Nhân Gian Băng Khí Chương 212 : Tác dụng phụ của cơ nhân (Trung)

Chương 212: Tác dụng phụ của cơ nhân (Trung)

Dịch giả : froge123
Biên dịch : froge123



Âu Dương Bác âm trầm, mặt nghiêm lại hung hăng nhìn chằm chằm Mười Một

Mười Một không quan tâm tiếp tục nói:
- Ta có thể cứu vợ ngươi.

Âu Dương Bác sửng sốt một chút, sau đó mới nhận ra mình đã hiểu lầm, Mười Một căn bản không hề đem việc của vợ hắn ra uy hiếp hắn, nhưng chuyện này vẫn rất bí mật, ngoại trừ một số ít người có quyền cùng với một số tâm phúc thì cũng chỉ có hai người hắn và vợ hắn biết, kể cả Âu Dương Lâm cùng Âu Dương Nguyệt Nhi đều không hề biết chút gì về chuyện này.

Âu Dương Bác thu hồi vẻ giận dữ, nheo mắt quan sát Mười Một. Mười Một cũng không có nói gì, hai người cứ lẳng lặng đứng như vậy. Khoảng hai ba phút sau, bốn tên lính nằm dưới đất mới chậm rãi đứng lên. Mười Một khống chế lực đạo rất chính xác, chỉ làm cho bọn họ tạm thời mất đi năng lực hành động nhưng không hề thụ thương, chỉ nghỉ vài phút là có thể khôi phục lại bình thường, chỉ có người cuối cùng xương mũi có chút vấn đề, một phần cũng là vì bốn người này tố chất thân thể quả thật rất cao, nếu đổi lại là người thường, thì dù có cho mười phút cũng không thể đứng lên được.



Sau khi bốn người đứng lên, Âu Dương Bác phất tay nói
- Các ngươi trước tới quân y kiểm tra, đồng thời tìm người đổi ca.

Bốn tên lính nhịn đau hướng Âu Dương Bác chào theo lễ nghi quân đội, xoay người đi ra ngoài. Khi đi ra ngoài bốn người cũng không hề nhìn đến Mười Một, nhưng trong ánh mắt thì có chút khác thường. Cho đến khi bốn tên lính đã rời đi, Âu Dương Bác mới trầm giọng hỏi :
- Ngươi làm sao biết được?

- Ta điều tra ngươi, cũng chỉ là học hỏi ngươi thôi.

- Là do đám hacker kia?

Mười Một không trả lời, lãnh đạm nói :
- Đồng ý hoặc là cự tuyệt?

Âu Dương Bác ngưng thần nhìn kỹ Mười Một trong giây lát rồi trầm giọng hỏi:
- Ngươi biết nàng mắc bệnh gì?

Mười Một nói như đọc thuộc lòng :
-AWY, hiện không có thuốc chữa, xuất hiện lần đầu tiên trong thế chiến hai tại Đức, nghi ngờ là virus nhân tạo, truyền qua đường ăn uống, có thể tồn tại trong môi trường ba tháng. Sơ kỳ xuất hiện hiện tượng ho ra máu, tiến vào trung kỳ da toàn thân bắt đầu thối rửa, từ khi phát tác đến khi tử vong không đến hai tháng. Mười hai năm trước, Môi quốc có nghiên cứu huyết thanh chữa bệnh, nhưng cuối cùng khi tiến hành thực nghiệm lâm sàng thì lại thất bại.

Ma Quỷ huấn luyện rất toàn diện, mọi thứ đều có truyền dạy, Mười Một mặc dù nửa chừng mới tham gia nhưng nhờ thiên phú nên tất cả các tư liệu về các loại vũ khí sinh học giáo quan chỉ cần dạy qua một lần thì hắn đã ghi nhớ hết toàn bộ.

Nghe Mười Một trình bày lại các thông tin, trên gương mặt của Âu Dương Bác không khỏi lộ ra tia cười khổ nói
- Ngươi đã biết nó không có thuốc giải……

- Còn có một nơi có huyết thanh chữa được virus AWY.

Âu Dương Bác liếc nhìn Mười Một nói :
- Ưng Quốc sao ? Ta đã điều tra qua rồi, đó chỉ là tin đồn nhảm.

- Không phải tin đồn nhảm, Ma Quỷ thật sự có.

Mười Một nhàn nhạt nói:
- Bởi vì AWY là do Ma Quỷ tạo ra.

Âu Dương Bác nhiếu mày nói :
- Ma Quỷ?

Mười Một nhìn hắn, nói thêm một câu :
- Ta là người của Ma Quỷ.

- Cái này ta biết.

Âu Dương Bác nói :
- Hơn nữa ta có biết ngươi trốn thoát khỏi Ma quỷ, chạy tới Long Quốc, người của Ma Quỷ cũng đã đuổi tới đây rồi.

- AWY là vũ khí sinh học do tổ nghiên cứ của Ma Quỷ chế tạo ra vào thế chiến thứ hai, cũng chỉ có bọn họ mới có thuốc giải độc.

- Nếu là như vậy, điều này chắc chắn là bí mật của Ma Quỷ, hẳn là được bảo mật rất kỹ, ngươi làm sao có thể biết được?

- Sở Phàm có một tỷ tỷ.

Âu Dương Bác gật đầu nói :
- Nàng là người của khoa nghiên cứu vũ khí sinh học của Ma Quỷ.

Âu Dương bác nheo mắt nhìn hắn, tựa hồ muốn từ trên vẻ mặt của Mười Một nhìn ra hắn đang nói dối, đáng tiết là hắn phải thất vọng, Mười Một không có chút biến hóa, vẫn luôn lạnh lùng như mọi khi. Một lát sau, hắn hỏi
- Ngươi cùng cô ta quan hệ như thế nào?

- Ta không cần phải trả lời ngươi.

Mười Một nhàn nhạt nói :
- Tin hay không là tùy ngươi.

Âu Dương Bác cười nói :
- Chuyện này cùng với việc ngươi yêu cầu Long gia và chính phủ ra mặt bảo vệ Sở Phàm cùng Trương Hân Hân có liên quan?

Mười Một không đáp hỏi lại :
- Vợ ngươi có lẽ sẽ rất nhanh chuyển sang giai đoạn trung kỳ?

Cơ mặt Âu Dương Bác giật giật một chút. Mười Một nhàn nhạt nói tiếp:
- Từ sơ kỳ chuyển sang trung kỳ chậm thì hai mươi ngày, nhanh thì mười lăm ngày, sau khi chuyển sang trung kỳ, dù cho có huyết thanh cũng không thể cứu được.

Âu Dương Bác cơ mặt lại giật giật, hung hăng nhìn Mười Một, cắn chặt răng không nói một lời.

Mười Một nói :
- Kẻ hạ độc vốn là muốn hại ngươi, kết quả không ngờ vợ ngươi lại trúng độc.

Âu Dương Bác đột nhiên quát :
- Đủ rồi!

Mười Một không dừng lại tiếp tục nói:
- Tiểu Trùng Quốc, Phong Dã tổ.

-Đủ rồi!

Âu Dương bác lại quát lớn một tiếng, ngực phập phòng, hiển nhiên rất kích động. Nếu cấp dưới của hắn mà thấy được cảnh này khẳng định sẽ phải rất kinh ngạc. Bởi vì bọn họ chưa bao giờ thấy Âu Dương Bác lại kích động như vậy.

Mười Một nhàn nhạt nói :
- Ta có thể giúp ngươi có được huyết thanh.

Âu Dương Bác nghe vậy cười lạnh nói :
- Mục đích của ngươi là gì? Để ta giúp ngươi bí mật rời Long Quốc? Lấy cớ là giúp ta lấy huyết thanh mà bỏ trốn sao?

Mười Một lắc đầu nói :
- Không cần rời khỏi Long Quốc.

Âu Dương Bác cau mày nói :
- Không rời khỏi Long Quốc ngươi làm sao lấy được huyết thanh?

- Tin hay không là tùy ngươi.

Âu Dương Bác hít sâu một hơi, khôi phục lại tỉnh táo trầm giọng hỏi :
- Ngươi muốn gì?

- Vương gia.

Không đợi Âu Dương Bác đặt câu hỏi, Mười Một nói tiếp:
- Dùng quân của ngươi, áp chế Vương gia, không để cho họ chi viện cho Trần gia.

Âu Dương Bác nhíu mày nói :
- Việc này ta không thể làm được.

- Ngươi có thể. Cấp trên sẽ sớm ra quyết định điều quân đội của Trần gia và Long gia đi, khi đó việc kiềm chế Vương gia đối với ngươi có thể nói là dễ dàng.

- Ta là quân nhân, không thể vi phạm mệnh lệnh.

- Nếu ngươi thật sự nghĩ như vậy, vậy vợ ngươi cũng không cần cứu nữa.

Trên gương mặt Âu Dương Bắc lộ ra thần sắc uể oải, trán hằn lên những nếp nhăn. Hắn rất mệt mỏi, thật sự rất mệt mỏi. Mười Một nói không sai, vợ hắn quả thật trúng phải virus “AWY”. Đó là hai tháng trước, khi cháu trai hắn quen một người con gái rất xinh đẹp, đã bỏ rất nhiều công sức theo đuổi. Sau này lại cùng cô gái mang theo một món quà tới gặp Âu Dương Bác, nói là cô ta rất ngưỡng một vị Tổng tư lệnh quân khu ba. Âu Dương Bác đối với người nhà cũng không hề nghi ngờ, tiếp đón bọn họ rất nhiệt tình. Không thể phủ nhận, cô gái ăn nói rất khéo, người cũng xinh đẹp, khó trách cháu trai hắn mê nàng như điếu đổ. Thân phận nàng cũng rất bình thường, qua dọ hỏi, hắn biết được cô gái quê ở miền Nam, cha mẹ làm buôn bán nhỏ, lên Thủ Đô học tập. Sau khi cùng cô gái nói chuyện hắn thấy cô ta quả thật quá mức hoàn mỹ, Âu Dương Bác không có một điểm nào hoài nghi, nếu lúc đó hắn nghi ngờ thì khẳng định không có chuyện như ngày hôm nay.

Mặt khác, Âu Dương Bác cũng biết rõ cô gái này không có nhiều tiền, nhưng lại nhất quyết không chịu để cho cháu trai mình bỏ tiền ra mua quà, mà tự mình mua hai bình rượu cao cấp. Cho thấy cô ta rất có lập trường, làm cho Âu Dương Bác rất có hảo cảm.

Hai bình rượu kia Âu Dương Bác cũng không có động tới, không phải vì hắn không thích, mà là vì hiếm khi hắn ăn cơm ở nhà. Vài ngày sau, bạn của Dương Lâm đến nhà chơi, Dương Lâm giữ hai người lại dùng cơm, lại lấy hai bình rượi của cháu trai hắn và cô gái kia tặng ra chiêu đãi. Bình rượi vốn là “dành cho” Âu Dương Bác, lại bị hai người bạn tốt cùng Dương Lâm “chia xẻ”.

Lúc ấy, Âu Dương bác cũng không có quan tâm tại sao lượng rượu trong bình giảm đi. Gia đình hắn không có cấm uống rượu. Nhưng một tuần sau, cháu trai hắn đột nhiên báo rằng bạn gái mất tích đã một ngày, nhờ hắn điều tra giúp. Âu Dương Bác phái mấy thủ hạ đi tìm, sau điều tra ra thân phận của cô gái là giả. Âu Dương Bác lúc này nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, lập tức cho người mang tới một bình rượu còn chưa có uống đi hóa nghiệm, kết quả là bên trong bình rượu có chứa virus AWY.

Giây phút ấy Âu Dương Bác như thấy ngày tận thế. Âu Dương bác cầm kết quả xét nghiệm si ngốc thật lâu, sau tỉnh táo lại, phái người liên lạc với một số người có quyền lực, nhờ họ điều tra thân phận cô gái kia.


Cho dến một tháng trước mới nhận được thông tin rằng cô gái vốn là người Phong Dã tổ của Tiểu Trùng Quốc. Phong Dã Tổ gần giống Ma Quỷ, là một tổ chức rất thần bí, tất cả những người bồi dưỡng ra đều là sát thủ, nghe nói tất cả đều là nữ nhân.

Sau khi biết được tin tức này, hắn phái người tìm Phong Dã Tổ, cố gắng vì thê tử tìm kiếm huyết thanh. Tuần trước, vợ hắn cùng hai người bạn thân đều bị hộc máu. Virus AWY đã bắt đầu phát tác. Biết được tin này Âu Dương Bác càng thêm nóng nảy. Lúc này lại nhận được mệnh lệnh đột xuất, yêu cầu hắn phải trở về Thủ Đô họp bàn quân vụ. Mệnh lệnh của quốc gia là trên hết, Âu Dương Bác cố nén nỗi đau trong lòng, mang thê tử theo bên mình trở về thủ đô.

Những chuyện này không hề nằm trong tư liệu cá nhân của Âu Dương Bác, nhưng Cuồng Triều cùng nhóm hacker kia giúp Mười Một tìm kiếm tư liệu về Âu Dương bác, vô tình phát hiện hắn không lâu trước có tiếp xúc qua mấy người có quyền lực trong phương diện virus và cơ nhân. Trong đó có cả Sở Phàm, một hacker tòm mò, mới tìm được những thông tin này. Nếu không có những thông tin này, Mười Một sẽ không tới gặp Âu Dương Bác, bởi vì hắn không nắm chắc có thể thuyết phục quân nhân cố chấp này.

Nhưng bây giờ Mười Một mười phần nắm chắc, bởi vì hắn biết trên toàn thế giới chỉ có “Ma Quỷ” mới có huyết thanh chữa virus AWY. truyện được lấy từ website tung hoanh

Tiến sĩ điên, Mười Một từng thấy trong phòng nghiên cứu của tiến sĩ có máu chứa virus AWY. Kẻ điên đó, đối với cái gì càng khó khăn càng hứng thú, dối với loại virus không có thuốc giải này hắn chắc chắn có hứng thú rất lớn.

Âu Dương Bác thở dài, vẻ mặt uy nghiêm lúc trước đã không còn, hắn dù sao cũng là con người, là con người sẽ có tình cảm, có tư tâm. Hơn nữa hắn bây giờ cũng đã già, mà càng lớn tuổi lại càng sợ hãi cùng thân nhân chia cách, sợ hãi sự cô đơn. Dương Lâm là một thê tử tốt, hắn vì công việc thường xuyên không ở nhà, nhưng Dương Lâm không bao giờ oán thán lời nào, vì thế gia đình hắn rất êm ấm. Hắn rất tôn trọng thê tử, cũng rất yêu thương nàng.

Không nỡ, thật sự không nỡ để thê tử rời đi, hơn nữa còn trước mặt mình toàn thân từ từ thối rửa. Nếu có thể hắn tình nguyện là người mắc phải virus AWY.

Âu Dương Bác nhẹ nhắm mắt lại, trầm giọng hỏi :
- Bao lâu?

Âu Dương Bác bỗng dưng mở mắt, nhìn thẳng vào Mười Một, qua hồi lâu mới uể oải nói :
- Nếu không phải ta đã điều tra rõ ràng thân phân ngươi, ta thật sự hoài nghi ngươi chính là kẻ đứng đằng sau tất cả chuyện này.

Mười Một lãnh đạm nói :
- Ta từ Ma Quỷ chạy ra, Sở Hải Lan cũng có lấy trộm một ít thuốc cho ta. Trong đó có cả huyết thanh chữa virus AWY.

Âu Dương Bác ngửa đầu nhìn trân nhà, không biết nên tin hay là không. Cả nửa ngày sau, hắn mới gật đầu nói :
-Được, ta cho ngươi một ngày.

Nói những lời này, trong giọng nói của Âu Dương Bác toát ra vô tận bi ai. Hắn là quân nhân, một quân nhân chính trực. Cả đời chưa từng lợi dụng chức quyền để mưu cầu lợi ích cá nhân, nhưng mà lúc này đây hắn không có cách nào cự tuyệt.

Mười Một yên lặng nhìn hắn, đang muốn nói gì đó thì từ bên ngoài một nhân ảnh đột nhiên tiến vào, đồng thời kêy lớn :
- Ba …… ai?

Người này chính là Âu Dương Lâm sau khi nghe điện thoại của Âu Dương Nguyệt Nhi vội vàng quay lại. Nhưng khi thấy Âu Dương Bác cùng Mười Một đang nói chuyện thì hắn sửng sốt một chút, điều này là điều mà hắn không hề nghĩ tới.

Thấy Âu Dương Lâm, Âu Dương hơi nhiếu mày hỏi :
- Ngươi có chuyện à, sao lại quay lại đây ?

- Ta ……

Âu Dương Lâm gãi gãi đầu nhìn Mười Một.

- Quên đi.

Âu Dương Bác một lần nữa ngồi xuống, châm diếu xì gà nói :
- Dù sao cùng đã đên đây rồi, giúp ta đưa Sở Nguyên về.

-Vâng.

Âu Dương Lâm nhìn quanh một chút, hỏi :
- Ba, Nguyệt Nhi đâu?

- Mẹ ngươi lâu rồi không có gặp Nguyệt Nhi, để cho bọn họ nói chuyện với nhau, ngươi đưa Sở Nguyên về trước đi.

Âu Dương Lâm ứng tiếng, sau đó không khỏi liếc nhìn Mười Một một cái. Đáng tiếc Mười Một vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng không có chút biến hóa.

Âu Dương bác quát khẽ :
- Còn đứng đó làm gì?

- Vâng.

Âu Dương Lâm lập tức chào theo nghi thức của quân đội, rồi hướng Mười Một nói :
- Sở Nguyên ta đưa ngươi đi.

Mười Một không nói gì, đi theo Âu Dương Lâm rời đi, ngay khi vừa ra khỏi phòng, Âu Dương Lâm dột nhiên dừng lại nói :
- Sở Nguyên.

Mười Một dừng lại, quay đầu nhìn hắn.

Âu Dương Bác móc ra một cái di động nói :
- Số của ngươi?

Mười Một đọc số điện của mình, Âu Dương Bác lưu vào rồi nhá máy, điện thoại của Mười Một reo lên.

Âu Dương Bác tắt máy nói :
- Dùng số này liên lạc với ta.

Mười Một nhẹ gật đầu, vẻ mặt không vẫn không thay đổi, có chút nghi hoặc theo Âu Dương Lâm xuất môn. Khi ra ngoài, lấy lại súng cùng tai nghe của mình từ lính gác.

- Sở nguyên. Vừa vào xe Âu Dương Lâm liền nói, Âu Dương Lâm không nhịn được hỏi :

- Ngươi nói cho ta, rốt cuộc ngươi và gặp cha ta có chuyện gì ? Còn có Nguyệt Nhi đâu rồi?

Mười Một tựa lưng vào ghế nói :
- Đưa ta tới đường Lâm Hải.

- Hey, ta đang hỏi ngươi, cha ta đối và ngươi không phải là đang đối địch sao?

Mười Một dứt khoát tiếp tục nhắm mắt.

Đối với thái độ của Mười Một, Âu Dương Lâm cũng không thể làm gì khác hơn là lái xe đi ra ngoài.

Dọc theo đường đi, hai người không nói gì thêm. Chỉ là Âu Dương Lâm thỉnh thoảng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Mười Một.

Xe tới đường Lâm Hải, Mười Một trực tiếp xuống xe, không nói lời nào trực tiếp đi vào hẻm nhỏ, để lại Âu Dương Lâm vẻ mặt buồn bực không biết nói gì.

Mười Một ở trong con hẻm, lấy ra một cái mặt nạ, bắt một chiếc taxi, đến một địa điểm khác lại xuống xe, đi vào trong một con đường nhỏ, đi vòng vèo qua bảy tám con hẻm, lại bắt bốn lần taxi, xác định không có ai theo dõi mới bảo xe thứ năm đi đến hướng phòng thí nghiệm của Tiến sĩ điên. Xuống xe, băng ngang qua rừng cây, tắt điện thoại di động cùng tai nghe, rồi dấu ở một chỗ. Mặc dù điện thoại không có tín hiệu nhưng ai biết được Cuồng Triều kia có hay không có thiết bị tăng cường sóng điện thoại. Hắn không muốn ai biết về tiến sĩ điên, cho nên làm vậy để bảo đảm an toàn.

Mới vừa vào bên trong mật đạo, từ bên trong phòng thí nghiệm truyền ra âm thanh va chạm của đồ vật, Mười Một đẩy cửa ra, quả nhiên bác sĩ điên đang hung hăn cầm bàn phím máy tính đập lên trên bàn. Bàn phím bị đập gãy nát cả, nhưng mà có lẽ vẫn tiến sĩ điên còn chưa hết giận.

- Lão điên.
Mười Một nhẹ hô một tiếng.

Tiến sĩ điên ngẩng đầu liếc nhìn Mười Một, quăng cái bàn phím lên bàn, cắn răng có lẽ còn đang tức giận nói :
- Có chuyện gì?

Mười Một đi từ của vào nói :
- Cơ nhân có tác dụng phụ ?

Tiến sĩ điên sửng sốt hỏi :
- Nói vậy là sao?

Mười Một cởi quần áo, rút chủy thủ ra, cặp chủy thủ hắn giấu ở trong giầy, không muốn để cho người khác biết quốc bảo này ở trong tay hắn. Sau khi rời đi, hắn mới lấy cặp chủy thủ ra giấu trên người. Mười Một dùng chủy thủ cắt một đường từ vai trái tới ngực phải, nhất thời trên ngực có một đường máu dài. Nhưng máu không chảy ra quá nhiều, vết thương cũng rất nhanh khép lại.

Tiến sĩ điên như phát hiện ra một món đồ chơi mới, hai mắt tỏa sáng, tiến lên sờ sờ ngực của Mười Một, sau đó ngẩng đầu hỏi :
- Cơ nhân khuếch tán?

Mười Một gật đầu.

Tiến sĩ điên lập tức lộ vẻ hưng phấn, nói to :
- Nhanh, nhanh nằm xuống để ta kiểm tra.

Mười Một không có di chuyển, hỏi :
- Tiến sĩ điên, có hay không có huyết thanh chữa virus AWY.

- A!?

Tiến sĩ điên hơi sửng sốt một chút rồi nói :
- Có, nhưng ngươi cần nó làm gì?

- Ta cần.
- Được rồi, sẽ đưa cho ngươi, nhanh, nằm xuống đi, nhanh lên.

Mười Một đi tới bên giường, tên cơ nhân chiến sĩ vốn nằm ở đây không biết đã được tiến sĩ điên đưa đi đâu rồi. Hắn dọn sơ qua rồi nằm xuống.

Tiến sĩ điên không kiên nhẫn được, vội vả dùng các thiết bị kiểm tra thân thể của Mười Một, sau lại lấy một ít máu, cẩn thận làm xét nghiệm chừng nửa giờ, Mười Một vẫn nằm im, không hề cửa động.

Đột nhiên, tiến sĩ điên “Oa” một tiếng thật to. Mười Một quay đầu nhìn ông ta.

Tiến sĩ điên cũng quay đầu hướng về phía Mười Một cười khổ nói :”Phiền toái lớn.”

Nguồn: tunghoanh.com/nhan-gian-bang-khi/chuong-212-OSCaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận