Luyện Kim Cuồng Triều
Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Chương 599: Trở về bộ lạc (3)
Dịch: Linhnhi
Nguồn: Vipvandan
-Ân, đúng, đúng là Hồ tộc, không biết hắn dùng biện pháp gì, làm cho không có người nào phát hiện hắn không phải là Hồ tộc, nghe nói, hắn hóa trang thành Hồ tộc quá giống, sau này nếu có cơ hội nhất định phải xem mới được.
Tam ca rất tò mò về hình dáng của Diệp Lãng trong lốt Hồ tộc.
-Ta biết rồi, nếu hắn hóa trang thành nữ hài tử, nhất định sẽ rất đẹp.
Diệp Lam Vũ thuận miệng nói ra, nhưng nàng không biết, lúc trước nàng hóa trang cho hắn thành nữ hài tử thì vẫn làm hắn sợ hãi tới bây giờ.
-Theo tin tức...
Tam ca tiếp tục nói, hắn nhận được rất nhiều tin tức, hắn cần phải sửa sang lại một chút mới có thể nói rõ được, nhưng cùng tình hình thực tế cũng không khác biệt bao nhiêu, chỉ có nội tình trong đó là hắn không biết mà thôi.
Nhưng mà, tin tức của Tam ca nhận được về Diệp Lãng, đã nói rõ Diệp Lãng đã làm những gì.
-Cái gì? hắn theo đuổi Lý Nguyệt?
-A... Hán đến vì Thiên Cơ Giáp?
-Không phải đâu, như vậy cũng có thể chạy thoát, tiểu tử này cũng có một chút bổn sự...
-Tên tiểu vương bát đản, lại có thể trực tiếp bắt cóc Lý Nguyệt mang đi...
Tam ca nói, làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy sợ hãi thán phục, bởi vì nhưng chuyện mà Diệp Lãng làm bọn họ đều cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng bọn họ cũng không quấy rầy Tam ca tự thuật.
Có lẽ bởi vì bọn họ đã tập thành thói quen Diệp Lãng thường làm ra những chuyện ngoài ý muốn, nếu là vậy, tất cả mọi chuyện đều hợp tình hợp lý!
-Chuyện này còn chưa tính là gì, các ngươi có biết kế tiếp đã xảy ra chuyện gì hay không, chuyện này các ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng được.
Bộ dáng của Tam ca lúc này dương dương tự đắc, giống như những chuyện mà Diệp Lãng làm là của hắn vậy.
-Đừng nói nhảm, bây giờ không phải lúc để nghe ngươi nói chuyện.
...
-Về sau, Thập Tam mang theo Lý Nguyệt tiến về phía bắc Tường Không, nơi đó là địa bàn của Tham Làng quân đoàn, chuyện này các ngươi cũng biết, Tham Lang quân đoàn đã không chế toàn bộ khu vực phía bắc, điều này mọi người đều biết, ngay cả đế quốc cũng không cách nào nhúng tay vào.
Tam ca tiếp tục nói:
-Chỉ tiếc là Tham Lang quân đoàn gặp phải tên biến thái Thập Tam, bọn họ phải ăn không ít đau khổ!
-Tại sao lại đảo ngược như thế?
Mọi người có chút tò mò hỏi.
-Bọn họ bị diệt sát, hiện tại khu vực phía bắc đã được đế quốc quản lý.
Tam ca nói ra.
!!!
Mọi người có chút ngoài ý muốn, tuy đã nghĩ tới Tham Lang quân đoàn chắc chắn đã ăn không ít đâu khổ, nhưng không lại triệt để như vậy, đây mới là điểm mà bọn họ kỳ quái.
-Chuyện này qua hệ gì tới đệ đệ, ngươi đừng nói với ta, Tham Lang quân đoàn bị hắn tiêu diệt nhé.
Diệp Lam Vũ hỏi vấn đề mà mọi người đều muốn hỏi, bọn họ cảm thấy Tham Lang quân đoàn không thể bị diệt, đây là một quân đoàn, không thể nói diệt là diệt.
Muốn nói tiêu diệt, cũng chỉ có thể nói là do Triệu Nhã Nhu phái quân đi tiêu diệt, Diệp Lãng chỉ là ngòi nổ mà thôi!
Đây cũng là bình thường, ai cũng sẽ nghĩ như vậy, hắn và Lý Nguyệt có thể tiêu diệt cả một quân đoàn, dù có nói cũng không ai có thể tin tưởng.
-Tuy hắn không tiêu diệt toàn bộ nhưng...
Thời điểm Tam ca nói những lời này tất cả mọi người đều gật đầu trong lòng, chuyện phải là như vậy, nhưng bọn họ nhanh chóng hiểu ra, vấn đề này không đơn giản như vậy.
-Nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là hắn, hắn diệt sát người hai mươi vạn đại quân, trong đó có cả mười vạn quân chủ lực, còn diệt cả quân đoàn trưởng của bọn họ! Triệu Nhã Nhu nhặt được tiện nghi, chỉ dùng một thời gian ngắn để giải quyết toàn bộ dư nghiệt của Tham Lam quân đoàn.
-Không thể nào đâu, làm sao hắn làm được? Luyện kim thuật sao?
Tất cả mọi người ở đây đều không thể tin được, nhưng cũng làm ra một cách giải thích, đó chính là luyện kim thuật của Diệp Lãng.
-Luyện kim thuật, đó chỉ là một bộ phận, nhưng mà, nguyên nhân trọng yếu nhất chính là... Thập Tam đánh đàn tiêu diệt mười vạn quân của người ta...
Trầm mặc, không có bất cứ âm thanh nào.
Tình huống như vậy, xuất hiện ở nơi nào của đại lục, cũng sẽ làm cho người ta trầm mặc, ngẩn người... Còn có biểu lộ không thể tin được.
Bất quá những người này đều là cao tầng của đại lục, hơn nữa còn là cao tầng cao cấp nhất, người bình thường sẽ không thể biết được chuyện này, bởi vì chuyện này đã bị Triệu Nhã Nhu phong tỏa, người bình thường chỉ biết Tham Lang quân đoàn bị diệt.
Cũng vì như vậy, trên đại lục không có người nào biết Diệp Lãng là Cầm Ma, có thể sử dụng tiếng đàn để giết người, hơn nữa còn có thể làm chết rất nhiều người.
Nếu như biết rõ, chắc chắn sẽ gây ra chấn động không nhỏ...
Vào lúc đó, nhân vật chính tạo thành những việc này là Diệp Lãng đã đi tới bộ lạc Hổ tộc, sau khi rời khỏi Tường Không, trên đường đi cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt, nếu có chỉ là việc nhỏ, bị Lý Nguyệt giải quyết rất nhẹ nhàng, cũng không tạo thành phiền phức gì cho hai người.
Cũng may mắn có Lý Nguyệt ở bên cạnh, bằng không thì, Diệp Lãng sẽ không trở về thuân lợi như vậy, mà tình huống này lại làm cho những người biết chuyện đều cảm thấy kỳ quái, bọn họ cảm thấy kỳ quái, Lý Nguyệt thật sự bị Diệp Lãng bắt cóc tới sao?
-Nghiêm gia!
Thời điểm Diệp Lãng đi vào bộ lạc Hổ tộc, Hổ Nữ đã đứng chờ đợi từ sớm, thời điểm nhìn thấy Diệp Lãng xuất hiện, Hổ Nữ nhảy lên bổ nhào vào Diệp Lãng, làm cho hắn ngã xuống đất.
Sau đó ôm Diệp Lãng thật chặt!
Đồng thời, cũng nhẹ giọng hỏi thăm...
-Hổ Nữu, ngươi có chuyện gì sao? truyện copy từ tunghoanh.com
Bị Hổ Nữ ôm chặt mà Diệp Lãng có chút nghi hoặc, ôm Hổ Nữ trong ngực, quan tâm hỏi thăm.
-Không có gì! Ta chỉ muốn ôm thiếu gia mà thôi, ta thích loại cảm giác này.
Hổ Nữ nhẹ nói ra:
-Ta sợ thiếu gia sẽ xảy ra chuyện...
Hổ Nữ vì lo lắng nên mới như vậy, kỳ thật nàng cũng không sợ Diệp Lãng bị làm sao, nàng cảm thấy Diệp Lãng chắc chắn sẽ không có chuyện gì, nhưng khi nàng nhận được tin tức của Diệp Lãng, tình huống nhiều như vậy, bị Triệu Nhã Nhu vây bắt hai lần, sau đó còn phải chiến đấu với Tham Lang quân đoàn.
Thời điểm thu được tin tức của Diệp Lãng, Hổ Nữ liền nhịn không được bổ nhào vào Diệp Lãng, ôm chằm lấy Diệp Lãng!
Đồng thời, nàng cũng tự oán trách phụ thân của mình, bởi hắn mà Diệp Lãng mới gặp phải nguy hiểm, đều là tại phụ thân của nàng, nếu Diệp Lãng xảy ra chuyện, chỉ sợ cả đời nàng cũng không thể tha thứ cho mình.
Nhưng mà, cho dù Diệp Lãng vì phụ thân của nàng mà làm thế, nhưng nàng vẫn khó chịu, nàng rất sợ hắn xảy ra chuyện không may.
-Có thể xảy ra chuyện gì chứ, nhanh lên, ta muốn trị liệu cho phụ thân của ngươi!
Diệp Lãng thuận miệng nói ra, hắn đẩy Hổ Nữ từ trong ngực ra, thật sự là không hiểu phong tình chút nào.
-Ah, biết rõ!
Hổ Nữ liền ngoan ngoãn, nàng cũng không nói gì nữa, lập tức rời khỏi người Diệp Lãng, sau đó kéo Diệp Lãng đứng dậy.
-Lý Nguyệt tỷ tỷ, ngươi khỏe!
Vào lúc đó, Hổ Nữ nhìn thấy Lý Nguyệt đang ngây người, lễ phép chào hỏi một câu.
-Ngươi khỏe! Thái Nhã, ngươi đã cao hơn rồi.
Lý Nguyệt như mới vừa tình mộng, những lời này nàng còn chưa suy nghĩ qua, tuy đây là sự thật, nhưng dùng trên người Hổ Nữ, hình như không đúng.
...
Hổ Nữ trầm mặc, rất phiền muộn, mình cũng xem như cao lớn, cũng không thấp hơn các ngươi bao nhiêu.