Huyền Thiên Chương 489: Năng lượng thần bí lại hiện ra


Theo lời nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia phát ra, thân hình của hắn lập tức vô thanh vô tức biến mất trong gian phòng. Không nói cho bất kì ai, cũng không làm kinh động bất luận kẻ nào, hắn một mình rời khỏi Hỗn Loạn khách sạn.

Trong chốc lát đã xuất hiện trên không đường đi phồn hoa của tinh cầu Số 1.

Dục vọng chiến đấu mãnh liệt, cũng không có nghĩa là Dương Thiên Lôi đã mất đi lý trí, cũng không ý nghĩa là Dương Thiên Lôi sẽ đánh mất đi bản tính của mình, lạm sát kẻ vô tội!

Phát ra một đạo thần niệm, thân thể và tướng mạo của hắn lập tức cải biến hoàn toàn, mà ngay cả khí tức trên người cũng trở nên hoàn toàn bất đồng. Cùng lúc đó, hắn vốn có thói quen không mang nhuyễn giáp, vậy mà lại lấy ra một bộ cực phẩm bảo khí nhuyễn giáp do Phong Linh Nhi thuận tiện giúp hắn luyện chế mặc vào người, mà mời đầu ngón tay của hắn lại đeo đầy đủ Càn Khôn Giới. Hơn nữa còn là Càn Khôn Giới chuyên dùng để chứa Cửu Dương đan.


Cơ hồ trong nháy mắt, hắn đã trở thành một tên nhị thế tổ khoe của điển hình.

Bộ dạng của hắn cứ như là muốn nói cho người khác biết: Đên đây đi, đến đoạt ta đi, ta rất giàu có, toàn thân đều là bảo vật, toàn thân đều là đan dược"!

Hắn thân chỉ là Thần Đạo lục cấp, thân hình lui tới, chậm rãi đi trên đường phố một vòng, quả nhiên, rất nhanh liền thu hút vô số ánh nhìn và cả những con mắt tham lam nữa. Chỉ là, Dương Thiên Lôi nghênh ngang như thế khiến cho nhiều người có ý đồ có chút hoang mang, sờ không rõ chi tiết. Ngược lại không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ theo sau từ xa.

Dương Thiên Lôi đợi cả buổi…, vãi thật, vậy mà lại không có ai dám động thủ, cái này con mẹ nó cũng gọi là Hỗn Loạn tinh vực sao? Sao mỗi người đều nhát như chuột thế này? Rõ ràng rất muốn đoạt được tài phú của mình nhưng lại không ai dám ra tay

Dương Thiên Lôi cũng không biết, giờ này khắc này, cảnh giới Thần Đạo lục cấp đã tương đối có tiếng ở tinh cầu Số 1 rồi. Vô Cực tinh vực, ngũ đại gia tộc, có 24 tên đệ tử Thần Đạo lục cấp, dĩ nhiên lại nổ bùng lên như một quả boom ở tinh cầu Số 1, không ai không biết, không ai không hiểu. Hơn nữa, ngay tại ngày hôm qua đã thông qua vô số con đường truyền đi khắp Hỗn Loạn tinh vực, thậm chí nhiều vực ở phụ cận cũng biết đến tin tức này, cũng có không ít đệ tử thiên tài Thần Đạo lục cấp đên đây để tham gia náo nhiệt/

Ai biết được tên gia hỏa Dương Thiên Lôi này có phải là đệ tử của thế lực đó không chứ?

Cho nên, dưới tình huống chưa rõ ràng mà nói… thì không ai dám dễ dàng ra tay cả.

"Móa nó, nếu không ra thì không còn thời gian nữa"

Dương Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, thời gian hắn hẹn với bọn người Kỷ Tiêu Lam đã đến rồi.

- Lão đại, đã lâu như vậy rồi, có lẽ không có bảo tiêu đâu!

Đúng lúc này, vài đạo nhân ảnh đi sau lưng Dương Thiên Lôi truyền âm nói. Truyện Sắc Hiệp

- Không có cao thủ thì tốt rồi. Lão đại, mặc kệ hắn là ai, chúng ta làm xong vụ này sau đó ly khai Hỗn Loạn tinh vực một thời gian ngắn, thay hình đổi dạng rồi trở về. Mẹ nó, ngươi nhìn Càn Khôn Giới trên tay của tên nhóc kia kìa, chính là kiểu dáng thống nhất của Hỗn Loạn thương hội đấy, trong một quả chính là 1000 vạn Cửu Dương đan! Đây chính là một trăm tỷ Thuần Dương đan a! Trên mỗi đầu ngón tay lại có hai cái, mười đầu ngón tay thì có hai mươi cái rồi, nếu con mẹ nó trong đó đều chứa đầy thì chính là hai vạn ức Thuần Dương Đan! Cái này còn chưa tính đến cực phẩm đạo khí nhuyễn giáp trên người hắn đấy! Lão đại, làm đi!

- Ân, loan tin ra ngoài, tiểu tử này Hắc Thiên Ma Thần ta đã muốn rồi!

- Vâng, lão đại!

Bành!

Dương Thiên Lôi trơ mắt nhìn một người thân hình vạm vỡ, diện mạo dữ tợn đi đến trước mặt, Thần Đạo bát cấp chi cảnh, nhưng Dương Thiên Lôi lại không trốn tránh, bởi vì tốc độ của đối phương rất nhanh, rất đột nhiên, lập tức đã đụng vào mình.

- Đcm mày chứ, mắt mày bị mù sao? Dám đụng lão tử?

Sau khi người vạm vỡ này Dương Thiên Lôi bay về sau, lại chửi ầm cả lên.

- Con mẹ nó, dám đụng vào đại ca của bọn ta sao?

Trong chốc lát, mấy trăm đạo thân ảnh hung dữ bao vây Dương Thiên Lôi vào trongở. Toàn bộ đều là Thần Đạo thất cấp đỉnh phong chi cảnh!

- Tiểu tử, ngươi nói giờ phải làm sao? Đụng phải lão đại của chúng ta chính là tử tội đấy!

Một gã gia hỏa Thần Đạo thất cấp âm tàn hung ác nhìn Dương Thiên Lôi, nói.

- Chạy!

Dương Thiên Lôi thấp giọng nói

Sau khi thanh âm cứng rắn vang lên, cả người lập tức bay lên trời, trong chốc lát liền xé rách hư không!

- Chạy? Ta Đclmm! Lại dám chạy, các huynh đệ, đuổi theo mau!

Lập tức vô số đạo thân hình trực tiếp biến mất tại chỗ.

Dương Thiên Lôi nhìn như chạy vô cùng nhanh nhưng lại cố ý để lại thần niệm của mình, sợ mấy tên gia hỏa kia không đuổi kịp hắn, trong chớp mắt đã đến bên ngoài khu vực âm u.

- Ha ha ha… Lão đại, tiểu tử này thật ngu ngốc, không chạy đến thương hội, ngược lại chạy đến nơi đây!

Sau khi hơn mười đạo thân ảnh cứ thế bức Dương Thiên Lôi ra khỏi không gian hỗn loạn, một người trong đó vừa cười vừa nói.

- Tiểu tử, rất trấn định sao? Tên gì, từ đâu đến? Nói ra, lão tử có thể tha…

Tên Thần Đạo bát cấp kia, gia hỏa cố ý đụng phải Dương Thiên Lôi, đắc ý hỏi. Khí tức bàng bạc dĩ nhiên đã hoàn toàn bao phủ Dương Thiên Lôi.

Chỉ là tên này vẫn chưa nói xong câu tha cho ngươi một mạng, Dương Thiên Lôi lại bỗng nhiên động!

Đạo đạo thần thông pháp tắc hòa hợp lại một chỗ, pháp lực bàng bạc khủng bố như núi tựa biển!

Không người nào nghĩ đến một gia hỏa Thần Đạo lục cấp, bị một gã cao thủ Thần Đạo bát cấp và hơn mười tên Thần Đạo thất cấp vây quanh, vậy mà lại không nói một tiếng liền khai chiến, hơn nữa vừa ra tay đã là cảnh giới long trời lỡ đất, cuồng bạo đến không thể tưởng tượng nổi!

- Rầm rầm rầm…

Mấy tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên liên tiếp trên thiên không, cú tập kích bất ngờ này của Dương Thiên Lôi lập tức khiến cho ba gã cao thủ Thần Đạo thất cấp trung chiêu, trực tiếp kêu thảm bay ra ngoài.

- Đclmm! Cùng lên cho ta!

Người vạm vỡ lập tức nổi giận, nhưng trong nội tâm lại khiếp sợ, mặc dù hắn là Thần Đạo bát cấp cũng cảm thấy khiếp sợ. Bởi vì năng lực mà Dương Thiên Lôi thể hiện ra trong khoảnh khắc đó, tuyệt đối so với cao thủ Thần Đạo thất cấp nào cũng đều khủng bố hơn, mà hắn, chỉ là một cường giả Thần Đạo lục cấp!

Huyết chiến!

Huyết chiến khủng bó!

Dương Thiên Lôi không sử dụng Thanh Tịnh Lưu Ly Bình, lại càng không sử dụng hai chuôi thần kiếm cứng đầu bướng bỉnh kia, hoàn toàn dựa vào thân thể cường hãn, pháp lực bàng bạc, cùng với đủ loại thần thông mà bản thân không thể, nhẹ nhàng chiến đấu với hơn mười cao thủ Thần Đạo thất cấp!

Tâm thần hoàn toàn sáp nhập vào trong chiến đấu!

- Hảo tiểu tử, không ngờ lại lợi hại như vậy!

Mắt thấy năm tên thủ hạ bị Dương Thiên Lôi đánh trọng thương, lão đại Thần Đạo bát cấp rốt cục nhịn không được nữa.

Hắn đang đứng cách xa hơn ngàn trượng xem cuộc chiến, bỗng nhiên vung tay lên, một đạo tinh quang bàng bạc lập tức phát ra từ tay hắn, bàn tay to của hắn lập tức hóa thành một ngọn núi hùng vĩ, trong nháy mắt đã vượt qua khoảng cách hơn ngàn trượng, áp về phía Dương Thiên Lôi!

Ngay một khắc này, tất cả tu luyện giả Thần Đạo thất cấp, kể cả Dương Thiên Lôi đều bị bao phủ trong đó, một loại cảm giác kì dị đột ngột xuất hiện trong lòng của tất cả mọi người, động tác của bọn hắn phảng phất như bị dừng lại, thời gian như bị đông cứng!

Ngay cả Dương Thiên Lôi cũng không ngoại lệ!

Thần Đạo bát cấp, Trụ Quang Cảnh!

Tồn tại chính thức không chế thời không pháp tắc!

Sưu sưu sưu

Cao thủ Thần Đạo thất cấp vây quanh Dương Thiên Lôi, lập tức dưới sự dẫn dắt của một cỗ thần niệm bàng bàng biến mất trước mắt Dương Thiên Lôi như thiểm điện, đúng lúc này, thời không ngưng cố biến mất, ngọn núi cực lớn do pháp lực ngưng tụ thành ầm ầm đè xuống!

Bành!

Một tiếng nổ mạnh nặng nề, song chưởng của Dương Thiên Lôi nắm Nhật Nguyệt, đột nhiên đánh tới tòa núi lớn!

Nhưng dù cho Dương Thiên Lôi có cường hãn hơn nữa, song chưởng được bộc phát lập tức này cũng không thể nào chống lại một kích toàn lực của Thần Đạo bát cấp đã dung hợp thời không pháp tắc được!

-Ầm ầm

Đại địa run rẩy, dãy núi sụp đổ, chỉ một chiêu ngọn núi pháp lực vô cùng bàng bạc đã hoàn toàn ép Dương Thiên Lôi xuống mặt đất!

- Lão đại uy vũ!

- Lão đại lợi hại!

Lập tức, mấy tên cao thủ Thần Đạo thất cấp còn lại bộc phát ra thanh âm ủng hộ nhiệt liệt. Mà vẻ mặt của lão đại Thần Đạo bát cấp kia cũng rất đắc ý, thần niệm khẽ động, liền muốn thúc dục pháp lực chi sơn thu di vật của Dương Thiên Lôi lại. Bởi vì hắn dựa vào pháp lực để tiếp xúc với thân thể Dương Thiên Lôi nên không thể nào cảm ứng được sinh mệnh khí tức trên người Dương Thiên Lôi, cho nên, hắn kết luận Dương Thiên Lôi đã bị một kích của mình làm cho mất mạng!

Nhưng đúng lúc đó, một cỗ năng lượng vô cùng cường hãn bỗng nhiên xuất hiện trong lòng hắn.

- Không tốt!

Lời còn chưa phát ra hết, một đạo hào quang xoay tròn, dùng một xu thế chẻ tre xé rách ngọn núi lớn do pháp lực ngưng tụ thành, vậy mà lại từ đó xuyên qua, càng kinh người hơn là đạo quang mang kia sau khi đi ra lập tức như lưu tinh sáng chói bay về phía hắn

- Kim Cương Toản

Tuyệt học do Dương Thiên Lôi tự nghĩ ra, nhưng Kim Cương Toản lúc này đã không giống với Kim Cương Toản lúc trước, Dương Thiên Lôi dùng thân làm toản, tất cả thần niệm, pháp lực, thần thông hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ.

Bạt Sơn Đại Lực Kinh, Long Tượng Thiên Ma Đại Pháp, Thiên Vũ Cửu Biến, Trảm Không Kiếm bí quyết… Vô số đạo thần thông, vô số đạo pháp tắc, quan trọng hơn cả là còn ẩn chứa cả tuyệt học cao nhất của Vu Gia Bảo và tuyệt học cao nhất của Trảm Không Kiếm phái nữa, thẳng cho đến giờ, Dương Thiên Lôi cũng chưa từng chính thức thi triển ra "Ngự Kiếm Phi Tiên"

Nhất toản đông lại, nhật nguyệt vô quang, Thiên địa thất sắc!

- Lên!

Cao thủ Thần Đạo bát cấp quá sợ hãi, vung tay lên, lập tức một tên thủ hạ Thần Đạo thất cấp liền tới chắn trước người hắn.

- Rầm rầm rầm…

Thanh âm bạo phá liên tiếp phá vỡ không gian bích lũy, vọt tới mấy tên tu luyện giả Thần Đạo thất cấp, nhưng cũng không cách nào ngăn cản được một kích đã ngưng tụ tu vi suốt đời, không phải ngươi chết thì ta vong của Dương Thiên Lôi!

Hơn mười đạo thần thông pháp tắc hợp cùng một chỗ, lại bị Dương Thiên Lôi dùng Kim Cương Toản thi triển ra là khái niệm gì chứ?

Híz-khà-zzz

Lúc Dương Thiên Lôi muốn vọt đến bên người tên cao thủ Thần Đạo bát cấp kia, hắn bỗng nhiên hét lớn một tiếng, kết xuất từng đạo pháp ấn, đột nhiên nghênh hướng Dương Thiên Lôi!

Thời gian lại lần nữa cứng lại, không gian kéo dãn vô hạn, mà hai tay của tên cao thủ Thần Đạo bát cấp lại không ngừng kết ấn, từng đạo công kích khủng bố ngưng tụ thành một đường, không ngừng tiến vào không gian do thời không pháp tắc ngưng tụ thành, nhưng đồng thời lúc tiến vào thì cũng phảng phất bị bất động giống Dương Thiên Lôi

Rốt cục, lúc cường giả Thần Đạo bát cấp phát huy hoàn toàn thực lực của mình đến cực hạn, thời không pháp tắc lập tức biến mất!

Sưu sưu -…

Rầm rập…

Tứng tiếng nổ mạnh kinh thiên vang vọng trong Thiên địa!

- PHỐC

Dù thân thể Dương Thiên Lôi có cường hãn hơn nữa, đối mặt với một kích toàn lực của Thần Đạo bát cấp cũng phải lập tức nhận lấy tổn thương, trực tiếp phun ra một búng máu tươi, Kim Cương Toản cứ thế bị chặt đứt!

Nhưng thân thể trọng thương, đau đơn tê tâm liệt phế lại khiến cho Dương Thiên Lôi phát ra một tiếng sói tru hưng phấn, không có chút do dự liền lần nữa vận pháp lực và thần niệm đánh về phía đối thủ!

Nguyên thần yên lặng trong đan điền của Dương Thiên Lôi, tại thời khắc này đột nhiên mở mắt, năng lượng thần bí sớm bị che giấu trong nguyên thần, lúc cách ba bốn năm, rốt cục lại tuần hoàn trong thể nội Dương Thiên Lôi, hơn nữa so với trước kia còn cường hãn hơn vô số lần, cơ hồ trong khoảng khắc, liền chữa trị hoàn mỹ thân thể bị trọng thương của Dương Thiên Lôi!

- Con mẹ nó… Sao có thể?

Ở trong thần kiếm, Kiếm linh của thần kiếm Hiên Viên tràn ngập khiếp sợ nói.

- Sao lại không thể? Rắm cũng không biết mà đã kêu gào ầm ĩ, lão tử ngây người trong thể nội hắn nhiều năm như vậy, cũng không thể rõ cổ năng lượng này rốt cục là thứ đồ chơi gì, sự biến thái của tiểu tử này không phải như ngươi tưởng đâu?

Một lão đầu khác mang theo một tia trào phúng, lại có chút hưng phấn nói.

- Móa ơi, ngươi nói cho ta biết được không?

- Câm miệng! Lão tử dựa vào gì mà nói cho ngươi biết? Không luyện hóa ngươi đã là cho ngươi mặt mũi rồi, ngươi thật sự xem mình là rễ hành sao? Đừng con mẹ nó nhàn rỗi không có việc gì đã nghĩ ngợi đến việc bao che cho con, hắn còn không yếu đến nổi cần ngươi bảo hộ, ngoan ngoãn nhìn xem, nhìn tiểu tử này làm thế nào đánh chết Thần Đạo bát cấp!

- Ngươi con mẹ nó…

Hiên Viên Kiếm Linh thiếu chút nữa đã bị lão đầu khác làm cho tức chết, con mẹ nó, vương bát đản này không phải dựa vào mình tiến vào thể nôi Dương Thiên Lôi sớm vài năm sao? Bao che cho con, lão tử đợi bao nhiêu năm mới gặp được một ngươi. Nếu hắn đi tong thì lại con mẹ nó đợi thêm mấy ngàn, thậm chí cả vạn năm nữa? Không bao che có được không?
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/huyen-thien/chuong-489/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận