Thần Mộ 2 Chương 200 - Tinh không nguyệt điện

Bên trong Đạm Đài tiên cảnh, núi xanh rừng thẳm, lục sắc thần quang lấp lánh, cung vàng điện ngọc toạ lạc trên các đỉnh núi, thác đổ suối reo, tiên khí bao phủ, một cảnh tượng vô cùng tường hòa, thạt là một thánh thổ nơi thiên giới

Một tòa cung điện ẩn hiện trong lớp mây mù lơ lửng giữa không trung, tiên nhạc vang lừng, giống như tranh vẽ.

Đó chính là không trung điện vũ nơi của tu luyện của Đạm Đài tiên tử, lúc này Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam đã bay lên không, đối mặt với Đạm Đài tiên tử.

Chỉ vài câu đối thoại đơn giản, trong lòng Thần Nam nổi sóng, người con gái đầu tiên làm hắn động tâm, đang đứng trước mặt hắn, nhưng hắn không thể nào nói chuyện như vạn năm về trước nữa.
Vạn năm trôi qua, vạn vật biến đổi, quá khứ như áng mây trời trôi đi, so với vạn năm trước, tất cả đã thay đổi, chỉ khiến người ta cảm thán


Tuyệt đại giai nhân, trang phục như tuyết, dung nhan như ngọc không bị ảnh hưởng bởi thời gian, hiện ra một nụ cười nhẹ nhàng. Đạm Đài Tuyền nhìn sang Đại Bằng Thần Vương nói "Thần vương quang lâm, ta không kịp đón tiếp từ xa, xin được thứ lỗi."

"Đạm Đài tiên tử khách khí rồi, mạo muội đến thăm, đã làm phiền tiên tử rồi."

Nói rồi Đạm Đài Tuyền cùng hai người tiến vào bên trong cung điện.

"Thần Vương mất tích đã hơn trăm năm, thiên giới đồn đại có lẽ thần vương đã gặp phải bất trắc, không ngờ gần đây, thần vương mang theo vô thượng thần uy xuất thế, xem ra lời đồn thật không đáng tin"

"Ha ha." Đại Bằng Thần Vương cười to: "Trăm năm thời gian đối với tiên thần mà nói, chỉ như là một chớp mắt, tuy nhiên hơn trăm năm với ta mà nói, một ngày dài bẳng cả nửa năm, nỗi khổ bên trong càng không cần nói đến. Dù sao, Thiên giới Thần vương đều biết ân oán giữa ta và giặc trọc đó. Ta vẫn còn sống, thì sớm muộn cũng có ngày tìm y giải quyết tất cả."

Đạm Đài tiên tử gật đầu, nhưng không, dù sao thì đây cũng là phân tranh giữa các thần vương, nàng không cần thiết phải xen vào. Nàng lại đưa ánh mắt nhìn Thần Nam, hỏi Đại Bằng Thần Vương "Vị này là…."

Đại Bằng Thần Vương cười nói "Tiên tử có thấy người trước mặt có chút quen thuộc không?"

Đạm Đài Tuyền gật gật đầu.

Đại Bằng Thần Vương nói: "Tiên tử quả nhiên linh thức mẫn duệ, thiên giới hiếm có, chỉ nhìn qua một lần, liền có ngay ấn tượng. Y đã từng xuất hiện tại Phật Tổ…"

"!"

Đôi mắt trong như nước của Đạm Đài Tuyền lóe lên tia sáng kì dị, chăm chú nhìn Thần Nam. Đột nhiên sau đó, ngọc chỉ nhẹ nhàng điểm tới Thần Nam, một đạo ngân mang bắn vụt tới.

Thần Nam cả kinh, hắn không nghĩ đến Đạm Đài Tuyền đột nhiên ra tay, trong lòng rối như tơ vò. Cuối cùng xác định đối phương không phải là vì phát hiện ra chân tướng của hắn mà xuất thủ.

Sau lưng hiện lên Thần Vương dực, chân đạp Thiên ma bát bộ, Thần Nam nhanh chóng di chuyển trong tòa điện, né tránh chỉ phong của Đạm Đài Tuyền.

Ngân sắc chỉ phong thánh khiết vừa bắn tới, Thần Nam kịp thời né tránh, chỉ phong cũng lập tức biến mất giữa không trung, không hề làm tổn hại một vật nào bên trong điện.

Bất quá Đạm Đài Tuyền cũng không vì thế mà dừng tay, từng đạo chỉ lực nhanh chóng phá không lao tới, không ngừng tấn công Thần Nam. Trong nháy mắt, một kiếm võng quang mang lấp lánh hình thành giữa tiên điện, từng đạo từng đạo kiếm khí vây Thần Nam vào giữa. Đương nhiên, có thể thấy rõ lúc này Đạm Đài Tuyền không có sát tâm.

Bất quá, cho dù như thế, Thần Nam cũng không dám phân tâm một chút nào, từng đạo ngân sắc quang mang đó nếu bắn trúng người hắn thì tuyệt đối sẽ xuyên thủng cơ thể. Thân hình hắn lúc này nhanh như điện, điên cuồng tránh né, chỉ lưu lại từng đạo tàn ảnh trên không

Chỉ là, kiếm khí của Đạm Đài Tiên tử càng đánh càng nhanh, càng lúc càng dày đặc, cuối cùng Thần Nam kinh hãi nhận thấy không còn cách nào né tránh, chỉ có thể vận chuyển huyền công chống đỡ.

"Keng"

Nắm trong tay kim sắc thần đao, một bóng dáng cao lớn xuất hiện phía sau, bảy loại binh khí lơ lửng xung quanh, Thần Nam đâm ngang chém dọc, chống đỡ đòn công kích của Đạm Đài Tuyền.

Các tiên đồng thị nữ trong cung điện đều giật mình, bọn họ chưa từng thấy loại công pháp nào kì dị như vậy.

Đạm Đài Tuyền trong mắt thần quang lấp lánh, không ngừng tăng thêm sức mạnh cho kiếm khí, cho đến khi bắt Thần Nam phải vận toàn lực để ngăn cản, nàng mới dừng lại. Đôi mắt đen láy như nhung chăm chú quan sát Thần Nam một hồi rồi nói: "Người của Thần gia, quả nhiên lợi hại."

Thần Nam vô cùng bình tĩnh, từ từ thu liễm huyền công rồi nói: "Tiên tử quá khen rồi, tại hạ Thần Trung, so với tiên tử, chỉ giống như một đốm lửa so với trăng rằm mà thôi."

"Ha ha…." Đại Bằng Thần Vương cười to: "Tiên tử pháp nhãn siêu quần, chỉ một chút đã nhìn ra lai lịch hắn"

Đạm Đài Tuyền cười nói: "Thần Vương quả nhiên khẳng khái, không ngờ lại đem thần vương dực tặng cho người khác"

"À, vị tiểu huynh đệ này rất có duyên với ta, nói cho cùng, đây là người đầu tiên của Thần gia mà ta biết, nghe nói tiên tử và Thần gia có quan hệ thân thiết, nên có lẽ sẽ biết rõ hắn có phải là người thứ 10 trong truyền thuyết hơn ta".

"A.à…" Đạm Đài Tuyền mìm cười, ánh mắt sáng rực lên rồi nhanh chóng trở lại bình thường.

"Hai vị đến đây, rốt cục là vì việc gì, xin cứ nói thẳng"

"Chúng tôi muốn mượn tinh không nguyệt điện." Đại Bằng Thần Vương cũng đi thẳng vào vấn đề. Vừa rồi, những gì cần nói thì cũng đã nói, cần dò xét thì cũng đã dò xét, bây giờ trực tiếp nói thẳng ra.

Thần Nam đối mặt với Đạm Đài Tuyền nói: "Hôm nay mạo muội nhờ cậy, rất mong tiên tử thành toàn, ngày khác nhất định sẽ hậu báo"

Thần gia thân phận thì đã được chứng minh, khả năng là người thứ 10 trong truyền thuyết cũng đã hiển lộ, hiện tại mở miệng tương cầu, cũng có chút giá trị.

Đối với Thần gia thập nhân, có rất nhiều truyền thuyết, Đạm Đài Tuyền đã biết rõ thân phận của Thần Nam, cũng khó có lý do để từ chối

Sự tình đúng như Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam đã dự liệu, trong mắt Đạm Đài Tuyền hiện lên một tia sáng kì dị, rồi thoải mái đáp ứng.

"Mượn tinh không nguyệt điện, với Đạm Đài phái cũng không mất mát gì, Thần Vương huynh đã mở miệng, đương nhiên không có vấn đề gì."

Đại Bằng Thần Vương biết, nếu là thần vương khác của thiên giới yêu cầu, Đạm Đài Tuyền quá nửa là không đáp ứng, dù sao thì bí ẩn của tinh không nguyệt điện rất nhiều, không có thể đơn giản dễ dãi như vậy.

"Đa tạ tiên tử đã thành toàn, ân này khó báo đáp được bằng lời"

Đạm Đài Tuyền mỉm cười nói: "Không có vấn đề gì, nhưng mà ta muốn biết các vị cần dùng nó để làm gì."
Thần Nam ngừng một chút rồi nói: "Chúng tôi muốn phục sinh cho Vô tình tiên tử."

"Cái gì?" Nói chuyện đến lúc nay, lần đầu tiên Đạm Đài Tuyền biến sắc "Điều này có thật không? Đây quả là một tin tức vô cùng tốt lành, Vô tình muội muội có hy vọng sống lại, thật là làm người ta kích động."

Vẻ mặt Đạm Đài Tuyền lúc này vô cùng kích động: "Từ khi Vô tình muội muội ra đi, trong lòng ta không lúc nào yên, lúc nào cũng nhớ muội ấy, cứ nghĩ rằng sẽ chẳng có cơ hội được gặp lại muội ấy nữa. Bây giờ thì … thật là tốt quá rồi."

Thần Nam có chút kinh dị, hắn không biết có đúng Đạm Đài Tuyền và Vô tình tiên tử thân như tỉ muội thật không.

Tiếp sau đó, Đạm Đài Tuyền hỏi han mọi chuyện

Thần Nam đương nhiên không thể nói thật, chỉ dựa theo những gì đã bàn bạc trước với Đại Bằng Thần Vương, nhất nhất trả lời

Theo kịch bản mới, Vô tình tiên tử chết vì "Thái thượng vong tình lục" như bên ngoài đồn đại, thân thể bị người khác trộm mất, bất quá lại bị người của Thần gia cản lại. Thần gia và Vô tình tiên tử cũng có quan hệ sâu xa, lệnh Thần Nam đến Đạm Đài phái mượn tinh không nguyệt điện để sử dụng.

Bên trong, tự nhiên là cũng có nhiều chỗ không rõ ràng, nhưng Đạm Đài Tuyền cũng không có hỏi nhiều.

Tinh không nguyệt điện ẩn sâu trong lòng Đạm Đài phái, trên một tòa núi non xanh biếc, thần quang lấp lánh, mây mù bao phủ, linh khí lan tỏa, một chiếc cổng trăng phát ra từng đạo hào quang lơ lửng giữa không trung

Đạm Đài Tuyền dẫn đầu, theo sau là Đại Bằng Thần Vương và Thần Nam.

Tiến qua cổng trăng đó, cả ba tiến vào một không gian kì dị, một thế giới khác hẳn với bên ngoài.

Đó là một khoảng không gian rực rỡ như một bầu trời sao, từng ngôi sao giống như lam bảo thạch điểm xuyết bầu trời, lấp lánh ánh sáng rực rỡ. Ở chính giữa không gian đó, một vầng trăng lơ lửng trên cao, tỏa ra ánh sáng nhu hòa, một tòa cung điện lúc ẩn lúc hiện bên trên vầng trăng đó.

"Đây là…." Thần Nam ngẩn người, đây thật sự là một thế giới khác! Lúc này ở bên ngoài ánh nắng chan hòa, đang giữa ban ngày, nhưng nơi đây, trăng sao lấp lánh, ở giữa màn đêm.

"Nơi này quả là thần kì. Tiên tử luôn ở đây cũng có nhiều thu hoạch." Đại Bằng Thần Vương thở dài.

Đạm Đài Tuyền nhẹ nhàng cười, sau đó, dường như nhìn thấy vẻ không hiểu của Thần Nam, nàng bèn cười nói: "Đây không phải là một bầu trời sao thực sự, chỉ là một không gian trăm dặm mà thôi. Những ngôi sao lấp lánh kia là do thất thải thạch phát ra, xa nhất cũng chỉ cách chúng ta hơn mười dặm mà thôi."

Đại Bằng Thần Vương thở dài: "Thất thải thạch còn có tên gọi là sinh mệnh thần thạch, thiên giới rộng lớn thế cũng chỉ có vài viên, nơi này có đến mấy trăm khỏa, không nhìn tận mắt thì khó mà tin được. Nhìn những viên thất thải thạch này xếp hàng trên không, chắc chắn là theo một đại trận phức tạp, tiên tử chắc đã sớm ngộ thông, chắc chắn có thể tự do xuất nhập."

"À, cũng không thành vấn đề" Đạm Đài tiên tử gật đầu nói: "Xin hãy đem thân thể của Vô tình muội muội đặt tại tâm trận, ta cũng đã biết nhị vị định dùng phương pháp gì để phục sinh cho nàng rồi."

Với sự thông minh của Đạm Đài tiên tử, căn bản không cần phải nói nhiều, nàng sớm đã đoán được nguyên nhân thiên giới lần lượt xuất hiện các phần khác nhau của "Thái thượng vong tình lục", dẫn dắt các phương thần vương tranh đoạt, thì dĩ nhiên hiểu rằng hai người trước mắt đã đạo diễn tất cả, mục đích chính là xá lợi của Thanh Thiện cổ phật.

Thần Nam khai mở nội thiên địa, thân thể Vũ Hinh lơ lửng dưới trời sao, tuyệt sắc dung nhan có chút tiều tụy, trang phục màu trắng nhuộm máu càng tăng thêm vẻ thê lương

Đạm Đài Tuyền ôm lấy Vũ Hinh, xúc động nói: "Vô tình muội muội, lại nhìn thấy muội rồi, muội yên tâm, ta nhất định sẽ đem toàn lực để cứu sống lại muội.

Sau đó, nàng giang tay ra, thân thể Vũ Hinh từ từ bay lên, như tiên nữ múa dưới trăng, bạch y phấp phới, bay về phía Nguyệt điện trên không.

Đại Bằng Thần Vương nói: "
Lúc bắt đầu, chỉ cần dùng thất thải thạch ở đây định trụ thân thể của nàng. Trước khi hồi sinh cho nhục thể của nàng, trước khi triệu hoán linh thức, chưa cần phải sử dụng đến nguyệt điện.

Nguyệt điện này chính là trận tâm của phiến tinh không này, phục hoạt thân thể của Vô tình muội muội, nơi đó là tốt nhất.

Thần Nam hai mắt cay xè, rốt cục cũng đã đến lúc phục hoạt Vũ Hinh, hắn xoay người hướng về phía Đạm Đài tiên tử nói: "Đa tạ tiên tử"

Đại Bằng Thần Vương nói: "Muốn phục hoạt vô tình tiên tử, cần có ba thần vương triệu hoán linh thức, chúng ta…"

Đạm Đài Tuyền cười cười nói "không vấn đề, Đông hải thần vương Lý Đạo Chân đang làm khách tại tiên phủ của ta, Đại Bằng Thần Vương có lẽ đã sớm cảm ứng được rồi, mời y đến đây là được…

Lúc này Thần Nam đột nhiên tâm sanh cảm ứng, hắn nhíu mày nói: "
Tự nhiên ta cảm thấy bất an, cứ cảm giác có chuyện gì đó xảy ra."
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/than-mo-2/chuong-200/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận