Thông Thiên Đại Thánh Chương 897: Ba kiện Thuần Dương pháp khí. (2)


Vài món kia cũng càng không thể lấy ra được. Do đó, hiện tại cả Đại Luân Tự có thể lấy ra Thuần Dương pháp khí ngay cả mười kiện cũng không được. Mỗi một kiện đều là trân tảng, trân bảo. Chu Báo dĩ nhiên mở miệng chính là ba kiện, coi Thuần Dương pháp khí là rau cải trắng a?

- Thế nào, lẽ nào đại sư không muốn sao?

- Thí chủ thật sự là sư tử miệng rộng a!

Ngọc Côn Phật than một tiếng:

- Đại Luân Tự ta mặc dù có Thuần Dương pháp khí, thế nhưng thoáng cái xuất ra ba kiện là không có khả năng a!

- Ngươi xem ngươi xem, không có thành ý gì cả!

Chu Báo cũng đã dự liệu trước, hắc hắc cười, cầm trong tay Tống Tử Phật đang run rẩy.

- Đừng vội nói không, trên người Tống Tử Phật không phải có một kiện sao. Hỏa Vân Cà Sa, ta đối với thứ này không có hứng thú. Do đó, liền trả lại cho ngươi, một kiện đổi một kiện. Lấy của ngươi một kiện, không chịu thiệt đi sao?


Ngọc Côn Phật sắc mặt khó coi liếc mắt nhìn Hỏa Vân Cà Sa còn sót lại trên người Tống Tử Phật, bất đắc dĩ gật đầu nói:

- Không thiệt thòi!

- Được, đây là một kiện. Tống Tử Phật này vô luận như thế nào cũng đáng đổi lấy một kiện Thuần Dương pháp khí đi sao? Lại một kiện nữa, cũng không có thiệt thòi chứ?

- Không thiệt thòi. Truyện Tiên Hiệp TruyệnYY.com

- Còn có, mấy người các ngươi, một Chân Tiên, năm cửu phẩm, nói các ngươi chỉ trị giá một kiện Thuần Dương pháp khí thật sự là coi thường các ngươi. Do đó đơn giản không tính, coi như mấy người các ngươi tới Võ Dương Lĩnh ta dạo chơi. Hiệp đàm một chút vấn đề đi ở của Tống Tử Phật, như vậy, còn thoả mãn?

- Thoả mãn, thoả mãn!

- Được, như vậy, chúng ta liền hiệp đàm một chút đi sao. Tống Tử Phật vô cớ quấy rầy Võ Dương Lĩnh, khiến thể xác và tinh thần nhân dân Võ Dương Lĩnh bị thương tổn thật lớn. Còn có ta Võ Dương Lĩnh cũng bị tổn hại, cộng thêm Tích Lôi Sơn, ta vốn định ở đó xây dưng một thôn trang, bị đánh thành cái dạng gì a. Mấy thứ này, tính toán, lấy của các ngươi một kiện Thuần Dương pháp khí, không quá phận đi sao?

- Không quá phận, không quá phận!

Ngọc Côn Phật than. Nhìn Chu Báo, cuối cùng, dĩ nhiên cười ha hả:

- Các hạ nói không sai, mỗi việc tính một kiện, ba kiện Thuần Dương pháp khí thật còn có chút thiếu. Bỏ đi, bần tăng hôm nay liền làm chủ, ba kiện Thuần Dương pháp khí, chỉ cần ngươi đem sư đệ này của ta thả ra, trong vòng mười ngày, Đại Luân Tự ta tất nhiên đem ba kiện Thuần Dương pháp khí đưa đến, ngươi thấy thế nào?

- Được, có một câu nói này của đại sư, ta cũng yên tâm!

Chu Báo mỉm cười, đem Tống Tử Phật ném hướng Ngọc Côn Phật.

Ngọc Côn Phật khẽ niệm một tiếng Phật hiệu, sau đó Kim Luân nhất thiểm, đem không gian xung quanh xé rách. Một mảnh hư không đột nhiên quang minh đại phóng, chớp mắt công phu, Ngọc Côn Phật liền thoát khỏi tử môn của Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, xuất hiện tại bầu trời Võ Dương Lĩnh.

- Được rồi, sáu vị, ta vừa mới xuất quan, có rất nhiều chuyện chưa giải quyết, không thể đưa tiễn, mời tự nhiên đi sao!

Sáu người Ngọc Côn Phật hai tay hợp thành chữ thập, đối với thái độ của Chu Báo cũng không quá mức lưu ý, hóa thành một đoàn kim sắc lưu quang, lao về phía chân trời.

- Tọa, khổ cực rồi!

Nhìn theo đám người Ngọc Côn Phật rời khỏi. Chu Báo quay người lại, đột nhiên xuất hiện phía sau Vương Xà, thi lễ nói.

- Ba kiện Thuần Dương pháp khí, ta muốn một kiện!

Vương Xà tự tiếu phi tiếu nhìn Chu Báo, nói rằng.

- Không thành vấn đề!

Chu Báo nói rằng:

- Đến lúc đó, Tọa thích kiện nào liền cầm kiện đó!

- Tốt, tốt, tốt!

Vương Xà vỗ vai Chu Báo cười ha ha:

- Xem ra lần này, hành trình Bích Lạc Bí Cảnh của ngươi, thu hoạch không nhỏ a!

- Cũng hoàn hảo, chủ yếu là mượn nguyên khí sung túc bên trong tu luyện Cửu Thiên Nguyên Dương một chút mà thôi!

Chu Báo mỉm cười. Lúc này, hắn đã cảm giác được khí tức của chúng cường giả Tiên Cung, bọn họ cũng không phải thất tung, mà là đều chạy đến xem náo nhiệt. Trách không được trong đại sánh dưới lòng đất, một bóng người cũng không thấy. Hiện tại náo nhiệt nhìn xong, cũng đều tự giác trở lại, phảng phất như chuyện gì cũng không có xảy ra.

- Lưỡng Nghi Vi Trần Trận này của ngươi quả nhiên lợi hại, một gã Chân Tiên, năm tên cửu phẩm cường giả, dĩ nhiên đều bị một mình ta vây trong trận. Tròn ba ngày cũng không thoát ra được. Nếu như không phải ngươi đột nhiên xuất hiện, ta còn muốn cho bọn hắn chịu chút vị đắng!

- Oan gia nên giải không nên kết a. Đại Luân Tự này nội tình thâm hậu, ta cũng không thực cùng bọn chúng đối địch, có thể gõ bọn họ một cái đã không tệ rồi!

- Ngươi tiểu tử này, lúc nào học được khoan hồng độ lượng, sẽ không phải đùa giỡn âm mưu gì chứ?

- Âm mưu? Không không không không không, hiện tại ta chỉ đùa giỡn dương mưu, không đùa giỡn âm mưu!

Chu Báo lắc đầu nói. Hai người nhìn nhau cười to, cùng trở lại lĩnh chủ phủ.

- Mấy tháng này, xảy ra rất nhiều chuyện, Linh Tiêu Điện đã cùng Đại Luân Tự đàm phán sự tình Bích Lạc Bí Cảnh, tựa hồ là hứa hẹn rất nhiều chỗ tốt. Còn cưỡng bức lợi dụ một phen, Đại Luân Tự hiện tại lắc lư bất định. Đối với Linh Tiêu Điện càng kiêng kỵ vạn phần, cho nên mới đối với Tống Tử Phật cấp bách như vậy. Phải biết rằng, Mạn Đà La pháp trận giống như là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, uy lực dùng để phòng thủ, căn bản là chặt chẽ, đủ để ngăn trở vài lần công kích, chính là thủ đoạn tối hậu của Đại Luân Tự!

- Nói như vậy, Đại Luân Tự bây giờ còn không có làm ra quyết định!

- Đúng, chưa có đưa ra quyết định, bất quá đã có chút chịu không nổi áp lực. Trừ Đại Luân Tự ra, Linh Tiêu Điện còn phái người đi Dao Trì và Tiên Cung, ưng thuận chỗ tốt cực lớn, hiện tại hai bên đã buông theo!

- Loại chuyện này, kéo dài được lúc nào hay lúc đó. Linh Tiêu Điện hiển nhiên là tình thế bắt buộc, trừ phi mấy môn phái có thể liên thủ áp chế Linh Tiêu Điện. Bằng không, căn bản là không có khả năng chống đỡ áp lực của Linh Tiêu Điện. Những người này đều là đứa ngốc sao? Không hiểu được đạo lý hợp thì cùng có lợi?

- Sự tình không có đơn giản như ngươi tưởng tượng, hợp thì cùng có lợi, tiểu hài nhi ba tuổi cũng biết. Thế nhưng nhiều năm như vậy không có liên thủ, Linh Tiêu Điện ưng thuận chỗ tốt lại quá lớn, mọi người đều tồn tại tâm lý may mắn, sao có thể hợp đây?

- Chỗ tốt, Linh Tiêu Điện đến tột cùng ưng thuận chỗ tốt gì để mọi người khó xử như vậy?

- Hoàn toàn phân chia quyền Tạo Hóa Kim Sách!

Vương Xà lo lắng nói:

- Lúc này, Linh Tiêu Điện là hạ hết vốn. Đó là ta nghe được, cũng nhịn không được động tâm!

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thong-thien-dai-thanh/chuong-897/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận