Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com.
Lôi Chấn Thiên hừ lạnh một tiếng không để ý tới Lăng Thần, ánh mắt tập trung lên người Tống Quân Thiên Lý:
"Không biết ý lệnh chủ thế nào ?" Thấy Tống Quân Thiên Lý không nói gì, đột nhiên cười khẽ, thân thể Lôi Chấn Thiên cấp tốc lui về phía sau, trong thời gian cực ngắn đã lùi vào trong trận doanh bên mình hai tay vòng lại lớn tiếng nói: "Lệnh chủ thế cục hôm nay chắc ngươi cũng đã thấy rõ rồi, hiện tại Lăng gia đã không còn lực lượng để chống đỡ, Mà Lôi gia ta lại còn dư một ngàn tám trăm tử sĩ, là những tử sĩ tuyệt đối trung thành với Lôi gia, tại Lăng phủ biệt viện hôm nay nhất định bị diệt, cho dù lệnh chủ có xuất thủ, liệu có thể cứu được mấy người ? cho dù lệnh chủ là cao thủ đệ nhất thiên hạ, nhưng liệu có thể lấy một địch một ngàn không đây ?"
Tống Quân Thiên Lý nghiền ngẫm nhìn hắn, nhẹ nhàng nói:
"Ý của ngươi là ... Những lời bản tọa vừa nói không là gì cả ?" Thanh âm của hắn tuy nhẹ, nhưng trong đó ẩn chứa khí thế cường đại, một khi xuất ra ai nấy đều cảm thấy được rằng trong lòng Tống Quân Thiên Lý tức giận đang dâng trào
Ánh mắt của Lôi Chấn Thiên lóe lên rồi hơi hạ xuống, rốt cục quyết định:
"Lăng gia sắp bị diệt tới nơi rồi, thứ cho Lôi Chấn Thiên khó mà tòng mệnh "Tống Quân Thiên Lý giận quá hóa cười, lạnh lùng nói:
" Được lắm, hôm nay ta muốn xem xem, có Tống Quân Thiên Lý ta đứng ở đây, ai dám động đến một sợi lông của Lăng gia ? Có lẽ ta không thể lấy một địch một ngàn, nhưng kẻ nào dám động thủ, ta nhất đinh sẽ lấy đi tính mạng của kẻ đó, cho dù không phải ngày hôm nay thì đã sao ?" chẳng lẽ gia chủ Lôi gia cho rằng bản tọa nói được mà làm không được chăng ?
"
Khuôn mặt của Lôi Chấn Thiên vừa cứng rắn vừa lạnh lùng, trong giọng nói mang theo một tia chua chát: "Lăng Thiên đê tiện vô sỉ người người đều căm phẫn, Coi mạng người như cỏ rác, gây đau khổ khắp thiên hạ, chính là một đại họa của thế gian, lại còn ngụy tạo rằng mình giết lệnh chủ để bành trướng thanh uy của bản thân, Việc gì lệnh chủ phải lấy địch làm bạn nối giáo cho giặc, Lôi gia chúng ta hôm nay chính là thay trời hành đạo, diệt trừ tổ yêu nghiệt Lăng gia, vì sinln linh thiên hạ mà tạo phúc, Đương nhiên sẽ không cần phải lo lắng thủ đoạn nào đó, Nếu lệnh chủ hôm nay có thể buông tay một lần cho dù là ta hay là Bắc Ngụy Ngọc gia đều sẽ vĩnh viễn cảm tạ đại đức "
Lôi Chấn Thiên rốt cục vẫn nói ra Ngọc gia, Lúc này hắn muốn ngưng cũng chẳng ngưng đươc nữa, Nếu lúc nầy thối lui, thì Lăng phủ biệt viện ắt sẽ phục hồi thực lực trong thời gian ngắn, hậu hoạn vô cùng, Đặc biệt làm cho Lôi Chấn Thiên khó chịu chính là lần hành động này Lôi chấn Thiên vốn tràn đầy lòng tin nắm chắc thắng lợi trong tay, Vốn định dùng một cái giá cực nhỏ là đủ để tiêu diệt Lăng gia, nào ngờ ngay lúc đầu tiên đã tổn thất năm đại trưởng lão, Mà bây giờ nhân mã của mình đã thương vong quá nữa, dĩ nhiên vẫn ở trong trạng thái giằng co, thủy chung vô pháp thủ thắng, Lúc này đã phải trả một cái giá khổng lồ như thế, thậm chí tính mạng của nhi tử cũng đã bồi táng vào, nếu không thể nhất cử tiêu diệt Lăng phủ biệt viện, thì gia chủ Lôi gia Lôi Chấn Thiên hắn cũng chẳng có mặt mũi để mà đối mặt với phu lão Giang Đông, thực sự là để thiên hạ chê cười, vô cùng xấu hổ, Hơn nữa, càng vô pháp thực hiện điều kiện hợp tác với Ngọc gia, Ngọc gia bên kia vô luận như thế nào cũng sẽ không coi trọng bản thân mình
Thật không dễ dàng gì mới có thể làm cho toàn bộ chiến cuộc nằm ở thế mạnh, một phương mình chiếm thượng phong tuyệt đối, Mắt thấy tùy tiện một kích là có thể đủ để một lưới bắt hết toàn bộ những nhân vật hàng đầu của Lăng phủ biệt viện, thì vào lúc này con trai mình có thể sẽ không chết, Ai ngờ lại toạt ra một giang sơn lệnh chủ Tống Quân Thiên Lý, gióng trống khua chiêng mà đứng ở bên phía Lăng gia
Lôi Chấn Thiên thân là kẻ đứng đầu một nhà, há có thể không biết sự lợi hại của giang sơn lệnh chủ, Ngọc gia cường thế đến mức nào, vậy mà lúc trước bị người ta làm thịt đệ nhấtSiêu Trần, còn đưa thây đến tận cửa, sững sờ cũng không dám lên tiếng, Nói một cách công bằng hắn cũng không dám trêu chọc, cũng không trêu chọc nổi, nhưng lúc này hắn đã lâm vào thế tiến không được lùi chẳng xong, Không thể làm gì hơn là quăng chiêu bài Ngọc gia này ra, dù sao hiện tại Ngọc gia đã chiếm nữa thiên hạ, sớm không phải là Ngọc gia ngày xưa có thể so bì, Hi vọng Tống Quân Thiên Lý có thể nhìn thấy thực lực hùng hậu của hai đại gia tộc sau khi liên thủ thối lui nữa bước, Đương nhiên nếu Tống Quân Thiên Lý cố ý không lui, thì cho dù không thể cũng phải lôi cao thủ cuốn lấy nhân vật đáng sợ này, sau đó những cao thủ còn lại của Lôi gia bằng tốc độ nhanh nhất giải quyết những cao tầng đã vô lực phản kháng của Lăng phủ biệt viện đang ở trước mặt, Chỉ cần giết sạch đầu não của Lăng gia, cho dù Tống Quân Thiên Lý ngươi có thể lấy một địch một ngàn thì có sao"
chỉ cần triệt để hủy diệt Lăng phủ biệt viện cho dù cuối cùng đắc tội Tống Quân Thiên Lý thì cũng xem như là có thu hoạch, ít nhất cũng đã báo thù cho nhi tử, Hơn nữa chỉ cần Ngọc gia một nhà độc đại, nhất thống thiên hạ, tương lai chưa chắc đã không thể mượn lực lượng của Ngọc gia, hoàn toàn có khả năng để phục hồi quan hệ với Vô Thượng Thiên
" Đê tiện, vô sỉ, Rõ ràng là lợi dụng lúc người nguy nan, vậy mà lại còn nói năng đường đường chính chính như vậy, Lôi Chấn Thiên Thế gia bỉ ổi như Lôi gia các ngươi thực sự là không nhất thiết phải tồn tại nữa" Lăng Thần kiên trì đứng thẳng người lên, Hai mắt phun ra lửa giận Từng chữ nói ra:
"Nếu đã như vậy Lăng gia không dám không ứng chiến, Lăng Thần ta hiện là nữ nhân của Lăng gia, Tại đây, ta thay phu quân, Lăng Thần lập thề, vô luận kết quả hôm nay thế nào. Trong vòng ba tháng Trên dưới trong nhà Lôi gia chó gà không tha, Từ nay về sau thế gian không còn người nào dám nói mình họ Lôi"Ai cũng không thể ngờ được Lặng Thần luôn luôn tao nhã lại có thể nói ra những lời tàn nhẫn đến như vậy. Những lời này mười phần tanh máu, Bao gồm hết thảy người Lôi gia ở trước mặt cùng với những tộc nhân của Lôi gia, Thậm chí là cả những người có liên quan đến họ Lôi Đều phải tiếp nhận sự trả thù tàn khốc nhất, tanh máu nhất của Lăng gia, çũng có nghĩa là cho dù bây giờ Lôi gia có bỏ chạy Thì chắc chắn Lăng gia cũng sẽ không từ bỏ ý đồ
Lôi Chấn Thiên ô miệt Lăng gia, Ô miệt Lăng Thiên Đã khơi dậy sát ý kinh khủng trong lòng Lăng Thần
Tống Quân Thiên Lý cũng rất bất ngờ:
"Nha đầu kia thoạt nhìn bình tĩnh linh hoạt như thế, Sao bây giờ lại hồ đồ như vậy, Bản tọa cũng chỉ dùng uy vọng bản thân để đè ép những người cóLôi gia, Nếu thật sự động chân động tay Bản tọa đương nhiên có thể chống đỡ hơn ngàn người, Nhưng chúng nhân Lăng gia sớm đã sức cùng lực kiệt Há có thể may mắn tránh khỏi ?"Lập tức lại cố ý đứng thẳng lập uy, khiến cho chúng nhân Lôi gia kinh sợ, bỗng nhiên thoáng kinh ngạc, nhướng mày, cảm ứng tử thần xuất ra bên ngoài, không khỏi mỉm cười, thảo nào nha đầu kia đột nhiên trở nên cương quyết như vậy, nguyên lai là chủ nhân đã trở về, Khinh công của tiểu tử này thật sự lại có tiến cảnh, thiếu chút nữa đã giấu diếm được lỗ tai bản tọa rồi
Một thanh âm trong trẻo, mang theo một chút mệt mỏi cùng với sát khí vô tận từng câu từng chữ vang lên:
"Nói cho cùng, Từ nay về sau trong thiên hạ không có sự tồn tại của Lôi gia, Có trời cao đất rộng làm chứng"vừa nghe được âm thanh này, toàn bộ những nhân sĩ may mắn còn sống của Lăng phủ biệt viện, nhất thời đồng loạt phát ra một trận reo hò rung trời. Toàn bộ những binh sĩ bị thương mệt mỏi, vô luẬn là bị thương nặng đến đâu, chỉ cần có thể hành động được đều đỡ nhau đứng lên, đứng thật thẳng, Ánh mắt nhìn về phía nhân ảnh kia, tràn ngập cảm xúc cuồng nhiệt
Trong vòng bảo hộ nghiêm mật của đội ngũ Lăng gia, hai người Thủy Thiên Nhu và Ngọc Băng Nlnan gắt gao ôm lấy nhau, cực hỷ mà khóc, Mạnh mẽ chống đỡ thân thể lảo đảo, rốt cuc mềm nhũn ngồi trên mặt đất tựa hồ như buông bỏ được tâm sự lớn nhất, Từ trong khoảnh khắc bị thương nguy hiểm đột nhiên đến được nơi an toàn nhất, áp lực khổng lồ đã không còn nữa, sợ hãi VÌ tử vong đã không còn nữa, Chỉ còn lại sự mệt mỏi đậm đặc, Hết thảy mọi chuyện giao cả cho người kia xử lý đi, việc chúng ta phải làm bây giờ, cũng chỉ có nghỉ ngơi đó cũng là điều mà
" hắn " mong muốn ....
Đám người Lăng Lôi, Lăng Điện vốn dĩ chi chít những vết thương mệt mỏi muốn chết sau khi thanh âm của người kia vang lên lại như được chích máu gà, từ trên mặt đất bò lên, bắt đầu reo hò như sói tru
Một thân ảnh hắc sắc, tựa như không có trọng lượng, từ trên tường vây cao cao của Lăng phủ biệt viện vút xuống, ánh mặt trời gần giữa trưa phảng phất như bị thân ảnh này che phủ, tuy rằng chỉ có một người nhưng trong cảm giác của chúng nhân thì gần như cả bầu trời tối sầm lại, tựa hồ khi người này đến, già thiên tế nhật (che đậy bầu trời, bao phủ mặt trời) ngự trị cả thiên địa
Hắc sắc thân ảnh này, giữa không trung nhanh nhẹn bắn vài cái, khoảng cách gần ba mươi trượng. chỉ mượn lực một lần, liền nhẹ nhàng vọt đến đây, rơi xuống trước mặt Lăng Thần, mày kiếm mắt sáng, sát khí nghiêng trời, Người có được khinh công tuyệt đỉnh như vậy chính là Lăng Thiên
Lăng Thiên đã trở về
Trên bộ quần áo màu đen của Lăng Thiên, vẫn còn lưu lại những mảng máu lớn đã khô, Đêm qua, sau khi tận mạng giết chốc, thậm chí hắn còn chưa kịp đổi một thân y phục liền đã thúc mã ra roi chạy trở về, đầu tiên là đi vào trong thành Thừa Thiên dò xét tình huống trong Lăng gia, Nhìn thấy người nhà trong mật thất dưới lòng đất an toàn, Lăng Thiên cũng không kịp hàn huyên một câu liền lập tức đứng dậy ra roi thúc mã chạy đến Lăng phủ biệt viện
Sắc mặt Lăng Thiên lúc này hơi tái, Sau khi đại chiến, liền bôn ba đường dài, dọc theo đường đi thậm chí phải thay ba con ngựa, Mười dặm đường cuối cùng, chiến mã kiệt sức hắn đành phải trực tiếp vận dụng khinh công tuyệt đỉnh, không tiếc hết thảy dùng tốc độ cao nhất để trở về, Tốc độ cực nhanh có thể so với sao băng nhưng nội lưc tiêu hao lại cũng lớn đến mức thân thể không thể chịu nổi
Lăng Thiên lúc nầy chính là khoảnh khắc suy yếu nhất trong cuộc đời hắn cho dù là lúc trước đấu trí đấu lực với Tống Quân Thiên Lý cũng không suy yếu, kiệt sức như vậy. Nhìn thấy đám người Lăng Thần mà mình vẫn luôn canh cánh không yên, lúc này bộ dáng có chút chật vật, thân thể chằng chịt vết thương không có mấy ai ngoại lệ, nhưng cuối cùng cũng không phải lo lắng về tính mạng, Lăng Thiên thở dài một hơi, Nhưng lại thấy Lăng phủ biệt viện hoang tàn binh sĩ tử thương vô số, một quang cảnh thê lương, lửa giận trong lòng Lăng Thiên lại bốc lên hừng hực. Từ khi sinh ra ở kiếp này cho đến nay, đây vẫn còn là lần đầu tiêu Lăng Thiên chịu thiệt thòi lớn đến như vậy, Làm sao không tức giận
Lăng Thiên cười âm hiểm, nhìn đám người Lôi gia ở trước mặt từng dòng chân khí tinh khiết từ trong đan điền tuôn ra, bằng tốc độ cực nhanh chạy qua kinh mạch, giành giật từng giây để khôi phục nội lực của chính mình. Muốn sát thương đối thủ hiệu quả nhất cần phải có đủ thực lực
Ánh mắt lại chuyển đến Tống Quân Thiên Lý ở bên cạnh
"Ngươi đến rồi " Thanh âm đạm mạc nhàn nhạt hỏi thăm, tựa như lão hữu xã cách lâu ngày, sau thời gian mong nhớ được găp lại nhau Thanh âm tuy đạm mạc vẻ mặt tuy không đổi, nhưng ba chữ ngắn ngủi này lại ẩn chứa tình cảm tựa như núi cao
Tống Quân Thiên Lý đương nhiên hiểu rõ tâm tình của hắn, Theo tính tình quái gở của Tống Quân Thiên Lý, nếu hiện tại khi vừa trở về Lăng Thiên liền thiên ân vạn tạ đối với hắn, chỉ sợ hắn thực sự sẽ không chiu nổi mà phẩy tay áo bỏ đi, Ân tình chỉ ở trong lòng, Ngoài miệng cho dù có nói thế nào cũng không thể xuôi tai, cho dù có ba hoa chính chòe thì cũng là vô ích
Đại ân không lời nào có thể cảm tạ hết được, Đó chính là đạo lý nầy, Tới mức như bọn họ hiện nay nếu lại làm ra tư thái như tiểu nhi nữ thì có phần không bình thường, Cho nên Tống Quân Thiên Lý đối với thái độ của Lăng Thiên tuyệt không để ý. Tống Quân Thiên Lý hơi gật đầu nhàn nhạt nói:
"Ngươi trở về thật nhanh, Bất quá sau khi ngươi giải quyết xong chuyện này, ta có một khoản nợ, là ngươi thiếu nợ ta, muốn tính toán với ngươi một chút "Lăng Thiên mỉm cười, mắt khẽ nheo lại nói:
"Hình như ta không hề thiếu nợ ngươi cái gì thì phải ?"Tống Quân Thiên Lý cúi đầu hừ một tiếng lạnh lùng nói:
"Ở trước mặt ta giả ngu, cũng chỉ có ngươi có gan như vậy, Không phải là ngươi muốn ta tính toán ngay bây giờ với ngươi đó chứ?"Quyển 6