Lãng Tích Hương Đô
Chương 474: Chu Tĩnh Hàm xảy ra chuyện.
Tác giả: Yên Lộ Thương Mang
Nguồn: Sưu Tầm
Tuy chỉ có nửa ngày, nhưng cũng làm Tư Đồ Lượng cao hứng không thôi, giống như được sống lại vậy, không ngừng hô to "Lão đại vạn tuế" khiến cho học sinh trong sân trường đều liếc nhìn, không hiểu tại một kẻ điên ngày nào cũng chạy bộ trong sân trường lại càng trở nên điên cuồng như vậy. Nhưng chung quanh nhiều người như vậy không có ai dám thầm thì to nhỏ.
Tư Đồ Lượng đề nghị đến nhà hàng bên ngoài ăn một bữa thật ngon, đền bù cho chính bản thân mình. Đề nghị này ngay lập tức được tất cả mọi người hoan nghênh. Nhưng dường như Liễu Vi không ưa thích những nơi như vậy, nên tìm một cái cớ rồi rời đi, làm Long Yên Nguyệt bực tức nói cái gì cũng không làm cô ta nguôi ngoai. Nếu như không phải hứa với Lâm Bắc Phàm, e rằng đã sớm túm lấy đối phương đi rồi.
Tư Đồ Lượng nhìn Lâm Bắc Phàm, khóe miệng khẽ nhếch một nụ cười, nhưng chỉ có hắn mới hiểu rằng trong ánh mắt của mình còn ẩn hàm ý nghĩa chế giễu và đầy vẻ hung hăng.
Đám người bọn họ đi đến một nhà hàng gần trường học tên là Bất Dạ Thiên, tha hồ ăn uống, không khí trong nháy mắt vô cùng sôi nổi, mà ngay cả cục trưởng Long Yên Nguyệt cũng nhiều lời hơn so với mọi ngày.
Nếu đổi lấy là con người trước kia của cô ả, làm sao có thể tùy tiện đi ăn cơm cùng với người ta thế này? Nếu như bị những kẻ xấu bắt gặp thì chính là tác phong sinh hoạt có vấn đề và cả tham ô. Cái này dù nhảy vào Hoàng Hà cũng không gột rửa nổi.
Bây giờ thì tốt rồi, bản thân bây giờ là một thương binh, vẫn trong thời kì nghỉ ngơi. Cho dù có đến đây vui chơi cũng chả có ai dám nói ra nói vào, hơn nữa nếu có chuyện thì để Lâm Bắc nhi chống đỡ không được sao? Dù sao tiểu tử này trong túi nhiều tiền thế chỉ sợ không có chỗ tiêu, mà bản thân với hắn, chỉ sợ là có rất nhiều người biết.
"Lâm Bắc Phàm đáng chết, không ngờ ngươi giấu cái tên Lượng Lượng gì đó trong trường, làm ta lãng phí mất hai ngày đi tìm!"
Long Yên Nguyệt vừa gắp lấy thức ăn trên đĩa nhét đầy vào miệng vừa bất mãn nói thầm vài câu.
Trên trán của Tư Đồ Lượng lấm tấm vài giọt mồ hôi lạnh. Bà chị này quả thật rất to gan.
"Cái này, ai bảo ngươi ta tìm bừa bãi? Đó gọi là đi mòn giày sắt cũng tìm không ra!"
Lâm Bắc Phàm vẻ mặt đắc ý, đúng là vẻ mặt của một con buôn.
"Đi chết đi!" Long Yên Nguyệt tuy hành động không thuận tiện, những vẫn muốn cho đối phương một cước.
Đúng lúc Lâm Bắc Phàm còn ở đang chuẩn bị khoe khoang hết thảy mọi thứ thì chuông điện thoại reo vang. Hắn hơi sững sờ, người quen biết với bản thân còn đang ở đây, vậy thì ai gọi cho hắn ? Hắn kinh ngạc vạn phần, vội vàng móc lấy điện thoại, hóa là ra số điện thoại của Đường Phong, hắn vội vàng nghe cười nói :" Phong à?" truyện được lấy từ website tung hoanh
Giọng điệu của Đường Phong bên kia có phần dồn dập khẩn trương nói :" Bắc Phàm, xảy ra chuyện rồi?"
Nụ cười trên mặt của Lâm Bắc Phàm đột nhiên trở nên cứng đờ lại, hỏi :" Có chuyện gì, từ từ nói, đừng có gấp" Đường Phong ấp úng hồi lâu nhưng mãi vẫn không nói.
Lâm Bắc Phàm cảm giác thấy chuyện này có quan hệ với hắn, hơn nữa quan hệ này không hề tầm thường, hắn vội vàng nói :" Phong à, có chuyện gì, chú nhanh nói đi!"
Đường Phong trầm mặc một hồi, mới thấp giọng nói :"Bắc Phàm, cô gái mà anh quen biết, Chu Tĩnh Hàm đã xảy ra chuyện rồi."
"Cái gì? Đã xảy ra chuyện? Cô ta không phải là ở Kim Ngọc Thiên Đường của chú sao? Sao lại xảy ra chuyện?"
Sắc mặt của Lâm Bắc Phàm đột biến, sát khí toàn thân liền bạo phát đi ra, tràn ngập căn phòng, khiến cho những người xung quanh sắc mặt khẽ biến, hiểu rằng tất đã xảy ra chuyện hệ trọng.
"Cái này, cái này..."
Đường Phong cảm nhận được thập phần bất lực, bây giờ xảy ra chuyện, có khác nào đấm một cái vào mặt mình? Lúc hắn nghe được tin này , cũng hết sức tức giận, suýt chút nữa chặt những tên bảo vệ thành mấy khúc rồi.
Trong lòng Lâm Bắc Phàm cảm giác như có một con dao đang khía vào hắn, đau đớn vô cùng.
Chu Tĩnh Hàm trước kia tuy có rất nhiều mâu thuẫn với mình, nhưng dù sao cũng là nữ nhân của hắn. Bây giờ nghe bảo cô ta gặp chuyện không may, làm sao mà hắn không tức giận? Hắn cố gắng nén lửa giận trong lòng lại rồi nói :" Đường Phong, ngươi nói đi, anh không sao!"
Đường Phong lúc này mới đem toàn bộ mọi chuyện kể lại một lần.
Từ khi Chu Tĩnh Hàm trở thành nữ nhân của Lâm Bắc Phàm, tuy không vì chuyện của mẹ mình sinh bệnh mà lo lắng, nhưng mà cô ta cũng không muốn bản thân trở thân trở thành một giống kí sinh trùng dựa vào cuộc sống của nam nhân. Và càng không muốn người khác hiểu nhầm vì tiền của người ta mà cùng đối phương chung sống. Vì vậy mới tiếp tục làm việc ở Kim Ngọc Thiên Đường. Nhưng bây giờ cô ta cũng không thể vì mấy đồng tiền mà bán rẻ bản thân được, chỉ làm một nhân viên bình thường thôi, bán một ít rượu. Tuy lương mỗi tháng không nhiều, nhưng ít nhất cũng có mấy ngàn đồng, đối với bất kì sự lo lắng nào thì cũng đã đủ rồi. Nhưng ai ngờ mấy ngày trước đó lại gặp phải mấy tên đến trêu ghẹo, cả bọn là lũ công tử suốt ngày quậy phá, gặp ngay Chu Tĩnh Hàm xinh đẹp, liền kéo cô ta vào trong phòng làm những chuyện mà nam nhân đêu thích làm, lại còn đưa ra một cái giá cực cao.
Điều này nếu là Chu Tĩnh Hàm trước kia, có lẽ cô ta sẽ đồng ý, nhưng sau khi trở thành nữ nhân của Lâm Bắc Phàm, tất nhiên hiểu được thân phận của mình, biết mình là bạn gái của đối phương, không phải là một cô gái như trước kia. Cho nên liền cự tuyệt những tên công tử kia, ai ngờ bọn chúng dựa vào thân phận và gia đình mà muốn bắt ép Chu Tĩnh Hàm, còn gọi mấy tên bảo vệ của Kim Ngọc Thiên Đường. Những tên bảo vệ này tự biết thân của Chu Tĩnh Hàm đã lớn hơn trước nhiều, là bạn gái của ông chủ, làm sao để những kẻ này bắt nạt? Vì vậy, bảo vệ cũng không hề khách khí, liền đánh một trận những tên công tử này, cuối cùng vứt ra ngoài đường.
Bọn họ tưởng rằng chuyện này như vậy là đã kết thúc. Ai biết mấy tên công tử này lại gọi thêm một số người, nhân lúc Chu Tĩnh Hàm trên đường đi làm về nhà bèn đánh cho nàng một trận. Nếu như không phải có người nhìn thấy thì Chu Tĩnh Hàm đã bị mấy tên này đánh đến chết.
Lâm Bắc Phàm sau khi nghe Đường Phong kể lại, sát khí trên người liền biến mất.
Theo lời nói , thì chuyện của Chu Tĩnh Hàm và Đường Phong không có quan hệ, rốt cục đây là chuyện phát sinh ngoài Kim Ngọc Thiên Đường, đối phương có thể quản lí được toàn bộ Kim Ngọc Thiên Đường đúng là đại ca của Nam thành. Thế nhưng đối phương cũng không phải là thần tiên có thể nắm rõ mọi chuyện trong Nam thành như lòng bàn tay. Hơn nữa không phải ngày nào hắn cũng đến Kim Ngọc Thiên Đường, cũng không thể biết rõ ràng từng tiếng đồng hồ được. Hắn im lặng hồi lâu, rồi nói :" Tĩnh Hàm đang ở đâu?"
Đường Phong nghe thấy trong lời nói của Lâm Bắc Phàm không có tức giận, hiểu rằng đối phương không hề tức mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm liền nói tên bệnh viện cho hắn.
Sau khi nghe cái tên bệnh viện xong, hắn kinh ngạc rất lâu không nói được gì.
Mình không phải là đen đủi rồi sao? Tại sao Chu Tĩnh Hàm lại ở bệnh viện của Tô Tình Nhi?
Caí này thật đúng là rắc rối.
"Lão đại đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Trương Minh Thắng cảm giác được sắc mặt không lành của Lâm Bắc Phàm, vội vàng hỏi thăm.
"Tĩnh Hàm đã xảy ra chuyện."
Lâm Bắc Phàm âm hiểm nói.
"Cái gì cơ? Đại tẩu đã xảy ra chuyện? Không phải là đang ở Kim Ngọc Thiên Đường sao?"
Trương Minh Thắng đầy vẻ kinh ngạc nói.
Lâm Bắc Phàm nói sơ qua chuyện vừa rồi, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi nói :"Không ngờ rằng trong thành lại còn gặp phải những kẻ không có tròng mắt, xem ra chúng ta phải dạy dỗ bọn chúng một phen."
"Bọn chúng là ai? Đến người của lão đại mà cũng dám ức hiếp. Tôi nghĩ bọn chúng không muốn sống rồi. Lão đại, anh hãy để chuyện này cho em, em bảo đảm trong vòng hai ngày sẽ lật hết cả tổ tông 18 đời của bọn nó. Thậm chí cả mỗi đêm ở cùng mấy đứa đàn bà, mấy lần..."
Tư Đồ Lượng ngay bên cạnh lòng đầy căm phẫn thét lớn.
"Chú?"
Lâm Bắc Phàm nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào đối phương.
"Lão đại, em có lòng, muốn giúp anh!"
Tư Đồ Lượng bình tĩnh cười nói.
"Không phải chú định nhân cơ hội này nghỉ ngơi vài ngày đó chứ!"
Lâm Bắc Phàm cười một cách gian tà.
"Lão đại, oan uổng cho em quá, em sao là loại người đó được!"
Vẻ mặt hắn đầy vẻ oan uổng.
Khuôn mặt Lâm Bắc Phàm đầy vẻ âm trầm, hung dữ nói :" Những kẻ kia biết rõ Tĩnh Hàm là người của Kim Ngọc Thiên Đường, còn dám hạ độc thủ với cô ta, không ngoài hai nguyên nhân này : 1, bọn nó không phải là người của Nam thành, không biết địa vị của Phong tại Nam thành. 2, bọn nó biết quá rõ sự lợi hại của Phong, ngược lại còn tưởng rằng mình là nhất, vì vậy mới làm ra chuyện ngu xuẩn này."
"Điều này không thể, mấy kẻ ở Nam thành, em đều quen, em chưa gặp kẻ nào dám so cao thấp với Phong!"
" Trương Minh Thắng vỗ lồng ngực, xác nhận.
"Cái này anh rõ, bọn nó chắc chắn là từ nơi khác đến."
Lâm Bắc Phàm khẳng định.
Lâm Minh Thắng thoáng trầm tư, cuối cùng gật đầu, đồng ý với đối phương. Nếu là người Nam thành, thực sự là không kẻ nào dám đối đầu với Đường Phong, đích xác chỉ có những kẻ nơi khác càn quấy như vậy."
Hắn nghĩ tới đây liền nhe răng cười nói :" Thì ra là bọn nơi khác, lão đại anh yên tâm đi, lần này em nhất định sẽ điều tra ra bọn chúng, còn phải cho bọn nó biết thế nào là lễ độ, biết thiên hạ của Nam thành là của ai!"
Hắn vặn vẹo hai đấm tay lại, khẽ vang lên tiếng rắc rắc, xem ra rất là có thanh thế.
Lâm Bắc Phàm hiểu rằng tại Nam thành bọn hắn một tay che trời, thật đúng là rất ít người dám cùng bọn hắn đối đầu, cho nên chuyện này hắn giao luôn cho Trương Minh Thắng cùng Tư Đồ Lượng. Sau đó dẫn theo vài người đến bệnh viện.
Trữ Vật Giới Chỉ
Tiên Linh Thạch [Tặng]
Tiên linh thạch1,208,166
Công pháp1,457Công pháp
Sửa bởi Xích Huyết Ma Long : 45 phút trước lúc 09:12 AM
Trả lời kèm theo trích dẫn Kèm theo bài viết này trong trích dẫn của bài trả lời Trả lời nhanh trong Chủ đề này Đa tạ
#475 Thêm điểm danh tiếng choXích Huyết Ma Long Báo cáo Bài viết
Cũ 47 phút trước
Hiện đang: Bế quan Lãng Tích Hương Đô
Sáng tạo giả: Xích Huyết Ma LongMa Quân
Yên Lộ Thương Mang
Trang số: 475
Ghi nhớ chương truyện này!
Trả lời kèm theo trích dẫn Kèm theo bài viết này trong trích dẫn của bài trả lời Trả lời nhanh trong Chủ đề này Đa tạ
Gửi Chủ đề mới Gửi trả lời
Trang 95 trong 96 « Đầu < 45 85 91 92 93 94 95 96 >
Trả lời nhanh
Bài viết:
Remove Text Formatting
Kích thước
Hoàn tác
Phục hồi lại
Nhập liệu và xử lí văn bản tiếng Việt
Hướng dẫn gõ chữ Việt
Thu Hẹp
Mở rộng
Chuyển chế độ Soạn thảo
Đậm
Nghiêng
Gạch dưới
Canh lề Trái
Canh lề Giữa
Canh lề Phải
Danh sách đã sắp xếp
Danh sách chưa xếp
Giảm thụt lề
Tăng thụt lề
Thêm đường dẫn
Xóa bỏ Đường dẫn
Thêm Email
Thêm Hình
Bao quanh văn bản được chọn bằng [QUOTE]
Bao quanh văn bản được chọn bằng [CODE]
Bao quanh văn bản được chọn bằng [HTML]
Bao quanh văn bản được chọn bằng [DM]
Bao quanh văn bản được chọn bằng [GV]
Bao quanh văn bản được chọn bằng [VH]
Bộ Gõ Chữ Việt Thông Dụng
Auto Telex VNI VIQR VIQR* Off Spell OldAccent
Vì văn hóa VN nước ta, xin vui lòng gõ chữ Việt có dấu - Cảm ơn
Tùy chọn
Kèm theo Trích dẫn ở các bài trên?
« Chủ đề trước | Chủ đề kế tiếp »
Quyền hạn Gửi bài
Bạn có thể gửi chủ đề
Bạn có thể gửi trả lời
Bạn không thể gửi đính kèm
Bạn có thể sửa bài của mình
Mã BB đang Mở
Biểu tượng vui đang Mở
Mã [IMG] đang Mở
Mã HTML đang Tắt
Forum Rules
Truyền Tống Trận
Liên hệ với chúng tôi - Lưu Trữ - Phi lên trên
Powered by vBulletin® Version 3.8.5
Copyright ©2000 - 2011, Jelsoft Enterprises Ltd.
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Tu Chân Giới được sáng tạo 4/20/2010 - Giao diện sáng tạo bởi: Thiên Tôn
Tu Chân Giới được tồn tại cho đến ngày nay là nhờ công lao to tát của các tu chân giả.
Tu chân giả càng tu luyện thực lực càng cao, Tu chân giới càng bền vững như thời viễn cổ.