Thất Giới Truyền Thuyết Chương 221 – Kinh Địa Ác Tấn

Nhẹ nhàng gật đầu, Bắc Phong nhủ thầm:

- Cửu Thiên Hư Vô giới, Vân Chi Pháp giới, quả thực những người đến từ hai nơi này đều là cao thủ, đáng để thử", rồi quay qua Lục Vân hỏi:

- Còn ai nữa không, đừng để ý đến những câu lẩm bẩm của ta.

- Còn có các cao thủ của Tam phái như Kim Cương thánh phật, Thiên Thương đạo trưởng, Chiến Tâm tôn giả, những người này đều là cao thủ hiếm thấy, công lực đã bước vào cảnh giới Quy tiên, rất đáng để thử một phen. Ngoài ra, minh chủ của Lục viên liên minh là Kiếm Vô Trần và minh chủ của Tam phái liên minh là Diệp Tâm Nghi cũng vô cùng tài ba, đặc biệt Kiếm Vô Trần công lực vô cùng thâm hậu, ngươi phải hết sức cẩn thận, chỉ cần một chút sơ suất là sẽ mất mạng như chơi. Mà nghe nói Diệp Tâm Nghi lại là Dao Trì thánh nữ, chỉ cần nghe đến thân phận như vậy là có thể biết được sức mạnh của cô ta như thế nào rồi.

Nhìn sang Bắc Phong, ánh mắt của Lục Vân loé lên vài phần kỳ dị. Nghe xong, Bắc Phong mỉm cười nói:

- Thì ra lại có nhiều cao thủ đến vậy, rất tốt, rất tốt, nói tiếp đi, càng nhiều càng tốt, như vậy ta mới dễ dàng tìm được.

Lục Vân nhìn thấy lão ta hoàn toàn không thèm để ý đến những điều chàng đề cập, trong lòng cười thầm nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh nói tiếp:

- Những người nói trên đều là cao thủ nổi tiếng của chính đạo, đương nhiên ngoài những người này ra vẫn còn nhiều nhiều người khác nữa. Bây giờ ta sẽ nói đến những cao thủ của tà đạo, theo ta được biết thì cao thủ tà đạo cũng cực kỳ nhiều, chỉ là hành tung của họ vô cùng bí hiểm. Tỷ như tôn chủ của Ma Thần Tông Bạch Vân Thiên chính là một cao thủ ít thấy, ngươi muốn gặp hắn e rằng không dễ dàng chút nào. Ngoài ra còn có Vô Nhân Toạ của Lư Sơn Bất Quy Lộ, Kim Luyện của Luyện Hồn Động Thiên, Sát Huyết Diêm La, Quỷ Vương tam gian của Quỷ vực, Tôn chủ của tứ giới trong Ma vực, Hắc Sát Hổ Vương của Yêu vực đều là các cao thủ kinh thiên động địa. Ngươi có thể chọn bất kỳ kẻ nào trong số này đều được.

Nghe thế, Bắc Phong lại nở một nụ cười, nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Ngươi kể ra một loạt như thế, nhưng những địa điểm xác định mà ta có thể tìm đến thì có bao nhiêu cơ chứ? Hiện giờ ta muốn ngươi phải thực tế một chút, những nơi ta không thể tìm được thì đừng nhắc đến, ngươi hãy kể ra những người mà ta chắc chắn có thể tìm thấy được đi.

Lục Vân thản nhiên nhìn lão ta nở nụ cười bí hiểm, cất tiếng:

- Nếu ngươi thật sự muốn đi tìm thì hãy nghe kỹ những lời ta nói, chỉ là sau này khi ngươi tìm thấy rồi, dù kết quả có như thế nào ngươi cũng đừng trách ta. Mặc dù công lực của ngươi khá cao siêu nhưng những người mà ta nhắc đến cũng không đơn giản, nếu cuối cùng ngươi thất bại mà chết thì đừng oán hận ta, ngươi nghe rõ rồi chứ?

Bắc Phong mỉm cười:

- Rõ rồi, ngươi mau nói đi, ta đã có gan đi tìm họ thì tất nhiên ta đã tínhđến hậu quả, về điều này ngươi không cần phải lo.

- Nếu vậy thì ta yên tâm, trước mắt theo như ta biết, ngoài Vô Nhân Toạ của Lư Sơn Bất Quy Lộ có thể tìm được ở Lư Sơn ra thì các cao thủ tà đạo khác đều có hành tung không ổn định, tạm thời rất khó tìm. Còn về chính đạo, do thân phận của Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi nên hai người này chắc chắn ngươi sẽ tìm được, các cao thủ của Vân Chi pháp giới lại ở một bên trợ giúp họ, nên ngươi chỉ cần đến đó sẽ tìm thấy người.

Cố ý cao giọng, Lục Vân chủ động nhìn vào lão ta với ánh mắt lo lắng. Bắc Phong thấy khó hiểu liền hỏi:

- Tại sao vậy, tên Kiếm Vô Trần lợi hại như thế thì nhất định phải tìm cách đánh thắng hắn chứ?

Lặng lẽ gật đầu, Lục Vân ngước nhìn lên bầu trời đêm, khẽ đáp:

- Ta nói như vậy tất nhiên là có lý do của ta, thứ nhất hắn là Minh chủ của Lục viên liên minh, bên cạnh lại có Diệp Tâm Nghi, Phong Lôi chân quân, Thái Phượng tiên tử, Kim Cương Thánh phật, Thiên Thương đạo trưởng và Chiến Tâm tôn giả sáu đại cao thủ tuyệt thế bảo vệ, cứ coi như ngươi thắng rồi nhưng với tính hiếu thắng của hắn chắc chắn sẽ không nhận thua, vì thế ngươi cũng khó có thể thoát khỏi sự ngăn chặn của sáu đại cao thủ. Thứ hai, hắn ta lại do chính Thiên Kiếm Khách đích thân chọn làm Minh chủ của Lục viện, tất nhiên không muốn để người khác coi thường, chọc tức hắn ta cũng chính là chọc tức Cửu Thiên Hư Vô giới, hậu quả thật khó lường. Thứ ba, Kiếm Vô Trần vốn vô cùng ngang ngược, hơn nữa hắn lại sở hữu Huyết Hà đồ trong tay, ngươi sẽ không bao giờ có khả năng thắng được hắn ta!

Bắc Phong thay đổi sắc mặt, kinh sợ lên tiếng:

- Huyết Hà Đồ sao? Ý ngươi muốn nói là trong tay hắn ta có món thần khí mang theo âm sát chi khí cường đại bậc nhất thiên hạ? Nếu thực sự như vậy thì hắn đúng là một nhân vật khó chơi đây. Nhưng ta vẫn là ta, càng là người khó chơi thì ta càng muốn chơi, ta lại muốn xem rốt cuộc hắn lợi hại đến mức nào.

Khẽ gật đầu, Lục Vân nhìn lão ta với vẻ cổ quái lặng lẽ không nói gì, hai bên hãm nhập trong im lặng.

Màn đêm cứ thế trôi qua, khi phía đông đã bắt đầu xuất hiện những tia sáng mặt trời đầu tiên thì Bắc Phong đã biến đi đâu mất. Nhìn ánh hào quang mông lung trên bầu trời, miệng Lục Vân hiện ra một nụ cười kỳ bí, cơ thể bay lên hướng về phía Tây Thục. Từ một nơi xa xăm xuất hiện một tiếng ngân khe khẽ mơ hồ như những lời thì thầm của các cặp nhân tình. Trên không trung từng tia sáng ấm áp đang chiếu xuống mặt đất, thấp thoáng trong ngọn gió phải chăng là hình ảnh của ai đó đang cưỡi mây vượt gió bay lượn, ẩn hiện trong giấc mơ là ai đó đang cố gắng tìm kiếm những dấu tích ngày xưa?

Tại Dịch viên Tây Thục, cao thủ của ba viện gồm Nho viên, Bồ Đề học viện, Phượng Hoàng thư viện sau một ngày chờ đợi, cuối cùng Huyền Ngọc chân nhân và Trương Ngạo Tuyết cũng nhận được tin tức trở về. Các cao thủ tập trung trong Dịch Thiên các, mọi người bàn về tình hình trước mắt của nhân gian với một thái độ hết sức nghiêm túc.

Nhìn chúng nhân, Huyền Ngọc chân nhân trầm giọng:

- Lần này nhờ có sự giúp đỡ của ba vị bạn cũ, Huyền Ngọc cảm kích vô cùng. Mặc dù sự việc đã xảy ra không cách nào có thể cứu vãn lại được, nhưng ba vị đã đến đây, ta rất cảm tạ thịnh tình của các vị. Lần này cao thủ Quỷ vực đã tiến vào nhân gian thông qua Sài Trì hồ trong Âm Hồn lâm, trước khi sự việc xảy ra chúng tôi vẫn không hề hay biết gì, vì vậy có thể thấy rằng, lần này chúng tiến vào nhân gian nhất định là có mục đích gì đó rất khủng khiếp, nếu không thì không cần phải giấu kín như vậy. Nhân gian hiện nay đang bị bọn yêu ma quỷ quái hoành hành, mà chính đạo lại có một số rắc rối về ân oán của một vài cá nhân. Cứ như vậy e rằng khó có thể qua được kiếp nạn này.

Một tiếng thở dài vang lên trong Dịch Thiên các, những lời của Huyền Ngọc chân nhân làm cho mọi người trầm hẳn xuống không ai nói gì, trên khuôn mặt đều tỏ vẻ lo lắng.

Im lặng một lúc, Hạo Vân cư sĩ mới lên tiếng:

- Các vị bằng hữu, đừng có nghĩ nhiều quá như vậy, từ trước đến giờ chính tà luôn bất lưỡng lập, chiến đấu không ngừng nghỉ, lần này cũng chỉ là gặp một số trục trặc có vẻ như không lạc quan cho lắm, nhưng chỉ cần chúng ta cố gắng hết mình chống lại bọn chúng, cho dù kết quả có như thế nào đi chăng nữa, miễn là chúng ta không hổ thẹn với đất trời, không hổ thẹn với thiên hạ bách tính, không hổ thẹn với chính bản thân mình là được rồi. Một việc dù có tốt đến đâu cũng không thể tồn tại mãi được, đó là lẽ thường tình của cuộc sống. Hôm nay có thể Lục viện sẽ bị sụp đổ, nhưng ngày mai sẽ có một Lục viện khác lên thay, các vị thấy có đúng vậy không?

Nhìn Hạo Vân cư sĩ, khuôn mặt của Huyền Ngọc chân nhân, Pháp quả đại sư, Ngọc Vô Song đều hiện lên vẻ kỳ quái, dường như đã hiểu ra điều gì đó qua những lời nói ấy. Thái Phượng tiên tử tiếp lời:

- Chính tà đánh nhau, lòng tin là vô cùng quan trọng, mọi người không nên lo lắng quá nhiều, nói cho cùng thì từ xưa đến nay tà không bao giờ có thể thắng được chánh, vì thế chúng ta chắc chắn không thể thua được, hãy cứ thoải mái và cứng rắn lên một chút, dũng cảm đối mặt với bọn chúng. Bây giờ chúng ta nên bàn cách làm sao để đối phó với đại quân của Quỷ vực.

Bốn vị trưởng giáo nghe xong đều nhìn nhau, Pháp Quả đại sư nói:

- Bây giờ sự việc đã phát sinh, chúng ta có lưu lại nơi đây cũng không có tác dụng gì cả, do đó theo ý của ta thì nên lập tức quay về tụ họp cùng bọn họ, trước tiên phải tìm đến địa điểm có đại quân Quỷ vực rồi mới tính cách tranh thủ tiêu diệt bọn chúng.

Ngọc Vô Song tán đồng:

- Phương án mà đại sư đã đề ra mặc dù có hơi bị động nhưng cũng là một giải pháp tốt. Trước mắt Nhân gian đang hỗn loạn vô cùng, bất kì lúc nào, bất kì nơi đâu cũng đều có thể nhìn thấy bọn yêu ma, nếu chúng ta hành sự một cách lỗ mãng thì e rằng cuối cùng sẽ làm cho chính chúng ta rơi vào cảnh khốn cùng. Chúng ta đã đến đây được hơn một ngày rồi, không biết tình hình của những người hành động tối qua sao rồi, liệu có được thuận lợi không?

Huyền Ngọc chân nhân trà lời:

- Việc này ta đã nghe Huyền Âm sư đệ nói, đệ ấy đã cử Vân Phong đi thăm dò tin tức, ta tin rằng chẳng bao lâu sẽ có hồi âm. Bây giờ các vị ngồi đây hãy nói một chút về tình hình vừa qua để mọi người hiểu rõ hơn.

Lời vừa dứt, ba vị trưởng giáo đều trầm xuống không nói gì, ánh mắt đổ dồn về phía Thái Phượng tiên tử đợi phản ứng của bà ta.

Nhìn ánh mắt của ba vị trưởng giáo, Thái Phượng tiên tử hiểu rõ những gì mà họ đang trông đợi, nhẹ nhàng nói:

- Đã không có chuyện gì thì nói một chút cũng được, dù sao thì mọi người cũng đều muốn tốt cho bách tính thiên hạ, nếu như có kiến nghị gì thì cứ nói, tôi tin là sẽ có ích cho Liên Minh.

Nói xong liền kể về chuyện trước đây, việc Kiếm Vô Trần lãnh đạo chúng nhân đánh nhau với Yêu vực.

Khi Lâm Vân Phong quay trở lại, mọi người trong Dịch Thiên các vẫn còn đang bàn về việc chính, tà. Nhìn thấy hắn trở về, mọi người liền dừng lại, ánh mắt đổ dồn về phía hắn quan sát xem thái độ của hắn ra sao. Huyền Ngọc chân nhân nhìn Lâm Vân Phong rồi nhẹ nhàng nói:

- Ngồi xuống đã nào, có thông tin gì hãy nói cho mọi người biết luôn đi.

Lâm Vân Phong đi đến ngồi bên cạnh sư phụ Huyền Âm chân nhân, ánh mắt hắn ta đảo khắp phòng một lượt rồi bắt đầu nói:

- Con đã thám thính được tin tức của liên minh bên đó rồi, đồng thời Vô Vi phái cũng có động tĩnh, chỉ là những tin tức có được từ hai bên đều không tốt.

Giọng hắn trầm hẳn xuống khiến mọi người đều thay đổi sắc mặt. Thái Phượng tiên tử lên tiếng:

- Có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng ra đi, dù tốt hay xấu thì chúng ta vẫn phải đối mặt.

Nhìn sang bà ta, Lâm Vân Phong tiếp tục nói:

- Đây là những tin tức mà con điều tra được, đêm qua một đội quân gồm ba mươi ba người đã tới Thiên Phong tháp, gặp phải Hắc Ám Tôn chủ của Ma vực và Tam Nhãn Long Lang của Yêu vực, cả hai bên đã xảy ra giao tranh kịch liệt. Kết quả Phong Lôi chân nhân và Hắc Ám Tôn chủ đều thất bại và bị thương, Thất Huyền chân nhân, Vô Vọng, Triển Ngọc ba người bị thương trầm trọng, tình thế vô cùng nguy hiểm, đến khi Kiếm Vô Trần thi triển Huyết Hà Đồ mới có thể ép bọn chúng tháo chạy, lúc đó mọi người mới được bình an, chỉ có điều...

- Chỉ có điều làm sao, ngươi mau nói nhanh lên?

Nhìn thẳng vào hắn ta, Thái Phượng tiên tử giục. Nhìn lại bà một cách bình thản, Lâm Vân Phong nói tiếp:

- Chỉ có điều, tuy họ đều không sao nhưng những người đi cùng đều chết hết cả rồi, hơn hai mươi ba người dưới tháp Thiên Phong.

Hắn thuật lại những sự việc xảy ra sau đó, nghe xong khuôn mặt mọi người đều trở nên u ám, ai nấy đều cảm thấy bất ngờ. Lần này là lần hành động thứ năm rồi nhưng vẫn thất bại giống như các lần trước, điều này đã làm giảm bớt đi phần nào lòng tự tin của mọi người, tình hình sau này ra sao càng làm cho người ta lo lắng hơn.

Hạo Vân cư sĩ thở dài nói:

- Cứ tình hình này thì càng đánh càng thua, sau này ai mà còn có tâm trí đâu đi đưa người chết nữa đây. Quan niệm sinh tử của những người tu chân là mặc dù tính mạng con người vô cùng mỏng manh nhưng qua nhiều năm tu luyện thì cũng không dễ gì chết một cách vô ích.

Mọi người đều không nói gì, tất cả lại rơi vào yên lặng, tựa hồ đang tính toán đến những sự việc trong tương lai. Phá tan không khí trầm lắng đó, Thái Phượng tiên tử lên tiếng:

- Sự việc lần này cứ coi như là chuyện không may, ngươi hãy nói đến việc của bên Vô Vi phái đi.

Nhìn bà ta bằng ánh mắt khinh bỉ, Lâm Vân Phong nói:

- Về phía Vô Vi phái tin tức không được rõ ràng, bởi vì hình như trong đó có giấu diếm một bí mật nào đó không muốn cho ai biết, cố ý khiến cho chuyện này trở nên mơ hồ. Con sẽ nói luôn những thông tin mà con nghe được, dưới sơn môn của Vô Vi phái đã xảy ra một cuộc đại chiến làm kinh động rất nhiều các cao thủ xung quanh, khiến mọi người lũ lượt kéo nhau đến đó tìm hiểu. Vậy mà nghe nói là khi các cao thủ tìm đến đó thì cuộc chiến đã kết thúc, cao thủ Quỷ vực cũng đã bỏ đi, chỉ là có người nói rằng đã tình cờ nhìn thấy cao thủ của Vô Vi phái là Thiên Thương đạo trưởng chết trong trận chiến đó, chết dưới tay Ma Huyễn Tôn chủ, ngoài ra còn nghe nói bảy trong mười hai vị cao thủ Vô Vi phái cũng chết trong trận hôm đó, năm người còn lại đều bị thương nặng, vô cùng thê thảm.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/that-gioi-truyen-thuyet/chuong-220/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận