìn không chớp mắt rồi vọt tới ngồi xuống vị trí sát cửa sổ, nơi mà tầm nhìn vô cùng tốt, vẫy tay, “Taxi!” Sửng sốt, “Nhầm rồi, waiter!

An Ninh khập khiễng đi qua ngồi xuống, “Tui mời khách cho?!”

Tường Vi: “Vì sao? Hôm nay hẳn là tui khao mới đúng.”

An Ninh cười nói: “Đợi lát nữa ăn no bà cõng tui về.”

Tường Vi trừng mắt: “Bà đi ra ngoài tùy tiện kêu vài tiếng, rất nhiều người tình nguyện cõng cô gái như bà đấy.”

“Nhưng là tui sợ người lạ mà.”

 

“Này, người quen đến đây.” Tường Vi cúi đầu xem tin tức, “Mao Mao nói muốn mời chúng ta ăn điểm tâm ngọt – tuy rằng cá nhân cảm thấy con bé đều béo thành như vậy liền không thể ăn mặn chút?” Vừa buông di động lại có điện thoại gọi tới, nhìn thấy tên, tâm hoa nộ phóng.

“Giang sư huynh à, đúng, đúng, ăn cơm ở đâu, anh nhìn thấy tụi em à? Anh ở gần đây? ! Thế thì lại đây ăn chung đi, nhiều người vui hơn ~ “

Vì thế mười phút sau, An Ninh lại một lần nữa cùng Giang Húc ăn chút cơm.

Trong lúc Giang sư huynh quan tâm hỏi cô hai vấn đề, một, “Không ngại để anh giống Vi Vi gọi em là An Ninh chứ?”

An Ninh: “À… Vi Vi không gọi em là An Ninh.”

Hai: “Em – quen biết Từ Mặc Đình?”

An Ninh: “Có quen.”

Sư huynh nổi danh trầm mặc, quay đầu cùng Vi Vi nói chuyện với nhau… Sau lại có người đến chào hỏi Giang Húc, “Anh là Giang sư huynh Giang Húc… Tôi không nhận sai người chứ?”

Giang Húc đã nhìn quen loại trường hợp này, gật đầu nói: “Vâng. Bạn là – “

“Em cũng học đại học Y, vô danh tiểu tốt mà thôi.” Đối phương khiêm tốn xua tay, “Anh là người sáng lập hội Đả kích của đại học Y, em ngưỡng mộ anh đã lâu! Hiện em đang là tay keyboard .” ( =)) xin thứ lỗi vì ko biết edit tên hội đó là j, có lẽ là 1 clb âm nhạc)

Bạn học A Miêu một lòng một dạ cúi đầu ăn cơm “Ý” một tiếng, tên nghe rất quen nha…

“Ảnh chụp của anh vẫn còn đăng trên sách tuyên truyền của trường chúng ta.”

“Đó là do trường học cũ ưu ái thôi.”

“Sư huynh vì sao chuyển đi học nghiên cứu bên đại học X vậy?”

Giang Húc cười nhẹ: “Muốn đổi hoàn cảnh, nhiều thể nghiệm gì đó hơn…”

An Ninh càng nghe càng cảm thấy giống một hồi hỏi thăm danh nhân… Cuối cùng quân tiểu tốt vừa lòng rời đi sau khi xin được chữ ký… Lưu lại Tường Vi càng thêm khuynh đảo ánh mắt, hơn nữa vị kia trên đường trở về vẫn líu lo “Romeo của tui, á, Romeo của tui…”, thẳng đến An Ninh “Ai nha” một tiếng, “Thì ra là ẻm nha.”

Tường Vi: “Ai?”

An Ninh: “À, không có, tại đột nhiên nhớ tới một vị… mỹ nữ.”

Tường Vi lắc đầu thở dài: “Bà nói bà không có tiền đồ, nghĩ gì tới mỹ nữ nào chứ…” mắt liếc thấy cô dừng chân, “Sao?”

An Ninh: “Mao Mao…”

 

Cửa căn tin số 2, lúc này Mao Hiểu Húc giơ lên mảnh giấy các-tông, trên đó viết: Tổng kết mười bảy đại tinh thần… đang bị đám đông ra vào căn-tin vây quanh.

“Các bạn sinh viên, hôm nay tôi muốn từ bảng báo cáo của Đại hội lần thứ XVII bắt đầu bàn về công tác ẩm thực trường chúng ta cần được cải tiến vài chỗ.”

“Tại đại hội lần thứ XVII, Đào ca tuyên bố, chủ đề đại hội lần này là giương cao lá cờ vĩ đại của chủ nghĩa khoa học xã hội đặc sắc Trung Quốc, lấy lý luận của Đặng Tiểu Bình cùng tư tưởng quan trọng “Ba đại diện” làm chỉ đạo, quán triệt xâm nhập chứng thực sự phát triển khoa học, tiếp tục giải phóng tư tưởng, kiên trì mở rộng cải cách, đẩy mạnh khoa học phát triển, xúc tiến công bằng xã hội.”

“Công tác căn tin trường ta, từ xa xưa tới nay lấy tôn chỉ “Phục vụ người dân”, tích cực làm ra các món ăn mới, lấy phẩm chất ổn định phục vụ thầy trò, vì việc dạy học, nghiên cứu khoa học hoạt động c ung cấp trụ cột hậu cần kiên cố của đại học X. Vì kiến thiết tốt công bằng xã hội, quán triệt tinh thần đại hội XVII của Đảng, tôi dốc lòng đưa ra đề nghị ẩm thực của trường:

Một, mặt bằng căn tin rất nhỏ! Có thể tăng thêm một chút hay không!

Hai, có hay không chuyện căn tin vẫn đang cung cấp thịt gà cùng thịt bò? Lấy thịt gà chay thay thế thịt gà thật không phải là kế lâu dài.”

“Tôi hy vọng nhà trường có thể thực hiện quyết tâm quán triệt chứng thực khoa học phát triển, tăng mặt bằng, khôi phục cung ứng thịt gà và thịt bò, định giá hợp lý, đi đến con đường phát triển!”

Tường Vi mặc niệm: “Tôi không quen cô ta tôi không quen cô ta… Cùng chúng ta không liên quan cùng chúng ta không liên quan…” =))

Mao Mao: “Sẵn dịp ở đây tôi giới thiệu một chút, thứ ba này bạn tôi Phó Tường Vi muốn tham gia cuộc thi hình tượng đại sứ của trường, Phó Tường Vi, lớp 10 Khoa Vật lý, bạn của tôi! Hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn, bỏ phiếu nhiều hơn!”

Tường Vi: “Ặc, giết tui đi!”

An Ninh cười nói: “Ờ… Vi Vi, lăn lộn bên ngoài, luôn phải biết trả giá.”

“Khụ khụ.” Phía sau có người hình như vô cùng quân tử nhịn cười ho nhẹ một tiếng , An Ninh quay lại – sửng sốt.

Anh nhìn đám người cách đấy năm mét, “Bạn học của em?”

Cũng không thể nói không phải… “Ờ, bạn cùng phòng.”

“Ở ngoài mới về?”

“Vâng.”

“Anh vừa đến đây, đi với anh một chút nhé!”

Đạo đức tốt như thế, phong độ như thế… Nhưng mà, cô có thể nói không được không nhỉ… =)) dc mới sợ

Lúc này Tường Vi khiếp sợ nhìn hết thảy trước mắt!

An Ninh: “…”

Từ Mặc Đình: “Sao vậy?”

An Ninh: “Đi thôi.”

Tường Vi: “…”

 

Nguồn: truyen8.mobi/t66229-gap-em-la-dieu-tuyet-dep-nhat-chuong-32.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận