Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 22

Chương 22
Bến cuối

Tống Đoạt blật đi 37lật lại 96bức ảnh 66trên tay 4mình, cuối bcùng đặt etấm ảnh 43 ên bàn. 55 © DiendanLeQuyDon.com rong bức 3fảnh là 29 ình Tống 9Đoạt cầm 60 ao cứa vào d8 hân của 6 ỷ Viễn

   1e hi bức ảnh 0 ày được 08 ửi tới 2 ho Tống  Đoạt c hì đồng 8 hời lúc 93đó Tống 6eĐoạt cũng e hận được cc in nhắn 20 ừ điện 3f hoại: “Đây 4b hông phải 7 à nhà của 69 ác ngươi, a3 à sẽ là 35 ồ chôn 85 ủa các 76 gươi”

   9 iệng Tống 8aĐoạt ngậm 9 ột điếu 4 huốc, Tống 32Đoạt bật 94 ửa định 00 hâm thuốc b7 hưng bật c7 ửa không 2f ên. Tống 4Đoạt vò 2 át điếu b6 huốc trong 2tay. Mắt 9Tống Đoạt 2dhừng hực 52lửa giận dnhưng không 4abiết trút 37lên đầu b1ai. Tống 9Đoạt đang 74ở ngoài 9ánh sáng, a6còn kẻ 3bthù lại 5ở trong ebóng tối, a3làm thế 70nào bây 8giờ?

   88Tống Đoạt e5gọi điện b8cho lão Hắc b1nhưng lão 3Hắc tắt 8máy. Từ 16trước đến 8giờ chưa bbao giờ 03có chuyện 7như thế enày, Tống abĐoạt lại dlái xe tới 7nhà lão cHắc, chiếc 77xe vòng vòng 3abên ngoài e4khu nhà ở d1của lão eHắc, hết 96vòng này e5đến vòng ckhác, nhưng 4cuối cùng 1Tống Đoạt 4vẫn không b2dừng xe

   6Mưa rồi 4gió cuốn 6lá rơi xuống e5mặt đất cthành từng d1vòng, cảm 7giác hoang 3amang lạnh 1lẽo. Miệng b8Tống Đoạt 4ngậm một cbđiếu thuốc aenhưng Tống 02Đoạt không 7châm thuốc c1lên, đôi 85mắt u sầu 2dnhư thể 3bsắp trào 30nước mắt.

   0Lúc đó 0lão Hắc 5ccũng đã 4bị một 0fvố giội cxuống đầu, 0nếu trút bđược giận 7thì mọi 47chuyện sẽ 4êm xuôi, 52nhưng nếu 0không nó b4sẽ bùng 7nổ

   aBên trên 4đã bắt f1đầu cử c3người xuống 1điều tra dnhững khoản 38vay nợ của 17lão Hắc, c6điều tra 60về thuế, 7clại còn 27điều tra 85về việc 4ăn hối 1dlộ, đút 5lót của 77lão hắc. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng tất 8cả những fđiều này 7bkhông phải 1là điều 79quan trọng 3fnhất, quan 3dtrọng là 5flão Hắc 1cảm thấy bbão táp 03đã tới, 15có người 19đã muốn fdrat ay với alão Hắc, 89hoặc có e6thể nói 8ecó người 72đã rat ay 7với lão 25Hắc. Dù 8csao thì biến dcố cũng 36đã tới, akhông để 70cho lão Hắc 7có thời fgian trở btay nữa.

   fViệc Tống 3Đoạt thuê d3người sử 9dụng thuốc cnổ để 4tháo dỡ, 8adi dời dân efvà cả việc 9đánh người 98tới bị 42thương cũng fbđủ cho bflão Hắc 0lĩnh hậu fquả. Lão ccHắc không ctrách Tống 2Đoạt, chỉ 1trách bản 54thân. Nếu 25như thông 4thường, 01những việc e9như thế cnày có thể 0biến từ f8chuyện lớn 0thành bé, 18nhưng bây 2giờ không ađược nữa 16rồi.

   89Nếu có 9người muốn 3egiết bạn, 3đâm một 13dao là chết, dđâm mười edao cũng 19thế, dù c8sao cũng 4như nhau bccả thôi.

   9Cho dù kết e6quả như dthế nào, 09bây giờ 2chỉ cần 8an ủi mấy ctên thuộc 5hạ, rồi 4an ủi người 6ctrong gia 3đình. Lão 5Hắc không 9có người 7thân. Bây egiờ bên 0bcạnh anh fchỉ có 7fTả Thi Giao 1d– cô vợ 4trên danh 86nghĩa “không 8biết an 1phận”. 4f © DiendanLeQuyDon.comCòn lúc eđó Tả 1Thi Giao lại 5đã nói 80với anh 10rằng cô dfđã có bầu.

   74“Lại có 1bầu à?” 4Lão Hắc 9tỏ vẻ 73nghi ngờ, 4nhưng lại 7không nói 9era miệng.

   bdTin hay không 8cũng không 03quan trọng, 67điều quan btrọng là fxem ra Tả 82Thi Giao không b9muốn rời 3xa lão Hắc

   b9“Chúng 43ta hãy mau 3chóng ly dhôn đi.” fSau khi trở 7về nhà e9lão Hắc 8ađã nói 9angay với 9cTả Thi Giao.

   aMặt Tả 3Thi Giao tái 4mét, hai 26tay ôm lấy 3bụng nhìn 9flão Hắc 31mà không 3fbiết nói 2gì.

   cf“Mọi thứ btrong nhà ddđều là d1của cô 4cả.” Lão 8Hắc liếc 16Tả Thi Giao, 03không giải ethích thêm 0nhiều, “Tôi 14gặp chuyện arồi, cần c1phải làm 9xong thủ 4tục ly hôn btrước khi 26tôi đi, 89nếu không 80nhà, xe đều ebị thu hết.” 07Nhìn Tả 9Thi Giao vẫn ađang kinh 4ngạc không ftin, lão 3fHắc cảm  thấy fngười phụ 46nữ này 1có một f1chút gì 4đó thật c6đáng thương. cc © DiendanLeQuyDon.comAnh đặt 7tay lên vai 0cThi Giao rồi evỗ vỗ ban ủi.

   1Tả Thi Giao 47kìm nén c2sự hoảng 2ehốt và eeấm ức 30trong lòng, fcrun run nói: 52“Anh không 34thể nói avới em nhiều 3fhơn một 76chút sao, 9em là vợ 0anh mà.”

   1c“Chính 98bởi cô 7là vợ tôi enên tôi 34mới đối dbvới cô d0như thế. f3 © DiendanLeQuyDon.comCô biết 1càng nhiều 22càng nguy f7hiểm.” 6Lão Hắc 6nhét quần a8áo mặc d2hàng ngày 55vào vali

   6“Hãy nhớ ekỹ những 85gì tôi nói: fctình cảm e3giữa chúng a2ta không 46còn nữa, 33tôi còn 9sử dụng 07bạo lực 7với cô, 65không phải 7là cô đã 93đi bệnh 02viện kiểm 70tra rồi csao? Chắc a1chắn có c8người nhìn athấy cô 43bị thương. e © DiendanLeQuyDon.comMọi thứ 85trong nhà 74này tôi 2sẽ nhanh 95chóng sang 7tên cho cô. 6c © DiendanLeQuyDon.comĐó là những 9thứ cô ccnên có. 7e © DiendanLeQuyDon.comTiền tiết 2ekiệm cô bbcũng cầm bđi. Sáng dmai hãy rút 6hết đi…”

   cbTả Thi Giao 4ckhông nói 16gì, mắt 4ccô ngân 0fngấn nước cfnhìn lão b0Hắc thu 0adọn đồ 4đạc. Cuối cccùng lão aHắc nhấc dfbộ ấm 4trà lên, 86định đặt cbvào vali 07nhưng lão 4Hắc không e8làm như d8thế mà 1eđập xuống aađất rồi ahét lên: e“Tôi không 3sống những b0ngày tháng 2thế này dnữa, không bsống thế fcnày nữa, 32mẹ nó, 4không sống 7ethế này 7cnữa.” eVừa nói avừa đập 3đồ xuống fdưới đất. 5 © DiendanLeQuyDon.comTả Thi Giao ađưa hai 9atay bịt 1tai lại, 5hoảng sợ 06nhìn lão 20Hắc.

   4Lão Hắc adđột nhiên 88nhấc một bchiếc cốc 3lên rồi a7đập ngay 7phía dưới adchân cô, 1Tả Thi Giao 25hoảng hốt 71hét lên b9rồi nhảy 63ra chỗ khác, 8clão Hắc dfbắt đầu 4ađập chiếc 45cốc thứ 7hai, rồi 07thứ ba, a4Tả Thi Giao ecũng hét 4lên hết c5lần này e4tới lần 6ekhác.

   f4Lão Hắc 9bước ra 9khỏi nhà, 9bsau lưng elà Tả Thi aGiao đang bnước mắt 89lưng tròng.

   78“Anh đừng cađi có được 4không, có 7việc gì 4dchúng ta fecùng nhau bvượt qua. 1c © DiendanLeQuyDon.comEm có bầu 78thật rồi, 4lần này a3là thật 4anh ơi. Anh c4hãy tin em, 45tin em một 5dlần nữa ethôi, em 6không lừa 4anh đâu. 3 © DiendanLeQuyDon.comLần này bem không clừa anh 12đâu, em 53có bầu cthật. Em eemang trong 27mình giọt damáu của canh, anh tuyệt d9tình thế e8sao? Anh hãy 7dquay lại 8nhìn em một 3flần nữa bađi…”

   08Tả Thi Giao cfvừa khóc 19vừa hét 0clên, bậc 0thang quá 9trơn khiến 6cô bị ngã.

   c9Lão Hắc 8dừng bước fnhưng không 3quay đầu 14lại, rồi elại bước 28lên xe. Chiếc 4xe lao vút 1đi một 87cách vô 4tình. Nước 4mắt Tả eThi Giao tuôn cnhư mưa, 1cô ngồi 45bệt trên 4sàn lạnh 9blẽo, đầu 0bgối cô 7đang chảy 3máu. Có 16biết bao 31người trong 1tòa nhà 83đó đều bchạy ra, b6nhìn Tả 9Thi Giao đứng a6trong mưa, 1fmưa mỗi 5lúc một alớn. Cô akhóc không 1thành tiếng.

   0Tống Đoạt fnhìn thấy axe của lão faHắc đi 87ra, và cũng anhìn thấy 8Tả Thi Giao 7đang đứng 81khóc trong 21mưa, nghe 5thấy những 17điều Tả bThi Giao nói, 81mặt Tống 1Đoạt càng 6clúc càng 9trở nên bu ám. Ánh f2mắt Tống 2Đoạt lúc 9này như 6một hồ 2nước sâu 3dkhông nhìn 34thấy đáy. 2 © DiendanLeQuyDon.comChiếc xe dbTống Đoạt 00nhanh chóng 8cbám theo 3axe của lão bHắc.

   dBóng tối 2cbao trùm dlên thành cphố. Ánh f2đèn trong 7văn phòng brất tối. 11 © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc 1nhìn thấy 48Tống Đoạt 6bước vào brồi cười 4nói: “Tiểu dĐoạt, cậu 1mau tới 3cđây, cậu 4tới đúng 99lúc lắm.” fNhìn Tống 6Đoạt cầm 7echai Chivas 1trong tay, bclão Hắc fnói: “Cậu 21đến mà 96mang theo 3đủ thứ 2ethế này bà? Nào uống evới tôi 5một ly đi.”

   fcLão Hắc 1lấy một 1echút đồ cfăn từ trong 70tủ lạnh 15ra, rồi ebmang theo 22hai chiếc acốc, rót 99đầy rượu c3vào đó.

   dd“Cậu còn 5bnhớ lần 1đầu tiên edchúng ta 9uống loại erượu này 11không? Cậu 44nói uống 3erượu Tây fvào thì 0fngười say f6mê mệt, akết quả 7là sau khi 5uống rượu 5chúng ta 0fđã ngủ 4liền hai 0ngày.” cXem ra lúc 3fnày lão 7Hắc đang crất có 12hứng uống 8rượu.

   3Tống Đoạt 2bcũng không 38làm lão 0Hắc mất e0hứng, Tống 4Đoạt đi 3về phía 60tủ lạnh, 19lấy ra vài 5bchai bia rồi benói: “Em 5vẫn không 2thể nào b1quên được 9cái mùi bvị rượu 41Tây ấy, 0hay là chúng 31ta uống 8cái này 96để giải 1bkhát nhé.”

   7Rất nhanh e3sau đó, 0hai người 95đã uống 0say mèm.

   9“Tiểu 5Đoạt cậu 5ecó hối 7hận vì fđã đi theo ctôi không?”

   4“Anh hai, 09vậy anh cquen em, anh 4có cảm dthấy hối 5hận không?”

   ce“An hem 9chúng ta dthì hối a9hận cái c9gì?”

   d2“Thế mà fanh lại fdcòn hỏi cem thế à?”

   5“Tiểu 0Đoạt, nói 0thật nhé, 2tôi không 50nỡ lòng d6nào rời e3xa cậu.”

   14“Em cũng ethế.”

   9“Đừng 3dcó tôi nói 8cái gì, 1cậu lại 2bắt chước e8cái đó, 9cậu cứ cnói quan dđiểm của a9mình đi.”

   dfMột tiếng 1thở dài 7bnặng nề 8vang lên, 7fkhông gian 4chìm vào 62yên lặng.

   5aNửa đêm, 81có ánh đèn 6xe ngoài 3cửa sổ 40vụt sáng, achiếu rọi 9cả căn 25phòng.

   2Tống Đoạt 3engậm điếu c3thuốc, chầm 2chậm hút, 6cbên cạnh 71đó là lão 51Hắc đang 41ngủ say.

   0Trong chai fChivas đó 2Tống Đoạt eđã bỏ 3bchút thuốc 45mê đủ 17để lão 18Hắc ngủ 3dhai ngày. 01 © DiendanLeQuyDon.comSau đó Tống 8cĐoạt bắt 86đầu hành 9động. Tống e4Đoạt tìm 0fcon dấu 7ftrong văn 38phòng của bdlão Hắc brồi cầm 2dđi. Bên d0dưới lầu 78có người 1dđã đợi f6sẵn và fbmang những ethứ đó 9đi, hai tiếng 76sau, những 7người đó 8lại mang 4con dấu 9ftrở lại 6văn phòng.

   17Tống Đoạt 0eđưa cho cngười đó 41một tập 5tiền rồi fvỗ vai anh 04ta, yêu cầu 0anh ta phải 3giữ bí 85mật.

   cTống Đoạt 5quay trở 4lại văn 11phòng mình, 2thu dọn bnhững con 06dấu vừa 5khắc xong. a © DiendanLeQuyDon.comSau đó ngồi d2trước bàn 24làm việc cdcủa mình arồi bắt 0đầu viết 5thư.

   a1Một bức 9thư tuyệt 8mệnh.

   8b“Tất cả enhững điều 4này đều ado tôi làm. 6 © DiendanLeQuyDon.comTôi thích 68tiền, tôi 80thích tất bcả những 0ccon đường 0có thể 2ekiếm ra c7được tiền, 2tôi đã 8khắc trộm 1con dấu c7của lão 0Hắc, khai 19khống hóa ađơn giá 28trị gia dtăng, hối d0lộ…Vụ 7di dời dân 43bằng thuốc 5nổ cũng a9là kiệt 8tác của datôi… nếu 9còn có thể b5được sống 3emột lần 02nữa, tôi fvẫn sẽ echành động 38như thế, 1chỉ có 2điều tôi 36sẽ hành b3động cẩn 1dthận hơn, b6không để 17lộ bất 5cứ dấu 1vết nào, a6không để abnhững kẻ 8độc ác 8ftìm thấy cdấu vết fdnào của btôi. Thành 4công là 5không từ 4fbất cứ 3thủ đoạn fnào…”

   7Viết bức a5thư tuyệt 2mệnh đó 3xong, Tống 2fĐoạt đặt dfbút xuống, 40mở máy 0tính lên, 6enhập đoạn 0văn bản fđó vào 1máy tính. 9b © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 1đăng nhập 3vào hòm bthư điện 0ctử, rồi begửi bức 8fthư đó f7cho cơ quan 6kiểm tra dakỷ luật, acơ quan điều 7tra…

   3Sau đó Tống 7Đoạt quay f7trở lại 9phòng của dlão Hắc, 0nhìn lão 38Hắc đang 48ngủ say, fTống Đoạt 2đưa hai 24ngón tay ddđặt trên 42cổ của alão Hắc, 0aTống Đoạt acảm nhận b0được mạch 6của lão 4Hắc vẫn bđập rất f6mạnh. Đột fdnhiên Tống 0Đoạt nở 3nụ cười. 25 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 1cầm chai 7Chivas mà 8lão Hắc bchưa uống 8hết lên, e6rồi ngửa 6cổ uống 43cạn, sau 6đó uống ealuôn hai 9chai thuốc 2dngủ.

   0Không thể ccsống vì f0ân nhân 6của mình 0nhưng có 01thể chết 9vì anh, đó 62là tất d6cả những 21điều mà 0aTống Đoạt dnghĩ mình 9có thể 9làm cho lão 05Hắc. Tống 5Đoạt không 34có bất 5cứ lời 7oán than 9nào, thậm 81chí còn 8nghĩ rằng fcó cơ hội 9để chết fvì lão Hắc d9là một 95điều khiến 94Tống Đoạt c2cảm thấy 6hạnh phúc.

   3Tống Đoạt bnhớ lại cehình ảnh dbtả Thi Giao 22đứng gào 25khóc trong 8fmưa, “Em 4mang trong 55mình đứa 6con của 46anh, lần 7này là thực, 31anh đừng 4rời xa em…”

   bdLão Hắc cđã có con arồi, Tống 8fĐoạt còn 4rất nhiều 3điều chưa 85làm được, 0hãy để blão Hắc 9làm thay dfcho Tống 6Đoạt, sống 9thay cho Tống aĐoạt. Sinh fmạng nhỏ 36bé này của aTống Đoạt 0tới đây bclà hết, 9đây là b8giờ phút 2dthích hợp 9nhất để 59Tống Đoạt e7đón nhận 8cái chết.

   7aTống Đoạt fcảm thấy 6lồng ngực 4khó chịu, 6anh nghĩ 2mình không 9thể chết 36trong văn b6phòng của 3lão Hắc. 9 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 1loạng choạng abước về 2bvăn phòng 60mình rồi 34khóa chặt e4cửa lại. 78 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 20thấy bụng 6mình cồn c3cào, dường f6như tử 14thần đang 08vẫy gọi. a8 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt bngửa đầu 86lên, nhìn fra ngoài dcửa, anh 56muốn nhìn 4thấy một 5fchút ánh c6sáng mặt 47trời. Nhưng 82Tống Đoạt a5chỉ cảm 1dthấy những fbgiọt mưa 66rơi nghiêng anghiêng như 2trút, Tống ffĐoạt lê 91bước, vất 9vả leo lên 0cgiường, 1anh muốn 8sau khi chết 19đi, trông 85cũng không 6quá khó 6coi, muốn d2khuôn mặt 3bình yên 9một chút.

   9Tay Tống cĐoạt run brẩy cố 4btắt điện cbthoại, rồi 7nằm xuống. 60 © DiendanLeQuyDon.comLúc này cTống Đoạt e6thấy đầu 30óc quay cuồng 47như thể cđang đi 14trên con 4dđường 5cùng đen ftối, không 3có người. 7e © DiendanLeQuyDon.comMột mình 8Tống Đoạt 4dbước đi 31cô độc, 47bốn phía 7exung quanh c3trống rỗng evà lạnh f9lẽo. Tống abĐoạt kéo 2cchặt áo 9atrên người. 6 © DiendanLeQuyDon.comNước mưa 8cbên ngoài accửa sổ 0hắt lên 40người Tống 5Đoạt làm 9ccả người 79ướt hết. 1 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt bthấy dạ 41dày đau e3nhói, rồi aco thắt 29lại, cơn cađau đến ftột cùng. b3 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt 8co rúm người, f5cuộn mình 8như con tôm…

   4Cuối cùng d1hai tay Tống d9Đoạt buông 0thõng xuống, fmột bên dccánh tay f5của Tống f8Đoạt có 44xăm hình ccmột con farồng xanh, dcmột bên 33cánh tay d3kia xăm hình 5một con 3chim phượng…


                                                     d2


   d9Quách Trường 5cAn ngủ thiếp 6trên máy 6bay, khi tỉnh 64lại máy 6bay đã chuẩn 03bị hạ 55cánh. Trên 4cngười anh c7đang đắp 1một chiếc dáo, đó 4là áo của 4Tô Gia Văn.

   56“Anh tỉnh drồi à, e4lúc ngủ 5trông anh 3giống như 0một đứa 8trẻ” Tô 85Gia Văn dịu edàng nhìn 8Quách Trường 2An cười.

   59Trường adAn đột 9nhiên có 7ecảm giác enơi đây 6như là nhà acủa anh. 5 © DiendanLeQuyDon.comSáng sớm 2akhi anh thức 9dậy, Gia 4bVăn vẫn dngồi bên c7cạnh nhìn 53anh âu yếm.

   66Trường 21An nắm chặt etay Gia Văn.

   baBên ngoài 61phong cảnh 7đẹp như 5một bức 33tranh thủy 8mặc, lúc 4này như 5fthể anh a7đang đứng 1bên dòng 7sông, nhìn 8những cô bgái xinh 0đẹp âu 78yếm với 8các chàng 9ftrai, nghe 91thấy những 2ngôn ngữ 75khác nhau f8xung quanh amình, Trường eAn có cảm dgiác như 3bđang ở atrong một 4thế giới 47khác. Hai 3người họ 3đều có 80cảm giác aenhư lâu 1ngày mới 3gặp lại.

   9Giống như 3athể được dhồi sinh.

   88Đêm hôm 45đó, dự 14định đầu 1tiên của 1hai người 2là thuê 0hai phòng, 4nhưng Gia daVăn lại dcầm một 87chai rượu fvang tới, dmuốn uống 1ccùng Trường 5aAn một ly, 34Trường 50An không 1từ chối.

   a1Rượu ư, 00đúng là c3rượu ngon.

   0Còn người 1ư, đúng 6là người 6đẹp!

   cRượu ngon 0clại có 3thêm người 1đẹp, nếu adđàn ông amà không 29động lòng 84thì chắc 2chắn không aphải một engười đàn bdông bình 6bthường.

   67Quách Trường 6An là một 6người đàn aông bình cthường, 81ngày trước adanh đã từng 39có cảm 1giác yêu 2thương, 35muốn gắn dbkết cả dcđời với 84Gia Văn, 1blại thêm 77rượu ngon 02và người ađẹp bên 3cạnh, khiến 94trái tim 2Trường dbAn xao động. 98 © DiendanLeQuyDon.comNhưng dù 3sao họ cũng e7đã ly hôn, 0nên cũng acần phải 4tỏ ra giữ 6phép lịch e2sự. Bởi f8thế anh dchỉ lặng 8lẽ nhìn fGia Văn, 3chứ không 24có bất bcứ hành 0động nào 3khác.

   33Tô Gia Văn 0là phụ cnữ, phụ 20nữ khi đã fđộng lòng fthì có bao f8giờ suy 32tính quá d3nhiều điều b7như thế b2đâu. Tất fcả những 11oán hận 1bdồn nén bbấy lâu 0nay trong c8cuộc hôn enhân với 9bQuách Trường 42An dường anhư đã 9tan biến 6khi mẹ chồng c1cô qua đời, d6đặc biệt 5là khi Trường 01An trả lại 5tự do cho ccô. Từ 0một nàng 42dâu sầu 3muộn, cô ctrở thành 2một người 3phụ nữ 30đơn thân 7dvới khối 2tài sản btrị giá cnăm, sáu 6triệu nhân cbdân tệ. f2 © DiendanLeQuyDon.comĐiều đó b0khiến Tô 85Gia Văn bắt bađầu có 5cảm giác efbiết ơn 4Quách trường 4cAn.

   3Nếu yêu eTrường 8An thêm một calần nữa f6thì cũng dkhông phải 6là điều bkhông thể. 25 © DiendanLeQuyDon.comBởi thế 22Gia Văn động 79lòng, cảm 1exúc trong 87cô cũng dnhư được bkhởi dậy, b9và đương 62nhiên cô 6dcũng hành 13động ngay. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô đặt 6ctay lên trên 1lòng bàn c4tay Trường fAn. Nếu anhư trường 6An không a4phản ứng agì, thì acô sẽ buông e9tay và giả avờ nói amột vài 4bđiều gì 5đó để 9ache đậy 1cảm xúc 02của mình.

   fNhưng Trường 9cAn đã nắm 5chặt lấy 6atay Gia Văn. 6 © DiendanLeQuyDon.comBàn tay Trường 7aAn rất ấm, 9arất nóng, 01thậm chí b9là rất 39cháy bỏng. 8d © DiendanLeQuyDon.comGia Văn đột  nhiên 4ekhông cầm e9được nước emắt, cô 3akhóc. Nếu c4Trường 9An nắm tay 86cô sớm 7hơn một 1chút, thì acó lẽ mọi 8việc sẽ 5bkhông như 8bây giờ.

   56Trường c2An đưa tay 5lau những 63giọt nước 0mắt trên 28khuôn mặt 5Gia Văn.

   2Gia Văn không 9thể kiềm 9chế được ecảm xúc, d6cô ngã vào 3lòng Trường 27An, đôi dmôi cô tìm 7kiếm đôi dmôi anh, 0cả người 6cô quấn 8lấy cơ athể anh. 0f © DiendanLeQuyDon.comTrường bcAn cũng không 5kiềm chế 61được cảm ddxúc nữa, canh ôm chặt alấy người c9phụ nữ ddđã từng flà vợ anh.

   eGia Văn thích d8Trường 0fAn, nhưng 41cái thích eđó cũng f2cần có 7sự đáp ebtrả, cũng 0đòi hỏi f6Trường eAn cũng phải 3thích cô, 5phải yêu 7cô.

   8Có thế ftình yêu 5mới thực 2sự công 9abằng, Gia aVăn mới 8có thể 4hết lòng 1ayêu Trường e8An.

   6eTô Gia Văn 06là một 4fngười phụ 6nữ không 4ethể để dbản thân 1mình chịu 65ấm ức. a © DiendanLeQuyDon.comThích là ethích, không 0thích là 5không thích. b © DiendanLeQuyDon.comNếu thích 1cô có thể 81cùng Trường cAn mặn nồng, 0còn nếu c7không thích d4cô có thể 3dly hôn với 9anh. Điều eđó không 2có gì là dbmâu thuẫn. 9 © DiendanLeQuyDon.comMâu thuẫn 0là giờ f8đây trái 3tim cô đang 74xao động. f © DiendanLeQuyDon.comĐiều mà 37cô đang dbsuy nghĩ 24là bây giờ 3cô vẫn 6còn thích 7Trường 0An, vẫn 5còn yêu danh, nhưng 7họ đã 9ly hôn rồi, 8aliệu mối 1quan hệ 67của họ c4có còn tương 8lai hay không? c9Hay chỉ acó vui vẻ, echớp nhoáng 7cmột đêm 4thôi.

   1Ba ngày sau 3đó, hai 0người đã bdcó những 5giây phút 27thật vui fvẻ, thật e0hạnh phúc 1ở Lệ Giang, bdđêm nào 49họ cũng e5ở bên nhau, b3trò chuyện 1rất vui avẻ. Điều 0đó khiến 47Gia Văn có 42cảm giác 4họ chưa 7etừng ly bchôn, cảm 05giác họ fvẫn còn 0là một a3đôi vợ bchồng mới 22cưới và b9đi hưởng 90tuần trăng 1fmật. Suy 03nghĩ ấy f1khiến Gia cVăn cảm d2thấy rất 9vui.

   7Gia Văn ngồi 6trên ghế fdnhìn ánh 92lửa bập 4bùng trước d0mặt khi f7Trường 08An đang tập 50nướng thịt, 78nhìn khuôn 4dmặt anh 0sau ánh lửa, 21trong lòng a9cô trào e7lên cảm 0giác ấm 26áp, cô đưa etay đặt d9lên khuôn 3mặt anh.

   9dMặt trường caAn bị củi 8athan làm 43bẩn đôi 79chút, anh 2ađể Gia ffvăn lau vết 6nhọ đó, 9dGia Văn cười. 4a © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường 9An vẫn là dQuách Trường 9An mà cô 4thích ngày 1nào, chỉ 4có điều etiếng kêu 5athét trong 08giấc mơ 1của Trường 4An khiến 5cô cảm 0thấy hoảng 3esợ.

   ebQuách trường 1An vẫn là cQuách Trường c2An mà cô fthích sao? 54Vừa đúng, 6vừa sai.

   51Ánh mắt 9fTrường cdAn luôn cảnh 7giác nhìn 16con đường 0mà anh đi cqua, nhìn 06cửa hàng eamà họ đã 10đi tới, bnhìn những 34đồ mà 8họ ăn, 35Anh đã từng 2đọc những 7cuốn sách fvề tâm 2lý tội ephạm, Trương 7fKhánh đã 7rat ay hai elần với 1anh, nhưng chắn vẫn 41chưa đạt 9được ý 0định của 5hắn. Chắc 5echắn hắn asẽ hành 8ađộng lần 2thứ ba. e0 © DiendanLeQuyDon.comTrước khi 1anh đi du 4lịch, anh e0đã cố 66tới chỗ 03Âu thế 64Hằng ăn fcơm, là 4amuốn để 4tên Trương 8aKhánh biết afhành tung 83của mình.

   02Việc anh 0xuống sân 0bay ngày 6hôm đó, acngười biết ccđược không 32chỉ có f1Kỷ Viễn bmà còn có 64Âu Thế 76Hằng. Bởi 98thế anh 6đã nhắm 75trúng Âu 74Thế Hằng 6và hy vọng dthông qua e3Âu Thế 2dHằng để 9dẫn dụ d5Trương Khánh alộ diện 3ở Lệ Giang.

   04Từ khi mẹ 2aqua đời, 7dđêm nào fanh cũng 2dgặp ác 32mộng. Đêm 80nào trong 3giấc mơ canh cũng 58thấy mẹ admình đưa 3acánh tay 9đầm đìa 92máu lên b3chỉ vào 4Tô Gia Văn. 3b © DiendanLeQuyDon.comCảnh sát 9không tin 5fnếu không fcó chứng 3ccứ, nhưng 7Quách trường 6An là người ađầu tiên 3tin vào chính 00bản thân f4anh, anh tin fvào giác aquan thứ 1sáu của 20mình, ít 0anhất là 3việc mẹ 6anh đột 32ngột tự bsát thì 1Tô Gia Văn 97không thể cdkhông liên 1bquan.

   9Trường 3An đưa Gia c2Văn đi du 9lịch là 8fmuốn điều 63tra sự thực 6về cái 6chết của a3mẹ mình. 11 © DiendanLeQuyDon.comAnh hy vọng 8cvào một 5thời điểm 3ađặc biệt d6nào đó, 93Gia Văn sẽ 0nói sự athật với 9anh. Anh chờ 6dđợi, chờ 0đợi con 0mồi xuất chiện, chờ feđợi giờ 4khắc tìm 1ra chân tướng csự việc. 78 © DiendanLeQuyDon.comKhông gian 4chìm vào ebóng đêm e2yên tĩnh, 9cánh trăng bnhư nước, 3trải trên 9fcon đê. 1d © DiendanLeQuyDon.comTrường 1An ôm Gia 93Văn trong bvòng tay, 9bhai người 2họ ngồi 22đung đưa adtrên chiếc 07xích đu ebên bờ 14đê. Họ dtựa sát 5vào nhau. 87 © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên fGia Văn nhẹ enhàng lên 68tiếng: “Trường 62An, có phải 05anh nghi ngờ aem không, 3dcó phải e9anh cho rằng 90cái chết 17của mẹ 2anh liên 6quan tới 7eem không?”

   60Quách Trường 55An “Ừ” b6một tiếng 6rồi nói: 5“Có liên 39quan gì đến 4em sao?”

   aTrường dAn ngước 88mắt nhìn 08Gia văn, 5banh nhắm 2mắt lại, 12rồi dựa 4sát vào a4cô, hai tay 8nắm lấy 3xích đu, bdchiếc xích ađu lại 4đung đưa 28nhẹ nhàng, 2như thể dTrường d4An không 35để ý tới 7câu nói 11vừa nãy bcủa Gia aVăn

   98“Em đang e4nói chuyện 8nghiêm túc fvới anh 24đấy.” 2Gia Văn nói.
   a“Chẳng 8dễ dàng 0gì mà chúng cta đi du edlịch với 7nhau được e7một lần, 4lại còn 90nghiêm túc fgì nữa, 3eem nghĩ là 81anh rỗi 1rãi thế dsao? Có lẽ dngày kia 7echúng ta 0đã trở 8avề rồi, ahãy để cchúng ta a0có một 9chuyến du 28lịch vui 14vẻ có được 97không?”

   4“Sau chuyến 77du lịch 9bnày, đường 8ai nấy đi 2esao?”

   f“Hoa nở 6rồi hoa 5lại tàn, 6mây tụ 6lại rồi 66cũng lại dctan, đó 6không phải 95là điều 2mà chúng cta có thể 0ckiểm soát fdđược.”

   5Hai người a1rơi vào 06khoảng không 6ayên lặng.

   9“Thực esự là em 68có liên dquan tới 0acái chết 8của mẹ 09anh sao?” beTrường 20An đột 7nhiên cất 6tiếng như 6đang thì 35thầm.

   27Cả người 5Gia Văn run clên, nhưng e2cô vẫn 20cố kiềm 0chế sự axúc động 71rồi nói: 5b“Từ trước 8atới giờ danh vẫn 5fnghi ngờ 25em? Anh đưa 9em đi du 41lịch chẳng fqua là muốn bbiết chân 0btướng sự f3việc đúng 05không?”

   9Trường 3An không fđáp.

   2Gia Văn buồn 1bã vùng 5vằng thoát 1dkhỏi vòng btay Quách 5Trường 24An. Nhưng d7Trường eAn ôm chặt 6lấy cô, dbrồi áp bdsát mặt avào tai cô 8nói nhỏ: 25“Đừng fbđộng đậy, 9có người c9tới.”

   70Gia Văn nghe 2thấy Quách 5cTrường 3An nói thế, enhưng trong 6đầu vẫn acòn nghĩ 03tới ý nghĩ cbcủa hai 7câu nói cdvừa nãy, dađột nhiên 1eTrường 9An buông f1cô ra, nhảy 3xuống khỏi 2xích đu, equay người 44lại lao 8về phía 04sau.

   3Quả nhiên 69Trương Khánh 3đã tới.

   eTrương Khánh ađã phục 9ftừ trước, 6hắn đã 5đi theo Quách 0Trường 70An mấy ngày fhôm nay, 9bhắn nghĩ ffnếu bây agiờ mà 8akhông rat cay thì sẽ 2bỏ qua cơ 5hội ngàn 13vàng. Khi 4hắn lao 58tới, con aadao trên ftay hắn 5cũng vung bera, hắn 34định sẽ 9đâm vào bQuách Trường 9AN trước, 76rồi sau bđó sẽ 3tính tới 9eTô Gia Văn. 9 © DiendanLeQuyDon.comCó hai kẻ 8chết theo 53anh Tiền 9Cảnh thì 4achắc cũng 4ađủ với 6aanh trai của achắn rồi.

   07Sau khi bị 5aTrương Khánh 7đâm, Quách 8trường a8An đổ nhào 23xuống đất.

   acCon dao đó 22rất dài, 8rất sắc, bnếu đâm 71vào người 7cthì chắc cchắn sẽ 65không thể 77cử động 7dnổi.

   fbTô Gia Văn 8đột nhiên d6nhìn thấy a0Quách Trường 96An lao xuống cđất, cô 9giật mình 84tới mức 7người như 9acứng đờ 9lại, chân 0mềm nhũn 2ra, nhưng acô không ccbỏ chạy 4mà lao về b8phía Trường a0An, tìm xem a8anh bị thương 2chỗ nào.

   edTrương Khánh 6lao tới, 0rồi giơ 3tiếp con b4dao đâm dvào người aTô Gia Văn. 04 © DiendanLeQuyDon.comDưới ánh 5ctrăng con 2dao ánh lên 4cánh sáng 8chết chóc 6và lạnh 4lẽo.


                                                    3


   0Thứ bảy, bemới sáng 1sớm tỉnh e9dậy, Cẩm 4Tú đã sửa 1soạn để 8ađợi Kỷ cViễn tới 3cùng cô 2dđi xem nhà.

   61Đó là điều 3fkhiến ai 35cũng phải 1hồi hộp. c7 © DiendanLeQuyDon.comNào là xem fanhà, mua 9enhà, đặt becọc, rồi c1vay tiền, 5asửa nhà… a5đều là 0những điều fnên làm 5ctrước khi aakết hôn, 8dnhưng họ 7đã kéo ddài cho tới 6tận bây 3giờ. Cảm 4bgiác hiện detại của cCẩm Tú c1là chờ fđợi và 1hồi hộp.

   3Nhưng đợi 5amãi mà không 8thấy Kỷ 4Viễn gọi e7điện tới.

   1Hay là Kỷ 7Viễn đã 1quên rồi, 7bhay đêm cqua quán crượu quá a7bận, nên 57giờ Kỷ bViễn vẫn 6chưa tỉnh. fb © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú c8bèn gọi 96điện cho dKỷ Viễn, fnhưng gọi 81mãi mà không 95được.

   1Cẩm Tú 5cảm thấy c1hơi lo lắng. 0d © DiendanLeQuyDon.comChắc Kỷ 5Viễn không betới mức 0không chịu aenhận điện 1thoại của 68cô, hay là 1có chuyện 99gì? Cẩm 71Tú không 78muốn đợi 6lâu thêm  nữa, abbèn gọi d0xe tới quán drượu Tiếng 57Vang. Tiểu 3Trạch đang 8bthu dọn bở quầy 7bar. Khi Cẩm bTú hỏi 8Tiểu Trạch advề Kỷ bViễn, Tiểu 78Trạch bèn 3nói với 14cô tối f6hôm qua ông cchủ không 2cvề.

   a“Em cứ 6fnghĩ anh 05ấy ở cùng 5với chị, 6anên không bthấy anh fấy về f0em cũng không 3egọi điện 2thoại.”

   8Cẩm Tú 0alo lắng 2fnói

   e5“Nếu vậy c5thì tối 1hôm qua Kỷ dViễn không 0fvề đây 9esao? Lẽ 5nào anh ấy dvề nhà 6bố mẹ 98ngủ?” 51Cẩm Tú cgọi điện btới nhà fKỷ Viễn, 1mẹ Kỷ 8Viễn nghe 7thấy giọng cCẩm Tú, 82bà nhiệt atình mời 24Cẩm Tú dkhi nào có 6thời gian d4thì về 8nhà chơi. e © DiendanLeQuyDon.comNghe thấy 5aCẩm Tú 9hỏi về 48Kỷ Viễn, 0bà cười 0enói: “Nó 6elớn rồi, 7rất ít 2bkhi nó ngủ e2ở nhà, 8nếu không 7ở cùng 8con thì chắc 2eở quán crượu thôi.”

   4Cẩm Tú 63không dám dhỏi thêm 0bnữa, sợ a9cha mẹ Kỷ 0Viễn lo blắng.

   cd“Không 1biết rốt e9cuộc anh 43ấy đi đâu, 73lớn thế 7brồi mà f1vẫn để e3người khác e7phải lo flắng.” 00Tiểu ngư bsốt sắng 7tới mức edhai chân 8luống cuống eccả lên.

   1f“Đào Tử 5gọi điện 6tới bảo c4anh hai đang 0ở chỗ dnó đấy.” aTiểu trạch 6đột nhiên eachạy tới 8báo tin cho 39mọi người

   73“Đào Tử d6ở đâu?”

   6“Ở bệnh eviện”.

   8Trong bệnh 4viện, Kỷ ccViễn đang eanằm trên cgiường, 65cả người 5anh quấn 3cbăng trắng 7toát.

   7“Anh ấy 7fvì em mới a4ra nông nỗi anày…” eĐào tử avừa nói, 9vừa khóc.

   9Qua tấm 0cửa kính, fCẩm Tú anhìn vào 4aphòng bệnh, a4ánh mắt 46cô đầy 0dlo lắng, 0muốn đẩy 75cửa bước c6vào, nhưng eey tá đã 39ngăn lại.

   3d“Này cô, 32đây là 88phòng bệnh 0eđặc biệt, bdtrừ bác 82sĩ và y 6tá ra, không 20ai được aevào, nếu f0người bệnh bbị nhiễm 5etrùng thì 19rất phiền 6phức.”

   79“Vết thương 26của anh bấy có nguy 8hiểm tới 27tính mạng 0không?” cCẩm Tú edhỏi vồn 75vã.

   7“Không 2cnguy hiểm cdtới tính 9mạng, nhưng ebgân tay và f7gân chân 45của anh 4bấy đều cdbị thương 7rất nặng, 5tay chân 3fkhông thể dhồi phục 8dchức năng 80nhanh chóng 98được, c2sợ rằng 5akhi anh ấy atỉnh lại 92sẽ không 8thể đối dcmặt với c4hiện thực.” 34Cô y tá 36lo lắng 4đáp.

   85Tiểu Ngư fcăm phẫn, cnghiến răng, 0đấm túi 97bụi vào 6Đào Tử, brồi nói: 1“Tất cả 38đều là 47tại anh, atại anh a2cả, vì 9anh đã hại banh ấy, fdtôi sẽ 3giết anh…”

   79“Nếu tôi 24có thể bđổi được 99mạng cho banh ấy thì 0tôi đã cđổi rồi…” bĐào Tử fkhóc sướt 7mướt.

   8“Ai là cngười nhà ccủa bệnh aenhân, đi 61theo tôi 06để nộp 6ctiền đặt cfcọc.” 1aCô y tá cfnhìn mấy 23người họ 07rồi nói.

   fCẩm Tú 2akhông nghĩ 0rằng vết 3thương của 7Kỷ Viễn 3lại nghiêm cetrọng đến dvậy, cô advội vã 73chạy theo 7acô y tá bđể đi 49nộp tiền e2viện phí. 3b © DiendanLeQuyDon.comKhoản tiền 6tiết kiệm 7vốn định 39mang đi để c2đặt cọc aatiền nhà, cbây giờ ffcô đều dnộp hết 02cho bệnh ddviện. Cô 9mặc bộ 76quần áo 3vô khuẩn 3crồi bước avào phòng 5bệnh, ngồi 5trước mặt 20Kỷ Viễn. a © DiendanLeQuyDon.comCô đã nghe 9Đào Tử 0kể hết 7mọi chuyện. 66 © DiendanLeQuyDon.comDo việc 41kiếm tiền 0atrước đây 4mà Kỷ Viễn 2mới bị eemưu sát ecthế này. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh muốn emang tới 18cho Cẩm 3Tú một ccgia đình, dfmột ngôi e5nhà, một 8căn  nhà 4fmà trong 53đó có một 82chiếc giường, cmột phòng 71khách thật 4lớn…

   f7Cẩm Tú dhoang mang 6nhìn Kỷ dViễn thiếp 9đi, trong 6dlòng cô 5sợ hãi, acô mong Kỷ 7Viễn mau 1tỉnh lại. 4f © DiendanLeQuyDon.comKhông biết 9cô đã ngồi c5bên Kỷ 91Viễn bao 7blâu, đột 8nhiên cô 73nhìn thấy aKỷ Viễn ebmở mắt.

   c2Kỷ Viễn 61đưa tay f4lên, muốn 4lau nước dmắt trên 9mặt Cẩm 06Tú. Nhưng 62khi anh vừa fcử động 4thì đã 3không còn 4thấy cảm 8egiác gì 25nữa. Đôi e4tay anh đã fekhông còn 4chịu sự bchỉ đạo 9của bộ dnão, có dlẽ là bởi bftại thuốc 83mê chăng? e3Thế thì fckhông cần 40phải lo aelắng, chỉ 7cần hết 0thuốc mê, c7chắc tay 8anh lại 35có thể 7cử động 72như bình 5thường. b1 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhoẻn 1miệng cười ffvới cẩm 4Tú.

   d0Nếu anh aakhông cười 30thì không bfsao, nhưng 96khi anh cười, 57nước mắt 5Cẩm Tú c3lại tuôn 3rơi  

   c“Em cứ 53nghĩ anh 83không tỉnh 5lại nữa, dhoặc không dbao giờ 3cười với 8em nữa.” 24Cẩm Tú 54sát lại cgần Kỷ dViễn.

   3b“Em nghĩ 3fanh chết 0bsao? Làm dsao lại dfcó thể aenhư thế 2được? e9anh còn chưa cmua được 7nhà, chưa 3ađược chuyển 74về sống 6cùng em. 2 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải d8là chúng 3ta đã hứa eesẽ cùng b0nhau rồi 08sao, chúng 98ta sẽ sống a7cùng nhau e9hơn năm d5mươi năm, dsống tới 0khi nào tổ echức đám 3cưới vàng 13em nhỉ?”

   4Cẩm Tú 3cười, cô ecáp má mình 1lên má Kỷ bViễn.

   aaNgày hôm asau Cẩm 3Tú biết ađược tin cKỷ Viễn ecó thể d1trở thành 2ctàn phế, fbTay anh sẽ 5không bao 2giờ nhấc 6được lên b9nữa, chân 52anh cũng 8ekhông bao egiờ bước 93đi được dnữa. Cô 4đã trốn ftrong phòng 77rửa mặt 7và khóc frất lâu. 2 © DiendanLeQuyDon.comKhi trở 9lại phòng cbệnh, cô 42vẫn cố 29nở nụ 2cười với fKỷ Viễn.

  
                                                 3c4


   eKhi lão Hắc etỉnh dậy 0đã là ngày 4fthứ hai. 5 © DiendanLeQuyDon.comAnh tỉnh 4lại trong 16bệnh viện, 5bên ngoài 33có người 0bđưa tin 14tới rằng 0dTống Đoạt 4cđã tự 4esát, thậm cchí lại a5còn định 03giết lão 6Hắc. Lão 24Hắc không 18nói gì, 51anh biết a1việc làm fcủa Tống bĐoạt và acũng biết dvì sao Tống 83Đoạt đã 41cho anh uống 2thuốc mê. f7 © DiendanLeQuyDon.comLà bởi 0vì muốn 2mang tới acho lão Hắc 3csự trong fsạch và 8nhận hết ectất cả clỗi về 5mình.

   3Lão Hắc 0vẫn bị f2tạm giam, ftài sản f7cũng bị bphong tỏa chết. Nhưng dbởi Tống 09Đoạt đã 7egánh một b6nửa trách 7nhiệm, nên 5cvấn đề b6của lão 3eHắc đã 1fđược giảm 2nhẹ đi 15rất nhiều.

   8fKhoảng một 4atuần sau 5đó lão 31Hắc được c8thả. Người 17ta nói rằng 2sự việc ccủa lão c9Hắc có 84thể nghiêm 36trọng, có 8thể không, 8nhưng mấy 0ngày sau 0ađó người cta lại nói d4với anh 8fta rằng 4anh ta không bsao cả.

   fAnh ta bị 5bắt không ecó lý do, 3rồi cũng fsẽ được 82thả ra. b © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 95điều bây fgiờ Tống 66Đoạt đã 98không thể easống lại 82nữa

   b4Giữa khung a1cảnh non 6xanh nước 1dbiếc là a9một tấm dbia đá lạnh d3lẽo. Bên bdtrên khắc cdòng chữ: 0“Mộ phần becủa Tống cĐoạt, lão fHắc lập”. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhững điều f4này đều 3do Tả Thi d7Giao lo liệu 33cả.

   cTừ chỗ 9mộ của 5Tống Đoạt atrở về, 2trời mưa 0cphùn. Lão c4Hắc đứng 3atừ xa, chăm 8chú nhìn 7mộ Tống 0cĐoạt một alúc lâu, 8arồi đột 4bnhiên anh bkhông kìm eenén được 6acảm xúc, b7hai hàng 9nước mắt dtrào ra.

   dcTả Thi Giao 8không ly fahôn với 10Lão Hắc. 1 © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc 6cũng không 50nhắc tới dcchuyện ly c5hôn nữa. db © DiendanLeQuyDon.comTả thi Giao 49cứ nghĩ 2lão Hắc 87sẽ tha thứ 7cho cô, rồi 6sẽ ở bên 70cô sống 9một cuộc 4esống bình cthường. ed © DiendanLeQuyDon.comBây giờ cTống Đoạt 17đã chết, 8tất cả 7cnhững tin 26đồn về aTống Đoạt 4cũng tan ebiến, việc dlàm ăn của 4lão Hắc a1cũng sẽ 6phục hồi, acuộc sống 6bđáng lẽ 85cũng sẽ 15như xưa?

   cĐúng. Nhưng fchỉ có 27một điều 3dkhác là b8bây giờ 64Tả Thi Giao 24đã có bầu. c © DiendanLeQuyDon.comBan đêm, edlúc đi ngủ, 44Tả Thi Giao 0bđặt tay fflão Hắc elên bụng 1mình rồi 5hỏi lão 9Hắc có d2cảm giác agì không. 7d © DiendanLeQuyDon.comNhưng lão cHắc không f3đáp, cũng dkhông rút b3tay lại. 38 © DiendanLeQuyDon.comTả Thi Giao 1bđành tự fnói một 9emình: “Mình dsợ sự cim lặng, 0sợ lão 5cHắc không 2quên được 9nỗi đau 0mất Tống eĐoạt.”

   a7Về cái bchết của 80Tống Đoạt, 8Tả Thi Giao b9thật sự 8rất kinh 8angạc. Cuối 4cùng cô d1cũng đã 08hiểu sự 5tổn thương cmà cô đã 53gây ra cho 9Tống Đoạt 3dlớn tới 61nhường e1nào. Ai nói atình cảm 19chân thành 52giữa đàn 5ông với 9đàn ông dlà không 43cao thượng, bblà sự nhơ 0nhớp?

   edTả thi Giao cbắt đầu 1xem xét lại etình cảm 11của mình 4với lão 6Hắc. Cô bnhận thấy 7emình thực fcsự rất d7yêu anh. 10 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ lúc f0đầu cô 5bquyết định 8fkết hôn acùng lão 12Hắc phần f1lớn là 62vì tiền. c2 © DiendanLeQuyDon.comnhưng sau dkhi sống 69cùng nhau, 8ecô không 1fthể nào 30rời xa lão 3Hắc, cô ađã yêu f2anh, và cuối ccùng cô eđã có mang ađứa con 9của anh, 98cô muốn 96cùng anh cavà con sống c8bên nhau fhạnh phúc 20vui vẻ. 91 © DiendanLeQuyDon.comChiều hôm 9đó, Tả ffthi Giao đi 4khám bệnh etừ bệnh 43viện trở dvề, cô a9ghé qua cửa 5hàng mua emột ít 6đồ sơ 7bsinh cho đứa 6con sắp 6chào đời. f © DiendanLeQuyDon.comvề tới c5nhà, cô fnấu cơm, engồi đợi 52tới sáu 0giờ mà fakhông thấy dlão Hắc 70về.

   c2Từ khi Tống  Đoạt e2mất, ngày 71nào lão 0Hắc cũng 2về nhà 59đúng giờ. d5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hôm 5anay lại 7bkhác với fmọi ngày, clão Hắc c8không về cnhà cũng cekhông gọi 20điện thoại 1báo cho cô. 9e © DiendanLeQuyDon.comTả Thi Giao 79gọi điện 7acho lão Hắc, 14nhưng cô 1chỉ nghe dthấy tiếng c2trả lời abkho khan của 71tổng đài: e1“Số điện 25thoại quý 9khách vừa afgọi hiện d0không liên 62lạc được.”

   0Tả thi Giao 9cũng lờ 0mờ hiểu 5ara. Cô gọi 9dđiện tới ffvăn phòng flão Hắc 96hết cuộc f2này tới 2cuộc khác, b3rồi gọi 2eđiện tới 18chỗ cô 9athư ký của d3lão Hắc.

   e8Cuối cùng 6Tả Thi Giao 80cũng được dacô thư ký  cho 62biết, lão 9dHắc đã 8dbán công 6ty từ mấy 1hôm trước. 65 © DiendanLeQuyDon.comCòn sau đó ecô thư ký dcũng không cađược rõ. 6e © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc e1đã bỏ eđi, bỏ 12đi biệt 18tăm, không e2hề nói fcho Tả Thi 2fGiao biết canh sẽ đi 0eđâu và 4đi trong 8bao lâu, 8khi nào sẽ bftrở về. 8 © DiendanLeQuyDon.comTả thi Giao a7gào khóc, 5cô đã hiểu ara rằng dlão Hắc cvẫn còn 8hận cô, a9hận việc 9cô đã gửi 43fax tới 8công ty. 9 © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc ckhông quên 9ađược nỗi 81đau mất 63Tống Đoạt. 2 © DiendanLeQuyDon.comgiờ đây 53một mình 86cô bước 6trên con dđường emờ mịt 5không có ftương lai…

   2Không ai adbiết ngày 0enào lão 1bHắc trở f5về, có 50lẽ là một 4năm, có 3khi là cả 4đời…


                                                5


   8Quách Trường 5An trở về. 49 © DiendanLeQuyDon.comCùng anh 3trở về 76trong chuyến dfđi lần 7này còn 2có Tô Gia c5Văn.

   0aQuách Trường 66An đã chặn 2được con edao mà Trương 4bKhánh đâm dcvào Tô Gia eVăn.

   eQuách Trường aAn đã hành cđộng như 1lần Cẩm cTú đã cứu 6anh trước 6đây, anh ađã lao tới e3một cách 39nhanh nhất, 75anh đưa 0atay nắm alấy con adao của ecTrương Khánh, 2drồi dùng 7thân mình 89đỡ cho 4fTô Gia Văn.

   3Quách Trường eAn đưa Tô dGia Văn tới fLệ Giang 8du lịch, dcũng vì 4con dao này. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐã mấy 1lần trong 66giấc mơ, 5mẹ anh đều 8anói với 28anh rằng 37hung thủ 5sát hại 0fbà là Tô f7Gia Văn, 6dQuách Trường 0An cũng cho 9rằng Tô 1Gia Văn có 27động cơ 2gây án, 4nhưng anh 7không tìm 03thấy chứng 9cứ chứng fminh Tô Gia bVăn là hung 1thủ. Là 81một cảnh 3sát, anh 2không thể 1kết luận 1Tô Gia Văn 5có tội 6khi anh không 53có chứng b1cứ, nên 5anh đành 2amượn dao 9bên ngoài 1để dồn 13Tô Gia Văn dbtới chỗ 7bchết.

   8Quách Trường 35An đã nghĩ ftới Trương 66Khánh. Anh emuốn lợi edụng Âu 5Thế Hằng, 6fdụ Trương 8Khánh rat 3ay, mượn 8bdao giết 1người, 69giết Tô bGia Văn để 5fbáo thù 18cho mẹ anh.

   8bMọi thứ ađã được 43sắp đặt 8từ trước. a © DiendanLeQuyDon.comnhưng khi 9ccon dao đó 4đâm vào engười vợ 3cũ, lúc dđó anh lại 8không muốn b7điều đó exảy ra. a © DiendanLeQuyDon.comAnh không dhành động 59theo lý trí, bmà lao ra c3đỡ con 0dao cho cô. c8 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ bởi 9thói quen d5nghiệp vụ 3dcủa người ecảnh sát, 7hoặc là amột điều 4agì đó khiến 58trong giây cphút cuối 1cùng anh 18đã vứt 38bỏ những 3toan tính 3ban đầu 17của mình. f © DiendanLeQuyDon.comTrong giây 7dphút đó, aTô Gia Văn 6đã từng 93nghĩ con bdao ấy là dâm mưu của 24Quách trường 0cAn bao lâu 1nay. Quách f4Trường 3bAN muốn 0eđưa cô d9tới đây blà muốn 2dùng con f1dao đó đâm c6vào người 8cô. Nhưng ađúng vào egiây phút ctuyệt vọng f4ấy, Quách 5Trường 6dAn đã cứu 9cô.

   21Trương Khánh 27lao tới 5cđịnh bồi 28thêm một 6bdao nữa e1thì có người cflao đến.

   9Đó là Tiểu 0Mã.

   f2Tiểu Mã 61vẫn đi 4atheo Quách bTrường 0An, âm thầm 1bảo vệ 4Quách Trường bAn. Đó là b5kế hoạch 5bmà hai người c3đã bàn 7bạc kỹ 8với nhau 31từ trước. d © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường b9An sẽ làm 5con mồi, dadụ Trương 7fKhánh ra. e6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng điều e9mà Tiểu 52Mã không 36biết là c8cũng có 3một người 7nữa cũng 0đang làm 7ccon mồi a– đó là 0Tô Gia Văn. 4 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 6Trương Khánh fdđổ dồn acvề phía bQuách trường bAn. Trương 8Khánh đã e3không để 4ý thấy 97Tiểu Mã. 05 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 25hắn đã ebị Quách bTrường bAn và Tiểu cMã tóm gọn. 08 © DiendanLeQuyDon.comĐêm đó 7khi trở evề nhà, b8Tô Gia Văn dkhông ngủ. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô ngồi 55sụp xuống e2đất, cô cnhìn mọi 7dthứ trong 51căn nhà 5rộng lớn. f7 © DiendanLeQuyDon.comcô nhớ ealại lúc bbmẹ chồng 27nằm trong cbồn tắm, frồi dùng ddao cắt 0cổ tay mình.

   9Tuy mẹ chồng bakhông phải 8do cô giết, 0nhưng vì 8cô mà chết.

   1Mẹ của bQuách Trường ebAn lúc nào 08cũng muốn e7lấy cái c2chết để fdép con dâu femình phạm dbtội. Tô 5eGia Văn đã cfđoán được a4ý của bà 3và cũng 3nắm được ebrõ tính becách của 8bà. Ngày 8chôm đó, d6cô hẹn 20Cẩm Tú 1cra ngoài cuống trà. 39 © DiendanLeQuyDon.comLúc sắp 68đi cô đã 45cãi nhau 7với mẹ achồng.

   0“Tôi không fthể sống 5được nữa, 0đến con cedâu tôi 18cũng bắt bcnạt tôi.” beBà lão hét alên, đập 8bvỡ đồ 0đạc.

   2“Không 67sống nữa e3thì bà còn 5ddọa được 0ai. Câu nói 6này bà không ebnói mười 3dlần thì 47cũng đã 3nói tám d6lần rồi, 5bà vẫn 1sống sờ asờ ra đấy 7thôi.” bTô Gia văn 1lên tiếng akhích bác, 0giọng của 91cô điềm dtĩnh, không 8fgấp gáp, 3cũng không f1chậm rãi. 85 © DiendanLeQuyDon.comCô không eđiện cho  Quách bTrường 73An như mọi blần, cô a1không gọi danh về nhà fbđể an ủi 21mẹ.

   b“Đúng b2là tội 7lỗi, tại bsao trường 9eAn lại lấy c5một người e7đàn bà 83xấu xa như 73cô, cô không 09thể chết 5yên thân 4cđược…”

   2“Sao tôi 1dlại không 20thể chết 2yên thân 7được? 3không biết 5clà ai lúc 7nào hề d6mở miệng ara là nhắc 8tới cái 3dchết đâu. b1 © DiendanLeQuyDon.comBà làm sao cmà dám chết 0được, 7chẳng qua 6chỉ là adọa mọi 7người thôi, 68chỉ có 2thằng con 82quý tử 72của bà 13mới bị ebà dọa bthôi, hừ, 2tôi không fsợ bà đâu. 78 © DiendanLeQuyDon.comĐừng mang 7cái chết dra dọa dẫm 1ctôi, tôi fkhông bao 73giờ mắc 50bẫy bà 99đâu! Nếu 3fbà muốn 55chết, thì 6bà cứ thử b7đi!”

   89Tô Gia Văn ccđạp cửa 7cbước ra angoài. Cô 52đã chọc atức bà 2lão.  Chạm a3tới giới ahạn chịu e2đựng cuối efcùng của adbà.

   4aMẹ chồng 9Tô Gia Văn 1đã tự 1sát thật. 3 © DiendanLeQuyDon.comtô Gia Văn 82đã đạt 8được những deđiều mà 85mình mong 00muốn, ly b1hôn, rồi b0được chia 48phần tài csản mà 9cô ao ước. 0c © DiendanLeQuyDon.comnhưng cô 5ccảm thấy 2không vui, c0đặc biệt a9là khi tận 31mắt thấy 1Quách Trường c6An quên mình bđể cứu 09cô. Khi đó 4cô mới d3phát hiện 4ra rằng 21những thứ dmà cô giành bgiật được b3không phải d2là điều 5bmà cô muốn.  Điều 06mà cô muốn, bcô luôn eluôn mong 9cmuốn chẳng dqua chỉ 65là một engười đàn eông yêu 9dcô, có thể 9amang tới fcho cô cảm 59giác an toàn.

   f6Nhưng cô 4đã đẩy d0mẹ của cdngười đàn e0ông đó etới bước 8đường 6ccùng. Trời fesáng, cô 9equyết định 9gọi điện ccbáo cảnh 2sát.

   9“Tôi muốn fađầu thú…”


                                                      6


   fCẩm Tú 0ebắt đầu 5bận rộn 3chuẩn bị cbcho lễ cưới e0của cô 2và Kỷ Viễn, 8cô muốn datổ chức 2tiệc cưới 4thật linh d3đình, rồi fbsau đó họ dsẽ dọn 8về sống 2cùng nhau.

   6Trước khi ethông báo 0thông tin fnày cho cha 2bmẹ Kỷ 14Viễn, cha 7mẹ Kỷ dbViễn đã 2gặp và 97nói chuyện 29với Cẩm 6Tú.

   d1Cha mẹ Kỷ eViễn muốn 27đón Kỷ b1Viễn về 2nhà để 68chăm sóc, efkhông muốn 83làm lỡ 9dở một ceđời con fagái của 6ccẩm Tú. 52 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Cẩm 0bTú đã trả 5lời cha amẹ Kỷ cViễn rằng 0cô và Kỷ cViễn đã 90kết hôn.

   f5“chúng 88con đã kết a0hôn nửa 81năm rồi. 3e © DiendanLeQuyDon.comXin cha mẹ 47thứ lỗi 3cho chúng b6con vì đã 3dkhông nói b4cho cha mẹ.  Có 8rất nhiều clí do, ban 4đầu là 1evì thể 2diện, không dcó nhà mà 75đã kết ahôn, chúng fcon sợ bạn 6bè chê cười. 2 © DiendanLeQuyDon.comChúng con c6muốn tự bdựa vào dsức mình 9để mua 8nhà, để 2sống cùng anhau, rồi 8csau đó mới bthông báo ckết hôn bcho người 5thân, bạn 0bè biết. 6e © DiendanLeQuyDon.comBây giờ atuy chân 4tay của 56anh Kỷ Viễn 7đã không 84còn được enhư trước f1nữa, nhưng b6tâm nguyện 6dcủa anh 2ấy con biết. 9 © DiendanLeQuyDon.comCon muốn ftổ chức 7hôn lễ eacùng anh 09ấy, dọn 7về sống 3cùng anh a9ấy. Có 1bnhư thế cmới là 0một đôi 84vợ chồng, amới là 81một gia 23đình.” 1Cẩm Tú fbình tĩnh 0bnói, trong 5lòng cô 3đã quyết fđịnh từ 6trước.

   b6“Bây giờ 1Kỷ Viễn 0đã như 4thế này 9erồi, nếu 54con đi theo cnó, sẽ 0thiệt thòi 0ccho con.” a9Mẹ Kỷ feViễn nói.

   e“Con là 4vợ của 1anh ấy, a4anh ấy là 2dchồng con, 9con chăm 7sóc cho anh 30ấy là phải 1lẽ.” Cẩm 6dTú không 1muốn giải 7thích quá b8nhiều về f0điều này.

   5Bây giờ 5mọi việc a3đã được 9chuẩn bị 21xong xuôi f4cả. Đó 7dlà ước 1mơ lớn dnhất đời 0ecô. Nếu 6như giả bsử Kỷ aViễn không 9còn trên 64cõi đời 8dnày nữa, 20thì cô sẽ 80không còn 8gì nữa. 7e © DiendanLeQuyDon.comnhưng ông 7trời vẫn 7còn thương, 5fKỷ Viễn 1vẫn sống, 91vẫn còn 5có thể 38nói chuyện 60với cô, efchỉ có 0điều tay 94chân anh 2không thể ecử động enhư trước. 65 © DiendanLeQuyDon.comNhưng điều 01đó thì 2bcó vấn b2đề gì cđâu. Cô 77biết anh e8yêu cô, fthế là 49đủ.

   32Căn phòng 3nhỏ mà 2trước đây 88Cẩm Tú fthuê cô 2vẫn chưa 4trả, nên aechỉ cần 52trang trí d5lại một 2chút rồi a1chọn ngày 1cát tường 68tổ chức 5hôn lễ 3clà được.

   0fMọi thứ 7ađều được cchuẩn bị 5rất hoàn ahảo. Chú 37rể ngồi b2trên chiếc 90xe lăn, mặc a7bộ lễ 8phục. Cô cedâu mặc 8áo cưới, d6đẩy chiếc 7xe của chú 7rể.

   6Tiểu Ngư 3dngưỡng 90mộ nhìn 4Kỷ Viễn e7ngồi trên 8xe và Cẩm  tú 5dđi bên cạnh. 9 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 1cô hướng 3về phía bKỷ Viễn, 9rồi lại 82hướng về d0phía Cẩm 1Tú. Khi hai 6người trao cnhẫn cho 9nhau, mắt 18Tiểu Ngư brưng rưng 06lệ, nhưng ckhuôn mặt 9ecô rất 2ehạnh phúc. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 79thấy Kỷ 02Viễn hạnh 06phúc, cô 77thực sự 6cảm thấy 80rất vui.

   1eTả Thi Giao ecũng tham bgia buổi 6ftiệc, nhìn e4đôi bạn 1hạnh phúc, 75ánh mắt 58cô cũng 6tràn ngập 6fsự ngưỡng fmộ. Cô 9đưa tay 22đặt lên 8bụng, trái d1tim như thắt 8lại. Đứa 7bé ngày b4càng lớn 5nhưng vẫn 7không thấy 9dtin tức 21về cha của 9nó. Đúng c4lúc đó f1tiếng chuông fđiện thoại 3của cô 85vang lên, 2một giọng 24nói lạ avang lên 9trong điện 7thoại:”Cô clà Tả Thi 68Giao phải 9không? Có 8chuyển fax 00nhanh từ btây tạng 7chuyển về 51cho cô, đang 1đợi cô 8dtới ký canhận, xin 3hỏi giờ bfcô đang 55ở đâu?”

   e7Tả Thi Giao 4gần như 52nghẹt thở. aa © DiendanLeQuyDon.comChuyển phát fdnhanh từ aTây Tạng 3fư?

   cTây Tạng! 5Tây Tạng!

   1Tả thi Giao 9anghĩ lại, fcó một 1lần lúc c9ăn cơm cùng dTống Đoạt, 9cô nghe Tống 0Đoạt nói dfvới lão e2Hắc về baTây Tạng, erồi nói avề đỉnh deEverest, và fđã từng f6nói đến 71chuyện đi ethám hiểm 7A lỵ. Cô 7vẫn còn anhớ lúc 6cđó lão 99Hắc không 8có phản 3ứng gì, 29cũng chẳng c7phản đối, dvà cả ánh fmắt thất 3vọng của a1Tống Đoạt 27khi ấy nữa.

   cTả Thi Giao eđã hiểu fra, lão Hắc 23đã tới 65nơi mà khi 4ecòn sống b7Tống Đoạt e6muốn đi 5mà chưa 8có cơ hội 1đi. Anh đã 7fgửi chuyển 0aphát nhanh 9fvề cho cô a0sao? Cuối d8cùng thì 34anh cũng e4đã nhớ 3etới cô, 5hay là anh 8muốn quay 5dtrở về f8nhà?

   7Thế nào bacũng được, 9chỉ cần fbanh nhớ 3tới cô 36thì sẽ 3có một 90ngày anh abtrở về 13bên cô. 23 © DiendanLeQuyDon.comTả thi Gia 2bỏ quên f0tất cả 8crồi lao cra khỏi 74tòa nhà, fcô muốn a2về nhà engay, cô 2muốn xem c6món quà 2fmà lão hắc 3gửi về.

   2bQuách Trường 95An cũng tới c9tham dự dhôn lễ 3của Cẩm 4Tú, nhưng 6anh không 4tham dự ebuổi tiệc, 34mà chỉ adđứng ngoài fhành lang bnhìn ngắm 7khung cảnh fcồn ào vui f6vẻ bên dtrong. Anh 9đã xuất 5viện, và 4được điều 2chuyển tới 9dđội hình 40sự và trở 2thành một 59cảnh sát ahình sự 07thực thụ. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐó là công 41việc mà 4anh thích, 3là vị trí ebmà anh vẫn emơ ước.

   33Cẩm Tú 7là cô gái 9mà Quách 3Trường 7aAn thích, 4nhưng thích 2ekhông có c9nghĩa là 8dphải cưới e3về. Được a3ngắm cô f4từ xa thế bcnày cũng 3khiến anh fvui.

   3Sau khi Tô 6eGia Văn đầu e2thú, Quách 8Trường eAn muốn agặp cô bnhưng Gia cVăn từ 8chối

   05Tô Gia Văn 2đã không 6kể chuyện c0mẹ chồng 2cô đã thuê 7người đàn 9aông khác 38về chung 85phòng với bcô và cố 6cý để Quách 56trường bAn nhìn thấy.

   9Cô không 1nói ra điều a8đó bởi 2vì trong a8lòng cô dvẫn yêu b9Quách Trường 8eAn, cô không 8muốn Trường 7dAn biết 69được rằng 3mẹ anh đã d5từng làm f0những điều 1như thế. 51 © DiendanLeQuyDon.comHãy để 7mình cô 17gánh chịu ctất cả. 0 © DiendanLeQuyDon.comđó là hình 0dphạt mà acô đáng 28phải nhận.

   8Tiết mục b4cuối cùng fcủa buổi 96hôn lễ 2là Cẩm 3Tú đẩy 3xe đưa chú drể về 2nhà. Cô 98đẩy chiếc 6axe vào thang 2bmáy rồi c7đẩy xe ftừ thang 4emáy về 3phòng, lúc dnày Cẩm c9Tú cảm dathấy hơi 9mệt, mồ abhôi ướt 1đẫm cả 90người. a6 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 93Kỷ Viễn dđang tròn 6mắt nhìn 0ccô, cô mỉm efcười. Có 8người yêu 33bên cạnh cmình, dù c3có mệt 7cnhư thế 6nào cũng 4đáng, hạnh 48phúc mà. b8 © DiendanLeQuyDon.comDường như asau một 0đêm, suy 8anghĩ của 8cô đã trưởng 2cthành hơn 66nhiều.

   87“Từ hôm 64nay em đã fflà vợ anh. 15 © DiendanLeQuyDon.comchúng ta esẽ cùng danhau sống bdưới một 66mái nhà 47cả đời.” 3fCẩm Tú dcnắm chặt 3tay Kỷ Viễn 5và nói.

   91“Đêm nào cechúng ta f0cũng ngủ 4cùng nhau 39chứ?” aKỷ Viễn 99hỏi.

   2c“Đêm nào 7cũng ngủ 4cùng nhau.” 39Cẩm Tú 9ađáp.

   29“Nhưng eanh không f6thể cử 6eđộng được, 2egiờ anh crất muốn 14em, làm thế enào bây 6giờ?”

   4Lúc nào 1dKỷ Viễn edcũng nói 6etới những 9vấn đề 35nhạy cảm 2như thế.

   5Cẩm Tú e7đỏ bừng 46mặt, nhưng 19cô vẫn 25mím môi fcười và eđáp: “Em 7có thể f3giải quyết 38được.”

   50Kỷ Viễn a1nói: “Bây 78giờ anh cnhớ em rồi 91đấy, anh 55muốn em 3erồi đấy.”

   bTrong căn b0phòng tân 8hôn, cuối 6cùng đôi 4vợ chồng 87trẻ cũng 1ở cùng cnhau trong fcăn nhà 92của chính 9emình, trên 18chiếc giường 4của chính cmình, và 9không còn bđể ý tới 2việc tiếng eđộng họ 2cphát ra có elàm ảnh 22hưởng tới 60người khác, d8và cũng eakhông phải 6nghĩ tới aviệc phải a4nhanh chóng 39kết thúc 84cuộc vui, a7không sợ ddtới khi dbtrời sáng 6bngười phục 0vụ sẽ fvào dọn 9phòng. Bởi 3thế cả 0hai người fđều cảm 6thấy rất 64thoải mái. fc © DiendanLeQuyDon.comTay chân 1Kỷ Viễn 0akhông cử 4động được, 0nhưng điều 8ađó không d0làm ảnh ahưởng tới 4chuyện gì 0fkhác.

   e6Chỉ có 0điều Cẩm 07Tú phải b4là người 4chủ động, b2cô cảm 33thấy hơi 1ekhó xử. f1 © DiendanLeQuyDon.comHai người 9chưa từng 6fthử tư fthế này 6trước đây. fd © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 9đỏ mặt, fnhắm chặt b9mắt, cô 2fngồi lên 4người Kỷ 39Viễn.

   57“Anh kêu 1cbé một cchút được bkhông, kêu 87bé thôi, 60nếu không 4tầng trên 60và tầng 8dưới nghe 4thấy thì ahọ sẽ 8nghĩ em đang 4bắt nạt canh đấy.” 4Cẩm Tú 6eđưa tay 1đặt lên 8miệng Kỷ dbViễn, nhưng 5không thể 3nào chặn 3được tiếng 6ekêu của aKỷ Viễn.

   70Cẩm Tú 47muốn dừng c9lại, nhưng 2cô cảm bthấy có 7điều gì dđó bất 0thường. 1 © DiendanLeQuyDon.comtay chân d7cô đều 74đã bị dtay chân bKỷ Viễn 1khóa chặt.

   0“Anh rất 55thích em ebở bên anh 96như thế 3cnày, em cưỡng 8hiếp anh damột lần 6không được 1à?” Kỷ 8eViễn ôm e7chặt lấy dCẩm Tú, 5rồi anh 89bắt đầu a1cử động 6cơ thể. 50 © DiendanLeQuyDon.comHai người 04quấn lấy 8nhau trên fgiường.

   a4Trời ơi, 9có phải 2Kỷ Viễn akhông cử 5động được 3đâu? Chân bdtay anh ấy dđều có bthể cử dđộng được! dcẩm Tú 4vui mừng 5trách yêu 36Kỷ Viễn: 7“Anh cử abđộng được cmà còn dám b3giả vờ 0à?”

   07Kỷ Viễn fđáp lại a2bằng một 8lý do rất ccđầy đủ: 9“Em ở 2trên anh, 5chỉ cần aem cử động dlà anh có 3thể cử 6động được. 9 © DiendanLeQuyDon.comGiống như adbị ai đó 40điểm huyệt 7ấy, rồi asau đó em dđã giải 8chuyệt cho 2eanh”

   54“Anh lừa bem, anh lừa cdem như lừa 8cmột đứa 3con nít, 4anh chẳng 0sao cả, 68anh đã dọa cbđược em 5rồi đấy…” 63Miệng Cẩm 8aTú muốn bnhệch ra, 15cô khóc 87ấm ức.

   4Kỷ Viễn 0ôm chặt 40lấy cô, 77ghì người b0cô lên người canh. hơi 8thở của banh nhè nhẹ 0cbên tai cô: fb“Thì cứ c3cho là anh 7lừa em đi, 1flà anh sai 3drồi. Cứ 7coi đây celà món quà 2kết hôn danh dành 03cho em nhé, 1em có thích 78không, nếu 4dem không 9athích anh 5sẽ trở dthành người 5thực vật, bchân tay 7akhông thể 57cử động 6được nữa…”

   fKỷ Viễn echưa kịp 5nói xong, d2Cẩm Tú 7đã đấm 7cho Kỷ Viễn 0một quả dkhiến anh bkhông thể 5cnói hết 2câu.

   f“Nếu anh 70còn dám e6nói những ađiều như 1thế này 0nữa thì 1em sẽ bỏ 68anh luôn 5đấy!” bCẩm Tú bnói.

   57“Nếu em 16mà còn đánh 1anh thì anh esẽ bỏ 8em luôn, 0để anh axem em bỏ 4canh thế 75nào nào?”

   db“Bỏ anh enhư thế 00này này!” 01Cẩm Tú 57dùng hết c4sức cử ffđộng cơ d4thể.

   a“Em bỏ 81anh một 2lần nữa 33xem nào.” fKỷ Viễn benói

   d4“em giết 1anh bây giờ dđấy”

   49“Giết 6đi, giết ađi nào, 8anh sắp 8không chịu 8được nữa 5rồi đấy…”

   3aCăn phòng 8engập tràn f8tiếng cười 0dnói hạnh ephúc của 0đôi vợ 1bchồng trẻ.

   dLúc trước 4Tống Đoạt f5không phải 2ecắt đứt 2gân chân 5của Kỷ 68Viễn, mà 11chỉ cứa 0một nhát 6fdao, coi như 7một bài 8học dành c6cho Kỷ Viễn.

   0Trong đêm a5tối, căn 1phòng ngập 2tràn những bdcảm giác e0ấm áp yêu 52thương. f © DiendanLeQuyDon.comĐôi nam 0nữ yêu 5anhau say đắm 7trong căn 71phòng tân eehôn của c0mình, dường 09như họ famuốn trao 4hết tình 7yêu cho nhau. d7 © DiendanLeQuyDon.comNếu nói 4atheo cách 1của Kỷ fViễn thì d9có nghĩa 9là hãy yêu 4đi, hãy 03yêu bằng 5hành động.

   12Vợ chồng 74nghĩa là dđêm nào fcũng ngủ 9cùng chăn, a8nằm cùng 9giường, 60sống dưới 5cùng một 4mái nhà, căn cùng 55một nồi 5cơm, chỉ dhờn giận 09nhau đôi 16chút thôi. b © DiendanLeQuyDon.comBuổi sáng 2họ tạm 3biệt nhau 16và vùi đầu 4fvào công 6việc, nhưng 3tối về 47họ lại 14cùng nhau engâm chân 0trong một bchiếc chậu, 22kể cho nhau ffnhững câu bchuyện cười, 7rồi cùng 3nhau ân ái 13trên chiếc bgiường b5của mình.


                                                    7


   fQuách trường 0An đi bồi 0dưỡng nghiệp bcvụ ở tỉnh cengoài. Trước 6ekhi đi, Cẩm 1Tú và Kỷ 8Viễn đã 33mời Quách fTrường 49An ăn một cbữa cơm. c6 © DiendanLeQuyDon.comSau bữa 7acơm, họ etiễn Quách 4dtrường deAn ra sân 5bay. Vì cả 1ba đã uống 9rượu nên b8họ gọi 1taxi đi. a9 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường a0trở về, 8Cẩm Tú 3đi đường 64vòng tới ddkhu trại 7giam.

   bQuách Trường 27An đã gọi 67điện cho 3bạn bè 36ở trại cfgiam, khi 7Cẩm Tú 45tới vẫn 0egặp một echút trục 17trặc, cô 9phải đợi egần một dtiếng đồng b1hồ rồi dcó một 0quản giáo 58tay mang súng 6eđưa cô 6eđi qua cửa. 60 © DiendanLeQuyDon.comHọ tạm fthu điện 1thoại của 81Cẩm Tú, 92sau khi kiểm e2tra nghiêm fdngặt mới 1fcho cô vào.

   6Tô Gia Văn 5gầy đi 1enhiều, cô bngạc nhiên 8bước vào 3phòng gặp, 3nhưng chỉ 6nhẹ nhàng 5liếc mắt cnhìn Cẩm 2tú, sau đó e6ánh mắt 16cô hướng cqua phía 36trên đầu 6Cẩm Tú, acô nhìn 9ra bên ngoài atừ ô cửa 3sổ đằng 9sau, dường 34như nhìn avề một cfnơi xa xăm banào đó.

   1Khuôn mặt 21Tô Gia Văn e0hơi hốc dbhác, xanh a7xao, mắt c8cô dường 69như cũng 6fto hơn, nhưng 3đôi mắt cấy vô hồn, 9trống rỗng.

   e“Em vẫn 0khỏe chứ?” 4Cẩm Tú fnhẹ nhàng 42hỏi.

   0dTô Gia Văn 0không trả dlời.

   74“Không c8phải chị 94đến phỏng avấn em đâu. b © DiendanLeQuyDon.comChị tới 6bđể thăm 04em.” Cẩm fTú nói.

   93Tô Gia văn 3cứ ngồi eenhư thế, 4akhông nói 79gì, thậm 18chí mặt b3cô cũng ckhông có cdchút biểu 5cảm nào.

   8cCẩm Tú dcảm thấy 4echua xót, bnếu Tô b8Gia Văn giải 86quyết tốt 9vấn đề e0hôn nhân dgiữa cô ddvà Quách c0Trường 3An, thì có 35lẽ đã 42không xảy 4ra những b3chuyện như 80bây giờ.

   6fMười phút 22trôi qua, 56tô Gia Văn 51bị đưa 2ra khỏi 9phòng gặp fthân nhân, 33trước khi bbước ra 73khỏi cửa, 77đột nhiên emiệng Tô fGia Văn lắp 4bắp, cô d4hỏi nhỏ: c2“Anh ấy 42vẫn khỏe aechứ?”

   6Cẩm Tú 3avội đáp: 1“Anh ấy crất khỏe, 74anh ấy được fthăng chức 40rồi, anh 15ấy được 9cử đi đào etạo nghiệp 0vụ ở tỉnh angoài, anh 21ấy nhờ 4cchị chuyển 75lời tới 0em, bảo 7em giữ gìn b0sức khỏe.”

   aaNgười Tô aeGia Văn run blên.

   dCẩm tú 3dnhìn theo 6bóng dáng efcô độc afcủa Tô 8cGia Văn biến 8mất dần 14sau khung ccửa. Dáng 8fvẻ ấy f6trông thật b3đáng thương.

   75Sau khi từ a8trại giam 1trở ra, 2Cẩm Tú 2nhìn thấy eKỷ Viễn engồi chơi ccờ tướng 8dvới ông 9lão bán cđồ ăn d5vặt bên 50đường. 2e © DiendanLeQuyDon.comVừa chơi 3fvừa ăn 4kem.

   e“Vợ ơi, ebem xem anh egiỏi không 8nào, chơi ahai ván, b3thắng sẽ 3được hai e5que kem.” 97Kỷ Viễn 25đưa tay bevẫy vẫy eCẩm Tú.

   3“Anh giỏi 3clắm.” 1Cẩm Tú 01khích lệ, erồi đặt atiền lên btrên tủ eekem của bbông lão.

   59“Nào vợ 4ơi, cắn 2một miếng 90nào.” Kỷ cfViễn đưa a0chiếc kem 46cho Cẩm fTú.

   4“Em mệt d4lắm rồi, dkhông muốn 77đi nữa. 4b © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 3tới bến dxe cũng phải 5abốn trăm e4mét ấy.” 4Đột nhiên b4Cẩm Tú dcảm thấy 1một cảm 0giác mệt 32mỏi khó eetả.

   ca“Có anh 9đây, chẳng 7lẽ để 1fvợ anh đi c3bộ à?” fKỷ Viễn d1cúi khom a9người trước amặt Cẩm 8fTú rồi avỗ lên 4lưng mình: a“Không 52phải anh flà bạch 5fmã của 92em sao, lên 10đây nào, e4còn chờ 9gì nữa?”

   3“Thôi đi, 52em sẽ đè 1bẹp anh 7mất”

   65“Thôi đừng 79giả bộ c4nữa, có 61phải lần dfđầu anh 79cõng em đâu.” 5Kỷ Viễn 0khom lưng 11để Cẩm 93Tú leo lên 94lưng anh.

   78“Nếu em 8sợ anh mệt 74thì chúng 0cta chơi oẳn 1tù tì nhé, 2anh đi mười fbước, nếu eem thua thì 1em cõng anh.” dSau khi đi cđược mười 56bước, Kỷ 97Viễn chơi 7oẳn tù 17tì với 52cẩm Tú, f1kết quả 0là Cẩm cTú thua, 6enhưng Kỷ 5Viễn không 28chịu để 62cô xuống.

   4“Thôi bỏ equa ván này anhé, ván 25sau ta lại 5tính.” 44Kỷ Viễn 3cứ viện 77cớ như 68thế để 6cõng Cẩm a9Tú trên 61lưng mình.

   8“Chồng 5bơi, nếu 6sau này ai b0trong chúng 6ta không 7vui thì phải 14nói ra anh 78nhé, nếu cccó mâu thuẫn 4gì thì chúng ddta phải fnói cho nhau abiết ngay.” 9Cẩm Tú 6ađột nhiên 2nhận thấy fđiều quan 1btrọng nhất 63của hôn c8nhân là ddhai bên phải 78hiểu nhau dvà tôn trọng 7nhau.

   2“Em thấy c3anh là người 5dkhông chịu b7nói ra những 29điều mình f5nghĩ sao, 6không nói 2ra thì có 9khác gì 07ép anh phải dfchết nào?” 17Kỷ Viễn 1nói, “Bây 97giờ chúng 5ata cần phải b4trao đổi evới nhau 62một chút, 7em cứ bắt 2anh cõng dem mãi thế 6này à?”

   98Cẩm Tú 5không trả 7alời, mà 32chỉ dùng eangón tay cbviết chữ 0lên lưng 87Kỷ Viễn.

   eCô viết clên lưng b1Kỷ Viễn erằng cô 23yêu anh, btrọn đời e4trọn kiếp

   0Kỷ Viễn bacười: “Em enhỏ nhen b3quá đấy, danh chuẩn 3bị yêu c9em ba đời, ebba kiếp 2mà nỡ lòng f1nào em  chỉ fdành một 2fkiếp này 41cho anh thôi 4sao?”

   fCẩm Tú 9muốn cười 8phá lên bnhưng không 6biết vì f7sao, đột cbnhiên mắt ebcô ngấn f5lệ, cô adnhớ tới aTô Gia Văn, 4enhớ tới cTả thi Giao, canhớ tới 79những người dphụ nữ b8gặp những dchuyện không 6vui trong 6chuyên mục ebtâm tình 0của cô, b8nhớ tới enhững cuộc 8ahôn nhân 62không hạnh 3bphúc, rồi f4cô đột 6nhiên nghĩ 4tới, tại dsao trong 3echuyên mục atâm tình ffcủa cô akhông thể dekể về 1những cuộc c6hôn nhân 16vui vẻ? cecâu chuyện 1ccủa cô 5và Kỷ Viễn 70là một fcâu chuyện 57hạnh phúc fđấy chứ?

   b8Cô đã nói bý tưởng fđó của dmình với 8Kỷ Viễn. 35 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 01cười và 5cđáp: “Tùy 18em, thế 5nào cũng 4được, 1chỉ cần a9em đừng 99viết anh 2flà kẻ vô 2dụng, bất 1lực là 21được.”

   2Trước mắt 4bCẩm Tú fbhiện lên 1hình ảnh cbcủa những 3fnăm tháng 0trước đây: 5hình ảnh fkhi Kỷ Viễn 3xông vào 92phòng biên dtập, rồi chình ảnh 3Kỷ Viễn 5eép Cẩm 2aTú uống 81rượu để 0xin lỗi, 6rồi cả fkhi Kỷ Viễn clàm mặt 1dày theo eđuổi cô…

   1Họ đã e0yêu nhau, e3đã sống f8bên nhau dnhư thế, 1thật hạnh 3phúc biết 9bao, một elần nữa 4fmắt cô d5lại nhòa e9đi vì hạnh 20phúc…

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t105913-tau-hon-lao-tam-chuong-22.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận