Phong Lưu Pháp Sư Chương 71

Chương 71
Dâm Tặc
Dịch thuật: thsonn
Biên tập: dangxuan


Long Nhất như một con bạch tuộc nằm trên thuỷ tinh quan. Nội lực hắn từ từ hấp thụ đồng hoá với ma pháp kết giới kỳ quái trên thuỷ tinh quan. Hắn thật sự rất bội phục người nào phóng ra kết giới này. Nên biết Long Nhất có thể mất chút ít sức lực mới phá huỷ được ma pháp thánh quang kết giới cấp mười, nhưng thật sự phải phí rất nhiều thời gian công sức mới phá bỏ được ma pháp kết giới trên thuỷ tinh quan này. Có thể nghĩ như thế này người phóng ra kết giới này nhất định là còn hơn Siêu ma đạo sư, không chừng còn có thể là Pháp thần nữa.

Trong lúc bất tri bất giác, Long Nhất đột nhiên trong nước tiến nhập vào trạng thái minh tưởng. Dù vậy hắn cuối cùng phát giác thuỷ tinh quan bắt đầu loé ra quang mang màu lam ảm đạm, hơn nữa nước trong đàm vô thanh vô tức bị một cỗ cường lực phân khai, bên trong năm mét xung quanh thuỷ tinh quan biến thành một không gian không có nước.


nguồn tunghoanh.com
Đột nhiên, quang mang màu lam ảm đạm của thuỷ tinh quan bắn mạnh ra, ngay vào lúc đó, thuỷ tinh quan thình lình bắt đầu từ từ tan chảy, càng tan càng mỏng.

Cuối cùng, thuỷ tinh quan biến mất không còn gì. Nhưng vì đang nằm trên thuỷ tinh quan Long Nhất tự nhiên phải rơi xuống. Bịch một tiếng, hắn đã đè lên người thiếu nữ trong quan, hơn nữa đôi môi, xảo diệu đến không thể hơn, lại đặt lên trên đôi môi mềm mại của thiếu nữ.

Long Nhất liền tỉnh trở lại, hoàn toàn không mở mắt để ngửi mùi hương nhi nữ. Thực sự là một mùi hương phi thường, vô cùng thanh tân nhưng tao nhã, có điểm giống như hương vị hoa lan. Hắn mở mắt ra, sau đó một vầng trán thanh khiết như ngọc và phía dưới là một đôi chân lông mi dài cong vút. hắn vào lúc này chỉ cảm giác mình vừa rơi xuống một phiến mềm mại. Tóm lại đến thằng hề cũng biết hắn đang đè lên trên nguời một nữ nhân.

Long Nhất không hề động đậy, đôi môi vẫn y nhiên ép lên đôi môi mềm mại của thiếu nữ. Không phải bởi vì hắn nổi sắc tâm, nhưng là bởi vì kinh ngạc đến ngây ngốc, phát hiện mình đè lên trên người thiếu nữ trong thuỷ tinh quan tịnh. Hắn kinh ngạc đến ngây ngốc bởi vì hắn thình lình cảm giác tại bộ ngực mềm mại của nàng ta có truyền ra nhịp đập của trái tim. Tiếng thình thịch, thình thịch vang lên làm Long Nhất như bị thôi miên. Hắn có chút hoảng hốt, đột nhiên có loại cảm giác này. Tần suất tiếng tim đập của nàng và của hắn lúc càng giống nhau, đến cuối cùng hắn không phân biệt đâu là tiếng tim của mình còn đâu là tiếng tim của thiếu nữ này. Hai quả tim tựa như có một loại tình huống kết hợp quỷ dị. Tiếng tim thình thịch lên đồng nhất như của cùng một người vậy.

Hai mắt nhắm của thiếu nữ thình lình khai mở, như mặt nước mùa thu đang chảy dài, trong sáng như suối nguồn từ khe núi chảy ra, làm người thấy mình trở thành nhỏ nhoi.
Thiếu nữ chăm chăm gần sát hai mắt Long Nhất, đầu tiên ngạc nhiên, tiếp theo nghi hoặc, sau đó trong mắt loé lên một sắc thái thân thiết.

Long Nhất lúc này tỉnh lại, hắn nhấc thân lên, trên miệng hoàn toàn còn lưu lại chút dư hương.

- Ngươi dậy rồi sao?
Thiếu nữ mở miệng, thanh âm thanh thuý như hoàng oanh, nghe thoải mái phi thường.

Long Nhất giật mình, luyến tiếc không muốn rời khỏi người thiếu nữ, xúc cảm mềm mại đó làm hắn thú vị vô cùng.

Thiếu nữ ngồi dậy, đưa cặp mắt như hồ thu nhìn khắp nơi, hàng mi xinh đẹp chớp nhẹ, tự hồ nhớ lại cái gì.
- Ngươi có thể nói cho ta biết ta là ai không?

Hồi lâu sau, thiếu nữ nhấc thân mềm mại ngẩng đầu nhìn vào Long Nhất.
- Ái!

Long Nhất mở to mắt, nàng ta tự mình không biết mình là ai, điều đó thì cả hắn cũng không biết được.

- Ngươi không nhận biết ta à?
Cặp mắt như hồ thu của thiếu nữ đầy khí lạnh, xung quanh nhiệt độ vào lúc này ấm dần lên.

Long Nhất kinh hãi lùi về sau mấy bước. Lúc này hắn cảm nhận được chuyển động cường liệt của ma pháp thuỷ hệ trên người thiếu nữ. Cảm giác này ngày càng bành trướng to lớn vô biên. Nàng ta niên kỷ còn nhỏ, không thể nào đạt được trình độ đại ma đạo sư như vậy được?

- Ngươi nhất định nhận biết được ta phải không?
Long Nhất cười khổ nói.

- Ngươi là một dâm tặc vô sỉ, ta giết ngươi!
Miệng thiếu nữ liền niệm chú ngữ, ma pháp nguyên tố thuỷ hệ cường đại tụ tập như điên cuồng, nước trong thuỷ đàm bắt đầu nổi sóng.

Long Nhất kinh hãi đổ mồ hôi lạnh. Nếu đề nàng phóng thành công ma pháp lực cường đại, thì bóng hình của hắn sẽ biến mất ngay tại đây. Ngay lúc đó người hắn đã xuất hiện phía sau thiếu nữ, đại thủ của của hắn chính là đang kẹp trên cổ của thiếu nữ, ngặn chặn nàng niệm chú.

- Không được vọng động, vọng động là chết! Ta đã cứu ngươi tỉnh, ngươi lại đối đãi với ân nhân cứu mệnh ngươi như thế này sao?
Long Nhất lau sạch mồ hôi lạnh trên trán nói.

Nhưng vào lúc này, lam quang trên người thiếu nữ loé ra, một cổ lực đẩy cường đại đã chấn bay Long Nhất. Trên người thiếu nữ đã tập hợp nhiều thành một đạo kết giới màu lam ảm đạm.

- Ngươi đã cứu ta à?
Thiếu nữ lạnh lùng hỏi.

- Nếu như không phải ta cứu ngươi, ngươi vĩnh viễn phải ngớ ngẩn trong quan tài này không thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời.
Long Nhất cười khổ nói.

- Hừ, ngươi nghĩ ta có thể tin ngươi à?
Thiếu nữ tựa hồ có chút nghiến răng ngiến lợi, nàng tỉnh dậy không thể nhớ được chuyện gì, vốn dĩ nghĩ rằng nam nhân này đè lên trên người nàng chính là người yêu của nàng, nhưng ai biết thình lình không nhận biết nàng, thật sự không thể bỏ qua.

- Không tin ta cũng không có biện pháp nào, ngươi giết ta ngươi cũng không thể sống.
Long Nhất xoay tròn con ngươi lẩm bẩm nói.
Thiếu nữ lạnh lùng nhìn Long Nhất, hiển nhiên không tin lời nói quỷ quái của hắn.

Long Nhất cười hắc hắc nói:
- Ta dùng một loại mật pháp để làm ngươi tỉnh lại sau nghìn năm ngủ say. Chúng ta hai người hiện tại sinh mạng liên kết với nhau, không tin ngươi tĩnh tâm lại có có cảm giác liền.

- Ngủ say trong nghìn năm à?
Thiếu nữ có chút giật mình, nàng nhìn lại thuỷ tinh quan ở dưới ý thức đã tin tưởng.

Hai người yên lặng nhìn nhau, bọn họ liền cảm thấy tinh thần hai người liên hệ với nhau một cách kỳ dị. Tiếng đập thình thịch vang lên. Hai quả tim bất đồng nhưng lại cùng tiết tấu đập, trong lòng thiếu nữ dâng lên một cảm giác kỳ quái, giống như mình và nam nhân trước mắt là một chỉnh thể không thể nào phân tách.

Thiếu nữ liền thu hồi kết giới màu lam ảm đạm, than nhẹ một hơi, biểu tình bằng cách nào đó thay đổi điềm tĩnh trở lại.

- Ngươi thật sự không nhớ được chuyện gì sao?
Long Nhất sau khi nàng không còn địch ý liền hỏi. Hắn như vô cùng muốn biết Di Thất Chi Thành có những ma pháp văn minh huy hoàng như thế nào.

Thiếu nữ lắc lắc đầu, nói:
- Trong đầu ta là một phiến trống rỗng, chuyện gì cũng không có.

Long Nhất ngẫm nghĩ, từ không gian giới chỉ lấy ra thuỷ tinh cầu tìm được ở Thành Chủ phủ đưa cho nàng nói:
- Ngươi nhìn cái này xem, có lẽ nhớ được chuyện gì chăng?

Thiếu nữ tiếp lấy thuỷ tinh cầu, bản năng thu lấy ma pháp lực bên trong, sau đó giật mình nhìn vào vào hoa viên và chính nàng trong thuỷ tinh cầu, nhíu lông mày cực lực hồi tưởng.
- Giống quá, nhưng ta lại không thể nhớ được gì cả!

Thiếu nữ u oán than, nhãn thần có chút mất mát.

- Sau này từ từ sẽ nghĩ ra, có lẽ người ngủ say quá lâu, mất trí nhớ cũng là chuyện rất bình thường.
Long Nhất cười nói, kỳ thật hắn căn bản không biết chứ không phải vì nguyên nhân này, nhưng bây giờ hắn chỉ nghĩ tới điều này, tiện làm lý do để an ủi nàng.

Thiếu nữ gật gật đầu, khí chất ôn nhu an tĩnh, làm người ta không tự chủ chìm đắm vào bên trong, một điểm cũng không giống thiếu nữ lạnh lùng sát khí vừa rồi. Có người nói nữ nhân trời sinh đã có nhiều mặt, nhìn lại lời nói này thật sự hoàn toàn không giả.

- Trước tiên chúng ta hãy lên trên, ta còn có vài người bạn ở trên đó.
Long Nhất cắt ngang sư trầm tư của thiếu nữ.

Nguồn: tunghoanh.com/phong-luu-phap-su/chuong-71-PP5aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận