Hạ Hầu Nộ Thái tuyên bố có mười vạn đại quân, trên thực tế là không tới tám vạn người, khi đi đến tiểu cốc sẽ giải tán, từ khi ý định hình thành trong đầu hắn thì, tiểu cốc dài và hẹp đã thúc đẩy quyết định này .
Giải tán một đội ngũ tám vạn người trong một thời gian ngắn không phải là một việc dễ dàng gì, trải qua sự bàn bạc với ta, tám vạn binh sĩ này, người nào nguyện ý tiếp tục ở lại trong quân sẽ ở được bố trí ở lại doanh trại gần sông Đà Lạc do Tiêu Trấn Kỳ thống lĩnh, đợi sau khi mọi người tụ hợp lại sẽ bắt đầu phân chia đội ngũ lại một lần nữa .
Còn những người tự nguyện li khai thì đơn giản thống kê một lần, số binh sĩ nguyện ý ở lại binh doanh vẫn chiếm đa số, có hơn bốn vạn sáu nghìn người, để ổn thỏa mọi thứ, tạm thời buộc những binh sĩ Yên quốc này nộp vũ khí, về phần chức vụ trong quân, thì vẫn như lúc trước .
Hơn hai vạn binh sĩ giải ngũ về quê, do chúng ta thống nhất cho vay lộ phí để cho bọn họ có thể trở về gia đình .
Một trong những ngày đó, quân canh giữ Trữ thành đều ra khỏi thành, thành trì này lại một lần nữa yên tĩnh trở lại .
Quyết định, trục xuất dân chạy nạn vốn chỉ là kế tạm thời, hiện tại Hạ Hầu Nộ Thái đã quy hàng, ta quyết định hủy bỏ lệnh trục xuất, những dân chạy nạn này được tự do chọn lựa nơi mà bọn họ định cư, kỳ thực chỉ cần qua thêm một thời gian nữa là ta có thể đem thế cục Yên Quốc ổn định trở lại, đến lúc đó ta cũng không cần trục xuất nữa, bọn họ vẫn có thể trở lại nhà của mình, có ai mà không muốn trở lại quê nhà của mình?
Ta và Hứa Vũ Thần đi cùng nhau dưới sự hộ tống của sáu trăm tên binh sĩ, toàn bộ đều thay Cát phục do phương bắc tiến cống Trữ thành .
Ta đã tiếp quản toàn bộ Trữ thành, vì vậy vấn đề an toàn không cần lo lắng. Sáu trăm tên binh sĩ này không hề mang theo vũ khí, trên người chỉ mặc trang phục cát tướng, nhiệm vụ của họ lần này là tới giúp ta đưa sính lễ cưới Cốc Tiêm Tiêm, trên mặt mỗi người đều tràn đầy vẻ tươi cười. Chẳng những thủ hạ của ta như vậy, ngay cả biểu hiện của những người dân xung quanh cũng rất tốt, không một người dân bình thường nào lại muốn chiến tranh xảy ra cả. Tình huống bây giờ đối với bọn họ mà nói chính là một kết quả tốt nhất .
Xa Hạo và A Đông phân biệt đứng ở hai bên cửa thành, bọn họ đã đợi ta thật lâu, vừa thấy ta là trên mặt bọn họ liên nở ra một nụ cười hiểu ý .
Bọn họ gia nhập vào đội ngũ, đi hai bên phía sau ta, mọi việc cứ như vậy mà làm, giữa chúng ta không cần giải thích bất cứ cái gì .
Đường lớn trong Trữ thành được quét dọn sạch sẽ, trước cửa những ngôi nhà hai bên đường đều được treo đèn đỏ lụa màu. Hứa Vũ Thần nói :
"Thái tử điện hạ có hài lòng không?"Ta mỉm cười nói :
"Chỉ có một ngày ngắn ngủi mà có thể làm ra như thế này, Hứa đại nhân quả nhiên lợi hại. "Hứa Vũ Thần cười nói :
"So với thái tử điện hạ một mình chống đỡ mười vạn đại quân, Vũ Thần không thể nào so sánh được. "Ta cười ha hả, nói đến cũng kỳ quái, lời nói của Hứa Vũ Thần và Cao Quang Viễn thường xuyên giống nhau, nhưng là hai người bọn họ lại không hề hợp với nhau. Khác nhau lớn nhất của họ chỉ sợ chính là lời nói của Hứa Vũ Thần thường là lời nói thật lòng, mà Cao Quang Viễn thường chỉ là lời nói nịnh nọt, ta có thể bình thản nghe Cao Quang Viễn nói, thế nhưng nghe Hứa Vũ Thần nói ta lại có chút mắc cỡ. Cảm nhận khi đối mặt với trung thần và gian thần quả nhiên là khác nhau .
Khi đến phủ của Hạ Hầu Nộ Thái ở phía đông nam Trữ thành, ở đây từ lâu đã có một đoàn người chúc mừng đông nghẹt, ta có chút ngạc nhiên nói :
"Hứa đại nhân, không ngờ là dân chúng Trữ thành lại quan tâm tới chúng ta như vậy. "Hứa Vũ Thần cười nói :
"Thái tử không thể trong một thời gian ngắn như vậy mà chiếm được dân tâm. Những người này là ta dùng ngân lượng mời tới, hơn nữa còn có một buổi tiệc rượu miễn phí dân chúng tất nhiên sẽ vui vẻ đến đây. "Ta có chút xấu hồ ho khan một tiếng, những lời nói trực tiếp này của Hứa Vũ Thần làm ta có chút đỏ mặt .
Hứa Vũ Thần nói :
"Hạ Hầu tướng quân nếu gặp tình huống như thế này chắc chắn sẽ rất vui vẻ, bất cứ người nào lúc gả con gái, đều mong muốn nó được tổ chức thật là náo nhiệt. "Ta gật đầu nói :
"Hứa đại nhân nói đúng. "Thấy đội ngũ đón dâu đã tới, dân chúng liên tục tránh qua hai bên, ta xoay người bước xuống ngựa, cổng lớn từ từ mở ra, Hạ Hầu Nộ Thái mặc trên người một bộ Cát phục mỉm cười ra đón .
Ta dựa vào lễ nghĩa đi tới phía trước, nói :
"Nhạc phụ đại nhân ở trên, xin nhận của tiểu tế một lạy. "Hạ Hầu Nộ Thái không đợi ta quỳ xuống, liền lấy hai tay nâng ta dậy, nói :
"Làm sao có thể như vậy được, thân phận của ngươi đặc biệt, không cần tuân theo những nghi thức bình thường. "Hắn dẫn ta đi vào nhà. Hứa Vũ Thằn bảo bọn binh sĩ mang sính lễ đi vào .
Ta vì tỏ lòng coi trọng với Tiêm Tiêm, nên sính lễ cũng rất là phong phú .
Hạ Hầu Nộ Thái chỉ nhìn thoáng qua sính lễ, thứ hắn coi trọng chính là chân tình của ta đối với Tiêm Tiêm .
Đi vào khuê phòng của Cốc Tiêm Tiêm, thấy nàng đã mang vào Phượng Quan Hà Bội (mũ phượng, khăn trùm đỏ), nàng yên lặng ngồi trên giường, hai bên có hai cung nữ đang ngồi cạnh, lòng ta rất kích động, tình ý của Tiêm Tiêm đối với ta, đích rất đáng giá cho ta đợi nàng lâu như vậy .
"Tiêm Tiêm!"Ta thâm tình nói .
Tiêm Tiêm khẽ run lên tiếng, tuy rằng ta không thể nhìn thấy nét mặt của nàng lúc này, thế nhưng có thể cảm nhặn được nàng đang rất hạnh phúc và e thẹn .
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comTa vén tấm rèm đỏ ra, đi đến hỉ đường, Tiêm Tiêm vẫn chưa nói lời từ biệt với Hạ Hầu Nộ Thái, ta cảm nhận được, nàng vẫn chưa tha thứ cho sai lầm của Hạ Hầu Nộ Thái đối với mẫu thân mình .
Hứa Vũ Thần tươi cười rạng rỡ, hắn hôm nay sẽ làm người chủ hôn cho ta, lúc ta và Tiêm Tiêm bái thiên địa xong, sau đó quay sang hành lễ với Hạ Hầu Nộ Thái, lần này Hạ Hầu Nộ Thái không có ngăn cản ta, lúc này hắn đang trong vai một người phụ thân. Ánh mắt của Hạ Hầu Nộ Thái lúc nào cũng nhìn trên người con gái của mình, trong ánh mắt lộ ra sự vui sướng xuất phát từ nội tâm .
Sau khi ta đưa Tiêm Tiêm về phòng, ta lần nữa trở ra ngoài mời rượu, Hứa Vũ Thần, Tiêu Trấn Kỳ, Xa Hạo, A Đông, Lang Thứ cùng với một bộ phận thuộc hạ và toàn bộ những quan viên trong Trữ thành đều tới dự tiệc cưới, khắp nơi trong nhà đều là một mảnh tiếng cười .
Lần này giải trừ được nguy cơ, hơn nữa còn cưới được Tiêm Tiêm, ta có thể nói là song hỷ lâm môn, mọi người liên tục tìm ta và Hạ Hầu Nộ Thái mời rượu. Ta dù sao cũng lo lắng cho đêm động phòng hoa chúc tối nay, vì thế ta vẫn giữ lại một phần tỉnh táo, mà Hạ Hầu Nộ Thái tâm tình đang rất vui sướng, vì thế ai đến mời rượu cũng không từ chối, cũng may tửu lượng của hắn rất kinh người, nên mọi người liên tục tiến lên chúc mừng hắn vẫn còn uống được. Ta sau khi mời rượu Hạ Hầu Nộ Thái xong liền trở về tân phòng .
Nến đó bên trong phòng đang cháy sáng rực, Tiêm Tiêm thì đang yên lặng ngồi trên giường, hẳn là nàng đã đợi ta một lúc lâu. Ta cầm lấy đòn cân (gậy vén khăn) vén khăn hồng đang đội trên đầu của nàng, ánh nến mờ ảo, càng làm tăng lên sự xinh đẹp của nàng .
Tiêm Tiêm ôn nhu nói :
"Muội còn tưởng rằng huynh đã quên mất muội định, cho muội đêm nay ở một mình trong phòng. "