Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng Chương 371

Lăng Tuyết Mạn 囧 khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nói: "Nhã Phi muội… muội…… muội không ngượng ngùng gì cả, cứ nói hưu nói vượn!"

"Ha ha, muội nói thật nha, Mạn Mạn, nam nhân có thể được tẩu thích, nhất định là nhân trung long phượng, hi vọng tẩu sớm ngày thoát khỏi Hoán Y Cục, cùng hắn hỉ kết liền cành!" Mạc Nhã Phi đã bám vào trên lỗ tai Lăng Tuyết Mạn, rỉ tai nhỏ giọng nói.

"Nhã Phi, muội… muội thật không tức giận ta là nữ nhân lả lơi ong bướm sao?" Lăng Tuyết Mạn sững sờ, hơi giật mình mà hỏi. Text được lấy tại truyenyy[.c]om

Mạc Nhã Phi cười híp mắt lắc đầu, "Không tức giận a, dù sao hưu thê có thể tái giá, tẩu bây giờ là nữ tử độc thân, tự do!"

"Ách……" Lăng Tuyết Mạn hoàn toàn ngu rồi, cô em chồng trước đây của nàng có tư tưởng rất tiến bộ nha! Đột nhiên phát lên một chuyện, Lăng Tuyết Mạn hỏi vội: "Nhã Phi, muội cùng Lâm Mộng Thanh ra sao?"

"Ừ…… Phụ hoàng sắc phong Mộng Thanh làm Phò mã của muội rồi, chờ hoàng huynh xử lý quốc sự cho ổn, rồi quyết định lễ tân hôn." Sắc mặt Mạc Nhã Phi nhất thời ửng hồng, liếc mắt nhìn Lăng Tuyết Mạn, thấp cúi đầu, nhỏ giọng nói.

"Ừ? Muội thật muốn cùng cái yêu tinh đó kết hôn?" Lăng Tuyết Mạn trợn ngược hai mắt, "Mịa nó, ta té!"

"Mạn Mạn, tẩu sao không thích Mộng Thanh a, hắn… hắn rất thích muội, chúng ta ở chung một chỗ rất vui vẻ, hắn là nam nhân ưu tú giống hoàng huynh, tẩu không phát hiện ưu điểm của hắn mà thôi, chờ về sau tẩu biết hắn nhiều hơn, tẩu sẽ thích." Mạc Nhã Phi nhăn nhẹ lông mày, nói.

Lăng Tuyết Mạn nhăn mặt, "Ta chỉ thấy khuyết điểm của yêu tinh kia, nói cho muội biết, nam nhân đẹp tuyệt đối là tội! Quan trọng nhất là, hừ, dám đẹp hơn ta! Tình nhân nhà ta nói, nếu ta không hài lòng mặt của yêu tinh, sẽ giúp ta hủy dung hắn!"

"Ách, Mạn Mạn, tình nhân nhà tẩu muốn…… muốn hủy dung Mộng Thanh sao?" Mạc Nhã Phi nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, mắt trừng to, hoàng huynh, thấy sắc quên muội sao?

"Ừ…… Đoán chừng hủy không được, Mộng Thanh Thành nhà muội thành Phò mã của trưởng công chúa rồi, tình nhân nhà ta đụng vào sợ là toi mạng!" Lăng Tuyết Mạn bĩu môi nói.

"Ha ha!" Mạc Nhã Phi bật cười, nghe Lăng Tuyết Mạn gọi "Tình nhân" thuận mồm, trong lòng sướng ngất trời, hoàng huynh nàng thật đúng là có ý tứ, lại xưng hô theo kiểu nam nữ vụng trộm như vậy!

"Tốt lắm, Nhã Phi, muội tới đây cũng lâu, nhanh đi về thôi." Lăng Tuyết Mạn nghiêm mặt nói.

Mạc Nhã Phi thở dài, "Được rồi, muội đi về trước đây, tẩu tự chăm sóc mình cho tốt, ăn trưa không cần ăn thức ăn của nô tài, muội sẽ phái người đưa tới cho tẩu."

"Không cần, đưa sẽ bị người ta báo lên, ta sẽ phiền phức!" Lăng Tuyết Mạn cười khổ một tiếng,"Ta đều không có hiểu rõ hoàng huynh của muội đối với ta rốt cuộc là có thái độ gì, cho nên không nên mạo hiểm!"

"Mạn Mạn, không có chuyện gì, hoàng huynh muội sẽ không phạt của muội, hắn… hắn……"

"Tốt lắm, đừng đưa tới cho ta, trở về đi thôi!"

Lăng Tuyết ngừng nói, cửa kéo ra, đẩy Mạc Nhã Phi đi ra, nàng ấy vẫn coi nàng là bằng hữu, không thể liên lụy nàng ấy a!

"Mạn Mạn…… Được rồi, muội đi về!" Mạc Nhã Phi không cưỡng được, đành phải đi trước, bất kể như thế nào, nàng sẽ phái người tới đưa chút thức ăn cùng trái cây.

"Cung tiễn ngự thân trưởng công chúa!"

Trong viện, nô tài lại quỳ đầy đất, đưa mắt nhìn Mạc Nhã Phi ra khỏi Hoán Y Cục, Lăng Tuyết Mạn buồn ngủ, nặng nề ngáp một cái.

Trương chấp sự đi tới, ánh mắt phức tạp nặng nề, mang chút cung kính nói: "Lăng cung nữ nếu mệt mỏi, trước hết trở về phòng nghỉ ngơi đi." Nói xong, lại gọi Lý ma ma, "Lý ma ma, cầm trang phục mới cho Lăng cung nữ thay, còn có dụng cụ rửa mặt, thức ăn, toàn bộ chuẩn bị đầy đủ đi."

Lý ma ma ngẩn người, lập tức nói: "Vâng, nô tì hiểu rõ."

Lăng Tuyết Mạn bật cười, quả thật là Mạc Nhã Phi tới một chuyến, lời nói đặc biệt gì cũng không cần phải nói, những nô tài xảo quyệt này sẽ hiểu! Tiện tay khẽ ném cái chìa khóa, "Lý ma ma cầm, đi lấy đi, phải thu dọn xong cho bà cô đây, bà cô đây là thật mệt nhọc!"

Trên mặt Lý ma ma không biết là cái vẻ mặt gì, tóm lại nhận cái chìa khóa, quát Thiệu Tiểu Lan: "Đi dọn dẹp với ta!"

"Biểu cô!" Thiệu Tiểu Lan không tình nguyện, nhưng là Trương chấp sự đang ở đây, nàng không dám làm khó dễ, liền cắn môi đi theo.

"Ha ha, đồ bà cô đây giấu ở trong chăn không nên động vào a!" Lăng Tuyết Mạn hữu ý vô tình nhắc nhở, khóe miệng mơ hồ nâng lên một nụ cười lạnh.

Trong lúc rãnh rỗi, Lăng Tuyết Mạn liền ngồi ở ghế dài trong viện, vừa phơi nắng vừa chờ đợi phòng thu dọn xong đi ngủ, kết quả, hai mươi phút sau, hai cung nữ xách theo hộp đựng thức ăn đi vào.

Nô tài đang làm việc trong viện lại xôn xao, bồn chồn nhìn hai người cung nữ kia đi thẳng tới đứng trước Lăng Tuyết Mạn.

"Lục Ánh?" Lăng Tuyết Mạn cau lông mày.

"Dạ, công chúa lệnh cho tụi nô tỳ đưa thức ăn tới, xin Lăng cung nữ dùng bữa!" Lục Ánh mỉm cười, nói: "Nô tỳ hầu hạ Lăng cung nữ đến trong nhà dùng bữa đi!"

"Lục Ánh, nàng nói cái gì? Ta bây giờ là cung nữ thấp hơn nàng mấy bậc, làm sao nàng có thể hầu hạ ta? Những đồ ăn này lấy về đi, ta không cần." Lăng Tuyết Mạn càng nhíu lông mày, Nhã Phi sao không nghe khuyên bảo vậy?

"Lăng cung nữ, công chúa có lệnh, bảo nô tỳ nhìn nàng ăn cơm, nếu như nàng không ăn, tụi nô tỳ sẽ chịu phạt." Lục Ánh cúi đầu nói ra.

Lăng Tuyết Mạn nhào một hơi, "Nhã Phi sao làm như vậy đây?"

"Xin Lăng cung nữ dùng bữa!" Lục Ánh lại nói.

"Được rồi, đưa đến gian phòng đó đi." Lăng Tuyết Mạn chỉ chỉ phòng Lý ma ma, bất đắc dĩ nói.

Đứng dậy, Lăng Tuyết Mạn không có tinh thần gì đi tới trong phòng, mới bước ra hai bước, lại nghe được sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc, "Mẫu thân!"

Nghe vậy, Lăng Tuyết Mạn xoay người lại, mắt nhất thời sáng lên, nâng váy chạy như bay, hô lớn:"Hiên nhi!"

Mạc Ly Hiên cười, mấy bước đi lên phía trước, ổn định thân thể Lăng Tuyết Mạn, nhăn nhẹ lông mày nói: "Mẫu thân không nên, ngộ nhỡ ngã xuống làm sao bây giờ?"

Các nô tài trong viện, đầu tiên là ngây ngốc, kinh ngạc nhìn trước mắt một màn, đợi một thái giám theo Mạc Ly Hiên đến hô một tiếng, "An Hiếu trưởng thân Vương đến! Còn không hành lễ?"

Lập tức, trong viện lại hốt hoảng, thanh âm đổ thùng nước vang lên, Trương chấp sự lại vội vàng chạy từ trong phòng ra, toàn thể quỳ rạp dưới đất, sợ hãi thỉnh an, "Nô tài/nô tì ra mắt An Hiếu trưởng thân Vương! Vương gia thiên tuế thiên thiên tuế!"

Mấy nô tì, nô tài nho nhỏ của Hoán Y Cục, khi nào từng có công chúa Vương gia lớn như vậy đi qua, cho nên hôm nay, tất cả mọi người như rơi vào sương mù, không biết vì sao, khiếp sợ vô cùng!

"Đều đứng lên đi!" Tuổi Mạc Ly Hiên không lớn lắm, nói chuyện lại vô cùng khí thế, "Bổn Vương đến tìm Lăng cung nữ, các ngươi tự đi làm việc của mình đi!"

"Dạ, trưởng thân Vương!"

Các nô tài hoảng sợ thối lui đi làm việc, không dám thở mạnh, lại không dám ngẩng đầu đi nhìn vị Thiên Hoàng quý trụ này một cái.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/mi-hau-hi-lanh-hoang/chuong-335/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận