Kiếm Phệ Thiên Hạ Chương 87: Nhân kiếm hợp nhất (Hạ)

- Xúc phát đạo cụ, chắc chắn phải cần tiêu hao thời gian nhất định.

Nghĩ vậy, Lăng Vân cước bộ hư đạp, không gian ba động từ nơi hắn đặt chân bao phủ mọi người ở đây, khi công kích tiếp theo buông xuống, cả người hắn giống như trong nháy mắt di động, khóa chặt một vị thất giai Thánh Kiếm Sư có phòng hộ tráo yếu nhất, vượt qua khoảng cách trăm thước đối với hắn lúc này cũng không là gì, năng lượng ba động của Nhất Kiếm Tịch Diệt bị áp chế đến cực hạn, phảng phất hết thảy năng lượng trong thiên địa đều bị hấp thu vào bên trong Ám Lam chi kiếm, một kiếm này vẫy ra, giống như tiện tay mà làm, phiêu phiêu vô lực rơi trên phòng ngự tráo của vị thất giai Thánh Kiếm Sư kia.

Ầm!

Một âm thanh vang lên, phòng hộ tráo của thất giai Thánh Kiếm Sư giống như bong bóng trong nháy mắt tán loạn. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Chẳng qua, ở một sát na ngăn trở này, thất giai Thánh Kiếm Sư với kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú đã kịp phản ứng, vội vàng thối lui như thiểm điện về phía sau, trong tay Thánh kiếm hình thành một mảnh võng kiếm phong tỏa dày đặc, tràn ngập ở bên trong tầm mắt Lăng Vân, phong sát toàn bộ thế vọt tới của hắn.

- Nhận lấy cái chết cho ta!

Vân Không ngang nhiên giết ra, kiếm áp mạnh mẽ mang theo một trận tiếng nổ kịch liệt như sấm, trong tiếng nổ vang một thanh kiếm quang mang theo khí tức hàn băng trong nháy mắt buông xuống, vô tận áp bách tràn ngập cả phiến hư không, đem Lăng Vân bên trong mảnh không gian này vững vàng khóa chặt, khiến cho hắn muốn tránh cũng không thể tránh.

- Ra!

Lăng Vân trên mặt đất đạp xuống, không chút sợ hãi nghênh đón kiếm quang to lớn kia, lực phân giải của một thước lĩnh vực trong nháy mắt bộc phát, kiếm quang thật lớn đang trảm tới kia giống như bị khoan ra một lỗ thủng, vừa lúc để cả người của hắn xuyên qua, rồi sau đó Ám Lam chi kiếm một kiếm bao hàm đại lượng Kiếm nguyên lớp lớp rơi vào trên phòng hộ tráo của Vân Không.

Quang mang trên phòng hộ tráo xuất hiện một trận ba động kịch liệt, trong nháy mắt phai nhạt đi, bị một kiếm của Ám Lam chi kiếm đánh vỡ.

Chẳng qua phòng ngự ở trên người Vân Không ngoại trừ phòng hộ tráo ra, còn có một kiện khôi giáp cấp Thánh khí, lực lượng của Ám Lam chi kiếm trong nháy mắt kích thủng phòng hộ tráo của hắn, nhưng lúc đánh lên trên khôi giáp chung quy là vô lực nối tiếp, bị phòng hộ tráo dần dần khôi phục như cũ phản chấn trở về.

Một kiếm...

Không cách nào phá vỡ...

Xác ô quy a (Mai rùa đen)!

- Phải thi triển ít nhất tam trọng đả kích ở trong nháy mắt thì mới có thể đánh nát phòng hộ tráo, Thánh khí áo giáp, đấu khí áo giáp phòng ngự!

Lăng Vân đang muốn truy kích, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt trong khoảnh khắc nảy lên trong lòng, khóe mắt dư quang trong nháy mắt bắt được một đạo cường quang. Hắn chỉ kịp như chớp lách người, một đạo cột sáng mang theo khí tức tử vong không gì sánh được, chợt lóe mà qua, xuyên thủng bờ vai của hắn!

Nhanh, thật sự quá nhanh!

Nhanh đến mức vượt qua một thước lĩnh vực cùng phản ứng của Kiếm hồn.

- Được xưng là công kích đạo cụ có tốc độ ánh sáng- Cực Quang!

Nếu như không phải Lăng Vân cảm nhận được nguy cơ, chỉ sợ mới vừa rồi địa phương mà đạo Cực Quang kia xuyên thủng không phải bả vai của hắn, mà là trái tim của hắn.

Lĩnh vực!?

Lĩnh vực thì như thế nào.

Ở này trước mặt loại tốc độ kinh khủng này, cho dù là lĩnh vực cũng không còn kịp phản ứng nữa.

Nhưng nếu như là cửu giai Thánh Kiếm Sư chân chính, đem lĩnh vực của mình bao phủ toàn bộ sân thi đấu, đoán chừng trong nháy mắt khi vị Thánh Kiếm Sư kia phát ra Cực Quang phát động công kích, sẽ bị cửu giai Thánh Kiếm Sư điều động tất cả lĩnh vực nhất cử đánh tan, căn bản sẽ không cho hắn thời gian khởi động đạo cụ.

Đáng tiếc, Lăng Vân mặc dù có lĩnh vực, nhưng chỉ có một thước lĩnh vực, hắn căn bản không cách nào làm được điểm này.

Một thước!?

Đám người Vân Không lập tức phát hiện được hiện tượng này.

Cho tới bây giờ, lĩnh vực mà Lăng Vân mở ra vẫn chỉ có khoảng cách một thước, cho dù chịu uy hiếp tính mạng, cũng không ngoại lệ.

Ngay từ đầu, bọn họ còn tưởng rằng Lăng Vân chỉ đem lĩnh vực phóng thích một thước, là vì tập kích, đạt tới tác dụng kỳ binh, nhưng chiếu theo trước mắt xem ra, dường như cũng không phải là như vậy... Nếu vì tập kích, suýt nữa đánh mất tính mệnh, phần ẩn nhẫn này, bọn họ thật đúng là không nói nên lời.

Một giải thích hợp lý duy nhất đó là- lĩnh vực của hắn còn chưa có hoàn toàn ngưng luyện hoàn thành, có lẽ, căn bản chỉ có thể mở ra một thước.

Nghĩ vậy, Vân Không trong lòng mừng rỡ, năm người liếc mắt nhìn nhau, nhất thời tinh thần đại chấn!

- Đừng cùng hắn cận chiến, chỉ cần không tới gần hắn một thước, lĩnh vực của hắn hoàn toàn chính là một món đồ trang trí!

Thở phào một hơi không chỉ có bọn họ, mà ngay cả đám người Huyền Ẩn khi hiểu rõ thiếu sót trong lĩnh vực của Lăng Vân cũng đều đồng thời khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Không đến ba mươi tuổi đã là cửu giai Thánh Kiếm Sư... Cũng thật sự quá đả kích người, thật sự để cho bọn họ có một loại cảm giác dọa người "Trường Giang hậu lãng thôi tiền lãng, tiền lãng tử tại sa than thượng" (Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước chết ở trên bờ cát). Lăng Vân hiện tại chẳng qua là hơi chút tu luyện ra một điểm hình thức ban đầu của lĩnh vực, cũng để cho bọn họ hơi hơi tìm về chút thể diện.

Chẳng qua, đây chỉ có như thế?

Đây đã là tất cả thủ đoạn của Lăng Vân? Sau khi không có một thước lĩnh vực, ở dưới sự đả kích của ba kiện thánh cấp đạo cụ, hắn đã lâm vào thế nguy hiểm tánh mạng?

Bây giờ Lăng Vân, linh thức đã tập trung toàn bộ bao phủ ở trên cả sân thi đấu.

Sau khi nhận thấy được tốc độ đáng sợ của Cực Quang kia căn bản không phải nhân loại có khả năng né tránh, hắn bắt đầu vận dụng những phương thức khác, để thử nghiệm ứng phó ba kiện Thánh khí!

Giờ khắc này thế giới trong cảm ứng của hắn phảng phất phát sinh một loại thay đổi kỳ diệu, đúng như lúc ban đầu bằng vào Kiếm kỹ cùng Liệt Nhược Hàm động thủ, giờ phút này, khi toàn bộ lực lượng linh thức của hắn tản ra bao phủ khắp sân thi đấu, trên đài thi đấu cũng xuất hiện đại lượng quỹ tích màu bạc, những quỹ tích này chiếu rọi rõ ràng trong đầu óc của hắn, phảng phất mặt khác ở trong vùng não mở ra một hệ thống xử lý, đặc biệt chịu trách nhiệm lưu trữ quỹ tích màu bạc như thế, lại tiến hành phân tích.

Trình độ lĩnh ngộ thiên đạo quỹ tích của hắn bây giờ sẽ chẳng khác nào một vị bác học có kiến thức vô cùng phong phú, bắt đầu lấy kiến thức của mình để giải đáp những vấn đề xuất hiện ở trước mắt.

Chẳng qua khác với lần trước chính là giờ phút này quỹ tích màu bạc kia, vô luận là số lượng, hay trình độ phức tạp, toàn bộ so với Kiếm kỹ của Liệt Nhược Hàm cao hơn không chỉ một cấp bậc. Hơi chậm một chút, những quỹ tích màu bạc sẽ ở trước mặt của hắn chạy đi, mà ngay sau đó, chút sai sót này, lập tức sẽ làm cho hắn trúng phải một đạo công kích gần như trí mạng.

Vì làm được trăm phần trăm xử lý tốt những quỹ tích màu bạc này, tốc độ tính toán của đại não Lăng Vân trong nháy mắt tăng lên một bậc thang, vô số quỹ tích màu bạc giống như từng đạo Cực Quang, ở trong đầu gào thét lóe ra. Mà thân ảnh của hắn theo đại não phân tích những quỹ tích màu bạc, lập tức làm ra phản ứng tốt nhất.

Vô luận là Kiếm hồn phóng thích một thước lĩnh vực, hay đại não tiến hành mật thiết tính toán, giờ phút này toàn bộ tiến hành hợp tác khẩn mật khắng khít, tránh né một lần lại một lần nguy cơ tới từ các loại đạo cụ. Phảng phất trong nháy mắt này, hắn tức là Kiếm hồn, Kiếm hồn tức là hắn, linh thức của hắn bao phủ toàn bộ sân thi đấu, bắt đầu có hiệu quả thả ra quang mang lam nhạt giống như Kiếm hồn, hai cái phảng phất tiến hành một loại dung hợp thần bí nào đó, chẳng phân biệt lẫn nhau.

Cửu Cửu Thượng Huyền quyển cuối - Kiếm Thần chi đạo!

Kiếm hồn, Nhân hồn, hợp lại làm một!

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/kiem-phe-thien-ha/chuong-173/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận