Kiếm Nghịch Thương Khung Chương 884: Kỳ ngộ trong Cổ lộ. (1)

- Được... !

Tất cả mọi người ở Huyền gia thần sắc kích động hô lên.

Huyền Quý Thông nói:

- Thiên Thiếu Thúc, đi ra bên ngoài, nếu có cơ hội ngài phải nhất định tìm Văn Nhân gia tộc ấy tính sổ, để đem huyết cừu ngàn năm của Huyền, Giang, Trình, Trữ tứ gia của chúng ta đòi lại…!

Huyền Thiên gật đầu nói:

- Ta sẽ khiến cho Văn Nhân gia tộc nợ máu phải trả bằng máu, đem những thứ gì mà bọn họ cướp đoạt của Huyền gia, đều lấy về hết… Ta dám cam đoan với ngươi, Văn Nhân gia tộc nhất định sẽ trả một cái giá thê thảm đau đớn vô cùng…!

Huyền Thiên truyền thụ ‘Thiên Cơ Bảo Giám’ trong thuật cơ quan tượng gỗ cho Giang gia, và truyền thụ Vương cấp thần công Vạn hóa thánh pháp cho Huyền gia, thì thực lực của đảo Tôn Huyền là vô song, Huyền Thiên đối với nơi này xem như cũng không có một chút lo lắng nào.

Đảo Tôn Huyền ở hướng Đông, nhưng mà cũng khoảng hơn ba vạn dặm, chính là Ma Vụ Hải ở khu vực cực Đông cuối cùng, xa hơn về phía Đông, chính là khu vực Ma Vụ Hải tối đen như mực.

Nhưng mà, tại bên trong Ma Vụ Hải này tối đen như mực, cũng có một con đường, hơi có tia sáng, xuất hiện ở trên mặt biển, một mực thông với chỗ sâu bên trong của Ma Vụ Hải, nhìn không thấy điểm kết thúc.

Nếu như Ma Vụ Hải có thể so sánh với một ngọn núi, thì như vậy, Cổ Lộ này giống như một cái sơn động.

Căn cứ vào lời nói của Huyền gia, Cổ Lộ này vào thời điểm bọn họ tiến vào Ma Vụ Hải thì đã có.

Hơn nữa, trên đảo Tôn Huyền có văn tự ghi lại Cổ Lộ này, xuất hiện ở đây hơn chín ngàn năm rồi, có thể tưởng tượng được, Cổ Lộ này tồn tại qua bao nhiêu năm tháng, dường như mãi mãi trường tồn.

Huyền Thiên cùng Hướng Thiên Tiếu nhìn về Cổ Lộ ở phía trước, một tia sáng yếu ớt duỗi tới ở sâu bên trong Ma Vụ Hải đen kịt kia, không thấy điểm kết thúc, chỗ sâu bên trong kia dường như là thông về hướng Cửu u, có vẻ cực kỳ âm trầm khủng bố.

Nhưng mà, hai người đã hạ quyết tâm, phải đi qua Ma Hải Cổ Lộ này, đã đến nơi này, đương nhiên sẽ không e ngại, hai người nhìn nhau đồng thời tiến về phía trước, dọc theo Cổ Lộ, đi vào bên trong Ma Vụ Hải.

Bước vào phạm vi Ma Vụ Hải, tuy rằng trước mắt là một Ma Vụ Hải đen kịt, thân thể của hai người bọn họ còn đang ở trong ánh sáng, nhưng mà hai người vừa mới bước vào Ma Vụ Hải, cảm giác giống như từ trên thiên đường trong nháy mắt tiến vào địa ngục, tất cả ánh sáng trong nháy mắt đều biến mất tăm.

Hai người nhìn lại, không còn là hải vực sáng sủa nữa mà chỉ là một mảnh đen kịt, chỉ có hai người ở phía trước, có một tia sáng yếu ớt chiếu sáng tạo thành Cổ Lộ.

Không khí vô cùng mát mẻ, cảm giác giống như đưa thân vào trong Chi Hải ma vụ ngày xưa.

Bất đồng duy nhất chính là lầm trước bị lạc ở Chi Hải ma vụ thì Huyền Thiên và Hướng Thiên Tiếu đều bị mất đi liên lạc, còn lần này thì hai người đang đi cùng nhau.

Phía trước cũng không có đường lui, một mảnh đen kịt, hai người dọc theo cổ đường quanh co, khúc khuỷa để đi về phía trước.

Rất nhanh thì hai người đã từng li từng tí đi được vài dặm, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, cảm giác lạnh lẽo ùa vào người.

- Hình như là…..cũng không có gì nguy hiểm cả?

Hướng Thiên Tiếu mở miệng nói trước tiên, âm thanh vang lên cực kì rõ ràng trong hoàn cảnh yên tĩnh tại đây.

Huyền Thiên nói:

- Đi băng qua Chi Hải ma vụ này không biết khoảng cách là bao nhiêu, cước bộ của chúng ta cần phải nhanh hơn, phía trước không biết chừng sẽ có biến hóa đo.

Tốc độ của hai người nhanh hơn, tiếp tục đi về phía trước, càng chạy càng nhanh, dần dần thì hai người đều trực tiếp ngự kiếm phi hành luôn.

Hai người vẫn luôn luôn bảo trì cảnh giác cao, nhưng mà cũng không phát sinh ra bất kỳ sự việc nào ngoài ý muốn cả.

Đại khái là đã đi hơn một ngày, Huyền Thiên cũng Hướng Thiên Tiếu xâm nhập vào trong Chi Hải ma vụ, đã đi qua khoảng hai ba dặm nhưng vẫn chưa gặp được biến hóa gì cả.

Cổ lộ phía trước vẫn không thể nhìn thấy đến điểm cuối cùng nên hai người vẫn cứ đi dọc theo cổ lộ đi về phía trước.

Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...

Vài ngày đã trôi qua, hai người ngự kiếm phi hành dọc theo cổ lộ hơn mười vạn dặm…..

Rốt cục thì cổ lộ đã có một chút biến hóa, nguyên gốc cổ lộ ngay ngắn trên mặt biển lại xuất hiện một hòn đảo nhỏ.

Chi Hải ma vụ vô cùng hắc ám, thẳng đến trước mắt thì hai người mới phát hiện được sự tồn tại của đảo nhỏ khiến tốc độ của hai người lập tức chậm lại.

Ánh mắt của Huyền Thiên càng thêm lợi hại, thấy được trên đảo có mọt ít bộ hài cốt liền nói:

- Trong lúc này ở đây chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm, cẩn thận một chút, đã có người tử vong trên đảo đó.

Hai người lên đảo nhưng cũng không rời khỏi cổ lộ mà quan sát tứ phương tám hướng ở bên trong quang mang yếu ớt, cẩn thận quan sát tình huống trên đảo.

Cái hòn đảo này cũng không lớn, chỉ có khoảng hai ba trăm thước vông, Huyền Thiên mở ra Địa Nhãn Thần Đồng nên có thể nhìn thấy phần cuối, trên đảo dài có một ít hoa cỏ cây cối Khôi Lỗ, hơn nữa còn có một ít hòn đá màu đen nữa.

Đúng lúc đó thì thần sắc của Huyền Thiên khẽ giật mình, chỉ thấy cách đó không xa có một khối hắc thạch, phía trên có khắc một số chữ: Thiên Hỏa Vương đã đi qua nơi này!

Tảng đá màu đen lại ở trong hoàn cảnh màu đen, nếu như Huyền Thiên không sử dụng Địa Nhãn Thần Đồng thì tuyệt đối sẽ không nhìn thấy.

Ở trong Chi Hải ma vụ tối như mực khiến tâm tình con người nặng nề, nhìn thấy chữ khắc của Thiên Hỏa Vương khiến tâm tình của Huyền Thiên lập tức vô cùng thư sướng.

Huyền Thiên cười nói mấy chữ khắc cho Hướng Thiên Tiếu, Hướng Thiên Tiếu cũng vô cùng tươi cười, nói:

- Chúng ta nhất định có thể đi dọc theo dấu chân của Thiên Hỏa Vương để rời khỏi Chi Hải ma vụ.

Đúng lúc này lại vang lên một tiếng rầm…..

Đúng lúc này trong nước lại lao ra hai luồng bóng đen vừa to vừa lớn, nổ bắn đến hướng hai người.

Hai người đều là hạng người phản ứng linh mẫn nên khi tiếng nước vừa vang lên thì hai người đều quay đầu sang nhìn.

Thở phì phò thở phì phò Thở phì phò...

Trong cơ thể của mỗi người đều bắn ra vài thanh linh kiếm.

Nổ bắn đến hướng hai luồng bóng đen, trong nháy mắt đều bị linh kiếm chém thành vài đoạn, lúc rớt trên đảo vẫn còn vặn vẹo, chính là hai cái xúc tua vô cùng lớn.

Vẻn vẹn chỉ là chặt đứt xúc tua mà cũng khiến cho đảo bị chấn động một chút, thì có thể nghĩ được cả xúc tua dài bao nhiêu, cái này chứng tỏ cả người con khôi lỗ quái ngư thì sẽ càng cự đại hơn.

Rầm a a a...

Một tiếng khỏa nước vang lên cực lớn, Huyền Thiên thông qua Địa Nhãn Thần Đồng nhìn thấy bên ngoài vài trăm dặm có một luồng bóng đen vô cùng cự đại, từ trong nước vọt lên, có hơn mười xúc tua vừa to lại vừa lớn, mỗi cái đều dài hơn trăm mét!

Khôi Lỗ quái ngư này lớn hơn, thực lực cũng cường đại hơn so với bất luận cái gì mà Huyền Thiên đã từng nhìn thấy trong quá khứ.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/kiem-nghich-thuong-khung/chuong-858/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận