Thông Thiên Đại Thánh Chương 380: Giết bằng thuốc độc. (4)


Tào Văn Dạng có chút khó xử liếc nhìn Huyện lệnh lại nhìn Tiểu Báo Tử mặt không biểu tình một lát, cắn răng nói:

- Đại nhân, Thủ bị đại nhân đột nhiên trúng độc bỏ mình, mọi người ở đây đều bị hiềm nghi, để Chu Thống lĩnh đi điều tra chỉ sợ hừ hừ có chỗ không ổn đâu.

- Con mẹ ngươi lời này là có ý gì?

Nghe xong lời này Chu sẹo lập tức nhảy dựng lên chỉ vào mũi Tào Văn Tường mắng to một tiếng, vung quyền muốn đánh.

Bành một tiếng, quả đấm của hắn còn không kịp phát ra thân thể đã bị lùi về sau.

- Ngươi cứ yên ổn đứng ở đây cho ta.

Tiểu Báo Tử lạnh lùng nói, Chu sẹo bò lên từ mặt đất. Hừ hừ vài tiếng thành thành thật thật đứng ở sau lưng Tiểu Báo Tử, một câu cũng không dám nhiều lời. chỉ là trong mắt thỉnh thoảng lại hiện hung quang trưng mắt nhìn Tào Văn Dạng.


- Huyện tôn đại nhân Tào đại nhân nói có lý, Thủ bị đại nhân đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, mọi người đang ngồi đây đều bị hiềm nghi, cho nên để ta thẩm tra thật có chút không ổn, ta thấy đại nhân vẫn nên tìm người khác phù hợp hơn đi.

Nghe được Tiểu Báo Tử nói như vậy, Huyện lệnh có chút chần chờ, bất quá lại đột nhiên cười nói:

- Chu Thống lĩnh quá lo lắng rồi, ngươi chính là mệnh quan triều đình, lại là thống lĩnh thuỷ quân, sao có thể độc hại thủ bị đại nhân được

- Việc này, việc này tuyệt đối không ổn.

Tiểu Báo Tử dùng một loại ngữ khí chém đinh chặt sắt nói ta chỉ là thống lĩnh của thuỷ quân Giang Thành, việc tra vụ an không có quan hệ gì với ta cả, huống chi ta bây giờ còn đang là người bị hiềm nghi, chuyện này nếu giao cho ta thì không được hay cho lắm.

Thấy Tiểu Báo Tử thái độ kiên quyết, Huyện thái gia cũng không biết nói gì chỉ đành nói:

- Chu Thống lĩnh ngươi xem việc này nên xử lý như thế nào đây?

Tiểu Báo Tử nghe xong quả muốn một cước đạp chết huyện tôn đại nhân này. Lão tử cũng đã nói rõ không muốn quản chuyện này rồi, ngươi còn đẩy lên người lão tử đến cùng là có ý gì.

- Đại nhân việc này phát sinh quá mức đột ngột, thuộc hạ cũng không biết xử lý như thế nào mới tốt nữa.

Tiểu Báo Tử cố nén xúc động muốn đạp một cước, tận lực dùng ngữ khí hoàn hõa nói.

- Huyện tôn đại nhân không bằng trước hết để tất cả mọi người dời đến hậu viện, do huyện nha phái người từng bước từng bước thanh tra thẳng đến khi tìm ra hung thủ mới thôi

Lúc này, Tào Văn Dạng lại nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com

- Nếu như không tra ra hung thủ chẳng lẽ chúng ta cứ một mực ở lại ở hậu viện của Thủ Bị Phủ ư?

Trong mọi người có người đưa ra ý kiến phản bác.

- Huyện tôn đại nhân, Trịnh đại nhân chính là trúng độc chết bất đắc kỳ tử, vấn đề khẳng định là ở rượu và thức ăn, hơn nữa chúng ta nhiều người như vậy cũng dùng rượu và thức ăn giống thế, chỉ có mỗi Trịnh đại nhân là bị trúng độc, nếu như đoán không lầm thì vấn đề khẳng định ở phòng bếp hoặc là nô bộc ban nãy hầu Trịnh đại nhân uống rượu, mấy người chúng ta ngay cả ghế cũng không rời khỏi, sao lại có cơ hội hạ độc chứ, việc này kính xin đại nhân minh giám.

Người nói chuyện thân cao tám thước, khí vũ hiên ngang dưới, hàm hơi tu, một bộ dáng uy vũ anh tuấn, Tiểu Báo Tử nhìn trong nội tâm cười cười, người này đúng là anh vợ của vị Huyện thái gia trước mặt, tên là Vương Bằng, muội muội của hắn cũng chính là phu nhân mà Huyện lệnh đại nhân thích nhất, ỷ vào Huyện lệnh đại nhân, ở Giang Thành mở vài tiệm vải và tơ lụa trang, xem mặt mũi vị Huyện lệnh này, trong Giang Thành có sinh ý gì đều chia cho hắn 1 phần, cho nên gần đây việc làm ăn cực kỳ thuận lợi, ở Giang Thành cũng có chút địa vị.

- Việc này vạn lần không được.

- Lời ấy có lý.

Tào Văn Dạng và Tiểu Báo Tử cơ hồ đồng thời mở miệng, chỉ là ý tứ lại hoàn toàn trái ngược, ánh mắt hai người chạm vào nhau.

- Tào đại nhân Vương lão bản nói rất có lý ah, sao lại không thể chứ.

Tiểu Báo Tử mỉm cười. Ở sâu trong ánh mắt ôn nhuận như nước hiện lên sát cơ rùng mình.

Cái chết của Trịnh Hi vượt ngoài dự liệu của mọi người, không chỉ là chân tướng cái chết của hắn, mà còn nguyên nhân hắn chết nữa.

Thủ bị của một huyện thành, thượng nhiệm không đến ba tháng đã bị người độc chết! Đây không chỉ là một kỳ văn ở Giang Thàn, cho dù đặt ở toàn bộ Đại Tấn vương triều, cũng là một chuyện cực kì hiếm thấy, mới nghe lần đầu.

- Nghe rợn cả người, thật sự là nghe rợn cả người, giữa thanh thiên bạch nhật thế này, một mệnh quan triều đình, thượng nhiệm không đến ba tháng, liền bị sát hại, thiên lý ở đâu, công đạo ở chỗ nào chứ?

Kinh thành, Ninh vương phủ tiếng gầm gừ phẫn nộ truyền khắp toàn bộ vương phủ, nô bộc hạ nhân nha hoàn trong vương phủ, nguyên một đám co rúm đầu lại, không dám thở gấp một tiếng, trong nội tâm chỉ nói thầm

- Cũng không biết gia hỏa nào xui xéo khiến Vương gia nổi giận như vậy, tình hình thế này thì Vương gia muốn giết người rồi, thật sự là đáng sợ ah!

- Vương gia, việc này quả thực kỳ quặc quỷ dị, chỉ sợ còn phải bàn bạc kỹ hơn!

- Bàn bạc thương nghị gì nữa người đều chết hết rồi, còn thương nghị cái rắm à? !

Ninh Vương thân hình cao lớn, khuôn mặt tuấn mỹ, quét mắt nhìn quanh, hai đầu lông mày chớp động lên một tia tư nghi không giận mà uy, mà bây giờ, loại tư nghi không giận mà uy này trong cơn thịnh nộ, thốt nhiên bạo lên, nộ khí bành trướng bảo phủ toàn bộ phòng lớn, người trong sảnh, nguyên một đám im lặng như ve mùa đông, không dám nhiều lời.

Chỉ là văn sĩ áo trắng vừa nãy khuyên hắn cần bàn bạc kĩ hơn, thần sắc tự nhiên, làm như không thấy, chỉ thờ ơ lạnh nhạt, thẳng đến khi cơn giận của Ninh Vương dần nguôi xuống mới nói:

- Vương gia, Trịnh Hi là bị độc chết, hơn nữa còn là bị một loại kì độc độc chết, cho dù muốn lập tức thăm dò, cũng không thể nào bắt tay vào được !

- Không thể nào bắt tay, ngươi cho ta là đồ ngốc sao? Trịnh Hi sau khi chết, ai thu được lợi nhiều nhất, ai là người bị hiềm nghi lớn nhất, trước tiên cứ bắt hết mấy người có thể thu lợi nhiều nhất lại, từng bước thẩm tra, ta cũng không tin thẩm tra không được gì!

- Việc này không thể làm được!

- Không thể được, có gì không thể được?!

Ninh Vương gầm thét, phảng phất như một đầu sư tử nổi giận vậy.

- Cái chết của Trịnh Hi, thu lợi lớn nhất có lẽ chính là Chu Báo hiện đang thống lĩnh thủy quân Giang Thành, mà người này, khó đối phó!

- Không dễ đối phó, hừ, chỉ một thống lĩnh thủy quân Giang Thành nho nhỏ, có gì khó đối phó chứ?!

- Vương gia, Chu Báo không chỉ là thống lĩnh thủy quân Giang Thành, hơn nữa còn là ngoại môn trưởng lão của Vân Châu Ô gia, hơn nữa có quan hệ mật thiết với Vương Xà của Thiên Long Đạo!

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thong-thien-dai-thanh/chuong-380/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận