Theo lời Nghệ Phong vừa dứt, đấu khí trên nắm tay hắn bạo trướng, Nghệ Phong vừa định oanh một quyền tới, đã bị nữ tử chặn ngang, cau mày nói:
- Hắn là Tôn cấp, ngươi không phải đối thủ của hắn.
Nghe được nữ tử nói, Nghệ Phong cười hắc hắc, dữ tợn nhìn lão giả, nói;
- Ai cản đường ta, ta liền đánh hắn!
Nữ tử nghe được Nghệ Phong nói lời càn rỡ như vậy, vừa chuẩn bị nói gì, lại bị Nghệ Phong ngắt lời, hỏi:
- Trình tự Tôn cấp của hắn là gì?
- Nhị giai đỉnh phong!
Nữ tử trầm giọng nói.
- Nhị giai đỉnh phong?
Nghệ Phong thì thào một tiếng, trong mắt cũng có tia thận trọng. Tới Tôn cấp rồi, chênh lệch một giai lớn hơn nhiều so với Vương cấp, đây cũng là lý do vì sao nhiều người khi đột phá tới Tôn cấp, tiêu tốn mười năm, thậm chí vài chục năm cũng không nhất định đột phá lên được một giai.
Cũng chính vì vậy, rất nhiều người suốt đời chỉ dừng lại tại trình tự vừa mới đột phá lên Tôn cấp, thực lực nhị giai cũng không phải nhất giai có thể so sánh.
- Nếu như lại cho ngươi một Tôn cấp làm trợ lực, có lòng tin thu thập đối phương hay không?
Nghệ Phong nhìn nữ tử, trầm giọng nói.
Nữ tử sửng sốt, lập tức gật đầu:
- Nếu như lại cho ta một Tôn cấp, cho dù không giết được hắn, cũng tuyệt đối không cho hắn sống tốt.
- Như vậy được rồi!
Nghệ Phong hừ một tiếng.
- Liên thủ với ta, tốc chiến tốc thắng giải quyết lão gia hỏa này, bản thiếu không có thời gian lãng phí ở đây.
Nữ tử còn không kịp phản ứng qua, chỉ thấy Nghệ Phong vượt qua nàng, một quyền oanh thẳng hướng lão giả.
- Liên thủ với hắn?
Nữ tử nhìn Nghệ Phong bay nhanh đi, cảm giác đối phương có phải đang nói đùa, ý tứ của hắn là hắn đã đạt được Tôn cấp? Nữ tử hơi kinh ngạc, trong mắt đầy vẻ không hiểu.
Thân quyền Nghệ Phong xẹt qua trên hư không, áp bách hư không rung động, nhìn nữ tử vẫn còn đứng tại chỗ, Nghệ Phong trầm giọng hô:
- Còn đứng đó làm gì, trước tiên giải quyết lão gia hỏa này.
Một câu nói khiến nữ tử phản ứng lại trong nháy mắt, tuy rằng kinh ngạc với cử động của Nghệ Phong, thế nhưng cũng phối hợp với hắn, nàng lấy ra lợi kiếm của mình, đấu khí tuôn ra trên đó, nhiệt độ bốn phía xung quanh nhanh chóng giảm xuống, đồng thời hung hăng đâm phía lão giả.
Nhìn công kích bay nhanh về phía mình, lão giả hơi nhíu mày, thế nhưng cũng không để ở trong lòng, cánh tay vung về phía Nghệ Phong, hắn quyết định trước tiên giải quyết kẻ yếu hơn này, sau đó chậm rãi thu thập mục tiêu chính.
- Hừ!
Thấy đối phương oanh kích về phía mình, Nghệ Phong hừ một tiếng, đấu khí trong cơ thể tuôn ra, đồng thời năng lượng âm dương Phệ Châu cuồng bạo tuôn trào, bao vây lên thân quyền, một vòng quyển Tà Đế lực cũng được bổ xung.
- Tiểu tử, ta tiễn ngươi đi!
Lão giả cười dữ tợn, đấu khí trong cơ thể bạo phát, rất có ý dùng một quyền đập nát Nghệ Phong.
- Còn nhìn bản lĩnh của ngươi!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, mạnh mẽ thi triển ra Tinh Bạo Thiên Hạ, một quyền oanh thẳng phía đối phương.
Oanh…
Hai cỗ lực lượng va chạm cùng một chỗ, tại trung tâm va chạm, một cỗ phong khiếu cuốn theo tất cả, tàn sát bừa bãi không trung, thiên địa hơi biến sắc, hai bên hạp cốc bị đập cho sụp đổ, từng khối đá lớn lăn xuống, hung hăng nạn xuống dưới hạp cốc.
Dưới cỗ lực lượng này, sắc mặt Nghệ Phong cũng biến thành tái nhợt, thân hình bay ngược về phía sau, lúc này mới khó khăn lắm đứng vững được, điên cuồng vận chuyển Lăng Thần Quyết dẹp loạn huyết khí đang cuồn cuộn trong ngực.
Đồng dạng, dưới một quyền này, lão giả cũng kinh hãi đảo lui ra sau, trên mặt tràn đầy vẻ không dám tin tưởng, thế nhưng hắn căn bản không có thời gian kinh ngạc, lợi kiểm của nữ tử đã đâm thẳng tới trước ngực hắn, khiến hắn phải chật vật thi triển thân pháp tránh né khỏi một kiếm này.
- Ngươi cũng là Tôn cấp?
Lão giả trừng mắt thật to chăm chú nhìn Nghệ Phong, tràn đầy kinh hãi và không thể tin tưởng. Lực đạo một quyền vừa rồi, tuyệt đối không phải một gã Vương cấp có thể thi triển ra được. Lão giả phát hiện điều này, trong lòng mười phần hối hận, nếu như biết đối phương cũng là Tôn cấp, còn ngăn cản hắn làm gì! Trong tình huống này, kết thêm một địch nhân Tôn cấp, là một hành động rất thiếu sáng suốt.
- Kháo… Hiện giờ Tôn cấp dễ tu luyện tới thế sao? Một người so với một người đều là trẻ tuổi!
Trong lòng lão giả mắng to một tiếng, tuy tức giận nhưng trên mặt lại đầy dáng tươi cười, nhìn Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Vị bằng hữu này, vừa rồi lão hủ chỉ đùa chút mà thôi! Không hề có địch ý gì với ngươi, nếu ngươi muốn đi qua chỗ này, xin cứ tự nhiên!
Nói xong, lão giả làm một tư thế đưa tiễn.
Nhìn tư thái của đối phương, Nghệ Phong cười nhạt một tiếng, nói:
- Hiện tại ngươi mới như vậy, không cảm thấy quá muộn rồi sao?
Lão giả nghe được những lời này của Nghệ Phong, trong mắt ngưng mạnh, lại cười nói:
- Lão hủ và bằng hữu đều tự lui một bước không phải đẹp cả đôi đường sao? Lấy thực lực của ta, lẽ nào bằng hữu nghĩ muốn làm gì được sao? Một quyền vừa rồi cũng không dễ chịu đúng không?
Nghe được những lời này của lão giả, Nghệ Phong sờ cánh tay một chút, một quyền vừa rồi xác thực không dễ chịu, toàn bộ cánh tay hắn hiện tại đều phải tê dại. Một quyền vừa rồi đã hội tụ đủ mười thành lực lượng của hắn, đồng dạng cũng thi triển âm dương Phệ Châu tới mức tận cùng, tổng hợp không hề thua kém Tôn cấp chút nào.
Cũng là do đối phương có thực lực nhị giai đỉnh phong, Nghệ Phong mới không hề bảo lưu. Ngày trước cho dù đối mặt với Tiễn trưởng lão, Nghệ Phong cũng không thi triển tới toàn lực. Thế nên Tiễn trưởng lão chỉ nghĩ Nghệ Phong là một Vương cấp tương đối đặc biệt, cũng không cho rằng hắn là Tôn cấp.
Thế nhưng, một quyền lần này hoàn toàn sánh ngang với Tôn cấp, vẫn bị đối phương đánh tới khó chịu như vậy. Lẽ nào chênh lệch giai tầng trong Tôn cấp thực sự lớn như vậy sao?
Nghệ Phong nghĩ có chút may mắn, may là lúc đó Kim trưởng lão đã thương nặng, bằng không thật không có khả năng chém giết hắn.
Thất Nghệ Phong trầm ngâm, trên mặt lão giả càng tươi cười:
- Thế nào? Nếu bằng hữu rời đi, ta tất nhiên khom người đưa tiễn!
Khi lão giả đang cho rằng thực lực của hắn đủ uy hiếp tới Nghệ Phong, bất ngờ Nghệ Phong lại nhìn lão giả, lộ ra dáng cười tươi nói:
- Ta không có thói quen bỏ rơi chiến hữu, nếu vừa rồi đã kết liên minh với nàng, hay là ngươi thả chúng ta cùng nhau, ta sẽ dẫn nàng đi!
Một câu nói này khiến ánh mắt lão giả mạnh mẽ chuyển lạnh, nhìn thẳng Nghệ Phong cả giận nói:
- Vậy ý của ngươi là nhất định phải đối nghịch với ta? Ta khuyên ngươi hiểu rõ sự thật, chớ có chọc vào phiền phức không dễ chọc!
truyện được lấy từ website tung hoanh
Nữ tử nghe lão giả nói, cũng quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong, nhàn nhạt nói:
- Ngươi đi đi! Đối phương còn có người giúp đỡ, sợ rằng không bao lâu nữa sẽ chạy tới, ngươi không cần phải vướng vào!
- Giúp đỡ?
Nghệ Phong bật cười.
- Chờ bọn chúng tới rồi nói, dù sao đi nữa bản thiếu cũng không ngại có thêm vài người đuổi giết.
Xác thực, hiện tại người đuổi giết Nghệ Phong còn thiếu sao? Nhiều thêm mấy người nữa cũng chẳng đáng gì, hiện tại quan trọng nhất là vượt qua hạp cốc này, chạy nhanh ra khỏi lãnh thổ đế quốc Mãnh Hổ.
Nghe được Nghệ Phong nói, nữ tử nhìn thẳng Nghệ Phong, thấy biểu tình Nghệ Phong chẳng thèm bận tâm, cũng không nói gì thêm.
Lão giả thấy Nghệ Phong như vậy, hắn hừ một tiếng, nói:
- Không biết sống chết! Nếu ngươi đã muốn chết, ta liền thành toàn cho ngươi!
Nói xong, lão giả không còn bảo lưu, oanh thẳng một quyền về phía Nghệ Phong. Nghệ Phong cũng không muốn trực diện va chạm với đối phương, lấy ra Tiêm Hổ Kiếm, đấu khí tuôn ra trên đó, đâm thẳng một kiếm về phía đối phương.
Cảm giác đấu áp tới khiến Tiêm Hổ Kiếm hơi bị rung lên, Nghệ Phong không khỏi thở dài một hơi, theo thực lực tăng lên, Tiêm Hổ Kiếm dần dần không đủ dùng. Tuy rằng trong nhẫn hắn vẫn còn một thanh Tru Tiên Kiếm, thế nhưng Nghệ Phong dám dùng tới sao? Trước không nói tới có thể bị người phát hiện linh khí hay không, chỉ cần thủy linh châu cũng đủ khiến hắn không dám đơn giản vận dụng. Quỷ mới biết được khi vận dụng thứ này, có thể nguyên hồn hắn bị kéo vào trong không gian thủy linh châu hay không. Giữa lúc tranh đấu, nếu nguyên hồn bị cuốn vào trong, kết cục chờ đợi chỉ có một đường tử vong
Nhớ tới ngày trước, khi nguyên hồn bị cuốn vào trong đó, bộ dạng không nhúc nhích được chút nào, Nghệ Phong chỉ biết thở nhẹ một hơi, thầm nói:
- Còn phải đề cao nhiếp hồn thuật a, bằng không nếu không đủ sức phản kháng lại thủy linh châu, cả đời này đừng nghĩ vận dụng Tru Tiên Kiếm!
Lão giả nhìn hai thanh lợi kiếm một trái một phải bay nhanh tới, hừ một tiếng, một cây đại đao xuất hiện trong tay hắn, mạnh mẽ bổ ra, cứng rắn ngăn cản công kích của Nghệ Phong và nữ tử.
Dưới lực lượng dâng trào của đối phương, Nghệ Phong và nữ tử đều tự lui về phía sau hai bước.
Nghệ Phong hơi nhíu mày, thầm nghĩ tranh đấu như vậy sớm muộn cũng kéo tới những người đang truy sát hắn, đến lúc đó thì vui rồi.
- Đừng quấn với hắn, tốc chiến tốc thắng!
Nghệ Phong quay qua nữ tử, trầm giọng nói.
Nữ tử hiển nhiên cũng lo lắng đối phương có người giúp đỡ, gật đầu nhận thức, nói:
- Ngươi giúp ta ngăn trở một hồi, ta thi triển bí kỹ sẽ cần một đoạn thời gian.
- Mau chóng!
Nghệ Phong gật đầu đáp ứng, mạnh mẽ huy vũ Tiêm Hổ Kiếm trong tay, được Nghệ Phong huy vũ, từng đạo kiếm ảnh mạnh mẽ hiện lên, từng sóng kiếm ảnh không ngừng chồng chất tản mát ra khí thế sắc bén.
Nghệ Phong huy kiếm, từng đạo tiếng sấm sét vang lên không ngừng, đạo đạo thiểm điện thoáng hiện trên hư không, từng đạo năng lượng theo đó ngưng tụ lại chỗ Nghệ Phong.
Thanh âm sấm sét không hề ngăn cản Nghệ Phong huy vũ, từng lớp kiếm ảnh chồng lên nhau, năng lượng trên lợi kiếm cũng không ngừng xếp chồng, từng lớp từng lớp trên mũi kiếm, một đạo kiếm quang cực lớn bay nhanh ra, bên trong kiếm quang chớp động lôi quang, tiếng sấm sét không ngừng vang lên.
Lão giả nhìn từng lớp năng lượng trùng kích đi vào kiếm quang, trong mắt cũng có tia thận trọng, hắn tự nhiên nhìn ra được, đối phương nhất định đang thi triển công pháp cao giai.
Nhìn lực lượng vẫn tiếp tục bạo dũng đi vào kiếm quang, lão giả rốt cuộc không nhịn nổi, thi triển thân pháp, đấu khi tuôn lên đại đao, thi triển kỹ năng, một đạo đao mang kinh khủng chém về phía Nghệ Phong.
Nhìn đao mang chém tới, Nghệ Phong liếc mắt về phía nữ tử đang kết thủ ấn cực nhanh, Nghệ Phong cũng cắn răng một cái, đấu khí trong cơ thể một lần nữa bạo phát, mạnh mẽ huy vũ Tiêm Hổ KIếm, trên hư không xẹt qua một đạo vết tích thật dài, nghênh đón tới. Nơi kiếm đi qua, có tiếng sấm sét không ngừng vang lên, tiếng phong khiếu khắp trời, kình khí bay ngang, không gian bị uốn khúc vỡ vụn.
- Lôi Đình Phá Nhật Kiếm!