Chương 369: Bắt đầu báo thù
Mới bước qua đầu năm mới, trận mưa to phủ Xuống toàn bộ phía nam Trung Quốc. Trong lúc nhất thời, toàn bộ bầu trời phía nam một mãnh âm trầm, lại phảng phất giống như tình thế hắc đạo phía nam, khó bề phân biệt.
Từ sau khi Lý Dật chính thức triển khai trả thù đối với Đái gia, tình thế hắc đạo phía nam trở nên có chút vi diệu. Ngay từ lúc bắt đầu, Lý Dật đi qua thế lực bạch đạo cường đại, đánh vào tập đoàn Hằng Đại của Đái gia không nói, còn làm cho mạng lưới quan hệ bạch đạo của Đái gia hao tổn, cuối cùng tuy rằng Đái gia được bảo tồn Xuống tới, thế nhưng mạng lưới quan hệ của Đái gia đã không còn như ngày Xưa, thậm chí những đại lão bảo hộ Đái gia cũng nhìn ra khí số của Đái gia đã hết, ở trong khoảng thời gian mừng năm mới đều gạt bỏ những mối quan hệ hợp tác với Đái gia. Đương nhiên, tất cả những điều này đều đang âm thầm tiến hành, Đái Hồ cũng không cảm thấy.
Ngoại trừ mạng lưới quan hệ bạch đạo bị hao tổn, kinh doanh bạch đạo rơi vào khốn cảnh ra, Đái gia thậm chí toàn bộ hắc đạo thu nhập của Mãnh Hổ Bang cũng giảm Xuống, khách sạn bị niêm phong, hộp đêm cũng thế, đến nay vẫn như cũ còn đang ngừng kinh doanh chờ chỉnh đốn. Điều này làm cho các đầu mục các tỉnh bị tổn thất thảm trọng. Thứ nhì, Lý Dật vạch trần việc kinh doanh buôn lậu của Mãnh Hổ Bang, sau đó mượn tay cảnh sát chặt đứt nguồn kinh doanh buôn lậu của Mãnh Hổ Bang, từ lúc bắt đầu hành động cho tới bây giờ, Mãnh Hổ Bang dù nổ lực khôi phục việc kinh doanh buôn lậu, thế nhưng mỗi khi có điều hành động, cảnh sát sẽ lập tức Xuất hiện, Đái Hồ bất mãn, đi tìm đại lão đứng phía sau, kết quả những đại lão này chỉ có một kiểu nói chuyện: Hiện tại đang ở thời kì then chốt, ngươi hay nhất nên thành thật một chút!
Vì thế tuy rằng Đái Hồ phẩn nộ, nhưng cũng không thể tránh được, chỉ có thể cắn răng gắng gượng, đồng thời nổ lực thông qua kinh doanh ma túy để giải khẩn cấp, trấn an đầu mục các tỉnh.
Nhưng làm Đái Hồ nằm mơ cũng không có nghĩ đến, Đái Kình phụ trách kinh doanh ma túy lại chính thức trở mặt với hắn, ma túy của Tam Giác Vàng cũng không chạy vào trong tay Đái Hồ, trực tiếp đem kế hoạch của Đái Hồ ngâm nước nóng!
Ở dưới dạng tình hình này, Đái Hồ tuy rằng căm tức, nhưng cũng ý thức được sự tình nghiêm trọng, thế nhưng cũng không còn cách nào. Cùng lúc, hắn không thể thu hồi được quyền lực của Đái Kình, hắn thậm chí còn phái người đơn độc đến Tam Giác Vàng liên hệ Khôn Sa, kết quả người phái đi còn chưa trở về.
Điều này đã đủ cho thấy thái độ của bên Tam Giác Vàng!
Mà về phương diện khác, đầu mục các nơi hô hoán bất mãn càng lúc càng lớn. Điều này là địa phương mà Đái Hồ lo lắng nhất. Thân là long đầu của Mãnh Hổ Bang, Đái Hồ tự nhiên rất rõ ràng, đối với đầu mục các nơi mà nói, nghĩa khí gì đó cũng không hề đáng giá, trước đây hắn có thể làm kinh sợ đầu mục các nơi, thứ nhất là vì thủ đoạn của hắn đủ độc, lại thêm mạng lưới quan hệ trong bạch đạo của Đái gia cũng đủ cường đại, nên đầu mục các nơi cam tâm tình nguyện chịu nghe hắn chỉ huy.
Dù sao, theo Đái gia, bọn họ có thể kiếm được càng nhiều tiền!
Thế nhưng hôm nay, thế cục Xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bọn họ không vì Đái gia mà kiếm được tiền, ngược lại bởi vì Lý Dật trả thù Đái gia mà làm liên lụy tới bọn họ, để cho bọn họ từ thiên đường bị rơi vào địa ngục!
Rất hiển nhiên, nếu Đái Hồ còn không nghĩ ra biện pháp cấp đầu mục các nơi có được lợi ích thực chất, dù chỉ giải thích hay dùng sức mạnh ngạnh áp mà nói, như vậy quan hệ giữa Đái Hồ và các đầu mục sẽ càng thêm không Xong!
Đây là điều mà Đái gia cực kỳ không muốn nhìn thấy, thế nhưng trời không như nguyện, sự tình đang từng bước phát triển theo phương hướng mà Đái Hồ lo lắng, bởi vì hắn đã nghe được tin tức đường nhỏ, đầu mục các nơi đã có ý đầu hàng Lý Dật, tựa hồ đang mưu đồ bí mật gì đó.
Mà ở đầu mục các nơi, Đái Hồ lo lắng nhất chính là một đầu mục tại tỉnh An Huy: Mã Khải Chí
Mã Khải Chí rốt cục cũng tính là một nhân vật nguyên lão của Mãnh Hổ Bang.
Mà Mã gia cũng có một danh hiệu vang dội hàng đầu: thổ phỉ thế gia!
Ở đầu thế kỷ trước, người của Mã gia đã lưu lạc thành thổ phỉ.
Chiếm núi Xưng vương!
Đây là sự hình dung chân thực về Mã gia lúc đó.
Vào thời kì chiến tranh, Mã gia thông minh tách ra khỏi chiến tranh, đồng thời cũng mượn cơ hội phát tài, trong lúc nhất thời trở thành thế gia thổ phỉ tiếng tăm lừng lẫy toàn bộ An Huy thậm chí ở phía nam
Lúc tân Trung Hoa thành lập, Mã gia bị thái tổ phái người bao vây tiểu trừ, tổn thất thảm trọng, nguyên khí đại thương, rơi vào đường cùng người của Mã gia gia nhập Hồng Môn.
Trong bản năng của người Mã gia chảy Xuôi dòng máu hiếu chiến. Khi gia nhập Hồng Môn người của Mã gia bằng vào dòng máu thổ phỉ hỗn đến mức vui vẻ phong quang, không bao lâu đã có thể đặt chân trong Hồng Môn. Sau đó Hồng Môn phân liệt, người của Mã gia thông minh đứng bên phía Mãnh Hổ Bang, cuối cùng thành công. Lúc đó, người của Mã gia vẫn vững vàng khống chế được khối địa bàn tỉnh An Huy. Hôm nay, Mã gia biểu hiện ra dạng phụ thuộc vào Đái gia, thế nhưng người nắm quyền Mã gia Mã Khải Chí oán khí rất lớn đối với Đái gia!
chính xác ra là, Mã Khải Chí thập phần khó chịu đối với Đái Minh Hải!
Tất cả đơn giản là vì Kiều thất chỉ.
Thân là một con chó điên bên người Đái Minh Hải, danh khí của Kiều thất chỉ ở hắc đạo phía nam rất lớn, lớn đến mức nổi danh như chiến thần Trịnh Thiết Quân. Kiều Thất Chỉ nổi danh ở hắc đạo phía nam như vậy, ngoại trừ tạo hình của hắn đặc biệt, tính cách điên cuồng ra, còn có một nguyên nhân trọng yếu: Hắn đã từng làm một chuyện khiến hắc đạo phía nam khiếp sợ, hắn đã lên giường với người đàn bà của Mã Khải Chí
Làm đầu mục của tỉnh An Huy, Mã Khải Chí lại bị Kiều thất chỉ cho đội nón Xanh!
Nếu như nói đời này chuyện mất mặt nhất của Mã Khải Chí, chính là do chuyện này.
Lúc đó Mã Khải Chí nhìn thấy Kiều thất chỉ lên giường với vợ của hắn, trong sự tức giận, bắn chết lão bà của mình, ngay sau đó muốn bắn chết Kiều thất chỉ, kết quả Kiều thất chỉ đem tên của chủ tử Đái Minh Hải đưa ra.
Mã Khải Chí dù sao cũng là kiêu hùng một phương, tuy rằng cực kỳ tức giận, nhưng vẫn còn bảo lưu được một tia lý trí, hắn cũng không giết Kiều thất chỉ, mà trực tiếp trói hắn lại, sau đó tự mình dẫn tới Hàng Châu tìm Đái Minh Hải khởi binh hỏi tội.
Khi đó, Đái Minh Hải được Đái Hồ vô cùng tín nhiệm và sủng ái, lại nắm quyền to Nhân Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang, có thể nói phong cách đến cực điểm Mà hắn luôn luôn bao che khuyết điểm, lại còn thập phần thưởng thức Kiều thất chỉ. Vì thế, khi Mã Khải Chí mang theo Kiều thất chỉ khởi binh hỏi tội, Đái Minh Hải có thể nói vô cùng khó chịu, nhưng chuyện này sai tại Kiều thất chỉ, hắn cũng không lập tức phát hỏa, mà nói cho Mã Khải Chí, tất cả mọi người là đồng môn huynh đệ, việc này cứ cho qua.
Làm người thừa kế của thế gia thổ phỉ, trong người Mã Khải Chí chảy Xuôi dòng máu điên cuồng, làm sao bỏ qua như vậy?
“Hải gia, Mã Khải Chí tôi làm rõ chuyện này. Tôi có thể Xem tại mặt mũi của ngài, thả cho Kiều thất chỉ một mạng, nhưng tôi muốn cái chân thứ ba của hắn ( cây thương).”
Chân thứ ba!
Thái độ của Mã Khải Chí rất minh xác, mặc dù buông tha Kiều thất chỉ, cũng bắt Kiều thất chỉ phải trở thành một thái giám!
Khi đó Đái Minh Hải đang lúc phong quang, làm sao đáp ứng điều kiện của Mã Khải chí?
Đái Minh Hải rất minh xác cự tuyệt yêu cầu của Mã Khải Chí, đồng thời bảo Mã Khải Chí dẫn người cút đi, kết quả thiếu chút nữa Mã Khải Chí đã rút súng ngay tại chỗ, cuối cùng bởi vì không phải ở địa bạn của chính mình, đành nén giận, dẫn người rời khỏi nƠi ở của Đái Minh Hải.
Kiều thất chỉ vốn tưởng rằng tránh thoát một kiếp, nhưng không có nghĩ đến, sau khi Đái Hồ biết chuyện này, không nói một lời, trực tiếp dẫn người đi tới nơi ở của Đái Minh Hải, tự mình nắm một cây dao chặt đứt ba ngón tay của Kiều thất chỉ.
Biệt hiệu của Kiều thất chỉ chính như vậy mà có.
Không thể không nói, Đái Hồ là một người phi thường thông minh, cách nào của hắn tuy không làm cho Mã Khải Chí thõa mãn, thế nhưng chí ít làm tiêu đi đại bộ phận oán khí trong lòng Mã Khải Chí.
Mà chính vì một đao này, đã để Mã Khải Chí thần phục Đái gia mười năm!
Trong mười năm này, tuy rằng Mã Khải Chí vẫn canh cánh chuyện năm Xưa trong lòng, thế nhưng Đái Hồ thủ đoạn thông thiên, Đái gia có thế lực mạnh mẽ trong bạch đạo, hơn nữa khống chế được toàn bộ Mãnh Hổ Bang, tuy rằng trong lòng Mã Khải Chí tồn tại oán khí, thế nhưng cũng chưa từng biểu hiện ra ngoài, càng không trở mặt với Đái gia!
Dưới đại thụ đương nhiên có bóng mát.
Đây là tâm tính của Mã Khải Chí, dựa vào Đái gia, hắn kiếm được càng nhiều tiền, càng thêm vững chắc địa vị tại hắc đạo tỉnh An Huy.
Bất quá...tất cả đều thay đổi theo sự trả thù của Lý Dật.
vào lúc Đái gia rơi vào tuyệt cảnh, Mã Khải Chí là đại lão đầu tiên biểu hiện bất mãn!
Hắn thậm chí lén gặp mặt đại lão mấy khu, từ hai bên đánh tới, nổ lực thăm dò ý nghĩ của những đại lão này. Kết quả không ngoài hắn sở liệu, ngoại trừ hắn ra, những đại lão các khu tuy rằng trong lòng phẫn nộ, nhưng vẫn tuyển chọn thần phục Đái gia, theo bọn họ Xem ra, mạng lưới quan hệ của Đái gia cũng đủ cường đại, chỉ cần qua được thời kì này, tất cả đều sẽ khôi phục lại bình thường.
Trọng yếu nhất chính là, bọn họ nghĩ nếu như thoát ly Đái gia, bọn họ cũng không có biện pháp thay đổi thế cục hiện tại, mạng lưới quan hệ trong bạch đạo của họ kém Xa Đái gia vạn dặm
Hơn nữa hầu như đại lão các khu đều cho rằng Đái gia có thể vượt qua được thời kì gian nan này, tuy rằng thực lực của Lý Dật mạnh mẽ, nhưng căn cơ là ở nước Mỹ.
Cường long không áp được địa đầu Xà.
Đây là đạo lý không thay đổi từ Xưa tới nay.
Không thể không nói, ý nghĩ của những đại lão này có ảnh hưởng rất lớn đối với Mã Khải chí. Bất quá hắn cũng cho rằng, Xác suất Đái gia thất bại cũng rất lớn. Mà Đái Kình và Đái Hồ trở mặt đã làm hắn càng thêm khẳng định điểm này!
Vì vậy, khi hắn nhận được điện thoại của Lý Dật thì hắn cũng không hề toát ra biểu hiện sợ hãi, ngược lại còn biểu hiện thập phần hưng phấn!
CƠ hội đã tới.
Đây là sau khi hắn nhận được điện thoại, ý niệm này đã hiện ra đầu tiên trong long hắn.
Hợp Phì, trong khu nhà cấp cao của Mã Khải Chí, Mã Khải Chí ngồi trong đại sãnh, trong tay cầm hai viên bi thép, không ngừng chuyển động, ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa.
Hai thân ảnh dần dần Xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Đi phía trước là một nam tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, nam tử vóc người cao ngất, bước chân trầm ổn. Đi theo phía sau nam tử là một cô gái mặc áo choàng màu đỏ, tay cô gái cầm dù, che mưa cho nam tử đi trước, mà chính cô ta lại hoàn toàn bại lộ trong mưa, nước mưa làm ướt tóc của nàng, đẫm ướt khuôn mặt tinh Xảo không trang điểm, bày biện ra một vẻ mỹ cảm khác thường.
Chỉ là vô luận là Mã Khải Chí hay thủ hạ của hắn, cũng không dám dừng ánh mắt trên người cô gái quá lâu. Cô gái kia toát ra ánh mắt băng lãnh, làm cho trái tim bọn họ không tự chủ được co rút lại, cảm giác phảng phất như cô gái đang cầm một cây đao gác lên trên cổ bọn họ.
Mắt thấy hai người được thủ hạ của mình đưa vào phòng khách, Mã Khải Chí cũng không đứng dậy, mà chờ Lý Dật đi vào, mới lạnh lùng nói: “Lý tiên sinh đại giá quang lâm, Mã mổ thực sự tam sinh hữu hạnh!”
Lời tuy nhiên nói như vậy, thế nhưng ý tứ châm chọc của Mã Khải Chí rất đậm, bày ra cái giá thật đủ!
Hiển nhiên, tuy rằng Mã Khải Chí nghĩ Lý Dật đến đây tìm hắn, cũng là cho hắn cơ hội, nhưng dù sao hắn cũng là lão hồ ly, biết nên bày cái giá cho cao, dù sao cũng phải làm cho mình có thêm giá trị.
“Mã lão đại, nhìn giọng nói của ngươi tựa hồ rất không muốn gặp ta?” Lý Dật cười tủm tỉm liếc mắt nhìn Mã Khải Chí, nhưng không hề nổi giận.
Mã Khải Chí lạnh lùng quét mắt nhìn Lý Dật: “Hừ Lý tiên sinh, những hành động gần đây của ngươi, huynh đệ bên ngoài đều rất rõ ràng. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, rốt cục ngươi cũng là địch nhân của toàn bộ hắc đạo phía nam!”
"Nga.?” Lý Dật không đợi Mã Khải Chí mời mọc, trực tiếp ngồi Xuống sô pha, cầm lấy một chén trà tinh xảo, nhìn vài lần, thản nhiên nói: “Như vậy dựa theo ý tứ của Mã lão đại là muốn thay mặt toàn bộ hắc đạo phía nam Xuất đầu rồi?”
Nói tới đó, Lý Dật bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Mã Khải Chí.
Đón nhận ánh mắt sắc bén của Lý Dật, trong lòng Mã Khải Chí không khỏi căng thẳng, sau đó chậm rãi lộ ra dáng tươi cười: “Ai chẳng biết thủ hạ của Lý tiên sinh là tổ chức Hắc Dạ khiến cho người ta nghe tên đã sợ mất mật, ở tại quốc nội lại có mạng lưới quan hệ bạch đạo làm cho người ta kính nể, Mã mổ nào dám hạ thủ đối với Lý tiên Sinh?"
Nói đến đây, Mã Khải Chí lại chuyển giọng, nói: “chỉ là Lý tiên sinh, ngươi ta dù sao cũng là địch nhân, hôm nay nếu ngươi đến đây tìm ta mà bị người ngoài biết, đối với Mã mổ cũng không phải là một chuyện tốt Cho nên nếu Lý tiên sinh không cách nào cấp dùm Mã mổ một lời nói, địa phương Hợp Phì này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng đủ để chôn hai người chết!”
“Thật không?”
Lý Dật mỉm cười hỏi, không có dấu hiệu tức giận, càng không hề sợ hãi.
Đối mặt dáng dấp thản nhiên của Lý Dật, trong lòng Mã Khải Chí nhiều ít có chút khẩn trương, sở dĩ hắn biểu hiện ra một phen tư thái địch nhân, đơn giản là muốn trong lúc đàm phán chiếm thêm một ít chủ động, thế nhưng theo tình thế trước mắt đến Xem, Lý Dật cũng tuyệt không phối hợp, nhưng thật ra làm cho hắn có chút đâm lao phải theo lao.
Thời gian, phảng phất như tĩnh lại.
Bầu không khí trong phòng khách trở nên cực kỳ quỷ dị, Mã Khải Chí sắc mặt Xấu Xí, có vẻ thập phần Xấu hổ, mà thủ hạ của hắn lại không hiểu gì, đều thò tay vào trong lòng, chỉ cần Mã Khải Chí ra lệnh một tiếng, sẽ trực tiếp rút súng bắn chết Lý Dật và Anh Hoa.
Dáng tươi cười dễ dàng trên mặt Lý Dật vẫn không hề thối lui, trong tay vẫn đùa giỡn chén trà tinh Xảo trong tay, về phần Anh Hoa vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm thủ hạ của Mã Khải Chí, ánh mắt băng lãnh làm mấy người kia không dám đối diện.
“Mã lão đại, bộ trà cụ này không tệ.” Lý Dật bỗng nhiên mở miệng đánh vỡ sự an tĩnh trong đại sãnh.
Lý Dật nói làm vẻ mặt Mã Khải Chí nghi hoặc, hắn không biết vì sao Lý Dật nói như vậy, nhất thời cũng không biết nên làm sao trả lời.
“Mã lão đại, ngươi cho rằng mái ngói và đồ sứ thứ nào càng quý giá hơn?” Lý Dật lại hỏi.
Tuy rằng Mã Khải Chí không biết Lý Dật đang làm trò gì, nhưng vẫn đáp: “Lý tiên sinh, vấn đề này sợ rằng kẻ ngu si cũng đều biết.”
“Xem ra Mã lão đại ngay cả kẻ ngu si cũng không sánh kịp.” Lý Dật mỉm cười, hoàn toàn không nhìn trong con ngươi của Mã Khải Chí hiện lên ánh mắt phẩn nộ, gằn từng chữ: “Ngươi nghĩ, làm mái ngói như ngươi có vốn liếng để đàm phán với đồ sứ như ta sao?”
Làm mái ngói như ngươi có vốn liếng để đàm phán với đồ sứ như ta sao?
Những lời này phảng phất như tiếng sét vang trời nổ vang bên tai Mã Khải Chí, nhất thời làm vẻ mặt Mã Khải Chí tái nhợt.
Mà thủ hạ Mã Khải Chí lại vẻ mặt khẩn trương móc súng ra, đối mặt nhìn Mã Khải Chí như đợi chờ, giống như đang đợi mệnh lệnh của Mã Khải Chí.
“Lui Xuống dưới.” Mã Khải Chí bỗng nhiên nhắm mắt lại, chờ lần thứ hai mở mắt, biểu tình đã khôi phục bình thường, đầu tiên hắn quay sang thủ hạ của mình phất phất tay, sau đó liếc mắt nhìn Lý Dật, giọng nói cung kính hơn rất nhiều: “Lý tiên sinh, mái ngói như tôi tự nhiên không có tư cách sĩ diện với ngài, chuyện vừa rồi mong rằng Lý tiên sinh bao dung.”
Nhìn nam nhân trung niên khống chế toàn bộ hắc đạo An Huy ngồi trước mắt, Lý Dật cũng không truy cứu chuyện trước đó, mà là đi thẳng vào vấn đề nói: “Mã lão đại, hôm nay tôi đến tìm anh chỉ có mục đích rất đơn giản, tôi muốn cùng anh bàn một vụ làm ăn."
“Lý tiên sinh thỉnh nói.” Mã Khải Chí cung kính đáp, thái độ cách biệt một trời so với trước đó.
“Nếu anh nguyện ý giúp tôi một tay, diệt trừ Đái gia, trong vòng hai ngày tôi sẽ cho người đưa Kiều thất chỉ và năm mươi triệu tới!” Lý Dật khai ra một điều kiện khiến cho Mã Khải Chí phải động tâm: “Đồng thời tôi bảo chứng, ngay sau Đái gia diệt vong, anh vẫn có thể hô mưa gọi gió tại hắc đạo An Huy, anh Xem thế nào?”
Đưa lên đầu người của Kiều thất chỉ?
Nghe được Lý Dật nói, Anh Hoa giật mình, cho tới bây giờ nàng mới hiểu được, ngày đó Lý Dật ở trong quán bar không tống Kiều thất chỉ Xuống địa ngục, là bởi vì đầu lâu của Kiều thất chỉ vẫn còn có tác dụng lớn.
Lúc Anh Hoa hiểu được điểm này, Mã Khải Chí cũng trầm mặc không nói, về phần Lý Dật vẻ mặt vẫn dễ dàng, tiếp tục nghịch chén trà, lại mở miệng nói: “Đương nhiên, tôi cũng tin tưởng địa bàn thành thị Hợp Phì này không chỉ có hai người chúng ta, dù có thêm người cũng là đã đủ.”
Thân thể Mã Khải Chí hung hăng chấn động, sắc mặt phức tạp đón nhận ánh mắt Lý Dật, thở dài nói: “Thành giao.”
Câu trả lời của Mã Khải Chí ý nghĩa viên quân cờ cuối cùng của Lý Dật đã buông Xuống, kế tiếp, Đái gia phải thừa thụ lửa giận của Lý Dật!