Tặc Đảm Chương 89 : Dụ Địch..(*)

Tặc Đảm ( 贼胆 )


Chương 89: Dụ Địch..(*)


Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (发飙的蜗牛)

Dịch: Tặc*Thiên


Nguồn 4vn: http://4vn.eu






Trên mặt đất bốn kiện trang bị nằm yên lặng, nhưng đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ này vẫn còn chưa có giải tán đi, hiện tại mà xông tới lấy, dễ dàng nguy hiểm tới tính mạng.“ Chờ một chút đã.” Tiêu Ngự kiên nhẫn chờ.

Tiêu Ngự kinh hãi phát hiện, đám nhện loại nhỏ này bắt đầu di chuyển có tổ chức, hơn trăm con hướng vào sâu trong rừng cây bò đi, hiển nhiên là chuẩn bị mai phục nhóm vong linh chiến sĩ Giáo Tử rồi, có hai ba chục con nhện nhỏ thì lại xếp hàng hướng tới chỗ con nhện Lãng Mỗ to lớn mà di chuyển qua.

“ Một con quái vật đáng sợ.” Tiêu Ngự tựa như nhìn thấy yêu quái vậy, nhìn về phía con nhện Lãng Mỗ to lớn, bất kể là máy chủ đầu não làm cách nào để tạo ra con quái vật như vậy, chỉ bằng trí tuệ săn bắt của nó cũng không thua gì loài người rồi.



Đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ đã rút lui hết, nhìn thấy bốn kiện trang bị nằm yên lặng ở trên mặt đất, Tiêu Ngự bí mật tiến tới thu vào trong hành trang mà quỷ không hay thần không biết, suy nghĩ một chút, hắn móc ra ba kiện trang bị bạch bản không đáng giá lắm ném xuống đất.

Những con nhện nhỏ rút lui quay về bên cạnh con nhện Lãng Mỗ to lớn liền vây quanh nó, giống như đang thủ vệ bên cạnh nó trong khi lâm đại địch vậy.

- Chỉ còn thừa lại hơn hai mươi con nhện bé tí này sao? - vong linh chiến sĩ Giáo Tử nhìn về phía con nhện Lãng Mỗ to lớn, hơi sửng sốt hỏi:

- Ta cũng không biết, có thể bị những người đó giết rất nhiều. - Đạo tặc Sấu Tử nói, nhìn về phía ba người chơi khác, ba người này cũng nhìn nhau không có ý kiến gì.

- Nói không chừng hiện tại chúng ta đã có cơ hội! - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử ánh mắt sáng lên.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới, một con quái vật bình thường đã sắp xếp ra một cục diện nguy hiểm, chờ đợi bọn họ cất bước đi vào, trong suy nghĩ của bọn họ, quái vật đương nhiên không thông minh như vậy.

Song sự thật đã minh chứng, bọn họ đã sai lầm rồi, hơn nữa là rất sai lầm nữa.

- Ngươi đi thu thập trang bị. Chúng ta chuẩn bị giết con nhện khổng lồ này! - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử hạ quyết tâm nói. Bên cạnh con nhện Lãng Mỗ to lớn này bây giờ chỉ còn lại hơn hai mươi con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ mà thôi. Nếu như năm người đồng loạt ra tay. Khẳng định có thể giết được con nhện Lãng Mỗ to lớn này, nhưng hắn mơ hồ cảm giác được có điểm không đúng. Chỉ là hắn không biết vần đề ra ở nơi nào.

- Tốt lắm! - Vong linh đạo tặc nhanh chóng hướng tới địa phương bốn người bị chết, rình mò trang bị rơi trên mặt đất.

Vong linh đạo tặc Sấu Tử xem xét một chút thuộc tính ở ba kiện trang bị bạch bản hắn vừa nhặt được, đột nhiên biến sắc. Chửi mắng:
- Cái đám cùng quỷ (1) chết tiệt này! Không ngờ lại rơi ra ba kiện trang bị bạch bản, cái đám chết toi này sẽ không có một thân bình địa chứ. Hỏi thăm tổ tông tám đời các ngươi, không ngờ vẫn lấy đi mất một kiện trang bị…!

Tên vong linh đạo tặc Sấu Tử vừa hỏi vừa hành động. Hơn nữa còn nhấn mạnh từ ngữ “ hỏi thăm”. Thiếu chút nữa làm Tiêu Ngự ẩn giấu trong chỗ tối phun ra cười.

Vong linh đạo tặc Sấu Tử hùng hùng hổ hổ trở về.

- Rơi ra trang bị như thế nào lại như vậy? - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử trong mắt thoáng lên một nét nghi hoặc, hắn không tin. Đám người nọ trang bị trên người không tồi. Chắc chắn có không ít trang bị lục trang. Như thế nào lại rơi ra toàn bộ trang bị bạch bản vậy. Chẳng lẽ bọn họ một đám số giẫm phải *** chó sao. Sau khi chết chỉ rơi ra bạch bản mà không ra kiện lục trang nào?

- Nếu đám người nọ tới đây đặt bát xin ăn, đại gia ta nhất định sẽ thưởng cho bọn họ một ngân tệ! - Vong linh đạo tặc Sấu Tử hiển nhiên vẫn đang bị đả kích chưa từng có vừa về tới.

Tiêu Ngự vui tươi hớn hở nhìn thu hoạch của mình một chút, bốn kiện lục trang trong đó còn có một kiện Hộ Thủ lục trang của đạo tặc, so với món đồ trên tay Tiêu Ngự còn tốt hơn một chút, làm hắn cảm thấy rất hài lòng.

- Mặc kệ đi, trước tiên đối phó với con nhện này đã! - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử cắn răng nói, con nhện Lãng Mỗ to lớn này có nhiều hộ vệ như vậy, lực chiến đấu mạnh như vậy, rất có thể là một con đầu lĩnh quái đặc thù, trang bị rơi ra tất không thể kém, hơn nữa hiện tại bên cạnh con nhện Lãng Mỗ to lớn này chỉ còn hơn hai mươi con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ hộ vệ mà thôi, đối với bọn họ mà nói, quả thực là thời cơ tốt nhất, tuyệt đối không thể bỏ qua.

Nhìn thấy năm người tổ đội tới gần con nhện Lãng Mỗ to lớn, Tiêu Ngự không khỏi chia buồn cùng bọn họ, bọn họ tưởng rằng con nhện to lớn này hiện tại rất dễ bị khi dễ, mà không biết rằng nó đang đặt bẫy rập chờ đợi bọn họ.

Nhìn thấy bọn họ từ từ tiến vào vòng vây do đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ bố trí nên, Tiêu Ngự trong lòng trăm vị hỗn tạp, chiêu dụ địch này của con nhện Lãng Mỗ to lớn, thật sự quá cường đại, nếu đổi lại mình ở trong vị trí đó chỉ sợ cũng ngu ngốc mà hùng hổ lao tới, trở thành con mồi của nó mà thôi.

- Chi chi!

Con nhện Lãng Mỗ Tri Chu to lớn kêu lên lần nữa xé rách bầu trời.

Lại thế nữa, ngươi có thể đừng lớn tiếng hô như vậy không, tựa hồ như có người đang kéo lỗ tai Tiêu Ngự vậy, thanh âm bén nhọn làm cho màng nhĩ của hắn thêm nhói đau.

Tiêu Ngự nhìn tình huống trên chiến trường một chút, vì năm người kia mà than khóc một tiếng.

- Giáo Tử bị bao vây chung quanh rồi.! - Tiêu Ngự vừa dứt lời, trong khu rừng rậm rạp ở gần năm người xuất hiện mấy trăm con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ, bao quanh năm người vong linh chiến sĩ ở bên trong.

- Mẹ kiếp, bị lừa rồi! - Vong linh đạo tặc Sấu Tử nhìn thấy đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ đông đúc ở bên cạnh, không nhịn được mắng ra một tiếng, hơn nữa lần này lừa bọn họ, lại là một con nhện, lúc này hắn nên hỏi hậu vận của tám đời tổ tông của con nhện Lãng Mỗ to lớn này.

Bị vây quanh, vong linh chiến sĩ Giáo Tử dâng lên trong lòng một cảm giác bi ai, sợ rằng mình sẽ theo chân đám người vừa chết kia, cũng ngu ngốc như bọn họ mà tự nhiên đi vào trong cạm bẫy, Giáo Tử nhìn vòng vây chung quanh mình, không nghĩ tới chính mình lại nối gót theo được những người kia nhanh như vậy.

- Chi chi, con nhện Lãng Mỗ to lớn kêu lên một tiếng sắc nhọn đắc ý, giống như đang cười nhạo tên ngu đần nào đó.

- Tiến lên, xem có thể giết được nó hay không! - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử nói, quơ thanh kiếm trong tay hướng tới con nhện Lãng Mỗ to lớn mà phóng đi, vong linh chiến sĩ Giáo Tử biết bọn họ đã bị vây quanh, nếu như chỉ chống đỡ đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ này thì chỉ còn một con đường chết mà thôi, chắc chắn sẽ đi vào con đường tử vong của những người chơi vừa rồi, biện pháp duy nhất chính là xông lên giết chết con nhện Lãng Mỗ to lớn này, bởi vì những con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ kia rất có thể do con nhện Lãng Mỗ to lớn này thao túng, một khi nó chết, những con nhện loại nhỏ kia sẽ mất đi sự khống chế, bọn họ cũng có cơ hội thừa dịp loạn mà chạy trốn.

Nhưng là vong linh chiến sĩ thân thể vừa mới lao lên đột nhiên đứng lại, cúi đầu nhìn dưới chân một chút, đám bùn đất dưới chân giống như trở lên lầy lội hơn vậy, vong linh chiến sĩ Giáo Tử đã rơi vào đó di chuyển khó hơn tới nửa phần.

Nê Chiểu thuật (2)! không ngờ con nhện Lãng Mỗ to lớn này lại có tuyệt chiêu này, vong linh chiến sĩ Giáo Tử trong mắt hiện lên một tia tuyệt vọng.

Mấy trăm con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ chung quanh chậm rãi bò lại, tựa như binh lính đã được trải qua huấn luyện vậy, ngay ngắn và trật tự, bộ lông xù rậm rạp của nhưng con nhện này làm cho người ta thấy lạnh thấu xương.

Bước chân của tử thần, đang chậm rãi tới gần.



(*)Chú thích:

- (1): Cùng quỷ: ý nói đám người nghèo như cái bang vậy.
- (2): Nê Chiểu: bùn lầy.

nguồn tunghoanh.com






-----------------------


Tặc Đảm ( 贼胆 )


Chương 90: Thứ Đao.(*)


Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu (发飙的蜗牛)

Dịch: Tặc*Thiên

Nguồn 4vn: http://4vn.eu








Đám người vong linh chiến sĩ Giáo Tử thất sắc kinh hãi, toàn bộ bọn họ thân bị hãm trong vũng bùn, di động trở lên cực kì gian nan, hơn nữa đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ này đã hoàn toàn bao vây bọn họ vào giữa, không còn suy nghĩ gì nữa, bọn họ nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc này nếu có người tới cứu mình thì tốt biết bao nhiêu, vong linh chiến sĩ Giáo Tử trong đầu vừa hiện nên một ý niệm, hắn lúc này mới cảm nhận được sự tuyệt vọng của mấy người vừa chết lúc nãy.

Đột nhiên vong linh chiến sĩ Giáo Tử chợt nhớ tới cái gì, nhanh chóng mở truyền âm, trong lúc truyền âm (1) thảo luận một vấn đề gì đó.

- Mọi người giữ vững, sẽ có người tới trợ giúp ngay! - Vong linh chiến sĩ Giáo Tử hưng phấn nói, nghe được giọng nói của hắn các đội viên khác vốn uể oải vô cùng bỗng trong mắt hiện lên một chút thần thái.

- Chi, chi! – Con nhện Lãng Mỗ to lớn phát ra hiệu lệnh công kích.

Những con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ bắt đầu dàn hàng vây công những người chơi này, mấy trăm con nhện nhỏ di chuyển trên mặt đất tựa hồ như sóng biển nhấp nhô vậy, thật đúng là làm cho người ta sợ hãi.

Năm người đám vong linh chiến sĩ tâm tình khẩn trương chờ đợi, Tiêu Ngự thì ở trong một gốc cây trong rừng nhàn nhã chờ đợi, con nhện Lãng Mỗ to lớn này bố trí trong túi của nó bao nhiêu người chơi thì đối với hắn càng có lợi, hắn có thể kiếm được càng nhiều trang bị hơn.

Băng Hoàn Thuật!

Một đạo băng lăng bắn ra thật nhanh, đám nhện nhỏ trong vòng năm mét chung quanh đều không ngoại lệ bị đông cứng tại chỗ, mặc dù không thể đánh chết toàn bộ chúng nó nhưng cũng là cho đám người vong linh chiến sĩ có chút ít thời gian hoà hoãn.

Vong linh chiến sĩ Giáo Tử cùng vong linh đạo tặc Sấu Tử liền nhanh chóng giết sạch đám nhện nhỏ ở chung quanh phạm vi nhỏ của tổ đội.

Hai pháp sư trong đội, một người là băng pháp một người là lôi pháp, hai nghề nghiệp có năng lực khống chế lực cực mạnh, chỉ tiếc lôi pháp chỉ am hiểu khống chế đơn thể, không có kĩ năng khống chế quần thể như băng pháp.

Từng đạo Lạc Lôi Thuật phủ xuống. Làm cho những con nhện nhỏ ở gần biến thành than đen.

Xem bề ngoài thì có vẻ như năng lực chống cự của tổ đội này có mạnh hơn so với tổ đội vừa nãy một ít. Nhưng trên thực tế lại không phải như vậy. Tổ đội trước trang bị ba người cận chiến, hai người thuộc pháp hệ. Còn tổ đội này lại có hai người cận chiến và ba người pháp hệ. Pháp hệ sức bộc phát rất lớn, nhưng năng lực chiến đấu liên tục trong thời gian dài thì lại kém hơn. Cho nên cái tổ đội này có năng lực chiến đấu liên tục còn xa mới bằng cái tổ đội vừa nãy. Sợ rằng không được bao lâu sức chiến đấu của tổ đội sẽ giảm bớt rất lớn.

Vong linh chiến sĩ Giáo Tử giọng lo lắng không ngừng nói cái gì đó. Nhìn thấy động tác của vong linh chiến sĩ Giáo Tử Tiêu Ngự đại khái hiểu được hắn đang làm cái gì. Hẳn là hắn đang gọi người, chẳng lẽ quanh đây có bạn bè hắn?

Băng Hoàn Thuật! hiệu quả của băng lăng đã kết thúc, đám nhện nhỏ chung quanh không bị đánh chết khôi phục lại di chuyển liền hướng đến đám người này mà vọt tới.

Băng pháp một trượng xuất ra, giết chết một con nhện nhỏ ở gần nhưng trong nháy mắt hơn mười con nhện Lãng Mỗ loại nhỏ đã nhảy vào người hắn mà cắn nuốt. Băng pháp trên đầu hiện lên liên tiếp các thương tổn, ngã vật xuống mặt đất.

Vong linh chiến sĩ Giáo Tử cùng vong linh đạo tặc Sấu Tử căn bản không có thời gian quan tâm tới Băng pháp cùng Lôi pháp. Bọn họ lo cho thân mình còn chưa xong. Chỉ có thể dùng toàn lực bảo vệ Ám Vu mà thôi. Mặc kệ thế nào cũng phải bảo tồn được cho Ám Vu nếu không thật sự toàn đội sẽ bị tiêu diệt.

Không có người nào bảo vệ, Lôi Pháp cũng nhanh chóng bị đám nhện Lãng Mỗ loại nhỏ này bao vây cắn nuốt, trực tiếp đánh chết.

Vong linh chiến sĩ Giáo Tử lo lằng nhìn trang bị rơi xuống của Băng pháp và Lôi pháp một chút, nhưng lúc này bọn họ căn bản vô lực thu hồi trang bị đó.

Bỗng nhiên bên sâu trong rừng cây truyền tới vô số thanh âm của người, hình như có rất nhiều người đang chạy tới bên này.

- Tới rồi! – Vong linh chiến sĩ Giáo Tử hưng phấn quát lên, tựa như ăn phải thuốc kích thích, không ngừng chém giết đám nhện Lãng Mỗ nhỏ ở chung quanh, vong linh đạo tặc Sấu Tử ở bên cạnh động tác của nhanh hơn không ít.

Con nhện Lãng Mỗ to lớn kinh nghi nhìn về phía rừng cây, vô số phúc nhãn loé ra ánh sáng không ngừng.

Tiêu Ngự cũng chuyển chú ý của mình tới phương hướng nguồn gốc thanh âm.
Một tổ đội người chơi, hai tổ đội người chơi… đều là tổ hợp năm người, chừng có bảy tổ đội như vậy từ các phương hướng chạy tới.

- Huynh đệ Ma Vực đã tới.” Vong linh chiến sĩ Giáo Tử ngạc nhiên vui mừng nói, một kiếm liền chém xuống một con nhện nhỏ, lần đầu tiên hắn cảm giác được gia nhập một cái công hội(2) thật là một chuyện hạnh phúc biết bao nhiêu.

- Các ngươi đều là người của Ma Vực sao? - Một vong linh đạo tặc mặc một bộ bì giáp màu lam vừa chạy tới hỏi, hắn ước chừng khoảng hai mươi sáu tuổi, đôi mắt loé sáng, lộ ra nhuệ khí (3), trên người lam quang ẩn hiện, phần lớn đều là trang bị lam trang cả, là người chơi được trang bị tốt nhất trong đám người vừa chạy tới đây, phỏng chừng hắn cũng có vị trí cao nhất trong đám người này.

- Ừ!

- Đúng vậy!

Sáu cái tổ đội người chơi còn lại tất cả đều trả lời.

- Tốt, mọi người động thủ. – Vong linh đạo tặc cẩn thận xác nhận lại thân phận của các đội ngũ này, xác định đúng là người của Ma Vực công hội, liếc mắt nhìn địa hình chung quanh một cái, nhanh chóng điều phối bảy tổ đội này, năm tổ đội hướng tới con nhện Lãng Mỗ to lớn vây quanh, còn lại hai tổ đội thì hướng tới tổ đội của vong linh chiến sĩ Giáo Tử di chuyển chuẩn bị giải cứu cho bọn họ.

- Lúc này buôn bán thất bại rồi! – Tiêu Ngự ảo não vạn phần, không nghĩ tới đột nhiên có nhiều người chơi như vậy, lúc này con nhện Lãng Mỗ to lớn đã ở vào tình thế rất xấu, Tiêu Ngự muốn từ trên người đám người chơi này mà lấy trang bị là khó có khả năng.

Vong linh đạo tặc lợi hại kia con ngươi liền đảo qua rừng cây chung quanh.

- Thứ Đao, yên tâm đi, hẳn là không có ai tới, khó có thể có nhiều thành viên của Ma Vực cùng nhau sát quái như vậy, buông lỏng chút đi, đừng khẩn trương như vậy! – Một chiến sĩ ở bên cạnh cười nói.

Tên đạo tặc kia là Thứ Đao sao, nhìn thấy ánh mắt sắc bén của đạo tặc, bước chân của Tiêu Ngự chợt xê dịch, cây cối phía trước hoàn toàn che chắn toàn thân Tiêu Ngự.

Mấy người chiến sĩ thay khiên, hướng tới con nhện Lãng Mỗ to lớn vọt tới.

Con nhện Lãng Mỗ to lớn này kinh nghi nhìn những người này, lui về phía sau vài bước, trong miệng phát ra tiếng Chi Chi trầm thấp có ý cảnh cáo, ba chiến sĩ lại vừa vọt tới, nhưng nửa đường thì dừng lại nghi hoặc nhìn đám bùn dưới mặt đất. Lại nà Nê Chiểu Thuật!

Con nhện Lãng Mỗ to lớn nhanh chóng di chuyển, miệng phun ra cái lưới màu trắng chụp tới ba người chiến sĩ.

Ba tên chiến sĩ này bối rối lấy đao chém vào lưới, nhưng đó là tơ nhện có tính bền cực cao, căn bản không thể chặt đứt, mạng nhện nhanh chóng tới bắt bọn họ, vây lại ở một chỗ, bọn họ chỉ có thể trơ mắt đứng đần ra.

- Con nhện này có điểm cổ quái. – Nê Chiểu Thuật cùng Thổ Võng của con nhện Lãng Mỗ to lớn này họ chưa từng thấy qua, thân thể của Thứ Đao từ từ biến mất, hắn đã tiến nhập vào trạng thái tiềm hành.

- Rốt cuộc cũng chịu ra tay sao. – Vong linh chiến sĩ ở bên cạnh mỉm cười, hắn không giống như các chiến sĩ vừa rồi tuỳ tiện mà xông lên, mà là ở ngoài xa tìm kiếm thời cơ cùng cơ hội.

Sáu tổ đội người chơi này vây khốn con nhện Lãng Mỗ to lớn này ở trên mặt đất, mặc dù con nhện này chống cự rất kịch liệt nhưng tin tưởng không mất bao lâu vẫn sẽ bị đám người này hạ gục.

Tiêu Ngự ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào chạc cây sào huyệt của con nhện Lãng Mỗ to lớn này, hy vọng các người chơi đó không có phát hiện ra nơi này.



(*) Chú Ý:

- (1): Truyền âm: cách trò chuyện riêng bí mật giữa 2 người chơi trong game
- (2): công hội: bang hội trong game
- (3): Nhuệ khí: lòng hăng hái.

Nguồn: tunghoanh.com/tac-dam/chuong-88-tiraaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận