Sống Cùng Vạn Tuế Chương 333 : Người thân năm đó biến thành cẩu quan

"Xếp thành hàng, liên thủ cùng một chỗ, không cho phép chó săn bắt người!" Hoắc Đại Lăng đứng ở trước đám thanh niên .
Bọn họ đưa hai tay nối liền, hình thành vòng chắn người, bảo hộ Lục Minh ở giữa.
Hai sườn dễ dàng nhất bị người đột phá, là do các nam tử đằng đằng sát khí cấu thành, phía sau là một ít người già, sau lưng bọn họ có các phụ nhân đi theo, chỉ cần một khi cảnh sát cuộn tới, sẽ động thân lao ra. Những cái này không phải kế sách của Lục Minh, chỉ là biện pháp người của thôn Thanh Khê nghĩ ra được, khi bọn hắn biết Lục Minh đi ra cùng quan lớn đối thoại, liền quyết định xếp thành ba tầng trong ba tầng ngoài tường người để bảo vệ hắn.
Đám cảnh sát vừa lên , phát hiện căn bản không có biện pháp đột phá tường người như thế.

Bọn họ còn chưa có có lại gần người tường, thì có vô số phụ nhân ôm tiểu hài tử đứng ở phía trước ngăn chặn lối đi, dưới sự quay phim chụp ảnh của phóng viên, nếu như hơi chút bạo lực mà chấp pháp, sợ rằng hiệu quả sẽ hoàn toàn ngược lại.
Cứ như vậy, thôn dân của thôn Thanh Khê đều chặt chẽ vây quanh ở bên người Lục Minh, ngăn cản các cảnh sát bắt người.
Chung Tứ Cẩu càng mắng to: "Cẩu quan, cẩu quan hút máu, các ngươi ngoại trừ tham ô cùng chơi đùa nữ nhân, còn có cái bản lĩnh gì? Các ngươi những tên cẩu quan này, chúng ta có một ít thứ tốt, các ngươi đều muốn đoạt đi, trời giết cẩu quan, các ngươi phải bị thiên lôi đánh chết!"
Nghe Chung Tứ Cẩu chửi đến hả giận, ngay cả đám phụ nữ lúc đầu còn có chút e sợ cũng dâng lên máu nóng, kích động mắng to nói: "Thiên lôi đánh chết cẩu quan!"
Cũng có phụ nhân thấy cảnh sát tiến lên, lập tức thét chói tai: "Cẩu quan. Chó săn. Các ngươi đều chết không được tử tế!"
Không ít cảnh sát bị đám phụ nữ chửi chó săn ngay trước mặt, trên mặt từng đám đỏ hồng nổi lên. Người tuổi còn trẻ tinh thần trọng nghĩa rất mạnh mẽ, đều lùi lại. Mà một ít cảnh sát lão niên, lại giả vờ giả vịt coi như không nghe thấy. Những phụ nữ trước mặt này đều ôm hài tử, phỏng chừng vừa chạm vào người các nàng, không cần nói tới vô lễ, thì cũng sẽ ngả xuống đất ngay tức thời.Nếu thật sự làm một hai người bị, ở dưới sự quay phim của phóng viên, e rằng sẽ làm xôn xao cả tỉnh cũng nên ?
Các phóng viên vừa nhìn mâu thuẫn gay cấn, phát hiện đây là tin tức cực lớn, hết sức vui sướng!
Người dẫn đầu lập tức phái người cầm máy chụp ảnh, phân biệt nhắm ngay quan lớn cùng với cảnh sát đang giằng co với thôn dân.
"Mọi người hiểu lầm rồi... Mọi người đều bị phần tử bất hợp pháp lừa gạt. Lâm Quả ta làm một phó huyện trưởng, nghiêm túc hứa với mọi người. Chúng ta chỉ bắt phấn tử bất hợp pháp. Chỉ truy cứu kẻ cầm đầu cùng tòng phạm. Không nhằm vào quần chúng nhân dân. Mọi người nghìn vạn lần không nên kích động. Không nên đối kháng với chính phủ . Không nên để người xấu xúi giục!" Quan lớn cũng họ Lâm, chẳng biết cùng Lâm phó trưởng trấn là có quan hệ gì.
"Lâm Quả. Ngươi ít nói lời thừa mẹ nó đi. Ngươi tên vương bát đản này nói mà chúng ta tin được mọt phần mười cũng sẽ chết liền! Kẻ ngu si cũng biết, ngươi là tham quan lớn nhất trong huyện chúng ta. Chỉnh lại một khuôn mặt tươi cười về nhà mà gạt trẻ con đi . Đừng ở chỗ này mà ra vẻ!" Sấu Trường Kiểm thấy có phóng viên, lập tức kêu lớn: "Tiền một năm hút thuốc lá của ngươi, cũng đủ cho thôn chúng ta tu sửa đường cái . Có giỏi thì ngươi đem bao thuốc lá ra cho mọi người xem xem. Mọi người biết hắn hút là loại thuốc đắt tiền gì không? Hắn hút chính là loại Hoàng Hạc Lâu hai nghìn đồng một bao... Một ngày hắn hút ít nhất trừu ba bao. Quan viên thủ hạ của hắn cũng học theo, đều hút Hoàng Hạc Lâu. Mỗi ngày chỉ là hút thuốc, huyện chúng ta cũng phải mất vài vạn. Một năm cộng lại, chính là mấy trăm vạn đến một nghìn vạn! Huyện chúng ta vốn cực kỳ nghèo khó, đều là do những tên cẩu quan này tạo thành !"
"Cẩu quan, cẩu quan, cẩu quan!" Quần chúng nhân cơ hội ồn ào, chửi cẩu quan tới vang tận mây xanh.
"Toàn là nói bậy!" Lâm Quả phó huyện trưởng tức giận điên cuồng, hắn rống to quát cục trưởng cảnh sát bên cạnh: "Các anh còn chờ cái gì? Mau đem những người này bắt lại, khống chế cục diện!"
"..." Các phóng viên hài lòng nhất, xem ra ngoài một cái tin tức lớn đào được vật ở nông thôn ra, còn có thể lại móc được tin hút thuốc của Lâm Quả phó huyện trưởng, lúc trước đã có mấy lãnh đạo cấp thị trưởng bị kéo xuống ngựa, bây giờ lại tới một người, vậy cũng không thể bỏ qua.
"Phần mở đầu không tồi!" Lục Minh cũng lấy điện thoại đem những việc này lưu lại,lấy làm bằng chứng .
Phía cảnh sát bên kia, có hai người đi tới.
Tất cả cảnh sát đều tránh ra thành một cái lối đi, bởi vậy có thể thấy được vị trí của hai người ở trong lòng của bọn họ.
Các phụ nhân đương nhiên không chịu nhường đường, nhưng hai người này không có nói nhiều, trực tiếp móc súng ra. Mọi người bị động tác của bọn họ làm cho hoảng sợ, này, việc này dùng tới súng lục? Bọn họ cầm súng tới đối phó phụ nữ trẻ em?
Có điều là, sự thực cũng không phải là như mọi người suy nghĩ, hai người này đem súng giao cho viên cảnh sát bên người bảo quản.
Mọi người thấy vậy, mới thở ra một hơi, hoá ra hai người này muốn biểu đạt thiện ý, mà không phải là đối đầu với mọi người ... Lục Minh thấy vậy, ra lệnh nói: "Để cho bọn họ vào đi!" Các phụ nhân tránh đường, nhưng chỉ giới hạn hai người, cảnh sát phía sau muốn theo vào bị các nàng chặn lại ở bên ngoài. Hai người cũng ra lệnh cho tất cả cảnh viên đứng yên, không được lộn xộn, do mình đi vào cùng người chủ sự đàm phán.
Đi tới trước mặt nam tử, bọn Tứ Cẩu, Đại Lăng căn bản không chịu cho bọn họ đi qua.
Bây giờ Lục Minh là hy vọng của cả làng, nếu như hai người kia giở mặt, đem hắn bắt đi, vậy toàn bộ thôn Thanh Khê liền xong.
"Tôi là Trương Chính Đông, hắn là Tạ Dũng..." Người có khuôn mặt cháy nắng tuổi trung niên chính là cục trưởng Trương Chính Đông.
Còn mặt cháy nắng tuổi còn trẻ chính là đội trưởng Tạ Dũng, hai người giới thiệu xong, lại do Trương Chính Đông nói, hắn trầm giọng: "Người tuổi trẻ, tuổi cậu còn rất trẻ, tới nơi này muốn làm buôn bán lớn, mở xưởng thuốc, chúng ta tự nhiên là vui vẻ, nhưng nhất định phải làm theo luật pháp, không thể mạnh mẽ chống lại được! Thân là người chấp pháp, chức trách chủ yếu của chúng ta là bắt người xấu, bắt phần tử phạm tội, chúng ta căn bản không muốn cùng thôn dân bình thường đối kháng, nhưng chúng ta cũng không thể lựa chọn, chúng ta thân là cảnh sát, phải nghe lệnh của cấp trên!"
"Dựa theo suy nghĩ của chúng ta, hay là như thế này, cậu đi ra ngoài nói chuyện cùng cấp trên, đem chuyện từ từ nói, nghìn vạn lần không nên lại lôi kéo quần chúng chống lại, vậy không phải là biện pháp tốt nhất." Tạ Dũng ngừng lại một chút, lại nói: "Nếu không phải có phóng viên ở đây, sợ rằng cấp trên đã sớmo hạ lệnh mạnh mẽ bắt người rồi!"
"Hai người quan viên các ngươi, làm đúng chức trách cũng không tệ lắm." Lục Minh gật đầu biểu dương một câu, lại hỏi: "Các người còn có cái gì muốn nói nữa không?"
"Có lẽ là cậu cảm thấy chúng tôi rất hèn nhát rất vô dụng, thế nhưng, tôi nghĩ phải nói cho cậu biết, nếu như dổi một người khác tới làm chỉ huy, mà không phải là Trương cục trưởng , sợ rằng ở đây sớm đã thấy máu !" Tạ Dũng nhìn cục trưởng Trương Chính Đông bên người một chút, lại nói: "Chúng tôi không muốn ra lệnh mạnh mẽ chấp hành pháp luật, không phải là người khác sẽ không ra lệnh.
Ở bên người của Lâm Quả còn có phó cục trưởng, hắn muốn ngồi lên ghế của Trương cục trưởng đã lâu, nếu như Trương cục chỉ huy bất lực, Lâm Quả rất có thể thay đổi chỉ huy, đến lúc đó hậu quả thiết nghĩ sẽ không thể chịu nổi... Nói chuyện hòa bình giải quyết chuyện này, mới là biện pháp tốt nhất ."

"Người trẻ tuổi, có lẽ là cậu có hậu đài, không sợ Lâm Quả, nhưng thôn dây ở đây thì sao? Câu hà tất phải kéo cả bọn họ xuống nước!" Trương Chính Đông cũng nghiêm nghị nói: "Người trẻ tuổi, tôi tiết lộ cho cậu một chuyện, ở trong đám người phía sau, còn có một lão tiền bối cách mạng trong tỉnh tới đây , năm nay đã gần trăm tuổi tuổi, nhưng còn rất minh mẫn, đang bí mật sai người đến Cam Lương Trấn tìm con trai năm đó lúc ông ấy tham gia Hồng Quân Công Nông Trung Quốc thì gởi cho một nhà nông nuôi hộ. Hắn vốn ủy thác cho tôi cùng Tạ Dũng tìm, nhưng vừa vặn các cậu ở đây nháo ra chuyện lớn, ông ta cũng đến xem... Nếu như cậu có thế để cho ông ấy chủ trì mọi việc, cùng Lâm Quả đàm phán, như vậy tin rằng sẽ tốt hơn nhiều lắm!"
"Cảm ơn vì biện pháp tốt như thế !"
Kỳ thực phóng viên chính là Lục Minh cho người thông báo gọi tới, bằng không bọn họ sao có thể biết được tin tức nhanh như thế.
Người của quân đội cũng mới đến, lão nhân Lý Thành Tể còn sợ chưa đủ, lại cho gọi điện thoại cho một lão bằng hữu trong tỉnh, cấp trên lại phái xuống hai người, toàn quyền đại diện cho hắn tới xử lý.
Nói cách khác, cho dù là hành chính là quân đội, hay là người thi hành pháp luật, là đạo đức là dân tình, Lục Minh sớm đã chiêm đủ ưu thế, ý đồ lúc đầu của hắn, chính là muốn xem sự đáng ghê tởm của những quan viên này. Có điều là bây giờ vừa nhìn, Cam Lương Trấn cũng không phải tất cả đều là cẩu quan, còn có quan tốt, ít nhất, cục trưởng Trương Chính Đông cùng đội trưởng Tạ Dũng này cũng là quan tốt không sai .
Nguyên nhân chính là vi có bọn họ, Lục Minh mới quyết định thay đổi chủ ý ban đầu, bỏ đi kế hoạch làm chấn động toàn bộ quan viên, thay bằng cách mới, một lần xử lý bắt những con sâu làm rầu nồi canh.
Thấy Lục Minh đồng ý với việc đàm phán này, cục trưởng Trương Chính Đông lập tức trở lại báo cáo.
"Đàm phán?" Trong lòng Lâm Quả âm thầm cười nhạt, nhưng biểu hiện ra, đặc biệt là trước mặt camera chiếu chụp của phóng viên, đương nhiên phải thuận theo sườn núi đi xuống, làm ra tâm gương lãnh đạo tốt.
Thôn dân của thôn Thanh Khê lôi ra các bàn vuông của từng nhà, đặt ở trước mặt, hợp lại thành cùng nhau, hình thành hai trận dãy bàn vuông thật dài. Sau đó bảo hộ ở trái phải và phía sau của Lục Minh, mới yên tâm cho hắn đi tới bọn quan viên Lâm Quả đàm phán. Lâm Quả âm thầm phân phó thủ hạ, một khi đàm phán thất bại, liền giở mặt động thủ, bây giờ biết người thanh niên này là thủ lĩnh, một khi bắt được hắn, như vậy tất cả đều có thể giải quyết .
Lúc này có vị lão nhân râu tóc đều như tuyết trắng, do một người thư ký nâng đỡ, một mực từ xa xa xem xét động tĩnh.
Hắn thấy bày ra phương thức đàm phán, cười cười, lại phân phó một nam tử hơn năm mươi tuổi ở phía sau, nói: "Tiểu Lý, chỗ này tựa hồ càng náo nhiệt, cậu đi tới làm công chứng cho bọn hắn đi! Chuyện xem thấy thế nào, có thể giải quyết, cậu liền đem giải quyết đi, đừng làm cho dân chúng lại trước mặt chửi chúng ta là cẩu quan, lời này nghe thật là chói tai! Năm đó, chúng ta đánh du kích ở chỗ này, mọi người đều bảo Hồng Quân Công Nông Trung Quốc chúng ta là người thân, bây giờ biến thành cẩu quan, nghe thật không vừa tai đó!"
"Dạ, xin ông yên tâm, việc này cháu sẽ tới xử lý, ông ngồi chậm rãi xem đi!" Nam tử hơn năm mươi tuổi cúi mình vái chào, lại hướng Lâm Quả đi tới.
Lâm Quả lúc đầu thấy người này thì kinh ngạc, rồi chợt vui mừng nói: "Lý bí thư, ngài làm sai lại tới đây? Thôn nhỏ dưới núi, làm sao lại kinh động tới đại giá của ngài chứ! Ngài tới cũng không nói cho chúng ta biết một tiếng, để cho chúng ta đón tiếp ngài cho chu đáo a!"
Vị Lý bí thư kia tùy ý xua xua tay, nói: "Ngày hôm nay mục đích của tôi tới đây không phải vì việc này, chỉ ngẫu nhiên qua đường, thấy có đàm phán, nghĩ đến làm công chứng cho các người thôi."
Lâm Quả thấy có Lý bí thư tới, bụng càng cứng, hít thở càng mạnh.
Mang chút vênh váo tự đắc cùng chút quan uy, ngồi vào trước mặt của Lục Minh, thiếu chút nữa sẽ phóng ra vương bát khí !
"Được rồi, các ngươi là quan, các ngươi cứ nói trước đi, các ngươi muốn đàm phán như thế nào?" Lục Minh căn bản không thèm liếc hắn một cái, nhưng thật ra một con mắt lại nhìn vị Lý bí thư kia, còn một mắt lại nhìn lão đầu râu tóc bạc trắng ở phía xa xa kia.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/song-cung-van-tue/chuong-333/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận