Hãn Tặc Chương 17: Tiếng súng lúc nửa đêm



    Hãn Tặc
    Tác giả: Nam Nhàn ​​
    Chương 17: Tiếng súng lúc nửa đêm

    Dịch: Bạch Sầu
    Biên: Bạch Sầu
    Nguồn:



    Ăn xong bánh ngọt, Vũ Tịch Nhan đi ra ngoài tìm tài xế, Lý Tú Chi nhân cơ hội nói: "Cổ Thần Dt, ngươi đã cứu Tiểu Vũ, gia đình chúng ta vn vô cùng cảm tạ. Chỉcó điều, ngươi và Tiểu Vũ dần dần trưởng thành, thời điểm cần tránh thì nên tránh. Thanh danh của con bé rất quan trọng, cứthế mãi, sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt tới nó, sau này đến lúc lp gia đình thì tương đối phiền toái..."

    Sắc mặt của Vũ Tịch Thành cùng Cổ Thần Dt đều khẽ biến đổi.



    "... Chúng ta không phải là loại người lãnh khốc vô tình, tương lai, ngươi gặp phải khó khăn thì cứđến tìm ta, công ăn việc làm hay chuyện gì khác, Vũ gia vn có đủ khảnăng trợ giúp." Thấy sắc mặt thiếu niên có chút trắng bệch, Lý Tú Chi hơi ngừng lời rồi tiếp tục nói: "... Lời này của ta ý là không phản đối ngươi và Tiểu Vũ trở thành bạn bè thân thiết, cũng không phản đối việc tiếp tục giữvững quan hệ bạn học trong sáng, nhưng mọi chuyện phải có ranh giới... Điều này kì tht cũng là vì muốn tốt cho hai người các ngươi."

    Nếu thực sự là một tiểu nam sinh 13 tuổi, Cổ Thần Dt có lẽ không có khảnăng hiểu được ý nghĩa của những lời đó, nhưng tồn tại trong thân thể13 tuổi này chính là một linh hồn 30 tuổi, thời điểm nghe được một nửa, hắn đã hoàn toàn hiểu Lý Tú Chi ám chỉđiều gì..

    Hắn khẽ cười cười, nói: "Dạthưa, cháu đã hiểu ý của cô, cô cứyên tâm, cháu sẽ không cùng Tiểu Vũ nói chuyện yêu đương."

    Những lời này vô cùng thẳng thắn, hơn nữa bình tĩnh giống như một kẻ đứng ngoài cuộc, không nhìn ra chút tình cảm dao động nào.

    Vũ Tịch Thành và Lý Tú Chi đều sửng sốt. truyện copy từ tunghoanh.com

    …Phản ứng này… vô cùng thành thục, bình tĩnh a...

    Nhưng chuyện đã phát triển tới đây, trong lòng dù vn còn nghi vấn, thì hà tất phải tiếp tục nữa.

    Lý Tú Chi gt gt đầu, nói: "Hay lắm, ngươi phải nhớ kỹ những lời hôm nay nhé..." Nói được một nửa, Vũ Tịch Nhan đẩy cửa đi vào, cuộc nói chuyện cũng vì thế mà ngừng lại.

    Tht ra thì lúc này trong lòng Vũ Tịch Thành mơ hồ có chút bất an, hắn dĩnhiên biết muội muội rất đỗi coi trọng tiểu nam sinh này. Mặc dù trên lý trí đồng ý với lời của mu thân... Muội muội sinh ra nơi cao quý, hơn nữa lại vô cùng xinh đẹp, tương lai tất có tiền đồ tươi đẹp, còn Cổ Thần Dt kia quảtht quá bình thường... Thế nhưng hắn lại cảm thấy có chút không ổn, còn rốt cuộc không ổn chỗ nào thì lại có phần không rõ ràng.

    Hết thảy tình huống đều phát sinh lúc Vũ Tịch Nhan không biết.

    Chuyện này sau đó phát triển, cũng như dự cảm của Vũ Tịch Thành giờphút hiện tại, vô cùng phức tạp, thương hại tới mấy người, chỉcó điều lúc này chưa dự liệu được...

    Thời điểm Cổ Thần Dt leo lên xe, Vũ Tịch Nhan vung vẩy món quà trong tay — một chú mèo kitty nhồi bông bịrách lỗ, có thểnhn ra được thiếu nữrất cao hứng, hơn nữa còn liên tục nhắc tài xế đưa hắn về tn cư xá.

    Nhưng trong lòng Cổ Thần Dt đã sớm có kế hoạch.

    Chỉcó hắn mới rõ tình trạng của Vũ Điền HỉNhị, cây tăm bằng trúc kia mặc dù rất nhỏ, nhưng sau khi đâm vào huyệt đạo, thì sẽ mang đến cho Vũ Điền HỉNhịbao nhiêu phiền toái, người ngoài không thểbiết được.

    Dưới tình huống này, gã không thểnào quay lại ám sát, và dù có ẩn nấp đểxử lý huyệt đạo bịđâm, nếu không có 24h thì căn bản không cách nào khôi phục, đây là một cơ hội vô cùng tốt...

    Vì vy, sau khi rời khỏi Vũ gia, Cổ Thần Dt liền giảnhư vô ý liếc nhìn tấm kính chiếu hu.

    Như trước đã nói, tài xế của Vũ gia cũng đồng thời kiêm chức hộ vệ, thân thủ không tệ, tính cảnh giác cũng cao. Khi thấy Cổ Thần Dt không ngừng nhìn gương chiếu hu, tài xế tất nhiên sẽ chú ý tới chiếc xe đang bám theo đằng sau... Chỉcó điều hắn cũng không biết trong xe đó, toàn bộ đều là thành viên Ngọa Long Qut Khởi tới bảo vệ Cổ Thần Dt.

    Và Cổ Thần Dt cũng lợi dụng điều này liền nói: "Lâm thúc, chiếc xe ở phía sau có phải là bám theo chúng ta không?"

    "À, đúng vy."

    "Lâm thúc có thểdừng xe ở khúc cua phía trước hay không? Đểcháu xuống xe trốn sau cây. Tiếp đó chú lái xe loanh quanh rồi vòng trở về, bỏ mặc bọn họ."

    Tài xế hơi có chút git mình: "Ngươi biết rất nhiều đấy?"

    Cổ Thần Dt liền giảvờtrưng ra một bộ dạng đắc ý, khoe khoang: "Lâm thúc, cháu từ nhỏ đã thích xem tiểu thuyết trinh thám."

    "Ừ, nhưng tiểu thư dặn đưa ngươi về tn cư xá."

    "Nhưng có tình huống phát sinh a! Chú lái xe đưa cháu trở về cư xá, bọn họ cũng sẽ biết cháu đang ở nơi nào. Như vy cháu liền gặp nguy hiểm. Không bằng ở khúc cua phía trước, đợi sau khi cháu xuống xe, chú nhanh chóng lái đi, bọn họ theo ở phía sau sẽ không nhìn thấy."

    "Có kịp không?"

    "Kịp, cháu hành động rất nhanh, nhất định sẽ không có chuyện gì."

    Tài xế suy tư chốc lát, gt đầu nói: "Được rồi, sau khi ta dn dắt bọn họ rời đi, ngươi gọi một chiếc taxi mà về, trên đường cẩn thn."

    "Vâng, cám ơn Lâm thúc!"

    Khi xe đến gần ngã tư, tài xế đột nhiên quẹo cua, Cổ Thần Dt hành động vô cùng nhanh nhẹn, đẩy cửa nhảy ra khỏi xe, sau đó đóng cửa, nhanh chóng vọt đến phía sau cây, liền mạch lưu loát.

    Đến khi xe của đám Hoàng Y Y quẹo vào bắt kịp, thì xe ở trước đã khôi phục trạng thái đi như bình thường, ai cũng không chú ý tới Cổ Thần Dt đã xuống xe.

    Đây chính là kế hoạch hành động sau khi tan học..

    Nếu như bịthành viên của Ngọa Long Qut Khởi hộ tống về cư xá, nhất cử nhất động của hắn đều đặt dưới tầm mắt bọn họ, sẽ không thểrảnh tay xử lý chuyện Vũ Điền HỉNhị.

    Cho nên, đi đến nhà Vũ Tịch Nhan mừng sinh nht là một cơ hội rất tốt.

    Dưới tình huống hiện giờ, tài xế sau khi chạy loanh quanh một vòng sẽ trở về Vũ gia, Ngọa Long Qut Khởi cho dù có điều hoài nghi, nhưng bởi vì dọc theo đường đi không thấy được hắn xuống xe, quá nửa sẽ cho là Vũ gia có chuyện gì gọi hắn trở lại.

    Nói như vy, tối nay hắn có đủ thời gian tự do.

    Kiếp trước hắn là tổ trưởng Đệ nhất Hành động tổ của Ngọa Long Qut Khởi, nắm giữtin tức rất nhiều. Theo hắn biết, một trong ba hắc bang của Ma Đô, Thanh Trúc xã cùng Thiên Hổ xã có một số mối liên hệ.

    Vũ Điền HỉNhịsau khi bịthương không thểnào đi bệnh viện, vết thương loại này tuy không phải là do súng đảthương, nhưng xử lý lại nhiều phiền toái hơn so với bịsúng bắn, không có cách nào toàn vẹn, buộc phải nhờngười hiệp trợ.

    Dưới tình huống này, Thanh Trúc xã là lựa chọn duy nhất.

    Chờhai chiếc xe hơi đều biến mất trong tầm mắt, Cổ Thần Dt đi bộ một đoạn đường, vy một chiếc taxi, chạy ra rìa ngoại ô phía nam đô thị. Nơi này là một cứđiểm của Thanh Trúc xã. Kiếp trước hắn từng tới đây trinh sát qua, nơi Thanh Trúc xã tiếp đãi nhân vt trọng yếu ngoài bang cũng chính ở chỗ này.

    Xã hội đen hoặc hắc bang đều không được phép tồn tại trong Hoa Hạ, Thanh Trúc xã mới đầu chỉcó lao động nhp cư vì bảo vệ lợi ích riêng của mình mà tụ hợp lại thành một tổ chức rời rạc, mấy năm nay nhân số từ từ tăng nhiều, cũng mang một chút đen tối, nhưng cũng không phải tổ chức hắc ám chân chính.

    Đợi tới khi cách mục tiêu còn khoảng 1 dặm thì hắn liền xuống xe, sau đó thân thểgầy nhỏ rất nhanh liền biến mất trong màn đêm.

    Sau khi tựu trường, ngoài việc rèn luyện thân thể, cải thiện cơ năng, thì hắn đã bắt đầu tu luyện Tu chân thut của Thượng Thanh phái, mặc dù chưa tới Ngưng Khí đệ nhất tầng, nhưng tu chân pháp môn kết hợp cùng với đạo thut Thượng Thanh phái kiếp trước đã học qua, hơn nữa còn có kinh nghiệm kiếp trước, thế nên ở phương diện huấn luyện sẽ ít phải đi đường vòng, tiến bộ cực nhanh.

    Dưới màn đêm, thân ảnh gầy yếu di chuyển nhẹ nhàng như gió cuốn, chân không chạm đất, người đi đường ban đêm mà nhìn thấy, thì hơn phân nửa sẽ nghĩlà quỷ hồn...

    Ngoại ô phía nam - Tân Kính thôn.

    Với việc mở rộng xây dựng cùng nhân khẩu bành trướng, thôn này đã không còn đồng ruộng, nhà ở được thiết lp cũng tương đối. Chỉcó điều, do tốc độ xây dựng khác biệt, trong thôn có rất nhiều xí nghiệp loại nhỏ, dùng tường cao vây lại.

    Căn cứbí mt của Thanh Trúc xã đóng tại một nhà máy sản xuất đồ gỗ ở trong thôn, phía trước là phân xưởng chế luyện, phía sau có hai tòa nhà bốn tầng.

    Hai tòa nhà này đều cấm người ngoài tiến vào, có tường rào ngăn cách, đứng từ ngoài nhìn vào thì không mấy thu hút, nhưng ở bên trong lại vô cùng hoa lệ, hơn nữa còn được cài đặt thiết bịgiám sát tiên tiến.

    Có điều, những thiết bịgiám sát này đối với Cổ Thần Dt mà nói, chỉlà việc cỏn con. Dưới tầm hoạt động bình thường của thiết bị, hắn vn có thểné qua được sự theo dõi, khiến chúng không phát hiện được ra hắn.

    Trời đã tối sầm.

    Thời gian ước chừng là giờhọc buổi tối.

    Bởi vì cách xa trung tâm thành phố, ít tiếng ồn huyên náo như thành thị, nên nơi đây rất an tĩnh, chỉcó tiếng côn trùng rảrích trong đêm.

    Cổ Thần Dt leo lên một cây đại thụ, dễ dàng xử lý camera gắn ở trên cây, sau đó yên lặng quan sát.

    Hai tòa nhà bốn tầng, một số nhân vt trọng yếu cư trú ở tòa nhà thứhai. Từ trên cây nhìn lại, bên cửa sổ sáng đèn có mấy người. Đó hẳn là đám tiểu lâu la của Thanh Trúc xã.

    Giới sát thủ ngầm không thích xuất hiện ở những nơi bắt mắt, điều này gần như là một loại thói quen. Trong đêm tối bt đèn đuốc sáng trưng không phải tác phong của họ.

    Hắn nhn định sơ qua số lượng người trong tòa nhà, nơi nào sẽ có mai phục ẩn nấp, nơi nào an toàn, mục tiêu có thểở phòng nào..v..v.

    Sau đó rất kiên nhn chờđợi.

    Liền một mạch hơn 2 tiếng đồng hồ.

    Hắn ẩn thân ở trên cây, hòa mình vào một thểvới cảnh vt xung quanh, nhưng thính giác, thịgiác, khứu giác vn vô cùng nhạy bén.

    Trong hơn 2 tiếng đó, trước nhà, sau nhà, tất cảcác gian phòng có động tĩnh gì cũng không thoát khỏi sự quan sát của hắn. Hiện tại cơ bản có thểxác định, Vũ Điền HỉNhịđang ở phòng số 302.

    Với năng lực của hắn giờphút này, xông lên giết chết đối thủ hẳn là không có vấn đề gì lớn, mấu chốt là không đểcho những người khác phát hiện.

    23h40’ tối, hắn trùm mũ kín đầu, chỉlộ ra đôi mắt... Sau khi xuống xe taxi, hắn đã làm đầy đủ chuẩn bị, đồng phục học sinh đương nhiên cũng đã thay đổi. Bao bọc tốt như vy, cho dù đêm tối có người thấy, thì cũng không thểđoán được hắn chỉlà một tên nhóc con miệng còn hôi sữa.

    Hắn nhảy khỏi cây giống như một làn gió thoảng qua.

    Từ cửa chính đi vào thì nhất định là không thểnào rồi, không phải là không mở được khóa, bất lun là với thân phn Tặc vương hay đệ nhất cao thủ của Ngọa Long Qut Khởi, mấy cái khóa cửa chẳng tính là gì. Nhưng ở bên trong chính là sát thủ của Thiên Hổ xã, tính cảnh giác rất cao, cho dù là tiếng động mở khóa nhẹ nhất cũng sẽ bịđối phương phát giác, như vy sẽ tương đối phiền toái.

    Hắn trực tiếp leo lên tầng lầu có tiếng nhạc phát ra, tiếp đó trèo xuống bệ cửa sổ phòng 302, đp nát tấm kính cửa sổ làm bằng nhôm hợp kim, xông thẳng vào trong.

    Biện pháp này vừa trực tiếp, vừa đơn giản và hữu hiệu. Tựu xem sức phản ứng cùng năng lực đối phó của hai bên.

    Vũ Điền HỉNhịsau khi phát hiện tình huống dịthường thì gã lp tức tung mình lăn lên giường, rút khẩu súng lục ở dưới gối ra.

    Nhưng Cổ Thần Dt có chuẩn bịmà đến, xuất thủ so với gã còn nhanh hơn. Hắn vung tay lên, một cây tăm trúc bay tới cổ họng Vũ Điền HỉNhịmột cách chính xác. "Phụt" một tiếng, trực tiếp cắt đứt khí quản, đồng thời mắc ở cổ họng gã.

    Cơ thểVũ Điền HỉNhịvn còn quằn quại, lăn từ trên giường xuống sàn nhà, cổ họng bịtăm trúc đâm, toàn thân gã chấn động, phản xạtheo bản năng muốn loại bỏ dịvt ngăn trong họng, đồng thời hung hãn nổ súng.

    Chỉcó điều, đấy chẳng qua là bắn loạn, một phát súng này căn bản không trúng Cổ Thần Dt.

    Và gần như cùng lúc gã nổ súng, Cổ Thần Dt đã phi thân lên, một cước dm xuống tay cầm súng của gã, rồi ngay sau đó tước lấy khẩu súng trong tay gã.

    Cổ họng Vũ Điền HỉNhịdo bịtăm trúc mắc lại, căn bản không phát ra được thanh âm nào, theo bản năng, cánh tay kia của gã liều mạng móc móc cổ họng của mình, muốn rút dịvt ra.

    Nhưng tăm trúc đã cắt đứt khí quản cùng động mạch của gã, nên tht ra thì gã đã mất đi năng lực, chỉcó thểdùng chân quy đạp một hồi, làm ra động tác chống cự cuối cùng.

    Mà lúc này đây, thành viên Thanh Trúc xã ở trong hai tòa nhà cũng đã nghe được tiếng súng, rất nhanh đoán được thanh âm đến từ gian phòng Vũ Điền HỉNhịđang ở, lp tức lao đến.


Nguồn: tunghoanh.com/han-tac/chuong-17-flqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận