Làm cho tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi, giống như không ăn khói lửa nhân gian,
"Nữ thần" bàng quang, lại ngóng trông Dương Thiên Lôi đi tới, càng làm cho tất cả nam nhân ghen ghét và tiếc hận, hai người ôm lấy nhau!
- Ân!
Thời điểm chúng nữ muốn đi qua, bỗng nhiên Dương Thiên Lệ vươn hai tay ra, ngăn cản mọi người, nhẹ giọng nói:
- Đêm nay, thuộc về đệ đệ và Hi Vũ! Tử Hàm, chúng ta về phòng thôi!
- Ân!
- Là ngươi, thật sự là ngươi?
Dạng Thiên Lôi và Nguyễn Hi Vũ gặp nhau rất xúc động, ôm nhau trước mặt mọi người. Dương Thiên Lôi không có gì, nhưng một lát sau, Nguyễn Hi Vũ giống như thiên thần hạ phàm, khuôn mặt tuyệt mỹ nhỏ nhắn đỏ ửng, nhất là khi nhìn thấy sau lưng của Dương Thiên Lôi, chúng nữ đang mỉm cười nhìn mình, Nguyễn Hi Vũ càng không có ý tứ, tách ra khỏi Dương Thiên Lôi, cũng vào lúc này, Dương Thiên Lôi nhẹ giọng hỏi.
Đương nhiên Nguyễn Hi Vũ biết Dương Thiên Lôi hỏi cái gì, gật đầu.
- Mẫu thân đâu?
Dương Thiên Lôi hỏi lần nữa.
- Mẫu thân đã trở về.
- Không ma luyện ca sao?
- Mẫu thân nói, ngươi quá biến thái, không cần người can thiệp...
Nguyễn Hi Vũ nhìn gương mặt hèn mọn bỉ ổi của Dương Thiên Lôi, khóe miệng nhếch lên, nói.
- Ngươi nói đi, tiểu Mộng Mộng?
- Được, ở đây không tiên, vào phòng nói sau!
Nguyễn Hi Vũ truyền âm.
Chúng nữ vây quanh Nguyễn Hi Vũ và Dương Thiên Lôi cùng trở lại một gian phòng.
Trần Thiến có kiến thức rộng rãi, vừa nhìn Nguyễn Hi Vũ đã biết chỗ khác biệt của Nguyễn Hi Vũ, tuy nàng không rõ có chuyện gì đang xảy ra, khí tức của Nguyễn Hi Vũ, tuyệtđối không phải là Thần Đạo cảnh có thể phát ra. Loại khí tức này, nàng chỉ cảm nhận được trên người mẫu thân và cao thủ Chân Thành Cảnh mà thôi. Chẳng lẽ Nguyễn Hi Vũ chính là cao thủ Chân Thần Cảnh? Điểm này chính là điểm khác biệt với chúng nữ, hơn nữa, cao thủ Chân Thần Cảnh tới đây làm gì? Lĩnh ngộ Tam Thiên Đại Đạo?
Trừ nguyên nhân này ra, Trần Thiến không nghĩ ra lý do khác.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
- Tiểu Vũ, đây là Trần Thiến, có lẽ ngươi đã biết a?
Dương Thiên Lôi nhìn Trần Thiến đang ngẩn người, liền giới thiệu cho Nguyễn Hi Vũ.
- Ân, tiểu Thiến!
Nguyễn Hi Vũ mỉm cười gật đầu với Trần Thiến.
- Vũ tỷ!
Trần Thiến mang theo một tia thẹn thùng nói ra, dù sao chúng nữ đều đến trước nàng, hơn nữa từ khí tức của Nguyễn Hi Vũ cũng làm Trần Thiến mang theo kính ý, trực tiếp gọi là Vũ tỷ.
- Gọi Hi Vũ là được rồi, có thêF̉ xưng tỷ, thì gọi ta là nhị tỷ!
...
Dương Thiên Lệ đắc ý nói nói:
- Hảo hảo, đêm nay đệ đệ thuộc về Hi Vũ, chúng tỷ muội, chúng ta tránh ra! Hi Vũ, ngươi nhớ nhỏ giọng một chút, cách âm của gian phòng không được tốt lắm...
Mặt mũi Nguyễn Hi Vũ lập tức đỏ bừng, nhưng lại mỉm cười, duỗi bàn tay nhỏ bé ra, tóm lấy vạt áo của Dương Thiên Lệ, Dương Thiên Lệ mỉm cười bắt lấy bàn tay nhỏ bécủa Nguyễn Hi Vũ.
- Không cần đi! Nhìn xem đây là cái gì?
Dương Thiên Lôi đắc chí, vừa nói, trên tay hắn xuất hiện một đạo bạch quang, thứ trên tay hắn là một cái bình.
- Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình?
Chúng nữ lập tức khiếp sợ.
- Hắc hắc... Bộ dáng mà thôi, chỉ là Đạo khí bình thường, nhưng mà, nó cũng có dung nhập thời không pháp tắc!
Dương Thiên Lôi nói liền kéo Nguyễn Hi Vũ đi vào một gian phòng tu luyện cực lớn, thần niệm khởi động Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nó nhanh chóng biến lớn, xuất hiện một cái cửa lớn!
- Sau khi đi vào, có động thiên khác!
Dương Thiên Lôi đắc chí nói.
Thần sắc chúng nữ lập tức biến thành hưng phấn ,tuy Nguyễn Hi Vũ đến, chúng nữ đều cam tâm tình nguyện đem đêm nay nhường lại cho nàng và Dương Thiên Lôi, nhưng dù sao, ngày mai bọn họ phải tách ra để đi tu luyện, thời gian quý giá như thế, ai không muốn ở cùng Dương Thiên Lôi chứ?
Bây giờ, có Đạo khí này, đương nhiên chúng nữ rất cao hứng.
Một không gian cực lớn xuất hiện trước mặt mọi người, phương viên trừng mấy trăm trượng, thiên địa linh khí trong này rất dày đặc, bốn vách tường và đỉnh, đều phủ kín phùvăn rậm rạp, tuy không thể nào so sánh với Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, nhưng lịch lãm rèn luyện trong Mộng Huyễn Tinh, có Đạo khí như thế này là rất trâu bò, rất khó có được.
- Một ngày bằng một năm một tháng, thời gian cả đêm, chúng ta có thể ngây ngốc trong này cả nửa năm, tốt rồi, các ngươi đều tu luyện trước đi! Ca muốn ôn chuyện với Hi Vũ... Hắc hắc...
Dương Thiên Lôi là gia hỏa hèn mọn bỉ ổi, ôm trọn vòng eo nhỏ bé của Nguyễn Hi Vũ, hơn bốn năm không thân mật với Nguyễn Hi Vũ, làm cho Dương Thiên Lôi rất hưng phấn, nhất là lúc này, Nguyễn Hi Vũ biến hóa quá nhiều, khí tức trên người, đã làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy kinh ngạc, chẳng khác này
"Thần nữ" cả!
là Thần nữ mà không có bất cứ nam nhân nào dám khinh nhờn.
Nhưng mà, Dương Thiên Lôi lại ngoại lệ! Hắn là gia hỏa vô sỉ, ngay cả Thần nữ hoàn mỹ không thể khinh nhờn của Nguyễn Hi Vũ, hắn cũng dám khinh nhờn!
Dương Thiên Lôi lên tiếng, chúng nữ một hóa thành một đạo lưu quang, cách ly với Dương Thiên Lôi ra, tiến vào tiểu không gian.
- Tiểu Mộng mộng, vì sao trên người của ngươi lại phát sinh biến hóa nhiều như vậy?
Sau khi chúng nữ tách ra, Dương Thiên Lôi ôm trọn vòng eo nhỏ bé mê người của Nguyễn Hi Vũ, nói.
- Có sao? Biến hóa ở đâu?
Nguyễn Hi Vũ ngẩn đầu mỉm cười nhìn Dương Thiên Lôi gần trong gang tắc, hắn là kẻ đã làm cho nàng buông tha tất cả, nói ra.
- Khí tức! Thân thể có biến hóa hay không, ca phải kiểm tra rồi mới biết!
Dương Thiên Lôi vừa nói, móng vuốt hèn mọn bỉ ổi đặt lên đạo bào của Nguyễn Hi Vũ, đụng chạm da thịt trắng nõn nà như mở dê.
- Không thay đổi, ta vĩnh viễn là Tiêu Như Mộng trong lòng ngươi, là Nguyễn Hi Vũ...
Đột nhiên thân thể của Nguyễn Hi Vũ run rẩy, ôm chầm lấy Dương Thiên Lôi, nói:
- Lần này... Ta... Có thể... Hoàn toàn thuộc về ngươi...
- Cái ... Cái gì?
Dương Thiên Lôi hoài nghi mình nghe lầm, điều này sao có thể? Bí mật trên người Nguyễn Hi Vũ, vẫn chưa được phá bỏ, hơn nữa Chân Thần Cảnh như mẫu thân cũng không thể, chẳng lẽ hiện giờ đã cởi bỏ?
Duyên Thiên Lôi nắm lấy hai vai của Nguyễn Hi Vũ, kích động nói:
- Mộng mộng, ngươi nói thực?
- Ân! Cấm chế... Thời điểm ta tấn thăng lên Thần Đạo Lục cấp, đã cởi bỏ!
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Tiêu Như Mộng đã đỏ ửng, nhưng hai con ngươi vẫn nhìn thẳng vào Dương Thiên Lôi, nói ra.
- Đến cùng là chuyện gì đã xảy ra?
- Cái cấm chế kia... Chính là cấm chế mà bất kỳ nữ nhân nào bắt đầu Bách Thế Luân Hồi đều làm...
- Bách Thế Luân Hồi?
Trong mắt Dương Thiên Lôi lóe lên một tia tinh quang lóng lánh, khiếp sợ nói:
- Mộng Mộng, ngươi... Ngươi là thân thể Bách Thế Luân Hồi?
- Ân.
- Ngươi... Có phải cũng giống như mẫu thân...