Hồn Oan Báo Oán Chương 7

Chương 7

- Ông Phong hôm nay đến thắp nhang cho bà nhà và cháu?

- Dạ kính bạch sư ông!

Sư ông đon đả :

- Hôm nay ông Phong nếu không quá bận công việc thì ở lại đây trò chuyện cùng tôi dăm phút được không?

Chàng lễ phép chắp tay :

- Thưa Sư Ông được lắm ạ!

Vị chân tu với một kẻ phàm trần thong dong ngồi xuống cái bàn gỗ nhỏ dưới tàn cây xum xuê bóng bát, trước mặt là hai tách trà thơm nghi ngút khói, bên cạnh là bàn cờ tướng với những con cờ lăn lóc, xô lệch lung tung. Một lát, Sư Ông chậm rãi mở lời :

- Không biết tôi có nên nhắc cho ông Phong biết rõ một điều...

Triệu Phong ngước nhìn khuôn mặt nhân từ thanh thoát của vị cao tăng một cách tín cẩn cung kính, chàng đáp :

- Bạch Sư ông, xin ngài cứ tự nhiên dạy bảo, kẻ phàm này xin hết lòng biết ơn.

Ngừng một lát Sư ông tiếp lời :

- Có phải lúc này công việc làm ăn của ông Phong bỗng kém phần hanh thông phát đạt?

- Bạch Sư Ông qủa có như vậy! Sao ngài biết quá rõ?

Sư Ông nở nhẹ nụ cười không trả lời câu hỏi của Triệu Phong, Sư Ông tiếp :

- Từ nhiều năm nay ông Phong luôn luôn gặp phải nhiều rủi ro buồn phiền?

- Bạch Sư Ông, ngài đã nói rất đúng. Không biết có phải tại con...

Sư Ông nhè nhẹ khoác tay :

- Ông khoan nói ra điều gì, hãy để cho tôi hỏi trước. Ngừng một lát, Sư Ông hỏi :

- Cơ sở buôn bán của ông Phong nằm ở chỗ nào, có thể cho tôi biết được không?

Triệu Phong không ngần ngại, lấy ra tấm danh thiếp có in rõ địa chỉ, số điện thoại của cơ sở thiết kế điện tử của chàng. Cầm lấy tấm card của Triệu Phong, Sư Ông thong thả đứng lên như có ý cáo từ :

- Ngày mai tôi sẽ nhờ người đưa đến thăm cửa tiệm của Ông Phong. Ông có ngại về chuyện đó không vậy?

Triệu Phong hoan hỉ nhận lời. Chàng thầm đoán Sư Ông đã muốn chấm dứt câu chuyện, vội vã cúi chào rồi lầm lũi bước về chỗ đậu xe.

Ngày hôm sau, Triệu Phong đón tiếp Sư Ông tại căn tiệm của chàng với tất cả sự thành tâm của một tín đồ khiêm nhượng bằng một bình trà thơm thật đậm do chính tay chàng pha sẵn và hai ba loại bánh ngọt để tiếp đãi sư ông. Nhưng khi Sư Ông tới, ông không hề đặt chân vào bên trong cửa tiệm, chỉ đứng quan sát ở bên ngoài, đôi mắt Sư Ông trở niên nghiêm trang khác lạ như đang chú mục vào một vật gì mà chàng không thể nào cảm được.

Nắng đã khá cao, bắt đầu tỏa ra hơi nóng của buổi trưa hè. Đứng im lặng một hồi với tia nhìn đảo quanh trong căn tiệm, Sư Ông quày gót ra xe, không quên dặn lại Triệu Phong :

- Lúc nào có thời gian rảnh rỗi, mời Ông Phong lại chùa cùng tôi trò chuyện cho vui. Nói xong Sư Ông lên xe ra về mặc cho Triệu Phong khẩn khoản mời ông vào tiệm uống chút trà ăn bánh ngọt.

Nguồn: truyen8.mobi/t100218-hon-oan-bao-oan-chuong-7.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận