Huyền Thiên Chương 672: Tất cả đều mang ý xấu!


Chuyển thế sống lại!

Chuyển thế sống lại khác với bách thế luân hồi. Chỉ cần có thể lấy được phong ấn của mình, liền có thể khôi phục chân thân, đồng thời đột phá cảnh giới ban đầu. Nhưng chuyển thế sống lại chỉ có thể bảo trì ngộ tính, tư chất, tất cả ký ức đều sẽ bị phong ấn. Chỉ khi nào bản thân tu luyện đến tu vi ngày trước, lúc đó mới mở ra được. Đây là tồn tại phiêu lưu thật lớn. Nếu sau khi chuyển thế, không thể đạt được tu vi ban đầu, sẽ phát sinh tử vong ngoài ý muốn. Đó là tử vong thật sự, không bao giờ có khả năng sống lại nữa.

Tiếu Thượng điên cuồng mà lựa chọn như vậy, chuyển thế sống lại là bởi vì cả đời này, hắn kinh lịch thực sự lận đận. Tuy rằng ngộ tính, thiên phú đều là siêu nhất lưu, nhưng bởi vì mất đi Tiếu gia chân truyền, thậm chí không ở Vô Cực Tinh Vực, tu luyện cũng đều là một ít tam lưu thần thông tạp nham. Do đó, hắn kết luận, cả đời này đều khó có thể đạt được thực lực giống như gia chủ Tiếu gia, lại càng không nói tới chuyện báo thù.


Vì thế hắn phải làm như vậy. Hơn nữa, ngay từ đầu hắn đã lựa chọn một con đường này. Võ Cương và Võ Thanh đều là quân cờ của hắn. Hắn lấy thân phận thần bí khai báo cho Võ Thanh nơi và giờ sinh. Đồng thời công bố, đây là người có thể cứu vớt Võ Hồn Điện!

Phải biết rằng, năm đó Võ Thanh sở dĩ có thể tránh được độc thủ của Võ Cương, đó là bởi vì Tiếu Thượng, cao thủ thần bí này âm thầm bang trợ. Võ Thanh đương nhiên đối với hắn tin tưởng, không chút nghi ngờ.

Đây cũng là nguyên nhân chân chính Võ Thanh không có hoài nghi qua Tiếu Thượng và Trảm Ma Tông.

Trước Tiếu Thượng bước vào Thiên Giai đỉnh phong chi cảnh, thật sự đối với Võ Thanh trung thành và tận tâm, không hoài hai lòng. Thế nhưng khi giải được phong ấn ký ức, hết thảy đều bất đồng.

- Tiếu Tình a, ngươi đây là...dẫn ta đi đâu? Trong hư không, Dương Thiên Lôi bị Tiếu Tình kéo tay, vẻ mặt hàm hậu tựa hồ mang theo vẻ e thẹn và thấp thỏm của xử nam, hỏi.

- Đã bảo gọi là Tiểu Tinh... Ngươi không phải có vài nữ nhân sao? Thế nào vẫn còn xấu hổ? Ánh mắt Tiếu Tình mang theo một tia đắc ý và khiêu khích nhìn chăm chú Dương Thiên Lôi nói.

- Không giống nhau, Tiếu Tình tiểu thư...ngươi...ngươi so với các nàng...đẹp hơn.. Dương Thiên Lôi rất hàm hậu xấu hổ nói. Tuy rằng biểu tình nhìn không ra bất cứ dị dạng gì. Nhưng trong lòng hắn lại nổi da gà, Tiếu Tình này xác thực là một đại mỹ nhân nhất đẳng, cũng đủ phong tao, ngực lớn, eo nhỏ, kiều đồn, vóc người khỏe mạnh, lại thanh thuần, gợi cảm không kém Dương Thiên Lệ, chỉnh thể càng không cách nào so sánh với chúng nữ.

Huống chi, Dương Thiên Lôi sớm đã biết mục đích của Tiếu Tình?

Bất quá, nếu như chỉ là phát tiết một chút dục vọng nhục thân đương nhiên coi như là Cực phẩm.

Tám gã thủ hạ Thiên Giai cao thủ của Võ Thanh đều là người của Tiếu Thượng, làm thế nào để hắn chinh phục bọn họ? Dương Thiên Lôi đương nhiên sớm đã rõ ràng.

Do đó, hắn chỉ có thể tương kế tựu kế.

- Khanh khách lạc...vậy..ta để ngươi làm đạo lữ được không? Tiếu Tình nghe được Dương Thiên Lôi nói, nhất thời mắt hạnh hàm xuân, tràn ngập khiêu khích nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Tốt...tốt! Chỉ là..ngươi là Địa giai cao thủ, ngươi sẽ không khinh ta chứ?

- Sao có thể, tuy rằng ngươi là Nhân Giai, nhưng đã có thể chiến thắng Địa giai cao thủ, tiền đồ tương lai càng không thể tính toán. Ta sao có thể ghét bỏ ngươi được? Tiếu Tình vừa nói thân thể đã cọ lên người Dương Thiên Lôi. Lúc này Dương Thiên Lôi biến ảo thân hình vốn là nhỏ gầy, không cao hơn Tiếu Tình bao nhiêu, bị nàng tới gần như vậy, hai gần như dán vào nhau. Bất quá, lần này Tiếu Tình lại là nói thật. Tuy rằng mục đích của nàng là đem Dương Thiên Lôi thu làm dưới trướng của Tiếu Thượng. Nhưng nguyên nhân chi thân của nàng bảo trì gần hai mươi vạn năm, cũng sẽ bị Dương Thiên Lôi đạt được. Chờ Dương Thiên Lôi quy thuận, bọn họ sẽ chân chính là đạo lữ.

Tiếu Thượng nếu đã phái ra nàng, đủ thấy đối với Dương Thiên Lôi coi trọng. Bởi vì, trong đám Địa giai nữ tính cao thủ, nàng vô luận tướng mạo hay tư chất đều tuyệt đối là tiền tam của Trảm Ma Tông. Tuy rằng nàng còn không biết thân phận chân chính của Dương Thiên Lôi là gì. Nhưng lại biết một khi hắn bị nàng thu phục, như vậy lầy thiên phú và thuộc tính của Dương Thiên Lôi khẳng định sẽ trở thành nhân tài được Tiếu Thượng trọng dụng. Tuy rằng đối với tướng mạo của Dương Thiên Lôi không phải anh tuấn tiêu sái như nàng muốn nhưng cũng coi là đoan chính.

- Tốt, đến đây!

Hai người đang nói chuyện, đã phi hành hơn ngàn dặm, đi tới trên một cung điện thật lớn.

- Đây là cái địa phương gì?

- Đây là cung điện của ta. Tất cả mọi người bên trong đều là dệ tử và người hầu của ta. Sau này...cũng là của ngươi, khanh khách... Tiếu Tình kéo cánh tay Dương Thiên Lôi, bộ ngực sữa no đủ kia cố ý cọ vào Dương Thiên Lôi, khiến hắn có chút rục rịch. Đương nhiên, cũng chỉ là một chút mà thôi, nhưng biểu hiện của Dương Thiên Lôi cũng tuyệt đối là "rục rịch",

Khi hai người chậm rãi đáp xuống cung điện, vô số Thần Đạo Cảnh Giới nữ tính Tu Luyện Giả và số ít nam tử nhất thời cung kính quỳ xuống đất.

Tiếu Tình không chút e dè, vẫn vô cùng thân thiết ôm cánh tay Dương Thiên Lôi, trực tiếp tiến nhập cung điện.

Bất quá, cũng không có như Dương Thiên Lôi tưởng tượng, trực tiếp kéo hắn lên giường, mà là đi tới phòng tu luyện thật lớn, xa hoa.

- Chúng ta đây là... Dương Thiên Lôi nghi hoặc hỏi.

- Thiên ca...sau này ta gọi ngươi như vậy được không? Lần đầu tiên thấy ngươi, ta đã thích ngươi rồi. Ngươi chính là nam nhân ta đợi gần hai mươi vạn năm qua! Lần thứ hai ngoài dự liệu của Dương Thiên Lôi là, Tiếu Tình dĩ nhiên cởi bỏ vẻ phong tao, thâm tình chân thành nhìn Dương Thiên Lôi, ôn nhu nói.

Trong nháy mắt này, Dương Thiên Lôi cả người run rẩy, không phải run rẩy vì vẻ mỹ lệ và thâm tình của Tiếu Tình, mà vì hành động của nàng. Đương nhiên, nếu như không biết tình huống, Dương Thiên Lôi nói không chừng thật sự là bị mê hoặc. Dù sao, hắn chính là háo sắc. Đối với nữ nhân mỹ lệ luôn luôn không đủ sức chống cự. Hơn nữa ít nhiều cũng ôm lòng nhân từ. Tựa như Bách Lý Thiên Thiên điêu ngoa năm đó. Bất quá, hôm nay Dương Thiên Lôi tuy rằng bản tính không thay đổi, nhưng sức chống cự đối với nữ nhân ít nhiều cũng đề thăng một chút.

Dương Thiên Lôi hít sâu một hơi, cố nén dục vọng, nói: - Có thể! Tiểu Tình, ngươi biết không, lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi, cũng đã rất yêu ngươi...

- Thực không?

- Thực!

- Tốt lắm, chúng ta bắt đầu. Tiếu Tình bỗng nhiên ánh mắt cực nóng nói.

- Làm ở đây?

- Đương nhiên, nếu chúng ta muốn thành đạo lữ, đầu tiên phải làm đó là quen thuộc tu vi và phương thức chiến đấu của đối phương, chúng ta mới có thể chân chính song kiếm hợp bích! Tiếu Tình lộ ra một tia mỉm cười quyến rũ, nói.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/huyen-thien/chuong-672/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận