Luật Đời Vay Trả Chương 2

Chương 2

Công việc làm của Khiêm trôi chảy, Uyển càng vui hơn. Nhưng giữa lúc cô đang say sưa với bao mộng đẹp thì Khiêm đã có mối quan hệ khắn khít khác với một bạn hàng mà Uyển không hề hay biết.

Một thời gian sau, Uyển nghe người ta xầm xì, cô không tin lắm vì nghĩ Khiêm không bao giờ yêu ai ngoài cô, chẳng qua thiên hạ thấy Khiêm bây giờ tiến bộ quá nên đâm ra ghen ghét vậy thôi.

Tuy nhiên Uyển vẫn hỏi Khiêm.

Khiêm chối biến:

- Trời ơi, ai đồn đãi ác nhơn dữ vậy? Ngoài em ra anh còn biết tới người con gái nào đâu?

- Anh không được dối gạt em đấy nhé?

Uyển căn dặn.

Khiêm cười, kéo cô vào lòng hôn lên tóc cô một cách trìu mến:

- Chúng mình sắp cưới nhau rồi còn gì, em đừng có nghe người ta nói ra nói vào rồi nghi ngờ anh tội nghiệp! Anh yêu em, điều đó em biết mà, tình yêu của chúng mình đã kéo dài bao nhiêu năm qua rồi chứ đâu phải đầu hôm sớm mai, và cũng đã vượt qua bao nhiêu trắc trở mới có ngày bình yên như bây giờ, em mà không tin anh thì anh sẽ buồn lắm đó!

Nghe những lời ngon ngọt của Khiêm, Uyển hối hận:

- Em xin lỗi vì đã nghi oan cho anh! Từ nay ai nói gì mặc họ, em không nghe nữa đâu, em chỉ biết tin vào anh thôi đấy, anh không được quyền lừa dối em, anh nhé?

- Biết rồi, em mà còn nói mãi câu đó là em vẫn chưa thật sự tin anh!

Khiêm có vẻ giận.

Uyển rối rít hôn lên má người yêu:

- Em xin lỗi, em xin lỗi mà! Anh đừng giận em nha! Em sẽ không như vậy nữa đâu…

- Ừ như vầy có phải dễ thương không?

Uyển vô cùng hạnh phúc trước những cử chỉ âu yếm yêu thương của Khiêm dành cho cô, nên những lời dèm pha đã thật sự không làm cho cô lo sợ nữa.

Một lần Khiêm giao hàng bị nhầm lẫn, mẹ Uyển la cho một trận. Những lần trước thì Khiêm chỉ im lặng và buồn buồn vậy thôi nhưng lần này thật bất ngờ Khiêm lại đùng đùng nổi giận.

Khiêm hét to lên:

- Bà coi kỹ lại đi, toa hàng bà ghi rõ ràng như vậy nhầm lẫn là bà nhầm chứ đâu phải tôi. Đừng ỷ có đồng tiền bỏ ra trả lương cho tôi mỗi tháng rồi muốn ăn nói sao cũng được nghen! Đừng tưởng thằng này dễ cưỡi đầu cưỡi cổ. Xin lỗi, thằng này không phải đứa hèn thế đâu!

Mẹ Uyển tròn mắt ngó Khiêm, Uyển cũng sững sờ không tin vào mắt vào tai mình nữa.

Cô không thể nào ngờ được Khiêm lại có thể phản kháng một cách dữ dằn như vậy. Cho dù Khiêm không có lỗi, cho dù thật sự do mẹ Uyển nhầm lẫn rồi mắng oan Khiêm thì vì Uyển, vì tương lai của hai đứa, Khiêm cũng phải nói năng nhỏ nhẹ ôn hòa một chút chứ? Sao Khiêm lại có thể nói ra được những lời như vậy?

Sau mấy phút sững sờ vì mọi việc diễn ra quá bất ngờ, Uyển mới sực tỉnh, cô chạy đến kéo tay Khiêm nói nhỏ:

- Anh bớt giận chút đi, có gì từ từ nói chứ…

Uyển chưa kịp nói hết câu đã bị hất tay một cái rất mạnh khiến cô loạng choạng sắp ngã, Khiêm vừa vung tay vừa hét lên:

- Cả cô nữa! Cô cũng đừng ỷ thế mà hiếp đáp tôi! Tôi chán mẹ con cô lắm rồi, ngay bây giờ tôi tuyên bố không làm cho nhà này nữa!

Uyển tức nghẹn không nói ra lời, còn mẹ Uyển thì nhảy xổ vào túm ngực áo Khiêm hất hàm hỏi:

- Mày nói thế thì phải giữ lời nhé? Tao cũng tuyên bố, việc cưới xin giữa mày và con Uyển nhà tao cũng chấm dứt kể từ lúc này!

Nguồn: truyen8.mobi/t102674-luat-doi-vay-tra-chuong-2.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận