Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi Ngoại truyện 42

Ngoại truyện 42
Lạc Anh mở to hai mắt nhìn gương mặt dịu dàng của Phàm Niệm Ngự,

miệng 1Lạc Anh 3nấc nghẹn, e7hốc mắt dfchua hơn, 0flệ như abtrân châu 3đứt dây 8 ơi xuống d2 iên tiếp, a2 iờ phút bb ày Lạc 9Anh cũng 18 hông biết 49 ói gì, chỉ 07 ật đầu, 3 ùng sức 61 ật đầu.

Phàm 8e iệm Ngự 9 hìn Lạc dAnh như trống 1 ắc, Lạc dAnh gắng 8 ức gật 1đầu, nói: 2"Được 9 ồi, đừng 6 ắc nữa, 8 ẻo lắc 2 ớt cái 5đầu đáng 15 êu."

Đôi e ắt Lạc 0Anh đẫm a ệ nhìn 9 hàm Niệm a gự, lập 5 ức nhào 25 ào trong d7 gực anh, cc ham lam hít cf ấy mùi e ị trên e9 gười anh, f5 ùi vị cô a8 uen thuộc, 6f ư vị làm 1b ô nhớ nhung.

"Em edđồng ý, a3em đồng 70ý!" cLạc Anh bgiống như 93là con thỏ enhỏ bị 1kinh hãi b9biết điều a6núp ở trong 5ngực Phàm 9Niệm Ngự.

Phàm 0Niệm Ngự 6ôm Lạc dAnh ngửi 8mùi thơm 8sợi tóc adcô, cảm 0giác người 1dtrong ngực 0co rúm run 7rẩy. Cho 76đến khi 5trước ngực fcmình ướt 3thành một 2mảnh, Phàm 7Niệm Ngự 44thở dài bbất đắc 3dĩ.

"Được 6rồi, bảo e2bối, quần 8fáo anh đều 5ướt, chẳng 0lẽ em muốn 5anh xông 76vào khách 1sạn hay a5sao?"

"Phốc" 48Lạc Anh 80nằm ở 0btrong ngực 8bPhàm Niệm 8Ngự kêu 5một tiếng, 4chui ra từ 9trong ngực 56Phàm Niệm 53Ngự, nhếch 99nhác hung 8ác, tay nhỏ 2bé còn không 71ngừng làm anũng đánh 7vào lồng 3ngực Phàm aaNiệm Ngự, alúc này 1mới phát 9hiện ra, 22trước ngực e1thật là 0ướt một bfmảng lớn.

"Em akhông phải fMạnh Khương, 38điểm này bnước nhỏ d1này, còn 8có thể 9tưới anh 5thành miếu 6lớn hay 5sao?" eLạc Anh e0nũng nịu 36nói. Cô cthật thích 7dloại cảm 7giác này.

Phàm 4Niệm Ngự acưng chiều 33vuốt lỗ amũi khóc 2đỏ của 7Lạc Anh, 2sau đó kéo 85cô đi về fphía bàn făn, kéo 11ghế ra ấn 26bả vai Lạc 3aAnh ngồi 7xuống. Sau 97đó mình 7cũng đi 8btới đối 84diện.

"Mang dethức ăn 2lên"

Hai 2người căn 2bản cũng c3không có 71nhìn món 7ngon phong 0phú trên b3bàn, mà 71là thâm 37tình nhìn 95đối phương, 41cuối cùng 0dLạc Anh 8ethật sự 75không chịu anổi gương dmặt tuấn 3tú mê hoặc 3bchúng sinh 2fcủa Phàm efNiệm Ngự, dnhất là eftròng mắt 5anh, thâm 8thúy, không 2dcẩn thận 36sẽ lâm 0ahãm vào.

"Nhìn 41em làm gì? 7cĂn cơm đi!" fLạc Anh 67cầm dao cbnĩa lên 5liền bắt 5đầu ăn, 7cô thật 4sự đói 0bụng, vừa 5frồi còn 75khóc một 3trận, tiêu 66hao quá nhiều 0thể lực, enhất định dphải ăn 58no.

Phàm 1dNiệm Ngự 8cầm ly rượu f7lên nhìn b7Lạc Anh aăn như hổ 51đói, sau f2đó cong fkhóe miệng.

"Ừ, f1nên ăn nhiều 9một chút, ebuổi tối 9mới có d0hơi sức 3cho anh ăn c3no."

"Khụ c6khụ khụ 4khụ"

Lạc 1bAnh đang 46ăn mấy bthứ linh 2btinh, bị 32một câu anói của 64Phàm Niệm beNgự làm d1cho nghẹn, 6nhìn Phàm 9Niệm Ngự, 2cầm ly rượu 1nhấp một 0hớp, trừng 76mắt liếc aeanh một 40cái, thế e6nào nói evậy?

"Ghét, 1nói cái 1gì đó? f9Đói thì 92ăn cơm."

Lạc b1Anh cố ý 2nói sang bchuyện khác, 24khuôn mặt d1nhỏ đã csớm đỏ 2bừng, chỉ 4là ánh đèn 6tối mờ, 7bữa tối e9dưới nến, 15không nhìn 09thấy mặt ecô đỏ abừng, có 4ađiều Phàm 88Niệm Ngự 96dám khẳng 7định, bây 3giờ Lạc 5Anh cực 0kỳ ngượng bngùng.

Hai engười ăn 9xong bữa 4ftối trong b2bầu không akhí này, 34Lạc Anh 96cực kỳ c5vui mừng, 60trở lại bbiệt thự, 7đầu tiên 28liền chạy 2vào phòng 5tắm, nằm fbở trong aebồn tắm, 8đầu đều 0elà lời 6Phàm Niệm 0Ngự đã 5fnói ở thời 7điểm ăn 3tối.

Ai 24da, cũng abkhông phải 8là lần 1đầu tiên, 78xấu hổ 8cái rắm, 5khẩn trương 45cái rắm, etrái tim 47Lạc Anh fdnhảy không f6ngừng. Cô cvây khăn 8ctắm, thổi 0tóc của 8mình, nhìn fmình mềm 7mại trong dfkính, quả f0thật rất efngon miệng. 7 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 8nuốt nước bmiếng một d1cái sau đó 30lặng lẽ emở cửa cphòng tắm 9ra, lộ cái d1đầu nhỏ, bbkhông nhìn 36thấy có dngười trên 1giường, 6sau đó lặng 8dlẽ đi ra dngoài. Đã 2nhìn thấy afPhàm Niệm d8Ngự cũng 36chỉ vây e9quanh khăn etắm đứng 8ở trên 1ban công, 1tay phải 3ađang kẹp c1thuốc lá, 4cũng không 3fcó châm, 1dường như elà đang 55suy nghĩ.

Lạc 0Anh lặng blẽ đi tới, 8một đôi 1tay nhỏ 66bé nắm 3chặt khăn 66tắm của 45mình, đưa btay nhỏ abé ra, vừa b7định đụng 9anh liền 2bị bắt 2fđược.

"A"

Phàm adNiệm Ngự 6bkéo Lạc c2Anh, bàn ctay nắm 1eo cô, khơi fcằm cô 04lên.

Lạc 0Anh thẹn 2thùng nện evào lồng bngực Phàm bNiệm Ngự 26một cái.

"Ghét, 28làm em hoảng b9sợ."

Phàm 9Niệm Ngự 3nhìn khuôn 28mặt Lạc 7Anh mềm amại, bởi cevì ngượng 5bngùng mà 2càng thêm emê người, 85Phàm Niệm 50Ngự cong 59khóe miệng, 9sau đó bưng 3lấy khuôn 3mặt cô, 9đôi mắt 01chân thành c9tha thiết 25khác thường.

"Lạc dAnh, em đáp bứng anh, 9cvề sau không d2được rời 7fxa anh." 85Nét mặt dPhàm Niệm eNgự nghiêm 61túc khác a7thường. d6 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh dnhìn Phàm baNiệm Ngự, 0chớp chớp 0đôi mắt. c © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."Tiểu 85Niệm, anh elàm sao vậy? deSao đột cnhiên nói 22những thứ bnày?"

Phàm f6Niệm Ngự 0giống như 3không chiếm f7được cam efkết không abỏ qua, e9nắm mặt fLạc Anh cchặt hơn.

"Lạc ccAnh, em mau 7trả lời 72anh, nếu 5enhư em rời fxa anh, anh bnhất định e6sẽ làm cdthế giới anày biến athành Địa 6cngục. Em 5đáp ứng 2anh."

Lạc 3dAnh nhìn 7dgương mặt 6Phàm Niệm 5cNgự khẩn etrương, 4sau đó gật c1đầu: "Ừ, a6tốt, em 0đồng ý ebanh, về 9sau sẽ không b4bao giờ d0rời xa anh 4nữa."

Lấy 9được cam 3kết, Phàm cNiệm Ngự 61tựa như 6đứa bé 5lấy được 5ekẹo, nhắm bngay cái amiệng Lạc ecAnh hôn lên, f1bàn tay tháo 36khăn tắm 31của Lạc 4dAnh, hai người 4a**.

"Ưmh eưmh"

"Lạc cAnh, Lạc 5aAnh, em là 1của anh, 9em là của fanh"

Lạc 5Anh cũng 21cảm giác d0mình sắp ccbị anh ăn cahết rồi, b6chỉ một 0tiếng Lạc 16Anh đã khiến fcô bay lên fđám mây, 21tuyên bố 9bá đạo ccchọc vào btrong lòng 0Lạc Anh, 3bngọt ngào.

Lạc 76Anh tận ddtình đáp 5lại anh: 1"Em, 9em là của 3aanh, là của 1anh, Tiểu 4Niệm"

Hai 1người đem 67nhau vê vào 5huyết mạch 8của mình, c3linh hồn 0giao hợp 1ở chung 6một chỗ, c8đời đời 1kiếp kiếp 3dcũng sẽ 57không tách 4ra.

*****

Ngày 1hôm sau, cLạc Anh 9mở ánh 51mắt mông blung ra, phát echiện bên 7giường ađã trống 30không, cô 28ngồi dậy, c7mang dép 40xuống giường, fbnhìn trên babàn trang 19điểm có 8một tờ 7giấy.

(Bảo 0bối, ông dxã đi giải dquyết một 97chút công 2việc, chuẩn 8bị kết 14hôn với 9em, nhớ 5ăn điểm 7tâm, chờ 9anh trở f6lại.)

Lạc bbAnh nhìn 63chữ viết 9rồng bay 70phượng f8múa trên 4ctờ giấy, 2thật là 6khốc, có 9điều Phàm 8Niệm Ngự 91thế nhưng fsẽ để 7lại giấy 1dán tiện elợi, thật a7là ly kỳ. e © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 7đem tờ 5bgiấy đặt 5ở trên bbàn trang 73điểm, chính b7xác đi phòng edtắm sửa 04sang lại 4mình, eo 9thật là 3chua chết eđược.

Lạc 2Anh đều b5thu thập b4xong tất dcả, chuẩn c7bị lên dcđường 0đi tìm ông d0xã tương 5lai của ccô, nhưng 23đột nhiên 3nhận một 7tin nhắn 73khiến tất fcả mọi 0echuyện có 1thể xoay cchuyển cùng cbiến hóa.

Lạc cfAnh lấy 70điện thoại 2ddi động e5ra, nhìn: 45(Lạc Anh, 4tôi là Lục ebTâm, có 1chuyện nói 15với cô, dvề Niệm, achúng ta egặp mặt 9ở xxx, không d2đến cô fsẽ phải 16hối hận.)

Lạc 59Anh nhìn b9tin nhắn 6dtrên điện f9thoại di fđộng, một 6đôi mày 8cxinh đẹp 4atuyệt trần 8lập tức 31nhíu chặt, 7cuối cùng, 8đi gặp fcô ta một 8lần, bất 67luận như b0thế nào, 3cô đều 3sẽ không f1rời xa Tiểu 7Niệm, bởi 59vì cô đã ecam kết 9với Tiểu 6Niệm.

Phòng 88cà phê Xxxx 82đường 7dxxxx

Lạc 5Anh nhìn eLục Tâm 20ngồi ở 8bmột bên, 83sau đó đi 63tới, ngồi c0đối diện 01cô ta, tiều 2tụy không 6ít, nghe a7nói cô ta 86xin nghỉ dabệnh một 0năm, thật 1fchẳng lẽ 72có bệnh.

Lục 64Tâm nhìn 4Lạc Anh 82sau đó cười 4yếu ớt: 47"Cô 2đã đến b3rồi."

"Ừ, btìm tôi 8có chuyện, 2cái gì liên 9quan với f9Tiểu Niệm, enói mau." e5Lạc Anh 6trực tiếp 6đi vào chủ 8đề.

Lục 74Tâm nhìn dLạc Anh 6nóng lòng, 8esau đó cầm b1nước trái 16cây lên 92nhẹ nhàng fnhấp một 37hớp nhỏ, d0sau đó đỡ 4bụng của 4mình nói: 6"Tôi 3xin cô rời akhỏi Niệm."

Lạc 91Anh vừa 4nghe, lông 0bmày lập 0tức nhíu b5lại, nhìn aLục Tâm: 99"Tại 17sao?"

Lục 0Tâm đứng 6lên, cách 7cái bàn, acái bụng b2bự rõ ràng 1xuất hiện 0dtrong mắt fLạc Anh, 53cái ly nắm 2trong tay e5Lạc Anh dbcũng rớt 6xuống, nhìn eLục Tâm 24hả hê. 4 © DiendanLeQuyDon.comLạc Anh 21chỉ cảm 9athấy bị 30ngũ lôi 5oanh đỉnh.

Lạc 1Anh nhìn 20bụng Lục aTâm, sắc 8mặt thuận bthế biến 9fthành trắng c4bệch, ngay d4cả hô hấp 3cũng trở 1nên dồn c6dập, thanh bâm cực ekỳ run rẩy.

"Đây e4là…."

Lục dTâm nhìn 2sắc mặt 4Lạc Anh ftrắng bệch, e4trong lòng 5hài lòng, bbtrả lời c6Lạc Anh.

"Đúng a4vậy, là dNiệm, lần 87đó đi Maldives e6chúng tôi faquá kịch 03liệt, nên acó. Cho nên, 03coi như vì 39đứa bé 8trong bụng dcủa tôi, 79van cầu dacô rời f9đi, để 88cho con tôi 1fcó một 10danh phận, 4tôi cầu 51xin cô." 1Lục Tâm 2cnói nghẹn angào, sau a3đó lập 1tức quỳ 5dgối trước c2mặt Lạc fAnh.

Cả fngười Lạc 79Anh ngây 2dại, hiện 03ra trạng b7thái ngây 22ngốc, người 67chung quanh 00càng ngày dcàng nhiều, aaánh mắt eLạc Anh dđần độn 49nhìn Lục 48Tâm quỳ 0atrên mặt bđất khóc c9thầm, cô bchỉ muốn b0rời khỏi dachỗ này. 60 © DiendanLeQuyDon.comCô cầm 8túi lên 5vọt ra khỏi ccphòng cà 1phê.

Lục 9Tâm nhìn d7bóng lưng 31Lạc Anh 6rời đi, 46nụ cười fâm mai dọa 0người xuất 6hiện trên 7cmặt.

Lạc dAnh đi ở 53trên đường 0bcái, nhìn 4người đến d7người đi, 80xe tới xe bblui, không ethể suy f9tư, tại f4sao? Tối dhôm qua rõ 70ràng còn 4dgắn bó 1bkeo sơn, 9vẫn còn 2cam kết 9với đối dphương, 1ctại sao 3ông trời 0phải đối dđãi với 0bcô như vậy. 45 © DiendanLeQuyDon.comTại sao echứ? Hốc cmắt Lạc 3Anh tràn 14ra nước 0mắt, không 6bngừng chảy, cdkhông ngừng 5fchảy. Đôi 4con mắt fđã sớm 91không có 8clinh khí, 39trở nên ctrống rỗng 26vô hồn.

Một 81người tựa 36như không b2có linh hồn 55chạy ở 08trên đường bcái, không cbiết đi abđâu, nên eđi nơi nào.

"Kiệt 4fThụy, lúc a0nào thì 2chúng ta ctrở về e5Anh quốc." bNơi xa, một ccô gái rúc davào trong f6ngực Kiệt 8Thụy nói f0nũng nịu.

Kiệt 4fThụy ôm 57Lâm Vũ Hinh, eccong khóe 07miệng: "Mấy c1ngày nữa, 2anh muốn a6tham gia...." 30Kiệt Thụy a5vẫn chưa dnói hết, eđã nhìn cdthấy Lạc 5eAnh đối b5diện giống 2như cô hồn 2dã quỷ. a © DiendanLeQuyDon.comNụ cười 06trên mặt 5Kiệt Thụy 7lập tức 0cứng ngắc, e9ôm Lâm Vũ 15Hinh chạy aqua đó.

Kiệt b4Thụy đi ftới trước 6mặt Lạc 3bAnh, nhìn 34Lạc Anh d5mặt đầy 36nước mắt, agiống như 1dkhông nhìn f0thấy anh, 7Kiệt Thụy 4cũng biết 8đã xảy 8ra chuyện. 96 © DiendanLeQuyDon.comKiệt Thụy 7buông bả evai Lâm Vũ 3fhinh ra, đè 6lại bả 9vai Lạc c9Anh, thanh adâm có chút 7gấp gáp.

"Lạc a5Anh, em làm 8sao vậy? 1Sao khóc 54một mình, 0Phàm Niệm fdNgự đâu? dcCó phải 3các người 97đã xảy 8ra chuyện 0rồi không?" 39Kiệt Thụy 7giữ Lạc dAnh hỏi 18một đống c8vấn đề.

Lạc bbAnh bị Kiệt 5cThụy lay 6bđộng thần 5trí, nhìn 00Kiệt Thụy 9trước mắt, afnước mắt 2bchảy xuôi, 22oa một tiếng 5liền khóc 4lớn ra ngoài.

"Oa 0huhu" 15Lạc Anh 2dkhóc, cũng 0không nói 4cái gì. 5 © DiendanLeQuyDon.comKiệt Thụy bcũng không 6hỏi, bởi c1vì anh biết 8rõ, cô khổ f7thân, bằng 81không mình ahỏi thế 3nào cũng dekhông ra. c8 © DiendanLeQuyDon.comLâm Vũ Hinh 4bên cạnh fcũng bị 5tình trạng enày hù sợ. a7 © DiendanLeQuyDon.comĐây không 0dphải là 3nữ chính 8btrong tin f8tức gần e0đây được 1báo chí 01viết sao?

Chẳng 0elẽ Kiệt a5Thụy muốn 7tham gia hôn c3lễ của 5dbọn họ, fnhưng mà 74bây giờ a0là tình fhuống thế bnào. Lâm 9eVũ Hinh tiến 0elên nhìn 8Kiệt Thụy bdnói.

"Kiệt 64Thụy, về 00khách sạn c1trước rồi 0hãy nói. b © DiendanLeQuyDon.comNơi này 9khó mà nói."

Lúc 04này Kiệt bThụy mới c0phản ứng d5được, acnơi này 3là đường ecái, kéo fcả Lạc 10Anh cùng 4Lâm Vũ Hinh 52lên xe của bmình.


p/s: bMình cố alàm, nếu 72xong được fcthì tẹo 7có chương ccuối k thì b0m.n cho khất 93nợ đến c8mai nhé! 9Mấy hôm 5có việc 8nên k làm 1kịp, xl bnhé!!!

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t103726-nha-tu-nong-bong-tong-giam-doc-tha-cho-toi-di-ngoai-truyen-42.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận