My Osin Chương 23.2

Chương 23.2
Sự dã man...

của ông Ngô làm Chun ngót thêm 7 cân nữa.... người Chun bây h y hẹt một người giấy mong manh... tưởng như chỉ cần một làn gió nhẹ cũng khiên cậu bay lên trời một cách nhẹ nhàng... 

Đến ở với Ella... từ trước tới nay cậu chưa từng nghĩ tới.... hoặc đúng hơn là không dám nghĩ.... không gì tồi tệ và kinh khủng hơn thế.... con bé từ thời trung học đã luôn ngáng đường Chun. Từ học tập.... danh tiếng.... Chun bồi hồi nhớ lại.... 

Khi đó cậu là Hội trưởng nam sinh còn nó là hội trưởng hội nữ sinh... không hiểu sao mới vào trường thì Chun với con bé đó đã như kẻ thù... Chun ghét cái cách nó coi cậu như đồ con trai cao lông ngông với cái đầu ngắn tủn, ghét cái cách nó suốt ngày giơ quyển sách lượn đi lượn lại trước mặt cậu với giọng nói rì rầm....ghét cái cách can thiệp thô bạo của nó mỗi khi cậu cặp kè với một con bé trong trường.. < theo như Ella nói là Chun mắc tội quyến rũ thành viên của sis >... 

Vậy mà bây h.... con mụ phù thủy quái hở ấy sẽ còn hành Chun kiểu gì nữa đây.... 

Hết sức lôi cho được cái vali to tổ chảng ta khỏi phòng... Chun gặp ngay cái nhìn trân trối của con bé osin... hơi giật mình.... nhưng Chun mau ng hắng giọng.... 

_ Ehem!!! 

_ Anh tính chuồn hả??? 

_ Tôi đi công tác.... 

_ Tốt thôi.... 

Nó khoanh tay... trịch thượng như một bà chủ... không hiểu sao... trong một thoáng... nó thấy Ariel giống Ella quá chừng.... 

_ Cô sẽ không giận nữa chứ.... 

Nó đứng lại.... và quay về phía Chun... 

_ Anh muốn gì.... 

_ Nếu tôi đi khỏi đây một thời gian... liệu cô có nguôi giận không.... 

_ Anh nghĩ tôi có nguôi giận được không.... 

Chun thở dài.... mặt hơi cúi xuống.... vẫn cái giọng rắn như sắt đó.... 

_ Để coi đã.... 

Nó nói và mất hút cuối hành lang... Chun đứng lại đó... thấy tảng đá nặng trong lòng nhẹ đi một nửa... Chun không bao h muốn nợ một ai đó..... nhất là với nó... 

------------------------------------ 

Brummmmmmmmm!!! 

Bóng cây che khuất chiếc xe đen bóng.... Chun đi.... nó thấy hơi hẫng... nhưng điều đó nên xảy ra... nó vẫn không thể chấp nhận được... cơn giận trong nó giống như một ngọn lữa âm ỉ... nhưng càng ngày lại càng cháy mạnh... Bao nhiêu ngày nay.... nó cũng không sung sướng hơn ai cả.... 

kéo tấm rèm phòng Adan lại.... nó thở hết lòng căm tức trong lòng mình.... chắc như vậy là đủ rồi.... 

Phòng Adan trong mấy ngày qua không khác gì một ổ lợn... giường chiếu.... đồ ăn thức uống ngổn ngang... lũ nấm mốc cũng đang kéo quân vô chiếm đóng căn phòng.... vừa hất tất cả giấy rác xuống bàn.... Ariel nhăn mùi vì những mùi khó chịu thoát ra từ chúng.... 

Một bức thư nằm trên bàn Adan rơi ra cùng lũ rác bẩn.... nó vòng mấy vòng nhẹ như bông... rồi đáp xuống mặt đất một cách tĩnh lặng.... 

Nó thấy thấp thoáng hàng chữ trên bức thu... Joanne - lớp C3... 

Cầm bức thư lên.... nó cười khi lờ mờ hiểu ra điều gì đang diễn ra.... Thằng bé rốt cuộc đã lớn.... 

_ Joanne là ai??? 

Nó thấy thật sự tò mò.... 

--------------------------------------------- 

Hiểu là những trò trả thù tàn độc của con bé osin đã biến mất.... Adan bây h mới đủ can đảm để ngồi hóng gió bên bể bơi.... Cậu thở dài... cái tuổi 17... sao nó mệt mỏi tới vậy??? 

_ Joanne là ai thế??? 

Câu hỏi vang lên làm Adan giật mình...chỉ một chút nữa thôi là cậu lộn nhào xuống bể bơi.... 

_ Can chi tới chị??? 

_ Em không muốn gửi thư ah??? 

_ Không phải chuyện của chị.... 

_ Em sợ cô bé đó không chấp nhận sao??? 

_ Chị này!!! 

_ Gửi đi.... 

Adan chăm chú ngó Ariel.... mắt nó vãn tròn vo như vậy... 

_ Em gắt lên cũng không được cái gì đâu??? Thử một lần coi.... 

_ Chị nghĩ sao??? Nếu tôi gửi... 

_ Ah thì!!! Thành công thôi,.... 

Giờ đến lượt mắt Adan tròn vo.... bà mụ này đang cổ vũ cậu sao??? 

Em! cô gái sống giữa trời Hà Nội 

Yêu sắc bằng lăng đang rơi bối rối 

Trái tim em dạt giữa đời rất vội 

Nhưng nhẹ nhàng em đặt ở trên môi!... 

_ Thưa cậu chủ.... ta đến nơi rồi.... 

" Hiện tại trung tâm theo dõi bin xin thông báo.... Đã lắp đặt thêm 100 camera trong nhà mợ cả Ella... Riêng phòng tắm thì... ậm... ờ.... đã định đặt 3 cái nhưng ông Trần quát bỏ xuống vì xâm phạm đời tư nghiêm trọng của đôi trẻ... ái!!! bin nhầm chút... đời tư riêng mợ cả thui.... chết... có vẻ cậu Chun đã phát hiện ra.... Làm ơn cho bin trốn cái đã nghen@@@!! " 

Chun giật mình khi cảm nhận có cái gì đó không được bình thường cho lắm từ căn nhà.... phải chăng cậu đã phát hiện ra đội theo dõi đặc nhiệm của ông Trần.... Chun nhăn trán... rùi nhận định chắc nịch... 

_ Tại sao???? 

_ Sao ah??? 

Ông lái xe ngoan ngoãn đặt vali xuống dưới chân Chun.... tươi cười sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc.... 

_ Sao cái nhà này lại to được đến như vậy???? 

Chun lắc đầu quầy quậy để cắt nghĩa... rồi kéo cái va li... đi băng qua vườn hoa.... tới bên cánh cửa to òanh... trên nắm đấm có chạm khắc hình con sư tử khá tinh tế.... 

" Tinh toong " 

Chun thận trọng đút hai tay vô túi quần.... thẳng lưng... cố gắng ra dáng ta vì sắp đặt mới phải đến đây.... 

Cánh cửa dần mở và.... 

_ Gào.................................!!!! 

Một rổ lông màu trắng lao ra từ bên trong căn nhà.... ngay lậi tức đè Chun ra sàn và làm mặt anh ướt mẹp..... 

_ Fang!!! Đi vào ngay.... 

Giọng Ella đầy quyền uy cất lên.... mau ng tóm cổ con và quăng nó vô cái ổ xinh xắn cỡ một cái giường cho em bé 10 tuổi.... 

_ Xin lỗi nghen.... 

Chun vừa nhìn vẻ mặt hiền lành giả tạo của Ella với ánh mắt căm thù...< cô ta bik ta ghét .... chắc chắn vậy >..... vừa lấy tay lau cả đống nước < nước gì thì ai cũng biết > và lông hỗn độn ra khỏi mặt.... 

" Báo cáo trung tâm... cô Ella đang dìu cậu Chun dậy sau cú ngã có chủ đích nhờ có con Fang... trông hai người thật tình tứ.... ah.... hai cô cậu đã vô nhà... tôi nghĩ bây h ông chủ có thể theo dõi tình hình qua 20 camera được cài tại mọi địa điểm trong phòng khách.... bin - trưởng đội pà - pà - rá - gì... xin kết thúc báo cáo " 

---------------------------------------- 

_ Cái con này tên là..... 

Chun liếc nhìn con vật vô cùng đáng yêu đang thè rộng cái lưỡi đỏ và to ra thở hổn hển.... cố gắng vuốt lại đầu tóc.... 

_ Fang.... 

_ Hả??? Cô tính đặt tên có để có thể sai nó phang những người mà cô thik sao??? 

_ Thôi đi... trí tưởng tượng của anh quá phong phú rồi..... 

_ Bác Trần đâu.... 

_ Juventus rồi!!! 

_ Hả??? 

_ Ông ấy muốn con gái và con rể yêu quí của ông ấy có không gian riêng để phát triển tình cảm.... 

_ Không thể nào.... 

Chun không tin được vào những gì vừa được nghe.... ở đây một mình với Ella... thật khủng khiếp..... 

_ Anh yên tâm.... tôi chẳng làm gì anh đâu.... đúng vậy... tôi sẽ không làm.... nếu không bố sẽ giết tôi.... 

_ Nhưng sao??? 

Chun lúng búng.... với đống trà trong miệng... 

_ 20 cái camera đang đặt trong căn phòng nà y....mỗi tội không phát tiếng thôi... chúng ta làm gì thì cả hai ông bố đều có thể thấy.... 

_ It's terrible.... 

Chun hét lên... rồi ngất lịm... làm cho Ella lại một phen hoảng hồn.... 

" Thưa chủ tịch... như ngài đang thấy... có lẽ cô Ella đã cho thuốc ngủ vô tách trà của cậu Chun... cô chủ đã làm rất tốt phải không..... " 

_ Im ngay!!! Bin..... 

Ông Trần cố kìm nụ cười hạnh phúc của mình.... 

----------------------------------------------------------- 

Hôm nay mặt trời dường như mọc ở hướng tây... cả Joe và Mike đều ngỡ ngàng đến nỗi hai cái tách trên tay hai chàng rơi cùng lúc... choang cùng lúc.....Cả hai đều không thể tin vào mắt mình.... Adan vừa ôm Ariel một cái thắm thiết... và hai chị em vừa ríu rít ra ngoài... 

_ Joe.... em cho Adan ăn thuốc lú hả???? 

Mike lắp bắp ..... 

_ Anh nghĩ em bik pha thuốc lú sao.... 

Cả hai nhìn nhau.... rồi lén mò ra sân sau nghe ngống... 

--------------------------------------------------------- 

_ Thật hả>???? Cô ấy đồng ý hả??? 

_ Vâng.... cảm ơn chị.... 

Dường như Adan đang rất kích động... thằng bé đặt lên má nó một cái hôn không thể nhầm lẫn..... 

_ Em không thể tin được.... 

Adan nhấn mạnh thêm một lần nữa..... 

_ Một cô gái tuyệt vời như Joanne... 

Nó có thể hiểu thằng bé đang xúc động nghẹn ngòa..... 

_ Tuyệt vời tới mức nào.... 

_ Rất tuyệt.... 

_ Nói chị nghe xem.... 

_ Mắt cô ấy lóng lánh như mèo... 

_ Hả??? 

_ Giọng cô ấy trong và cao vút như mèo....cô ấy đi đứng nhẹ nhàng như một con mèo... trời ơi... làm sao có thể giống mèo tới vậy??? 

_ Thằng Adan đang nói gì vậy??? 

Joe thúc vô Mike một cái rõ đau..... 

_ Có vẻ như nó đang miêu tả một con mèo cái.... 

Mike gật gù nhìn gương mặt Adan đầy vẻ kích động... 

_ Chẳng lẽ.... em thik Joanne chỉ vì cô bé giống..... 

_ Đương nhiên... chứ vì lý do gì??? 

_ Vậy tốt nhất em nên chia tay joanne đi... 

Nó nhăn nhó..... 

_ Hả???? Chị là đồ phản bội..... 

Adan đẩy nó ra... rùi vùng vằng chạy vô nhà... th ằng bé có vẻ rất bực dọc.... 

_ Em nói rồi mà..... tình cảm thoáng chốc thì khó bền.... 

Joe lắc đầu nhìn nó đứng ngơ ngác giữa vườn... 

Nguồn: truyen8.mobi/t55492-my-osin-chuong-232.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận