Luyện Kim Cuồng Triều
Chương 165: Khôi lỗi thuật (4).
Nguồn: sưu tầm
“Ha ha, thành công rồi, thật tốt quá, ta đã có thứ đồ chơi này rồi, đồ chơi này quả thật khó làm hơn cơ quan thuật nhiều nhưng có diệu dụng của nó, ha ha”
Hôm nay Diệp Lãng hưng phấn đến nỗi không thể không cười ầm ĩ lên, làm Lãnh Huyết Ngũ đang luyện vũ kỹ ở một bên phải ngừng lại, nàng nhìn thấy Diệp Lãng như một tiểu bất điểm.
Đương nhiên Diệp Lãng cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm là luyện kim con rối kia đã bắt đầu động đậy.
Bộ dáng bây giờ của luyện kim con rối làm Lãnh Huyết Ngũ cảm thấy nó đi ra ngoài nhất định sẽ lam say đắm rất nhiều người/.
Luyện kim con rối này là Lãnh Huyết Thập Tam mô phỏng theo người thật mà làm, cũng dùng rất nhiều tài liệu đặc thù làm nó không khác người thật là bao.
Bất quá, Lãnh Huyết Thập Tam trước sau vẫn không thể đạt được đến hiệu quả này làm người ta chỉ liếc mắt đã nhận ra là con rối chứ không phải người thật.
Mà bấy giờ, dưới sự cố gắng của Diệp Lãng, có lẽ cũng vì hắn nhỏ đi rất nhiều nên có rất nhiều chi tiết hắn có thể chậm rãi làm, cẩn thận và thấy rõ từng bộ phận một linh kiện nên làm con rối giống y như người thật vậy.
Bất quá, cũng vì vậy mà Diệp Lãng bị rất nhiều người mắng là sắc lang, trong khoảng thời gian này Lãnh Huyết Ngũ thường xuyên gọi Diệp Lãng là tiểu sắc lang.
Lý do là luyện kim con rối này là “ một cô gái”
Nếu Diệp Lãng chỉ làm qua loa, mặc quần áo vào là giống y như người thật thì không nói, cũng không ai dám mắng hắn là sắc lang. Nhưng vì Diệp Lãng muốn thể hiện một cách hoàn mĩ hơn nên làm bộ ngực và một vài nơi “bí ẩn” khác của cô gái cũng giống y như thật .
Vì thế, Diệp Lãng từng nói một câu với Lãnh Huyết Ngũ, lại bị Lãnh Huyết Ngũ hung hăng cho một bạt tai, lại còn tức giận mắng một tiếng :
“Hạ Lưu”
Nói cái gì?
“ Tiểu Ngũ, cởi hết quần áo ra cho ta cẩn thận nghiên cứu thân thể nữ hài một chút đi..”
“Ba...”
...........
“Diệp Lãng, ngươi mặc đồ vào cho nàng được không?” Nhìn luyện kim con rối, Lãnh Huyết Ngũ nhắc nhở Diệp Lãng, Hắn vẫn chưa mặc quần áo cho con rối này,
Thực là một tiểu sắc lang.
“Ừ, bây giờ có thể mặc được rồi. Tiểu Ngũ, ném ra một bộ y phục của ngươi đi” Diệp Lãng nói với Lãng Huyết Ngũ.
Diệp Lãng cũng không phải là tiểu sắc lang, chỉ là hắn đã sớm quên chuyện này rồi, trải qua sự nhắc nhở của Lãnh Huyết Ngũ hắn mới nhớ tới còn cần làm chuyện này nữa.
“Vì sao?” Lãnh Huyết Ngũ nhất thời không phản ứng kịp, ngơ ngác hỏi.
“Ngươi cảm thấy ta có quần áo của nữ hài tử sao?” Diệp Lãng hỏi ngược lại. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
“Ta làm sao biết ngươi có hay không” Lãnh Huyết Ngũ hừ một câu, sau đó lấy một bộ quần áo từ trong không gian túi ra, nàng cũng không sử dụng không gian giới chỉ vì nàng cảm thấy giới chỉ không tiện cho lắm.
“Không đúng, khoan khoan....’’
Quan một lúc lâu, Lãnh Huyết Ngũ lại bắt đầu ngăn cản, vì quần áo nàng vừa ném ra là chức nghiệp sáo trang của nàng, cũng là bộ quần áo duy nhất của nàng.
Mà lúc này Diệp Lãng đã khống chế xong cô gái tự cầm lấy quần áo mặc rồi, một Lãnh Huyết Ngũ cứ như vậy xuất hiện.
“Ý, Tiểu Ngũ, thoạt nhìn nó rất giống ngươi a, chẳng lẽ Lãnh Huyết Thập Tam thầm mến ngươi, lấy ngươi làm mẫu? Bất quá, hình như hắn chưa từng nhìn thấy mặt ngươi, cái này nhất định là tự hắn tưởng tượng ra.” Diệp Lãng nhìn Lãnh Huyết Ngũ, lại nhìn qua con rối.
Diệp Lãng nói quả thật đúng, Lãnh Huyết Thập Tam lấy Lãnh Huyết Ngũ làm mẫu, bất quá cũng không phải là thầm yêu trộm nhớ gì mà là hắn cảm thấy tỉ lệ dáng người của nàng là hoàn mỹ nhất, có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất của con rối này.
“Bây giờ ngươi có thể hồi phục cho hai chúng ta được chưa?” Lãnh Huyết Ngũ không thèm để ý tới lời của Diệp Lãng, trực tiếp hỏi một câu.
“Hắc hắc, kì thật chúng ta cũng chỉ có thể chờ mà thôi, theo lí thuyết thì hẳn là sắp mất công dụng rồi, chẳng lẽ ngươi không cảm giác đến mình sắp lớn lên sao?” Diệp Lãng cũng không có biện pháp gì với tình huống của mình, chỉ có thể đợi mà thôi.
“Hừ, sớm biết ngươi sẽ nói như vậy, quên đi, chúng ta đi ra ngoài trước a, ở trong này mãi cũng chán ngấy rồi. Đi ra ngoài hít thở một ít không khí mới mẻ đi.” Lãnh Huyết Ngũ nói, nàng đã sớm muốn đi ra ngoài, chẳng qua Diệp Lãng vẫn không muốn nên nàng cũng đành bó tay.
“Ừ” Diệp Lãng lên tiếng, thiếu nữ hạ mình xuống, mở bàn tay ra để hai người đi lên.
“Mở cửa”
Có thiếu nữ phụ trợ, Diệp Lãng rất dễ dàng mở cửa phòng thí nghiêm ra, hình như mở cửa từ phía trong ra cũng không mấy khó khăn, rốt cuộc sau n ngày hai người lại được nhìn thấy ánh mặt trời.
Mà hai người còn chưa kịp tận hưởng không khí mới mẻ ở ngoài đã bị người khác đánh gảy.
Có người tiếp cận, hỏi thiếu nữ:” Ngũ đại nhân, mấy ngày nay người ở đâu, tất cả mọi người đang tìm người đấy”
“Tiểu Ngũ, trả lời bọn họ đi” Tình huống của Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ lúc này có chút đặc thù, có thể lừa được thì nên tận lực lừa , lam cho con rối tạm thời thay thế Lãnh Huyết Ngũ là một biện pháp tốt nhất.
“Ta giup Lãnh Huyết Thập Tam làm một ít thí nghiệm, sao vậy, ta cần báo cáo cho các ngươi sao?” Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói, sát khí đột nhiên dâng lên, may mà cái này không có biến hoá theo cơ thể của nàng.
“Không cần không cần, chỉ là quan tâm đại nhân một chút mà thôi, vậy thì bao giờ thì Thập Tam gia đi ra?” Người nọ nơm nớp lo sợ nói, sợ đột nhiên Lãnh Huyết Ngũ làm khó dễ hắn.
“Lãnh Huyết Thập Tam đã chết” Lãnh Huyết Ngũ cũng không cố tình dấu diếm chuyện này.
“Cái gì? Thập Tam gia đã chết?”
“Đúng vậy, khi hắn làm thí nghiệm không cẩn thận nên chết rồi, ta đã thanh lý thi thể hắn, các ngươi không cần quản chuyện này, các ngươi thông tri cho Lãnh Huyết Nhất biết đi, bảo hắn xử lý một chút. Còn nữa, ta đang rất mệt, không nên làm phiền ta” Lãnh Huyết Ngũ lạnh lùng nói, nàng không sợ ai hoài nghi nàng vì không ai sẽ hoài nghi.
Nếu Lãnh Huyết Ngũ giết người thì nhất định sẽ thừa nhận, nàng chưa bao giờ nói dối.
Cứ như vậy, dưới sự chỉ thị của Lãnh Huyết Ngũ, Diệp Lãng khống chế con rối đi vào từ viện của Lãnh Huyết Ngũ, bây giờ hắn không cần phải ở lại trong tử viện của Lãnh Huyết Thập Tam rồi, không còn ý nghia gì nữa.
Sau đó, về vấn đề của Lãnh Huyết Thập Tam, có vài người trong Lãnh Huyết Thập Tam Ưng đến hỏi vài câu, hiểu biết một ít tình huống, sau đó cũng không hỏi lai nữa.
Đã không có Lãnh Huyết Thập Tam, tin rằng luyện kim khôi lỗi cũng không có, hơn nữa họ biết tính cách của Lãnh Huyết Ngũ nên cũng không hỏi về vấn đề này.
...............
Lúc này Diệp Lãng và Lãnh Huyết Ngũ như dứt bỏ hết thảy, triệt để chơi đùa, lợi dụng hình thể của mình để tìm lạc thú cho mình.
“Tiểu Ngũ, đến bắt ta a” Diệp Lãng cưỡi một con chim nhỏ, hô to nhỏ với Lãnh Huyết Ngũ ở phía sau cũng cưỡi một con chim nhỏ.
“ Hừ, chờ coi. Bay nhanh một chút, nếu không tối nay sẽ hầm nhừ ngươi đấy.” Lãnh Huyết Ngũ cưỡi chim nhỏ , đuổi theo Diệp Lãng.
Dưới tình huống không ai chú ý tới, hai người bay múa trên không trung....