Tối Chung Trí Năng Chương 192 : Chênh lệch cách xa

Tối Chung Trí NăngTác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm


Chương 192: Chênh lệch cách xa

Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan

Nhìn Đỗ Thừa đứng trước mặt, Trình Yên mừng rỡ, nhưng cũng đầy lo lắng.

Tuy cô biết thân thủ của A Tam và Nữ Vương rất giỏi, nhưng trước giờ lại chưa bao giờ thấy Đỗ Thừa ra tay, nghĩ đến điều này, Trình Yên vội vàng bước về phía Đỗ Thừa nói: “Đỗ Thừa, bọn họ người đông, hay là các anh đi trước đi, họ không dám làm gì với chúng tôi đâu”.

Đỗ Thừa cũng tin lời Trình Yên nói, những người này tuy là vây lấy Trình Yên và hai bạn cô, nhưng chỉ giới hạn ở động tay động chân mà thôi, chỉ có điều, lúc này Đỗ Thừa không muốn lui nữa, bởi vì chúng làm nhục Nữ Vương, đã không liên quan gì đến Trình Yên nữa.



“Muốn chạy, mày nghĩ chúng mày ngươi có chạy nổi không?”

Tên thanh niên bị Nữ Vương đá trúng thấy Trình Yên khuyên Đỗ Thừa đi liền ngông cuồng nói.

Hắn cho rằng, dù thực lực của Đỗ Thừa có cỡ như A Tam và Nữ Vương đi nữa thì cuối cùng cũng phải thua không cần nghi ngờ gì, bởi vì bọn chúng vẫn còn một người mạnh nhất chưa ra tay, nếu ra tay thì A Tam và Nữ Vương đã sớm thua rồi.

“Vậy thì thử thử là được rồi”.

Đỗ Thừa hoàn toàn không nói gì với Trình Yên, chỉ chuyển mắt nhìn về phía tên thanh niên kia.

Sau đó, tên thanh niên chỉ cảm thấy trước mắt hoa cả lên, Đỗ Thừa không biết từ lúc nào đã xông đến trước mặt hắn, đá một cú cực mạnh lên trên bụng hắn, một đòn tấn công trong chớp mắt làm hắn bay đi, đến mấy người bên cạnh muốn đỡ hắn căn bản cũng không đỡ kịp.

Tên thanh niên kia bị Đỗ Thừa đá cho một cú rơi xuống sàn nhảy, nhìn uy lực của cú đá e rằng bị thương không nhẹ.

Nhìn thấy cảnh đó, đồng bọn của tên đó đều đứng sững, Trình Yên thì che miệng nhìn Đỗ Thừa, mặt kinh ngạc và thái độ không thể ngờ tới, cô thế nào cũng không ngờ tới thân thủ của Đỗ Thừa lại giỏi như vậy, giỏi đến mức làm cô có cảm giác như đang xem phim hành động vậy.

Chỉ có Nữ Vương và A Tam là đỡ hơn một chút, hai người biết thực lực của Đỗ Thừa nên không có vẻ gì ngạc nhiên.

“Chúng mày cùng lên đi”.

Đỗ Thừa hoàn toàn không có ý lãng phí thời gian với mấy người này, sau khi đá bay tên thanh niên kia, liền nhìn mấy tên còn lại ngoắc ngoắc tay, mặt lạnh băng.

“Mọi người cùng lên, báo thù cho Đại Phi”.

Đỗ Thừa đối với đám thanh niên đó mà nói, chắc chắn chỉ có cảm giác mới mẻ và xem thường, lại thêm vào Đỗ Thừa ra tay quá nặng nên đám thanh niên vô cùng tức giận, sau khi nghe một tên la lớn như vậy, tất cả đều nhằm Đỗ Thừa xông tới.

Tuy đối phương có đông, nhưng với thực lực Đỗ Thừa hiện tại, lại hoàn toàn không có sự uy hiếp nào đối với Đỗ Thừa.

Sở hữu một sự quan sát tinh nhanh giúp Đỗ Thừa có thể nhìn rõ từng tên, động tác của cực nhanh, tốc độ và sức mạnh bản thân cực cao, lại còn có một tốc độ kinh khủng và sức bật mà người thường không tài nào có, mấy tên này nếu muốn tấn công Đỗ Thừa thì trừ khi có thực lực cỡ như Bành Vịnh Hoa mới có thể.

Những tiếng hô công kích không ngừng vang lên, đám thanh niên kia bị Đỗ Thừa đá xuống sàn nhảy từng tên từng tên một trong sự ngạc nhiên không thể ngờ tới của mọi người, còn bọn họ, đến cơ thể của Đỗ Thừa còn không đụng được vào.

Đỗ Thừa lúc này như đang diễn giải thế nào gọi là mỹ học bạo lực, đồng thời cũng có nghĩa thực lực hai bên cách biệt là cách biệt như thế nào.

Chỉ dùng chưa đầy nửa phút, mười mấy tên thanh niên đã bị Đỗ Thừa đá xuống sân, đến cuối cùng có thể đứng dậy không đến năm người.

Nhìn cảnh này, Trình Yên che miệng sửng sờ nhìn bóng Đỗ Thừa xa tay xuất thần, hai bạn của cô càng đứng lặng ở đó, ngay cả Nữ Vương và A Tam trong mắt cũng có chút kinh ngạc, bởi vì hai người phát hiện. thực lực của Đỗ Thừa lại còn mạnh hơn dự tính của hai người.

Còn những người đang đứng xung quanh thì như đều ngừng thở, cả đại sảnh ngoài tiếng nhạc ra không nghe thấy tạp âm gì khác.

Nhưng có một người lúc này lại đứng lên, cũng là người duy nhất trong đám thanh niên vẫn còn ngồi trên ghế sofa.

Gã thanh niên này khi ngồi không có cảm giác gì, nhưng khi đứng lên thì khí chất cả người hoàn toàn thay đổi, làm cho Đỗ Thừa có cảm giác như lúc nhìn thấy Thiết Quân vậy, có cảm giác gì rất vô hình, không có một sự từng trải nhất định, căn bản sẽ không hình dung được, như Đỗ Thừa, sẽ không thể làm được điều đó.

Gã thanh niên đó sau khi đứng dậy hoàn toàn không để ý đến đám đồng bọn kia mà trực tiếp bước lên sàn nhảy.

Sàn nhảy cao hơn một mét, gã thanh niên đó chỉ nhảy nhẹ một cái đã lên một cách hết sức nhẹ nhàng, sau đó bước đến trước mặt Đỗ Thừa.

Lúc này, Đỗ Thừa mới cẩn thận quan sát người này.

So với Thiết Quân có lẽ lớn hơn mấy tuổi, có điều thân hình không vạm vỡ như Thiết Quân, chỉ là cao to hơn Đỗ Thừa một chút thôi, bước chân vô cùng vững chãi làm cho người ta có cảm giác như tập võ, đem cho Đỗ Thừa cái khí thế kém hơn Bành Vịnh Hoa nhiều, nhưng thực lực thì e rằng không yếu hơn Thiết Quân.

“Thân thủ không tồi, chơi hai người không?”


Gã thanh niên cũng đang quan sát Đỗ Thừa, sau khi đến gần liền lạnh lùng nói.

Có điều, trên mặt hắn tỏ ra bình tình nhưng trong lòng kinh ngạc vô cùng, bởi hắn nhìn thấy được thực lực của Đỗ Thừa.

Chỉ là không vì vậy mà hắn chịu rút lui, đối với loại người như hắn, khiêu chiến mới là tất cả.

“Tới đi”.

Đỗ Thừa hoàn toàn không từ chối, hắn cũng muốn xem thử thực lực đối phương rốt cuộc ra sao.

Gã thanh niên không làm Đỗ Thừa thất vọng, Đỗ Thừa vứt dứt lời, cả người hắn như pháo nổ, nhằm Đỗ Thừa xông tới, cú đấm chắc chắn, sức lực kinh người.

Có điều, chút sức lực như thế đối với Đỗ Thừa mà nói có vẻ hơi yếu.

Chỉ là một cú đẩy tay Thái Cực quyền đơn giản, Đỗ Thừa đẩy gã thanh niên đó sang một bên, nhưng gã thanh niên đó cũng phản ứng vô cùng nhanh nhạy, trong lúc mất cân bằng do bị Đỗ Thừa đẩy, lại có thể chuyển mình đá về phía Đỗ Thừa.

Có điều tốc độ của gã thanh niên tuy nhanh, nhưng trước sự quan sát tinh nhan của Đỗ Thừa thì có hơi chậm một chút.

Thấy đối phương quay người đá lại, Đỗ Thừa căn bản không lùi chân mà vận dụng một chiêu trong Cổ Vịnh Xuân, tấn công lại gã trước khi hắn kịp giơ chân đá.

Một đòn Nội Liêm này Đỗ Thừa cũng là lần đầu tiên sử dụng, tuy rằng không bằng được với Bằng Vịnh Hoa, nhưng là lấy Đỗ Thừa hiện tại lực lượng sử xuất đến, uy lực cũng là vô cùng kinh người.

Kia thanh niên chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng hắn không thể chống đỡ đánh úp lại, cả người đã là trực tiếp bị Đỗ Thừa đánh bay ra khỏi sàn nhảy, cũng may hắn kịp thời ở trên không ổn định lại thân hình, không có để cho thân thể mình cùng mặt đất thân mật tiếp xúc một cái. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

Bất quá chỉ mới một chiêu, thanh niên liền biết, Đỗ Thừa thực lực là vượt xa quá hắn, nếu hắn có khiêu chiến tiếp nữa mà nói, không thể nghi ngờ chính là tự rước lấy nhục.

“Chúng ta đi”.

Thanh niên cũng là rõ ràng, có chút bội phục nhìn thoáng qua Đỗ Thừa sau, liền dẫn người khác ly khai, chẳng qua Đỗ Thừa xuống tay có vẻ nặng, những người đó bên trong có một nửa đều cần người khác đỡ mới có thể rời đi.

“Chúng ta đi đi”.

Động tĩnh lớn như vậy. Đỗ Thừa tự nhiên cũng không có lưu lại ý tứ, hướng tới A Tam cùng nữ vương nói một tiếng sau, liền rời đi. Cũng là không có cùng Trình Yên nói thêm cái gì.

Trình Yên có thể mười phần rõ ràng cảm giác được Đỗ Thừa đối nàng thái độ tựa như biến lãnh đạm một ít, không biết vì sao, nàng trong lòng thế nhưng có một loại cực kỳ mãnh liệt cảm giác mất mát thấy, nhưng lại có chút ê ẩm.

Loại cảm giác này làm cho Trình Yên cực khó xử chịu, mắt thấy Đỗ Thừa cùng A Tam còn có nữ vương muốn đi ra quán bar, nàng nghĩ nghĩ sau, đi thẳng đến hai người bạn gái của mình nói một tiếng, để cho các nàng về trước khách sạn, mà chính nàng, thì lại là hướng tới Đỗ Thừa đuổi theo.

Đỗ Thừa cũng không biết chính mình vì cái gì sẽ đột nhiên đối với Trình Yên lãnh đạm một ít, thậm chí còn có một ít không muốn gặp. Bất quá, Đỗ Thừa cũng không có đi nghĩ lại cái gì. Dù sao hắn cùng Trình Yên trừ bỏ rất duyên phận ra, coi như là không có quan hệ gì khác, tự nhiên sẽ không đối với sinh hoạt cá nhân của người khác can thiệp cái gì.

Bất quá, ngay tại khi Đỗ Thừa đang tính hướng tới chiếc Audi của mình đi tới, lái xe đưa A Tam cùng Nữ vương trở về, Đỗ Thừa là phát hiện Trình Yên lại từ bên trong quán bar đuổi tới.

“Đỗ Thừa, chúng ta có thể nói chuyện một chút hay không?”

Đuổi tới trước người Đỗ Thừa, Trình Yên có chút thở hổn hển hướng tới Đỗ Thừa nói thẳng.

Đỗ Thừa còn chưa cói nói gì, A Tam cùng Nữ vương ở một bên đã liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó từ A Tam hướng tới Đỗ Thừa nói: “Đỗ ca. Anh không cần đưa chúng tôi về, tôi cùng Nữ vương tự mình ngồi xe trở về là được”.

Nói xong, hai người cũng không có cho Đỗ Thừa cơ hội nói cái gì, trực tiếp rời đi.

Hiển nhiên, A Tam cùng Nữ vương đều nhìn ra giữa Đỗ Thừa cùng Trình Yên kia tựa như có cái gì đó, muốn lưu lại không gian riêng tư cho hai người.

Thấy A Tam cùng Nữ vương “có lòng” như thế, Đỗ Thừa trong lòng có chút không nói gì, nguyên bản không có gì, bị hai người vừa nói như vậy, ngược lại là giống như có cái gì.

Chỉ là, nhìn khuôn mặt thân thật của Trình Yên kia, Đỗ Thừa trong lòng cũng không thể cự tuyệt, liền đáp: “Được rồi, bất quá nơi này không phải nơi nói chuyện, chúng ta tìm một chỗ rồi nói sau”.

“Ừm”.

Thấy Đỗ Thừa đáp ứng, Trình Yên trên mặt giống như là hoa nở rộ ra nụ cười mê người, vẻ mặt cao hứng.

Đỗ Thừa cũng không có nói thêm cái gì, trực tiếp cùng Trình Yên hướng tới xe mình đi đến.

Trình Yên thấy Đỗ Thừa lên chiếc Audi kia, trong ánh mắt cũng chỉ là thoáng có chút ngoài ý muốn, trừ cái này ra cũng không có thần sắc gì khác thường, chỉ trực tiếp ngồi trên xe Đỗ Thừa cùng Đỗ Thừa đang rời đi.

Nguồn: tunghoanh.com/toi-chung-tri-nang/chuong-192-NV8aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận