Hắn vừa rồi cũng vì thiên địa biến hóa mà chấn kinh một hồi, sau đó mới nhớ ra lời Sở Dương nhắc nhở. Ừm, đi xuống xem một chút cũng tốt.
Thân hình khẽ lay động, chầm chậm bước về phía cửa thông đạo.
Vốn đang ở phụ cân, căn bản không xa. Ninh Thiên Nhai động thân một cái đã có thể tiến vào rồi....
Đi tới cửa thông đạo, chỉ thấy ở đó có người của Lan gia trấn thủ, hơn nữa ở cách đó không xa cũng có một dãy nhà của Lan gia. Xem ra bọn hắn thủ ở chỗ này đã lâu rồi.
Rất nhiều người từ trong trạch viện đi ra, chạy về phía thông đạo.
"Lão nhân! Dáo dác nhìn cái gì? Muốn đi đâu?" Mới đi tới gần đã có người lớn tiếng nói...
Ninh Thiên Nhai ngơ ngẩn cả nửa ngày mới tỉnh ngộ, "Lão nhân" mà hắn nói chính là mình!
Không khỏi lắc đầu buồn cười.
Lão phu thật sự lạ mặt thế sao?
"Ta muốn đi xuống, các ngươi tránh ra." Đối với mấy tên tiểu tử trước mặt, Ninh Thiên Nhai thật sự đến cả hứng thú động thủ cũng không có.
"Đi xuống? Ngươi muốn đi xuống?" Đại hán Lan gia kia cười rộ lên: "Ngươi muốn xuống là xuống? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi là Ninh Thiên Nhai sao?"
Ninh Thiên Nhai lập tức có chút tức giận.
Con hàng này thật lợi hại, vừa há miệng đã đoán ra ta là ai, đáng tiếc là trào phúng.
"Đúng vậy, làm sao ngươi biết ta chính là Ninh Thiên Nhai?" Ninh Thiên Nhai cười tủm tỉm nói.
Đại hán kia lập tức ngơ ngác một hồi, tiếp đó liền cười sằng sặc như điên, âm dương quái khí nói: "Ngươi là Ninh Thiên Nhai? Ha ha ha... Lão Ninh, ngươi không biết ta? Ta là Bố Lưu Tình đây..."
Bảy tám đại hán bên cạnh cùng cười ngả nghiêng!
Sắc mặt Ninh Thiên Nhai trầm xuống. Mấy tên hỗn đản này, quả thực là khiến lão nhân gia ta muốn cũng không thể tha thứ!
Ăn một bụng tức ở chỗ Sở Dương rồi, hiện giờ tới đây không ngờ lại ăn thêm cục tức nữa! Hơn nữa còn loại tiểu nhân vật đáng khinh nữa chứ...
Nổi cơn nóng giận, quát: "Cút ngay!"
Một cỗ khí thế lẫm liệt đột nhiên bạo phát!
Ngay sau đó, bảy tám người này đột nhiên sững sờ giống như gặp phải quỷ, cả người không thể nhúc nhích được.
Ninh Thiên Nhai lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên cảm thấy Lan gia thật sự không cần tồn tại nữa. Nhưng tiếp đó lại cảm thấy, mình bị mấy tên tiểu nhân vật như vậy gợi lên sát ý. Thật sự là quá tổn hại thân phận.
Bất quá trong lòng lại bỗng nhiên dâng lên một ý niệm, lần này đi Hạ Tam Thiên, nếu như người của Lan gia thật sự không biết đều... vậy cứ giết đi...
Thản nhiên đi vào, đi qua ngay trước mặt bảy tám người kia, tiến vào thông đạo.
Giờ phút này, đại đội của Lan gia ở phía sau, chỉ cách nơi này mấy chục trượng. Trơ mắt nhìn thấy một người không thuộc Lan gia tiến vào thông đạo, không khỏi cực kỳ ngạc nhiên. Nhưng chờ đến khi bọn hắn đuổi tới, Ninh Thiên Nhai đã vô tung vô ảnh...
...
Ninh Thiên Nhai một đường bay nhanh trong thông đạo.
Chẳng mấy chốc đã đi được một nửa thông đạo, trong lòng vô kinh vô hỉ, bình thản vô cùng.
Đúng vào giờ khắc này liền nhìn thấy đối diện xa xa cũng có một đạo hắc ảnh, cũng ở trong thông đạo này, đang cấp tốc lao về phía mình!
Ninh Thiên Nhai ngẩn ra, thực lực người đối diện thật sự là mạnh mẽ nha. Chẳng lẽ trong Trung Tam Thiên còn có dạng cao thủ như thế?
Suy nghĩ, người đối diện càng lúc càng gần. Ninh Thiên Nhai mới phát hiện, đó là một hắc y nhân ôm eo một thiếu nữ, một đường như bay, chỉ chớp mặt đã đi tới trước mặt.
Tiếp đó, hắc y nhân cũng ố một tiếng, phát hiện Ninh Thiên Nhai, không ngờ lập tức dừng lại.
Từ cực tốc đến lập tức dừng lại, còn mang theo một người, không ngờ lại giống như hành vân lưu thủy, vô cùng tự nhiên. Loại khống chế này khiến cho Ninh Thiên Nhai cũng phải tán thưởng một tiếng.
Chỉ thấy người này tóc dài xõa tung, phủ qua bả vai, khiến cho người ta có một cảm nhận kỳ quái.
Hơn nữa, diện mạo người này cũng rất kỳ quái, một hàng lông mi xéo lên trời, một hàng khác lại xéo xuống đất, thẳng tưng...
Một con mắt lớn, một con mắt nhỏ. Hơn nữa hai cái lỗ tai cũng giống như có chút không đối xứng...
Ninh Thiên Nhai chỉ nhìn lướt qua, đã cảm thấy không đành lòng nhìn tiếp, bộ dáng gia hỏa này thật sự quá thảm rồi... Muốn tránh qua một bên mà đi.
Chỉ thấy người này không ngờ khẽ vươn tay, chặn mình lại.
Ninh Thiên Nhai kinh ngạc ngẩng đầu.
Chỉ thấy người này nhìn mình, đột nhiên vẻ mặt khiếp sợ.
Ninh Thiên Nhai càng buồn bực, chẳng lẽ hắn nhận ra ta?
Sau đó chỉ thấy người này dùng một loại thanh âm chấn kinh hỏi: "Lão nhân! Bộ dáng ta có đẹp trai không?"
Ninh Thiên Nhai lập tức có chút choáng váng.
Có đẹp trai không?
Nhìn bộ dáng ngươi như vậy, nào có dính dáng tới chữ "đẹp"?
Nhưng Ninh Thiên Nhai cũng biết, cho dù người này thực lực yếu hơn mình, nhưng chỉ sợ cũng chẳng kém hơn bao nhiêu, đánh nhau thật sự sẽ trì hoãn thời gian.
Hơn nữa người này... bộ dáng cũng không giống kẻ xấu?
Mỉm cười nói: "Đẹp! Quả thực là đẹp trai kinh người! lão phu sống nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy qua người thứ hai đẹp trai hơn ngươi."
"Oa ha ha... Lão đầu nhi thật tinh mắt!" Hắc y nhân cười ha ha, ôm thiếu nữ bên người lướt qua Ninh Thiên Nhai mà tiếp tục lên đường. Tựa hồ hắn đột nhiên dừng lại, cũng chỉ để hỏi người khác một câu xem mình có đẹp trai hay không.
Ninh Thiên Nhai lắc lắc đầu, tiếp tục lên đường. Chợt nghe thấy phía sau truyền tới thanh âm: "Quả nhiên thẩm mỹ của Thượng Tam Thiên bất đồng với thẩm mỹ của Trung Tam Thiên và Hạ Tam Thiên. Trung Tam Thiên Hạ Tam Thiên đều nói ta khó coi, không thể tưởng được ta vừa mới lên Thượng Tam Thiên, tức khắc biến thành mỹ nam tử rồi...."
Thanh âm này, không ngờ còn có chút đắc chí.
Thanh âm dần dần xa, chỉ nghe thiếu nữ nói: "Ừm, ngươi vốn đã rất đẹp trai..."
"Đúng đúng, ha ha ha...." Rốt cuộc biến mất.
Ninh Thiên Nhai suýt chút nữa té lăn ra đất, thầm nghĩ vất vả lắm thông đạo Cửu Trọng Thiên mới mở ra, không ngờ kẻ đầu tiên đi lên lại là một kẻ tâm thần... Hơn nữa còn loại bệnh tâm thần lợi hại nhất...
Lắc lắc đầu, một đường lướt đi như bay, biến mất trong thông đạo.
Mọi người đều biết, hai người vừa rồi đương nhiên chính là Đàm Đàm và Tạ Đan Phượng.
Đàm Đàm hiện tại rất vui vẻ, một đường lâng lâng tiến về phía trước. Vừa mới tiến vào thông đạo đã được thừa nhận. Lão gia hỏa vừa rồi thực lực còn mạnh hơn cả mình, hắn không cần sợ mình, nhưng vẫn khẳng định mình rất tuấn tú.
Điểm này mới là chuyện khiến Đàm Đàm cao hứng nhất.
Trước mắt lại có một đám người tiền hô hậu ủng tiến đến, dội ngũ chỉnh tề, nối đuôi nhau mà vào. Có vẻ như là một tổ chức. Đúng là đại đội nhân mã của Lan gia xuất phát đi Hạ Tam Thiên.
Những người này đã chờ ở nơi này hơn nửa năm rồi. Sau khi đại công tử đi xuống, đến nay vẫn không có tin tức gì truyền lên, gia tộc đều cực kỳ sốt ruột.
Nhất là thế hệ trẻ tuổi Lan gia gần như chết sạch, gia tộc lại càng sốt ruột.
Mấy ngày trước lại truyền tới tin nhị công tử bị giết chết, gia tộc ra nghiêm lệnh: chỉ cần thông đạo mở ra, trước tiên xuống Hạ Tam Thiên tìm đại công tử, xem xem đại công tử hiện tại thế nào...
Cho nên vừa thấy thiên địa dị tượng, mọi người lập tức bắt đầu chuẩn bị, vừa kết thúc liền lập túc xuất phát.
Không nghĩ tới lại có người còn nhanh chân hơn đám người mình. Thông đạo của gia tộc mình, không ngờ lại để một lão đầu nhi vào trước... Tất cả mọi người đều có chút không thoải mái....
Cho dù lão đầu nhi kia là một cao thủ cũng vậy: Cho nên mọi người quyết đinh, đuổi theo lão nhân gia kia giáo huấn một chút.
Trong đám người chúng ta cũng có mấy vị chí tôn đó...
Tiến vào thông đạo dược một lúc thì gặp một hắc y nhân chạy tới, bộ dáng hình thù quái dị vô cùng. Nhưng khiến mọi người không thoải mái chính là, tên gia hỏa bộ dáng xấu xí vô cùng này không ngờ lại kéo theo một tuyệt sắc mỹ nữ!
Cái này khiến cho người ta có một chút tâm lý rất không công bằng.
Kỳ thật Tạ Đan Phượng tất nhiên cũng là nữ tử ngàn dặm chọn một, rất dễ nhìn. Nhưng tuyệt đối không phải là loại tuyệt thế mỹ nữ gì! Nhưng hiện tại Tạ Đan Phượng lại đang ở bên người Đàm Đàm, dùng tướng mạo Đàm Đàm làm nền...
Ta fuk!Ở nơi này còn có tuyệt thế mỹ nữ? Quả thực chính là tiên nữ. Tiên nữ cũng không xinh đẹp như vậy!
Cái gì mà nghiêng nước nghiêng thành, cái gì mà phong hoa tuyệt đại, đều là để miêu tả Tạ Đan Phượng bên người Đàm Đàm. Đối diện với nàng, tất cả đều ảm đạm thất sắc.
Đám cao thủ này tu luyện tới trình độ này rồi, cũng chẳng có sắc tâm gì nữa. Nhưng bây giờ nhìn loại chuyện hoa nhài cắm bãi *** trâu tiêu chuẩn thế này, vẫn cảm thấy có chút phung phí của trời.
Nhưng cái này cũng chẳng lên quan gì tới mình, cho dù có chút đáng tiếc thì cũng chỉ có thể làm như không thấy.
Có người không khỏi mắng một câu, lập tức có người ngăn lại: "Nhiệm vụ của chúng ta là đi xuống Hạ Tam Thiên. xem xem đại công tử có tiến triển gì không. Nếu như không có tiến triển thì dẫn nữ của Cửu Kiếp kiếm chủ lên. Đây chính là đại sự sinh tử tồn vong của Lan gia chúng ta, không thể làm hỏng. về phần thông đạo, tất có người gác... Nhiệm vụ quan trọng hơn."
Mắt thấy sắp đi qua tên gia hỏa kia, mọi người đều làm như ko thấy, trong lòng mang theo buồn bực, tiếp tục lên đường.
Hai người kia nói chuyện đã dùng truyền âm. Người khác lẽ ra không nghe được, nhưng tu vi Đàm Đàm lại cao hơn bọn hắn một cấp độ, còn có bí pháp thánh tộc, lại có thể nghe rõ ràng rành mạch, trong lòng không khỏi ngẩn ra: "Những tên này là người Lan gia trong cửu đại gia tộc? Muốn đi bắt nữ nhân của Cửu Kiếp kiếm chủ? Như vậy không phải là nữ nhân của Sở Dương sao? Ta fuk, nói như vậy... các ngươi muốn bắt tẩu tử ta?"
Nghĩ tới đây, làm sao có thể kiềm chết được nữa, lập tức đứng lại, hai tay giang rộng, chặn giữa thông đạo: "Này, tất cả dừng lại cho lão tử!"
Chúng cao thủ Lan gia lập tức ngẩn ra: Chúng ta không tìm người kiếm chuyện ngươi đã nên thắp hương khấn phật rồi. Hiện giờ không ngờ lại tìm chúng ta kiếm chuyện? Đầu ngươi không phải bị hư chứ?
Nén giận hỏi: "Làm sao?"
Đàm Đàm ngẩng mặt lên, hất cằm hỏi: "Các ngươi thấy ta có đẹp trai không?"
Vị chí tôn dẫn đội của Lan gia choáng váng một hồi, cả giận nói: "Ngươi có đẹp trai hay không thì liên quan gì tới ta? Tránh đường!"
Đàm Đàm bướng bỉnh nỏi: "Không, ngươi nói đi, ta có đẹp trai hay không?"
Lập tức có hai người cười ra tiếng, một người trào phúng, nói: "Thật là hỗn trướng, bộ dáng giống như *** chó, không ngờ cũng dám hỏi người khác có đẹp trai hay không...."
Tiếp đó một trận cười vang.
Sắc mặt Đàm Đàm trầm xuống, cả giận nói: "Ngươi nói ta bộ dáng giống *** chó? Ngươi xác định ngươi nói ta?"
Người kia nói: "Ngươi bộ dáng giống *** chó ai chẳng biết. Trong mắt mọi người chỉ thấy một đống *** chó đang hỏi người khác, hắn có đẹp trai hay không!"
Lời còn chưa dứt Đàm Đàm đã nổi giận rống lên một tiếng: "Ngươi dám mắng ta là *** chó!" Vươn tay một trảo, cánh tay đột nhiên duỗi dài ra vô hạn, túm lấy đầu người nọ, kéo lại đây. Ba một cái đã tát lật mặt, tiếp đó lại ba một cái, tát trở lại chỗ cũ. Cứ như vậy trái trái phải phải mười mấy cái tát, hỏi: "Ta có đẹp trai không?"
Hắn vốn muộn chuyện này để gây sự, hiện tại lại càng không hạ thủ lưu tình, mười mấy cái tát giáng xong, đầu người nọ đã nát thành đậu hũ rồi, chết đến không thể chết thêm lần nữa, làm sao còn trả lời được câu hỏi của hắn?
Nhưng Đàm Đàm vẫn không chịu buông tha, nổi giận nói: "Ngươi dám không trả lời ta?"
Thò tay, lại tóm lấy một người khác, hung thần ác sát hỏi: "Ta có đẹp trai không?"