Ngày hôm sau, tổ quay phim “Nguyên vị” đi vào tiệm thuê băng đĩa trong khu buôn bán náo nhiệt để tiến hành chụp poster phương án hai. Chỗ này vốn là một trong những bối cảnh đầu tiên của bộ phim, là nơi nhân vật chính Tiểu Như gặp mặt Tiểu Nguyệt lần đầu tiên.
Mạc Tịnh Ngôn thay đổi tạo hình, mặc trang phục diễn một thân màu trắng, tóc dài thả xuống, trên vai là một túi xách, đúng với khí chất của thành phần trí thức ở thành phố.
Lúc nàng đi ra thấy đứng kế bên đạo diễn K là một người đang mặc một cái áo khoác to rộng rãi, đội mũ lưỡi trai của nữ sinh đứng quay lưng về phía nàng, đang nói chuyện với đạo diễn K. Mạc Tịnh Ngôn vốn tưởng rằng đó là sinh viên làm trợ lý cho đạo diễn K, không để ý đến nàng, kết quả người đó vừa mới mở miệng đã dọa nàng nhảy dựng lên:
“Mạc tỷ, bộ này thật thích hợp với chị a.”
Lại là Vương Tử Hựu!
Mạc Tịnh Ngôn mang theo ánh mắt ngạc nhiên nhìn nàng, không nghĩ đến Vương Tử Hựu ngày thường luôn tỏa ra khí chất của minh tinh âu mỹ, giờ phút này mặc áo khoác thùng thình thoải mái, đem mái tóc dài dấu vào trong mũ, đeo một cặp kính đen gác ở sống mũi, rõ ràng thập phần có vẻ đẹp trung tính.
Không biết là cách ăn mặc đã hỗ trợ cho ngũ quan của nàng hay là ngũ quan của nàng vốn là như thế, Vương Tử Hựu cho nàng cảm giác đây chính là một nữ học sinh cấp 3 có giới tính mơ hồ, thật giống như trong kịch truyền hình thường xuất hiện thiếu niên tuấn mỹ.
Mạc Tịnh Ngôn tận lực thu liễm che dấu kinh diễm trong lòng, trước sau lãnh đạm nói: “Cô cũng không tệ.”
Vương Tử Hựu lập tức cười rạng rỡ: “Thật sao?” Quay đầu không biết lớn nhỏ nói với K đạo diễn: “K thúc, Mạc tỷ khen tôi kìa! Xem ra sau này tôi phải ăn mặc như vậy nhiều một chút!”
Mạc Tịnh Ngôn luôn luôn rất coi trọng vai vế, nhất là trong giới nghệ sĩ luôn chú trọng và để ý vấn đề này, tuy rằng đạo diễn K chỉ cười ha hả, không nói gì. Nhưng Mạc Tịnh Ngôn vẫn cho rằng Vương Tử Hựu không biết phân biệt lớn nhỏ, không hề có chút nghiêm túc nào.
Nàng trong lòng phiền toái thì thầm: “Không có lễ phép gì hết, thật tiếc lúc nãy ta còn sinh lòng thích người, quả nhiên chỉ có khuôn mặt đẹp mà thôi!”
Hôm nay chụp poster, hai nàng cơ hồ đều rất tập trung vào việc chụp ảnh, chỉ có một cảnh yêu cầu hai người đứng trước một kệ CD, Mạc Tịnh Ngôn cúi đầu nghiêm túc chọn đĩa nhạc, Vương Tử Hựu cầm đĩa nhạc trong tay lại vụng trộm nhìn Mạc Tịnh Ngôn.
Chụp ảnh hoàn thành, Mạc Tịnh Ngôn đi lại xem hình, Vương Tử Hựu đang len lén nàng cùng với cái diễn cảm mang theo mười phần ngây ngô và rung động, mắt hơi chút mở to, đôi môi khẽ mở, bộ dáng hơi ngốc, chính xác cái hình ảnh của một người mất hồn lạc vía hoàn toàn.
Thật sự là, khuôn mặt này có thể khiến nàng bộc phát ra tình thương của mẹ…
Vương Tử Hựu 23 tuổi diễn học sinh cấp 3 trẻ trung thật sự không hề hàm hồ, cách diễn sắc sảo, tấm ảnh này thật sự làm Mạc Tịnh Ngôn yêu thích.
Đột nhiên Vương Tử Hựu đứng ở phía sau Mạc Tịnh Ngôn, bên tai nàng nhẹ nói: “Mạc tỷ, poster ở hành lang công ty chị thấy chưa? Tôi rất thích…Mạc tỷ ở dưới người của tôi, thập phần gợi cảm liêu nhân.”
Mạc Tịnh Ngôn quay người hung ác trừng mắt nhìn Vương Tử Hựu, Vương Tử Hựu cười trộm, đắc ý trốn mất.
Thật là! Đây mới là bản chất của nàng ta! Ngày thường lúc nào cũng ngang ngược càn rỡ như thế, hảo cảm đối với nàng thoáng chốc biến mất.
Ai, chỉ là hiệu quả trang điểm mà thôi, không nên bị biểu hiện bên ngoài lừa gạt, bản thân nàng vốn là một tiểu quỷ đáng bị đánh một cái chết đi!
Về sau không biết nên dùng phiên bản hơi hướng hiện đại hay phiên bản hơi hướng cổ xưa của hai nàng, vì cả hai phiên bản đều cảm thấy rất hài lòng, vì vậy quyết định dùng cả hai bản để làm tuyên truyền cho bộ phim.
Khi nhận được tin tức này, Mạc Tịnh Ngôn vẫn rất bình thường. Dùng thì dùng, lộ thì lộ, không có gì to tát. 80 nhắc nhở nàng có thể nhận được những phản hồi, dù sao trước khi Mạc Tịnh Ngôn chấp nhận quay cảnh lộ thân thể, nàng rất ư là bảo thủ.
Mạc Tịnh Ngôn nổi tiếng là nhờ đóng vai chính bộ phim điện ảnh Violon, về sau liên tiếp mấy bộ phim điện ảnh tiếp theo tạo uy danh đều là kiểu nhân vật tạo hình ngoài mền trong cứng, fans hâm mộ từ lâu đã ghi khắc trong lòng Mạc Tịnh Ngôn luôn là một người nghệ sĩ thanh thuần. Không chỉ riêng Mạc Tịnh Ngôn, những nghệ sĩ khác nổi tiếng cũng nằm những trong tình huống như vậy, mặc kệ trong thực tế diễn viên có như thế nào, những người hâm mộ luôn theo thói quen xem nghệ sĩ mình ưa thích chính là Bạch Liên Hoa.
80 lên trang website chính thức trên mạng đã thấy không ít người hâm mộ phát ngôn quá khích. Hơn 60% hâm mộ nam Mạc Tịnh Ngôn thì phân nửa số đó đã không ủng hộ Mạc Tịnh Ngôn đóng phim đồng tính nữ, mà 80% người hâm mộ nữ thì không thích Mạc Tịnh Ngôn lõa lộ trên màn ảnh. 80 có thể tưởng tượng, bộ phim này nhất định là một bước ngoặc quan trọng trong sự nghiệp của Mạc Tịnh Ngôn, nếu chuyển biến tốt thì danh tiếng sẽ tăng trở lại, càng có thêm nhiều hợp đồng đóng phim, nếu như chuyển biến không tốt…có lẽ sẽ là thất bại hoàn toàn.
80 để cho Mạc Tịnh Ngôn chuẩn bị sẵn sàng, cũng không đơn giản chỉ ngụ ý như vậy, Mạc Tịnh Ngôn đương nhiên cũng minh bạch vài phần.
Cũng bởi vì không có đường lui, đành phải đánh cược một lần. Mạc Tịnh Ngôn không cam lòng mình phải rời khỏi điện ảnh để về với truyền hình, nàng còn quá nhiều năng lực để phóng thích.
Bộ phận thiết kế tuyên tuyền của công ty gần đây vì “Nguyên Vị” mà loay hoay đến sứt đầu mẻ trán, gửi thông tin cho tất cả tờ báo lớn, tạp chí cũng rất ít viết bài, ngay cả bọn chúng viết bài cũng không hiểu là viết cái gì.
Kỳ thật công ty giải trí cùng truyền thông quan hệ giống như quan hệ cá với nước, không ai có thể ly khai ai. Nếu không có truyền thông, không có người hỗ trợ tuyên truyền, khẳng định là không được, giống như nếu truyền thông không có gì để đưa tin, thì cả lũ chết đói.
Công ty giải trí có cái gì mới sẽ chào mời giới truyền thống, ví dụ như tuyên truyền “Nguyên Vị”, trưởng phòng có ý muốn tung chuyện đồng tính của Mạc Tịnh Ngôn cùng Vương Tử Hựu ra ngoài, lan truyền càng xa càng tốt, tốt nhất là long trời lở đất, ai ai cũng biết – - đương nhiên tin đồn này sẽ hết hạn khi bộ phim được chiếu xong và khi đã thu hồi được hết tiền bán vé, công ty sẽ bảo vệ Vương Tử Hựu, sau đó sẽ tổ chức một cuộc họp báo làm sáng tỏ mọi tin đồn mà giới báo chí truyền ra là ổn thôi. Bộ phim được tuyên truyền, cho dù dùng tới mánh lới, miễn thu được nhiều tiền là được.
Truyền thông bất quá là công cụ để công ty giải trí lăng xê nghệ sĩ của mình mà thôi. Nhiều nghệ sĩ than thở khóc lóc khiển trách truyền thông đưa tin không đạo đức. Nhưng bản thân người nghệ sĩ đó lại tích cực đưa bản thân mình ra cho báo chí xâu xé.
Lăng xê trong mắt xã hội là một ngành chuyên mưu sinh bằng thủ đoạn, không tung tin, không có người chú ý, thì làm sao có tiền?
Chính diện không thể làm cho nổi tiếng, thì chúng ta làm ngược lại, vô luận là đen hay trắng, miễn sao là có hiệu quả, chỉ cần lên trang đầu mỗi báo là tốt.
Tóm lại, cũng chỉ là đánh vào tâm lý thích nhiều chuyện của công chúng mà thôi.
Công ty truyền thông nguyện ý để nghệ sĩ chịu trận, thế là đủ rồi.
Trưởng phòng bộ phận thiết kế tuyên truyền nhận được lệnh, tăng giờ làm việc để tung tin đồn Mạc Tịnh Ngôn và Vương Tử Hựu ra ngoài, gọi cho truyền thông, để cho bọn hắn phối hợp với hoạt động tuyên truyền của bộ phim mà đăng tin tức.
Mạc Tịnh Ngôn làm diễn viên nhiều năm như vậy sớm đã không thể trách móc, nhưng khi nàng cầm tờ báo trên tay, đọc qua những tin tức bịa đặt, cái gì “Mỗi người trong lòng đều có một ngọn núi Brokeback*” cái gì “Mạc Tịnh Ngôn Vương Tử Hựu phim giả thành thật, trên phim trường đóng phim hôn đến bốc cháy” rồi cái gì “Đạo diễn hô ba lượt Cut, hai người vẫn cuồng nhiệt hôn.” Những tin tức này thật không thể chấp nhận được, nhịn hay là nên nổi giận đây, đặc biệt là nhìn mặt mình bị cameras độ phân giải thấp chụp vào lúc nhăn nhó vừa già vừa đen, Mạc Tịnh Ngôn hận không thể đem cái đống quỷ quái này xé nát bấy!
Ngoại trừ người chỉ có ham muốn chiến thắng thì ai cũng phải cảm thấy xấu hổ không phải sao? Cho dù là nghệ sĩ, dù là nghệ sĩ kỳ cựu cũng thế!
Trưởng phòng nhận thấy hiệu quả tuyên truyền phi thường không tệ, vội vàng tìm tuyên truyền viên, để hắn an bài cho Vương Tự Hựu một cuộc gặp mặt với người yêu trên màn ảnh, thuận tiện tuyên truyền một chút bộ phim của mình.
“Quan trọng nhất là để cho Monica bỗng xuất hiện, mang hoa tặng cho Zoe, nhớ kỹ phải là hoa bách hợp a! Tinh khiết, trong trắng, một trăm cành!” Trưởng phòng dừng lại một chút, không thể ngừng hưng phấn được.
Tuyên truyền viên đổ mồ hôi, gật gật đầu.
Trưởng phòng đứng ở cửa sổ nhìn xuống, bao quát nhìn những người đang ở phía dưới, nheo mắt ý vị thâm trường “Ân” một tiếng: “Monica, ta có dự cảm, ngươi sẽ nổi tiếng trở lại.”
* Brokeback Mountain : là phim Mỹ của đạo diễn Ang Lee được trình chiếu vào cuối năm 2005. Phỏng theo một truyện ngắn của tác giả E. Annie Proulx. Bộ phim nói đến mối tình giữa hai chàng cao bồi ở miền Tây Hoa Kỳ vào những thập niên 1960, 1970, 1980( có thể GG search để biết thêm chi tiết).
Chương tiếp theo sẽ được cập nhật nhanh nhất đến bạn đọc !