Thần Khống Thiên Hạ Chương 2453



    Thần Khống Thiên Hạ
    Tác Giả: Ngã Bản Thuần Khiết
    Chương 2453: Tiểu hữu a, ngươi liền bỏ qua cho lão hủ đi! (2)

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvanda

    Lục Ông nhẹ thở dài nói:

    - Ta thân là Bất Tử thụ, là thiên địa dịchủng biến thành, sớm hiểu âm dương nht nguyệt, thông hiểu thiên mệnh, lúc trước lựa chọn đi một đường với ngươi kỳ tht cũng là tư tâm hướng đến, bởi vì ta đã cảm giác được ngươi có thểmang cho lão hủ đại cơ duyên, đểcho ta càng trở lại thời khắc đỉnh phong, hôm nay quảnhiên là giống như ta dự đoán, tiểu hữu dù là lúc cát lúc hung, nhưng mà cát lớn hơn hung, mỗi lần đều có thểgặp hung hóa cát, vy mới có thành tựu ngày hôm nay, thiên nhiên tuyền động này chính là từ Hoang Cổ thiên nhiên ngưng tụ thành, hội tụ Mộc linh chi mạch, đối với lão hủ là đất đặt rễ tốt nhất, cho nên lần này lão hủ quyết định không lại đi theo tiểu hữu nữa, tính toán vĩnh viễn ở lại chỗ này, hi vọng tiểu hữu có thểhiểu được khổ tâm của lão hủ!



    Lục Ông dù là thụ linh nhưng cùng Lăng Tiếu quen biết trăm năm, đối với Lăng Tiếu đã có một loại ý không nỡ, bây giờlão làm ra lựa chọn này kỳ tht cũng là sau khi trải qua một phen suy nghĩ, mới cùng Lăng Tiếu nói ra quyết định này.

    Lăng Tiếu sớm đoán được quyết định của Lục Ông, nhưng mà nghe chính miệng lão nói ra vn cảm thấy có vài phần khó chịu cùng không muốn.

    Hắn là một người trọng tình cảm, đối với hết thảy thuộc về hắn cũng sẽ không có mới nới cũ, ngược lại là ở càng lâu càng là có tình cảm.

    Hôm nay hắn dù không muốn phân khai với Lục Ông nhưng mà hắn cũng biết Lục Ông ở lại chỗ này xác tht là lựa chọn tốt nhất!

    - Lục lão, tht lòng cảm tạngươi nhiều năm quan chiếu ta như vy, ngươi đã có quyết định rồi, hi vọng ngươi sớm ngày trở thành tồn tại uy vũ giống như Ngô Đồng lão gia tử!

    Lăng Tiếu đối với Lục Ông khẽ khom người một chút, lại một lần nữa tỏ vẻ cảm tạnói.

    Mấy năm nay trợ giúp của Lục Ông đối với hắn không lớn, nhưng mà trong quá trình khi hắn trưởng thành lại có trợ giúp khổng lồ không thểchối bỏ, đây đểhắn đối với Lục Ông làm lễ khom người!

    Lục Ông nghe được Lăng Tiếu tán đồng quyết định của lão, lp tức cảm thấy thở ra một hơi.

    Lão nhưng là một trong chín đại thần thụ, bất kểnhân loại nào đều hi vọng đem lão lấy cho riêng mình, đểcho lão cung cấp trợ giúp vô cùng vô tn, mà lão đã từng gặp phải nhiều lần bóc lột của Lăng Tiếu, nhưng đây cũng là căn cứdưới điều kiện trao đổi, lão cũng không cảm thấy có cái gì. Chỉlà khi lão tht muốn rời khỏi, lão sợ Lăng Tiếu sẽ không đểcho lão rời đi.

    - Tiểu hữu không cần khách khí, lão hủ dù ở đặt rễ ở chỗ này nhưng vĩnh viễn cũng nhn ngươi là một cái bằng hữu nhân loại, nếu có ngày cần đến lão hủ, lão hủ đương nhiên sẽ không cự tuyệt, lão hủ ở chỗ này chúc tiểu hữu ngày sau có thểđi lên nhân tộc tối cường, lão hủ cũng sẽ vì tiểu hữu mà vinh dự đấy!

    Lục Ông chân thành nói.

    - Ha hả, có lời này của Lục lão liền đủ rồi!

    Lăng Tiếu cười cười, tiếp theo xoa xoa đôi bàn tay nói:

    - Lục lão, ngươi xem chúng ta cũng là giao tình nhiều năm, bây giờđã sắp vĩnh biệt rồi, ngài không tỏ vẻ một chút?

    Khuôn mặt của Lục Ông trong nháy mắt xanh lại nói:

    - Tiểu hữu a, tất cảcủa lão hủ đều đã cấp cho ngươi rồi, ngươi còn muốn làm như thế nào a!

    Lăng Tiếu lại cười nói:

    - Hắc hắc, Lục lão a, ngươi cũng biết ta nhiều huynh đệ, hơn nữa cừu nhân cũng là rất nhiều, bất kểlà ta hay là bọn họ tùy thời đều sẽ có nguy hiểm sinh mạng, một chút trước kia ngươi lưu cho ta làm sao đủ dùng, không bằng ngươi đem thụ nhũ trấp, quảthụ, thụ căn những thứnso đều lưu cho ta một nghìn phần liền đủ rồi, ngươi cũng biết, ta là người luôn luôn không tham lam a!

    Lời này của Lăng Tiếu vừa mới nói xong, Lục Ông trực tiếp ngã trên mặt đất, lục nhãn trợn lên, lục dịch cũng phun ra rồi.

    - Uy uy, Lục lão không cần phải giảchết như vy, những năm này ngươi hấp thu bao nhiêu tinh thần dịch của ta còn cho là ta không biết a, ta chỉlà không muốn tình toán với ngươi mà thôi, bây giờngươi vì một điểm đồ vt còn giảchết với ta, ngươi tên choáng đầu này quá không hiền hu đi!

    Lăng Tiếu hết sức bất mãn mà kêu lên!

    Lục Ông thiếu chút nữa muốn trực tiếp bịlời này của Lăng Tiếu trực tiếp tức chết rồi!

    Lão là sống ở trong thức hải của Lăng Tiếu mà uẩn dưỡng, nhưng mà tuyệt đối không có hấp thu qua tinh thần dịch của hắn a!

    Lão ở trong lòng khóc lên reo hò: "Tiểu hữu, lương tâm của ngươi ở đâu a!"

    Lục Ông cũng là đủ lưu manh, trực tiếp nằm trên mặt đất không dy nỏi, lienf giảtrang đến chết, tin tưởng Lăng Tiếu cũng không làm gì được lão!

    Lăng Tiếu cười lanh một tiếng nói:

    - Lục lão, nguôi cho là giảchết là được sao? Có tin ta bây giờđem râu mép của ngươi nhổ sạch hay không, tin tưởng như vy cũng đủ số lượng mà ta muốn rồi!

    Lục Ông trong nháy mắt từ trên mặt đất đứng lên gin trừng mắt nhìn Lăng Tiếu, cỗ khí thế một đi không trở lại kia tựa hồ tht muốn cùng Lăng Tiếu hảo hảo giao chiến một phen!

    Lăng Tiếu cũng không yếu thế, một mực cùng Lục Ông gin trừng mắt!

    Phải một lát sau, sắc mặt của Lục Ông dn đầu suy sụp xuống, lộ ra một vẻ mặt cầu khẩn nói:

    - Tiểu hữu a, ngươi bỏ qua cho lão phu đi, mỗi dạng một ngàn phần đây không phải là muốn đem lão cốt đầu của lão hủ ta sao.

    Lăng Tiếu khó chịu nói:

    - Lục lão a, ngươi ít giảbộ cho ta, Mộc thuojc tính tinh hoa ở chỗ này cũng đủ cho ngươi một mực cường đại tiếp, liền muốn một điểm đồ vt của ngươi, còn ở chỗ này khóc đến chết đi sống lại, đơn giản là đem trăm năm giao tình kia của chúng ta khinh thường không nhớ rồi, bổn cung tht là nhìn nhầm bằng hữu như ngươi rồi, bổn cung cũng không cần nữa, ngươi lưu lại tự mình hưởng thụ đi!

    Lăng Tiếu một bộ vô cùng đau đớn, đơn giản là bịngười thân nhất của chính mình phản bội đến khó chịu như vy!

    Lục Ông thoáng cái trợn tròn mắt!

    Đây dường như lão có chút oan đi, lão không nói là không cho a, chỉlà số lượng mà Lăng Tiếu yêu cầu quá khổng lồ rồi, lão phải làm như vy a!

    Lão vón dĩmuốn mặc cảvới Lăng Tiếu một phen, cuối cùng đua lòng một chút đều cấp cho Lăng Tiếu ước chừng một trăm phần liền xong rồi.

    Bây giờtốt lắm, tên choáng đầu này lại không cần. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

    Lão nên cảm thấy cao hứng mới đúng, nhưng mà nghe Lăng Tiếu nói đến không chịu nổi, lão có một loại cảm giác không chốn dung thân a!

    Mắt thấy Lăng Tiếu liền muốn đi ra khỏi động khẩu rồi, Lục Ông không thểkhông vội vàng gọi hắn lại nói:

    - Tiểu hữu, ngươi nói cũng đúng, là lão hủ hổ thẹn với ngươi, ngươi lại đây đi, lão hủ đáp ứng yêu cầu của ngươi!

    Lăng Tiếu dừng lại thân hình, hơn nữa trong nháy mắt lướt trở lại bên cạnh Lục Ông cười nói:

    - Đây mới là hảo bằng hữu của ta nha, nhanh lấy ra đi, trời chuẩn bịtối rồi, ta còn phải chạy trở về!

    Lục Ông nhìn bộ dạng sắp chảy nước miếng của Lăng Tiếu, lại biết là trúng kế của hắn rồi!

    Lão cười khổ một cái nói:

    - Lão hủ dù là ở trong thức hải của ngươi sống trăm năm, nhưng mà vĩnh viễn đều không học được tới nửa phần giảo hoạt của tiểu hữu a!

    Vừa nói đồng thời lão vừa đem thụ trấp, thụ quả, thụ căn lấy ra cho Lăng Tiếu.


Nguồn: tunghoanh.com/than-khong-thien-ha/chuong-2453-ftnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận