7b © DiendanLeQuyDon.coNhưng Bảo cKhâm từng 6nghe thấy 85những lời 8còn trắng ftrợn hơn c hế này, 1 ên không 4 ảm thấy 08 ì, vẫn 2 ỉm cười. 4 © D iendanLeQuyDon.com hấy sắc 6 ặt Tần ff iệt không 9 ốt, nàng 6 ội vàng 9 hạy đến 9 éo hắn.
Tần ad u cưới d gô Thúy e ình hồi 1đầu năm, d5 hi ấy Bảo 29 hâm và Tần 8b iệt còn 0cđang ở 37 ước Yên, 50 hông đích e6 hân đến 8 húc mừng 7cđược, 70 hỉ có thể 5bđợi về b inh rồi e3 ặng quà a au. Tần 97 u và Ngô e húy Bình 1 ình cảm e òa hợp, 68 rong phủ 10 hông có 41 hiếp thất a ào khác, bc ả hai đều 2khỏe mạnh, 9nhưng không 6fhiểu vì 26sao, thành 5thân đã 09nửa năm 1mà Ngô Thúy cBình vẫn 4chưa có 65thai. Tần 50Tu không 7sốt ruột, 4nhưng Tần c5Đế thì a8có, nhất 1là sau khi e7Tần Liệt 06dẫn Bảo 6Khâm vầ e4Kinh, Tần 4Đế không 1achịu được 9còn sai Tư 70Đồ đến 3“khám bệnh” 1cho hắn, achuyện này 3fkhiến Tần 5Tu vẫn luôn bkêu ngạo 7bị đả 16kích.
“Tư d4Đồ…” c7Tần Tu ghét 33nhất bị c2người ta 26nhắc đến 8achuyện này, b6nhất thời 4nổi giận, fvỗ bàn fdcái “bốp” amột cái, bmắng: “Ngươi 6thích đánh 98nhau có phải 73không? Nào ccđến đây…”
Tư f9Đồ chỉ 48nhướn mày, 7không trả 1flời.
Tần aLiệt híp 8mắt xem e5hai người 65họ đối 9đầu, không 43có ý định dgiảng hòa. 98 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 9đành đứng 6ra hòa giải, 00cười nói: ec“Nếu hai ddvị bất 12hòa ở Vương c0phủ…” 7bNói đến 02đây, nàng fchợt im e8lặng, cười e9như không a8cười nhìn b1hai người a2kia, ánh c0mắt sắc 4clạnh không cakém Tần bLiệt.
Tần 0fTu và Tư 4Đồ đồng bloạt lạnh 8người.
Đúng 03lúc đó, 41Ngũ Cân 3mang trà 9elên, khẽ 6fbẩm báo a1với Tần 3Liệt: “Vương 2gia, Thái 91tử và Nhị 3dđiện hạ 2đến.”
Không d7khí trong bphòng như 0bngưng đọng, daTần Tu và 1aTư Đồ 3nhìn nhau, 1bcả hai đều 9im lặng. 4e © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 79Tần Liệt 9ebình tĩnh, 8gật đầu 9nói: “Mau emời họ fvào.”
Tần 6Tu và Tư bĐồ là 9dngười đã 5fquá quen 32thuộc rồi, fenhưng Thái d6tử và Nhị 9điện hạ a5thì không b2nên Bảo 6bKhâm không dathể ở bbđây nữa, enàng gặp 6mặt chào 08họ một 4dtiếng rồi 0emượn cớ 8rời đi.
Sức 2khỏe của 42Bảo Khâm e5rất tốt, 0dkhông có etriệu chứng 1fgì khác 4lạ khi mang fthai, chỉ cfhơi buồn 38ngủ. Sau 4khi nàng 3dặn Thanh 7Nhã bảo 0đầu bếp 54chuẩn bị aít trà cho 3bkhách, liền 57quay về 5phòng nghỉ e7ngơi. Ngủ 30không biết e9đã bao lâu, 5đến khi 5nàng mơ bmàng thức dgiấc, mới 6phát hiện bbên cạnh 82có người cnằm nghiêng 20về phía 4này, cả 2bngười cơ 6hồ chui fvào lòng 6nàng, hơi 7thở vừa 5ôn hòa vừa bấm áp, 7sống mũi 88chạm vào 6fcổ Bảo fKhâm có 3cảm giác 06âm ấm.
Nàng 7hơi động ebđậy, Tần a8Liệt liền cthức giấc, 5mở mắt, 4mở màng: 26“A Bảo…” 9Hắn thì 25thào một 6câu, rồi 7etừ từ b4nhắm mắt, 7drồi lại 6chậm rãi 9cmở ra: “Nàng 3đói bụng 2echưa?”
Thế alà hai người 2ngồi dậy 2rửa mặt, 8Thanh Nhã 6cđã đứng c8chở hầu 2hạ bên 6ngoài, sau 2khi vào liền 2dhỏi họ f1muốn ăn 0acơm ở đâu.
Bảo dKhâm gạt 7tóc, nói: 0“Họ đều 4đi hết 1rồi?”
“Đều 56đi hết 0frồi!” 71Dáng vẻ 1Tần Liệt 70có chút 91thiếu kiên 90nhẫn: “Người 0nào cũng b0không yên, c6ta chẳng 2thèm để ffý đến 3họ.”
Bảo bdKhâm chỉ 2cười, trong 3lòng rất drõ, tuy Tần 2Liệt không 3ham muốn 7gì cái vị 5atrí kia, aenhưng nếu 19muốn cướp 2về thì 0thừa sức. 4b © DiendanLeQuyDon.comSuy cho cùng, bcũng là 86do binh quyền dgây họ. 10 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 0ftrong đám chuynh đệ, 3hắn và f
May 02mà Tần f6Đế vẫn 6còn tin tưởng aTần Liệt, fnếu không 5đã thu hồi 5dbinh quyền ctrong tay 3hắn từ 74lâu rồi. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng dù d2Tần Đế cecó buông 2tay, Tần bLiệt cũng 15không thể aphụ lòng 8bông, cho benên hai năm fnay hắn 9dần dần 97giữ khoảng 5cách với 3bThái tử fmột chút, 82trong lòng dhắn nghĩ 4thế nào 2không nói, 9cnhưng ít 9nhất đã ffthể hiện 7ngoài mặt. d © DiendanLeQuyDon.comCũng vì 20vậy. Nhị a1Hoàng tử acmới cho a6rằng mình 5vẫn còn d1cơ hội, c9nghĩ mọi 72cách lấy clòng hắn.
“Một 34đám người f1ai cũng có f4lòng riêng 11lại cứ 3fthích bày 44đặt tình 4dnghĩa huynh feđệ này 7nọ, ta chỉ anhìn thôi bmà phát 4mệt.” 17Tần Liệt dbôm eo Bảo dKhâm, vuốt fbve chiếc 71bụng còn 31chưa thành 6hình của 8nàng, vẻ 81mặt xúc d7động vô 2ngần: “Con 9dfb0 eta vẫn là aetốt nhất, 06đợi con 5ra đời, dngày ngày bata sẽ ở cbên con, 1ai đến 4phủ cũng emặc.”
Bảo 8Khâm tựa 7vào lòng fhắn, thấp fbgiọng cười ffnói: “Thế b9cũng được, cđến lúc 7ấy chúng eta sẽ tới 3biệt viện 58ở, nhàn drỗi ra ngoài fatản bộ, acâu cá. b0 © DiendanLeQuyDon.comĐợi con flớn một 2fchút, chàng 2sẽ dạy fcon đọc 21sách viết 4bchữ, cười 6fngựa bắn 7tên. À, 68còn có con 9fgấu Ngốc 9Ngốc kia bnữa, nuôi 78nó trong fdbiệt viện 7suốt mấy 2atháng không agặp, không adbiết có 11còn nhận 6ra chúng 6ta không…”
Hai e5người càng 8nói càng fhăng say, 8quên cả căn cơm, 7mãi đến 6khi trời c1tối, Thanh f1Nhã chạy 0cđến nhắc 82nhở, Tần 67Liệt và d0Bảo Khâm 3mới bảo 7người dọn 74lên.
Bữa 5ecơm kéo 66dài đến 10giờ Tuất. b © DiendanLeQuyDon.comCơm nước dxong xuôi, 9Tần Liệt abđỡ Bảo f9Khâm ra sân e6đi dạo, 9bmới đi 0được một 8vòng, Thanh e3Nhã chạy 0đến báo, c9Tứ Hoàng 4ctử cầu 22kiến.
Bảo bKhâm nhoẻn 7miệng cười: 91“Đúng clà huynh bđệ, người cnào người 5nấy đều 47chọn đúng 0ngày hôm anay đến.”
Tuần 2trăng mật 4ngọt ngào 0bcủa họ 45bị hết 5người này 5đến người e4khác làm 6phiền, Tần 5eLiệt đã 5tức giận 47sẵn, bây cgiờ càng 85khó chịu dra mặt, 5cgiống như bbgiông tố 1sắp đến. 3a © DiendanLeQuyDon.comRa đến aesân trước, 1nhìn thấy 5bbộ mặt 4ủ rũ phơi 5sương của cTứ Hoàng 38tử, hắn amừng thầm bftrong lòng.
Tần 3Liệt còn 7bchưa lên 7ctiếng, Tứ aHoàng tử 0đã quỳ 10xuống, gào ckhóc: “Tam f2ca cứu đệ 65với…”
Tần 1Liệt cười 0flạnh, đá 88văng cửa 6thư phòng bbra, sải d1bước vào a4trong. Tứ 6Hoàng tử 13buồn rười 56rượi theo 2sau, trên d7mặt hoảng 4loạn không byên.
“Sao? 89Chẳng phải fatrước kia 90to gan lắm 3sao, giờ 6lại đến 9cầu xin 0ta cứu mạng?” d7Đôi mắt fnhư chim 2ưng của 09Tần Liệt 48nhìn thẳng 26vào mắt 50Tứ Hoàng d8tử, trong femắt giá 27lạnh thấu 90xương, không d5khí lạnh 4flẽo lập 2dtức bao cdtrùm lên a6người Tứ 5dHoàng tử 5khiến hắn 5fgần như ckhông dám 5mở miệng.
“Tam 94ca…” Tứ 1Hoàng tử 8ngẩng đầu, cbkhuôn mặt 29ẩm ướt: 1“Đệ sai 3rồi! Tam c8ca muốn edđánh muốn achửi đệ 36đều không foán, chỉ 01xin huynh 6hãy nghe b5đệ nói 0hết.” 3Hắn khóc 5đến mức 92hai mắt 33đỏ hoe, cenước mắt 4bnước mũi b3không ngừng 3erơi xuống, etrông thảm f9hại vô acùng, đã fkhông còn aadáng vẻ fnho nhã ngày 7thường.
“Tam f2ca rất được 2Phụ hoàng d9yêu thương, cfmuốn gió 38được gió, 9muốn mưa 2được mưa. 01 © DiendanLeQuyDon.comCòn đệ, 1vì mẫu f3phi thân e7phận thấp dakém, từ 1anhỏ đã abị ném acho người a7hầu trong 17điện phía 90Tây nuôi bdưỡng, e4mãi đến banăm mười atuổi mới f8được gặp 5Phụ hoàng 0một lần. be © DiendanLeQuyDon.comBọn nô f5tài trong 5hoàng cung bchỉ yêu 6quyền lực, 6đệ là 49Hoàng tử 72bị thất f2sủng, không 9equyền không 67thế, cuộc 2sống mỗi cfngày còn dchẳng bằng 23người dân d2bình thường. 52 © DiendanLeQuyDon.comNhẫn nhịn 2emãi đến 5năm hai mươi actuổi xuất 71cung, chia 8bphủ, nhưng fVương phủ 4ccủa đệ btrống trơn 9akhông có 0gì. Mỗi enăm được bcấp năm f9nghìn lượng 99bạc, đâu dđủ cho e6trăm người 5trong phủ achi tiêu, abất đắc cdĩ đệ fđành phải 3dđi tìm người 4làm ăn buôn b5bán, muốn 95kiếm chút 43bạc dùng. 4c © DiendanLeQuyDon.comNào ngờ, fcó kẻ to agan bằng etrời, dám 0buôn lương athảo với f8nước Yên, e1bị người 0ta bắt thóp. d © DiendanLeQuyDon.comTam ca cũng abiết tính 3Phụ hoàng, 2nếu người 74biết chuyện, bfsợ rằng asẽ không 7thèm nhận dđứa con 33trai này f4mất. Đệ 50không còn dacách nào, eđành nhận fblời người cta, cho hắn 2vào phủ f5làm thị 7vệ. Nhưng 5mà Tam ca, 86đệ thật 9sự không 40biết hắn eblà người 4họ Hạ, 7bnếu biết, 5đệ...”
“Đủ 4rồi!” eTần Liệt 8blạnh lùng 5ngắt lời, fftức giận 09nói: “Ngươi 5có chuyện 8csao không dcdám đi tìm f6Phụ hoàng? fSao không dđi tìm Thái 90tử? Dù ddvẫn không cđược, fbsao không 9atới tìm 36ta? Lẽ nào atrong lòng 1ngươi, ta b2là kẻ tiểu d4nhân bỉ 1eổi thích 6dném đá 4giấu tay? fNgươi xem 36mình đã dcgây họa d8lớn thế ffnào? Nếu 96không phải 84Vương phi 6dmệnh lớn 2fphúc lớn, 00chỉ sợ 31đã chết abao nhiêu alần trong 4tay đám 5người họ cbHạ. Bây agiờ ngươi 76đến đây 04khóc lóc 0còn có ích 0gì?”
Tứ 6fHoàng tử 49không phản 4bác được, bchỉ biết eôm chân 3Tần Liệt 7khóc rống.
Tuy 01trong lòng 68Tần Liệt 4fgiận đến ecực điểm, bnhưng vẫn 1nể tình 8huynh đệ, 8mắng hắn 2một trận 3erồi thôi, fkhông truy 0cứu nữa.
Sau e8khi mắng 1bvào mặt edTứ Hoàng 2tử xong, 4trong lòng bTần Liệt 1cảm thấy 9fthoải mái ahơn nhiều, 32lúc này bcmới quay dvề chuyện 5cũ, hỏi: 3f“Ngươi 3lại gây b6ra chuyện 6gì?”
Tứ dHoàng tử 57vội vàng 6lau nước 96mắt, hít e1một hơi, 69nức nở 7trả lời: 76“Lúc trước b1Tam ca bắt 4con trưởng d8nhà họ 3eHạ về aKinh, nước 50Yên gửi... 3 © DiendanLeQuyDon.comgửi thư ađến, bảo 9đệ giúp 11cứu người. d © DiendanLeQuyDon.comNếu không, b1liền...liền f2đem chuyện 59đệ tự 3ý buôn bán 49lương thảo 6bbố cáo 0bthiên hạ.
Tần 4Liệt vốn 4không có 8ý định 82lấy mạng aHạ Lam Hi, 95lần này 92thuận nước 64đẩy thuyền, 8enói: “Người, ata có thể 4tha, nhưng bcngươi bảo 3chúng đem 8ftiền đến 6chuộc. Cả ccđồ của bangươi nữa, ctốt nhất 2đem tất 88cả lấy btrong một 6lần. Ta 6ecó thể 7giúp ngươi 8elần thứ 2nhất, chứ 63không thể f8giúp ngươi dlần thứ dhai. Nếu 2để ta biết 82ngươi còn 1làm chuyện 15không nên 55nữa, không 5cần chờ a0Phụ hoàng, 3ta sẽ bắt 4bngươi trước!”
Tứ eHoàng tử d8được Tần 1Liệt hứa 83hẹn, lập 33tức vui csướng, 6vội vàng dvái hắn 4dmột vái, fccảm động arớt nước 8fmắt: “Tam fca, cứu eđệ một efmạng, sau 0cnày đệ afnhất định bbsẽ báo 61đáp!”
***
Bảo 5dKhâm ngủ dbmột giấc, 5khi tỉnh 5dậy thì 0nghe thấy dtiếng Tần 2Liệt vào ephòng, tiếng 2sột soạt 6rất nhỏ, brõ ràng cblà hắn 47cố gắng 8nhẹ nhàng.
“…Ngủ 7rồi?”
“Thưa 36vâng, đầu 3giờ Hợi, 38Vương phi 3nằm nghỉ, flúc này 89chắc đã fdngủ say a3rồi.”
“A 1Liệt...” 7Bảo Khâm 0ngáp một 1fcái, khẽ e5gọi tên dhắn.
Tần 1Liệt vội bfvàng trả bclời: “Ta ađây ta đây! dcVừa uống 91ít rượu, 3ta đi rửa 06mặt rồi fetrở lại.” 3Lúc sau, 6lại nghe 3thấy tiếng engười hầu 3mang nước 71tới, tiếng 95nước ào 32ào, Bảo dKhâm nhắm demắt suy 0dnghĩ, nhưng 11rốt cuộc 1vẫn buồn e7ngủ, đầu bbóc mơ hồ, 8lại cuộn d1tròn thiếp 80đi.
Trong 52lúc mơ màng, 7bnửa giường c4bên cạnh 6chùng xuống, 57cơ thể 6ấm áp lẻn 5vào chăn, bmang theo dchút hơi 4nước và 1cmùi rượu 61nhàn nhạt, 8nhanh chóng 3chui vào 5lòng Bảo 6cKhâm.
“Ư...” e1Bảo Khâm 9bhé mắt, b6khàn giọng 8fhỏi: “Sao a5Tứ đệ 1lại đến?”
“Nàng 9đoán xem.”
Bảo 01Khâm vươn 9btay nhéo elên mặt 6fhắn, hắng 9giọng: “Đêm b0rồi, thiếp 09không muốn fđộng não!” eNói xong, 07nàng lại 46bồi thêm 09một câu: 60“Có phải dvì chuyện cHạ Lam Hi bkhông?”
Tần 73Liệt buồn 8bực xác 3nhận, không 5nghe ra là 19vui hay buồn: 11“Hắn bị 16nhà họ d2Hạ uy hiếp bnên cầu b7xin ta cứu 3hắn.”
Bảo 1cKhâm dụi dmắt, gần fnhư thanh 1atỉnh, nhướn 3mày hỏi: c“Chàng ađồng ý 4rồi?”
Tần cLiệt “ừ”, 20lại nói: 9“Chuyện c8giữa hắn 89và nhà họ bHa ta đã dđiều tra 3từ lâu, fmấy năm d7trước hắn 3lén lút c0phải người cđến nước b7Yên buôn 76bán, bị 5Hạ Lam Thanh 36nắm thóp 6nên mới 2fnhân cơ 62hội trà 37trộn vào d5nước Tần. 3 © DiendanLeQuyDon.comTa sẽ giao 07Hạ Lam Hi 2cho hắn, 8kết thúc 55chuyện này...”
Buôn ebán hàng 2gì mà để a8người ta enắm thóp? 7Lương thực? bVũ khí? 8Bảo Khâm fdnghĩ thầm 7trong đầu, 12khẽ hỏi: f“Không 6ngờ Tứ f1đệ cũng 86lớn mật bdthật.”
Tần bLiệt cười 1khổ: “Tứ eđệ... hắn... d4 © DiendanLeQuyDon.comây dà...” 93Bàn về c2tái cán 6tướng mạo, 2hắn không 42kém chút 8nào. Đáng dtiếc mẫu b1thân xuất dethân thấp 55kém, nên 5không được dTần Đế 14yêu thích anhư những 01huynh đệ 83khác. Hắn d2lại không 01cam tâm bị alấp bóng 7nên làm 37việc khó 1ctránh không f7có chừng c8mực. Ngày btrước Tần bLiệt luôn 1muốn giáo 4huấn Tứ dfđệ không 26biết phân bbiệt nặng 90nhẹ của bmình, nhưng athấy hắn ethật sự cbrơi vào 31đường acùng, lại 96không nở 7ra tay.
“Dù 9dsao cũng 32là huynh d0đệ một 8anhà, hơn aenữa, hắn fcòn chủ bcđộng đến anhận lỗi...” 5Tần Liệt 61đưa tay 8fôm Bảo eKhâm, tiếng 41nói ngày c0càng nhỏ, 9dmột lúc 95sau đã chìm 1fvào giấc 0ngủ. Bảo 1dKhâm nghe 2thấy tiếng 9hít thở fđều đều 3thì khẽ 44cười khổ. 98 © DiendanLeQuyDon.comAi nói Tần 50Liệt thâm bdtrầm tàn fnhẫn? Thật 8ra hắn là 37người dễ 5mềm lòng dnhất.
Hai 9người vừa 8dđại hôn, 49Tần Liệt 28được nghỉ dmấy hôm, 6acả ngày 37ở lì trong 9phủ không 0đi đâu, 09mãi đến bbkhi Tần eĐế triệu 4ekiến, hắn emới chịu 7thay y phục 72ra ngoài. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhi về, 8sắc mặt 58Tần Liệt 5bkhó coi vô ecùng.
“Chàng 9sao vậy?” 54Bảo Khâm dbảo đám 4da hoàn ra 4ngoài hết, 4tự mình aerót trà 6cho Tần aLiệt.
Tần 8Liệt đã 4được phong 92làm Thân 60vương, theo 1lý mà nói 4engười hầu 8trong phủ 9bcũng phải 9nhiều lên, 9nhưng hắn 2rất khó echịu khi baphải giữ cmột đám 4người vô 0cdụng, bèn 8đuổi đi 7bhết, chỉ 9để lại 7một số cngười theo 7chầu đã 50lâu, Vương dphủ cũng atrở nên ethanh bình 8hơn nhiều. d © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên bBảo Khâm 3dù sao cũng 0là Vương 28phi, ngày 4fthường dở trong 2phủ thì 3không sao, 33khi ra ngoài 02mang theo e8mình Thanh 8Nhã, sợ 1sẽ bị 2người khác 74cười chê, anên hắn cmới chọn 0bốn, năm 75a hoàn giao fcho Thanh 1cNhã dạy 0fdỗ, khi 30nãy đúng bfdịp Thanh aNhã dẫn 79a hoàn đến 7echào hỏi 2nên phòng 1ađông người.
Tần 8Liệt ngồi f4xuống ghế, 9rót trà f8tu ừng ực, 70mặt mày cu ám, nói: a“Tháng fsau đi săn 2mùa thu, fPhụ hoàng 82bắt ta phải 43đi!”
Hắn 33đã sớm 3lên kế 6choạch, đợi eTần Đế 3và mọi 6người đi 57hết, hắn 0sẽ đưa 23vào Bảo dKhâm đến ebiệt viện ffsuối nước 0nóng ngoài bthành. Bây bgiờ Bảo 8Khâm còn fnhẹ cân, dra ngoài 8vẫn xem cnhư dễ 3dàng, đợi 5fkhi nàng 83trở nên 7enặng nề, bmuốn đi 16cũng khó. 5 © DiendanLeQuyDon.comHôm nay, b0trên đường evào cung, 8aTần Liệt acòn nghĩ cxem nên nói 3chuyện này 4với Tần 4aĐế như 4thế nào, 0ai ngờ hắn 5dcòn chưa 53nói, Tần fĐế đã 9chặn luôn csuy nghĩ 3ecủa hắn!
Thấy 08Tần Liệt 8avì vậy 4bkhông vui, 3Bảo Khâm 4vừa buồn ccười vừa fcảm động. b © DiendanLeQuyDon.comNàng vỗ 5vỗ vai hắn, 3an ủi: “Nếu 0bPhụ hoàng 9đã quyết 04định, chàng ccứ làm btheo đi! dCũng chỉ 5nửa tháng 73thôi, thiếp 2ở nhà có 6Thanh Nhã 4bên cạnh. f7 © DiendanLeQuyDon.comRảnh rỗi 0có thể 2đến phủ dNgũ đệ eftìm Thúy b8Bình nói f7chuyện.”
Mấy bbngày trước 0Tần Đế ccòn chế 9nhaọ Tần 7Tu bất lực, b0hôm qua Ngô e2Thúy Bình fđã có tin bvui, trong d8phủ trên bdưới hỉ 1hả, Tần 07Tu hứng 28chí đến c9mức cả 0angày há cbmiệng cười, cgặp ai cũng 6nói chuyện 24sắp được a0làm cha. 3a © DiendanLeQuyDon.comNgô Thúy 1Bình mới 4mang thai, 0sức khỏe 30chưa ổn 41định nên 7cũng không c3thể đi dsăn.
Tần 8Liệt vẫn 7thấy khó cchịu, mấy 1dngày sau e4vẫn nhắc 5mãi chuyện 8bnày. Hắn dcòn vào 79cung nói cchuyện với 6dTần Đế 63hai lần, 9khi trở 9về sắc bmặt nghiêm 98trọng hơn crất nhiều. a9 © DiendanLeQuyDon.comĐêm trước 2khi đi, Tần cLiệt ngồi 83nói chuyện 3với Bảo bKhâm đến cetận khuya. 2 © DiendanLeQuyDon.comHôm sau, e6lúc ra khỏi 0fcửa hai 54mắt hắn 7exuất hiện 5quầng thâm, 9bị Tần 0Tu chế giễu.
Tần e1Liệt vừa eđi, Vương 86phủ liền 8trở nên 46yên ắng. 31 © DiendanLeQuyDon.comHai ngày 3đầu Bảo 0dKhâm ở 6lì trong edphủ, nhưng 5esau đó không eachịu nổi e5nữa. Nàng 6nhớ hiện 5fgiờ Ngô 0Thúy Bình bcũng nhàn 5rỗi ngồi dcnhà nên 6đi tìm nàng 7ấy nói 6echuyện.
Do 0ra ngoài bnhiều lần, fBảo Khâm 5chợt nhận cthấy không 5khí trong 0Kinh thành 99có điểm ekhác thường, 28cụ thể 91là gì nàng dfkhông rõ, enhưng cuộc 7sống trong b9quân đội dđã rèn daluyện cho 6nàng trực cfgiác nhạy 9bén, giống 4enhư bản 5năng mãnh 8liệt của 9dcác loài 7động vật, e9có thể 28cảm nhận c8nguy hiểm.
Tần 9Liệt không fở trong 0Kinh thành, c5Tư Đồ 17cũng không, fbBảo Khâm 3dkhông tìm d9được người 95bàn bạc. be © DiendanLeQuyDon.comNghĩ cả fcbuổi tối, 0dnàng quyết dđịnh viết 3thư cho Tần 1Liệt, còn f5nàng vừa 8sáng sớm 59hôm sau liền 3kéo Ngô 5eThúy Bình f9vào cung, 4clấy cớ dđi thỉnh 5dan Hoàng dehậu, thực 05tế nàng anghĩ chỗ 51Hoàng hậu 66là an toàn 5nhất.
Theo 3flệ cũ, fhàng năm aHoàng hậu 05sẽ cùng 49Hoàng thượng 4đi săn. 43 © DiendanLeQuyDon.comNhưng năm 69nay Hoàng 3dhậu không 5khỏe nên 42ở lại 79trong Kinh 3thành. Đồng fthời, người 18lại còn ccó Văn Quý 5phi vốn 4được Hoàng 6đế vô bbcùng sủng 9aái. Từ 5giữa tháng bMười, thân 2thể bà fấy không 7bkhỏe, cũng 48không biết b9bệnh gì, cnhưng tinh e9thần rất 8tệ. Nhị b7Hoàng tử 5còn đặc bbiệt vì 32chuyện này 8đến xin dTần Đế 88lượng thứ, bekhông đi 8săn, ở 8lại trong athành chăm e4sóc mẫu 4phi.
Do 84Tần Liệt d6và Thái btử giao e8tình rất 6ctốt, Hoàng e6hậu đối 0fxử với cBảo Khâm 2cũng khách a0sáo vô cùng, 42nàng vào 2cung thỉnh 04an bà cũng 03không có 1gì phải emiễn cưỡng.
Sức akhỏe của aHoàng hậu fkhông đáng b3ngại, nghỉ 3ngơi vài ehôm sẽ e4khỏi. Hôm 3nay, Bảo a6Khâm và 6fNgô Thúy 3cBình cùng 2bvào cung 0thăm Hoàng b8hậu, nên ctrong lòng 69bà rất abvui, hàn 38huyên một elúc liền 4nói đến 2echuyện mang 7thai. Ngô 8Thúy Bình 06thì không c3nói làm 6gì, nàng a7có mẫu 5thân ở 6eKinh thành 05chăm sóc, 1nhưng Bảo 6Khâm một 5thân một emình, không 46hiểu tẹo bnào mấy 3chuyện sinh 7enở. Tần eLiệt tuy dcó mời 2bà vú kinh bnghiệm phong 26phú đến 5chăm sóc, 8nhưng dù 46sao vẫn dfkhông phải 2trưởng 74bối, đâu 2bằng lời 62dạy của 7Hoàng hậu.
“…Không 4phải thai 2cnhi càng ato càng tốt, 6anếu quá b3to, khi sinh dasẽ rất 95khổ...” b2Dù gì cũng 34là chuyện e2vui hiếm 8ecó, Hoàng c5hậu rất cecó tinh thần, detỏa ánh eahào quang, eđâu còn 2dáng vẻ 11ốm yếu cfbệnh nào.
Bảo 4Khâm cũng 6gật đầu d1cười theo. 5c © DiendanLeQuyDon.comNgô Thúy aBình mở 93to mắt, dnhìn Hoàng e5hậu chớp 13chớp không bngừng: “Hôm 0trước mẹ 6con nói khác...”
Thấy 2hai người dcchăm chú cnghe, Hoàng 8ehậu giống efnhư tìm 2thấy niềm avui, sai cung anữ đi tìm equần áo 94ngày trước 01bà mặc fkhi mang thai e4đến, chia 1cho họ hai 8cchiếc, nói a8là vật bcát lành.
Hoàng 8hậu giữ f5Bảo Khâm 49lại ăn 4dcơm trưa, anàng không btừ chối, b9ở lại 8cùng Ngô 0Thúy Bình, 9Ngô Thúy 8Bình mới 9dcó thai, 53nên mẫn 4cảm với bđồ ăn, 3còn Bảo 0Khâm khẩu 2dvị rất a8tốt, nàng 72ăn liền 0chai bát cơm, f4uống một 76bát canh 4dmới thôi. 20 © DiendanLeQuyDon.comSau đó, d4cung nữ d9mang bánh 1ngọt đến, fnàng lại e4ăn nửa 6miếng bánh 3thật to, cakhiến Ngô 49Thúy Bình 39trợn trong d8mắt.
Hoàng 53hậu không 5ngừng khen 13Bảo Khâm: 2“Ăn được 6là tốt, 74ăn được e2là tốt!” 1bNói rồi, fbà nhìn eBảo Khâm d6từ trên 9xuống dưới, 0căn nhiều 5như vậy 0asao vẫn 29không béo a1lên tẹo 5nào, còn 25gầy hơn 71cả Ngô 6Thúy Bình.
Cơm axong nghỉ 2ngơi một 2lúc Bảo 5Khâm mới 4dđứng dậy, c7xin phép 5ra về. Nhưng 1nàng còn a1chưa mở f8miệng, cung 31nữ hầu fdhạ bên 7ngoài đã 8bhoảng loạn 9chạy vào, 8mặt mũi 0trắng bệch, achạy đến 5chỗ Hoàng 61hậu, thì 4thầm gì bfđó. Hoàng 9hậu nghe a7xong tái cmặt.
Liệu…liệu 9có phải 64đã xảy 3ra chuyện 6agì?
“Đóng 96cửa cung blại, ai 7cũng không 9được vào!” 95Sau khi kinh 21hãi, Hoàng 1fhậu nhanh 0chóng bình ftĩnh lại, ecra lệnh arạch ròi: 51“Nhị Hoàng c4tử mưu 84phản, có 4dý đồ bức bvua thoái 85vị. Mau cftruyền lệnh 5cho cấm d8vệ quân a6đến cứu 3giá, đồng 9thời truyền 5tin đến f7doanh trại 0engoài Kinh dthành, lệnh 52cho Khâu edtướng quân 7dẫn quân 4ađến bãi 78săn cứu 96giá...”
Nhị cHoàng tử b2thật sự a0tạo phản aarồi!
Tuy 1bBảo Khâm 4cảm giác dbtrong thành 1fsẽ nổi 3phong ba, 70nhưng không angờ Nhị 24Hoàng tử 4lại to gan eđến vậy, a7hắn dám emưu phản. 17 © DiendanLeQuyDon.comTheo lý mà 8enói, hắn 9và Thái 3etử như 6nước với 23lửa, nhưng 0Tần Đế 3đối xử 3với hắn 7không bạc, ehơn nữa 8Tần Đế 67vẫn đang asung sức 1ít cũng f5phải tại dvị chục 4bnăm nữa. 3 © DiendanLeQuyDon.comSao Nhị bHoàng tử 2lại suy 54nghĩ không 07thông, tự a2tìm đường 7chết!
Nhưng e9đây không acphải lúc 6phân tích bvấn đề 37này. Nhị 58Hoàng tử eenhất định c0đã có âm 00mưu tạo 67phản từ 3trước, ccó lẽ chuyện 4fVăn phi bị 52bệnh là 1acố ý, tất 8cả chỉ 5nhằm được b7ở lại 2aKinh thành 0dễ dàng a4hành động. 6 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 7không chỉ ccó Tần 55Đế không 5ở đây, 3ngay cả d4Thái tử, eeTần Liệt 2và các vị 3aHoàng tử b8khác đều ađến bãi 14săn, hắn 0có Văn gia 1bgiúp đỡ, amuốn chiếm 3Kinh thành dcũng là e0điều có d7thể. Nếu 16hắn thật 08sự khống fcchế được 0aHoàng hậu dbvà mọi fngười, 6sợ là Tần 3Đế và 6Thái tử 25sẽ phải fde ngại.
Nghĩ 62đến đây fBảo Khâm athầm thấy fmay mắn. 6c © DiendanLeQuyDon.comMay mà nàng 85kéo Ngô 38Thúy Bình d5vào cung, 8nếu không 1chỉ e giờ eđã rơi 6vào tay Nhị 4fHoàng tử. 88 © DiendanLeQuyDon.comDù sao nơi 5này đâu dđâu cũng facó thị 30vệ canh 8cgiữ, lại 9toàn là 2tâm phúc a1của Tần 7Đế, dù fNhị Hoàng 0tử sẵn 9có mưu đồ 53cũng không 86thể tấn 74công bọn chọ trong 5evài ngày.
“Nương 48nương!” a1Bảo Khâm cdsuy nghĩ bfrồi nói dthêm: “Bên b4Tây Tam Sở 01còn mấy b9vị Điện 93hạ và Công 5chúa, có cphải cũng bgọi đến c6đây? Còn b0có Văn Quý 50phi...” aNàng ngẩng 6đầu nhìn 1vào mắt 13Hoàng hậu, 6ánh mắt 26trong vắt: 60“Sức khỏe 39Văn phi nương 1fnương không 3tốt, nếu abiết bên 9fngoài náo floạn, e efsẽ bị 6ddọa sợ 14hãi. Mong 2fHoàng hậu 3cđón Văn 4bQuý phi đến 3đây để 7tránh rắc 6arối.”
Hoàng bhậu đương bnhiên hiểu 16ý nàng, 72suy nghĩ 91một chút 82rồi sai cngười hầu bđến cung eDụ Khánh, 90nơi Văn dQuý phi ở 59luôn.
Còn 8ở Chính d5điện bên b2này, lập etức có 5thị vệ 1fbao vây, 3ebảo vệ 2cả tòa 1đại điện.
Một 7lúc sau, 6angười hầu 45được sai a7đi đón feVăn Quý 7phi về báo 23Văn Quý 85phi không 62khỏe, nhất fquyết không 37chịu đi. 1 © DiendanLeQuyDon.comHoàng hậu anghe xong dthì phiền a4muộn, nhấc a9chén nhấp 37ngụm trà, 2nói: “Hừ, c1một lũ evô dụng! d5Sai các ngươi 0đi mời 0emột người 7cũng không 7xong, hay 78là bản 3fcung phải ctự mình 00đi?”
Đám d5người hầu e1lần lượt 9cquỳ xuống, bkhông dám 50hé răng. f © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 15trông thấy, emỉm cười, 2nói xen vào: 1“Hoàng 6hậu nương a0nương đừng 81tức giận. c4 © DiendanLeQuyDon.comChắc hẳn 2Văn Quý b6phi cũng 65không biết b1ngoài cung 8xảy ra chuyện, d6bệnh nặng ckhông muốn cedi chuyển cnên mới 7atừ chối. 3 © DiendanLeQuyDon.comChi bằng cđể con 3bđi nói chuyện 1với nương 4nương, đảm 8dbảo sẽ ađưa được 7người đến 45đây.”
Hoàng 4hậu nghiêm aftúc nhìn fnàng, dáng 6evẻ dịu 36dàng hiền 1hậu đã abiến mất, bbắt đầu axem xét đánh 0bgiá, một f1lúc sau bà 6mới mỉm 49cười, ôn 39hòa nói: 2“Vậy con 55dâu đành 10vất vả crồi!”
Bảo aKhâm lĩnh 1chỉ đứng 7fdậy cáo 52lui, trước bbkhi đi nhìn asang Ngô dThúy Bình, d8gật đầu 26trấn an c0nàng ta.
Văn 27Quý phi là 4sủng phi 1của Tần 40Đế, Dụ 1Khánh cung fđương nhiên bacách Chính 41điện không 22xa, Bảo a2Khâm đi cmột lát fliền tới bdcửa. Bên 10ngoài có f8thị vệ 8canh gác 87nhìn thấy 3nàng dẫn 7theo một cbđoàn người dlũ lượt ađến, trên 96mặt chúng 51liền hoảng 1loạn, giữ 1chặt cửa, 6bnói: “Văn c8phi nương 1nương không 8dkhỏe, không dmuốn gặp 2ai, xin các bvị trở 92về cho!”
Bảo 04Khâm không a7buồn nhìn 81họ một 0ecái, nhấc 1chân đi 4tiếp. Đám 3người hầu ethấy thế d2vội vàng c9nối gót bdtheo sau, fđám thị dfvệ trông 1thấy họ 4akhí thế 0như vậy, 5fcũng trở enên bạo 05gan hơn, aexông lên ctrước đẩy 4đám canh 90cổng ra, cmở rộng 9ecửa, cung 1kính đưa eBảo Khâm 7vào trong.
Ở 53trước mặt 5Hoàng hậu, 9bBảo Khâm b4vẫn còn 9dịu dàng, abnói năng f4hành động dkhông quá 53dạn dĩ, banhưng đến 78Dụ Khánh 2acung, nàng dkhông cần 72phải diễn 5fkịch nữa, 31dứt khoát 63xua tay, cao e5giọng nói: 2b“Hoàng dhậu nương 9nương có 30khẩu dụ, 8trong cung 2bị cháy, 1nhanh chóng d1đưa Văn 7Quý phi đến 2Ninh An cung 48lánh nạn.”
Nàng 48vừa mở 3miệng liền 03bịa chuyện, 9Thanh Nhã deđã quen 64rồi, nhưng 2đám người c5hầu cung c7nữ thị 4vệ đều 78sững sờ. 6b © DiendanLeQuyDon.comCó thể 67ở bên cạnh 30hầu hạ 5dHoàng hậu 4dắt không 2phải kẻ 6ngốc, ngơ angác chốc 3lát họ 1nhanh chóng b3bình tĩnh 39lại, vội 1vàng xông 5vào Dụ 96Khánh cung delàm việc a5theo “khẩu 61dụ của dHoàng hậu”.
Văn 5Quý phi ỷ 57vào việc f1Hoàng hậu 05không dám e7cậy mạnh 3nên mới falên mặt 1bnhư vậy, b9giờ thấy 9cBảo Khâm 0không thèm 8fcoi nàng bfvào trong 3mắt chút 2nào, lập 1tức giận 4run người, 5chỉ vào 3aBảo Khâm 9fmắng: “Ngươi…to egan! Dám 17đến làm 2bừa trong 65cung của eta!” Nói 5rồi bà 7lại quát bđám cung 97nữ thái 0giám trong aDụ Khánh 5bcung: “Các 38ngươi chết 7hết rồi fà? Dám mặc 9akệ người 9khác tới 8đây làm floạn?”
Bảo 9Khâm nhướn 8cmi, chậm 1rãi bước 39đến bên 8fcạnh Văn 15Quý phi, 2thì thầm avào tai bà 1dta: “Quý fphi nương e8nương, trong 15lòng mọi 9người đều 5rõ, hà tất 0aphải phô 6ctrương thanh 6thế như fvậy. Nhị aHoàng tử 54mưu phản, 9edù thành 11hay bại, 24bà cũng 0không được bfyên. Nếu bbà là người c5thông minh, dathì đi theo fta, nếu 0acứ làm 86loạn như 2cvậy...” 4Nàng khẽ 6anghiêng mặt, 2nụ cười 77trên môi 8cvẫn không 0đổi, chỉ 6có ánh mắt bngập tràn 8bbăng lạnh, 81khiến Văn aQuý phi lạnh 7người, fkhông dám fbnhìn tiếp.
“Có e9lẽ Quý 6phi nương cnương cũng 1fbiết, tính atình thần c6thiếp không 99được tốt aacho lắm. 26 © DiendanLeQuyDon.comNếu chẳng 2may không 6khống chế ađược bản 8fthân, sợ blà nương 4nương sẽ 5không được 3dyên. Đến flúc gặp bfHoàng hậu 5nương nương, 22người sẽ f1càng hối 9hận hơn.” 9Bảo Khâm 5enói rất 28dịu dàng, 5giống như 5sợ to tiếng bsẽ dọa a5người, c9nhưng giọng 1eđiệu của 3nàng khiến 93người ta besợ run.
Văn 9Quý phi chẳng c0ngờ nàng 7sẽ không 92nể mặt, 60nhất thời 54không nghĩ fra biện fpháp nào 7để đối 7fphó. Suy 6nghĩ kỹ 0fmột lúc, 4dcuối cùng fvẫn thỏa 2hiệp. Văn fQuý phi sống ftrong cung 7cấm bao enhiêu năm 7enhư vậy, dnhãn lực 6phi phàm, 7khi Bảo bdKhâm ra lệnh f5ánh mắt 2ngoan độc, 7bà ta liền dhiểu nàng 99là loại aangười nào. 10 © DiendanLeQuyDon.comNếu cố 29chấp náo 7loạn, chỉ be mình không 2enhững mất 7mặt mà 2còn mất a5mạng.
Đến 0eVăn Quý 70phi còn không edám nói bnăng gì, 28đám cung 1nhân khác 7acàng không 7cần bàn 3đến. Bảo 1Khâm rất 74khách khí 3mời bà 6ta đi trước, 0nhưng không 13để cho 6dcung nữ atrong Ninh 6An cung đến 44hầu. Bảo 13Khâm mỉm 2fcười theo 1sau Văn Quý 9phi nửa d4bước, vừa bađi vừa 22cùng bà 44ta trò chuyện.
Trở 0evề Ninh e8An cung, Hoàng 28hậu đối bcxử rất 3ckhách khí 1với Văn f4Quý phi, 64còn sai cung 3nữ dẫn 88bà ta đến 4ở Thiên 6điện, đồng ecthời cũng egiữ Bảo ffKhâm ở cclại luôn.
“Bản 50cung vốn 9eđịnh đón 0con vào cung 51chơi, ai 65ngờ hai fđứa đã 54đến rồi.” c3Hoàng hậu adbảo cung dnữ ra ngoài, 7trong điện 2chỉ còn blại Bảo 9Khâm, Ngô 06Thúy Bình, cHoàng hậu 8và Tô ma 2ma.
Bảo dKhâm loáng cethoáng đoán 0ra ý Hoàng 28hậu, nhưng 95vẫn chưa 9chắc chắn anên không enói ra vội, 1hơi cúi b7đầu tỏ cvẻ ngoan a3ngoãn, trong 80lòng lại 4ađang dậy esóng, lôi cTần Đế 8ra mắng achửi. Ngô 7Thúy Bình 5engây người, 70không hiểu 7gì hết, 3lén liếc 0nhìn Bảo fKhâm, xem acó thể 1đoán ra a7điều gì 86từ trên 8mặt nàng 78không.
Hoàng 29hậu uống 73trà, rồi anói tiếp: f“Bệ hạ 1etừng nói c2với bản f4cung, thê 24tử của fA Liệt khéo 8léo linh 9fhoạt, hành 38sự có phong 2thái của 7bbậc đại 04tướng, d8là một fnữ anh hùng.”
Bảo 0eKhâm không 0biết rốt 28cuộc lão 7hồ ly kia f5nghĩ gì ftrong đầu, e1vội vàng 3nói một cecách khiêm 09tốn: “Nhi 0thần vụng 21về, Bệ ahạ quá 6lời rồi!”
Hoàng 67hậu cười: 44“Bệ hạ drất ít 97khi khen ai, 59nếu đã 7khen, đương 39nhiên con d4phải rất 4xứng đáng.” cNói rồi, 1bà dừng 5lại, đè 0thấp giọng: d“Chuyện bchôm nay, dbcon nghĩ 3như thế 61nào?”
Ngô 3Thúy Bình 0nín thở btập trung, 35đến thở 97mạnh cũng d1không dám.
Bảo 7Khâm cúi dđầu khẽ 68nói: “Thiết 8nghĩ Bệ fhạ ắt 3có chuẩn c2bị, con 5không dám 53nhiều lời.”
Hoàng 21hậu cười e2khổ, lắc 8đầu: “Con 98đừng hiểu 55lầm, Bệ cbhạ dù biết d2được Nhị 7Hoàng tử 6tâm địa 0bất chính, cdnhưng cũng 9không đoán 2được hắn 1dám làm cra loại achuyện đại b3nghịch bất eeđạo này.” 9fTần Đế 81đi săn mùa 6thu, mang 8atheo nhiều fdthị vệ, 6tuy để f2lại một 0ít, nhưng 1dNhị Hoàng bctử đã fcó âm mưu 8từ trước, f7còn câu 8kết với 32nhà họ fVăn, có 93thể bảo e1vệ được 8cửa cung e5hay không, 2Hoàng hậu 1thật sự fbkhông chắc 4echắn.
Nghe 2những lời 2này, lòng 50Bảo Khâm 11mới dễ echịu một achút, tạm 5thời không 6thầm mắng 8Tần Đế 5nữa, nghĩ 4xem nên làm 5dgì để f4vượt qua 03khó khăn fftrước mắt. 09 © DiendanLeQuyDon.comNàng suy d7nghĩ thật 28kỹ, nhưng 0vẫn chẳng 0fcó cách 4nào, giờ ehọ đang abị vây 5dtrong cung, f5đường fsống duy 5nhất là 9đợi người dđến cứu 3cgiá. Hoàng fhậu đã bsai người dtruyền tin e3ra ngoài, ađiều quan 12trọng bây 3giờ là ehọ có thể 56trụ được 4mấy ngày, 95đợi quân 78cứu giá ahồi Kinh.
“Nhị d2Hoàng tử 25mưu phản, 71chắc chắn 0đã có sự e5chuẩn bị. d © DiendanLeQuyDon.comThống lĩnh bbcấm vệ 5equân là 9tâm phúc 7của Bệ 11hạ, chắc d0chắn sẽ 08không bị 5emua chuộc, 6nhưng thống 42lĩnh doanh 28trại đóng bngoài Kinh 17thành thì ecó thể, chắn là f1thông gia 57với nhà fhọ Văn, 2ngày thường 1không thân 81thiết chưa ebiết chừng bcố ý đóng dkịch cho 6mọi người 5xem. Nhưng bMao Kiểm 8Hoành xưa d9nay giảo ahoạt, dù 5enhận lời 02Nhị Hoàng 8ctử cũng 9chưa chắc 9fđã dẫn 2quân vào 01Kinh thành. 9 © DiendanLeQuyDon.comThứ nhất, 76quân doanh dngoài Kinh 52còn có rất 5bnhiều đệ 0tử thế 39gia, hắn 7không thể cmột tay fche trời, f3thứ hai, 3hắn gian 5xảo như 14vậy, tất 7ephải chừa fđường 9lui cho mình. 2 © DiendanLeQuyDon.comKhả năng 1Nhị Hoàng dtử làm 0fphản thành dcông không cnhiều, hắn asao có thể cliều hết 7cgia sản? aTừ đó 1có thể cbthấy, trong 0tay Nhị 39Hoàng tử 1achỉ có 5Long cấm 8vệ và gia 1đinh hộ 90vệ nhà dhọ Văn, 9esố lượng 63không quá favài nghìn bngười, 47không thể 7trong một, ahai ngày 18đánh vào 5ecung được.”
Hoàng 3hậu nghe f0nàng phân 63tích, trái 8tim đang b9lơ lửng 3rốt cuộc 39cũng trở 2về chỗ 22cũ, thở 7aphào một 1ehơi, từ 2từ bình 1atĩnh giả 9etrở thành 30bình tĩnh 52thật, hạ 4giọng nói: 7“Vậy thì d1tốt! Vậy 7thì tốt! d2Chỉ cần 9có thể 7trụ được 2hai ngày 1là ổn, 08ngày thứ 7ba Bệ hạ bsẽ trở 4bvề!”
Tuy ffnói vậy, 6nhưng hai 3dngày này 1trôi qua 5không dễ 18dàng gì.
Bên 69ngoài cung dquân vây 51trùng trùng, d6phát động 14tấn công 0ftừng trận 5từng trận 8một, bên btrong cung 3cũng đang c3hỗn loạn. 8e © DiendanLeQuyDon.comCũng may ecó Hoàng 2hậu trấn 33thủ, có 5Bảo Khâm 8bên cạnh 21trợ giúp, 44các phi tần 2và Hoàng 36tử, Công 1bchúa còn 7nhỏ đã 8được đưa 2cđến Ninh bAn cung, dặn 0ddò đám fcung nhân 8không được 25ra ngoài, fđồ ăn 4thức uống 6vẫn do Ngự 5Thiện phòng 80làm.
Từ 4lúc bị 24đưa đến cNinh An cung, 4Văn Quý ephi vẫn d0luôn im lặng. 9 © DiendanLeQuyDon.comHoàng hậu b9cũng lười bquản bà b3ta, chỉ 3dặn cung 3nữ trông acoi cẩn b8thận. Bảo 0Khâm tuy femuốn xông era ngoài achém địch, 8nhưng lo 70cho thai nhi 0còn chưa dthành hình 33trong bụng dnên cố 7enén kích f7động, ngoan 5ngoãn ở 9trong cung 0trấn an 4các vị 6tần phi.
Buổi 79tối, nàng 4bvà Ngô Thúy fBình nghỉ 53ngơi cùng fnhau. Bào 1dthai trong f8bụng Ngô aThúy Bình c6chưa ổn 61định, hôm anay lại 5bị dọa d0nên thân 0thể không fđược tốt. 1 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm bsợ nàng 9xảy ra chuyện 3gì nên cố 0agắng dành 3anhiều thời 9agian ở bên dcạnh nàng.
“Tam 15tẩu.” eMới một 85ngày, khuôn 5cmặt tròn etrịa của bNgô Thúy aBình đã e0tiều tụy 13đi nhiều, dbộ dạng 0fđáng thương, 7tiếng nói c1xen lẫn etiếng khóc enức nở: b“Nếu…nếu 50qua hai ngày, 8bọn Tần 8Tu còn chưa 9về, chúng 2ta…chúng 4bta sẽ ra 7sao?”
“Sợ 0gì chứ...” 2Bảo Khâm 1fcười lạnh: 76“Tần Tụng cdù to gan 3bđến đâu f2cũng không 38dám tùy 6tiện giết 1chúng ta. a © DiendanLeQuyDon.comHắn tấn 0fcông vào 55Hoàng thành, 0chẳng qua 7dlà muốn cbép buộc 8Tần Đế. f1 © DiendanLeQuyDon.comNếu còn c4giá trị b3lợi dụng, 1bhắn sẽ 24không giết 31người bừa cbãi, huống 8ehồ Văn 70Quý phi cũng c2ở trong 57Ninh An cung, 29Tần Tụng 21vẫn còn 3chỗ e ngại, 9không dám 0đổi tính 6bmạng Văn 9Quý phi lấy ftính mạng fhọ đâu.”
“Nhưng... 81 © DiendanLeQuyDon.comnhưng...”
Bảo 5aKhâm vỗ avai Ngô Thúy 67Bình, khẽ 7an ủi: “Muội f4không phải 6sợ, nếu 8quá lo lắng 0csẽ ảnh 9bhưởng đến 59thai nhi trong 91bụng, dù 60không vì 84những thứ b2khác, cũng 9enên vì con a9mà suy nghĩ b9kiên cường b9lên.”
Ngô 68Thúy Bình 0vốn là f0người lạc 3quan, chẳng 9qua nàng 1chưa gặp bloại chuyện 7fnày bao giờ cnên mới d2trở nên fsợ hãi. 5d © DiendanLeQuyDon.comNghe Bảo 9Khâm nói a5xong, nàng cbình tâm dbhơn nhiều. f4 © DiendanLeQuyDon.comTuy vẫn echưa hoàn 72toàn yên e6lòng, nhưng 9ngoài mặt 98đã có vẻ 42kiên cường.
Nhưng 3angười tính dkhông bằng 3trời tính, 9khó khăn 4lắm mới 37đợi hết aahai ngày, 1tối hôm f9thứ hai, bthị vệ bcđến báo, 0cánh cửa dbcung đầu 98tiên đã c1bị phá bmà vẫn achưa thấy ebóng dáng a8quân cứu 8viện.
Người d9trấn tĩnh ddnhư Bảo 17Khâm lúc 8này cũng 1bắt đầu esốt ruột.
Nàng b6biết rõ 03đường 5đi từ bãi c5săn về 42Kinh thành, 35nếu đi 0nhanh, lúc 9này quân 7ccứu viện e9phải đến c4rồi mới 3phải. Nếu 1chưa đến, e7chắc chắn 7trên đường 3axảy ra chuyện. a © DiendanLeQuyDon.comBao giờ bbquân cứu 1viện đến 90đã trở 1cthành câu 86hỏi khó 0lòng giải cađáp!
Cả e2Ninh An cung 6bắt đầu 1trở nên 5hỗn loạn.
Cũng 5may Hoàng 6bhậu vẫn 1còn bình bctĩnh, một a7mặt trấn 28an các phi 97tần, một 3mặt trừng 56phạt đám 74cung nhân dlan truyền 6tin tức c9linh tinh, dbsau đó mời 4Bảo Khâm 3eđến Thiên e8điện cùng 70bàn bạc e5đối sách e3thật kỹ.
“Kéo 6dài thời cgian!” Bảo a9Khâm nghiến berăng, gằn 1từng chữ: db“Kế hoạch fhiện nay 0chỉ có b4một, đó clà ‘Kéo 97dài thời agian’. Có 0thể kéo 23dài thêm b5một ngày 9thì một 6ngày, mà 9càng lâu ethì càng 8tốt, đối 2với chúng 7dta càng có celợi.” 71Bao giờ fquân cứu eviện mới 84đến, Bảo 2Khâm không 7đoán được.
Ngày fethứ ba bị evây thành, b8đột nhiên etrời đổ 0mưa lớn.
Bầu 4trời âm 6u như sắp 6frơi xuống, amưa bão ekéo đến 4etừng cơn, d8táp vào 94nóc nhà, aphát ra tiếng 42lộp độp. 21 © DiendanLeQuyDon.comThời tiết 4vừa thay fcđổi, tâm 3btình đám adngười trong d5cung càng btrở nên 4uể oải, d8giống như 70không phải 9trời đổ cmưa mà là 5chính mình 67đang nhỏ 34lệ.
Bảo aKhâm khẽ 05thở phào, b5thời tiết 1thế này, fphản quân acông thành c6sẽ bị 98cản trở, ađối với 1mình mà 1fnói đúng 3là một 2sự giúp c1đỡ lớn. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng mưa bfcũng phải 7dcó lúc ngừng, d2mà hoàng ecung đã ebị phá fđến cửa 0ethứ ba, 8cứ tiếp 63tục như 5vậy, chỉ 5ae chưa đến 9angày mai, 0fcác nàng 9eđều bị e9tóm hết.
“Truyền 0ctin tới eaNhị Hoàng ftử, nói...” 50Bảo Khâm 5nhíu mày acân nhắc 49thật kỹ 5rồi nói: 04“Cứ nói 04ta có chuyện 1muốn bàn 8bạc.”
Thanh ceNhã lưỡng alự, một alúc sau mở 2miệng khuyên 9dnhủ: “Vương ephi, hay là cbáo chuyện abnày cho Hoàng eehậu biết 99đã.”
Bảo 0Khâm “ừ”, fnghĩ rồi 8ftrả lời: 31“Thôi, 8ta viết eabức thư, 4em bảo thị 20vệ mang 1ra ngoài.” 6Nói xong, 6nàng liền 1tức tốc 04ngồi vào 6bàn, xắn eetay áo. Thanh fNhã vội 27vàng chạy 6tới giúp cnàng mài d0mực, nhưng 65không dám 6nhìn xem 0rốt cuộc eBảo Khâm 0viết gì.
Bảo fKhâm múa 9bút như 3dbay, rất 3nhanh đã aviết đầy dfhai trang e6giấy, gấp 3dgọn gàng 4rồi đi 20tìm Hoàng a5hậu.
Nàng 7cvà Hoàng 76hậu nói dbgì không ecai biết, 97chỉ biết 1sau khi họ 22rời Thiên e9điện, Thanh 5fNhã nhạy 3ccảm phát ahiện ra b0kiên quyết 6atrong mắt 83Bảo Khâm 6cvà lo lắng 5trên người 6Hoàng hậu.
“Vương 6phi.” Thanh b8Nhã cắn erăng, trong 5lòng thầm e1quyết định, a5nói: “Nô 8tỳ đi với 2người.” 4Nàng đã 20ở bên Bảo b0Khâm một 28năm, tuy fthời gian 5không dài, 2nhưng cũng 8ecó hiểu 4biết nhất 0định về 3nàng, trông 09thần sắc 9của Bảo 4Khâm liền 0có thể ađoán được 3nàng nghĩ dgì. Lần ctrước nàng 99hơi không 88chú ý, hại 6Bảo Khâm 8bị Hạ c0Lam Thanh 01bắt đi, 3suýt nữa 0mất mạng, felần này 2nàng sẽ akhông để bxảy ra sơ 1dsuất nữa!
Bảo aKhâm không bnói gì, 21chỉ bảo 72Thanh Nhã 0ađi gửi ethư. Thanh adNhã trở 53lại, thấy bBảo Khâm 06rút nhuyễn 9kiếm bên 87hông ra, 7đôi mắt 6cđen láy 6bnhìn thân 2kiếm không 6achớp mắt, 1mặt mày 9nghiêm túc fvô cùng. 2 © DiendanLeQuyDon.comThanh kiếm 09này là vũ 2khí Bảo feKhâm dùng 2nhiều năm, 4đã giết 8chết không 6ebiết bao e0nhiêu người. b © DiendanLeQuyDon.comVì lo trên 6kiếm có alệ khí 48nên từ cakhi mang thai, dnàng cởi d7bỏ nhuyễn 8kiếm, không 8biết từ 1lúc nào 4đã lại 7cmang nó bên 42mình.
“Vương 68phi, người 9định...”
Bảo efKhâm gật 6đầu, nghiêm 8túc nói: 87“Có điều 1chẳng biết 8fNhị Hoàng 03tử có gan 3hay không...”
Ngoài 5ctrời mưa fvẫn rơi, 2gió lớn 9quét qua cfvù vù.
Bảo 81Khâm ngồi 0fnghiêm chỉnh 1bên cửa dsổ, nhìn 3cơn mưa cnhư trút 7nước ngoài 78trời, sắc 2mặt kiên cbđịnh bình 4ftĩnh.
Thanh 1Nhã cầm 8thư trong 4atay, chần 9echừ không 1dám gõ cửa. 82 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm agiống như bcmọc con emắt đằng dsau đầu, 90chẳng cần 1quay lại 5liền hỏi: 77“Nhị Hoàng 7tử gửi 8ethư đến?”
Thanh 4Nhã khẽ 4trả lời: 7“Đã theo blời Vương aephi căn dặn, 5cmang thư 5đến chỗ 5Hoàng hậu 73trước.”
“Nương 2nương nói dthế nào?”
“Hoàng ahậu nương 03nương nói, 49tất cả e6do Vương bphi định 9đoạt.”
Khóe cmiệng Bảo faKhâm hơi 6nhếch lên: 6“Cũng tốt, 8nếu hoàng 9chậu đã 48đồng ý, 5ta làm việc 04sẽ dễ 2dàng hơn.” dNói xong, enàng vươn 6tay ra, Thanh edNhã vội 7vàng giao e7thư. Bảo e9Khâm rất c5nhanh đón 5alấy, mở a4ra, đọc daxong liền dcười nhạo: 66“Cái loại ftham sống 1sợ chết, 3thế mà ccũng dám c7tranh đoạt 89vương vị, 02đúng là enằm mơ!”
Nàng 45ném thư dsang một 1bên, đứng 15dậy, cất e2nhuyễn kiếm fvào thắt 45lưng, sau 9đó kêu 5Thanh Nhã 03giúp mình c9chỉnh trang 5y phục cho d4đến khi 0ổn thỏa 71mới khẽ 1nói: “Nếu 5em muốn btheo ta, vậy 4nhanh nhẹn 3một chút, c5ta không 11có thời dcgian chăm 2lo cho em 2đâu.”
Thanh 9Nhã vội 9vàng đáp 5bứng: “Vương bphi yên tâm, 7mấy tháng dnay nô tỳ 2theo Tư Đồ 47đại nhân echọc vài 10chiêu, có dfthể tự 39bảo vệ e2mình.”
Ra 3khỏi cửa, 6cBảo Khâm bdchạy đến 28chào Hoàng 1hậu. Hai 12người không 58trò chuyện, 6Hoàng hậu 8nghiêm túc 4nói với ddnàng: “Con 96cẩn thận ađấy!”
Bảo f4Khâm gật 7ađầu, định 8mở miệng 2nói gì đó bfnhưng lại dthôi, chỉ 8nhìn Hoàng 1hậu mỉm bccười.
“Con.... 1 © DiendanLeQuyDon.comcó lời 28nào…muốn agửi cho 90Liệt nhi 5fkhông?”
Bảo 5Khâm cười 10híp mắt: 8“Có nhiều 81lắm, nhưng, 6trở về 9con sẽ đích bthân nói cdcho chàng acnghe.”
Hoàng 3hậu sửng b7sốt, khẽ econg môi: 6“Con ngoan, fta đợi 9con quay về.”
Ninh 2An cung đã e4bị phá 9hai lớp dbcửa, nhưng 6cửa nơi 5này không ethể sánh bfvới cửa acung ngoài 6kia, dù là 1về kích 7cỡ hay độ c1vững chắc. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu cứ 7tiếp tục d7như vậy, 8ae rằng đến 4chiều sẽ f3không trụ 9fnổi. Do 7đó, Bảo eaKhâm mới eviết thư 4cho Nhị b3Hoàng tử bđòi gặp ccmặt nghị 98đàm. Nàng 2không giống aThái tử, eTần Liệt f8lại nắm 5giữ binh fquyền ngoài 2biên ải, 19dù thế 4nào, Nhị dHoàng tử 55cũng không 4dám quá 7phận với 0chàng.
Bảo 82Khâm và 1Nhị Hoàng ctử hẹn 9gặp nhau 3ở Tiểu 0fThiên điện 9phía Tây 09Ninh An cung. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐể đảm 60bảo an toàn, dfhai bên chỉ 7được đem 5theo một 30thị vệ. 94 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm amuốn khiến b1Nhị Hoàng ectử mất 1cảnh giác 6mới để bThanh Nhã 76đi theo, b2nhưng chân 7chính tham 5dự việc 69này chỉ 7có nàng, fmà điểm b9này Nhị 1eHoàng tử 2lại không 2biết.
Bảo 3Khâm mang 17theo thủ fdụ của bHoàng hậu, 7thuận lời a2rời khỏi 9cung, sau f4đó chậm 1rãi đi đến e6Thiên điện ephía Tây. d7 © DiendanLeQuyDon.comĐi một 84khắc, nàng 29tới địa d5điểm gặp amặt. Bên 3cngoài mưa 2lớn, tuy 3có che ô, 6enhưng trên 7vai Bảo 91Khâm vẫn 9abị nước ecthấm ẩm 7ướt, tay báo đã ướt dnhoẹt, dường fnhư có thể f6vắt ra nước.
Trong 6điện yên etĩnh, không e3có bất c2cứ ai, Nhị eaHoàng tử 3vẫn chưa dtới.
Bảo 0Khâm không d0sốt ruột, 41ngồi xuống 14ghế, sau 51đó nhìn 9ra ngoài 4ccửa sổ....
Một fkhắc sau, bfvẫn không f9thấy bóng 5dáng Nhị aHoàng tử 8eđâu, Thanh ccNhã sốt 57ruột, khẽ 7nói: “Nhị f1Hoàng tử 5vẫn chưa aađến, liệu bdcó phải fbhắn không 9ecó ý định 33đến. Hay flà ta về dthôi, nơi fanày không 4can toàn.”
Bảo 0cKhâm vẫn 39duy trì yên c6lặng, lại 4đợi thêm dmột khắc f5nữa, hai 8người nghe 5athấy phòng 8bên cạnh bcó tiếng 36đồ va chạm, 71Thanh Nhã eđứng bật 1dậy, cao c3giọng hỏi: 39“Ai? Ai 81ở đó?” 8fGiọng nói 2hốt hoảng, 81lộ vẻ 9ngoài mạnh e7trong yếu.
Cửa 1cmở ra, Nhị 81Hoàng tử cchậm rãi 1đi vào.
Bảo 0Khâm thấy 7hắn liền 9fcụp mi, bfhơi nghiêng d3người hành blễ, trầm d0giọng nói: 4“Chào Nhị 3ca!”
Thấy ecBảo Khâm 45khách khí, 6fNhị Hoàng 8tử miễn 0cưỡng nở 5enụ cười, 9thấp giọng dcchào rồi 26hỏi: “Đệ bmuội hẹn 1vi huynh đến d8đây muốn abàn chuyện agì?”
Bảo 47Khâm ngồi e5xuống, cúi 2cđầu, khẽ 9anói: “Thiết 9nghĩ Nhị 3fca đã đoán 5ra.” Vừa 2cnói nàng e9vừa thở 2dài, ra vẻ e1bất đắc 36dĩ: “Phu 9quân xưa 6nay không 72hứng thú 5với chuyện 8ctrong triều, achỉ thích 4đánh trận, 74vị trí eckia ai ngồi 61lên cũng 7dkhông liên 60quan đến 23hai vợ chồng 9muội...”
Nhị 9Hoàng tử ffvà Thái 1tử ngang 3tài ngang 15sức, đương 4enhiên sẽ 9không để 2mấy lời anày của 60Bảo Khâm adao động, b8hắn ngoài a6mặt trầm 0btĩnh, chỉ eckhẽ mỉm 87cười, nụ 93cười vô 2cùng miễn ccưỡng.
Bảo dKhâm nói ctiếp: “Từ ftrước tới 6nay, giao e4tình giữa dcphu quân 17muội và eThái tử 61rất tốt, 5dNhị ca không 4atin cũng clà chuyện 3bình thường. c © DiendanLeQuyDon.comNhưng mối 6quan hệ 1giữa phu 5quân và 85Thái tử cbao nhiêu 4năm nay chắc 9Nhị ca đều 9fbiết rõ, dbchàng có d1bao giờ 4ahùa theo 0Thái tử 21trong chuyện atriều chính? 02Nếu thật dsự có giao 79tình sâu 5bsắc với eeThái tử, 4ban đầu b2chàng cũng 6chẳng đồng fý hôn sự 6bnày. Vương 1aNhị tiểu 17thư chẳng d5phải luôn amuốn đặt dchân vào f8Vương phủ 7bsao?”
Đầu 13mi Nhị Hoàng 0etử hơi d8nhếch, nhưng 2hắn vẫn cmột mực 4im lặng.
Bảo 1Khâm nói f2tiếp: “Phu 7thê bọn 91muội chỉ emuốn sống e9cuộc sống 0bình thường, 71sắp làm 3dcha làm mẹ, 1cđương nhiên 9phải suy 7dnghĩ vì bđứa con e6trong bụng 1đầu tiên. f © DiendanLeQuyDon.comNhị ca cũng 7có con cái, 16chắc hẳn 4huynh cũng 9hiểu được efsuy nghĩ e8của bọn 36muội.”
Lúc 71này khuôn 8mặt Nhị 91Hoàng tử 8có chút 1ddao động, 2hắn trầm 36tư một 4lúc, nói: 0“Đệ muội 98nói cũng 90có lý, chẳng dbqua là ... dc © DiendanLeQuyDon.comchuyện trước 92mắt, chưa c6đến lượt 06bản vương 6nghĩ nhiều. bd © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 31mẫu phi bcta vẫn còn 0bở trong 05cung, nghe 2nói cũng 87ở trong 4Ninh An cung.”
Bảo 54Khâm vội 9vàng tiếp clời: “Nhị 10ca yên tâm, 4nếu không 6fbảo vệ ean toàn cho b8Văn Quý 91phi, muội e6đâu dám 97ra đây nghị 4dsự.” Lúc f6nói, nàng 1acũng chú 8ý tình hình a2xung quanh, 5bnhưng không 2nghe thấy b3một tiếng 5cđộng. Có 82lẽ Nhị 6Hoàng tử fakhông thèm 2coi trọng emột “cô dgái yếu 7đuối”, bchỉ mang 9đúng một bgã thị dvệ, chỉ bflà hắn 0phòng thủ 8aquá nghiêm, 9luôn ở 2gần Bảo f7Khâm trong 4cphạm vi d5mười bước.
“Còn 4nữa...” bTrên mặt 2Nhị Hoàng btử có chút 4tiếu ý fanhàn nhạt: 5“Lão Tam 4và bản bvương bất d2hòa, đệ 3muội có 89thể thay e9hắn làm b7chủ? Chỉ 6bằng lời 8acủa một 8cmình muội, c3bản vương 3dkhông yên 5etâm.”
Trên 1mặt Bảo afKhâm vừa 2khó xử 48vừa do dự, dbThanh Nhã cmặt mũi 5trắng bệch. 4e © DiendanLeQuyDon.comNhị Hoàng bdtử dường 9dnhư nhìn ara điều fgì, trong 4mắt lóe 0lên, giọng dnói cũng dvang cao: 6“Đệ muội 68không phải 44muốn hợp 37tác với aabản vương dchỉ bằng 96cái miệng cnày đó 9chứ?”
Bảo fcKhâm do dự 2dkhông nói, 5khuôn mặt dađỏ ửng, 6fánh mắt anhìn loạn e6xạ, nhưng 1fkhông dám anhìn vào 80Nhị Hoàng fetử, giống 8như đang 4đấu tranh ftrong lòng. 7 © DiendanLeQuyDon.comMãi sau, 4bcuối cùng e6nàng cắn 0môi, gật 0đầu thật b1mạnh, trầm c3giọng nói: 0“Thôi, ethứ này 7sau này cũng e8chẳng dùng 34đến nữa, cchi bằng dđưa cho 08Nhị ca, 5tránh khiến 03huynh nghi 6cngờ.”
“Thứ 94gì?” Nhị feHoàng tử 7trợn tròn 61hai mắt, 0nhìn chằm 24chằm thứ btrên tay 0dBảo Khâm. 70 © DiendanLeQuyDon.comNàng lấy 82ra ấn ngọc cmàu trắng, 2nhẹ nhàng dvuốt khẽ d8rồi mới 76thấp giọng 04nói: “Đây 7là hổ phù bcủa doanh 0trại Tây 8xuyên phu 7aquân đưa 7cho muội dbảo quản fdtrước khi 7lên đường, 9muội...”
Nàng e8còn chưa 8dứt lời, eNhị Hoàng 1tử đã fkích động 0dxông tới, 35đưa tay 08ra cướp 39hổ phù, 07cũng chẳng exem kỹ đã 3bật cười, 5nhưng tiếng 33cười còn 4chưa dứt, e2bên cổ 76chợt lạnh 32toát. Thị d3vệ theo esau cả kinh, 9rút kiếm 9amuốn đâm 7tới, nhưng 9đã chậm bmột bước.
“Dừng 4tay!” Bảo 94Khâm thu 9ahồi trường 4bkiếm, đẩy 1Nhị Hoàng 91tử lên ctrước, 9mũi kiếm 7của nàng 01chạm vào 27da cổ hắn, 43lệ khí 3trên kiếm 0dần ngấm 96vào da thịt eNhị Hoàng 32tử. Đây 38đúng là 86một thanh 0kiếm tốt eđể giết 3engười!
Mũi 6kiếm rung fđộng, lưỡi ckiếm sắc 23bén cắt exuống, trong 8chớp mắt 7liền khiến 7cổ Nhị 88Hoàng tử 4trào máu atươi. Máu aathấm trên b2lưỡi kiếm, elập tức ddmen theo mũi 1akiếm, rơi 2xuống đất anhư châu 75ngọc, vẽ 1cnên một b5bức tranh eđỏ thẫm.
Nhị fHoàng tử ckhông thể 4nói gì nổi, 5ethị vệ ecủa hắn 9cũng bị 79dọa không 84nhúc nhích, ftrợn tròn fbmắt nhìn e6kiếm trong d5tay Bảo fdKhâm, sợ 0nàng không 2cẩn thận, 61hơi run sẽ 5blấy mạng 45Nhị Hoàng btử.
“Văn aQuý phi sức 00khỏe không c5tốt, Nhị bbHoàng tử 5muốn làm dcon ngoan, 73nếu đã 2đến thăm, b0chi bằng 7tới Ninh dAn cung cùng e9muội một 86chuyến?” 70Bảo Khâm 5mỉm cười btrên mặt, 5nhưng giọng anói vô cùng 1alạnh lẽo, 4giống hệt 7Tần Liệt, 4như Tu La 1dọa người.
Nhị 8Hoàng tử 46không dám cnói gì, 5cđầu óc fctrống rỗng, cetay chân 7emềm nhũn, d1ngây người 6đi theo nàng, 1lúc này amới dần ddcó phản 1aứng. Hắn 5vừa buồn a9vừa bực, 1một mặt ehận Bảo 2Khâm quỷ 3kế đa đoan, 6một mặt 1trách mình 91quá sơ suất, 6không cẩn 1cthận rơi 6bvào bẫy c1của nàng.
Ra 4khỏi điện, 8bên ngoài 5hành lang 7adài xuất ddhiện một bđám phản dbinh, Bảo a3Khâm cười elạnh. Đám 6phản binh 13thấy nàng ddđang nắm 4giữ tính 8bmạng Nhị 54Hoàng tử atrong tay 6nên không 6dám vọng cđộng, nhưng 56vẫn có 8kẻ to gan, 1flớn tiếng dđe dọa 8Bảo Khâm, 0còn chỉ 4huy đám 5abinh sĩ chuẩn dabị bắn etên. Bảo a9Khâm không 2nhiều lời, 6bra tay cắt d1một nửa 7đầu ngón actay Nhị 5Hoàng tử, achắn đau 9ađớn, gào 9ầm lên, ađám phản 73quân lập btức vội 8vàng lui 72xuống.
Trong 82tay còn có 5acon tin, Bảo aKhâm đi 13đường 1dũng cảm chơn nhiều, 26bước chân 71còn nhanh chơn lúc 37đến, chẳng 1bao lâu nàng dđã về 2tới cửa 00Ninh An cung, 37nghiêng người d2bước vào.
Hoàng 3chậu sai 6Tô ma ma 3eđứng canh 3ngoài cửa 5cổng, vừa dnhìn thấy 4bđoàn người fmáu me nhầy 90nhụa thì f3giật mình, 1nhìn lại 33thấy kẻ 6abị thương 9là Nhị cHoàng tử, fbà lập ctức che 29miệng, phi 74như bay vào ctrong. Chẳng 9bao lâu, 7Hoàng hậu c6nương nương ctự mình dra nghênh 9đón.
Hoàng 1hậu căn a9bản không 4ethèm nhìn 0Nhị Hoàng a6tử lấy c3một cái, 1chỉ run edrẩy nắm clấy tay 96Bảo Khâm, 1nói:
“Con fcó ổn không?”
Bảo 4aKhâm điểm 6huyệt cho 0bNhị Hoàng 7ctử ngất 0đi, giao 3người cho 12Tô ma ma 20mới trả e5lời: “Mẫu 4hậu yên 8tâm, nhi 7thần không 90sao.” Trong 06mấy tháng 5ở Giang dNam, nàng 9và Tần 26Liệt luôn 9chú ý chăm e2sóc cơ thể, a4sức khỏe cđã ổn 86định từ a1lâu, giờ 9thai nhi trong d6bụng cũng a5được ba 24tháng, rất 0vững vàng. fc © DiendanLeQuyDon.comLần này 0fnàng gặp a5may nên không cphải vận fđộng mạnh, eakhông ảnh 8hưởng gì 04đến thai bcnhi.
Tuy 0Nhị Hoàng bbtử đã ebị tóm, 2nhưng điều 7này không 2có nghĩa f0là đã hết 85lo lắng. b © DiendanLeQuyDon.comPhản quân 8bên ngoài 56chẳng may 83cứ tấn f4công thì 0dù Bảo 5Khâm có b0Nhị Hoàng 4tử trong 0etay cũng 9không cứu 5được mọi 66người. a9 © DiendanLeQuyDon.comMới kéo 6dài được 3hai ngày, 6nếu đám d9phản quân 7phát điên 4thì cuối 1cùng chắc 39chắn nàng 9sẽ rơi 5cvào cảnh 1ngọc nát 40đá tan, 39mà nàng 9không muốn echết tẹo 5nào.
“Trước 8tạm kéo 1dài hai ngày, b9nếu thật 9sự không bfđược...” 62Hoàng hậu fhít một 1dhơi dài, 8nghiêm túc a0nói: “Con 98dẫn vợ 2Tần Tu và 8amấy tiểu 30Công chúa ffđi trước.”
Bảo 4dKhâm không c2đồng ý, 4cũng không 49cự tuyệt, c8chỉ cười bnói: “Nói 2không chừng 3cquân cứu e8viện đã etới.”
Nhưng 50sự thật 49chứng minh, alời này 9chỉ là 5hi vọng ecủa nàng. 3c © DiendanLeQuyDon.comHọ trấn 4fgiữ trong d0cung hai ngày 74vẫn chẳng 3thấy bóng 30dáng quân 72cứu viện. c © DiendanLeQuyDon.comPhản quân 5bên ngoài 7không ngừng b4bắn tên avào muốn 8đàm phán, bdựa vào 30tần suất c1và lời delẽ trong 9thư, e rằng 85nhà họ 22Văn đã fdkhông đợi 5nổi nữa 1frồi.
Nếu 28thật sự anhà họ 9Văn cố bdtình tấn 5công, e rằng e6cuối cùng 04chỉ có dcon đường d2chết. Bảo 91Khâm suy cenghĩ thật f7kỹ, cuối e9cùng đưa 1cra điều 1bkiện: “Hai 5fcỗ xe ngựa, 7đưa họ eera ngoài.”
Đám 36phản quân 4ekhông suy 1nghĩ đồng 1ý luôn. 0 © DiendanLeQuyDon.comNgay lập 68tức có 2hai cỗ xe e1ngựa đưa 6đén cửa dacổng. Bảo aKhâm bảo 1dThanh Nhã a5ra ngoài 8kiểm tra 4cliền phát 51hiện ra 9vấn đề, 7elập tức b7trả xe ngựa f8lại, đồng 6thời gửi 6ckèm một 0ngón tay 5của Nhị bHoàng tử.
Nhà bhọ Văn 1akhông dám 50giở trò ccquỷ nữa, 99lần sau cđó tới 33một cỗ 9bxe vững dchắc, Thanh 1eNhã kiểm 9tra mắt, 66miệng của f5con ngựa cfthật cẩn 8thận, xác 17định không f6bị hạ 96thuốc mới bavề cung 5dbáo cho Bảo 46Khâm.
Chỉ b0có hai cỗ faxe, đương e7nhiên không 75thể mang atheo tất 88cả mọi engười cùng 2fđi. Bảo e6Khâm không d9sợ đắc f6tội người bkhác, nàng 1ekhông bảo 6evệ nổi dtất cả 95đám phi 72tần trong ecung, nên 98dứt khoát eakhông dẫn 8người nào 8theo. Ngoài bHoàng hậu 68ra, chỉ bcó mấy 9vị tiểu 42Hoàng tử d3và tiểu 72Công chúa.
Tô e3ma ma và 16Thanh Nhã 7lo việc 6đánh xe. e5 © DiendanLeQuyDon.comTrong xe chật eakín người: fHoàng hậu, 8Ngô Thúy cBình, các c0tiểu Công 2chúa, tiểu 3eHoàng tử, acòn có cả 7Nhị Hoàng a5tử đang c1hấp hối.
Cửa 4fcung mở 47ra, thị 91vệ trong fcung Ninh 8aAn dẫn đầu, 37phía trước 7có hơn chục ddngười và 3ngựa, theo 35sau là hai 2cỗ xe, cuối f0cùng lại 2dcó hơn mười 3thị vệ dnữa. Văn ađại nhân 98chặn giữa f5đường, 2sắc mặt fu ám, nói: fb“Nếu các b6ngươi nuốt e8lời, mang 1theo Nhị 7bđiện hạ, achẳng phải 16bọn ta chịu 4thiệt lớn 2hay sao? Nhất fđịnh phải 6blưu lại d5một người!”
Bảo dKhâm cương 6quyết, lạnh 2lùng nói: 2“Văn đại fnhân xin 2cứ yên 59tâm, trên dxe còn có dHoàng hậu 2nương nương, d8đại nhân 5echo rằng 9bHoàng hậu 10nương nương 83là kẻ tiểu 0nhân lật 8clọng như 0mình sao? 7Tất nhiên, 2nếu đại dnhân không f6thả bọn 1ta ra ngoài, 4cùng lắm 02là ngọc afnát đá 0tan. Dù sau fcũng chỉ 7chết mà f1thôi, mấy cngười phụ 7nữ đổi b1lấy mạng b1của Nhị 58Hoàng tử 5cũng đáng agiá.”
Lời 4này của fnàng khiến 61Văn đại b6nhân xanh fmặt. Ông 88ta suy nghĩ 4kỹ càng, 7cảm thấy 83nàng nói 0cũng có 1lý. Nếu fNhị Hoàng 36tử thật 5sự mất a6mạng, chuyện 48bọn họ clàm phản 05sẽ thành 92trò cười. a © DiendanLeQuyDon.comThuộc hạ enhà họ 2aVăn có bao a0nhiêu bản 61lĩnh, ông 3biết rõ 8nhất. Đám cbinh lính f8của ông f4ta sao địch cnổi với 3đại quân 69nước Tần. 62 © DiendanLeQuyDon.comNay cùng 6cNhị Hoàng 8tử mưu ffphản, một 61mặt do gần 06đây Tần bĐế bức 1ông ta quá d9mức, nếu 7ckhông ra 4tay chỉ a7sợ toàn 8quân bị 9hủy diệt. 23 © DiendanLeQuyDon.comMặt khác, 5ông ta cũng 3dcó lòng b0riêng, nếu 3thật sự 90khiến Tần 0bĐế thoái 4vị, để 7dNhị Hoàng 5tử đăng 6cơ, nhà 62họ Văn 6fchẳng phải 16đã lập eecông lớn...
Thấy fVăn đại 8nhân không dnói gì, fBảo Khâm enháy mắt 4với thị 16vệ. Thanh 5Nhã và Tô 7ma ma quất 1roi, mọi bfngười vội cvã rời 59cung.
Xe d5ngựa nhanh 9chóng ra 00ngoài thành, 9aBảo Khâm bmóc chiếc d2bình sứ 4ra ngửi, 2sau đó đổ 9toàn bộ 4thứ có ftrong bình 0vào miệng dNhị Hoàng 0etử, cười 82lạnh: “Ta 2đồng ý fthả ngươi, bnhưng không a9nói sẽ 1fkhông hạ c6độc. Cũng 0coi như Nhị cdca vận khí f4tốt, trên engười ta 20không có f5hạc đỉnh cbhồng, thuốc cbđộc trong bbình chẳng 5qua lấy 4từ Dược a1Vương cốc 1ra mà thôi. 19 © DiendanLeQuyDon.comNhị ca muốn esống, phải fhành động 5nhanh một 29chút.” ebNói xong, 4fnàng cũng 9không bảo 2Thanh Nhã b0giảm tốc 5độ đã 9đạp hắn cxuống xe.
Tuy 1biết Bảo aKhâm thủ 5cđoạn tàn cnhẫn, nhưng 5Hoàng hậu 0dchưa thấy 53tận mắt e6bao giờ. 1 © DiendanLeQuyDon.comNay được 73chứng kiến dmàn này, 4bà im lặng 2thật lâu 1không nói bgì. Đám c8thị vệ abên ngoài c7nhanh chóng ahiểu ý, cnếu không 8phải Bảo 4aKhâm từng cnói với 9dhọ trước, 37chỉ e lúc enày tất e7cả đều 4nằm dưới 79chân Nhị 88Hoàng tử.
Xe 6ngựa chật fakín người 6nên tốc fđộ cũng ckhông thể 0quá nhanh. 6 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 4bkhông hi 8vọng họ 6có thể 2thuận lợi dcchạy đến cbãi săn. 12 © DiendanLeQuyDon.comNếu nàng a6là phản 14quân, nhất 42định sẽ bbày mai phục c4trên đường feđến đó. fb © DiendanLeQuyDon.comNếu thật fsự đi rồi, eechắc chắn dekhông có cđường 7equay lại.
Nghĩ 33một lúc, 95Bảo Khâm 5cắn răng, 3hỏi ý Hoàng a5Hậu: “Mẫu b0hậu, nhi fthần muốn ceđến chỗ eđóng quân 6ngoài thành.”
Hoàng 63hậu kinh 7ngạc: “Chẳng cphải con 3bnói đội fquân đã 1bị nhà 6họ Văn 3mua chuộc 76rồi hay esao?”
Bảo dKhâm lắc b3đầu: “Nếu dcnhà họ 37Văn thành 0bcông, Mao 6Kiểm Hoành f2nhất định b8sẽ ra tay cnhanh hơn 9ai hết, e1nhưng tình e9hình này… 67ngay cả achúng ta 5cũng thoát 8ra rồi, d0nhà họ 0Văn và Nhị 1Hoàng tử 1có chiếm 73được kinh 0thành cũng 6không được enhư mong 19muốn. Mao 1Kiểm Hoành blà một a4lão hồ 7bly, đương anhiên ông 8cta biết a1nên làm ethế nào 3cho phải. 9 © DiendanLeQuyDon.comLúc này bquân cứu 3viện chưa d7tới, nếu 85ông ta vào 8Kinh tiêu ddiệt toàn 0bộ phản 0quân coi anhư sẽ dlập được e7công lớn. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhi thần f5thấy, so 63với việc 7đến bãi 1săn xa xôi, 72chi bằng 60đến chỗ 2đóng quân 8ngoài thành. a © DiendanLeQuyDon.comNếu Mao 85Kiểm Hoành ckhông chịu 99xuất quân, dtrong doanh c0trại lẽ enào chỉ 31có mình f4hắn mới 1làm nổi athống lĩnh?” 2Nói đến 8câu cuối 66cùng, trên 1mặt nàng ehiện lên 7sát ý.
Hoàng 9hậu hiểu dfý Bảo Khâm, 1enếu Mao 52Kiểm Hoành f3có lòng ekhác, sợ 38các nàng 4đã không 63thấy ánh 17mặt trời angày mai.