Linh Vực Chương 312: Ngươi Còn Chưa Đủ Kinh Nghiệm

Linh Vực
Tác giả: Nghịch Thương Thiên
Chương 312: Ngươi Còn Chưa Đủ Kinh Nghiệm
  
Ads
Trong đại điện Huyền Thiên, mọi người nhất tề nhìn Tần Liệt, muốn hắn đưa ra cái gì đó đểchứng minh.

Tống Đình Ngọc muốn giải thích, nhưng lại bịcha của nàng dùng ánh mắt ngăn lại, sắc mặt có chút ưu phiền.

Dưới cái nhìn soi mói của ba đại gia chủ Huyền Thiên Minh, Tần Liệt vn bình thản như cũ, nhếch miệng cười nói:

- Ta giết thêm vài tộc nhân Giác Ma tộc thì có chứng minh được sự trong sạch của mình không?

- Khi còn ở U Minh giới, ngươi đã giết không ít tộc nhân Giác Ma tộc. Điểm này ta có thểchứng minh.

Tống Đình Ngọc nói lớn.

- Đây có thểlà Tà tộc hy sinh bản thân đểngươi có thểln vào trong Huyền Thiên Minh. Bởi vy, có giết thêm vài tộc nhân Giác Ma tộc cũng không thểchứng minh được cái gì.



Niếp Viễn cười lạnh.

Tần Liệt mở tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ:

- Vy các người nói, ta phải làm như thế nào mới có thểchứng minh được?

- Biện pháp đơn giản nhất, chính là cho chúng ta xem trí nhớ của ngươi. Ba người chúng ta ra tay sẽ không tạo thành thương thế quá lớn đối với ngươi.

Niếp Vân nhìn Tần Liệt, ánh mắt âm lãnh.

- Niếp thúc!

Tống Đình Ngọc biến sắc, ánh mắt không vui nói:

- Cướp lấy trí nhớ luôn gây ra tác dụng phụ. Việc này quyết không thểđược.

- Tống tiền bối, việc này sao có thểlàm theo lời tiền bối?

Tần Liệt nhìn thẳng về phía Tống Vũ, ánh mắt không hề sợ hãi:

- Nếu các người tht không chịu tin tưởng ta, cũng đơn giản thôi, ta rời khỏi nơi này là được.

- Sao?

Niếp Viễn ngăn ở cửa, lắc đầu, ngạo nghễ nói:

- Huyền Thiên Thành không phải là nơi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.

- Làm càn!

Tống Đình Ngọc gin tím mặt:

- Tần Liệt là do ta dn vào Huyền Thiên Thành, các người nếu không tin tưởng hắn, thì cũng sẽ do ta đưa hắn ra khỏi thành.

- Tiểu tử, ngươi chỉdám đứng đằng sau lưng đàn bà thôi sao?

Niếp Viễn thấy Tống Đình Ngọc phản ứng tích cực như vy, chỉlạnh lùng nhìn về phía Tần Liệt.

Tần Liệt lại không nhìn hắn, mà nhìn chằm chằm vào Tống Vũ, hỏi:

- Tống tiền bối, đây là đạo đãi khách của Tống gia các người?

Tống Vũ khẽ nhíu mày.

Tần Liệt đột nhiên cười dài, thất vọng hướng Tống Vũ gt đầu, rồi xoay người bước ra cửa. Vừa đi vừa nói:

- Bản thân ta muốn nhìn xem, Huyền Thiên Minh các người sẽ vây khốn ta như thế nào. Ta cũng muốn biết Huyền Thiên Thành có tht sự không thểphá vỡ.

Không gian giới liền lóe sáng.

Đột nhiên, tay trái hắn cất lên Hàn băng chi nhãn. Từ quảcầu băng trong suốt kia truyền đến từng trn dao động trong không gian.

Tay phải còn lại xuất hiện một quảTịch Diệt Huyền Lôi. QuảTịch Diệt Huyền Lôi này hình tròn, có vẻ kỳ diệu vô cùng, nhưng khi đểtrong lòng bàn tay của hắn thì lại giống như cánh bướm La Hán.

Một tay Hàn băng chi nhãn, một tay Tịch Diệt Huyền Lôi, sắc mặt Tần Liệt thoải mái, cước bộ tùy ý, cứnhư vy mà bước tới chỗ Niếp Viễn.

Tống Đình Ngọc vốn muốn khuyên can, nhưng khi thấy hắn bày ra tư thái mạnh như vy, ánh mắt đẹp đột nhiên sáng ngời, hé miệng cười, dừng lại không đi nữa.

- Ba đến bốn viên Tịch Diệt Huyền Lôi có thểphá hủy một trấn nhỏ của Giác Ma tộc. Sáu viên Tịch Diệt Huyền Lôi cùng nhau phá toái, toàn bộ tinh nhuệ của thế lực năm phương bịgiết chết. Bảy đến tám viên Tịch Diệt Huyền Lôi nhất tề bùng nổ, cường giảcảnh giới Như ý cũng chưa chắc toàn thân trở ra.

Tống Đình Ngọc thần sắc ngưng trọng, hạgiọng nói:

- Ta nhớ rằng trong không gian giới của Tần Liệt, Tịch Diệt Huyền Lôi chí ít còn hơn mười mấy cái.

- Chính xác là còn mười tám viên Tịch Diệt Huyền Lôi. Ta sở dĩgặp cô không đúng hẹn là bởi vì còn phải luyện chế thêm mấy viên.

Tần Liệt đã cùng nàng kề vai chiến đấu ở U Minh giới, cũng có chút tâm linh tương thông, lp tức cười lớn đáp:

- Cho nổ hết mười tám viên Tịch Diệt Huyền Lôi…Hắc hắc…còn chưa tht sự thử qua. Bốn viên Tịch Diệt Huyền Lôi có thểtiêu diệt một trấn nhỏ. Mười tám viên…Ta đoán ít nhất có thểphá hủy được một phần ba Huyền Thiên Thành.

Mọi người trong điện đều biến sắc. Ánh mắt lạnh như băng của Niếp Vân trong nháy mắt rơi xuống tay Tần Liệt.

TạDiệu Dương cùng với TạTĩnh Tuyền cau mày, nhìn không chớp mắt Niếp Viễn và Tần Liệt.

Huyền Thiên Minh Chủ Tống Vũ bỗng nhiên nheo mắt lại, sắc mặt bình thản tự nhiên, dường như một chút cũng không lo lắng.

Ông ta và Tống Đình Ngọc âm thầm trao đổi một ánh mắt.

- Niếp Viễn phải không?

Tần Liệt nhếch môi, nở nụ cười tht tươi, từng bước ép sát:

- Ngươi có thểthử ngăn cản ta. Nhưng ta báo trước, lá gan của ta tương đối nhỏ. Chỉcần ta phát hiện không ổn sẽ phát động Tịch Diệt Huyền Lôi ngay.

Sắc mặt Niếp Viễn tái xanh.

- Đương nhiên, trước khi Tịch Diệt Huyền Lôi chân chính phá toái, bản thân ta đã ở trong không gian linh khí, thoát khỏi Huyền Thiên Thành ngay lp tức.

Tần Liệt cười bổ sung.

Niếp Vân ở đằng sau cười lạnh:

- Lúc ngươi phát động Tịch Diệt Huyền Lôi, ta sẽ giết chết ngươi. Ngươi sẽ không có cơ hội thoát thân trong không gian linh khí.

- Ta có thểchâm ngòi mười tám viên Tịch Diệt Huyền Lôi. Có thểthoát thân hay không…hắc hắc….chúng ta cứchờxem, mà các ngươi cũng có thểthử.

Ngữkhí Tần Liệt ung dung, nhưng trong mắt lại toát ra một luồng huyết quang màu đỏ tươi:

- Ba vịtiền bối cảnh giới Phá Toái tất nhiên là không có khảnăng có cái gì ngoài ý muốn, nhưng những người khác chưa chắc đã bình yên vô sự.

Hắn mỉm cười nhìn Niếp Viễn.

Niếp Viễn vẻ mặt kiêu ngạo không thay đổi.

Niếp Vân thì khẽ nhíu mày.

- Hiện tại ta đã bước ra khỏi cửa điện. Ta chỉmuốn phát hiện ra ai hành động thiếu suy nghĩ. Vy thì hãy thử xem uy lực bao diệt của Tịch Diệt Huyền Lôi.

Thanh âm của Tần Liệt bình tĩnh trở lại.

Hắn bước với chỗ Niếp Viễn, từng bước từng bước.

Huyền Thiên đại điện bỗng nhiên lặng ngắt như tờ.

Gương mặt Niếp Vân lạnh như băng, ánh mắt dừng lại trên người Tần Liệt và Niếp Viễn, không lên tiếng.

Ông ta cũng muốn nhìn xem, Niếp Viễn và Tần Liệt ai sẽ hung hãn hơn và tàn nhn hơn.

Mười tám viên Tịch Diệt Huyền Lôi một khi nổ tung, Niếp Viễn sợ là lành ít dữnhiều. Còn Tần Liệt, mặc dù có phòng bị, nhưng hắn không thểmở ra được không gian linh khí lần thứhai, tất nhiên cũng sẽ lành ít dữnhiều.

Nếu Niếp Viễn ngăn trở, Tần Liệt có phải sẽ không dám liều lĩnh phát động Tịch Diệt Huyền Lôi?

Chỉcần Tần Liệt phát động Tịch Diệt Huyền Lôi, hắn sẽ đắc tội chết với Huyền Thiên Minh. Bất lun là Tống Vũ hay là TạDiệu Dương đều sẽ xuống tay cùng một lúc, giết chết hắn trước tiên.

Niếp Vân khẳng định trăm phần trăm, khi ông ta, Tống Vũ, TạDiệu Dương cùng nhau công kích, Tần Liệt sẽ bịgiết chết ngay lp tức, sẽ không còn cơ hội khởi động không gian linh khí lần thứhai.

Bởi vì Tịch Diệt Huyền Lôi có thểdùng lôi điện đểkích hoạt kíp nổ, nhưng muốn dựa vào không gian linh khí đểthoát ly thì không đơn giản như vy.

Ông ta không cho rằng Tần Liệt thực có can đảm liều lĩnh, cũng không cho rằng Tần Liệt dám điên cuồng như thế. Cho nên, ông ta cho rằng Tần Liệt trong thời khắc mấu chốt sẽ kinh sợ.

Đương nhiên, nếu Tần Liệt tht dám làm như thế, Niếp Viễn chắc chắn cũng sẽ đồng quy vu tn với hắn.

Ông ta không ngăn cản, là bởi vì muốn nhìn một chút, xem con trai của mình trong tình cảnh đáng sợ đến cực điểm này có giành được thắng lợi cuối cùng hay không?

- Tuyền Nhi, mau ra đằng sau ta.

TạDiệu Dương khẽ quát một tiếng.

Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của TạTĩnh Tuyền phát ra tia sáng kỳ dị. Nàng nhìn Tần Liệt không chớp mắt, thân hình lặng lẽ rút về phía sau TạDiệu Dương. Hơn nữa còn chủ động vn chuyển linh quyết, khiến cho toàn thân tỏa ra thanh quang.

- Hai kẻ điên!

Bên kia, Tống Đình Ngọc nhỏ giọng nói một câu, rồi không đợi Tống Vũ nhắc nhở, liền tránh ra đằng sau cha, nhỏ giọng nói:

- Cha, Tần Liệt tht dám….

Tống Vũ biểu hiện ôn hòa, không nói gì, chỉnheo mắt, cứnhư vy lạnh nhạt nhìn hai người kia.

TạTĩnh Tuyền nhớ lại những ngày ngắn ngủi ở chung với Tần Liệt. Nhớ tới cảnh tượng Tần Liệt đánh chết Đỗ Hải Thiên. Trước cửa Khí Cụ Tông, không nghe lời mọi người ngăn cản mà giết chết Lương Thiếu Dương. Dùng Tịch Diệt Huyền Lôi đểgiết chết người của năm phương.

Nàng càng nghĩcàng bất an, đồng thời gấp giọng nhắc nhở:

- Cha, Tần Liệt, việc gì Tần Liệt cũng dám làm…

Tinh thần TạDiệu Dương hơi chấn động, khẽ gt đầu, âm thầm chuẩn bịcẩn thn.

Thanh âm của Tống Đình Ngọc và TạTĩnh Tuyền vô cùng thấp. Nhưng, lúc này không khí bỗng trở nên yên tĩnh đến nỗi có thểnghe thấy tiếng châm rơi trong Huyền Thiên đại điện. Tiếng thở của hai nàng nghe vô cùng rõ.

Cho nên, cha con Niếp Vân, Niếp Viễn đều nghe rõ lời hai nàng nói.

Niếp Vân sắc mặt khẽ biến, nhưng không có hé răng.

Ánh mắt Niếp Viễn hung ác, vẻ mặt tái xanh, như một con sói đói gắt gao nhìn Tần Liệt, rồi nhìn Tịch Diệt Huyền Lôi trong tay Tần Liệt.

Lúc này, Tần Liệt cách y chỉcòn năm bước.

Dưới ánh mắt hung lệ đến cực điểm, Tần Liệt nhếch miệng cười, rất nhanh Tịch Diệt Huyền Lôi trên đầu ngón tay đột nhiên phát ra một đạo điện quang giống như tơ nhện.

Đồng tử Niếp Viễn co rụt lại, bỗng nhiên sinh ra một áp lực không thểthở nổi. Hô hấp của y trở nên ồ ồ. Mỗi lần hít vào như thểtiêu hao hết khí lực toàn thân của y.

Niếp Viễn sắc mặt dữtợn vô cùng, chẳng khác nào một con dã thú, cực kỳ đáng sợ.

Trái lại Tần Liệt vn thoải mái như cũ. Dường như căn bản không biết rằng, chỉcần một động tác sơ sẩy của hắn thì có thểlàm cho hắn vạn kiếp bất phục.

Xuy!

Mỗi một bước đi là một đạo điện quang phát ra từ đầu ngón tay của hắn dạo một vòng quanh Tịch Diệt Huyền Lôi.

Chỉcó một ít điện quang nhưng lại kinh tâm động phách như thế.

Ánh mắt Niếp Viễn đỏ bừng, giống như đang tu luyện Huyết Linh Quyết, gắt gao nhìn về phía hai đạo điện quang.

Thân hình của y hơi run lên.

Xuy!

Tần Liệt lại bước thêm bước nữa. Lại một đạo điện quang phát ra từ đầu ngón tay.

Bắp chân Niếp Viễn đột nhiên cong lên.

Rầm!

Hắn đột nhiên ngồi phịch xuống đất, cảngười mồ hôi như tắm, khí lực toàn thân giống như bịtuốt hết sạch.

Tần Liệt rốt cuộc đến trước người Niếp Viễn. Hắn đứng nhìn Niếp Viễn ngồi trên mặt đất, lạnh lùng quan sát y:

- Muốn so can đảm không sợ chết với ta? Ngươi… còn kém chút!

Niếp Viễn thở hổn hển, trừng mắt nhìn hắn, nghe hắn trào phúng mà cũng không dám vọng động.

- Nơi này không lưu ta thì cũng có nơi khác lưu ta. Xem ra là nên đến Bát Cực Thánh Điện rồi. Ta nghĩThánh chủ của Bát Cực Thánh Điện sẽ dễ dàng nói chuyện hơn một chút.

Tần Liệt quay đầu, bt cười lớn với Tam đại gia chủ, rồi ngẩng đầu bước ra ngoài nói:

- Hôm nay, Tịch Diệt Huyền Lôi không có nổ tung Huyền Thiên Thành, nhưng về sau, có lẽ người của Bát Cực Thánh Điện có thểgiúp ta dùng Tịch Diệt Huyền Lôi làm chuyện này.

- Ta chưa bao giờthấy qua một tiểu bối cuồng vọng như vy.

Niếp Vân đột nhiên hét lớn.

- Tiểu tử này, cũng tht là một nhân vt.

TạDiệu Dương nhìn Tần Liệt tht sâu, bỗng nhiên gt đầu.

- Tần Liệt!

Lạnh nhạt hồi lâu, Tống Vũ rốt cuộc cũng mở miệng.

Lần này, gương mặt Tống Vũ nở nụ cười:

- Chúng ta chỉlà thử ngươi thôi. Muốn xem người năm lần bảy lượt phá hư đại sự của Huyền Thiên Minh là người như thế nào. Hiện tại, ngươi chính là khách của Tống gia ta, và là người của Huyền Thiên Minh. Về sau mọi người đều là người một nhà, ngươi cũng không thểđộng một chút là xuất ra Tịch Diệt Huyền Lôi làm loạn.

- À, như vy sao?

Tần Liệt dừng bước bên ngoài điện, nhìn Niếp Viễn, cười trêu ghẹo:

- Vừa nãy ta chỉđùa một chút thôi, hy vọng Niếp đại ca không đểý.

Niếp Viễn sắc mặt lại càng khó coi hơn.

Nguồn: tunghoanh.com/linh-vuc/chuong-312-iWpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận