Hoa Sơn Tiên Môn Chương 1453-54: Phủ chi văn minh

Pháp Biến văn minh chi chủ nói:

- Chỉ có điều hiện giờ năm thần vật trung vị không thể nào đưa cho ngươi. Thần vật là do hai bên Pháp Vũ mỗi người nắm giữ một chiếc chìa khóa, mà đâu ai ngờ ngươi có thể thu được nhiều thần vật như vậy cho nên từ đầu đã không chuẩn bị. Một chiếc khóa nằm trong tay ta, một cái còn lại nằm trong tay Vũ cổ văn minh, Vũ Thần văn minh chi chủ. Chỉ có điều vào thời điểm đại quyết chiến hắn mới tới, khi đó mới có thể giao thần vật cho ngươi.

Pháp Biến văn minh chi chủ nói vậy, Lục Nguyên đương nhiên cũng chỉ có thể đồng ý, chậm chút cũng không sao, dù sao thì đại quyết chiến không bao lâu nữa cũng sẽ bắt đầu. Chỉ cần đại quyết chiến bắt đầu, chính mình sẽ có thể từ bảy kỷ nguyên tăng tới chín kỷ nguyên, chậc chậc, không được, đại quyết chiến mau tới đi!

Mà Pháp Biến chi chủ giương tay lên:

- Hiện giờ bắt đầu nghiên cứu phương pháp phá giải của Lục Nguyên, trong đại quyết chiến, chúng ta phải dạy cho Hoang Tiên Phật liên minh một bài học lớn, dùng điều đó để thắng trận.

Pháp Biến văn minh chi chủ lấy ra tư liệu của Lục Nguyên để nghiên cứu, những người khác cũng rối rít làm theo, không khỏi bội phục thủ đoạn của Lục Nguyên, quả nhiên là lợi hại, của nhiên là vô cùng sáng tạo.

Tất cả đều hứng thú tìm hiểu thủ đoạn của Lục Nguyên, chăm chú nhìn chiêu thức của người vô địch kỷ nguyên!

Quả nhiên không hổ là vô địch kỷ nguyên!

Phương diện phá chiêu của Lục Nguyên rất giỏi, nhưng những người khác cũng rất thông minh.

Đặc biệt là một vài con cáo già như Vũ thánh văn minh phó chủ, Dạ Đế… Bọn họ hiện giờ đang nghị luận trong đại quyết chiến làm sao lợi dụng những chiến tích này của Lục Nguyên đối phó với các thủ đoạn của Hoang Tiên Phật liên minh. Có thể áp dụng những thủ đoạn này, sẽ chiếm được tiện nghi cực lơn, tất cả đều nghĩ ra những chủ ý cực kỳ âm độc.

Đương nhiên, tuyệt đối không thể coi thường Dược chi văn minh phó chủ, người này thoạt nhìn từ mi thiện mục, tiên phong đạo cốt, nhưng kế hoạch bày ra cũng rất tàn nhẫn.

Những người khác như Tán chi văn minh phó chủ, Đồ chi văn minh phó chủ… đều là hạng cáo già, âm mưu thủ đoạn, hành quân chiến trận cũng cực kỳ thâm độc.

Đương nhiên lợi hại nhất vẫn là Pháp Biến văn minh chi chủ, chủ ý của người này quả thực không ai tưởng nổi.

Pháp Biến văn minh chi chủ được xưng là vua chiến thuật quả nhiên không phải là giả.

Nếu không hắn cũng sẽ không phải người chịu trách nhiệm cao nhất ở nơi này, những văn minh chi chủ khác đều không sánh được với hắn.

Lục Nguyên nghe những chủ ý thâm độc này, cái sau âm hiểm hơn cái trước, cũng không khỏi giật mình, đây là chuyện gì vậy?!! Chỉ có điều tàn nhẫn với địch nhân cũng là việc rất bình thường, đối địch nương tay thì đó là kẻ ngu. Lục Nguyên hoàn toàn không am hiểm gì về âm mưu quỷ kế, chiến thuật chiến lược, chỉ có ngồi một chỗ nghe an bài ở chỗ này phục kích đối thủ, ở bên kia ngăn cản…

Quả nhiên là thuật nghiệp có chuyên tấn công, chính mình chỉ là chiêu thức vô địch kỷ nguyên mà thôi, những phương diện khác cũng không có gì đặc biệt.

Lục Nguyên phát hiện còn có hai người ngẩn ngơ, một là Băng chi văn minh phó chủ, một là Phủ chi văn minh phó chủ. Phủ chi văn minh phó chủ là một man nhân, trong đầu chỉ có chiến ý rừng rực, chém chém giết giết, âm mưu quỷ kế hay chiến thuật hắn đều không hiểu.

Băng chi văn minh phó chủ cũng vậy, hắn hoàn toàn không hiểu những thứ này.

Cho nên hiện giờ có ba người Lục Nguyên, Băng chi văn minh phó chủ cùng Phủ chi văn minh phó chủ ngẩn người nghe mười bốn con cáo già khác nghị luận mưu kế khi đại quyết chiến, kế hoạch không ngừng định ra. Lần hội nghị này cũng không phải chính thức, nhưng thật ra cũng là hội nghị tác chiến cấp cao nhất, mỗi quyết định đều ảnh hưởng tới tỷ tỷ tính mạng sinh linh.

Ở trung ương được bày một bản đồ, trên đó vẽ những đường chằng chịt mà Lục Nguyên hoàn toàn không hiểu, đó chính là cách bố quân cùng lộ tuyến.

Điều Lục Nguyên nghe hiểu duy nhất chính là người chịu trách nhiệm cao nhất của Tác chiến thất bên kia không phải văn minh chi chủ mà là một văn minh phó chủ. Mệnh lý văn minh phó chủ, nghe nói vị nói có thể suy tính nhân quả mệnh lý ở trong tối tam, sau đó quyết định hành động của đại quân, là đối thủ lâu năm của Pháp Biến văn minh chi chủ.

Lục Nguyên ngồi nghe cảm thấy không thú vị, lấy ra một bình rượu.

Đây chính là Dạ chi tửu mới lấy được từ chỗ Dạ Đế.

Lục Nguyên vừa rồi thấy Dạ Đế uống rượu, lập tức xảo trá lấy mấy bình. Tính tình Lục Nguyên chỉ cần có rượu là quen, Dạ Đế là Dạ chi đế vương thấy vậy cũng không câu nệ, lập tức đưa cho Lục Nguyên mười bình lớn. Trong mùi vị của Dạ chi tửu có ưu nhã, thần bí, tang thương, quả nhiên là một loại rượu kỳ lạ.

Lục Nguyên uống vài ngụm vô cùng sảng khoái, thấy Băng chi văn minh phó chủ ngồi ngẩn người một bên, hắn cũng không hiểu được những mưu kế sâu xa này, Lục Nguyên không khỏi buồn cười, ném một bình rượu tới:

- Băng huynh, tới uống rượu!

Băng chi văn minh phó chủ bị tập kích trở tay không kịp, lại nhìn bình rượu trong tay, lại nghe Lục Nguyên gọi hắn là Băng huynh, không khỏi dở khóc dở cười. Nhưng hiện giờ đang nhàm chán, hắn cầm rượu nhẹ nhàng uống một hớp, nhìn bộ dạng là biết hắn cực hiếm khi uống rượu.

Lục Nguyên cười ha hả:

- Mùi vị không tệ chứ?

Băng chi văn minh phó chủ không lên tiếng, bộ dạng vẫn lãnh khốc như trước.

Lục Nguyên lại vứt một bình rượu cho Phủ chi văn minh phó chủ, Phủ chi văn minh phó chủ uống một hớp cảm thấy không thoải mái, liền lấy ra Bàn Cổ tửu, quăng cho Lục Nguyên. Lục Nguyên uống vào liền sợ ngây người, đây là loại rượu mạnh nhất mà hắn từng uống, quá sảng khoái!

- Tốt, uống Bàn Cổ tửu, đều là hán tử! Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Phủ chi văn minh phó chủ khen một tiếng.

Lục Nguyên uống rượu trong chốc lát, không khỏi nhớ tới một việc:

- Phủ tiền bối, đại quyết chiến phe chúng ta nếu nói về thực lực chân chính thì kém Hoang Tiên Phật văn minh một bậc, mà Hoang Tiên Phật văn minh còn có ngoại viên, ma chi văn minh, Yêu chi văn minh, Tà Kiếm văn minh. Yêu và Tà Kiếm thì thôi, nhưng lại còn có cả Ma chi văn minh, Ma chi văn minh chi chủ thực lực rất mạnh, như vậy chẳng phải là chúng ta sẽ càng kém hơn sao?

Phủ chi văn minh phó chủ nói:

- Bọn họ nhờ người ngoài, chúng ta đương nhiên cũng mời, nghe nói đã có ngoại viện.

- Ngoại viện? là ai?

Lục Nguyên tò mò hỏi một câu.

- Đấu cổ văn minh.

Phủ chi văn minh chậm rãi nói ra một cái tên.

- Đấu cổ văn minh?

Lục Nguyên không khỏi hiếu kỳ:

- Chưa từng nghe tới.

- Ngươi chưa từng nghe là chuyện bình thường, đây là một văn minh ra đời rất sớm, hơn nữa bế quan rất lâu ở Di thất chi địa. Đấu cổ văn minh không phải dùng vũ kỹ hay pháp thuật mà dùng một loại gọi là đấu khí, bọn họ sử dụng đấu kỹ, cũng là một cổ văn minh. Nếu có bọn họ tham chiến cơ bản đã có thể sánh ngang với Ma chi văn minh, Yêu chi văn minh. Như vậy thực lực hai bên đã căn bản ngang nhau.

Phủ chi văn minh phó chủ nói.

Thì ra là vậy, Lục Nguyên có phần hiểu ra, nhưng cũng không khỏi cảm khái, Yêu địa quả nhiên rất lớn, bản thân mình thực lực đạt tới bảy kỷ nguyên, rất nhanh sẽ đạt tới đứng đầu nhưng vẫn còn nhiều chuyện mình không biết.

Từ Tác chiến thất cao nhất đi ra phát hiện Pháp cổ văn minh không khí cũng cực kỳ khẩn trương, biết đại quyết chiến đã sắp tới gần, đang toàn lực chuẩn bị. Pháp cổ văn minh đang luyện tập các loại pháp thuật, chuẩn bị nhiều loại ký ức pháp thuật phù thạch. Loại ký ức pháp thuật phù thạch này có thể phong ấn pháp thuật vào trong, khi muốn sử dụng chỉ cần một chút pháp lực là có thể vận dụng.

Thiếu nữ đeo bùa phù hộ cho thiếu niên, thê tử đeo bùa hộ mệnh cho trượng phu, ngựa đã chuẩn bị rời chuồng, nam nhân chuẩn bị quyết chiến lập công!

Khi Pháp cổ văn minh đang chuẩn bị thì cũng đồng thời liên lạc với những văn minh khác, trận đại quyết chiến này quá mức quan trọng, tất cả các thế lực khác của Pháp Vũ liên minh đều giữ liên lạc với nhau, một khi có chuyện phát sinh có thể ngay lập tức biết được, hành động cứu trợ, không khí khẩn trương rối tung rối mù cả lên.

Lục Nguyên trở lại nhà mình, hiện giờ hắn đang ở tại Pháp cổ văn minh. Vân Tụ Tuyết đang ở nhà, Lục Nguyên nhìn thấy trên mặt nàng có chút lo lắng, trận chiến lần này không thể sánh với khi trước, đây là một trận đại quyết chiến chưa từng có!

Lục Nguyên vỗ đầu Vân Tụ Tuyết:

- Chớ lo lắng, pháp lực của ta đạt tới bảy kỷ nguyên, một khi Vũ Thần văn minh chi chủ mang thần vật trung vị cho ta, lập tức ta sẽ tăng tới chín kỷ nguyên, lại cộng thêm bản lãnh của ta, trong yêu địa người muốn tổn thương ta đã ít, người có thể giết ta càng ít hơn, nàng không cần lo lắng.

Vân Tụ Tuyết không khỏi thắc mắc:

- Tại sao Vũ thần văn minh chi chủ lại đưa cho chàng nhiều thần vật trung vị như vậy?

Nàng đương nhiên biết muốn tăng từ bảy kỷ nguyên lên chín kỷ nguyên cần không ít thần vật trung vị.

Lục Nguyên lập tức kể đơn giản chuyện xảy ra trong phòng tác chiến ra, Vân Tụ Tuyết nghe vậy lập tức an tâm hơn nhiều. Quả thực, bảy kỷ nguyên đã rất khó giết, một khi Lục Nguyên đạt tới chín kỷ nguyên, nếu không phải văn minh chi chủ ra tay thì không thể giết nổi. Hoang Tiên Phật liên minh đương nhiên có văn minh chi chủ, nhưng Pháp Vũ liên minh cũng có, dưới tình huống này sao ai có thể để văn minh chi chủ phe Hoang Tiên Phật liên minh ra tay đánh chết văn minh phó chủ của Pháp Vũ liên minh.

Lục Nguyên khi đang tán gẫu với Vân Tụ Tuyết thì ngoài cửa có tiếng gõ, Lục Nguyên tới mở thì thấy Hoa Pháp Thánh xông vào:

- Lục Nguyên, ngươi mau đi.

Lục Nguyên lập tức hỏi:

- Chuyện gì?

- Đấu cổ văn minh đã tới.

Hoa Pháp Thánh sợ Lục Nguyên không biết cái gì gọi là Đấu cổ văn minh, lại giải thích:

- Đấu cổ văn minh là ngoại viện chúng ta mời tới, hiện tại đã tới Pháp cổ văn minh.

- Hóa ra là vậy.

Lục Nguyên gật đầu:

- Như vậy thì sao?

Hoa Pháp Thánh nói:

- Đấu cổ văn minh có một người gọi là Đấu chi tử, sau khi tiến vào đây hắn nói muốn khiêu chiến tất cả những người dưới một ngàn tuổi, ai cũng có thể tới. Vừa rồi ta bị hắn một chiêu đánh bại, hắn tuyệt đối có thực lực văn minh phó chủ.

Hoa Pháp Thánh nói:

- Đấu chi tử còn nói hắn muốn chiếm một chỗ trong số vận thất tử.

Lục Nguyên trong nháy mắt hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Cùng một liên minh không phải là không có mâu thuẫn nội bộ, một liên minh lớn như vậy sao không có mâu thuẫn được, nhưng mâu thuẫn này lớn hay nhỏ có thể dung hòa hay không. Hiện giờ Đấu cổ văn minh mới tới, họ lại tương đối cường thế, cho nên bọn họ dung hòa cũng rất cường thế, chính vì vậy mới để Đấu chi tử xuất thủ khiêu chiến.

Mà về phía Pháp Vũ liên minh thấy Đấu cổ văn minh cường thế đương nhiên muốn trấn áp, nếu ngay cả một tên Đấu chi tử cũng không giải quyết nổi thì quá mất mặt, sau này muốn trấn áp Đấu cổ văn minh không dễ dàng.

Cho nên sau khi Hoa Pháp Thánh một chiêu đánh bại lập tức tới tìm mình.

Hi vọng mình ra tay trấn áp Đấu chi tử!

Lục Nguyên có vài phần tò mò, tên Đấu chi tử này cũng quá cuồng đi!

Pháp cổ văn minh, Pháp chi uyển, một nơi người trẻ tuổi thích tới nhất.

Thật ra Pháp chi uyển trang trí đơn giản, nhưng ông chủ nơi này biết kinh doanh. Pháp chi uyển là nơi bán rượu, phía trước bán miễn phí, phía sau đặt vài bàn trà, hấp thu được rất nhiều người trẻ tuổi, dần dần nơi này trở thành một nơi tụ tập quen thuộc.

Thậm chí Pháp chi uyển còn có một bảng chiến tích.

Có thể bài danh trên bảng chiến tích ở Pháp chi uyển cũng không có bất kỳ phần thưởng vật chất nào, nhưng đó là một loại vinh quang, tất cả những người trẻ tuổi đều coi đó là một việc vinh dự. Được bài danh trên đó có thể bao thiếu nữ chú ý, đệ tử vinh quang sư phụ cũng cảm thấy tự hào.

Danh tiếng của Pháp chi uyển khá to lớn, thậm chí là rất nhiều người trẻ tuổi từ các văn minh khác cũng tới đây tham gia. Mà người đứng đầu bảng chiến tích hiện giờ ở Pháp chi uyển là Pháp chi tử.

Pháp chi tử, chiến tích vô địch!

Còn người xếp hạng thứ hai là Hoa Pháp Thánh.

Phía sau còn nhiều thanh niên kiệt xuất khác.

Mà hiện giờ không khí ở Pháp chi uyển tương đối vi diệu.

Một thanh niên tóc đỏ, thân thể cơ bắp, hung mãnh cực kỳ đang khiêng một tấm biển đứng ở trước cửa Pháp chi uyển, kiêu ngạo nói:

- Trên đường nghe nói cao thủ trẻ tuổi của Pháp cổ văn minh đều tụ tập ở Pháp chi uyển, nhưng hiện giờ xem ra cũng không có điểm gì đặc biệt cả, Hoa Pháp Thánh xếp thứ hai cũng chỉ tiếp được ta một chiêu mà thôi, thật đáng tiếc!

Đúng vậy, đó chính là Đấu chi văn minh, Đấu chi tử.

Mà trên tấm bàng Đấu chi tử đang khiêng viết: Ai vào là địch! Đây quả thực lớn lối tới cực điểm. Đương nhiên, hắn viết bốn chứ này những ai lớn tuổi không thể xuất thủ, nếu không thì sẽ bị mang tiếng xấu ỷ lớn hiếp nhỏ, cho nên cũng chỉ có những người trẻ tuổi ra tay.

Chỉ có điều Hoa Pháp Thánh cũng một chiêu bị đánh bại thì mấy ai có thể tiến vào. Thật ra thì Hoa Pháp Thánh muốn đón một chiêu của văn minh phó chủ một kỷ nguyên cũng không khó ngăn, nhưng Đấu chi tử sử dụng đấu khí, Hoa Pháp Thánh chưa từng tiếp xúc thứ này cho nên không kịp phản ứng, dẫn tới một chiêu đại bại.

Đấu chi tử lạnh lùng cười một tiếng:

- Còn ai?

- Để ta tới.

Pháp chi tử bay thẳng lên không trung, nói:

- Ta tới lãnh giáo Đấu chi tử.

Pháp chi tử đứng đầu Pháp chi uyển, cho nên hắn nhất định phải ra tay. Hơn nữa, hắn cũng muốn lĩnh giáo Đấu chi tử đến từ gần nơi sâu nhất của di thất chi địa rốt cục có bản lãnh gì. Pháp chi tử sau khi nói xong liền khu động mấy vạn pháp thuật, cuồng oanh loạn tạc về phía Đấu chi tử. Mấy vạn pháp thuật của Pháp chi tử thoạt nhìn có vẻ như không có mục tiêu, nhưng thực ra lại có, trong mấy vạn pháp thuật này có rất nhiều loại pháp thuật có thể khiến Pháp chi tử biết được phòng ngự của đối thủ như thế nào, có phương thức công kích gì, có nhược điểm hay không… Pháp chi tử luôn luôn tinh thông tính toán!

Trước đó không lâu pháp lực của Pháp chi tử đạt tới một kỷ nguyên, lực khống chế các loại pháp thuật cao hơn một tầng.

Mà lúc này toàn thân Đấu chi tử tỏa ra ánh sang bảy màu, lần lượt tỏng đó là đỏ, da cam, vàng, lục, lam, chàm, tím. Ẩn chưa trong đó rất khác công kích pháp thuật và vật lý bình thường, đồng thời bảy loại ánh sang này dường như cũng có tác dụng, thực ra thì đây là tuyệt học chí cao của Đấu cổ văn minh, Thất thải đấu khí!

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/hoa-son-tien-mon/chuong-1089/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận