Thông Thiên Đại Thánh 1bde Chương 1071: Ra tay.


- Dĩ nhiên là Thái Ất Du Tiên Phất Trần, Du Tiên Quan lại giao cả vật này cho nử tử này, xem ra phải cẩn thận rồi!

- Thái Ất Du Tiên Phất Trần, ha ha, Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm gặp phải đối thủ rồi!

Ngọc Nam Thiên cũng giống như Chu Báo, ẩn dấu trong bóng tối cũng nhận ra lai lịch của cái phất trận này, thầm nở nụ cười.

Vốn khi hắn nhìn thấy Hồng Tuyên Long cầm trong tay Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm trong lòng vẫn tồn tại một chút cố kị, bây giờ nhìn thấy Thái Ất Du Tiên Phất Trần, cả người thoáng cái liền trở nên thoái mái hơn.

Trên đời này vạn vật tương sinh tương khắc, rất rõ ràng, Thái Ất Du Tiên Phất Trần phảng phất như chuyên môn dùng để đối phó với Hỗn Nguyên Tuyệt Tiên Kiếm của Hồng gia vậy.

Bất quá rất nhanh, loại cảm giác mỹ diệu này của hắn liền bị hiện thực tàn khốc phá vỡ.


Nện nát bấy!

Thái Ất Du Tiên Phất Trần quấy vỡ hai tay của Kim Thân Phật Đà, cơ hồ ngay trong nháy mắt, thân thể của Kim Thân Phật Đà cũng theo đó vỡ vụn, theo Kim Thân Phật Đà vỡ vụn, Thái Ất Du Tiên Phất Trần cũng đã hoàn toàn bị biến thành trạng thái chân không.

Mảnh vỡ của Kim Thân Phật Đà hóa thành vô số đạo lưu quang màu vàng, bao phủ trọn cái không gian này lại, nhiều đóa hoa sen màu vàng thoáng hiện, trận trận tiếng Phật xướng vang lên, nhưng mà, tiếng tụng kinh này liền biến thành "Nữ nhân, sinh cho ta đứa bé đi, nữ nhân, sinh cho ta đứa bé đi!

Từng đợt thanh âm phảng phất như Phật Ma chú quấy lấy, Bạch y đạo cô sắc mặt trắng bệch, động tác trong tay cũng trở nên không tự nhiên, trong mắt, cũng bắt đầu dần hiện lên vẻ mê mang.

- Thiệt xán liên hoa, phổ độ chúng sinh, chết tiệt, hắn vậy mà tu thành loại cảnh giới này, hắn vậy mà dùng loại cảnh giới Phật hiệu này để làm loại chuyện này!

Cái này, ngược lại sắc mặt mấy Đại tăng đi theo Tống Tử Phật thoáng cái trở nên khó coi.

Thiệt xán liên hoa, phổ độ chúng sinh, là cảnh giới tu hành cao nhất của Tuyết Sơn Đại Luân Tự, vài vạn năm qua, trong Đại Luân Tự, số lượng người có thể tu đến loại cảnh giới này đếm không đủ năm đầu ngón tay, Tống Tử Phật tuy rằng là một trong mười ba tôn Hoạt phật của Đại Luân Tự nhưng mấy tên Đại tăng này cũng không cho rằng hắn có thể làm được điểm này, nhưng hiện giờ, Tống Tử Phật làm được.

Tại sao phải như vậy?

Qua nhiều năm như vậy, Đại Luân Tự nhiều cao tăng như vậy, nhiều Hoạt phật như vậy, vì có thể đạt tới loại cảnh giới này đã khổ tu vô số năm, nhưng không một người nào có thể thành công, loại cảnh giới này đã trở thành một loại truyền thuyết, nhưng hiện giờ, vậy mà lại hiện ra trên người Tống Tử Phật, một người không có nhân phẩm nhất, ác liệt nhất trong mười ba tôn Hoạt phật.

Nhiều đóa kim liên từ dưới đất, từ trên không, từ hư không hiện ra.

- Nữ nhân, sinh cho ta đứa bé đi ... . !

Trong thời gian cực ngắn, những lời này phảng phất bị lập lại ngàn vạn lần, thần sắc của nữ đạo cô kia đã trở nên có chút hoảng hốt, cho dù là người chung quanh, cả đám đều đứng hàng tiên tạ, tu vị cao thâm, nhưng nghe lời này vào tai, đều cảm thấy nếu như nữ đạo cô này mà không sinh đứa bé cho Tống Tử Phật thì quả thực chính là một thiên đại lỗi.

- Phệ, thủ đoạn thật là lợi hại, thiếu chút nữa thất thủ rồi!

Chỉ có mấy người tu vị cao sâu nhất, mới có thể triệt để thoát khỏi sự quấy nhiễu của loại thanh âm này của Tống Tử Phật, luận tu vị, đạo cô kia cũng là nhân vật số một số hai ở đây, nhưng đáng tiếc, thanh âm này của Tống Tử Phật lại hoàn toàn nhằm vào nàng, cho dù tu vi của nàng cực cao, nhưng dưới sự trùng kích chính diện của Tống Tử Phật, tâm thần cũng hoàn toàn hoảng hốt.

Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng đại cục đã định, dị biến nổi lên.

Hồ nước nham tương dưới chân hai người bỗng nhiên ngay lúc đó bắt đầu chuyển động, nham tương mãnh liệt dư dằn dâng lên, hình thành một đạo sóng lớn, trực tiếp bay tới hai người

Đồng thời, một đạo hồng quang từ dưới đáy hồ bắn ra, gấp gáp tháo chạy.

Biến cố đột ngột này khiến tất cả mọi người đều thanh tỉnh lại.

- Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, là Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, nhanh, nhanh, đuổi theo mau, đừng để cho nó chạy!

- Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, mau đuổi theo --!

Mấy người tu vị cao nhất nhìn thấy ánh sáng màu đỏ bắn ra, nếu không quản chuyện bên này, cơ hồ đồng thời vọt tới phương hướng ánh sáng màu đỏ kia bắn ra.

Theo sự xuất hiện của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, trong hồ nham tương kia, cũng nổi lên một cổ sát khí vô cùng khổng lồ, sát khi này xông lên, nữ đạo cô vốn lâm vào trong hoảng hốt mãnh liệt thoáng cái thanh tỉnh lại từ trong mơ hồ, vừa nhấc mắt liền nhìn thấy bàn tay to của Tống Tử Phật đã sắp đụng phải trước ngực của mình rồi.

Trong đầu mãnh liệt lóe lên ý niệm, chuyện xảy ra vừa rồi thoáng cái đều hiện lên trong đầu nàng, không khỏi quái dị kêu một tiếng, vô số tơ bạc của Thái Ất Du Tiên Phất Trần mãnh liệt cuốn tới, bao vây toàn thân của nàng lại, tạo thành một đại kén màu bạc bảo hộ nàng vào trong, mà cái hồ lô tử kim sắc kia cũng hóa thành một đoàn ánh sáng tím, xuất vào trong đại kén, bàn tay lớn của Tống Tử Phật đụng vào cái đại kén màu bạc, liền phảng phất bị độc trùng ngủ đông chích một cái vậy, mãnh liệt rụt trở về.

- Đáng chết!

Tống Tử Phật công không một chuyến chửi nhỏ một tiếng, cũng triệu hồi Tinh Thần Lượng Thiên Xích của mình lại, nếu đạo cô này đã kịp phản ứng, hơn nữa còn áp dụng thế thủ tuyệt đối, như vậy, ở lại chỗ này hao tổn thời gian với nàng cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, chỉ nghe hắn phát ra một hồi tiếng cười khặc khặc quái dị, hóa thành một đoàn hồng vân, mãnh liệt cuốn một cái, cũng bay thẳng về hướng ánh sáng màu đỏ biến mất.

Bất quá chỉ qua một lát, toàn bộ chung quanh hồ dung nham chỉ còn lại Tống Tử Phật và mấy tên Đại tăng thủ hạ cùng với Bạch y đạo cô kia và và cường giả của Du Tiên Quan dưới tay nàng.

- Còn không ra hỗ trợ, nữ nhân này ta đã muốn rồi!

Nhìn thấy mọi người đều rời khỏi, Tống Tử Phật bỗng nhiên lại hô to lên.

- Ngươi giúp ta bắt lấy nữ nhân này, ta sẽ giúp ngươi thu nội đan của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân vào tay!

- Cái gì, hắn còn có giúp đỡ!

Thủ hạ của Bạch y đạo cô đều biến đổi thần sắc, bất quá lúc này, bọn hắn đã bị vài tên Đại tăng của Đại Luân Tự quấn lấy rồi, căn bản không cách nào ra tay giúp đỡ cả!

- Tống Tử Phật, chẳng lẽ Đại Luân Tự các ngươi thật sự muốn là địch với Du Tiên Quan ta sao? !

Một gã đạo nhân cầm đầu tu vị cao nhất dây dưa cùng một chỗ với vài tên Đại tăng hổn hển kêu lên.

- Nếu ngươi làm tổn thương Bạch Lan sư thúc, Du Tiên Quan ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!

- Ha ha ha ha, mỹ nhân như vậy, ta sao lại nỡ tổn thương nàng chứ, yên tâm đi, chúng ta rất nhanh sẽ thành người một nhà rồi!

Tống Tử Phật phá lên cười ha ha, vận dụng lực lượng của Tinh Thần Lượng Thiên Xích, không ngừng trùng kích vào cái kén màu bạc của Bạch Lan đạo cô kia

- Mau ra tay ah, bằng không thì Địa Sát Hỏa Kỳ Lân của ta cũng sẽ bị người khác đoạt đi mất!

- Ta kháo!

Chu Báo ẩn thân trong bóng tối cố nén xúc động muốn một cước đạp chết người này, thân hình mãnh liệt lóe lên, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, vọt thẳng tới cái kén màu bạc kia

- Người nào, lớn mật!

Khi Tống Tử Phật mở miệng, người cầm đầu của Du Tiên Quan liền cảm thấy không ổn rồi, bởi vì Tống Tử Phật rõ ràng không triệu tập những thủ hạ dưới trướng hắn mà lại hướng một gã cường giả ẩn thân gần đó xin giúp đỡ, quả nhiên, sau khi hắn gọi lên lần thứ hai, tên gia hỏa ẩn thân gần đó rốt cục cũng hiện thân rồi.

Luận thực lực chỉnh thể, đám Chân Tiên này của Du Tiên Quan nếu so với Đại tăng của Đại Luân Tự thì mạnh hơn nhiều, vài tên Đại tăng mà Tống Tử Phật mang đến đều chỉ có tu vị Tán tiên, chỉ có mỗi Tống Tử Phật thực lực cường đại, trên người lại có thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, cho nên mới có thể hung hăng ngăn chặn vài tên Chân Tiên của Du Tiên Quan đến hỗ trợ, nhưng thật sự đơn giản như vậy sao?

Đạo nhân cầm đầu này đạo hiệu Minh Pháp, cũng là một nhân vật cấp Tôn Giả trải qua hai lần lôi kiếp. Nhưng từ khi khai chiến đến nay, hắn cũng chỉ biểu hiện ra ngoài thực lực của Chân Tiên nhất kiếp, hắn đang bảo tồn thực lực.

Lúc này vì Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, Đại Đường Du Tiên Quan đã làm ra quá nhiều chuẩn bị rồi, bất quá, đây dù sao cũng không phải là địa bàn nhà mình, trở ngại ước định từ xưa giữa Tây Tam Vực và Đông Tứ Vực, vô luận có lý do gì, vô luận vì chuyện gì, một lần duy nhất tiến vào địa bàn của đối phương, tuyệt không thể vượt qua ba gã nhân vật cấp Tôn Giả, còn cấp Thiên Quân thì không cho phép tới. Hiện giờ, bọn hắn đã đến ba gã Tôn Giả, hai gã Tôn Giả cấp đỉnh phong, còn có một gã chính là hắn, trong ba gã Tôn Giả, có một gã ở bên ngoài địa mạch, mang theo mười bảy tên Chân Tiên cấp Thượng Nhân, khống chế Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, mà ở trong địa mạch, thì do Bạch Lan đạo nhân dùng hai kiện Thượng Cổ Thuần Dương pháp khí Cửu Cửu Quy Nguyên Tử Kim Hồ Lô và Thái Ất Du Tiên Phất Trần để đối phó Địa Sát Hỏa Kỳ Lân. Vốn bọn họ nghĩ, hai kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, hơn nữa thêm tu vị của Bạch Lan đạo thì việc bắt lấy Địa Sát Hỏa Kỳ Lân đã dư xài rồi, về phần người tới đoạt bảo của Đông Tứ Vực, ngược lại không cần để ý quá mức, vô luận như thế nào, bọn hắn trước tiên đã dùng Cẩm Tú Sơn Hà Đồ phong tỏa phiến Thiên địa này lại rồi, ở trong Cẩm Tú Sơn Hà đồ, bọn hắn liền chiếm được địa lợi tuyệt đối, trừ phi có người lợi dụng tiên khí, nếu không, đừng hòng chiếm được tiện nghi trên tay bọn hắn. Địa Sát Hỏa Kỳ Lân tuy rằng trân quý, nhưng nếu so với tiên khí, chênh lệch đâu chỉ nửa bậc, nghĩ đến Ngũ đại tông môn của Đông Tứ Vực, không có một tông môn nào nguyện ý dùng tiên khí để bắt Địa Sát Hỏa Kỳ Lân cả. Hơn nữa nói cho cùng, tác dụng của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân đối với bọn họ cũng không lớn, đến cuối cùng, rất có thể bọn họ sẽ thuận nước giong thuyền, để Địa Sát Hỏa Kỳ Lân cho Du Tiên Quan mang đi.

Nhưng bây giờ thì sao?

Tống Tử Phật của Đại Luân Tự không ngờ lại vô lễ như vậy, không chút để ý đến lập trường của song phương Đại Luân Tự và Du Tiên Quan, vừa mở miệng đã là ô ngôn uế ngữ nhằm vào Bạch Lan đạo cô, lại nhiều lần xuống tay nặng, cảm giác như phải cùng Du Tiên Quan là địch vậy, hơn nữa thực lực và thủ đoạn của Tống Tử Phật này lại vượt xa tưởng tượng của bọn hắn, so với Tống Tử Phật trong tình báo đâu chỉ cường đại hơn gấp 10 lần, vậy mà đã tu đến cảnh giới Tiệt xán liên hoa, phổ độ chúng sinh, hoàn toàn áp chế Bạch Lan đạo cô vốn vội vàng không kịp chuẩn bị.

Việc này hoàn toàn ngoài dự kiến của Du Tiên Quan, một cái ngoài ý muốn rất lớn, bất quá Minh Pháp đạo nhân này lúc vừa bắt đầu coi như thông minh, đã ẩn dấu thực lực của mình đi, để Tống Tử Phật coi thường hắn, vào lúc này, khi trợ thủ của Tống Tử Phật đi ra, hắn rốt cục cũng bạo phát ra thực lực của mình, hơn nữa vừa ra tay đã không chút lưu tình.

- Ngươi đi chết đi a!

Chỉ nghe Minh Pháp đạo nhân nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo hào quang thanh sắc đánh ra ngoài, thẳng về hướng đạo ánh sáng xanh vọt ra từ trong bóng tối kia.

- Lại là một kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, xem ra Du Tiên Quan thật sự có tiền đấy!

Đạo ánh sáng màu xanh kia phát ra một tiếng cười quái dị, trong mắt Minh Pháp đạo nhân liền thấy được một nắm đấm, nắm đấm thuần trắng như ngọc. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

- Bành!

Một tiếng như sấm rền vang lên, Minh Pháp đạo nhân chỉ cảm thấy thân sau chợt nhẹ, liên hệ với thượng phẩm Thuần Dương pháp khí kia lập tức bị chặt đứt, thân thể cả người phảng phất như không có sức nặng vậy, bay ngược về phía sau.

- Không thể nào!

Đây là ý niệm đầu tiên của hắn, còn không có đợi hắn nổi lên ý niệm thứ hai, thân thể của hắn đã bị quyền kình vô cùng dữ dằn đánh thành bọt máu

"Bành bành bành bành bành bành bành! "

Bảy tiếng bạo nổ liên tục vang lên, thân ảnh của bảy người cũng liên tục bay ra ngoài, giống hệt như Minh Pháp đạo nhân kia vậy, trong chớp mắt liền bị quyền kình nổ đến thần hình câu diệt.

- Ngươi điên rồi, ngay cả người của ta cũng giết!

Tống Tử Phật vẫn một mực đối phó với cự kén màu bạc quái dị kêu một tiếng, nguyên lai Chu Báo ra tay như điện, một quyền một người, không chỉ giết sạch đạo nhân của Du Tiên Quan mà còn giệt sạch mấy tên Đại tăng dưới trướng hắn không còn một mảnh.

- Ít nói nhảm đi, trước tiên giải quyết nữ nhân này đã rồi nói sau!

Chu Báo sắc mặt khó chịu, thò tay chụp tới, thu kiện thượng phẩm Thuần Dương khí của Minh Pháp đạo nhân dùng ban nãy vào tay, trực tiếp nhét vào trong Lưỡng Giới Phân Cát không gian của mình, sau đó, đánh một quyền về phía cái kén màu bạc kia.

- Người đừng đánh chết nàng đấy!

Thấy trong một quyền này của Chu Báo phát ra uy thế đảo phá hư không, Tống Tử Phật chỉ cảm thấy trong nội tâm mình phát lạnh, Chu Báo này, đến tột cùng có được kỳ ngộ gì, sao lại thoáng cái mạnh đến không hợp thói thường như vậy, thủ hạ của mình tuy rằng không ra gì, nhưng ít nhất cũng đều là nhân vật cấp Tán tiên đỉnh phong, còn có đạo sĩ của Du Tiên Quan kia nữa, phần lớn là nhân vật cấp Chân Tiên, còn có một là Tôn Giả, vậy mà lại không chịu nổi một quyền của Chu Báo, điều này thật sự đã vượt ngoài dự liệu của hắn.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thong-thien-dai-thanh/chuong-1071/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận