Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 10

Chương 10
Hạ Sính Đình dạo này có phần buồn bực, mẫu thân đại nhân ép cô đi xem mắt quá gắt,

gần như 60mỗi cuối 5tuần đều 7fthu xếp, bf ô trốn d3được thì 2 rốn, không 0 rốn nổi 0 ại phải 0ăn mặc d ì quái, 3 óa trang 3d inh khủng, f ù cho người ca a bỏ chạy 42 ồi tính 3 au. Đương a hiên cũng b6 ó ngoại b ệ, chẳng 1 ạn người 86đang ngồi 2 rước mặt 55 ô đây.

Anh 6 a bình thản 00 hư không, c hìa tay ra: a“Chào cô, eb ôi là Lăng b4 hiên Ý.”


“Hạ 52 ính Đình.” 84 ô uể oải a ói.

Lăng 0d hiên Ý cười 29 ươi: “Cách băn mặc 5a ủa cô Hạ 7đây rất 4 ó phong cách.”

Hạ 65 ính Đình 4d ườm anh, 17 gười này 34 oặc là 37 ó tật ở d ắt, hoặc 3là nối 37dối trắng 7ctrợn, nhưng 5vẻ mặt 9canh ta rất 6thành thật ekhông nhìn c9ra chút dối 0trá nào.

Lăng eThiên Ý 6fcó vẻ rất cbvui, vui cười 0vừa uống 1café, chậm 84rãi nói: 8“Cô Hạ, 3chúng ta c8đã từng 82gặp nhau.”
Hạ 5Sính Đình 0giật mình, 6năm nào 0tháng nào cgiờ nào, 2sao cô hoàn 0toàn không 7có ấn tượng.
“Tôi 2nhắc một 0chút nhé.” 3Lăng Thiên 7fÝ nheo mắt 0cười: “Bệnh cviện.”
Hạ 2eSính Đình 3vẫn mơ 81hồ, sao bkhông nhớ 91ra nổi.
“Xem 3ra ngoại d5hình của 08tôi quá 3tầm thường, 3dkhông để 47cho cô lại dấn tượng 27gì.” Lăng 9Thiên Ý ffkhông khỏi 3tự trào 90phúng.
Hạ 0Sính Đình 4cười khan dmấy tiếng.

“Năm 4nào đó cetháng nào 6eđó ngày c8nào đó, 5bệnh viện 5RJ, cô đụng 6vào tôi.” 8Lăng Thiên 3Ý nói nhẹ 69nhàng ngắn 71gọn, mắt 37nhìn cô 1achăm chú.

Anh 7nói tới 8đây, Hạ 59Sính Đình dcuối cùng e2cũng nhớ a4ra. Hôm đó 42cô tỏ tình fthất bại blần thứ 5n với Dương eDận, dang fdđau lòng emà sau còn adlưu tâm 49đến những 43người khác. f © DiendanLeQuyDon.comĐụng vào dngười ta 32hình như 80đúng là 3có, cô vỡ dclẽ: “Hóa 61ra người 20đó là anh.” eHÌnh như 3cũng thấy 6quen quen.
Lăng ffThiên Ý f1cô ý gục 69đầu ủ 70rũ: “Đau flòng quá.”
Hạ eSính Đình 59như sực 63nhớ ra, achỉ vào 13mình: “Thế 61mà anh cũng c2nhận ra etôi à?”
Lăng 93Thiên Ý c3thành thực c7đáp: “Người begiới thiệu 50cho tôi xem 3hình của 6cô, tôi 63nhận ra 9ngay, còn evới bộ ddạng bây 1giờ của 2cô thì thần efthành cũng akhông nhận cra nổi.”
Hạ 35Sính Đình 10tức tối: 6“Thế mà f5anh còn nói ctôi có phong b1cách.”
“Không 29nói hôm fnay.” Lăng a4Thiên Ý 4đáp gọn.
Hạ cdSính Đình: 5“…”
Trong cdmắt Lăng e4Thiên Ý 4ehiện lên 56vẻ thú 2evị.

Lúc anày Hạ 3Sính Đình 9nhận được bmột cuộc dđiện thoại, bcô liếc 2bqua số gọi, 6dlà số điện aathoại cố dđịnh rất eflạ, nên 42nghe máy, 81lát sau cô f7nhíu mày: f5“Sao lại 95là anh?” 54Cuộc điện e1thoại này b9là do Thành 5Thành gọi e0tới, từ blần trước 11sau khi xem cmắt Dư 6Tịnh, anh 42ta ngày nào 3dcũng gọi 72điện hẹn 5hò không cbiết mệt 38mỏi, lần 80nào cũng 4dbị Hạ bSính Đình 45viện đủ e1lí do từ 6chối, anh 2ta càng chiến 29càng bại, 9càng bại 73càng chiến, eekiên trì dckhông thua, 6Hạ Sính 1Đình bị 4anh ta ép 6đến cuống 3cả lên, 6bnhìn thấy 1bsố anh ta dgọi là ebấm tắt 2ngay, anh 0ta lại đổi ccsố khác bgọi tới, 8dcó thể fthấy sức bhấp dẫn 6của Dư 6aTịnh lớn bcthế nào. 42 © DiendanLeQuyDon.comNếu không cphải Dư bTịnh đã 70kết hôn, 3Hạ Sính 22Đình chắc 0chắn sẽ 84tác thành 75cho bạn, edù gì bây cgiờ người 2si tình lại 72có nghị b6lực như fcvậy cũng 96hiếm thấy.
Thành dThành bên 3kia điện 2ethoại nói 4như cười 1như không: 5“Là anh 66đây.”
“Tôi 12phục anh 5thật rồi.” 9Hạ Sính f4Đình thở 3dài.
Thành aThành nói b1như có ý 56tứ sâu 0xa: “Anh 3acó thành 2ý đến 5vậy, có 4aphải em 7nên suy nghĩ 63sẽ nhận 6lời anh?”
Hạ 6Sính Đình 43lúc này 5echỉ muốn 15tặng anh cta một câu: 6bHận không 03gặp nhau 21lúc chưa 8cưới. Đồng e8thời lại 03hối hận 5cvì ban đầu eđã bắt 6eDư Tịnh ddđi thay mình, cnhư thế 45không chỉ flàm tổn bthương Thành 0Thành, mà adcó thể 1tạo ra mâu 9thuẫn cho f7gia đình 3Dư Tịnh. 95 © DiendanLeQuyDon.comCô ch ng bcằm, vắt fccạn đầu 59óc ra suy 31nghĩ, cuối f8cùng nói: c“Xin lỗi, 9vẫn không e1được.”

“Tại 6bsao?” Thành 6Thành truy f5hỏi, có 8cảm giác c8thất bại 7fthảm hại. b © DiendanLeQuyDon.comSớm biết emuốn gặp 0cô khó khăn 3như vậy, dthì hôm 67đó đã dkhông nên fbỏ đi.

“Tôi 0có bạn 0etrai rồi.” 64Hạ Sính 3Đình lúng ddtúng nhìn 2Lăng Thiên c7Ý ngồi 0đối diện.
Thành b3Thành sửng csốt: “Em d6đùa đấy 2à?”
“Sự dthực là 63thế.”
“Có 2bnhanh vậy bkhông?”
Hạ efSính Đình 2dnói rất 4cthành thật: 1a“Có những f1người ngay btừ lần ađầu gặp 57đã biết 38đó là người femình cần btìm kiếm b6cả đời 6này.” Chẳng 0hạn Dương 8eDận, cô 64nhướng e3khóe môi, 4amặt đỏ ahồng.

Thành f3Thành nghẹn 2lời, đúng 6là thế. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh 4cũng là e8lần đầu d6gặp cô 0cđã đoán 15chắc như c4thế, song 0cô lại 1cchẳng cho 0anh cơ hội.

Bên c7kia không 2có tiếng 6động, Hạ eSính Đình 9đoán chắc fcú này quá emạnh, anh 7ta nhất b9thời không b7hoàn hồn 5nổi, nên 0ccúp máy f7luôn.

Lăng 3aThiên Ý 7ahỏi vẻ 5thú vị: 5b“Người btheo đuổi?”
Hạ 7Sính Đình 8trả lời 92đúng cũng c8không được, a8mà nói không 27đúng cũng echẳng xong, f0chỉ có ddthể ‘ừm’ 31một tiếng bậm ừ cho 5equa chuyện.
“Tại d1sao lại 6eăn vận ctrang điểm 6athế này? 79Chỉ với 6tôi hay tất 66cả đều c9thế?”
Hạ dSính Đình 7ngượng cngùng: “Tất 30cả như 8cnhau.”
Lăng a9Thiên Ý 1vỗ vỗ 38ngực: “Cũng d9may, chưa 25tổn thương 5alòng tự 0trọng.”
Hạ 2Sính Đình e6thản nhiên: 10“Anh là 9cngười duy 35nhất không fsợ hãi 75bỏ chạy.”
Lăng 9Thiên Ý ecũng thẳng 0thắn: “Tôi 4cũng là engười duy 4nhất từng 7nhìn thấy dgương mặt bthật của 69cô.”
Hạ 1Sính Đình 2cười vui e2vẻ hơn 2nhiều.

“Cô 7bcó nhiều 4người theo edđuổi như 0vậy, xem 2ra tôi phải a4cố gắng 3fhơn mới 1được.”
Hạ 7bSính Đình 6sửng sốt: 1“Anh đang 8nói đùa 0à?”

Lăng 9Thiên Ý 86nghiêm túc: 73“Tôi có 2giống đang 0đùa không?”

“Chúng 2bta mới gặp anhau lần 03đầu thôi 3mà.”

“Cô 50quên câu b2cô vừa 1fnói lúc aanãy à?” dLăng Thiên e0Ý hất cằm, 8cười vui bdvẻ: “Có d1những người 5dngay từ eclần đầu 8egặp gỡ 3đã biết 8đó là người 0mình cần 4etìm kiếm a7cả đời 0này.”

Ánh 59nói không e0sai một 3từ, Hạ 9dSính Đình 5lại hơi cđỏ mặt. 4c © DiendanLeQuyDon.comCô suy nghĩ 36một phút 4rồi trịnh 77trọng nói: 8a“Hình như dtôi cũng 82sẽ không 2cho anh cơ 38hội.”
Lăng f6Thiên Ý 3cnhún vai: 72“Thế thì, fbcứ thử f9xem sao.”

Không fabiết vì 06sao, Hạ acSính Đình 3có chút 29hoảng loạn, 6rồi bình 7atĩnh lại erất nhanh. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô đối 7phó với 62Thành Thành 7dthế nào, 91thì đương 1nhiên cũng 54có cách 0khiến Lăng 46Thiên Ý 34biết khó emà lui thế 05đó.

Lăng 60Thiên Ý 5thích thú 2thưởng 5dthức vẻ 2mặt của 8fcô, nếu 5đã có duyên edgặp lại, 7aanh sẽ không d2để mình 0ebỏ qua lần 1fnữa.

6chuyện của 43Tiêu Nhân dKiệt và d0Phạm Viên 2Viên ảnh 98hưởng rất cxấu dến 06bệnh viện, 62mà phía 35bệnh viện 97không chỉ e0thông báo f0phê bình fcả hai người, 0ethậm chí 8còn cách 20chức cả 4hai.
Phạm a0Viên Viên 1atỏ ra hờ 63hững nhưng e6Tiêu Nhân eKiệt thì alại căm 11phẫn.

5Tịnh gặp bđúng hai fngười ở 55cửa khi 55họ đang bmang theo 6đồ dùng 01cá nhân f3chuẩn bị a6rời khỏi a8bệnh viện, 1kẻ thù 7gặp nhau e6rất khó 2chịu, Dư 3Tịnh dù frộng lượng dcnhưng trong 6lòng ít 7cnhiều cũng 45thấy không 85thoải mái.
Tiêu 4eNhân Kiệt fcúi đầu 1không dám 22nhìn thẳng 26mắt Dư 0Tịnh, Phạm 0Viên Viên 7cười lạnh: 0“Dư Tịnh, 6tôi có lời 1cmuốn nói 5với cậu.”
dta định 5kéo Dư Tịnh 8ra chỗ khác, e6Dư Tịnh 9lạnh lùng 1nói: “Nói d2ở đây 76đi.”
Phạm 0Viên Viên dakhoanh tay 9quan sát 5fcô, hồi blâu mới etức tối 2nói: “Dựa e0vào đâu c5mà chuyện 3tốt đẹp eđều bị 7acậu chiếm 4hết hả.”
b1Tịnh không 9hiểu, ngước 1lên nhìn, fbốn mắt e2chạm nhau, 3ctrong đôi 2mắt Phạm 6dViên Viên 60là nỗi ehận thù 0ctràn ngập. e © DiendanLeQuyDon.com“Tại sao 29cậu lại 9hại tôi?” f7Dư Tịnh 2chỏi, chuyện bđến nước dnày, cô 6vẫn không 8cnghĩ ra.
“Phải, 07là tôi hại 4fcậu, nhưng 02tôi không 03hề hối dfhận.” 56Phạm Viên 0aViên đang 4cười, nhưng d2đáy mắt 0ethoáng vẻ 3thê lương.
“Tại casao?”

“Tại 2sao à?” 4Phạm Viên 17Viên bật 4cười, cười bađến nỗi cnước mắt b5chảy ra: 48“Chúng 4ta rõ ràng 91tốt nghiệp 0một trường, dlại cùng flúc đến 1bệnh viện dcthực tập, dtại sao efcậu ở aelại khoa 73ngoại, còn 6tôi bị 2điều đến dtrung tâm 88xét nghiệm? 1eCậu nói 6bcho tôi biết 85vì sao đi?”

eeTịnh cứng 78giọng đáp: f6“Đây là 0sự sắp 1xếp của 7bệnh viện, etôi không cthể trả elời cậu.”
“Thế f3hả?” Giọng ePhạm Viên aViên càng a3khàn đi: b“Rồi Thiệu 9eMân Quân 3vì sao giới bthiệu Hứa cGia Trì cho acậu, chứ ekhông phải cdtôi?”

“Gia 7cTrì?” Dư bTịnh như 8chưa nghe 69rõ.
“Đúng, 4fHứa Gia a6Trì. Chúng 5ta rõ ràng 3clà quen anh 7ấy cùng clúc, tại esao lại 3là cậu 87có được.” afPhạm Viên b0Viên nghiến 7răng nghiến flợi: “Những dcgì tốt fađẹp đều 4là của dcậu, tôi 87là cái gì 8fchứ.”

2Tịnh không 47thể ngờ a5rằng, Phạm fcViên Viên c3hận cô clại có f4chuyện này 6atrong đó. f8 © DiendanLeQuyDon.comBan đầu b1cô và Phạm aViên Viên b0còn ở khoa dngoại, lúc fThiệu Mân 2Quân giới 6thiệu cho dcHứa Gia 4Trì và Dư 5eTịnh quen 0nhau, Phạm bfViên Viên ccũng có 3cở đó. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu tính fbthời gian 5cũng có 9thể coi 84là cùng 66lúc. Nhưng ađó không a7có nghĩa 5là hai chọn 3một, Hứa 5Gia Trì cũng 8ngay từ f9lần đầu 3đã bày 64tỏ tình 3cảm với 6cDư Tịnh, fhai người e1mới quen 7dnhau, tiếp cđó là yêu 9nhau rồi 25kết hôn. 15 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 8có phần blạ lùng, 11chuyện tình 48cảm xưa 18nay không cphải chuyện fcủa một fngười, 31Phạm Viên 10Viên nghĩ afvậy liệu 6có quá hoang bbtưởng không. 0 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 1cchậm rãi 3enói: “Tôi 77rất xin blỗi, đừng 02nói ban đầu 5tôi không 4dhề biết, 9cho dù tôi 6biết cậu cthích Gia 3Trì, tôi accũng sẽ 10không nhường dcho cậu!”

“Cậu!” 0dPhạm Viên 29Viên không 7ngờ cô fnói thế, 78giận quá 5mất khôn: df“Nên cậu d9bị ăn cái 2tát đó bcũng do tự 7cậu chuốc c7lấy.”
62Tịnh bình 35thản: “Nên 64cậu vu khống 26tôi?”

“Ha 1ha ha ha.” 0Phạm Viên 4Viên cười 3sằng sặc. 5 © DiendanLeQuyDon.com“Ai bảo bcậu đứng 1bngay trước 1mũi súng, 8atôi hả 9hê quá.”

5Tịnh đợi 6cô ta nói 74tiếp.

“Xem 0anhư cậu 2dxui xẻo, 98người mà acpch vốn 90phải đối 0bphó là tôi, 7nhầm lẫn 5cthế nào 3amà cậu c1chịu trận 8thay tôi, 41thật sung 39sướng.” 8bPhạm Viên 76Viên hôm 00nay phải 6trút hết btất cả 87mới có 3thể giải 6ctỏa cơn b2ấm ức 1dmấy năm fdnay: “Cái 1ftên nhát 2gan kia”, 9Phạm Viên 5Viên hất 4hất cằm, 6ckhinh bỉ b6chỉ tay 70về phía 8Tiêu Nhân 9Kiệt: “Anh 3ta thì muốn 2rửa oan 78cho cậu, acòn tôi 13thì không ddđồng ý, 7cnếu không 73nhân cơ 52hội này 8kéo cậu 44xuống nước bthì làm 83sao tôi giải 2được nỗi 5hận này.” fcCô ta cười 0alạnh lẽo, 8ánh mắt 5sắc nhọn 7như dao khắc flên gương b4mặt Dư b3Tịnh.
2Tịnh bật 8cười vì 2giận: “Chuyện 3ađã ra nông 90nổi này 9mà cậu 8còn không 4kiềm chế 49lại, tôi e9chỉ có 68thể nói 37cậu có e8bệnh thần akinh quá 7nặng.”
Phạm f9Viên Viên clại cười 5fto, rồi bbỗng tỏ 9vẻ đau 1thương: 6“Cậu lúc 8nào cũng 9may mắn, 8ngay cả 6bông trời 1cũng giúp 14cậu. Tôi 6giấu kĩ anhư thế 6ecũng bị 5phát hiện, 24ông trời cquá bất bcông với 6tôi.”
8Tịnh bình 20tĩnh thốt 1bra: “Nếu c2không biết, 09trừ phi 2người đã achết.”

“Bây egiờ tôi ađã mất 24cả, cậu d3thì cái 69gì cũng 2có, nhưng 43tôi xem cậu bdcó thể cđắc ý 5tới bao d3giờ.” 37Phạm Viên 8Viên ủ a8rũ nhìn a7vo, vẻ mặt fphức tạp akhó đoán.

“Cậu 4dtự lo thân f0mình đi.” 2fDư Tịnh 2không muốn 01nói nhiều 8với cô 4eta nữa, 9quay người 60bỏ đi.
Tiêu 55Nhân Kiệt 5chặn cô elại, tỏ 2vẻ hối fhận: “Tiểu 4fDư, xin lỗi.”

c7Tịnh cười 4nhạt: “Tôi 3không chấp 7nhận lời 7exin lỗi bacủa anh, b3tôi sẽ d4không tha 04thứ cho fhai người.” b9Nói xong 6cung dung bỏ 1đi.
Không 06phải cứ 0dxin lỗi 64thì sẽ dnói ‘không bsao đâu’. 7 © DiendanLeQuyDon.comCó những cviệc mãi amãi không 99thể lượng d9thứ.
Tối 3bnay Dư Tịnh 8thay Thiệu 7Mân Quân d7chăm sóc 76Đông Đông, caHứa Gia eTrì sợ 16cô mệt, 2anằng nặc 8bắt cô e3về, để 7anh ở lại. 9 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh b8không chịu, 86Hứa Gia 8Trì cũng eckhông nghe, 4hai người 15tranh giành 7mãi, Thiệu 5Mân Quân 2phải lên aftiếng: “Cả 6fhai về đi, 3chị ở 81lại bệnh 4viện.”
bTịnh trừng 9mắt: “Coi 8dkìa, tại 4aanh đó, 19chị Mân 31Quân giận d2rồi.”
Hứa 7Gia Trì ấm 2ức, xót 29vợ không 9fđúng hay 6sao.
“Ngoan 5dngày mai 0anh còn phải 7đi làm, faem trực 3đêm, ban fngày chị 0Mân Quân 1tới thay 94em là có cbthể về 9ngủ, anh cthấy ổn ekhông?”

Hứa aGia Trì khẽ blàu bàu: c“Cái công 14ty này đi 7hay không 9cũng thế.”

9Tịnh sợ b5Thiệu Mân 97Quân nghe 0thấy sẽ 4dđau lòng cnên vội 1vàng đẩy 3Hứa Gia 3fTrì đi.
Thiệu 7dMân Quân 39cúi đầu, 2không biết 9có nghe thấy 05không.
4Tịnh ra bhiệu: “Anh 58mau về đi.”
Hứa fGia Trì đành enghe lời, ara về.
Thiệu eMân Quân fevỗ vỗ 6bmu bàn tay cDư Tịnh: 0“Yên tâm, dchị không 9sao.”
“Chị 7Mân Quân fmấy hôm bnay chị 5thức tới 22nỗi quầng ffmắt thâm 69đen kìa, aamau tranh bthủ về d6ngủ một c6giấc đi.” 38Dư Tịnh dđuổi chị 8đi.

Tuy 06Thiệu Mân abQuân biết 9có về cũng achưa chắc cngủ ngon, 06nhưng Dư fTịnh tốt 6bụng như e5vậy, cô b1đành khẽ cf‘ừ’ bmột tiếng.

Lúc 00xuống nhà 0thì gặp 1Liên Siêu, a9anh vội 6fvội vàng 9avàng, trông cthấy Thiệu 43Mân Quân 7thì hơi 0gật đầu: 9“Anh đang eđịnh tìm 6aem.”
“Chuyện agì thế?”
“Em 5đang đi fđâu vậy?”
Thiệu 8Mân Quân 20vuốt tóc: 1c“Về nhà, f2tối nay 8aDư Tịnh bgiúp em chăm 2Đông Đông.”
“Vậy 10anh đưa f9em về, tiện f0thể nói 6chút chuyện 2với em.” 43Liên Siêu 0đón lấy 22túi quần 1áo bẩn 5Đông Đông dthay ra.

Thiệu 3Mân Quân 0ađồng ý.
Lái 9axe được 2nửa đường, 3Liên Siêu 16không lên 16cầu vượt fcmà rẽ vào bmột phố 8eăn khuya, 5adừng xe 81ven đường: 7e“Anh đói 0drồi, ăn 99chút gì 6cvới anh 9nhé.”

Thiệu 4Mân Quân bkhông phản 2eđối. Nhưng d2khi cô thấy 4gương mặt 19tươi cười fbquen thuộc 85của ông 6lão bán ahoành thánh, 7vẻ mặt 8cô không 9tự nhiên 8lắm: “Tại 73sao lại fđến chỗ 5này?”
“Muốn făn nên đến.” 6Liên Siêu 25cười cười 1vẻ khó fdhiểu.


Liên 82Siêu đi 8gần bốn bnăm, không 99ngờ quán e9vẫn bán. 1 © DiendanLeQuyDon.comTrước kia 1bThiệu Mân fQuân thích 42hoành thánh 50ở đây cnhất, vỏ 1emỏng thịt anhiều, nước d2dùng được 62hầm bằng 0asườn lợn, 50đặc biệt a0là buổi 5tối màu 70đông húp 9một miếng, fnóng hôi 7hổi ấm d9tận dạ a1dày. Sau e8khi chia tay, 4dThiệu Mân 71Quân chưa eftừng tới efđây. Liên 0aSiêu cũng dthế, nơi 15này chứa 1đựng quá dnhiều cay bđắng ngọt 8bùi họ 4từng có 05với nhau, 5anh không 8edám lại agần.

Ông clão vấn 03nhận ra dahọ, cười 1akhà khà: 79“Hai đứa dflâu quá 72không tới, a7kết hôn 0rồi nhỉ, cchắc con b7cái cũng 1lớn cả b8rồi.”

Thiệu 64Mân Quân e6ngượng angập quay 1đi, Liên b3Siêu cũng d3lúng túng fkhông biết btrả lời fthế nào. 1 © DiendanLeQuyDon.com“Hai bát 18hoành thánh 5ạ.” Anh bgiả vờ abkhông để 9tâm, chuyển bdchủ đề.

“Đợi 0một chút, 5có ngay đây.” eÔng lão b7đặc biệt 3dđổi hai  bát 8to, múc đầy 1fhai bát mang 2tới, vui avẻ nói: 6“Thêm lượng 82không thêm 0tiền.”
“Nhiều c5quá ạ.” 40Thiệu Mân 5Quân ngớ dra: “Ăn 3không hết 3thì phí clắm.”

“Ăn 0hết mà dbăn hết cmà, không 3ăn thì sau 0không được 96ăn nữa dđâu.”

“Vì 5sao ạ? Bác ađịnh nghỉ fhưu sao?” eThiệu Mân 9Quân hỏi.
Ông elão cười: 1“Nơi này 2asắp dỡ 6bỏ rồi, 81bác cũng 5già không 4làm nổi 56nữa, con b2trai con dâu 2đón bác fvề quê 3chưởng phúc.”
“Thế cathì tốt f0quá rồi.” 9Liên Siêu 1tiếp chuyện.

Ông 90lão thở cdài: “Bày a5bán ở đây 35mười mấy 1năm rồi, 21không nỡ.”

“Về 62quê sống b9với con b8cháu, hưởng 5thụ một bacuộc sống c5khác có elẽ hạnh dphúc hơn d2ạ.” Thiệu 4Mân Quân ethành thật.
“Cô 8bé nói đúng, 0bác cũng ekhông thể 1cứ bán c3hoành thánh eở đây 6mãi được, fbhiếm khi 86con trai con 8edâu hiếu 5thảo được cthế.”

Ánh dmắt Liên bbSiêu sáng 21rỡ: “Để 1cháu nếm 6thử mùi 0evị xem có agiống trước 5kia không 1anhé.”
Ông 5clão nhìn 15anh chăm cchú, như 96một đứa 22trẻ đang 4chờ được c6khen. Liên 7cSiêu xuýt dxoa: “Còn 53ngon hơn b1trước nữa, 8bác ơi, ctay nghề 9của bác 52vẫn tuyệt 1vời.”

“Thích 00là tốt, bthích là dtốt.” 77Ông lão 5vui mừng d8xoa tay.
Ông 1dlão đi tiếp bnhững vị 2fkhách khác, 9aLiên Siêu 5dnhìn Thiệu 68Mân Quân 3khẽ nói: 71“Trí nhớ 9bông lão 1tốt thật, 86ngay cả 9thói quen dkhông ăn 6hành của 0em mà cũng e7nhớ rõ.”

Thiệu 8Mân Quân 26không tự 4nhận thấy, 9cô khẽ 00nói: “Có 1những thói 0quen đã 7thay đổi 9lâu rồi.”
“Thế 8à?” Liên 90Siêu lẩm f5bẩm. Lúc 8ehọ còn f7yêu nhau, 3Thiệu Mân a8Quân rất 1kén ăn, 0không ăn cbbất cứ dđồ nào fcó hành fdtỏi, nếu 9ecanh hoặc bcháo có 33dù chỉ e5một cọng 0hành, cô 8cũng bắt 7Liên Siêu f1gắp ra. e © DiendanLeQuyDon.comMà bây giờ….Anh 2bất giác 46bị ai, trong 1blòng thầm 2anghĩ anh 1và Mân Quân 0đúng là ddcàng đi f1càng xa rồi b3chăng.
Thiệu aMân Quân bkhông muốn enhớ lại 6chuyện đã 7qua, cô khẽ debảo: “anh 6dtìm em có 56chuyện gì cthế?”
“Thế d3này.” Anh 75quay lại 1chủ đề b1chính: “Báo bcáo xét 8nghiệm máu 4của em và 3cbố mẹ 71em đều 93đã có, 0mọi người 72đều không b4hợp với eĐông Đông.”

bđây là 8ekết quả 62đã đoán 74trước, 5nhưng tim 0Thiệu Mân d0Quân vẫn 7trĩu nặng.

“Em 0xem có nên bđể chồng 24em va họ c2hàng thân 31thích của c9anh ta tới 70bệnh viện emột chuyến dekhông?”  Điều 1khiến Liên b0Siêu thấy dclạ là, 81mấy hôm e0rồi mà 5achồng Thiệu cMân Quân 0không hề 4xuất hiện. 6a © DiendanLeQuyDon.comCho dù công a2việc anh ata bận việc 6nhưng chuyện 1blớn liên 8quan đến dasinh mệnh acó gì mà 7quan trọng 2ehơn thế 0echứ?

Thiệu bMân Quân 9gục đầu, b8khẽ nói bdbằng giọng 1cực khẽ: 9“Em biết 2rồi.” 6aLữ Thiên d5Ba liệu 9có nhận 85lời hay 6ekhông, trong 31lòng cô 14không dám 98khẳng định. 3 © DiendanLeQuyDon.comCái nỉa eetrong tay 0ccô vô thức 8fchọc chọc 35vào miếng choành thánh, 2nhưng không a6có bụng 2cdạ nào 0ăn.

Liên 9fSiêu thấy c1thế vội dhạ giọng 4nói: “Đừng 0bphụ lòng 92tốt của 2bác ấy.”

Thiệu f2Mân Quân fim lặng, 5fmiễng cưỡng baăn mấy 01miếng.

Liên 9Siêu khuyên: 2“Ăn nữa 3đi.”
“Em 54thật sự 9không ăn 27nổi.” bSắc mặt 1Thiệu Mân dQuân ủ 1rũ không 9vui.
“Em 7không ăn cthì lấy ccđâu ra tinh 5thần để echăm sóc 5Đông Đông, 0cho dù không 1phải vì 1Đông Đông 3thì em cũng 44phải ăn enhiều hơn amột chút.” 10Liên Siêu 7tỏ ra bình btĩnh, dặn 77dò cô.
Thiệu bMân Quân 7bỗng nhớ bđến lúc bfmình thi 9nghiên cứu bsinh, cũng 6căng thẳng b3tới mức c0không ăn 2nổi, lại 6còn buồn bbực khó 29chịu. Liên 6eSiêu nói: 0c“Không efno bụng 9trước thì 6lấy đâu 7cra sức mà 3học,, lỡ 2ngất xỉu 19trong phòng 8thi thì chẳng 0aphải lỡ 6clàng hết e0hay sao?” f1Anh lúc nào 1acũng bình 4btình, cho bcô thêm 7atự tin và 39sự cổ 9vũ. Thiệu 2Mân Quân 7cúi đầu, a0cố nhét 51từng miếng 93vào miệng, 6nước mắt drơi tí tách e1từng giọt, arơi cả dvào trong f1bát.


Liên 4Siêu lặng a4lẽ thở 32dài, anh a4hiểu nỗi 59khổ trong 9lòng cô, ddvì bệnh 55của Đông dĐông và 52còn duyên bacớ nào b1đó mà anh akhông biết. 18 © DiendanLeQuyDon.comAnh rất 79muốn dang 1tay ra, ôm 3cô vào lòng, e4dịu dàng 9dlau nước 7mắt cho bcô, dỗ 5dành cô c9như trước 0kia, thương 3yêu cô, 0dnguyện vì a5cô mà làm 52bất cứ 1việc gì, bbnhưng anh aakhông thể.
f8Thiệu Mân 5dQuân cuối 92cùng đã 4ăn xong hoành 0bthánh, dạ f8dày đã 83đầy, trong 0lòng hình 1như cũng 9thư thái dhơn. Ánh dmắt cô fhơi hạ bthấp xuống: 9“Cảm ơn 1anh.”
“Cảm 93ơn anh gì 2chứ?” 1bLiên Siêu ferất không 56vui vì cô 8khách sáo 26như vậy 2với mình, 7dcứ như e8đang đối 6xử với emột người 55xa lạ.

Thật 4ra Thiệu 1Mân Quân f3không có 9ý đó, cô 88chỉ cảm 0kích vì 0Liên Siêu 1lại lần anữa khuyên 1enhủ mình, 8bnhưng kiểu 8fgiải thích 06này không d1cần thiết, 3cô nói: 2e“Đi thôi.”

Liên b2Siêu rất eghét bản 85thân, anh dcđang nổi a7cáu gì với 1fThiệu Mân 3fQuân chứ, 4tưởng cô 3chưa đủ 44muộn phiền f8hay sao. Giọng daanh trầm atrầm: “Ừ.”


Thiệu 5Mân Quân 4fvốn không 8định mời 8Liên Siêu clên nhà 11nhưng đèn 92cảm ứng actrên hành aclang đã ebị hư, 86Liên Siêu blại kiên ctrì đưa 9cô về tận 1fnhà nên 88cô đành athỏa hiệp. 7 © DiendanLeQuyDon.comAi ngờ, cacô mở cửa 4ara lại bất 44ngờ nhìn bthấy Lữ 1Thiên Ba 0ngồi trên fsô pha, gương bdmặt lạnh 8lùng, ánh 78mắt toát clên vẻ febực bội.
Anh 8ta khí thế c0đằng đằng 2chất vấn: 5“Tại sao 8dkhông nghe 64điện thoại?”

Thiệu 9Mân Quân 1lấy di động ctrong túi 7ara: “Ờ, ehết pin 5rồi.”

Lữ 03Thiên Ba 8nhìn chằm 8bchằm Liên dSiêu: “Anh 31ta là ai?”

“Bạn.” 98Thiệu Mân beQuân đáp 9gọn.

“Bạn 91kiểu gì?” 2bLữ Thiên e3Ba nheo mắt, fvẻ mặt brất khó 9echịu.

Thiệu 3Mân Quân 92nén giận: 1“Miệng 1bmồm anh c1sạch sẽ e9một chút c6đi, đừng 3ccó vừa 5ăn cắp fvừa la làng.”
Liên 0Siêu sợ clàm vợ 72chồng họ 1mâu thuẫn 2nên vội 0nói: “Anh acđừng hiều 3lầm, chúng 45tôi chỉ 9là bạn, 0tôi xin phép 5cáo từ.”

Lữ 6Thiên Ba 1không có d4ý định 42buông tha 5eanh: “Đi dbđâu? Nói 9rõ rồi e3đi.” Anh 9eta lao đến 6trước chặn 4Liên Siêu 3lại, miệng 7thở ra mùi crượu nồng 3nặc.

Thiệu 1Mân Quân 8ccau mày: 39“Đừng 4fcó say rượu a6làm càn.”

Liên 89Siêu cũng 3không vui 3enhưng nghĩ 67cho Thiệu c6Mân Quân 1nên quyết 7định kiềm 9chế: “Lữ 38tiên sinh, f0anh uông 4fsay rồi, e6Mân Quân 9etrong nhà 5có mật 0ong không, 5pha một dcly cho chồng 42em uống.”
Thiệu 4Mân Quân echưa trả 0lời thì 5Lữ Thiên 9Ba đã tỏ cra không 0vui, hầm 1fhừ nói: 6“Anh nghĩ danh là ai emà dám chỉ 89đạo vợ 6tôi hả?” 33Anh ta còn e1chưa hả 9giận, nhổ 7a‘toẹt’ 8vào mặt 9Liên Siêu.
“Lữ 0dThiên Ba banh đừng 2dcó quá đáng!”, a5Thiệu Mân 0fQuân đã 7nhịn anh atừ lâu, 46thật sự 8không nhịn f4được nữa. c © DiendanLeQuyDon.com“Chúng 82ta đã li 22hôn rồi, e5tôi có bạn 1bbè nào, c7làm gì anh 9dkhông có 64quyền quản.” aNgười lừa fchị kí cvào đơn eali hôn là 5anh ta, kẻ dngoại tình 18làm chuyện 6sai trái a8cũng là 0aanh ta, bây 33giờ còn fcắn ngược alại, Thiệu 01Mân Quân d1khó khăn e0lắm mới 7kiềm chế 5được cảm 76xúc, một 8blòng một bdạ lo cho 3cĐông Đông 3mà anh ta 9alại cứ 7kiếm chuyện ccvô lí.

Liên dSiêu  nghe acmà sững 0sờ, Thiệu 0Mân Quân 1hôm đó 8mất kiềm 9bchế là 6vì chuyện cnày ư? Họ 63li hôn bao canăm rồi, 02vì chuyện 2gì, bao câu cfhỏi cứ 3fập tới.

“Tốt, ctốt, rất 5tốt.” 4Lữ Thiên c9Ba nói liên 03tục mấy 0chữ ‘tốt’, e7ánh mắt 70anh ta hung 1ddữ: “Chúng 6ta đã li 3hôn, tôi 3ekhông quản 43cô nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô giấu 0Đông Đông ađâu rồi, 7mau đưa bnó ra”

“Tôi d5không giấu, 8atôi cũng f2không phải f4không cho 1nó gặp fanh.” Thiệu 9Mân Quân 89bình tĩnh enói: “Tôi b1đã gọi 09điện bảo cdlà Đông 3cĐông nhớ 53anh, hết 9lần này dđến lần ekhác van axin anh tới d4thăm nó 67mà anh trả 0lời thế c1nào.”

Sắc cmặt Lữ f3Thiên Ba a2không tự 94nhiên, giọng 21nhỏ hơn 5nhiều: “Tôi 69nói có thời cgian sẽ 48về thăm anó, bây 6cgiờ chẳng ephải tôi bđến rồi 85hay sao, còn 7cô thì lại 2giấu nó dcđi.”

“Nó 65ở bệnh cviện.” 5Thiệu Mân 2Quân so vai, 70ánh mắt 6dảm đạm: 79“Ngày mai 08tôi dẫn 6anh tới 04thăm nó, 96vừa hay canh có thể 54xét nghiệm 65máu xem có dthích hợp fvới Đông 28Đông không?”
“Em 53nói cái 0cgì?” Lữ 26Thiên Ba 82bỗng cao 9giọng.

Thiệu 3dMân Quân bdhít thở 56thật sâu: 1a“Đông 35Đông mắc f9bệnh bạch 23cầu.”

“Ầm.” 9Một tiếng, 19một người 7to cao như 05Lữ Thiên eBa ngã sụp f8đất.

“Thiên bBa, Thiên c7Ba, Thiên 6Ba, anh thế 7nào rồi, 55có sao không?” 2Cho dù Lữ 3dThiên Ba 8lừa dối acô, phản abội cô 2nhưng dù 3sao vợ chồng 5bao năm, ceThiệu Mân 0dQuân vẫn 8quan tâm 1danh ta.
Lúc 99này trong 5clòng Liên 7Siêu hết 0sức phức 58tạp, không 2phân biệt drõ là cảm 9giác gì. aa © DiendanLeQuyDon.comAnh cùng c4Thiệu Mân 73Quân hợp 2sức khiêng 0Lữ Thiên bBa lên sofa, canh ta hai 8mắt thất 84thần, vẻ d6mặt không cetin nổi. 2a © DiendanLeQuyDon.com“Sao lại d6có thể 90vậy?”. fc © DiendanLeQuyDon.comPhản ứng 5của anh bta và Thiệu a8Mân Quân d4khi nghe tin 4dữ đó 8thật giống anhau.
Liên cSiêu có b4thay đổi 3chút ít bấn tượng 92về anh ta, 7cho dù giưa  anh 03ta và Thiệu 87Mân Quân f1xảy ra chuyện egì thì chí 8fít anh ta 2dcũng thật 1clòng với a4Đông Đông.
“Tại b7sao em không c5nói sớm 21với anh?” bMãi sau Lữ 6Thiên Ba 3cuối cùng 7cũng hỏi.
“Anh 11có cho tôi 4ecơ hội 3nói không?” 0Thiệu Mân dfQuân hỏi 2ngược lại.
Lữ 1bThiên Ba 6dnghẹn giọng. e0 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta khẽ bxoa hàng 74lông mày, 1vẻ mặt 5hoảng hốt, 1thất thần, eaLiên Siêu fđứng cạnh ecứ cảm fathấy phản 82ứng của 4Lữ Thiên 4aBa có chút 33kì quặc, 0nhưng không 6fthể nói 2rõ là kì 33quặc chỗ b6nào.
“Anh 2evề trước bđi, sáng bmai tôi đưa 4fanh tới 2bệnh viện 4thăm Đông aĐông.” 0Thiệu Mân 1Quân rất 0mệt chỉ 06muốn tắm 1một cái earồi nhanh 8chóng nằm 91xuống nghỉ dcngơi.
“Anh 8không đi fnữa, đỡ 2phải ngày 97mai chạy 6tới chạy blui phiền cdphức.” 9Lữ Thiên 12Ba nghênh engang nằm 0vật ra sofa.
Thiệu 2Mân Quân b6phản đối 96theo bản b0năng: “Làm 6asao được?”

“Làm 4asao không f4được.” bfLữ Thiên eBa hoàn toàn ekhông thấy 62có gì lạ.

“Lữ b2Thiên Ba, b7anh đừng 1quên chúng 31ta đã không 73còn là vợ 5chồng.” 7Thiệu Mân 6Quân không 2dhơi sức 4đâu tranh 3luận với fbanh ta, cũng 6không muốn d7cãi nhau 83nhưng về 5điều này, e4cô không 0bthể thỏa 85hiệp.

Lữ 0Thiên Ba 2cười lạnh: 27“Em đừng 5quên tuần 54trước chúng 0ta còn ngủ 7fcùng một e0giường.”
“Anh!” 9Thiệu Mân 6cQuân vừa 4cuống vừa 5giận: “Đó b5là vì tôi bbị anh qua cbmặt.”

Lữ c4Thiên Ba 8dkhông hề 64thấy xấu 4hổ, anh 5ta liếc 32nhìn Liên cSiêu: “Em ccó chắc f3muốn nói c8chuyện riệng 6của chúng 5ta trước 0mặt người 3ngoài không?”

Thiệu 77Mân Quân cfbị sự 2trơ trẽn 3acủa anh 44ta làm cho ctức đến athở không 65nổi, cô e9chỉ tay 7vào Lữ bThiên Ba: e“Rốt cuộc aanh có đi 2ehay không?”
“Giấy 0dtờ nhà 0này vẫn 0còn có tên 1anh, em dựa davào đâu 4fmà đuổi 1anh đi.” 2Lữ Thiên 6eBa mặt dày 5enói.

Đôi 2vai gầy 49mỏng manh bcủa Thiệu eaMân Quân crun run: “Được, a3anh không e4đi thì tôi d9đi.” Cô 39mở cửa 1bỏ đi, 0Liên Siêu 9vội theo 99sau, Lữ bThiên Ba eđưa chân e3đạp cửa: 9f“Cút!”. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta có dphần không 2kiềm chế bdđược cảm 4xúc của fmình, lần 8đầu tiên a8nhìn thấy d2Liên Siêu danh ta đã 00khó chịu, 2rõ ràng avào lúc 6này, tâm 02tư của banh ta phải 0đặt hết 7cở Đông e5Đông mới abđúng.
Thiệu 2eMân Quân fđi quá vội 5quên lấy a3túi xách 9theo, lúc enày mà quay 4về lấy 3thì thật 0sự không 49can tâm, 31cô ngừng eelại lục catúi áo không 6có đồng 0cbạc nào, 75cũng may dđiện thoại 80vẫn còn. 3d © DiendanLeQuyDon.comChuyện li 6hôn cô giấu cmẹ không bmuốn để fbà lo, bây 5giờ thì 7càng không 9dthể để a3bà biết. 3b © DiendanLeQuyDon.comThư Nhã c1vốn là 9bạn thân dnhất của ccô, họ 3từng thường 26xuyên ngủ cchung trò 7chuyện suốt 1fđêm, mà e6cô ta lại egiựt chồng 0dcô. Dư Tịnh 6ở bệnh ffviện chăm 5fsóc Đông 5Đông cô ckhông muốn 97làm phiền. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nếu ethực sự 72không còn e6cách nào 19cô đành 2quay lại bbệnh viện 5ở tạm fmột đêm, 7ađến lúc cđó e rằng 79phải giải 3athích với 85Dư Tịnh. Liên 08Siêu mải dmiết theo 4cô, cô vừa 0eđi vừa dsuy nghĩ, 0bất ngờ a6một chiếc bxe rẽ ngang 81phóng nhanh 59tới: “Cẩn 5thận!.” 6aLiên Siêu 03phản ứng fnhanh, kéo 13 ô lại, 74 ài xế cũng c hanh chóng f8đạp phanh, 7 úc này mới 5 hông có 5 ai nạn xảy f9 a.
Tài b7 ế ngoác f iệng ra 1 ắng: “Muốn a5 hết cũng 4eđừng hại e3 gười khác f hứ!”
Liên ba iêu vội 43 ói: “Xin c ỗi.”
Thiệu 8 ân Quân c ũng sợ d ới toát a ồ hôi lạnh, 3 ô run lập 7 ập, Liên f iêu nắm a ấy cánh 06 ay cô: “Không 3e ao rồi, f2 hông sao 03 ồi.”
“Cảm aeơn.” Cô d7 uồn rầu 2 ói.
Trong d2 ắt Liên b9 iêu thoáng 7 ụ cười: e“Em định 36đi đâu?”
Thiệu 6 ân Quân b ghẹn lời, dmãi sau mới bdnói: “Em bcũng không 0biết.”
Khóe fmôi Liên f2Siêu nhướng ablên thành bcmột đường 46cong dịu 9dàng: “Nghĩ e1thử xem 04có chỗ fnào ở qua b9đêm được 5không?”
“Không 3ngại nếu 9cho em mượn 06tiền chứ?” 8Thiệu Mân bQuân bỗng 92ngước lên.
“Đương 89nhiên là eđược.” e4Liên Siêu bmóc ví ra 5lấy hết 3số tiền dtrong đó 1đưa cho acô.
Thiệu 0cMân Quân 6đếm lại: d3“Em sẽ 5dnhanh chóng 66trả lại 5cho anh.”
“không 3dvội.” 3Liên Siêu fkhẽ thở b6dài, họ 0bthật sự 94cứ phải dxa lạ thế 5esao.
“Em 0ở tạm dmột đêm 8etrong khách 2sạn gần fcđây, những d0chuyện khác 68mai hãy nói.”
“Cũng 0được.” eThực ra 8Liên Siêu 1acó kiến 45nghị hay dehơn, nhưng aanh không 1cthể đề cnghị cô bđến nhà 1eanh vào lúc dnày, tuy e2anh tự thấy abản thân 67không làm 8điều gì 0eđáng hổ f6thẹn, nhưng e6cũng lo Thiệu 26Mân Quân fhiểu lầm 9anh nhân alúc cô gặp 4nạn mà 83nảy sinh 2mưu đồ.
“Anh 27về đi, e6em ở đằng ebkia.” Thiệu 8fMân Quân 6hất cằm, 4“không fcần tiễn”.
Liên dSiêu sực 9nhớ: “Em 4có chứng 2minh thư bkhông?”
“Ưm…” eThiệu Mân 74Quân mới 6ý thức ađược vấn 09đề này.
“Nếu…” f8Liên Siêu 4fhá miệng, damãi sau mới cnói tiếp: 6“Nếu em akhông ngại, 7em có thể 6eở nhà anh.”
Thiệu 45Mân Quân 95nhìn anh 55lạ lùng, 03họ bây 6giờ đang cở trong 5mối quan ehệ kì quặc, bechuyện trước 1kia đã qua, f6Thiệu Mân 15Quân có 26thể buông e9bỏ hết, 9nhưng dù csao đã từng 2yêu nhau 4sâu đậm, ecó những d5dấu vết 1trong tim 7không thể 50xua tan. Cô 38khẽ cắn 8môi: “Không b5thích hợp 2lắm.”

“Em 6đừng hiểu a0lầm, ý 0anh là em f7ở nhà anh, 2anh đến 1chỗ bạn 6hoặc bố 5mẹ.” Liên 4Siêu vội 1vàng nói, f3anh không esợ gì cả, 5cchỉ sợ 4Thiệu Mân baQuân xem fthường 9aanh, hiểu 08lầm anh.
Thiệu aMân Quân 58khẽ nở cnụ cười: d7“Em không cbcó ý đó, abchỉ không amuốn làm 9phiền anh 0thêm thôi.”
“Không 0bcó phiền, 9em đã từng dbđến đó, e0bài trí 8vẫn như cxưa, chẳng 74có gì thay 5đổi…” 79Liên Siêu fbỗng im flặng.
Thiệu dMân Quân ecđã cúi cfđầu, sao f1có thể 02không thay 44đổi, giữa 6hai người 9ít nhất 52đã cách ebnhau bốn a0năm và một bLữ Thiên 6bBa rồi.
Liên e0Siêu chẳng aebiết lấy 76đâu ra dũng ckhí, nắm 9lấy tay 7cô: “Mân dQuân, anh 79chưa bao 68giờ thay 1đổi.”
“Nhưng 2em đã thay 28đổi.” 1Thiệu Mân 6eQuân thê 2lương: “Em 3không còn c1là Thiệu b4Mân Quân ecủa ngày c8xưa nữa.’ cCô đã kết 25hôn với 7Lữ Thiên 05Ba, từng 29mang thai 87và sẩy 41thai, lại bbli hôn, làm 3fsao cô còn 49xứng với aLiên Siêu. b © DiendanLeQuyDon.comCho dù Liên 47Siêu không 34để tâm, 9dcô cũng d2chẳng thể 5vượt qua d1cửa ải f3đó.
“Trong 95lòng anh, 4eem mãi mãi 0vẫn như 9xưa.” Lời ceLiên Siêu 8nói là thật flòng, cho 0dù là thiếu d3nữa trẻ 8trung thời d8xưa, hay 65là người 71phụ nữ ddđã nhuốm bmàu mệt 9mỏi của athời gian b7bây giờ, f9trong mắt 9fanh chỉ 6thấy một 6dmình cô.
Nói 2không cảm bđộng là 6giả, Thiệu 7bMân Quân 3fhơi cúi cxuống, đôi 3mắt phủ 31một làn 79sương mờ. 1 © DiendanLeQuyDon.comSắc mặt 58cô ảm đạm, 17nghẹn ngào: ae“Chúng f0ta đứng canói chuyện 78này nữa, 8ađược không?”
Liên 14Siêu cũng 02không dám dbức ép 29cô, nếu 1Thiệu Mân e6Quân đã 8trở về 0cuộc sống d3độc thân, 62thế thì 80việc anh ctheo đuổi 6cô lần cnữa cũng 5akhông có 46gì là bất f7thường 24cả, không edcần phải 84nóng vội. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh cười ekhẽ: “Được. 0 © DiendanLeQuyDon.comKhông nói c3nữa. Nhưng dem phải anhận lời ađến chỗ 4anh ở.”
Thiệu dMân Quân 3suy nghĩ 8kĩ, rồi dtrịnh trọng 6gật đầu.
Đặt 6cchân vào 6tiểu khu 7aquen thuộc, dvẫn là 1bảo vệ 1ftrước kia, 1vườn hoa 4cũ, ngay 0cả  hình amanga bọn ctrẻ con enghịch ngợm a4dán trên 7hành lang 0avẫn còn b9đó, điều a5duy nhất 82không giống f2chính là 1nỗi lòng 67của hai fdcon người 9đang đi amột trước 0một sau cnày.

Hồi 9ức ồ ạt 5eập tới, 23trong mắt 8Thiệu Mân b4Quân như 94có nỗi 3đau nào 9đó. Cô 84không nên 6nhận lời, 8cô thực 2sự đánh 0giá cao bản 7thân.
Liên cSiêu có bemột chút 8hoang mang, bnhư thể e1quay lại f6mấy năm 9dtrước, 44lần đầu b2anh đưa 00Thiệu Mân cQuân ề 2nhà làm 74khách, anh 4ccòn nhớ bThiệu Mân 2Quân rất 8dhứng thú atham quan e2nhà bếp, enhà vệ 2sinh, phòng d5đọc sách 25và cả phòng 32ngủ, đôi bmắt sáng 8lấp lánh 08như sao, 2xuýt xoa: e“Thật 87không ngờ 1dnhà của 42người đàn ddông độc cthân lại a2sạch sẽ 1ngăn nắp 85như thế 4cnày.”
“Vậy e6em tưởng flà thế bnào?” Liên 32Siêu buồn 96cười, hỏi.
Thiệu 7Mân Quân 4chớp mắt: b5“Chẳng 1dlẽ không e5phải là dtrong bồn 06rửa nhà d6bếp chấp fcđầy bát ađũa chưa d4rửa, lúc 2không còn 5aquần áo 13mặc mới edlấy từ 30máy giặt bfra một bộ b4tương đối 9sạch để 2tiếp tục 14mặc, trên ebàn trà b2chỗ nào 8bcũng thấy 4gói mì ăn aliền hay 2sao?”
Liên 8fSiêu cười, abịt miệng  cô 05bằng một 1nụ hôn ađến khi fcô đờ 8bđẫn, thở 3fhổn hển, 68mới buông ara: “Ai dcbảo em thế?”
“Trong 3tiểu thuyết 8đều viết cvậy mà.” aÁnh mắt dThiệu Mân 70Quân long felanh, đầu 5mày khóe dmắt lấp 08lánh sáng, 1đẹp đến 51ngây người.
Liên fbSiêu lòng 5thoáng rung 68động, lại 92cúi xuống echôn cô đắm 3đuối.
Thiệu 6Mân Quân 4mơ mơ màng bmàng, gò fmá đỏ 4rực tựa enhư quả 66táo chín, cacó trời bmới biết 4eLiên Siêu 4đã phải 54tự kiềm e7chết bao 54nhiêu mới fbkiểm soát fbản thân 7không ngừng 4nghĩ tới bviệc tiếp 9ftục nếm 6thử mùi e6vị ngọt 1ngào của 7cô. Anh yêu ecô, tôn ctrọng cô, e2kiên trì 4giữ lại 5ekhoảnh khắc bquí giá ecnhất ấy dcho đêm c2tân hôn. a © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 24nghĩ lại, 9dnếu không 02phải anh 0cứ cố 09chấp giữ 9dhình tượng abquân ử, f3anh và Mân 3Quân liệu 35có bỏ lỡ 12nhau như 94bây giơ ekhông.
“Thôi 5eem không 9lên nữa.” 1Thiệu Mân dQuân chạy dftrốn tại etrận, tâm dflí của 11cô còn lâu 7mới mạnh 51mẽ như ccô tưởng.
Liên daSiêu làm 54sao cho phép 08cô rút lui, eanh nắm 24tay cô bước a5từng bước 2alên nhà.
Tim acô đập bthình thịch, 04có thứ a7gì đó ở csâu trong a1trái tim 5cđang dần 4ctrỗi dậy.
Trong 2tích tắc 32cửa mở, fThiệu Mân 3Quân có 31phần đờ a6đẫn.
Trên 8bức tường fđối diện fcửa, treo 85một tấm chình màu ecực lớn ecủa Thiệu 91Mân Quân, 80đó là hình 2họ chụp 9flúc đi chơi 97tiết Thanh 03minh ở ngoại 37ô, kỉ niệm 78hai năm yêu 02nhau. Thiệu bMân Quân 9cvới dáng avẻ tươi 9trẻ non e5nớt, đội c5mũ che nắng, 2nụ cười 15tươi tắn, 3phóng khoáng avui vẻ.
Lúc 3đó cô nói dsẽ chọn 31một tấm 36đẹp nhất cđể bày caở vị trí dnổi bật 7nhất, về bbsau công 0việc bận 28rộn nên 75quên mất, 1rồi sau ccnữa hai 77người chia a5tay, thời efgian trôi 7qua, cô không 5ngờ vẫn b7còn nhìn dfthấy.

6mím môi e8không nói, fánh mắt cchơi lóe 5sáng, cảm cxúc cuộn etrào.
Liên b2Siêu quay dflại hỏi: 4“Sao không 9vào?”

Thiệu d4Mân Quân c6thất thần 8hồi lâu, amới thay bgiày vào 4nhà.
Quả 99nhiên như fLiên Siêu 15đã nói, 1chẳng có fgì thay đổi. 05 © DiendanLeQuyDon.comTrong khung 0hình nhỏ f2trên bàn e0trà, Thiệu 44Mân Quân bavà Liên 17Siêu dựa 5vào nhau 6thân mật, d8hai cái gội btựa trên a9sofa, là 6Thiệu Mân aQuân đã 0mua tặng echo Liên 7Siêu, cả a9rèm cửa 9dphòng khách 8cũng là efmàu hồng 01và xanh da btrời mà 1cThiệu Mân 67Quân yêu 2thích.
“Anh 3còn giữ 2lại hết…” c9Thiệu Mân cQuân khẽ 6nói.
Liên eSiêu đáp 97:”Ừ.”
Mắt 92cô long lanh 4lệ: “Anh f6không sợ 8bạn gái 6không vui 2hay sao?”

“Anh 5không có 3bbạn gái.” e1Liên Siêu 7ngập ngừng: 0“Anh không 72muốn quan cdtâm tới ccảm giác 96của người f7khác, trừ 6em.:

Thiệu fMân Quân batrong phút 9lơ đãng c6đã làm 2chủ đề 8dquay lại, bchỉ có 6athể im lặng b8để che 3giấu cơn 6sóng trào d0dâng trong 1lòng.

Sắc 17mặt Liên 00Siêu hơi 7sa sầm: dd“Anh đi 1xả nước 5tắm cho c4em.”

Thiệu 65Mân Quân fvội nói: 8“Để em 5làm.”
Tay cLiên Siêu 01khựng lại: 95“Vậy anh cetìm cho em cdmấy bộ 1quần áo 62để thay”, canh chạy 82vào phòng, 25lục tìm 63một cái 6dáo pull hai edtấm khăn 2lông, mang 3fra đưa cho bThiệu Mân cQuân, đồng 5thời giải 39thích: “Mới 4dđấy.”

Thiệu 3fMân Quân fgật đầu: 1“Vâng.”

Liên 95Siêu cầm 0áo khoác 75lên: “Vậy 5em tắm rửa 5enghỉ ngơi 86sớm, sáng 6mai anh đến e7đón em tới 7bệnh viện.”
“Anh bđi đâu?”
“Qua 0fnhà bạn.” 5bGiọng anh 8crất dịu 9dàng.
Thiệu cMân Quân 0khẽ cắn emôi: “Em e8lại mang 7phiền phức 1cho anh rồi.”
“Không 3có chuyện 3đó đâu, 9em yên tâm dở lại 6đi.” Liên 9cSiêu mở fcửa đi.

Thiệu 3Mân Quân cachống cằm, f3đờ đẫn.

Rốt 2cuộc là 75vì sao cô d9lại nhận 66lời theo 66Liên Siêu 47về nhà, 5lẽ nào 9btrong lòng 5dcô cũng 3thoáng một 4nỗi mong 83chờ? Cô ekhông phủ 49nhận sự 85xuất hiện ctrở lại 0bcủa Liên 6Siêu khến 0mặt hồ 5aphẳng lặng 18trong tim c3cô dậy 70sóng, nhưng ccô biết frõ tình eyêu đã 1qua làm sao fquay đầu 1trở lại. 5 © DiendanLeQuyDon.comBan đầu 4ckhi chia tay, 62nỗi nhớ f8cứ từ 46từ gặm 67nhấm trái ctim cô, rồi 77về sau dần bdần tê 29liệt, tình c4đầu của dcô cũng 6bchôn vùi 1btheo tuổi 4thanh xuân.
Một 3cơn gió blạnh thốc 5dvào, như 6cbị gió efthổi đau 5mắt, cô 48dụi dụi 2hai mắt, 3lẩm bẩm: 19“Có gió 62rồi.” 09Cô đến efcửa sổ 04đóng lại, 78vài ngôi 7sao lấp bblánh tỏa 2esáng trên ffbầu trời 82tối đen, 3sáng rỡ 92lấp lánh, 58ngày mai 6achắc chắn 09sẽ là một 1ngày đẹp 60trời.”
Lưng 90cô bỗng 1dcứng lại, fchiếc xe 7màu xám cbạc của 30Liên Siêu 46vẫn đậu 75bên dưới, 2cửa sổ dxe có một 82đốm sáng a4lấp lóe 1lên không 5btheo quy tắc fnào. Cô 6suy tư một 89lúc rồi 4gọi vào 6di động ccủa Liên 6Siêu.
Anh 4nhanh chóng enghe máy: 2e“Có đồ 2gì không f0tìm thấy 64à?”
Thiệu fdMân Quân ekhông đáp 48mà hỏi: 5“Anh đang bở đâu?”
“Ở 9bnhà bạn, 0fsắp đi 06ngủ rồi.”
“Anh 51nói dối.” 9Thiệu Mân 94Quân vạch cbtrần anh 2ngay.

Liên e0Siêu không ebiết đã e5sơ hở ở eđâu, vẫn c3cứng miệng: 57“Anh đâu 7có.”

Thiệu dMân Quân 4flặng im dkhông nói.
Mấy dgiây im lặng 6đó khiến 9không khí 24rơi vào 15sự chết echóc, Liên 26Siêu không 0chịu được 2nữa: “Anh 7akhông lừa aem, nếu e1em không ftin, anh có bthể để abạn anh 89nghe máy.”
“Được, 85anh bảo 0anh ta nghe 8fmáy.” Thiệu 01Mân Quân 4bình tĩnh 0nói.
Liên 78Siêu nghẹn blời, lộ 6rồi, bây bgiờ đi aeđâu tìm abạn bây 9giờ.

“Câu 60nào của 0banh là thật dlà giả, amà em cũng 50không biết 5sao?” Thiệu d7Mân Quân enói, Liên 2Siêu chỉ dccần nói 8dối là 7dgiọng nói 1bchắc chắn csẽ nhỏ, 7cô hiểu 34anh còn hơn 1abản thân.
“Đừng flo cho anh, 17em sợ anh 1sẽ ngủ 27ngoài đường aà?” Liên 7aSiêu cười.

Thiệu dMân Quân cchậm rãi 8bnói: “Nên 1anh định 4ngủ trong 9xe hả?”

Liên 5Siêu hơi 90cuống: “Sao 3em biết?” 89Anh quay kính 0xe xuống 43thò đầu 4ra, nhìn 3Thiệu Mân 30Quân từ 4xa. Bốn 66mắt nhìn 5nhau, Liên aSiêu thở 40ra, vẫn b1bị cô nhìn 30thấu rồi. f © DiendanLeQuyDon.comCô quá thông 0dminh, vẫn 0như trước 81đây, dù alàm chuyện 56gì cũng 2không giấu a6nổi cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrước kia canh tốn 3bao công 1fsức chuẩn fbị quà 5sinh nhật fcho cô, cứ 2ngỡ sẽ 81cho cô một 4bất ngờ 8cthú vị, 7nhưng Thiệu aMân Quân b6lúc nào 55cũng đoán 68được là 8quà gì trước fkhi hộp 25được mở 9ra, khiến 2eanh vô cùng 1bbuồn bực.
“Lên 93đi.” Thiệu e9Mân Quân ffnói trong bađiện thoại, 1sau đó cúp 1máy.
Liên 7Siêu chần 5chừ hồi 2lâu rồi cngoan ngoãn 0lên nhà.
Thiệu 7Mân Quân 73đã lấy 2một bộ f5gối ra: f“Em ngủ 8sofa là được.”
Liên 3dSiêu làm csao nhẫn 04tâm: “Để 13anh ngủ 6sofa cho, 8em ngủ giường 9sẽ thoải 0mái hơn.”
Thiệu f2Mân Quân 9akhẽ lắc cđầu: “Lí 5nào khách 8lại giành 60địa bàn 0ccủa chủ bfnhân.”
Liên cbSiêu không e1nghĩ gì fnói ngay: 6“Em có 12thể là 9cnữ chủ dnhân.”
Thiệu 40Mân Quân 6eday day huyệt 73thái dương, 19quay mặt cđi.
Liên 36Siêu hối ebhận tới 9eđộ muốn 38đánh mình 52một trận, 8lại nói benhảm nhí 80làm cô giận 12rồi. Một 80lát sau anh 1dè dặt d3hỏi: “Em 55tắm chưa?”
“vẫn 8chưa.” 2Thiệu Mân deQuân trả 5lời cộc 62lốc.
“Ồ…” ddLiên Siêu 1nhíu mày: 3“Mân Quân, 0xin lỗi, 4banh….”
“Được 29rồi.” a5Thiệu Mân 31Quân cắt 65ngang: “Không eccần nói 3dnữa”, 7rồi vào f3phòng tắm. 07 © DiendanLeQuyDon.comLát sau vẳng 7tiếng nước fcchảy.
Liên 8Siêu rón erén vào aanhà bếp 5hâm nóng 21sữa, anh 97nhớ Thiệu 5Mân Quân d7ngủ không 5engon, quen 6uống một bfly sữa trước 50khi ngủ. 1 © DiendanLeQuyDon.comVừa đặt aely sữa vào blò vi sóng, dthì nghe d3cô gọi 5tên anh.
Giọng 88cô lúng 95túng rụt 57rè: “Liên f1Siêu, anh 81có đó không?”
“Có, 83có.” Anh 8bước đến 84trước cửa 50nhà tắm.
“Có 39thể làm b3phiền anh…” 8eThiệu Mân 5Quân ấp a1a ấp úng, e0khó mở 2blời.
Liên 6aSiêu cảm 45thấy kì 1lạ: “Em d6nói đi, 18anh nghe đây.”
“Cái 2đó của 88em…giúp 53em đến 9cửa hàng 8tiện lợi b6mua…thực 5esự rất b3xin lỗi…” 0Thiệu Mân ccQuân đỏ 07mặt như 3sắp chín, f1sớm không aftới muộn 5không tới, 2mà đúng 0flúc này 9thì họ 4hàng lại 92đến thăm.
4nói năng a9rời rạc, b0nhưng Liên bSiêu vẫn fhiểu đại bekhái. Đôi 8emắt anh 72thoáng nở 47nụ cười: 4“Ừ, đợi 3anh một alát.”
Anh 8lại lao 1xuống dưới, f6không hiểu 4sao lại 27nhớ đến 8cngày nào 5đó của b0bốn năm 70trước.
Lần 2đó trên exe bus, Thiệu fMân Quân 5cũng gặp cđúng ‘ngày catốt’, 3váy trắng 1fướt đỏ dmột khoảng, fcô khóc e6lóc cầu a3cứu Liên 6Siêu: “Mau fagiúp em với.”

Ý dcô là để dfLiên Siêu 8cởi áo 53khoác ra afche phía 08sau cho cô, 52nhưng Liên 0Siêu không 21hề nghĩ edtới chiêu 2đó, mà 6bắt Thiệu 3Mân Quân 9ngồi lên ađùi anh. 4 © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân c6Quân giãy 96giụa nhưng 9anh không 5fchịu thua. fd © DiendanLeQuyDon.comNhững hành 82khách khác 8xì xào bàn 4tán, có 8cngười nói a0họ sến, 9ccó người 1nói đó 8bgọi là etình cảm 77lãng mạn, 0bhại Thiệu 13Mân Quân cxấu hổ 16không dám 5ngẩng đầu dalên. Kết 7quả xuống dxe rồi, 2Liên Siêu abuồn bực 61phát hiện 0eđùi anh 54cũng bị 2dính vết 95đỏ, lại acòn khá 5bắt mắt, 35Thiệu Mân 4Quân đã 4cười chọc 5banh suốt d4cả tuần.
Nhân d2viên bán 2dhàng tìm etiền lẻ 2btrả lại, 5anh mới 77thoát ra bkhỏi mảng 7kí ức đó.
Trong dnụ cười 8dcủa anh 9có một 0cnỗi cay ffđắng, chớp 8mắt mà 8đã bốn b7năm. Mân f3Quân của canh luôn b7luống cuống atrong những 5việc nhỏ, 2emãi mãi bkhông nhớ 3anổi kì bbsinh lí của e2mình. Bốn anăm trước ađã thế, ebốn năm 63sau vẫn cvậy.
Liên fSiêu gõ cacửa: “Mân d0Quân, anh 0dmua về rồi eđây.”
Thiệu 8Mân Quân fhé mở cửa, 8thò một 08tay ra. Trên a1tay là gói dSophie ban d4đêm, lòng 82cô thoáng efsững sờ, 22anh vẫn 84nhớ nhãn 8hiệu cô 57thường 1dùng. Thực 47ra ngay lúc 12nãy cô cũng 40nhớ về 74chuyện cũ. 4 © DiendanLeQuyDon.comTự cô không 7biết, hóa cra trong hồi 2ức lại 1dchứ đựng f7quá nhiều c8thứ như a3vậy/ Nếu 0dnão người dcũng có 67thể giống emáy tính, 82lúc không fcần sẽ 0cho vào thùng 4rác, sau eđó xóa 8sạch thế cthì có phãi dasẽ không 25có nhiều 32phiền não e4hay không.
cmặc áo 72pull rộng d3rãi đi ra, 6chuyện ban 53nãy xảy bra khiến dcô thấy 35thiếu tự 84nhiên, cô dkhông ngừng 2adùng tay f2kéo vạt 16áo xuống. 5 © DiendanLeQuyDon.comLiên Siêu 6bất giác fmỉm cười, 7đưa ly sữa 27cho cô: “Uống drồi sẽ c8ngủ ngon ehơn.”
Thiệu 7dMân Quân e7bỗng muốn a0khóc, anh 0dcó thể 2ađừng dịu ddàng như e5vậy được 73không, cô 37sẽ có thể 26thoải mái bbrời đi. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh có thẻ 2cđừng đối 8axử tốt fvới cô 2được không, 9như thế 81cô có thể b1quên hẳn 1anh. Cô ngước 23lên, một 5vầng trăng 4non treo trên bbầu trời. 9 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ tối 6nay ánh trăng 3quá đẹp, amới khiến 5con người 1bchìm đắm 17vào hồi 3ức vô tận cnhư vậy.
Liên 25Siêu đã dchuẩn bị agiường 8xong xuôi, b3anh nói: 38“Anh không 45phải không 4cho em ngủ fsofa, nếu 6bem nhất 8cquyết thì 5canh sẽ nằm a7dưới đất.”
Thiệu 5Mân Quân 22hoàn toàn 6bất lực: f“Được 2thôi.”
Hạ aSính Đình 2mới sáng csớm đã 9gọi điện 9cho Dư Tịnh.
9Tịnh liếc eanhìn Đông efĐông vẫn 4đang ngủ 02say, chạy 1era ngoài dnghe máy, 43cô bất f7mãn nói: 2“Sớm vậy.”
“Chim cdậy sớm bdthì có sâu 4ăn.” Hạ 31Sính Đình 1cười.
78Tịnh vuốt 3trán: “Đại fctiểu thư 0cậu uống cflộn thuốc ahả?”
“Tớ 2tỉnh dậy 48bỗng nhớ 9era có việc d3chưa báo ecáo với fcậu, sợ 53bây giờ 88không nói 1thì sẽ 8quên mất.”
6Tịnh xì 0một tiếng: 0“Nói đi.”
“Rốt a5cuộc cậu 87cho anh chàng 4Thành Thành d6kia uống e7mê dược 32gì mà cứ 32vài ba ngày 1danh ta lại 8gọi điện dthoại cho e8tớ, tớ acthấy là 4ckhông cưới cdcho được 2dcậu thì fchắc sẽ akhông chịu athua đâu.” aHạ Sính 1Đình vô acùng khâm 1phục đối 74với công 7alực đeo d5bám dai dẳng 82của Thành 8Thành.
“Thành eThành là e9ai?” Dư 3Tịnh thường bdkhông nhớ 8nổi những d0người không caquan trọng.
“Nếu 27anh ta mà 87biết ngay ecả tên d3anh ta mà 7ecậu cũng 75không nhớ 72thì chắc 4bchắn sẽ 91ói máu chết 02ngay quá.” 8Hạ Sính 96Đình tức 2tối nói.
65Tịnh không amấy hứng fthú: “Tóm 8clại là 2cai, cậu enói nhanh 95đi, lát 7nữa Đông 1Đông tỉnh ddậy là 1tớ không 7rảnh tám 33với cậu bđâu.”
Hạ dSính Đình 0chịu thua: 8“Là đối 1btượng xem 0mắt, tớ 1nói này fDư Tịnh, 4cậu mắc dchừng Alzheimer 5ehả?”

“Ồ, 2là anh ta 48hả?” Dư 6bTịnh thật ebsự không c7lưu tâm.

Tình byêu ơi, 3vận đào 14hoa của c1cậu gần d4đây nở drộ ghê cenhỉ.” d3Hạ Sính dĐình hiếm dkhi có cơ b1hội đùa 8fbạn, làm 7bsao bỏ qua 37dễ dàng.
5Tịnh uể 1oải nói: 9“Hoa đào bdành cho 1dcậu đấy.”
Hạ 1Sính Đình 3cđằng hắng: 4“Người 0fmà người b7ta thích 9là cậu.”
“Thế d7rồi sao?”
Phải 0erồi, thế 6thì sao. 87 © DiendanLeQuyDon.comĐây là e4chủ ý của 19Hạ Sính ebĐình, Dư 7aTịnh chỉ cgiúp bạn, b9dù kết 5cuộc thảm 86thế nào ethì cô nàng 15bắt buộc caphải tự cthu dọn. 55 © DiendanLeQuyDon.comHạ Sính 28Đình lè 5clưỡi, đảo 0đảo mắt: 1“Tới biết 51là tớ gây bara, phải 9là tớ giải cquyết. Quan 9trọng là fngười ta c2không quen 2tớ, anh fta chỉ nhớ 8cậu. Tớ 5anói gì anh 7ta cũng không etin.”

“Thì 9cậu kể 96hết nguyên 84nhân là 45được chứ c7gì.” Dư 31Tịnh không 8hiểu, giải 82quyết chuyện 2này có khó 8khăn gì e5sao.
“không 0được, 3lỡ anh ta 80nói chuyện 68này với 9fngười giới 9thiệu, rồi 0người ta a3lại mách d6với mẹ 1tới, thì 0tớ toi ngay.” b8Hạ Sính 67Đình nghĩ cđến khả 74năng đó 8chỉ muốn f8nhảy lầu 06cho rồi.
15Tịnh bại 37trận: “Thế 89cậu bảo 0phải làm 8sao đây.”
“Cậu 5giúp tớ bđi, tớ 53hẹn anh 1ta ra, cậu 4đích thân a1nói là cậu 8không có acảm giác avới anh 5ta, hoặc 18cậu nói 8fđã có người 77yêu rồi, 5để anh eta bỏ cuộc 3fđi, sau này 2ckhông làm 41phiền tớ anữa, tớ ecũng không 1quấy rầy 9cậu, thì 7achẳng phải 1mừng quá 0hay sao.” 4Hạ Sính 4Đình chớp 4amắt, gương 69mặt hiện b2lên nụ a9cười được fephóng to 6cực đại.
“Hạ 3Sính Đình dtớ thấy 4cậu ngủ 95chưa tỉnh 7hả, chuyện 9này đừng 1hòng.” aeDư Tịnh 7sống chết d2không đồng fý, gần 7dđây cô 75đã có quá 2nhiều chuyện aephiền muộn 35rồi, không 05muốn dính 49thêm chuyện 6agì nữa.
Hạ 26Sính Đình 9dbĩu môi, b4nhướng 4cmày: “Chuyện 12này bắt 1buộc cậu acphải xuất dchiêu, tớ 3không lo 37nổi.”
“Bận a1không rảnh 81quan tâm.” aDư Tịnh 4cúp máy.
Hạ dSính Đình d0tức tối c3gọi lại.
fcTịnh nghe 3máy: “Xin 59lỗi, thuê 3cbao quí khách bvừa gọi 34hiện không 26liên lạc e6được, dxin quí khách bvui lòng dliên lạc 8sau. Sorry, bdyou…”
“Sao bkhông nói 01tiếp.” 5Hạ Sính 2Đình lườm 6trắng cả bmắt không dchút hình 5dtượng.
6Tịnh hậm 3fhực: “Đống 5ctiếng Anh 68phía sau 5không biết 6fđọc.”
Hạ f7Sính Đình 69phì cười.
3fTịnh ung cdung: “Tớ 3thật sự 5không rảnh 0ađể lo chuyện 52của cậu, 8atớ phải 5về xem Đông c7Đông dậy 21chưa.”
“Dư 9fTịnh!” 7Hạ Sính 1Đình cuống 6blên, không b0thuyết phục 0được Dư 9Tịnh thì 02cô phải 7chịu đựng fThành Thành c9rồi.
8eTịnh lần 4này cúp 69máy xong fbthì tắt 61máy luôn.
Thiệu 3fMân Quân 0đêm qua 8ngủ rất a6ngon, từ 5sau khi biết cbệnh tình bcủa Đông 9Đông thì c3đây là 3lần đầu 0cô ngủ d5ngon như 9vậy. Cô 21còn mơ thấy bemột giấc 4bmộng rất 59đẹp, trong 5mơ có Liên 0Siêu, hai 2người họ 6dđã kết cehôn bao năm, 7Đông Đông dblà con ruột cacủa họ. 9 © DiendanLeQuyDon.comThế giới e6của cô cchưa từng 4bxuất hiện 3Lữ Thiên 0Ba, không 53có Thư Nhã, a9Đông Đông c3ngày càng fatrưởng 2thành một dcách  mạnh 19khỏe, vui a2vẻ. Tiếc 2rằng tỉnh 7dậy mới 5biết, chuyện atốt đẹp 08chẳng qua 22chỉ tồn 1atại trong 7bmơ.
Liên aSiêu nhẹ 5nhàng gõ 6fcửa phòng: 5a“Mân Quân, 9em dậy chưa?”
“Dậy 01rồi.” cThiệu Mân c6Quân khoác ecthêm áo, 38mở cửa.
Liên bSiêu đã 56chuẩn bị a6xong bữa 83sáng: “Mau 54đi rửa 4emặt đi.”
Thiệu 17Mân Quân 0vâng dạ.
Bữa 93sáng rất bphong phú, ccó bánh adbao, quẩy 5cháo và 9sữa đậu.
Thiệu 6Mân Quân 63cắn miếng 0bánh bao e3thịt, vui 90mừng: “Là d8của nhà 8ông Thái.”
“Em avẫn tham 6ăn như xưa.” 4dLiên Siêu c5cười nói.
Thiệu 32Mân Quân 13tinh nghịch 2lè lưỡi, 30cô đã rất 03lâu không 3có động b7tác trẻ e2con này rồi. 5e © DiendanLeQuyDon.comtrước kia acô thích 5nhất là bbánh bao 31thịt của 7nhà ông 2Thái, nhưng 56về sau vì adỡ bỏ 93phải chuyển 0đi, cô không 33tìm thấy, 99dần đà facũng quên 07luôn. Ai 9ngờ hôm 9nay còn nếm aađược mùi 7vị này. 4b © DiendanLeQuyDon.comNghe nói ffnhà ông 90Thái dọn ceđến chỗ e5khá hẻo felánh, Liên 52Siêu đi cđi về về 4phải mất 2ebao lâu? eCô mím môi: 1“Dậy quá 77sớm để 5đi mua bánh 1bao, có đáng 4không?”
Ánh 27mắt Liên 8Siêu có 4vẻ không 5vui: “Em 2ethích ăn 3là được.”
Thiệu dMân Quân 5bỗng thấy e7nhói lòng. 1 © DiendanLeQuyDon.comCÔ vội 18vàng ăn 3sáng xong, 45cụp mắt 05xuống: “Đi cathôi.”
“Có 1cần về f7nhà trước akhông?” c6Liên Siêu eahỏi.
Thiệu 05Mân Quân 2cgật đầu: ca“Hôm qua 31đã hứa 85đưa Lữ 11Thiên Ba 6tới bệnh 89viện thăm a3Đông Đông, 1em không 5thể nuốt 0lời.”
Liên 08Siêu đương 4nhiên không 0phản đối.
Lữ 2Thiên Ba c7thấy hai 3người xuất c2hiện cùng 5lúc thì 2fcâu đầu btiên lại 5alà: “Ha 1ha, tối efqua đi đâu 0evui vẻ thế?”
Thiệu d8Mân Quân a6nổi giận: 8“Lữ Thiên 2aBa, mồm 0fmiệng anh 1esạch sẽ fchút đi!”
Lữ f3Thiên Ba e9cười lạnh 90lẽo.
Liên d4Siêu cảm 2athấy bất 6bình thay fdThiệu Mân 3Quân, người a5hiền lành 4thục nữ ddnhư cô sao 8lại lấy 8một kẻ d3thế này.
“Lữ 6dThiên Ba crốt cuộc 8anh có muốn 9fđi thăm ddĐông Đông 09không?”
“Đương 6nhiên.”
“Vậy 9phiền anh 4nói năng ađàng hoàng.” fThiệu Mân 3Quân tức fmuốn điên,  cô a3đã không 5tính toán 64chuyện trước 1kia, mà anh bta lại khiêu 93khích giới 0ehạn của bcô.
Lữ dThiên Ba 8ekhông nói 2gì nữa.
abTịnh thấy acả ba cùng 8‘hiện e0thân’ thì 5brất sửng aesốt. Cô clặng lẽ 1fkéo tay áo 6Thiệu Mân 1dQuân: “Chị 0Mân Quân, ekhông sao 72chứ?”
“Không e2sao.” Thiệu 4Mân Quân ccười rất 9khẽ.
Lữ 0Thiên Ba 8tỏ ra rất a2kích động, 13anh ta bước 4tới ôm fchầm Đông bĐông: “Con bftrai ngoan, 1bố nhớ acon chết 5eđi được.”
Thiệu 2Mân Quân c8bất giác bnhíu mày, 9trước kia dLữ Thiên cBa tuy yêu fthương Đông cĐông nhưng 1hiếm khi b2có cử chỉ dnhư vậy, 5anh ta luôn 9tỏ ra nghiêm 6khắc, còn 50nói ‘con 1hư tại 7cmẹ’, e 3frằng lâu 56ngay không 2gặp nên 3tình cảm 2hơi quá, 6Thiệu Mân eQuân không e8nghĩ đến 4phương diện bkhác.
Liên e9Siêu từng 4btrải, anh bvẫn có 04linh cảm 7ekì lạ, 5nhưng cụ 4cthể thì 4không nói 5được.
aTịnh tuy 7eghét Lữ 8eThiên Ba 0anhưng thấy 4anh ta quan 1tâm Đông c2Đông, vẻ b0lo lắng f9cũng không 1phải giả 0tạo, nên ecơn tức 1giận cũng 1giảm đi e1hơn nửa.
Đông 34Đông thấy 06Lữ Thiên aBa đương dnhiên là 5drất vui, 0trẻ con 2ekhông hiểu 51được những 7rắc rối 2acủa người 3lớn, nó dchỉ muốn acó tình 7cyêu của 0bố mẹ. 3 © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 1Quân tuy edốc hết 37tình thương b2cho nó, nhưng fdù sao cuộc 39đời mà athiếu vắng dtình yêu 5dcủa cha 60thì vẫn 2không hoàn 0chỉnh.
Hai 7cha con đùa 6giỡn một 6lúc, Thiệu f7Mân Quân 2mới tách dahọ ra, nói egọn: “Đông b1Đông không 8được mệt 2quá.”
Lữ 55Thiên Ba egật đầu: 72“Anh muốn 81nói chuyện acvới bác 3fsĩ điều 14trị của e6Đông Đông.”
“Tôi 2cđưa anh ađi.” Liên 9Siêu đứng 9cạnh khẽ fnói.
“Cũng 7cđược.” 52Giọng nói ccủa Thiệu 1Mân Quân cbình thản 2trong trẻo 8như làn 52nước ấm: 9“Tiểu e4Tịnh, em 6về nghỉ 1fđi.”
3Tịnh thực 4sự cũng 49buồn ngủ dquá rồi, 9fkhông khách c3sáo nữa: 67“Vậy em 90đi trước 8nhé.”
Lữ 43Thiên Ba 12ngồi trong 6cvăn phòng b5bác sĩ Thẩm 25rất lâu, 8sắc mặt 6càng lúc d5càng khó 7coi, Liên 70Siêu lặng flẽ quan 98sát, càng 5cảm thấy ckhả nghi. aa © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 68Quân cũng 13đau lòng, 7akhông chấp 34nhận được, 4nhưng không 8giống Lữ b4Thiên Ba, 9sắc mặt 50nặng nề 4chết chóc, 2bgiống như 0bị hủy 9diệt hi 80vọng vậy. 0 © DiendanLeQuyDon.comLữ Thiên bBa ra khỏi favăn phòng 61gọi điện cdthoại, Liên eSiêu đứng 0khá xa nên 9chỉ loáng bthoáng nghe 11được mấy 68chữ, hình 2nhưu anh 6ta gọi ai 2tới bệnh aviện gấp. 6c © DiendanLeQuyDon.comTrực giác cmách bảo 16anh, sẽ 8có chuyện e9lớn xảy 1ra nhưng 23hôm nay anh 33phải đi fkhám bệnh, akhông thể fở lại.
Thiệu 2Mân Quân 98gọt táo acho Đông 01Đông, cắt d7thành từng amiếng nhỏ f9đút cho 4nó ăn.
Lữ bbThiên Ba 5blòng đầy ctâm sự 9bước vào, 02Thiệu Mân b2Quân liếc f4nhìn anh 38ta, hỏi: 1“Anh xét 16nghiệm máu 5chưa?”
“Chưa.”
“Anh 8tranh thủ 65thời gian 3đi.” Cho ddù hi vọng dmong manh, bThiệu Mân fcQuân vẫn 37muốn thử.
Lữ 9dThiên Ba 81bực dọc f5nói: “Anh 0biết, anh 6còn lo hơn dem.”

Nói 96kiểu gì c0thế? Thiệu dbMân Quân bim lặng, dcũng không eaphản bác, dcô không dmuốn cãi f1nhau với 7anh ta trước 5emặt Đông e5Đông.

Khoảng bbnửa tiếng 4asau, Lữ 70Thiên Ba 3nghe một ccú điện 1thoại, anh fta nghe máy 7rồi báo 2dsố giường abệnh của 8Đông Đông.

Thiệu 8Mân Quân fcau mày, d6giọng điệu 8ckhông được 6fthoải mái 65cho lắm: 4“Bệnh 23của Đông cĐông cần 19đươc yên ctĩnh nghỉ bengơi.”
Lữ baThiên Ba cgiả vờ 0không nghe 91thấy.
Rất bnhanh cửa 6được đẩy 61ra, Thiệu 1Mân Quân b6nheo mắt, 7cô không 02thể ngờ 69người tới blà Thư Nhã. 7 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu đến 10làm gì?” 1Cô vẫn aechưa rộng 98lượng đến 47độ tha ethứ cho 2bkẻ cướp 3chồng mình, 32huống hồ ccô còn đã 92từng rút 11ruột rút 56gan ra để 06đối xử 6dtốt với f0kẻ đó, 4thế nhưng c9đổi lại fchỉ là 11phản bội avà lừa cdối.
Thư 2Nhã cúi b6đầu: “MÌnh dđến thăm 7Đông Đông.”
“KHông d2cần, cậu 6đi đi.” fThiệu Mân 5Quân ngăn clại.

Thư 08Nhã ngượng 5engập xoa d6tay.
Đông 2Đông thấy 67Thư Nhã 84cũng khá 0vui, người 2adì  này 1trước kia 14thường 7mua thức ecăn vặt bvà đồ 12chơi đến 8cho cậu, 53nhưng thấy 3sắc mặt enặng nề 2của Thiệu 3Mân Quân, e2đôi mắt ftóe lửa, 58nó không dcdám chào.
Lữ e6Thiên Ba bdkhông chịu 3được, 0dcau mày: 5“Mân Quân, f4em làm gì 1cvậy?”

Thiệu 61Mân Quân ebây giờ 4cực kì 24mất bình d6tĩnh, cô 3dchỉ là 0một người 64phụ nữ 5bình thường, 1cũng có 9hỉ nộ cái ố, cô bchẳng thể 91bình thản 4đối diện bfvới Thư 22Nhã được.

“Là danh gọi b3Thư Nhã 2tới, em b6không có cdtư cách 3cđuổi cô ceấy đi.” 0eLời của aLữ Thiên d7Ba càng như 71đổ thêm cdầu.
Thiệu 3Mân Quân 1gần như 51trừng mắt agiận dữ: cf“Tôi không a7có tư cách? 8Tôi là mẹ 8của Đông 6dĐông.”
Lữ 3Thiên Ba 46cười lạnh amấy tiếng, eahá miệng 87đính đốp echát thì 1Thư Nhã dbđã kịp fngăn anh 9ta lại, blắc đầu. a5 © DiendanLeQuyDon.comLữ Thiên 0cBa nhẫn fnhịn, những dlời sắp anói cố 7nuốt hết 2dvào. Anh dta không ethèm nhìn e6Thiệu Mân 18Quân: “Tiểu 0Nhã, chúng bta đi xét 5nghiệm máu 4trước, c0lát nữa 2về sẽ 0thăm Đông 47Đông.” 7Nói xong, 1anh ta kéo bThư Nhã 8ebỏ đi.

Cơn 8giận trong f0lòng Thiệu 71Mân Quân 61không thể 9phát tiết, ecô đấm 2mạnh vào 5lưng ghế.
Đông dbĐông sợ 4asệt: “Mẹ d9ơi, mẹ bcđừng giận, 5Đông Đông 9sẽ ngoan 8mà.”

Thiệu bMân Quân avội ôm 4lấy nó: 5“Xin lỗi 3Đông Đông, e3là mẹ không 6tốt.”

Đông 8eĐông ôm 5lấy cô: 2“Mẹ, mẹ 6fđừng giận 11bố nữa 3dđược không?”
“Được.” aThiệu Mân 1Quân đáp 0ngay, cô fkhông muốn daĐông Đông 0đau lòng.
Đông 5aĐông lúc 4này mới ayên tâm, fdnở nụ a9cười, làm 77nũng: “Mẹ 14ơi, con muốn 9ăn dâu.”
“Ừ 19lát nữa 86đợi bố 32về, mẹ 96đi mua cho 9fcon nhé.”
“Dạ.” 6Đông Đông 0cười hài d5lòng.
Thiệu 1Mân Quân 2vuốt tóc 75con trai, fcảm xúc 1lẫn lộn.

Nguồn: truyen8.mobi/t105620-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-10.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận