Nghịch Lửa Chương 62


Chương 62
Tiên sinh, phu nhân đã đi rồi."

Tài 7xế phía 7sau mở miệng, 3eBạch Thuật 7Bắc gật 7đầu một 1cái, khẽ eenghiêng thân 0amình qua, 7fxoay về p9d hía nữ 9b bác sĩ trung 4 niên đang 6 muốn gọi 0anh: "Bác s9 ĩ Lưu?"



Bác s8d ĩ Lưu là 09 bác sĩ khám 1b thai định kef ì cho Lâm v18 ãn Thu. Lúc d này, bà đang 6ấm ức 5 ấy tay xoa 62 bả vai vừa bđụng phải d3 vách tường, a7 bất đắc d0 ĩ nói: "Bạch t0 iên sinh, 0 cậu đừng 2 quá khẩn tb rương. Tôi cba hỉ đến bđưa cho 1 cậu xem kết 10 quả kiểm 73 tra."

Bạch 4c thuật Bắc 2b chỉ cười 3 không nói, 3 tài xế nhanh e tay nhận l2c ấy tài c5 liệu trong b3 tay bà: "Làm eep phiền bác s0 ĩ rồi."

Bác 72 sĩ Lưu vẫn 3e còn than thở, 3nhìn Bạch 48Thuật Bắc ebằng ánh 9mắt chất ađầy sự cfđồng tình: fd"Cậu 2quan tâm 16Lâm Vãn 7Thu như vậy. fc © DiendanLeQuyDon.comNếu bị 0fcô ấy phát 54hiện cũng 6cđâu sao."

Mỗi a2lần Lâm bVãn Thu đến 87khám thai, b4người đàn 9ông này 4dđều đến 06trước một 73bước. Nhưng 97cậu ta lại 1lánh mặt 8ftrong phòng b1nghỉ của 7abà, chờ c7Lâm Vãn 96Thu đi rồi 44mới hỏi 8han tình 8chình sức bkhỏe của bcô ấy và dthai nhi.

Bác 9sĩ Lưu cảm 07thấy mơ chồ trước chành động bdcủa anh. 55 © DiendanLeQuyDon.comNếu đã dquan tâm 6đến thế, 4ngại gì 9không giáp 9bmặt một flần?

Nhưng bbphần công 0việc này 0là do viện 54trưởng dgiao phó, 2dbác sĩ Lưu 01tự biết 73giữ đúng d5trách nhiệm 56và giới 2hạn của 73mình. Bà e2cũng không betrông chờ f8Bạch Thuật 3dBắc sẽ dtrả lời 8câu hỏi. 8 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến 7bệnh tình 0ecủa anh, 2dbà không 93nhịn được 3hỏi thêm 85một cậu: 97"Có e9cần tôi 8cphân tích e4cho cậu 2hiểu rõ 4không?"

Bạch 3Thuật Bắc a3tĩnh lặng, 7giữa hai cahàng chân f9mày ẩn 8hiện quầng 50sáng ôn 6hòa: "Không 4cần, vừa brồi tôi 8đã nghe fcthấy hết. 21 © DiendanLeQuyDon.comCảm ơn 51bác sĩ."

Bác 20sĩ Lưu không 2nói nữa, 8xoay người 89muốn đi. c5 © DiendanLeQuyDon.comBạch Thuật cBắc bỗng cnhiên mở 3emiệng "Xin 1dbác sĩ Lưu 5giữ bí 28mật giúp 0tôi. Tôi elàm việc 68này là muốn c8tự mình 33cảm nhận 5cquá trình 6lớn lên 5của đứa 98bé. Biết 3đâu sau 4này, tôi 9may mắn 4hồi phục c6thị lực, 57thì có thể abù đắp 0những tiếc 0enuối hôm 0nay."

Ánh 5mắt của cbác sĩ Lưu btăng thêm ephần thương cehại. Người 9đàn ông e4này rất 1khôi ngô 75tuấn tú. e © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 4atrên đùi b8bị vết 6thương nặng, 8cnhưng đứng 9giữa biển 25người, 6anh ta vẫn 3cực kì 02bắt mắt, 8thu hút nhiều 3ánh nhìn.

56khẽ thở 98dài: "Ngày f7dự tính dsanh của 4Lâm tiểu e3thư đã 6sắp đến. 43 © DiendanLeQuyDon.comAnh yên tâm, 7thân thể 3của cô 9ấy rất 24tốt, nhất dđịnh sẽ 7mẹ tròn 7econ vuông."

"Cám 6eơn bác sĩ." bBạch Thuật 6Bắc cong 6elên khóe cmiệng, dưới csự dìu 9đỡ của a2người tài axế, anh 07từ từ 38đi đến 48thang máy.

Mắt 80tài xế 54nhìn thẳng d7phía trước. 6 © DiendanLeQuyDon.comSau khi vào adthang máy 0thì báo 52cáo lịch ctrình tiếp 7dtheo: "Tiên 82sinh, lát 8nữa chúng 6bta sẽ đến abệnh viện 61làm vật 07lí trị cliệu."

Bạch 33Thuật Bắc"Ừ" 0một tiếng, b5hỏi tài exế để 9xác định: 31"Lão 93Tam đã sắp adxếp xe cho dLâm Tri Hạ b4chưa?" 33Ngày dự 7tính sanh 38của Vãn 75Thu đã gần btới, nếu dnhư không ecó sẵn cxe sẽ cực bkì bất 2tiện.

Tài 06xế bất ccgiác nâng 01thẳng sống 2lưng và 80trả lời: 1"Rồi 8ạ, Tam thiếu ebđã thu xếp e7chu đáo. 39 © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, cBạch lão agia đang bmuốn gấp f3rút an bày fcho tiên 55sinh xem——"

Bạch 9Thuật Bắc 77cười lạnh, 51cắt đứt 27lời anh c5ta: "Có bngười bình 4dthường enào nguyện eý gả cho amột kẻ dtàn tật 94như tôi akhông?"

Tài 59xế mím dmạnh môi, 7mấy giây 0dsau bèn nhỏ cbgiọng lầu 5bầu: "Nếu blà phu nhân, 4atôi cảm 53thấy cô 3ấy chắc cchắn sẽ 33nguyện ý."

Bạch 99Thuật Bắc 9lặng thinh, 31có lẽ là 8không nghe acthấy hoặc e9là đang 6trốn tránh 2vấn đề. e8 © DiendanLeQuyDon.comTài xế ekhôn ngoan 03không lắm 2mồm nữa. d © DiendanLeQuyDon.comQuả thật, 41tình huống 5bhiện giờ 0của Bạch bThuật Bắc fkhông thích cfhợp sống 0echung với cphụ nữ 5ecó thai. 2 © DiendanLeQuyDon.comHai người 9mà ở chung ccmột chỗ, 76chẳng biết 09ai sẽ chăm 38sóc ai đây f8?

-

Lúc cLâm Vãn dThu về nhà athì Manh 3eManh đã 6đi học a5về. Thấy b9cô bước avào, bé daliền lăng 4exăng lấy 16đôi dép 5cho cô: "Mẹ 56đừng khom 58lưng nhé. b © DiendanLeQuyDon.comCẩn thận ekẻo ngã."

Lâm 1Vãn Thu buồn ccười sờ eđầu bé: 1d"Mẹ 5sao có thể edễ té như 54vậy được."

"Bụng 34của mẹ 75to lắm." 6dManh Manh 6fsốt sắng dđặt dép f6trước chân 77cô, rồi 39thẳng người c7chắp tay 9sau lưng, bdùng ánh 3mắt nghiêm 3ctúc đốc 1bthúc cô.

Vốn dtâm tình 4ecủa Lâm beVãn Thu có 92chút ứ 1đọng khó eachịu, nhưng b8nhờ có cdsự yêu 63thương và 07chăm sóc 4của Manh 5Manh nên 02những cảm exúc tiêu ccực ấy eđã tan thành 3mây khói. b © DiendanLeQuyDon.comCòn có điều fegì vui hơn 2khi ngày 1nào cô cũng 8được sống 0chung với 3bé?

Cuộc 29sống bình byên dần 9cquay trở dlại, còn f6một tuần 93nữa là bđến ngày 6edự tính 7sanh của 2Lâm Vãn 30Thu, nhưng 9đứa bé 8trong bụng 9đã gấp 7gáp muốn 1chào đời 0fsớm. Tối 8đó, Lâm 2Vãn Thu cảm ethấy hơi 5mót, đi b5vào phòng 6fvệ sinh cthì phát 5hiện có 75điều bất 2thường.

d7sao cũng 7là lần 6mang thai cdthứ hai, 59ít nhiều acđã có kinh 8fnghiệm. d © DiendanLeQuyDon.comLâm Vãn cThu không 5hốt hoảng, 3còn trấn ftĩnh đi ftới gõ ccửa phòng 00Tri Hạ: 53"Tri d5Hạ, hình b7như em bị c5vỡ nước 7ối rồi."

Trong e9phòng truyền 3tới những b4bước chân bdồn dập, 3tay Tri Hạ 9vuốt sơ emái tóc 59rối bời, e0gương mặt 7btuấn tú 2hiện rõ 49hai chữ 65Lo Lắng: 3"Em nằm 2xuống đi, 54anh đưa bcem đến dcbệnh viện 1ngay lập 3tức."

Lúc 58Lâm Vãn 11Thu được 0đưa tới 15bệnh viện, 4sắc mặt 10vẫn bình 50thường. 82 © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, a0Tri Hạ và 54Minh Manh avô cùng fkhẩn trương.

Hai fngười nín 99thở, đôi e3mắt theo asát những 20chuyển động 96của bác e4sĩ và y d1tá. Bác 5fsĩ hơi bực 7bội dậm bchân: "Hai b8người làm 9ơn đừng 4quấy rầy 1công việc decùa chúng 09tôi được 9không?"

Tri a3Hạ và Manh 0Manh cùng danhìn nhau, 9căn ý đứng 8dựa vào 9góc tường.

Một 8lát sau, dcphòng làm 2fviệc của 18bác sĩ trực 6ban bị đẩy 7ra, chuỗi 1tiếng bước 31chân sột 8soạt truyền 28vào, bác 2sĩ trực 3ban nhất 4dthời trợn etròn mắt: 9"Viện... c © DiendanLeQuyDon.comviện trưởng?"

Lâm 9aVãn Thu cũng 60ngây ngẩn acả người, cfbộ dáng 7của viện 2atrưởng 0trông khá 6mệt mỏi, 2phía sau 2còn có bác dsĩ Lưu.

Bác csĩ Lưu là 46chuyên gia acó tiếng, 1làm sao đêm ekhuya lại f5chịu cất 9bcông tới 3đây?

Trong 0đầu Lâm 48Vãn Thu liền 7có sự suy dđoán riêng. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô cẩn 1thận xem a3xét, thật fdra cũng không bcó gì kì dquái. Cho dbdù Bạch 3Thuật Bắc 75vô tình 7btàn nhẫn 2hơn nữa, 67cũng không 2thể hoàn btoàn bỏ 8mặc máu 8amủ ruột cfthịt của 01mình, ví 4fnhư lần 8cô bị dị 2bứng hải 4sản khi fmang thai 8Manh Manh.

Lâm 1fVãn Thu an ftâm để 4bác sĩ Lưu aekiểm tra.

Vẻ 26mặt bác 1sĩ Lưu cực akì nghiêm etúc, bà 4fnói với feLâm Vãn daThu "Miệng 85tử cung ccòn chưa b7mở, nhưng 34đã vỡ d1nước ối, fphải giải 4cphẫu thôi."

Lâm 32Vãn Thu không 3hề do dự, dgật đầu 15thật mạnh. c © DiendanLeQuyDon.comNếu sanh 25mổ thì 5thời gian 6để hồi 07phục sức 47khoẻ sau 03khi sanh sẽ 6alâu hơn 5bình thường, 9thật ra 0còn khổ 4chơn so với 4sanh tự 43nhiên. Song, 9vì đứa 1abé, cô có 24thể làm b0mọi thứ.

Bác fsĩ Lưu để 32ba người 2Lâm Vãn 9Thu ở lại 8phòng làm 3việc của 5mình, còn 14bà thì hấp b9tấp chạy atới phòng 3làm việc d9của viện ftrưởng 1để gặp e0người đàn ffông kia.

Trong 3phòng làm 6việc của 0viện trưởng, 6bbầu không 8khí vô cùng a1ngột ngạt. f5 © DiendanLeQuyDon.comChỗ ngồi f7của Bạch 3Thuật Bắc 0bnhư thể 44một thế 23giới băng 2giá, bởi 8avì luồn 08khí lạnh 5lẽo toát dra từ người 3eanh. Bên 7cạnh anh dlà Bạch 1aTrạm Nam dđang trợn 05trắng hai abmắt: "Anh 60cả! Thả a6lỏng đi. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh đâu 8phải là 5fngười sanh 74con!"

Bạch 57Thuật Bắc ddkhông nói 9alời nào, 33vẫn giữ cnguyên gương 6mặt u ám.

Bạch aTrạm Nam cmuốn đốt 78điếu thuốc, 3csong cái 5bật lửa eatrong tay 2canh ta đã afbị Bạch 0Thuật Bắc 7agiữ chặt: 68"Đây blà bệnh 0viện."

Bạch baTrạm Nam 93nghĩ thầm, 6anh trai chỉ 61được cái 1làm quá. 0 © DiendanLeQuyDon.comChẳng lẽ chút thuốc 4ftrong phòng fviện trưởng f9sẽ ảnh fhưởng đến d7Lâm Vãn c8Thu à? Nhưng e2khi nhìn dthấy dáng 37vẻ đứng 2ngồi không 46yên của dông anh, 53Bạch Trạm acNam biết 7khôn mà efgiữ yên 1lặng.

Bác csĩ Lưu đẩy 93cửa đi 7vào, thuật 5clại tình chuống cho 3viện trưởng cnghe. Bạch afThuật Bắc 98chau mày ehỏi: "Có 2gặp nguy chiểm không?" dTrong khoảng 93thời gian 0này, anh c9tự tìm 1hiểu rất f4nhiều kiến a8thức về 0chuyện sinh bnở của d5phụ nữ, 3ecàng hiểu 0biết thì 4anh càng dbkhiếp sợ 6và lo lắng dcho tình datrạng của 09Lâm Vãn 4Thu.

Bác 62sĩ Lưu hơi 5nhíu hàng bchân mày, ethành thật 0trả lời: 9d"Mỗi 2ca giải bphẫu đều 6có tỉ lệ anguy hiểm 0dnhất định."

Mi 0tâm Bạch f7Thuật Bắc b8lõm sâu, 9aanh bất 6cchợt liên 41tưởng đến 80câu hỏi 5lần trước 1của Trần 4Nặc, lập bdtức nói 81: "Nếu 19có nguy hiểm, 1tôi muốn bưu tiên cdcho người 1mẹ trước." 4b( lần LVT d1bị thương, 8Trần Nặc acđã hỏi 6BTB : Người 1mẹ và đứa 5bé, nếu 1chỉ có dbthể giữ 85được một 5bngười, ckhông biết 0Bạch đội 07sẽ chọn 2ai ?)

Bác 1sĩ Lưu còn 7chưa lên f0tiếng, khoé 8fmiệng Bạch f7Trạm Nam a1đã động eđậy, chế dnhạo : "Anh 0aà ! Anh và 8bLâm Vãn 1Thu đã không 7còn quan 9hệ. Anh 3dựa vào ccái gì để 09phát biểu bý kiến?"

". d © DiendanLeQuyDon.com. . . . ." fSắc mặt cBạch Thuật bBắc lập 39tức trầm 8xuống, tia aebi thương d4ẩn sâu fdưới đáy f1mắt.

Bạch 7aTrạm Nam 9ctự biết 7clỡ mồm, 0muốn sửa 53lại đã 29chẳng kịp. 8 © DiendanLeQuyDon.comBác sĩ Lưu elên tiếng 8giải vây cc: "Tôi 0atới để 49nói cho các 0vị biết, aeLâm tiên 9dsinh đã fký tên, 6lát nữa csẽ đưa decô ấy vào 96phòng giải 67phẫu."

Bạch bcThuật Bắc 0hồi hộp 87đứng lên: e"Tôi...tôi 8có thể fvào không?"

Mọi fcngười liền 39sửng sốt, 1cBạch Trạm d5Nam không 51sợ chết, 98tiếp tục 6ngăn cản danh: "Anh 86đi vào cũng 08không nhìn 0thấy được dgì. Lâm 3dVãn Thu sanh bmổ, phải 75tiêm thuốc f7mê, không d7phải là 5sanh tự anhiên mà 9có thể a0hô hoán 39dậy trời 4cđất cho 78anh nghe đâu."

Bạch 8Thuật Bắc 97nhấc cây 7gậy chống bbên người. 56 © DiendanLeQuyDon.com"Bốp" 9emột tiếng, 6đánh chuẩn 42xác lên cdbắp chân 1của Bạch 1Trạm Nam.

"Tôi fchỉ muốn 58ở cùng ccô ấy ——"

-

Lâm 2fVãn Thu không ebhề căng a3thẳng. Trái belại còn 0hơi kích 36động. Với 84cô, đứa ebé này có eý nghĩa 3thật khác cdlạ. Không 2giống như c6lúc cô chờ dđợi Manh dcManh ra đời, ablúc ấy 1dcô vừa 5hạnh phúc avừa chịu cđựng sự 0giày vò 19khổ sở.

Vừa f5mong đợi 9đứa bé 4ra đời, 5fvừa sợ ahãi nó sẽ efrời khỏi bbụng cô.

Thế e1nhưng với 22đứa bé 9lần này, 3ecô không c6cần lo lắng, 4eđây là 0đứa con cthuộc về 2fcô, không d6ai có quyền 6tranh đoạt. 23 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 2eđứa bé 1mang họ 85của cô, b4muốn được 4nhìn bé a5lớn lên 9từng ngày, c0muốn được 15nghe bé gọi atiếng mẹ.

Thuốc 96mê được 2tiêm vào 6người, 71Lâm Vãn 4fThu bắt 36đầu hoa 59mắt chóng 98mặt. Nhưng dđầu óc evẫn tỉnh 2táo, trừ 3hạ thân aacó cảm 7giác hơi ftê dại.

e4an tĩnh nằm 4trên giường, 4đầu không 7thể di chuyển, 24chỉ có 05thể mơ c0hồ nhìn eelên trần 66nhà trắng 93xoá. Cô 7không biết alúc này 2etrong phòng 50có sự hiện 97diện của 1một người 4bđàn ông. 1 © DiendanLeQuyDon.comSo với cô, b6anh ta còn 51khẩn trương dhơn gấp f8trăm lần.

Bạch cdThuật Bắc 52không dám 7lên tiếng, 2những ngón dtay nắm dchặt. Thế fcgiới của f8anh vẫn 77là một 0màu tối 7đen, không 27thấy được 3nỗi thống 9khổ của 2dLâm Vãn deThu khi phải 4vượt cạn. 56 © DiendanLeQuyDon.comNhưng trong felòng anh bkhông hề bdễ chịu, 6không thấy 6được thì 18càng sợ 5hãi. Trong fcđầu anh 4ccứ tự 81vẽ ra những 1hình ảnh 1máu me ghê ddgớm.

Thời 70gian trôi 3cqua rất 2achậm, anh 2có thể 60nghe được 4tiếng va dfchạm nho dnhỏ của 3những dụng 30cụ y tế. f © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 4Lâm Vãn 52Thu quá yên acắng, một cchút động b6tĩnh cũng 5không có.

Bên 65tai là tiếng 94tim đập 25dồn dập ecủa bản 4thân, Bạch 1dThuật Bắc 01nhiều lần 60muốn xông 3tới, dịu cdàng nắm 2tay Lâm Vãn 94Thu, nhẹ e9nhàng nói 7với cô, danh vẫn 1ở đây, dfvẫn cùng 4cô chào 0đón sự 50ra đời 1của đứa b1bé.

Nội 55tâm của 6Bạch Thuật 4Bắc như 4chìm xuống fđáy vực, 6còn Lâm 42Vãn Thu lại 6tràn đầy 6hạnh phúc. a © DiendanLeQuyDon.comHai người 1cmang hai tâm 5trạng đối 0lập để 8chào đón e9đứa con dthứ hai 8của bọn 2fhọ.

Cuối 5cùng, tiếng ckhóc của 0đứa bé 8cũng vang dlên, hô 10hấp của 5Bạch Thuật dBắc ngưng falại rất c7lâu. Đây 4blà đứa 22bé của c8anh và Lâm 8Vãn Thu. 0 © DiendanLeQuyDon.com. . . . .

Máu c9toàn thân cnhư bị 4đông cứng, 24thân thể 0không động 3đậy nổi, dađôi mắt 18anh vô hồn 129e8 e1nhìn chung dquanh. Anh frất muốn f7đi tới dcôm lấy 2bđứa bé, 70muốn cảm 8nhận cơ 12thể bé 4anhỏ của e5nó.

Con 19anh có mặt bemũi như f8thế nào?

Bên 2tai là những 0tiếng huyên 6nào không 4ngớt, bác bsĩ và y 3atá vui vẻ 0nói chuyện 92với nhau. 1 © DiendanLeQuyDon.comGiọng nói 8của bác d5sĩ Lưu vang 7alên rõ to, d3mang theo eý cười 4thoải mái 1f"Chúc eemừng Lâm 1ftiểu thư, flà một 8abé trai."

Bạch 8bThuật Bắc 8nghe được 5thanh âm fyếu ớt cdcủa Lâm 6eVãn Thu, 44giọng nói 5cô đứt 48quãng: "Có a7thể...cho 9tôi nhìn 8emặt bé 7không?"

Trái e1tim Bạch 6Thuật Bắc 1tựa như 1bị bóp 6nát. Người dfphụ nữ dcanh yêu cùng 3đứa con 5acủa anh 1cđang ở 6ngay bên 2ecạnh, nhưng afanh nhìn cbkhông thấy ecũng không 7được chạm 11vào, thậm echí còn 06không dám 8cho cô biết 68sự tồn etại của 7amình.

Trong blòng anh 2chưa từng 6khó chịu 5thế này, 74nhưng có 50thể oán 7được ai a0đây?

-

Lâm 0Vãn Thu được 3chuyển tới 23phòng săn 0esóc đặc 42biệt. Tri 0Hạ và Manh 1bManh đứng 1bcạnh chiếc dnôi ngắm 9nhìn đứa d6bé. Thuốc f2mê trong 6người vẫn 2chưa tan fdhết, đầu 5óc Lâm Vãn eThu nặng dtrình trịch, 47rất muốn 58ngủ một 91giấc.

Tri 1Hạ thấy 6cô cố chấp 1mở to mắt, d0bèn nhẹ a6giọng trấn can: "Em b6ngủ một 05giấc đi."

Lâm 29Vãn Thu nhìn 62chằm chằm b3vào chiếc fnôi nhỏ: 82"Em sợ....khi 7tỉnh lại....con f7sẽ biến 2mất."

Tri eHạ thừ dngười, 67đau lòng 7enhìn cô, 1giơ tay vén 1những sợi dtóc thấm eướt mồ 7hôi trên 7trán cô e0"Còn 7có anh mà. c4 © DiendanLeQuyDon.comAnh bảo f1đảm, khi bem mở mắt, dnhất định 7vẫn thấy 0con em."

Lâm ddVãn Thu thật 4sự cố cgắng không 06nổi nữa, 9mơ màng 94tiến vào c6giấc ngủ.

Lát 1csau, có y dtá vào phòng 1kêu Tri Hạ d1đi lấy 7thuốc cho 23Lâm Vãn 2dThu. Anh lo 6flắng một 19mình Manh efManh ở trong 3cphòng sẽ 9không an 3etoàn, nên f2dẫn bé 87theo. Sau d2khi phòng 9bệnh không fcòn một 92bóng người, aBạch Thuật 1eBắc nhờ 7tài xế 5dìu đỡ, abrón rén c5đi vào.

Anh 4ngồi hồi dalâu bên dcạnh giường ebệnh, trầm 7bmặc nắm 77tay Lâm Vãn aThu. Anh cảm 86giác những 9fngón tay 34của cô alạnh tanh 43không chút d3nhiệt độ, 0abèn nhét 4chúng vào d5túi áo khoác 1của mình.

Sắc dmặt anh 0tài xế 9dkhông đổi, a6tự động 1làm lơ hết 7bthảy.

Bạch 02Thuật Bắc 2ngồi yên 00một lúc, 5bèn mò mẫn 9eđứng dậy, ecúi đầu 05muốn hôn 8lên trán 8bcô. Nhưng 7do không d5thấy đường, 72nên nụ ffhôn của canh rơi vào 89chóp mũi 5nhỏ.

Anh 2giữ nguyên 0tư thế 31đấy, thấp bgiọng nỉ f9non: "Vãn 5Thu ——"

Hàng emi Lâm Vãn d7Thu hơi lay 2fđộng, hai emí mắt 9nhướn lên abnhư muốn f9thức tỉnh. 56 © DiendanLeQuyDon.comCô gắng 77sức nâng 0lên đôi ebmắt nặng atrĩu, khoảng fcách quá 3egần, không f4thể nhận 3ra người 9trước mắt 7là ai?

Song, fbhơi thở b1đấy quá c4quen thuộc, 6cô từ từ 11nhắm mắt alại, nửa 7dmơ nửa ftỉnh đáp 31lời: "Thuật 9cBắc?"

Thân 2fhình Bạch aeThuật Bắc 4bất chợt 9cứng đờ, dacho đến 7ekhi hô hấp 2của cô cổn định btrở lại, 7anh mới 5dám thả 39lỏng người, ctrên trán 0eđã sớm 59xuất ra e0tầng mồ 5chôi lạnh.

Trong 4lòng anh 6dcó chút 03chua sót, 94áp má mình 8avào má cô, 01hoàn thành 40nốt câu 9nói khi nãy: 7"Anh cayêu em."

-

Lâm 95Vãn Thu lạc 1vào giấc e7mộng, trong 9mơ cô thấy aBạch Thuật 85Bắc.

Dáng 7vẻ của 3anh ta vẫn 9lạnh lùng 28cao ngạo 87như cũ, 40rồi anh 3ta bỗng 6nhiên mỉm 7cười, dịu 4dàng hôn 2lên gò má bcủa cô, 3còn nói 2yêu cô nữa. 84 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đảo 51mắt anh 86ta liền 66thay đổi, f2tàn ác tống 81cổ cô ra 9khỏi nhà, ekhinh miệt 3ném cho cô 3một xấp 32tiền: "Đứa cbé đã ra bđời, cô 5có thể 9cút."

c0vô dụng 57khóc thét 4lên, van 8cxin anh ta ddđừng cướp 3đi đứa a5bé.

Nhưng 6Bạch Thuật 09Bắc bình 08thản lấy 77ra một bản 4hiệp nghị fđẻ mướn, 52gương mặt 7atuấn tú 6biến chuyển 9thành vặn 3bvẹo, méo dcmó: "Con 7acủa cô? dCô mở to 7mắt mà 27nhìn đây 3nè."

Lâm cVãn Thu kinh f5hoàng mở 6to mắt, 5cả người 3ướt nhẹp 4mồ hôi. c © DiendanLeQuyDon.comTrong phòng 1fánh sáng ehơi mờ, e6cạnh giường e4là một fngười đàn c3ông đang 5gục mặt 3xuống.

99thoáng nhìn 2chếch qua 05chiếc nôi 7nhỏ, xác 87nhận đứa fabé vẫn 7fcòn. Lúc e1này mới 64âm thầm 0athở phào, 5mệt mỏi 4lên tiếng: 6"Tri eHạ?"

Tri 6Hạ từ 23từ tỉnh 1lại, ngẩng 1dđầu nhìn 46cô: "Tỉnh b4rồi à, f6đói chưa?"

Lâm dVãn Thu lắc bđầu. Trong 8dphòng bệnh bchỉ còn ddư lại dtiếng "tít, ftít" 81của máy cđiện tâm 8đồ. Cả 55phòng ngoại ftrừ Tri fHạ, chỉ e3có Manh Manh 1đang nằm 0ngủ trên cesô pha, không 4còn ai khác. 1 © DiendanLeQuyDon.comTất cả achỉ là 30mộng.

Đã 7atỉnh mộng, acó điều 30cảm giác 6acô liêu fvô tận fvẫn nhấn bchìm cô.

Loại fcảm giác 0đấy thật bquái dị. 96 © DiendanLeQuyDon.comDường như 1mùi hương 10của anh 91ta vẫn còn 9thoang thoảng 6nơi đây, abngay cả 31cảm giác 8của nụ 5hôn cũng cchân thật cđến đáng ddsợ.

Tri 8Hạ nhìn 12cô đăm 6đăm, đưa 29tay dém góc adchăn giúp 6cô: "Nghĩ 2gì thế?"

Lâm daVãn Thu lắc e5đầu một 8cái, cười ccười trả a9lời: "Nghĩ aenên đặt 70tên gì cho 61em bé."

Tri 6Hạ thấy 8cô gượng 8fgạo nở fnụ cười, 0không truy chỏi, chỉ 99phối hợp 29nhíu mày: 5"Để 53anh về nhà 1mang từ 7fđiển Tân bHoa tới 1bcho em?"

Đứa 5bé có tên alà Lâm Tích 98Nặc. Lâm 7Vãn Thu hi 0vọng, sau 99này lớn clên, con 31cô sẽ trở 40thành một 4ngườii 1eđàn ông echân thành bvà chính 4trực.

Sau ekhi biết c0chuyện, aBạch Trạm 7bNam bèn trêu 89đùa Bạch 08Thuật Bắc: 9"Đây flà Lâm Vãn 47Thu cố ý 7châm chọc 8anh đấy."

Bạch 82Thuật Bắc 63chỉ cười 39không nói. 4 © DiendanLeQuyDon.comMỗi ngày danh đều 1tới bệnh 8viện, dù 99không nhìn 68thấy nhưng ccanh ngày ecàng an tâm. 7f © DiendanLeQuyDon.comBiết sức 9bkhoẻ cô aehồi phục 8rất tốt, 79nụ cười 7dcàng ngày 5càng xuất 4hiện nhiều 7dtrên môi 5banh.

Bạch dThuật Bắc 3bcho rằng, edmọi thứ e5cứ thế amà trôi 8cqua. Anh và aLâm vãn aThu sẽ trở c9thành hai 7đường 96thẳng song 16song, vĩnh 6viễn không 1bao giờ 0giao nhau. 6 © DiendanLeQuyDon.comVậy mà, c0sự bất 5ngờ luôn 9luôn ập 4tới vào e5những lúc 8aanh chưa f9kịp chuẩn 4abị.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/77529


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận