Ma thú lãnh chúa Chương 632 : Vu tháp dị biến.

Chương 632: Vu tháp dị biến.

Dịch giả : wac2t Biên tập : noland Nguồn : 4vn.eu

"A..., quay lại cho ta!" Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ lớn tiếng rít gào, hô một tiếng xé mở ra một không gian liệt phùng thật lớn.

Không thể nhờ Thiên Cô ở hải dương vô tận giúp đỡ đã khiến hắn cực độ thất vọng, chẳng biết đến năm tháng nào mới có thể phục hoạt lại linh hồn của Hắc Giác Đại Ác Ma bị hút vào sinh mệnh hồn châu. Nhưng bây giờ ngay cả sinh mệnh hồn châu cũng bị cướp mất, khiến hắn từ thất vọng biến thành tuyệt vọng.

" Đi chết đi, tất cả các ngươi chết hết đi!" Dưới sự bạo nộ, Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ lớn tiếng rít gào, mang hết phẫn nộ dồn lên trên người các lưu lãng giả trong đại điện. Hận không thể giáng xuống hỏa diễm đầy trời thiêu chết bọn chúng một ngàn lần, một vạn lần.



"Thuấn di pháp tắc, tới cùng là ai có bản lãnh cùng đảm lượng như vậy?"

Tinh thần lực khổng lồ của Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ tràn ra, không cam lòng tìm tòi qua lại cả Thần Ma mộ tràng, thậm chí, thần thức cường đại còn thẩm thấu ra cả không gian loạn lưu bên ngoài Thần Ma mộ tràng. Đáng tiếc, ngoài trừ kinh động mấy lão gia hỏa đang tiềm tu ra, vẫn không tìm được chút gì khả nghi.

Dương Lăng thuận lợi đắc thủ, tựa như không khí biến mất vô tung vô ảnh. Trên mặt đất chỉ lưu lại một tượng gỗ bị chém làm hai đoạn, trong nháy mắt đã bị đốt thành tro bụi, không có lưu lại một dấu vết nào!

Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ bạo nộ đến sắp phát điên lên, buồn bực muốn hộc máu, nhưng Dương Lăng thuận lợi chạy vào Vu tháp lại đang thở hồng hộc. Sau khi thổ ra một ngụm máu tươi liền khoanh chân ngồi xuống, nuốt vào vài giọt sinh mệnh nước suối, kiệt lực khôi phục thương thế trên người. Mặc dù thuận lợi thuấn di vào Vu tháp không gian, nhưng trong nháy mắt đã bị Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ kinh khủng đánh cho bị thương nặng, nếu không phải đã luyện chế trước một cái tượng gỗ, tại thời khắc mấu chốt đỡ cho mình một kích trí mạng, thì hậu quả không thể tưởng nổi!

Lực lượng bài sơn đảo hải, ngọn lửa có thể hòa tan vẫn thạch trong nháy mắt, tốc độ so với tia chớp còn nhanh hơn....

Nhớ lại hỏa diễm cự chưởng kinh khủng của Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ, Dương Lăng da đầu tê dại. Sau khi tự mình thử qua một lần, hắn mới hiểu được loại cấp bậc cường giả giống như Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ này đáng sợ cỡ nào, nếu không có thuấn di vu thuật, không có Vu tháp không gian, chính mình có lẽ đã bị đốt thành tro rồi.

" Có thể sống sót qua trận đại chiến của thượng cổ Thần Ma, quả nhiên lợi hại. Chẳng biết Hắc Giác Đại Ác Ma khi khôi phục lại thực lực như thời kỳ cường thịnh thì sẽ thế nào!" Nhớ đến Hắc Giác Đại Ác Ma đang thoi thóp bị mình nhốt vào địa lao bị cấm chế che kín, Dương Lăng càng nghĩ càng kích động, hận không thể ngay lập tức thuần hóa nàng. Nhưng nhìn thương thế nơi ngực, đành phải buông tha ý niệm mê người này.

Thuần hóa vu thuật không phải vạn năng, ngược lại, tràn đầy nguy hiểm. Thực lực của mục tiêu càng mạnh lại càng khó thuần hóa, không chỉ có tiêu hao vu lực cùng tinh thần lực kinh người mà còn nguy hiểm tầng tầng. Miễn cưỡng thuần hóa cường lực ma thú thực lực vượt xa chính mình, có thể sẽ bị cắn trả mạnh mẽ, lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

So sánh với thượng vị thần thú bình thường, thực lực của Hắc Giác Đại Ác Ma Na Tháp Lỵ chẳng biết mạnh hơn bao nhiêu lần, cho dù chỉ còn thoi thóp, thì sự lĩnh ngộ đối với các loại pháp tắc cùng linh hồn phòng ngự không phải người bình thường có thể so sánh được. Cho dù dưỡng tinh súc duệ, Dương Lăng cũng không có nắm chắc có thể thuần hóa một cường giả mạnh như vậy, huống chi bây giờ đang bị thương nặng.

" Quên đi, sau khi tiến giai lên cao giai hồn vu rồi thuần hóa cũng không trễ!" trầm ngâm một lát, Dương Lăng nhanh chóng xác định chủ ý.

Sau khi tịnh hóa vong hồn nơi oan hồn đạo, trong lúc vô ý hấp thu rất nhiều linh hồn năng lượng vào, khoảng cách tiến giai lên cao cấp hồn vu đã không còn xa, không cần phải mạo hiểm mạnh mẽ thuần hóa Hắc Giác Đại Ác Ma. Dù sao dưới sự hạn chế của giam cầm cấm chế, địa lao của Hắc Giác Đại Ác Ma đã hoàn toàn ngăn cách với ngoại giới, thương thế sẽ không tăng thêm, nhưng muốn khôi phục lại thực lực cơ bản là không thể!

Bình tâm tĩnh khí, linh thai không minh.....

Dương Lăng mặc niệm vu quyết. Rất nhanh, bên người đã ngưng tụ rất nhiều sinh mệnh năng lượng màu xanh biếc, nhanh chóng chữa trị vết thương trên người. Nguyện lực tinh thuần phô thiên cái địa, từ bốn phương tám hướng tràn tới, thẩm thấu qua mỗi lỗ chân lông trên người đi vào.

Có ma thần giới hỗ trợ, bọn người Thi Vu Vương cùng huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á hấp thu được rất nhiều nguyện lực, thực lực tăng lên rất nhanh. Nhưng Dương Lăng lại khác, không cần khí cụ gì hỗ trợ vẫn có thể hấp thu đại vu tín ngưỡng không chỗ nào không có trong không trung. Tốc độ nhanh hơn bọn người Thi Vu Vương rất nhiều!

Thiên địa linh khí. Sinh mệnh năng lượng, cộng thêm tín ngưỡng lực từ các tín đồ.... Sau vài ngày tĩnh tọa, thương thế trên người Dương Lăng cơ bản đã khôi phục hoàn toàn.

" Đại nhân, người không sao chứ?" Thấy Dương Lăng mở to mắt, Áo Phỉ Lợi Á đã sớm đứng một bên chờ đợi rốt cuộc thở dài một hơi.



Cảm ứng được Dương Lăng tiến vào Vu tháp không gian, nàng cùng bọn người Thi Vu Vương vội chạy tới. Thấy cả người Dương Lăng đầy máu, ai cũng lo lắng trong lòng. Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ thật sự quá mạnh mẽ, tốc độ tu luyện của Dương Lăng cho dù có nhanh hơn nữa, lúc này cũng không phải là đối thủ của đối phương. Vạn nhất phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, hậu quả không thể tưởng nổi.

" Không có việc gì, yên tâm đi!" Dương Lăng nhàn nhạt cười cười, trầm ngâm một lát rồi lấy từ trong không gian giới chỉ ra hơn một trăm khối nguyệt lượng thạch, " La Đức Lý Cách Tư, mang số nguyệt lượng thạch này phân phát xuống đi!"

Nguyệt lượng thạch ?

Nguyện lượng thạch ẩn chứa rất nhiều linh hồn năng lượng ?

Nhìn hơn một trăm khối nguyệt lượng thạch trước mặt Dương Lăng , mọi người ngoài ý muốn qua đi thì kích động không thôi. Linh hồn pháp tắc có uy lực kinh người, nhưng rất thần bí huyền ảo. Không có đủ linh hồn năng lượng thì căn bản là không có biện pháp nhập môn. Mọi người sở dĩ khó có thể nắm giữ linh hồn vu thuật do Dương Lăng truyền thụ cũng là do đạo lý này. Nhưng nếu có nguyện lượng thạch ẩn chứa rất nhiều linh hồn năng lượng, lúc này lại khác, có hy vọng rất nhanh tu luyện được linh hồn vu thuật cùng linh hồn pháp tắc.

" Cám ơn đại nhân!"

Thi Vu Vương dẫn mọi người cung kính hướng Dương Lăng khom lưng hành lễ, cảm động không thôi. Mặc dù biết Dương Lăng đối với mọi người luôn luôn hào phóng, nhưng là như thế nào cũng không nghĩ tới hắn có thể ban cho nhiều nguyệt lượng thạch trân quý như vậy. Đông đảo lưu lãng giả mạo hiểm tính mạng cũng muốn chạy tới nguyệt lượng hà để thu lấy nguyệt lượng thạch, trải qua thiên tân vạn khổ cũng không muốn buông tha, nguyệt lượng thạch này trân quý cỡ nào cũng có thể tưởng tượng.

" La Đức Lý Cách Tư, còn hơn một tháng nữa thì sẽ đến lúc quay về Thái Luân đại lục, ngươi kiểm kê lại một chút thu hoạch của chúng ta trong khoảng thời gian này!" Dương Lăng dừng một chút, trầm ngâm một lát rồi tiếp tục nói: " Nếu không có gì ngoài ý muốn, sau khi chúng ta trở lại Thái Luân đại lục, trước tiên tu dưỡng một thời gian. Tiến một bước phát triển lãnh địa cùng Vu tháp không gian, tiến một bước tăng lên thực lực của ma thú quân đoàn chúng ta. Sau khi có đủ thực lực, sẽ đi đến vong linh vị diện một lần!"

" Đại nhân cứ yên tâm, chúng ta bây giờ cái khác không nói, chứ thần cách thì vẫn còn nhiều. Sau khi trở về có thể bồi dưỡng ra một đám cường giả, tạo thành một chi ma thú quân đoàn vô địch!" sau khi đi vào Thần Ma mộ tràng, Thi Vu Vương đối với tương lai tràn ngập hy vọng. Có sự hỗ trợ của Dương Lăng , hắn tin tưởng một ngày nào đó tiểu thiên sứ của mình sẽ trở lại bên cạnh. Sau khi hướng Dương Lăng khom người hành lễ một lần nữa, liền dẫn mọi người nhanh chóng rời đi, không tiếp tục quấy rầy sự tĩnh tu của Dương Lăng .

" Sinh mệnh hồn châu, linh hồn trói buộc...., khỏa hạt châu này tới cùng có tác dụng gì?" Sau khi tĩnh tu, Dương Lăng mang sinh mệnh hồn châu mình lấy được ra cẩn thật quan sát, xem thử tới cùng có gì khác với bình thường.

Không gian giới chỉ cùng giam cầm cấm chế có điểm cùng loại, có thể phong bế năng lượng ba động của vật phẩm. Dưới tình huống bình thường, sau khi mang đồ vật thu được bỏ vào không gian giới chỉ, ngoại nhân cho dù thực lực cường thịnh cũng khó phá hiện được bên trong không gian giới chỉ tới cùng có đồ vật gì. Nhưng, sinh mệnh hồn châu bất đồng, cho dù đã bỏ vào bên trong không gian giới chỉ, Dương Lăng vẫn có thể cảm giác được từng trận năng lượng ba động thân thiết. Trong loáng thoáng, luôn có cảm giác như có ai đó đang kêu gọi chính mình.

Sinh mệnh hồn châu toàn thân đen nhánh, sờ vào lạnh lẻo, làm cho người ta có cảm giác so với tài liệu chế tạo ra Vu tháp không gian không sai biệt lắm, không biết tới cùng là do cái gì luyện chế thành. Cảm giác được rõ ràng bên trong có ẩn chứa linh hồn năng lượng bàng bạc, nhưng thử đi thử lại nhiều lần cũng vô pháp hấp thu cũng như lợi dụng. Nhưng có một chút có thể dám chắc, đây tuyệt đối là một kiện vu khí, một kiện đỉnh cấp vu khí không kém chút nào so với chiến hồn đao, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn không tìm được cách sử dụng mà thôi.

" Kỳ quái, chẳng lẽ, bên trong sinh mệnh hồn châu có một đạo cấm chế cường đại ?"

Trầm ngâm chốc lát, Dương Lăng nhanh chóng lấy ra đại vu thai, phi thân lên ngồi xuống. Sau đó nhỏ vài giọt máu lên sinh mệnh hồn châu đen nhánh, mặc niệm vu quyết, hồn tinh trong đầu rung động kịch liệt, xuất ra một mảnh tinh vụ nồng đậm. Tinh thần lực khổng lồ tràn ra, cẩn thận cảm giác những chỗ khác lạ của sinh mệnh hồn châu, theo bản năng đưa vào rất nhiều vu lực.

Ông....

Sau khi hấp thu máu huyết của Dương Lăng cùng rất nhiều vu lực, sinh mệnh hồn châu ngâm khẽ một tiếng, nhẹ nhàng bay lên, tản mát ra một vòng ngân quang nhàn nhạt. Theo sự tràn vào của đại lượng tinh thần lực, theo sự quét sâu vào của thần thức, chậm rãi, một đạo cấm chế phức tạp huyền ảo xuất hiện trước mặt Dương Lăng . Phạm vi bao phủ tuy không lớn, nhưng trình độ phức tạp vượt xa những đạo cấm chế đang nắm giữ.

" Đỉnh cấp linh hồn cấm chế?" Dương Lăng mừng rỡ, kiệt lực thúc đẩy hồn tinh trong đầu, không hề giữ lại một chút vu lực nào trong cơ thể, truyền hết vào bên trong sinh mệnh hồn châu. Song, ngay khi hắn đang chuẩn bị tiến một bước dò xét sự huyền bí của sinh mệnh hồn châu, thì một việc ngoài ý muốn xuất hiện.

Vu tháp xa xa đột nhiên ngâm khẽ một tiếng, tỏa ra một vòng quang mang màu bạc hiếm thấy, trên thân tháp hiện lên từng đám phù văn thần bí huyền ảo. Sinh mệnh hồn châu trong tay Dương Lăng tựa như nghe được tiế gọi về, đột nhiên bùng phát ngân quang, hô một tiếng bay đi, rất nhanh xoay tròn chung quanh ngân quang lập lòe của Vu tháp. Càng lúc càng nhanh, ô ô tác hưởng, cuối cùng, đinh một tiếng hạ xuống trên đỉnh Vu tháp cao vút trong mây. Không thừa không thiếu, vừa vặn hạ xuống một chỗ lõm kích cỡ vừa vặn.

Hô ....

Một cổ ngân quang chói mắt xuyên thẳng lên trời, cả tòa Vu tháp đột nhiên tản mát ra từng trận năng lượng ba động bàng bạc, làn sóng nhanh chóng lan tỏa ra khắp mọi ngõ ngách của Vu tháp không gian. Nồng độ của thiên địa linh khí trong nháy mắt tăng lên vài lần, thậm chí vài chục lần, bên trong phương viên hơn mười dặm chung quanh Vu tháp càng tăng lên tới hàng trăm lần. Một loại cảm giác có thể khống chế đất trời, nắm hết tất cả trong lòng bàn tay, đột nhiên nổi lên trong lòng Dương Lăng.

Nguồn: tunghoanh.com/ma-thu-lanh-chua/quyen-2-chuong-632-0AYaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận