Thông Thiên Đại Thánh Chương 1097: Ngang trời xuất thế.


Nhưng con dị trừng nên lao vào thân ảnh của những người đang lao lên trời, gắt gao dính lên người của bọn họ.

Những bóng người này giống như chưa tỉnh lại, vẫn phóng tới Hoàng Kim Bảo Tọa, nhưng vào lúc này, lại không giống như hai bàn tay lớn xuất hiện như vừa rồi, trực tiếp tựu bổ nhào qua, trái lại, những bóng người này vọt tới bên cạnh Hoàng Kim Vương Tọa, còn có chưa kịp làm động tác gì, liền bị kim quang bảo vệ Hoàng Kim Vương Tọa tách ra, thoáng cái đánh rớt tất cả ra bốn phía, một ít gia hỏa có tu vi thấp bị giải thể trong không trung.

- Những con dị trùng này lại có thể hấp thu tu vi của người ta!

Vào lúc này, Chu Báo tận mắt nhìn thấy, sau khi những con dị trùng này dính vào trên người của những thân ảnh kia, tu vi của bóng người đó liền hạ thấp, có chút ít gia hỏa vừa bước vào Thông Huyền Bí Cảnh trong thời gian ngắn bị hạ thấp xuống còn Cửu phẩm, cho dù là mấy bóng người có tu vi Chân Tiên, trong nháy mắt thực lực rớt xuống Thông Huyền Bí Cảnh, biến hóa quá lớn, hoàn toàn không cách nào tránh được lực trùng kích của Thượng phẩm La Thiên pháp khí.


- Là ta cấu kết bát đại Yêu Vương hay vẫn là ngươi cấu kết bát đại Yêu Vương!

Hồng Thái Sư nhìn thấy người của mình bị hủy, cũng không có làm ra bộ dạng đáng tiếc, mà tranh luận với Ngọc Thái Hư.

- Ngọc Tu La chẳng lẽ không phải ngươi bảo chúng tới sao? Ta biết rõ ngươi muốn để cho con tư sinh của ngươi làm Nhân Hoàng hậu tuyển, cho nên dùng thủ đoạn hèn hạ, cấu kết Ngọc Tu La, để cho bọn chúng tới quấy rối, để cho tiểu súc sanh của ngươi thừa dịp cướp đoạt Hoàng Kim Vương Tọa, tạo thành sự thật, Ngọc Tu La là vương bát đản rời đi, ngươi có thể dùng các nói Hoàng Kim Vương Tọa nhận chủ, ủng hộ hắn thượng vị, thanh trừ toàn bộ những bất lợi cho hắn, Ngọc Thái Hư, ngươi hảo thủ đoạn a!

- Ngươi im ngay!

Trên bầu trời, Huyền đế đang ngồi trên Hoàng Kim Vương Tọa nghe Hồng Thái Sư mở miệng là một câu con tư sinh, một câu tiểu súc sanh, cho nên nộ hỏa công tâm, rốt cuộc bất chấp công kích Hắc Thạch Thuyền, mà dùng Hoàng Kim Vương Tọa trực tiếp lao tới, mấy đạo kim quang từ Hoàng Kim Vương Tọa ngưng tụ mà thành, bắn về phía Hồng Thái Sư.

- Hừ, quả nhiên là một tiểu súc sanh, đây chính là ngươi muốn chết!

Hồng Thái Sư dăm ba câu nói rõ kế hoạch của Ngọc Thái Hư, nhìn thấy Hoàng Kim Vương Tọa lao về phía mình, khóe miệng của hắn cong lên, lộ ra một đường cong tàn nhãn, căn bản cũng không có né tránh, mà trực tiếp nghênh đón Hoàng Kim Vương Tọa.

- Oanh!

Thời điểm Hoàng Kim Vương Tọa phóng tới, trên người Hồng Thái Sư xuất hiện đạo ánh sáng màu lam, từng đạo điện quang màu xanh da trời hiện ra trên người của hắn, hóa thành một con điện long màu u lam dài hẹp, quấn quanh Hoàng Kim Vương Tọa.

- Hồng Thái Sư, ngươi dám...

Nhìn thấy Hồng Thái Sư ra tay, Ngọc Thái Hư cũng ra tay, vô số đạo lưu quang màu đen, hình thành một đoàn mâu đen, lao thẳng về phía điện long màu u lam của Hồng Thái Sư.

So với mấy đạo nhân ảnh vừa xuất hiện lúc nãy, điện long màu u lam còn cường đại hơn rất nhiều, dù những con dị trùng kia rất nhiều, nhưng những con tới gần được, cũng không có bao nhiêu, mà những con dị trùng này đều dựa vào ưu thế số lượng, phá tan lưới điện trùng trùng điệp điệp.

Cơ hồ cùng lúc đó, Hoàng Kim Vương Tọa cũng đụng xuống.

- Rống...

- Oanh!

Điện long màu u lam cất tiếng gào thét, vương tọa và điện long va chạm vào nhau, bầu trời lóe sáng, đại địa run rẩy, còn không đợi mọi người kịp phản ứng, trên bầu trời truyền ra tiếng nổ, nhưng cũng giống như Huyền Quy và Hắc Thạch Thuyền đâm vào nhau, Hắc Thạch Thuyền lại tiếp tục bắn xuống đạo ánh sáng mang tính hủy diệt thô to lúc nãy, nhưng Huyền Quy cũng không yếu thế, há miệng ra, nhổ ra một đạo ánh sáng màu đen, cả hai chạm vào nhau, kết cục là bất phân thắng bại.

Ai đúng ai sai, hiện tại cũng đã không phân rõ, không trung chỉ có loạn chiến, mà điểm đáng chết là, tham dự trận loạn chiến này không phải là Thượng phẩm Thiên La khí mà là cường nhân cấp Thiên Quân, hoặc là cấm chế hung thú thời kỳ Thượng Cổ còn sót lại, người khác muốn nhúng tay cũng khó khăn.

Ánh mắt Chu Báo chớp động, chuyến đấu chuyển biến vi diệu, nhìn đội ngũ trên không trung đánh nhau ngươi chết ta sống, kết cục là không ai làm gì được ai, cũng không ai dám vọng đọng, nhưng mà, người không dám vọng động không bao gồm Chu Báo bên trong, tròng mắt đảo quanh, xem trong chốc lát, giống như hạ quyết tâm thật lớn, mãnh liệt khoát tay, phẫn nộ quát.

- Yêu nghiệt, lại dám càn rỡ như thế, còn không xuống cho ta!

Theo tiếng của hắn gầm lên, một đạo kim quang từ trên người hắn bắn ra, hình thành một đại ấn trên không trung, hung hăng nện xuống Hắc Thạch Thuyền.

Phiên Thiên Ấn!

- Ồ?

- Không tốt!

- Đáng chết, người nào?

Nhìn thấy đại ấn trên bầu trời đón gió mà lớn lên, cộng thêm uy thế của đại ấn này tản ra, bát đại Yêu Vương trên Hắc Thạch Thuyển cả kinh, bọn họ thật không ngờ, dưới tình huống hiện tại, còn có người dám ra tay, còn có người có năng lực ra tay!

Tuy Hắc Thạch Thuyền của bọn họ là La Thiên khí, nhưng đại ấn trước mặt rất rõ ràng, cũng là một kiện vũ khí cao hơn Thuần Dương pháp khí, hơn nữa, công năng chỉ có một, uy lực vô cùng lớn, thậm chí ẩn chứa khí thế hủy diệt toàn bộ Chư Thiên Vạn Giới, một khi bị cái đại ấn này tập trung, vậy là bản thân của Hắc Thạch Thuyền, cũng cảm giác được cổ uy hiếp rất lớn, bắt đầu phát ra một hồi rung động nhè nhẹ.

- Đáng chết, là người nào mà có thể có được một kiện Thuần Dương pháp khí cường đại thế này?

Trong Hắc Thạch Thuyền, bát đại Yêu Vương đứng đầu là Ngọc Tu La tức giận mắng một tiếng, thúc dục Hắc Thạch Thuyền, muốn tránh khỏi Phiên Thiên Ấn, nhưng mà, chuyện nào dễ dàng như vậy, nếu như là chỉ cần một Phiên Thiên Ấn thì bỏ đi, thế nhưng ở trước mặt hắn, còn có một hung thú, Thái Cổ Huyền Quy, mà con hung thú Huyền Quy nhìn thấy Chu Báo ra tay, có khả năng tạo thành uy hiếp với Hắc Thạch Thuyền, mừng rỡ trong lòng, trong tay đương nhiên không dám buông lỏng, chỉ thấy con Huyền Quy rống to một tiếng, bổ nhào vào Hắc Thạch Thuyền, căn bản là mặc kệ cái kia Hắc Thạch Thuyền phát ra cột ánh sáng có khả năng gây thương tổn cho nó, bởi như vậy, Hắc Thạch Thuyền muốn tránh né đại ấn cũng khó, mà cùng lúc đó, Phiên Thiên Ấn của Chu Báo đương nhiên không bỏ qua cơ hội này, nện xuống một cái thật mạnh.

- Oanh!

Tạch tạch tạch ken két! Phiên Thiên Ấn đánh vỡ màng sáng bảo vệ Hắc Thạch Thuyền, trực tiếp áp lên đỉnh của chiếc thuyền, vốn trên Hắc Thạch Thuyền có tới chín tầng, bị Phiên Thiên Ấn của Chu Báo đập như vậy, đã vỡ nát sáu tầng.

Từng đợt âm thanh không gian bạo liệt, thanh thúy dễ nghe, trong mắt Chu Báo hiện ra một tia lệ quang, Phiên Thiên Ấn lại tiếp tục bay lên.

- Tại sao có thể như vậy!

Trong Hắc Thạch Thuyền, trong bát đại Yêu Vương là Bạch Vũ Yêu Vương kinh hô một tiếng, dù Hắc Thạch Thuyền là Thượng phẩm La Thiên pháp khí, uy lực vô cùng, là trọng bảo mà Yêu tộc ở Bồng Lai Vực dựa vào mà sinh tồn, chính vì có Hắc Thạch Thuyền này, cho nên Yêu tộc Bồng Lai Vực mới có thể có được không gian sinh tồn trước nhân tộc cường thế, thậm chí còn đánh ra danh hào bát đại Yêu Vương.

Nhưng bây giờ, nhìn cái đại ấn cổ quái trước mặt, không hề có lực chống đỡ.

Cũng không thể nói là không hề có lực chống đỡ, chỉ có thể nói là trở tay không kịp, cho nên ăn thiệt thòi, nhưng thiệt thòi này có chút lớn, nhìn thấy đại ấn kia tiếp tục bay lên, bát đại Yêu Vương đều biết rõ, nếu bị ăn thêm một cái, Hắc Thạch Thuyền sẽ bị thương tới căn bản, sao mà dám ở lâu, thân thuyền rung mạnh một cái, từng đạo quang mang màu đen tuôn ra, bắn về phía Huyền Quy, sau đó, bát đại Yêu Vương dốc sức liều mạng thúc dục Hắc Thạch Thuyền, lại bắn ra một cột sáng vô cùng thô to, oanh kích về phía Phiên Thiên Ấn.

- Oanh!

- Ách!

Cột sáng và Phiên Thiên Ấn đụng vào nhau, Phiên Thiên Ấn bị đánh lộn nhào trên không trung vài cái, mà Chu Báo vì có tâm thần tương liên với Phiên Thiên Ấn, tâm thần bị chấn động, thân thể rung mạnh một cái, thiếu chút nữa té xuống mặt đất. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

- Cơ hội tốt!

Nhìn thấy tình hình này, Hắc Thạch Thuyền chuyển hướng đầu thuyền, không ngờ bỏ qua không công kích!

- Ha ha ha ha ha ha ha, đây là cái gọi là Nhân Hoàng đại điển sao? Nhân loại các ngươi tự mình đập đầu vào nhau, tranh đấu với nhau, ha ha ha, đại gia không chơi với các ngươi nữa, đợi đến lúc các ngươi phân được thắng bại, đại gia lại đến!

Trong Hắc Thạch Thuyền truyền ra âm thanh vô cùng chói tay, hiển nhiên là nhằm vào tranh đấu của Huyền đế và Hồng Thái Sư với nhau.

- Lúc này còn muốn đi, có thể dễ dàng như vậy sao?

Thời điểm này Chu Báo nheo mắt lại, không có người nhìn thấy trong mắt của hắn hiện ra một tia lăng lệ ác liệt và gian kế đã thực hiện được.

Đúng, là gian kế thực hiện được.

Trên bầu trời, Hắc Thạch Thuyền chuyển hướng đầu thuyền, đầu thuyền xuất hiện không gian chấn động, mắt thấy Hắc Thạch Thuyền muốn phá vỡ hư không mà chạy đi, một cổ áp lực phô thiên cái địa đột nhiên xuất hiện.

- Ồ?

- Ân?

- Đây là...

- Cái gì thế?

Tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được cổ áp lực này, mà uy thế của cổ áp lực này, so với vụ va chạm của Thượng phẩm La Thiên pháp khí với nhau, thì cổ áp lực này mạnh hơn đâu chỉ gấp trăm lần, nghìn lần.

Trừ những nhân vật có thực lực ngoài Chân Tiên ra, còn lại, kể cả Tán Tiên đỉnh cấp, dưới cổ áp lực này cũng mềm chân, rốt cuộc không cách nào nhúc nhích.

- Không tốt!

Cơ hồ trong nháy mắt, giống như Ngọc Thái Hư nghĩ tới cái gì đó, muốn làm ra thay đổi, nhưng mà đã muộn.

- Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn, Hắc Thạch Thuyền phá vỡ hư không chuẩn bị bỏ chạy, thì hư không trước mặt Hắc Thạch Thuyền xuất hiện một chiến hạm hình giọt nước.

Lập tức nát bấy!

Hóa thành bột mịn, kể cả bát đại Yêu Vương bên trong, không một ai may mắn thoát khỏi.

Chỉ trong nháy mắt, một chiến hạm hoa lệ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, vọt tới Hoàng Kim Vương Tọa.

Oanh!

Hoàng Kim Vương Tọa và Huyền đế phía trên nó cũng hóa thành bột mịn.

- Không!

Điện chủ Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Hư biến sắc, rốt cuộc hét lên một tiếng, nhưng mà, đã muộn.

Chí Tôn tiên khí, ngang trời xuất thế!

- Điều này không có khả năng, uy áp này, lực lượng này, đây là tiên khí, Chí Tôn tiên khí!

Trong chốc lát, một số ít người trong nơi này có phản ứng, nhưng lại không biết nên làm cái gì mới tốt.

Trên bầu trời có một đại gia hỏa hình thù cổ quái, một lần hành động đâm cháy Hắc Thạch Thuyền, đâm cháy Hoàng Kim Vương Tọa, hung uy vô hạn, hào quang vạn trượng.

Tất cả mọi người sửng sốt, thời điểm mọi người ở đây ngây người, chiến hạm trên bầu trời lại phát động hành động lần nữa, oanh một tiếng, nó đụng tan xác Huyền Quy ở bên cạnh, hóa thành nguyên khí màu xám, biến mất ở giữa thiên địa.

Chuyện này, còn chưa đủ, xa xa không đủ.

Sau khi làm xong tất cả, chiến hạm đem mục tiêu cùng nhắm vào Ngọc Thái Hư, thẳng hướng Ngọc Thái Hư mà lao tới.

Thời điểm Ngọc Thái Hư nhìn thấy Hoàng Kim Vương Tọa và Huyền đế bị hóa thành bột mịn, sợ đến vỡ mật, tuy không đứng ra thừa nhận, nhưng tên Huyền đế này đúng là con ruột của hắn, là con tư sinh của hắn, cũng là vương bài ẩn dấu của hắn, hắn đặt quyết tâm phải đẩy hắn lên vị trí Nhân Hoàng hậu tuyển, đâu có nghĩ đến, vào lúc kế hoạch của mình thực hiện được một nửa, liền bị kiện tiên khí chí tôn này ngang trời xuất thế đụng nát thành bột mịn, bảo hắn làm sao mà không lo lắng, làm sao mà không nổi giận.

Nhưng mà, dù lo lắng, dù phẫn nộ, chuyện này đã không thể vãn hồi, cho dù hắn muốn phản kháng cũng có không chỗ dùng, tuy hắn có được thực lực Thiên Quân, tuy hắn chỉ thiếu một chút nữa là bước vào Nhân Tiên Chi Cảnh, nhưng cho dù là Nhân Tiên, thời điểm đối mặt với tiên khí chí tôn, cũng chỉ có thể lo chạy trốn bảo mạng, loại vật này, căn bản không phải người thường có thể chống lại.

Đây thật sự là Chí Tôn tiên khí sao?

Lúc này, trong lòng của hắn xuất hiện một tia may mắn, có lẽ, đây chỉ là một kiện La Thiên pháp khí có uy lực cường đại tới cực điểm a.

Cho nên, nhìn thấy chiến hạm này đụng về phía hắn, hắn hơi thất thần một chút, dù chỉ thất thần trong nháy mắt, hắn đã mất đi cơ hội đào tẩu, thân thể, đã hoàn toàn bị chiến hạm tập trung, lỗ chân lông toàn thân nổ tung, một loại cảm giác nguy hiểm cực độ công kích não bộ của hắn.

Từng đạo sắc thái lưu quang khác nhau xuất hiện trên người của hắn, tản ra khí tức Thuần Dương nồng đậm, có Kim Sắc Bảo Tháp, có Thanh Đồng Kính Tử, có ngọc tỷ màu trắng, còn có kiếm quang màu xanh da trời... Trên thân của những vật này đều tản ra khí tức Thuần Dương nồng đậm, mỗi một kiện đều là Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, vào lúc này, không cần Ngọc Thái Hư vận dụng chúng, chúng đều nối đuôi nhau lao vào chiến hạm tản ra khí tức khủng bố tới cực điểm.

Tất cả đều phí công, cho dù những Thuần Dương pháp khí này có chất lượng cực tốt, Thuần Dương khí tức đậm đặc tới cỡ nào, hiệu quả thần diệu bao nhiêu, cũng không cách nào tiếp cận đại hạm hình dáng cổ quái kia, toàn bộ biến thành nát bấy.

- Đi!

Giống như Ngọc Thái Hư cũng ý thức được điểm này, nhìn thấy toàn bộ Thuần Dương pháp khí bị nát bấy, ánh mắt của hắn lạnh lẽo, phẩn nộ quát một tiếng, một tấm lụa màu bạc từ trên người của hắn, quấn về phía chiến hạm.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thong-thien-dai-thanh/chuong-1097/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận