nhưng ra 8khỏi cung, f4bà chỉ flà một 7người bình c4thường, a5 ái gì cũng 9 hông biết, 92 huyện gì 2d ũng dựa 2 ào Bảo a7 hút nghi 38 gờ… Cùng bf ắm mất 7 ạng mà 4 hôi! Chỉ 1 ần Thái b ử bình c6 ên là được.
Thế 90 à đoàn e gười chuyển b ướng, đến 1 oanh trại 4 goài Kinh 4 hành.
Doanh 4 rại ngoài 02 hành cách a inh thành 87 ốn mươi a3 ặm về 3 hía Nam, 08 ó khoảng f5 a mươi nghìn b uân đóng fở đó, fc hống lĩnh 5 à Mao Kiểm 91 oành, phó 3 hống lĩnh 64 à Hàn Phong.
Bảo 6a hâm chưa 5e ặp hai người 0 ày bao giờ, 87 hỉ nghe c7Tần Liệt e5nhắc đến 4họ trong 0elúc rảnh frỗi, cho 4nên nàng 5mới biết 6Mao Kiểm 3Hoành là 6elão hồ 5fly giảo c6hoạt, còn e7Hàn Phong 6là người ftrung hậu f7thật thà, 2chẳng qua cxuất thân 4thấp kém, ebao nhiêu fnăm mới 38ngồi lên c2được vị a3trí phó 65tướng, f9trong triều e8không có 0chỗ dựa bfnên càng 4thêm trung 69thành.
Chưa 7vào được 46doanh trại d9các nàng eđã bị 6chặn đường, 1thị vệ fvội vàng cekêu gọi fnhững kẻ 34chặn đường 1bkia đầu 8hàng, nói 1rằng Nhị 1cHoàng tử 24mưu phản, 6Hoàng hậu f4và các tiểu fHoàng tử, b9tiểu Công echúa đã 17rời khỏi 98kinh thành, 3Mao Kiểm c8Hoành mau 2tới tiếp 4đón.
Khi f7bên ngoài bnói chuyện, 30Bảo Khâm 29cũng xuống fxe ngựa. 7 © DiendanLeQuyDon.comLúc này a9nàng đã 42không còn fdáng vẻ 9hung thần 8ác sát, 09tóc tai được 3sửa sang, 4lại có bThanh Nhã 0cgiúp đổi 2y phục, 3fnhìn nàng 26gọn gàng 65hơn rất 8nhiều. Bảo fKhâm từ 8btừ ti n flên phía ftrước.
Đám cthị vệ 2acanh gác 4atrại nghe cthấy vậy 80thì xôn 8xao, có người 8nhanh chóng 3avào lều 73trướng f8bẩm báo. 1d © DiendanLeQuyDon.comKhông bao falâu, Bảo 3cKhâm thấy c8một người 4đàn ông 08tóc hoa râm 67đi ra ngoài.
Mao 6Kiểm Hoành 58chưa quá 2ebốn mươi 64tuổi, sao 5có thể 0agià như 81vậy? Thiết d4nghĩ, người 43này không bphải là bthống lĩnh adMao, mà là 48phó thống 5clĩnh Hàn 1Phong. Còn 4đang suy 2nghĩ, người 5fđàn ông f3kia đã ra a4khỏi nơi 9đóng quân, 43nhìn đội b4ngũ bằng e3một đôi 6mắt long 43lanh có thần, 2csau đó cao 4giọng hỏi: cc“Các ngươi 31nói Nhị cHoàng tử 6làm phản, c7có chứng 9cứ gì không?”
Do 5mấy ngày 9fnày Bảo 56Khâm thể ahiện được 8ftầm quan 7trọng của 66mình nên 7các thị 9evệ rất 5tôn kính 9nàng. Giờ e0thấy nàng 7ở đây, 3không ai 1dám nhiều 7elời. Bảo 1dKhâm thấp 5giọng, nói: 4“Nhị Hoàng 9tử có tạo 9phản hay 6không, phó dthống lĩnh 0phái người 0vào cung 7là biết acngay. Lúc fnói, đôi 03mắt nàng dhơi híp, 03ánh mắt fsắc bén 33như dao xuyên 7qua mặt bHàn Phong: 8c“Trong Kinh 7thành hỗn 2loạn đã 3bốn, năm bnày. Lẽ 93nào ở đây 9không biết 14gì? Phó 3bthống lĩnh b7Hàn, thế 6là thế 58nào?” Nàng 97nghi ngờ cehỏi.
Hàn 56Phong kinh 4ngạc, vội a3vàng trả 46lời: “Mấy chôm trong 46quân doanh dcó gian tế, cathống lĩnh chạ lệnh dcảnh giới acnghiêm ngặt, bekhông cho 10bất cứ e2ai vào nên 3không biết ctrong Kinh 2thành xảy 9ra chuyện, 73không nghĩ 5đến lại atạo ra sai 77lầm lớn enhư vậy…” 8Lúc nói, dsắc mặt 6ông ta trắng a4bệch, không 29hề nghi 19ngờ lời eBảo Khâm, aquả đúng 6như lời 03Tần Liệt: 08Người này 07đích thực 25rất “thật 0bthà”.
Nếu fngay cả fHoàng hậu 5cũng đến 31đây, đương 8nhiên Hàn 4Phong phải era tiếp 75đón. Ông 90ta bảo binh felính mở 5fcửa, nhưng 5fngay sau đó 0có một 9tiếng quát 06lớn vang flên: “Khoan 49đã!”
Mọi cngười quay flại nhìn, dthấy một 1fngười mập 4lùn không 0râu, mồ ehôi đầy 0dngười vội 93vã tiến dvề phía 06này. Thấy dHàn Phong eđịnh mở ccửa, hắn 1lập tức 81lớn tiếng 36mắng: “Giỏi 66lắm Hàn 24Phong! Dám 43coi thường 1lệnh của f5cấp trên, b9tự ý mở d4cửa doanh 96trại, tội 1này phải 8làm sao đây?”
Hàn 4ePhong cảm b7thấy oan a6uổng, đang aamuốn giải c9thích, Bảo 5Khâm đã 5cướp lời. 6 © DiendanLeQuyDon.comNàng cười b4lạnh, nói: 1“Thống c9lĩnh Mao 75thật to 89gan, dám 19chặn xa dcgiá của 39Hoàng hậu bnương nương!” eLúc nói, 9nàng giơ 2lệnh bài bccủa Hoàng 86hậu lên. 9 © DiendanLeQuyDon.comHàn Phong ftrông thấy, a7vội vàng 4quỳ xuống. 97 © DiendanLeQuyDon.comMao Kiểm 4cHoành lại fliếc ngang 70liếc dọc, 4fcòn muốn ffnói gì đó 46thì Bảo 1Khâm đã 6lên tiếng 17trước: 7“Nghe nói 40thống lĩnh 09Mao là thông b2gia của 1thủ lĩnh aphản quân 0là Văn gia. ab © DiendanLeQuyDon.comMấy ngày anày Kinh b3thành hỗn daloạn vô 34cùng, vậy 2fmà doanh 1trại đóng 0fchặt cửa 8lớn, không 3đến cứu 8giá, giờ d7còn cố fý chặn 41xa giá của 3cHoàng hậu, fkhông biết…”
Nàng 3chưa nói fxong, Mao edKiểm Hoành bađã nhảy aedựng lên, 0lớn tiếng: 36“Có nhầm 0flẫn, tất 93cả chỉ 3elà nhầm e2lẫn. Vị 5này là…”
“Đồ 4mắt mù! cCòn không fmau bái kiến 6Duệ vương 9phi!” Thị cdvệ ở bên 7cạnh nói.
Mao 51Kiểm Hoành anghe nói 4là Duệ 1cvương phi, d1trên trán 83túa mồ bchôi lạnh, evội vàng 7khom lưng bgiải thích: 72“Vương 5phi bớt 52giận! Hạ 3thần cũng elà… vì bcẩn thận. 9 © DiendanLeQuyDon.comKhi nãy không f7nhìn thấy d2lệnh bài ecủa Hoàng dhậu nương 7nương, sợ 3nhận lầm engười nên admới cản 3đường, 0thần không dcó ý thất 35lễ.” Nói 96rồi, hắn acvội gọi 0eHàn Phong: 6“Còn ngây 68ra đó làm 7gì, không 85mau mời 2eHoàng hậu 7avà Vương 4phi vào?”
Bảo afKhâm biết ađây không cdphải lúc 83tính sổ 5với hắn, 0đám phản 0aquân đằng 75sau còn phải 2adựa vào dngười này 3nên đã 41cho Mao Kiểm bHoành một c6đường eclui. Nàng 56không nhắc 8cđến việc 2này nữa, echỉ nhìn 8họ một 2cái rồi bcquay người 4bước lên 6dxe ngựa. f7 © DiendanLeQuyDon.comMột lúc csau, doanh ctrại mở 73rộng cửa, cMao Kiểm 5Hoành cùng 2các quan 2viên quỳ c3xuống tiếp 4giá.
Mọi engười thở 2phào nhẹ 81nhõm khi 0vào đến 4adoanh trại. bd © DiendanLeQuyDon.comHoàng hậu 0fvà Ngô Thúy 22Bình đã cbình tĩnh, enhưng các 6tiểu Hoàng atử và tiểu 4Công chúa e1lại khóc eòa lên. ab © DiendanLeQuyDon.comBị giam 9cầm nhiều engày như evậy, cuối 2cùng cũng 3được khóc 9amột trận bthoải mái.
Mao 5Kiểm Hoành bbiết mình 1ở trước 66mặt Bảo 2cKhâm thất 8lễ, muốn flấy công c5chuộc tội, 2chỉ có bthể nhanh echóng dẫn 63quân vào 24Kinh thành 2trấn áp 52phản tặc. 2a © DiendanLeQuyDon.comNếu may dmắn tìm dthấy Nhị ahoàng tử, e7sai lầm 4bnho nhỏ 52khi nãy sẽ fkhông ai dnhắc đến 0cnữa. Thế 0nên ông 40ta một mặt 5dsai Hàn Phong 5sắp xếp cchuyện trong aquân doanh, efmột mặt etự mình 43dẫn năm fcnghìn quân e7xông vào f4Kinh thành.
Bảo 62Khâm khó afkhăn lắm bbmới ngủ eđược một fbgiấc yên 9lành, nàng cdvừa đặt bmình xuống 0giường 0aliền ngủ 4bsay tít. 9 © DiendanLeQuyDon.comDù gì nàng 5đang mang c9thai, có a1khỏe đến 04đâu cũng 9không thể b8tự giày e1vò mình. 19 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 51cứ nằm 6im như vậy cmãi khiến 4Hoàng hậu ahoảng sợ, 2evội truyền 4quân y đến fkhám, bà dacòn tự emình qua 7chăm sóc danàng, qua 66một buổi ftối nàng 6mới mở d3mắt ra.
Bên cftrong lều 6yên tĩnh 0vô cùng, 4mùi thuốc 3dày đặc fdtrong không 4khí, chỉ 5engửi thôi bđã khiến 1người ta 1mê man. Bảo 67Khâm muốn 41ngồi dậy, evừa hơi 7dđộng đậy aHoàng hậu fliền tỉnh f9dậy, vội fvàng đỡ 3nàng, hỏi 5một cách e2quan tâm: 14“Con à, 0con có chỗ a6nào không 9khỏe?”
Bảo 49Khâm lắc bđầu, mỉm 78cười nói: 0c“Có lẽ 3dnhi thần dngủ quá 93lâu nên 3nhức đầu.”
Hoàng 07hậu nói: 1“Mấy hôm c2nay con phải c1lo lắng dnhiều, lại fngủ ít 2nên mệt anhọc quá 42độ, vừa 1bngủ liền 8ngủ bảy 86canh giờ, ekhiến cho 4mọi người 1dsợ hãi 7không thôi.”
Bảo aKhâm ngại 1ngùng đỏ c9mặt, ngồi 09dậy hỏi 4tình hình 33mọi người 6bây giờ. e3 © DiendanLeQuyDon.comBiết tin f8tất cả 9bình an, bdnàng mới ddthở phào, esuy nghĩ c4rồi nói 7tiếp: “Bên e8chỗ bãi c8săn có tin bbtức gì b0không thưa 2mẫu hậu?”
Hoàng 18hậu thở 95dài, nói: c“Vẫn không 49có tin gì. 3 © DiendanLeQuyDon.comNgười đưa 54thư lần a6trước bị 31phản quân 9tóm lại 90giữa đường, bcũng may 14Bệ hạ 3cảm thấy 2khác thường 5anên sai người 9trở về dxem xét, 09lúc này ebtin tức 7emới được ftruyền đi. c © DiendanLeQuyDon.comGiờ đại ccquân đang cgấp rút 65lên đường, 1đi suốt edngày đêm, 28chắc cũng 9asắp đến dnơi.” Đang 7nói chuyện, 4Hoàng hậu 8nhớ đến enhững phi dtần bị 1vứt trong 2cung, không d1biết phản 1fquân có a0gây khó bdễ cho họ edkhông?” b7Tuy phải 8bỏ lại bhọ vì bất 4đắc dĩ, anhưng Hoàng 6hậu vẫn 2cảm thấy dxấu hổ etrong lòng, 9btối ngủ 3không yên.
Bảo d7Khâm rất dnhớ Tần eLiệt. Mấy 3ngày bị 68vây khốn, 1blúc ép Nhị 4aHoàng tử, 77nàng không 6phải vẫn 6luôn anh 9fdũng oai 4phong như e4mọi người 63vẫn nghĩ. c © DiendanLeQuyDon.comNàng đã 4etừng sợ 33hãi, đặc 0biệt là dlúc này, dtrong bụng bnàng còn acó máu thịt 7bcủa mình 2và Tần 33Liệt, thậm b8chí nàng 75còn không 12dám nghĩ, f7nếu chẳng 2dmay xảy 99ra chuyện afgì, nàng 1sẽ phải 63sống tiếp 0ra sao?
Thời b6khắc nguy 17hiểm là e9lúc cần a9Tần Liệt 20nhất, hắn flại không 6có bên nàng. f5 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến ađây, nàng 1khó chịu b1nghiến răng.
Những dngày bị 0giam cầm dtrong cung, dtuy vẫn 4fđược ăn 89uống đầy 3ađủ, nhưng 0lại không fthể tắm f2rửa, đến 51quần áo 3bcũng không 8thay được. d © DiendanLeQuyDon.comBởi khi aaấy tình ehình cấp 48bách, không d0ai thấy 5ekhông ổn. 65 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 0đã có thể 4fbuông lỏng 4tinh thần, ccBảo Khâm 2mới phát 5hiện trên 40người đã 90bốc mùi. 29 © DiendanLeQuyDon.comNàng vội fakêu Thanh efNhã chuẩn 53bị nước fnóng, còn 2dặn mang c8quần áo 6sạch đến, 57không cần 5đẹp đẽ, 9chỉ cần 5mặc vào 75thoải mái.
Mao aKiểm Hoành 54vào Kinh batrấn áp 7phản quân, 0để Hàn 3dPhong ở dlại canh 3dgiữ doanh 5trại, bận 7rộn quay 68cuồng. Bảo 1Khâm không fanỡ, mấy flần bảo 9aông ta mau cvào Kinh bgiúp đỡ, 7bkhông cần 62bắt được b7thủ lĩnh ephản quân, 0achỉ cần 7đến điểm 5edanh, ngày 9sau luận 0fcông ban bathưởng, 8ông ta sẽ 2ccó phần.
Nhưng eHàn Phong 9lắc đầu, d4nói: “Thống 44lĩnh Mao 3tự mình c2xuất quân, d5mang hơn 6năm nghìn 37người, 39chắc chắn acsẽ bắt 96được phản d8quân. Các d8vị nương 24nương ở d9lại trong 0dquân doanh, ftiểu nhân 2đương nhiên 1phải hầu 7hạ chu đáo. 22 © DiendanLeQuyDon.comNếu có 0gì sơ suất, 69chẳng phải 1thuộc hạ 30có tội f7lớn hay fsao?”
Mọi 2người đều 68cho rằng 2lần này 7cnhất định 9Mao Kiểm cHoành sẽ clập công, 9nhưng không angờ công 24lao sắp 6eđến tay flại bị 8người ta a3cướp mất. a © DiendanLeQuyDon.comTrưa hôm 5đó, Tứ 73Hoàng tử 1adẫn quân 1cứu viện 1ctừ Kinh 9ethành. Tứ fHoàng tử 4đến, đương d7nhiên Mao 0Kiểm Hoành ecphải đứng 8qua một 7cbên.
Tần 7Tu và Tần 4Liệt đều 35có ở bãi 0săn, sao elại để 7Tứ hoàng 8tử thống b5lĩnh quân 8đội? Bảo 3Khâm còn 3đang nghi 39ngờ không ehiểu, đã enghe thấy 9tiếng Thanh 8Nhã vui mừng 0dkinh ngạc: 5d“Vương cgia, ngài 5đến rồi!”
Còn 58chưa dứt 7dlời, người 2bên ngoài 10đã xông 97vào phòng, 1Bảo Khâm cfchưa kịp 6ngẩng đầu dđã bị echắn ôm 0chặt vào 0elòng.
Việc fTần Liệt 85phải nói 0bao lời 2dụ dỗ, 6mất bao 4nhiêu công 02sức mới 4khiến Vương ephi hết dtức giận, 7bất kể 6là binh sĩ 26trong doanh 86trại hay 9thị vệ 1dở An Ninh bcung ai ai fcũng biết. 51 © DiendanLeQuyDon.comHắn bình bethường a3là Duệ dbvương lạnh eflùng nói 45năng thận 2trọng thành 2thục, nhưng 6ở trước 1mặt Vương 69phi… lại 5tỏ vẻ 56ngoan ngoãn cfphục tùng, 90quả thật 40khiến người 2ta… trợn dtròn mắt!
Nửa 9tháng trôi 7qua, phản bquân trong 08Kinh thành 77bị tiêu 07diệt toàn 5ebộ. Tần bĐế nổi ctrận lôi 88đình, ban dfchết cho aNhị Hoàng 3etử và Văn 27Quý phi, exử Văn 08gia và hơn 57hai trăm 26người có fliên quan. 4 © DiendanLeQuyDon.comTứ Hoàng 0tử được 6Tần Đế dtrọng dụng, 3eđược phong 3làm Quận fvương. Tuy 3còn kém bvị trí b1Thân vương ccủa Tần 56Liệt một 2bậc, nhưng cdhắn cũng 1fđã rất e9hài lòng 43rồi. Ngày 79thứ hai d0được thụ 88phong, Tứ 6Hoàng tử 70tự mình dvào phủ, ddnói chuyện 0hàn huyên 73cùng Tần 0Liệt một bebuổi chiều, ckhi ra về, a2hai mắt 9crơm rớm.
Tuy 20Hoàng hậu 42từng giải fethích Tần aĐế không cbhoàn toàn f9biết chuyện 9anày, nhưng fBảo Khâm 1vẫn nảy 2dsinh ác cảm 72với ông. d © DiendanLeQuyDon.comKhi Tần 9Đế luận 8công ban 1thưởng, 4dnàng mượn 93có thai nhi dkhông khỏe, dtừ chối davào cung 9cnhận thưởng. 8 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt ehiểu ý 34Bảo Khâm, etrở về 0eKinh không 10lâu liền 8dẫn nàng 8dđến biệt 8viện suối d3nước nóng, 1dđến Tết 1bcũng không 5về.
***
Ngày 2mùng Sáu, 97tháng Năm b7năm sau.
Tần e7Đế đang 87phê duyệt 9tấu chương f4trong cung, fthấy một a3loạt các 39bản tấu 3phiền lòng, b7không phải cnơi này 3lũ lụt 20thì nơi 4kia có nạn 6châu chấu, 0nếu không 66cũng là dquan lại 86nào đó b2tham ô… 6Tần Đế aatức giận bbừng bừng, 5fquăng hết 9tấu chương fxuống đất. 7f © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên, e1ông thấy dechữ viết 0bản tấu dbtrong tay frất quen, dmở ra nhìn, adông vui mừng 0hét lớn, 39nói với 0ethái giám 7đang hầu b0hạ: “Cao dfThành! Cao aThành! Mau 8đi báo cho 7hoàng hậu, 4Duệ vương ddphi đã sinh 2con trai…”
Tháng 66Sáu. Cuối bcùng Bảo e3Khâm cũng 0esinh con. 1d © DiendanLeQuyDon.comNàng tắm 05rửa thật ethoải mái 9rồi thay b4y phục, 1btrở về d0phòng đã 5thấy Tần 0Liệt ôm bcon vội 6vàng chạy e8tới. Đám 19bà vú theo asau, bộ 50dạng muốn 0anói nhưng 8không dám.
“A cBảo! Nàng dnhìn này! b2Con chúng 1bta… sao 7ngủ suốt 66như vậy. 9 © DiendanLeQuyDon.comTừ sáng e4đến tối cfta ở bên 2mà không c5thấy con 0mở mắt.” acTần Liệt 7khó khăn blắm mới acđộ lượng 73nhờ Tần d8Đế đặt 07tên cho con 3trai, ai ngờ 4ông già 5bcả tháng btrời không dnghĩ ra được a5cái tên 5nào hay cả. a © DiendanLeQuyDon.comVì vậy, 6cmọi người a3trong nhà 3đành gọi bcậu nhóc 1bằng nhũ 1danh. Nhũ cdanh do Tần dLiệt đặt, 3nói tên 40đứa con efđầu tiên bclà Nhất 9Nhất, Bảo dKhâm phản 80ứng không 71kịp, còn 9cảm thấy 34tên đó 3rất có aý nghĩa, 6nhưng sau clại có fvấn đề, bnghe không 86lọt tai aechút nào. 02 © DiendanLeQuyDon.comNếu đứa c4thứ hai 25là con gái, 4bchẳng lẽ csẽ đặt 4là Thái 5dNhị hay 9sao?
Nhưng 96đó đều 55là chuyện 01sau này. 9d © DiendanLeQuyDon.comGiờ Bảo 42Khâm không e5còn sức 2tranh cãi 61với Tần eLiệt. Nàng 9còn phải ddành thời 0bgian chăm 41con!
Bảo 2Khâm chưa bbchăm con cebao giờ, fnghe Tần 62Liệt nói cdvậy cũng 6cảm thấy cdhình như f7không ổn fthật. Nàng 80vội vàng c0ôm con, giơ 1bđầu ngón 3tay chọc 50chọc vào a0mặt thằng 6bé, một c2cái, hai ecái… cảm 0giác thật c6tuyệt.
Bà b8vú ở phía asau sắp 1akhóc ra nước a1mắt, cuối ebcùng cũng 34không nhịn 3nổi nữa b1đành lên 8tiếng giải 3ethích: “Vương bagia! Vương 3phi! Em bé 0amới sinh 76đều như avậy, nếu ckhông ngủ f9tốt sẽ 16không lớn 7anhanh. Tiểu fthế tử c2thích ngủ 3lại dễ 29trông, đây dlà chuyện 4tốt!”
Bảo 61Khâm “ồ” f3một tiếng, 1ngón tay 33đang giơ 8elên chợt c9do dự, nàng 5muốn chọc 11cái nữa dnhưng cảm 7thấy không 4ổn lắm. 36 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 9vội vàng 6bế con, fkhẽ nói: 0e“Sao có 52thể để cdmình nàng achọc được, 88ta cũng muốn 7chơi.”
Bà b7vú và mọi 80người: 6“…”
Ngoại 99truyện 1: 8Tần Liệt
Tần 5fLiệt đã f8được nghe 2tên Bảo 91Khâm từ 84nhiều năm 8etrước. 2 © DiendanLeQuyDon.comKhi ấy ông 10ngoại hắn fd- Lưu lão d1tướng quân 8dvẫn còn 55sống, nhưng 7ông không 89còn cầm 2fquân đánh agiặc nữa, 2anhàn rỗi 8rảnh rang 8bđi khắp 1chốn, tụ ehọp bạn f4bè. Mùa 84đông năm 0đó, lúc c0trở về, f5ông không 51ngừng nhắc bđến cái 24tên “Bảo 2cnha đầu.”
“Thật 8đáng thương! d1Tiểu cô 23nương mới 1bao nhiêu 9tuổi cơ 4cchứ, vậy b2mà đã phải 0ra chiến btrường, 6còn nhỏ e2hơn mẫu a4thân con 17khi ấy…”
“Nếu achẳng may 9bị thương eở đâu, basau này biết 6gả cho ai…”
“A 07Liệt à, a0con đi nói 2thằng nhóc 88Tần Tu nhà 9con một 27tiếng, bảo bnó hạ thủ 1lưu tình! d3Dù sao nước c4ta và nước 0bTrịnh cũng 97không có 5dthù oán 09gì sâu đậm, 40đừng đánh 1cô nương 6nhà người 86ta phải f4khóc…”
Tần 6Liệt phải 55nghe đi nghe alại nhiều dlần, cuối 4cùng không d8chịu nổi, dphái người ađi thăm 8dò tin tức. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrấn giữ 6phía Đông blà Tần 65Tu, tính 9tình nóng enảy, nhưng 7emà hơi ngốc, e3Tần Liệt 9không dám e5nói chuyện 82này cho hắn 71biết.
Người fdđược phái fđi nghe ngóng 5rất nhanh 69đã trở 8về, kết 2quả ngoài 47dự đoán acủa hắn: aTần Tu bị aanha đầu e5“đáng athương” a5đó đánh bdcho tan tác, 0acả ngày 38kêu gào d5đòi báo 7thù rửa 9hận. Bản cflĩnh của 29Tần Tu thế 5nào Tần 7Liệt biết fbrõ, tuy không 05giỏi dùng emưu nhưng 5dũng mãnh, dddưới trướng dacòn có không 64ít tướng 0tài thiện achiến, vậy 8emà lại 1thua thảm dehại dưới ftay một 8nha đầu? fbTần Liệt cbắt đầu bbcảm thấy bfcô nương 57họ Chung d1không phải 2engười dễ 4dàng bị 4bắt nạt cnhư lời 98ông ngoại 4nói.
Không 48lâu sau, b5Lưu lão 25tướng quân 5qua đời, 9quân Yên anhân cơ 7hội tập dkích bất 9ngờ, Tần 54Liệt bận 1rộn đến 33sứt đầu c7mẻ trán, 5quên bẵng 94chuyện này. a © DiendanLeQuyDon.comKhi nghe tin 1e“Chung tiểu e3tướng quân” 0uy danh vang a9dội vây bTần Tu ở c0Xuân cốc 6đã là chuyện 2fcủa hai bnăm sau.
Quan 86hệ giữa feTần Liệt cvà Tần 13Tu rất kỳ 26lạ. Trên 98thực tế, 1trong đám bhuynh đệ, 88Tần Liệt 2cchỉ hòa 59thuận với cfThái tử, 9còn Tần 5Tu lại khác 2với đám 54huynh đệ e5của hắn. 6 © DiendanLeQuyDon.comTần Tu mất 1amẹ từ dnhỏ, tính 46tình hơi 70cực đoan, 6rất thích 4cđối đầu 04với Tần ecLiệt. Sau 93vài lần 6gây gổ, 1Tần Liệt 1flại bắt 2đầu thương 8hại hắn.
Nhân 0flúc quân d9Yên còn b3chưa biết e6tin, Tần 0fLiệt vội 5vàng dẫn cquân đi bbcứu Tần dcTu.
Càng bđi về phía 5Đông, tin aatức hắn b3nghe được ecàng kinh cdngười, b6thậm chí 35còn có tin 9đồn “Chung btiểu tướng bfquân” muốn f3giết Tần 9bTu để cúng 11tế. Tần fLiệt cảm 1thấy người bcó thể 0đánh Tần 47Tu thành 3như vậy 8ắt hẳn 7không phải ebkẻ ngốc, 8nhưng hễ d6nhớ đến bChung tiểu 2tướng quân ebđó chỉ 6là một d6cô nương, 57ai mà biết 7nàng ta có eebị người 1khác dụ 2fdỗ, lợi 1fdụng hay dkhông?
Nghĩ c3vậy, Tần aLiệt không 51nhịn nổi b0nữa, quyết 36định dẫn 1theo gần bhai chục 7thị vệ, egiả làm 0thương nhân 4bán hàng 1dda tiến 7về phía 63trước.
Quân 3Yên ở phía aBắc đã 4cbị hắn 06đánh cho 2ngoan ngoãn 2từ lâu, 7không ngờ 04bên phía 66Đông lại enhiều thổ fphỉ như 80thế. Đoàn 7người của 2Tần Liệt 63đi không 52lâu, liền abị một bđám thổ 5phỉ chú 5aý.
Tần 80Liệt hễ cđánh nhau 4là liều emạng, quyết 01không nương 6ftay với eđám thổ 69phỉ nước 6Yên, chẳng 9ngờ lần cnày hắn 8chọc phải athú dữ, acđộng đến asơn trại cgần đó, abị hơn ehai trăm 7người vây 8bắt.
Tần 8Liệt sống 0hơn hai mươi 48năm, dù 2là lúc thiếu 9cthời hắn 9cũng lén 61một mình cchạy đến 50quân doanh e2cũng chưa 2etừng thê c5thảm như fthế này, 74thị vệ 4đi cùng 15bốn người dchết, bảy 0angười trọng b3thương, 85lại còn 4bị thương 37nhẹ, ngay d8đến hắn 5cũng bị 6chém một 4bphát vào bcánh tay, b5máu tươi 0ethấm đỏ btay áo.
Lẽ 7anào hắn 4phải bỏ 2dmạng ở 1đây? Tần faLiệt nhìn 31đám thổ c6phỉ đông 1như kiến dmà lòng 2không cam. 26 © DiendanLeQuyDon.comTừ lúc 88hơn mười dctuổi rời 10Kinh đi đánh 21trận, gần dmười năm 8dnay hắn 50chưa biết 1thất bại 7là gì, không 6dngờ hôm 0cnay phải b7chết trong eetay những dakẻ hại 6nước hại adân kia! bbSớm biết dthế này, 0thà hắn dahi sinh vẻ 5vang ngoài 4chiến trường 71còn hơn.
Đang f0trong cơn 0tức giận, 2đột nhiên 1thị vệ 9bên cạnh 3Tần Liệt 0vui mừng, 2kinh ngạc ahét lên: 3a“Tam gia, fcứu binh cđến rồi!”
Tần 06Liệt quay e3đầu nhìn, dđám thổ 0phỉ ban cnãy còn 4vây kín d5bốn bề 7giờ hoảng 6loạn chạy 03trốn khắp dnơi, trong 8nháy mắt, fcxung quanh 39chỉ còn 79lại vài 2người họ, 84mà cứu 8binh đang 60thúc ngựa ctới gần 9hắn mặc 6quân phục 2nước Trịnh.
Chúng 4dthị vệ dlập tức elo lắng, 5lần lượt 9đứng gần avào Tần 95Liệt, khẽ ehỏi: “Tam egia, chúng efta có nên 8dchạy không?”
Tần dLiệt lạnh blùng lườm a6hắn: “Ngu 4cngốc! Chúng 3ta không 2ephải thổ 8aphỉ, ngươi alo cái gì?”
Gã 8thị vệ 8atoát mồ ahôi hột, f1thân phận 1thật của f1họ còn 4nhạy cảm 9hơn cả 2thổ phỉ 7ấy chứ. 1e © DiendanLeQuyDon.comMọi người 4thấy Tần bLiệt bình 09tĩnh, trong 7lòng thoải 3mái hơn c8nhiều, sửa clại y phục, 6ra vẻ người f5bị hại, 6ngẩng đầu e9mong ngóng 9đám kỵ 69binh tiến dđến càng 7gần. Đi 22đầu đội 2quân là 9bmột thiếu 6eniên cưỡi 2ngựa trắng, emặc giáp e4bạc. Càng eđến gần, 9ckhuôn mặt efhắn càng 9trở nên barõ ràng, amọi người 9thấy tướng 7mạo hắn d3xong, ai cũng 88ngây ra tại 8chỗ.
Một 7lúc sau, 3gã thị d1vệ bên 9cạnh Tần 2bLiệt mới 2khẽ nói: 6f“Tam gia, fdngười này… eacũng đẹp f8quá đi mất!”
Tần bdLiệt không alên tiếng, dnhìn người 7bđang tới 18gần không 8chớp mắt, 1ftrong đầu bbnhư nổ b1“bùm” 6một cái, fftất cả 7rơi vào b2hỗn loạn.
“Các 7dngươi từ 25đâu đến?” aCách họ ckhoảng mười ebước chân, 41thiếu niên aghìm dây 9cương, đôi 11mắt xinh fađẹp có 6ý thăm dò, 18đè thấp 2giọng nói cnhưng lại 9có cảm 9giác mê e6hoặc dị cathường.
Trong 17lòng Tần 4Liệt chợt 4lóe tinh cequang, có athứ gì 4đó mãnh 5liệt xuyên 70qua gân cốt 10và đầu 8óc hắn, dmuốn bắt 6lại mà 27không được.
Thấy 00Tần Liệt 3im lặng, e2đám thị aevệ lo lắng emuốn mở 27miệng trả blời, nhưng 9sợ nói bsai sẽ bị 0trách tội. 5 © DiendanLeQuyDon.comHọ sốt 4druột đến 5fmức vò cđầu bứt ctai. May mà d0cuối cùng 5hắn cũng ccó phản d3ứng, bình catĩnh đáp: 3a“Vị tướng fcquân này, 1chúng tôi blà thương anhân buôn 61hàng da đến 52từ nước 5Tần, vừa 7dtiến vào eTống Châu 14thì gặp dphải thổ 6phỉ, chúng 7nhất quyết fctruy đuổi akhông tha. 7 © DiendanLeQuyDon.comMay mà có 0tướng quân 67giúp đỡ 7mới may 6cmắn sống 1sót.” Lúc 4nói, hắn 98hơi cúi cđầu, thu b1lại tinh equang trong 9mắt, ra 7vẻ thành 5thật.
Họ 1ebị thương dkhông ít, 8trông nhếch dnhác vô 9cùng, nhưng c5dù sao cũng 94là người d6được huấn 2luyện trong 8cquân đội 8fnên cơ thể dvẫn toát 00lên sát 7khí. Tướng 3quân trẻ a2tuổi hiển dnhiên không fdtin lắm, cnheo mắt anhìn họ, 1enhếch miệng 10cười, lộ ebra hàm răng 2trắng: “Các bvị đều 6là người 0trong phủ 5ngươi? Thân 9ethủ không 50tồi!”
Ánh 8mắt Tần fLiệt tỏ 9vẻ sợ chãi: “Mấy d0vị này ađều là fdhuynh đệ 01trong tiêu 3dcục Chấn 45Uy, tướng 4quân cũng 6biết, chúng 47tôi buôn 2bán da không 0dễ dàng 9gì, trên 6đường frất hay f2gặp cướp a5nên mới 1mời mấy 9huynh đệ 6này đến 4bảo vệ. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhông ngờ 3bvẫn…” 2Hắn vừa fnói vừa 0thở dài.
Đám 7thị vệ b4thấy thế, 6biết ý 2lên trước 74chào hỏi 2vị tướng e9quân trẻ 0ctuổi kia, 3dtạ ơn cứu 9mạng một 6cách thành 2ckhẩn. Tướng 0quân trẻ 1tuổi không 0tranh cãi 64nữa, cười 9ccười nói bchuyện với 5ahọ, sau cđó sai thuộc fhạ đưa eanhững người cnày về dfdoanh trại.
“Bảo egia, có đuổi c0theo bọn 8cthổ phỉ 54không?”
Trên 39đường 1về, Tần 03Liệt nghe 15rất rõ 9có một d8gã béo hỏi 9vị tướng cquân trẻ d6tuổi kia, 22hắn chợt bnghĩ đến 8điều gì 90đó, chỉ fthấy tướng 9quân trẻ 92tuổi đang ccliếc nhìn 17kẻ kia: 2“Phía trước 5clà núi còn amuốn đuổi 9theo, ngươi 9không muốn esống nữa 7aà?”
Lúc 5mắng người, abánh mắt 0dvị tướng 8quân trẻ 2dtuổi sáng edrực rỡ, 5đôi mày 6dhơi nhíu 0lại. Da 1thịt hắn 1trắng nõn, 4amặt hơi 47ửng đỏ acàng tôn 8thêm khuôn cmặt xinh fađẹp và c0sự ngây 5thơ.
Thì fera nàng có 4dáng vẻ fnhư vậy! 9eTần Liệt ebcòn tưởng, 4cngười con c2gái có thể 5thống lĩnh 6quân Trịnh, 58bức Tần eTu vào đường 0acùng sẽ fphải giống 4fnhư đàn công, cơ 52bắp đầy 30mình.
“Nhìn 7cái gì mà 79nhìn!” 5fGã béo phát ehiện ra dánh mắt 1ecủa Tần 6Liệt, lập 7btức nhảy b4cẫng lên, dkích động 29mắng chửi: 2“Ngươi bnhìn chằm bchằm tướng 5quân của 2bbọn ta làm cachi? Còn dnhìn nữa 6ta sẽ móc 0amắt ngươi!” c4Nói xong, 3hắn lại bđổi sang 02bộ mặt 48nịnh nọt, 7enói với d9Bảo Khâm: 1“Bảo gia, 0tiểu nhân cthấy gã dnày không 0thật thà 4chút nào, 1e rằng hắn cbnói dối, 9hay là để bftiểu nhân anhốt lại 6fthẩm tra 5fkỹ càng, 41nhất định acó thể 0bắt chúng 4khai thật.”
Chung aBảo Khâm a6liếc xéo 3gã, cười 6bkhoát tay: fc“Nhốt dlàm gì, achỉ tốn 0cơm! Lát 0nữa thả 3người ra…” 2Lúc nói, ebóng nàng 38cũng dần 5dần biến 5dmất.
Gã 60béo sốt eruột, vội 04vàng đuổi ftheo: “Không cphải chứ? 7Tướng quân 2ađịnh thả d7hắn thật? adTiểu nhân 96cảm thấy dbọn chúng e7tám, chín 50phần là 3gian tế…”
“Người 7nước Tần, 6dù là gian b8tế thì f3sao? Ngươi 7bthật sự amuốn dồn fTần Tu vào 4bchỗ chết b4ư?”
Tần 7Liệt nghe 2vậy, không 1bnhịn được 6lắc đầu. c3 © DiendanLeQuyDon.comSớm biết 28người ta 0căn bản ekhông muốn 6alấy mạng 3eTần Tu, 6hắn đã 15chẳng cần 6vội vàng ađuổi theo. 00 © DiendanLeQuyDon.comMay mà… 2may mà… 86Tần Tam 4dgia vẫn c2luôn lạnh 9alùng không 44biết nghĩ 42đến điều 36gì, đột fnhiên đỏ 8mặt. Đám 74thị vệ anhìn nhau abrùng mình.
Giải 2quyết xong cmọi chuyện, aTần Liệt bliền trở evề doanh 5dtrại Tây eXuyên, nhưng 17trước khi 3ađi, hắn 7đã để 12lại hai dtâm phúc fcủa mình 6ở đây. f © DiendanLeQuyDon.comTừ đó, 9mỗi tháng fahắn đều fnhận được e3“quân tình d5khẩn cấp” 1từ Hồng 3dCốc quan. 8 © DiendanLeQuyDon.comMãi cho đến demùa hè hai 25năm sau, cnước Trịnh 4truyền tin 1Chung Bảo 03Khâm được 7ban chết.
Khi eấy, Tần eLiệt bắt f2đầu đề 5nghị hòa 4thân. Hắn f0không còn 3trẻ, nếu 7cở trong 90kinh thành, ae đã bị 2Tần Đế 8ban hôn từ 3flâu, con 6cháu đầy e9đàn. Nhưng 5những năm dnày hắn 13dành phần 5flớn thời 26gian ở Tây 7Xuyên, ỷ bevào việc e9Lưu lão 08tướng quân bacòn sống, 54không ít dalần giận 7dỗi Tần 9Đế. Sau 0này, Lưu 7lão tướng 0quân mất 3erồi, hắn 7mượn cớ d6để tang 16không lấy 8vợ. Cứ 7như vậy decho đến 96năm hắn 2hai mươi 08tư tuổi, eTần Đế f9không nhẫn 15nhịn nổi 79nữa.
Chuyện fchôn nhân bcủa Tần eaLiệt không 0dễ định e0đoạt. Hắn 5nắm trong 3tay mười avạn quân 4Tây Xuyên, 0nếu thông 0fgia là một 7gia đình 0bquyền cao 9fchức trọng, cdkhó tránh d7khỏi dẫn c1đến triều 87đình không byên. Nhưng 3fnếu kết bthân với cmột gia e8đình bình 8thường, 7eTần Đế cfsẽ không 5đành lòng… 7dDù sao Tần 6Liệt cũng 02là đứa 41con ông ta 0yêu thương 2nhất. Suy d7nghĩ kỹ 8càng một 5phen, cuối 8bcùng ông cquyết định fechọn Thất 0dcông chúa 0nước Trịnh 4b- thân phận 0cao quý, 59tướng mạo 54xuất chúng, 63tri thư đạt 7lễ, đoan 1etrang phóng d9khoáng. Tập 5tục nước cTrịnh bảo b4thủ, con 89gái hiểu 1biết lễ dnghĩa, tốt 85hơn nhiều f0so với mấy d8cô nương ecđiên điên 5khùng khùng, ackhông biết 4xấu hổ dở Phong fthành.
Tần 4Đế càng 7nghĩ càng 6thấy đây 71là ý kiến 2hay. Ông 3thậm chí 11còn không ethèm nói 84với Tần 9cLiệt một 4ecâu đã 3lập tức 02sai sứ giả 0esang nước b6Trịnh cầu ethân. Đợi bđến khi 0Tần Liệt abiết tin, 8văn thư 9đính hôn 4giữa hai bnước đã 61xong.
Lần anày Tần aLiệt không 6hề nổi 9cáu với bTần Đế, fdtrên thực 93tế, hắn cbđang vì 6chuyện của 0cChung Bảo f1Khâm làm 1cho quay cuồng. 6 © DiendanLeQuyDon.comVừa mới 1abuồn bã 3vì tức 3giận nàng 2chết oan, 1rồi ngay 0asau đó nhận 61tin nàng 3được cứu 8sống, không 5biết phải b2làm gì mới fđưa nàng 5rời khỏi c7nước Trịnh, 38đến nước eTần… Chuyện 9nào cũng 0khiến hắn 3đau đầu.
Còn dvề Thất 7ccông chúa 9gì đó, 1chỉ cần 1hắn không 9muốn lấy, c2thiếu gì 00cách bỏ.
Cuối d5cùng, mọi bcchuyện xảy 67ra thuận celợi đến c2mức ngoài 1dự liệu ccủa Tần 4aLiệt.
Có 3alẽ là định 61mệnh, không 6ngờ Lương eKhinh Ngôn 9lại đưa 6nàng lên 9thuyền của 5đoàn người 7hòa thân. 8 © DiendanLeQuyDon.comSau đó, 3Thất công 15chúa đột 4nhiên chạy 41trốn cùng 26người khác, 5giúp hắn etiết kiệm 1rất nhiều c8sức lực. 5 © DiendanLeQuyDon.comCàng không bngờ tới dchơn là, 2Bảo Khâm 15bị gã Lý feKha Minh tráo 4mận đổi ffđào, trở 65thành thê 0ftử chưa 3cưới của 7hắn…
Ngày 1Mười bảy ftháng Tám, 1trời nắng.
Tần 3Liệt tập 13hợp hơn 9cmột trăm 56tướng sỹ 2quân Hắc cKỳ, nghiêm 1túc đi đón 1dthê tử e2của mình…