Thanh niên nam thần bí này thật ra là ai? Bí mật này tứ đại thiên giai cao thủ đều muốn biết, sức hấp dẫn quả thật cực lớn.
Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi, Thần Nam đều chăm chú nhìn nam tử cao lớn, khí thế phát ra tuyệt đối là nhân vật phong vân bậc nhất trong lục giới.
"Ầm, ầm, ầm."Bàn tay vỡ nát lại tụ hợp, trên thú trảo phủ một lớp vảy, móng tay sắc lẹm dựng lên như núi đao, hàn quang lập lòe, chấn nhiếp hồn người.
Thần bí nam tử liên tục cười lạnh, tạ hồ không coi cự trảo ra gì, lạnh giọng:
"Thịnh cực rồi suy, lại muốn đại phá diệt lần nữa chăng? Hừ, ngươi đúng là không đợi nổi, Thái cổ chư thần sau vạn năm nữa sẽ lần lượt quay lại, ngươi muốn dọn dẹp trước chăng? Bất quá hóa thân này vô dụng quá, còn lâu mới sánh được cùng Hoàng Thiên và Thương Thiên, hôm nay ta giúp ngươi tự phá nát."
Khoa trương cuồng ngạo cực độ!
Đối diện với
"thiên chi thủ" trong truyền thuyết mà Thần bí thanh niên không hề bị uy hiếp, coi nó là loại đồ làm cảnh.
"Soạt."Quanh ảnh lóe lên, y biến mất, dù mạnh như tứ đại thiên giai cao thủ cũng không nhìn thấy bóng dáng, đó không phải là phá toái hư không mà dùng cực hạn tốc độ, Thần Nam ẩn ước cảm thấy sức mạnh của thời gian.
Không sai, chính là dao động của sức mạnh thời gian.
Tốc độ lên đến cực hạn, thời gian sẽ thay đổi, tứ đại cao thủ lạnh mình, thanh niên này hiển nhiên có nghiên cứu rất sâu về thời không, phát hiện ra họ không phải do xảo hợp.
Chưa biết chừng, đối phương không chỉ cảm giác được khí tức mà còn nhìn thấy dung mạo họ, Thần Nam chợt thấy thân thể mình cứng đơ.
Hơn vạn năm nay, đối phương bỏ ra nhiều công sức giúp hắn sống lại, mỗi lần xuất hiện đều phát hiện hắn ở dị thời không, nhìn thấy dung mạo hắn và thi thể trong mộ giống hệt, chăng phải đã phát hiện ra kết quả trong tương lai sao?
Thần Nam rúng động, truyền thuyết rằng có thể nhìn được tương lai mà dự liệu những việc sẽ phát sinh không phải lời đồn cho vui. Người có đại thần thông như thanh niên chắc có thể từ một vài việc mà lần ra.
Thậm chí, nếu đủ thực lực, liệu họ sẽ nhìn thấu cách trở thời không?
Cảnh giới này chỉ nghĩ cũng đủ kinh hãi, Thần Nam không dám suy đoán tiếp, nếu có những việc thế thật, không phải hắn đang nằm trong tay người ta khống chế sao? Dự cảm này không lấy gì làm tốt đẹp.
"Ầm."Hào quang nóng rãy chiếu sáng thinh không âm u, bóng hình thần bí đột ngột xuất hiện trước cự trảo, toàn thân phá ra vạn trượng quang mang, sắc bén như lưỡi đao xuyên qua cự trảo, cắt thành vô số đoạn.
Sức mạnh và tốc độ tuyệt đối.
Thần bí nam tử dễ dàng phá tan thiên chi cự trảo!
Khung cảnh cực kì chấn động, có người đã hạ sát cả Thiên.
Lần này Thần bí nam tử không cho cự trảo có cơ hội hợp lại, y đứng trên không hú vang, uy lực tràn khắp Nhân gian giới như tiếng biển gầm, vang đến chín tầng trời, lan xuống cửu u.
Sức mạnh đáng sợ bùng lên, y liên tục đánh nát cự trảo đoạn xé toang một đạo không gian chi môn, vứt các mảnh vụn vào những không gian khác nhau.
"Người mà đủ mạnh, Thiên cũng bất lực." Pháp Tổ cảm thán.
Đức Mãnh ngẩn ngơ, không dám tin vào sự thật trước mắt.
"Hiện hình đi, nếu không ngươi chẳng đáng cho ta tự thân động thủ." Lời lẽ của Thần bí nam tử tỏ ra vô cùng tự tin.
Nhưng trên trời cao vẫn trầm tịch, hồi lâu không có hồi đáp, phía xa thần ma vẫn không ngừng rơi rụng. Bọn Thần Nam bị cuốn vào hào tình ngút trời của nam tử, đối diện với hủy diệt chi thủ mà vẫn coi là nhẹ tênh.
"Cường giả không còn, thời đại này tịch mịch, rồi sẽ đến ngày phong vân tế hội, luân hồi triệt để kết thúc, tất cả lại bước sang kỉ nguyên mới." Thần bí nam tử lẩm bẩm.
"Y nói vậy là ý tứ gì?" Đức Mãnh hỏi.
Nam Cung Tiên Nhi tỏ vẻ nghĩ ngợi:
"Y từng nói rồi, sau vạn năm, các cường giả sẽ quay lại, đó không phải là thời không hiện thực của chúng ta sao? Vậy là thời đại của chúng ta sẽ xảy ra kịch biến oanh oanh liệt liệt?"Pháp Tổ nói:
"Ta có dự cảm những gì y nói là thật, vạn năm sau cường giả quay lại, có thể sẽ tái hiện thời đại Thái cổ huy hoàng, đại thời đại sẽ lại xuất hiện, lịch sử sẽ phát sinh đại sự kiện trời xoay đất chuyển."Thần Nam cũng thấy thế, hắn nhớ lại xâu chuỗi nhưng sự kiện mà Ma Chủ đã làm, thủ mộ lão nhân nói rằng cần khoảng ngàn năm Ma Chủ sẽ từ đệ tam giới quay về, quãng thời gian này phù hợp với những gì Thần bí nam tử nói.
Những cường giả mà y nói tới đó chắc chắn bao gồm số ở đệ tam giới, hơn nữa còn cả những người khác.
"Pháp Tổ ngươi có cho rằng Thái cổ chư thần mà nam tử đó nói tới là những người bị Ma Chủ đưa vào đệ tam giới?" Thần Nam nghi hoặc.
"Không hoàn toàn, còn thiếu nhiều lắm."Thần Nam vô cùng kỳ quái:
"Vậy Thái cổ chư thần đó đi đâu?"Pháp Tổ lại chìm vào trầm tư:
"Những người đó…. Thời Không đại thần đã mở đường máu cho họ, chắc…" Hình như y nhớ ra gì đó, kinh hãi mở bừng mắt.
Thần Nam, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi tựa hồ cũng biết y định nói gì, tỏ vẻ không dám tin, tứ đại thiên giai cao thủ đồng thời kinh hô:
"Thái cổ chư thần chưa bị tiêu diệt đó….họ…đang ở trong đường hầm thời không….họ được Thời Không đại thần đưa đến tương lai."Bốn người nhất trí đưa ra chung kết luận, Thái cổ chư cường mất tích hình như đang tiến hành thời không lữ hành, họ ở trong đường hầm thời không tránh thoát vận mệnh chết chóc năm xưa.
"Là thật sao?" Bốn người tuy kết luận nhưng vẫn không dám tin.
"Có lẽ…là thật. Bằng không những Thái cổ thần này đi đâu? Không thể nào trầm tịch lâu như vậy mà không xuất thế. Cũng có người thoát khỏi thời không thông đạo nhưng tuyệt đại đa số còn đang tiếp tục lữ trình."Quả là tin tức kinh người.
Thần bí nhân trên không đã nói rằng vạn năm sau tất cả sẽ kết thúc, phải chăng tại thời đại đó sẽ chấm dứt không gian lữ hành, chư thần hiển hiện?
"Ầm."Tầng không vỡ toác, uy lực hùng hậu tràn ra, một sinh vật khổng lồ từ Thiên giới giáng xuống, hiện ra trước mặt Thần bí nam tử.
Sinh vật cao tới vạn trượng, dung mạo vô cùng xấu xí, toàn thân phủ vảy xanh lè, trên đầu có năm chiếc sừng màu bạc nhọn hoắt, hai mắt đỏ lòm như hai huyết hồ, răng nhô ra như vách núi, nanh ác cực điểm.
Nó có tới mười sáu cánh tay nhưng còn mấy chiếc trống không, hiển nhiên chưa hoàn toàn thu hồi, còn đang đại chiến ở nơi khác. Mỗi cánh tay của nó đều dài như dãy núi, móng vuốt sắc bén như lưỡi dao.
Sinh vật gì đây? Lẽ nào là bản lai diện mục của Thiên? Tứ đại thiên giai cao thủ đều rúng động, lần đầu họ đối mặt với sinh vật cổ quái như thế.
"Hóa ra ngươi chỉ là mấy tà ác hóa thân! Ngươi…còn kém lắm, mang hết mấy hóa thân lần này tụ tập lại đi, bằng không không đáng cho ta xử lý." Thần bí nam tử đứng trên hư không, chỉ vào quái vật khổng lồ, hoàn toàn không coi nó ra gì.
Quái vật cao vạn trượng không lên tiếng, đôi mắt chằm chằm nhìn Thần bí nam tử, phát ra khí tức hủy diệt.
Đức Mãnh kinh dị bất định, quay sang hỏi Pháp Tổ:
"Đây là phân thân của Thiên?""Tựa hồ…đúng vậy." Pháp Tổ cũng không dám xác nhận.
Nam Cung Tiên Nhi kinh nhãi:
"Sao lại thế được? Thiên chân chính là một loại vô thượng pháp tắc, bản nguyên trật tự, sao lại có hữu hình chi thể?"Thần Nam hỏi:
"Ngươi biết chân tướng thật sự?""Không biết.""Đã không biết, tất cả đều chỉ là suy đoán, ai biết được thật ra Thanh Thiên là gì?""Giết!" Một tiếng quát vang lên, Thần bí nam tử lao về phía quái vật, năng lượng mãnh liệt khiến trời xoay đất chuyển, đạo đạo hỗn độn chi quang từ vùng hỗn độn vô tận bùng lên, che kín tất cả.
Đại hủy diệt!
Quả thật là đại pháp lực công kích siêu tuyệt, không gian vỡ nát, quay về nguyên thủy.
"Không ổn."Tứ đại thiên giai cao thủ kêu lên, sức mạnh này đã vượt mọi cực hạn, cực kỳ nguy hiểm với họ bởi nó có thể bẻ cong thời không, trở thành đại sát khí hủy diệt với những ngời đến từ dị thời không như họ.
Vạn nhất không cẩn thận, họ sẽ bị đẩy vào không gian có dòng năng lượng loạn lưu sẽ không thể tìm được lối về. Bốn người đành bỏ lỡ cơ hội quan chiến, quay người lướt đi, công kích của Thần bí nam tử và quái vật quá đáng sợ.
Lúc lánh đi cả trăm dặm, bốn người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy góc trời sáng trắng, thiên địa gần như quay về hỗn độn, đại chiến vô cùng kịch liệt.
Bốn người thi triển thiên mục, phát hiện ở trong vùng hỗn độn, Thần bí nam tử như ma vương đang phát cuồng, đem quái vật cả vạn trượng xé tan, đang quấn lấy mấy chục đoạn thi thể, mặc tình chém giết.
"Phi nhân phi thần phi ma!"Tứ đại thiên giai cao thủ chỉ biết cất lời cảm thán như thế, Thần bí nam tử quá mạnh.
Kết quả không hiển hiện rõ ràng, vô tận ma khí bao trùm chiến trường, tứ đại cao thủ không tài nào nhìn xuyên qua ma vụ dày đặc, thoáng chốc, Thần bí nam tử hóa thân thành một cự nhân cao đến trời xanh, liên tục gầm rú trong làn ma khí…
Tuy không nhìn rõ nhưng đã biết kết quá, cũng không cần phải quan sát nữa, bốn người quay lại Thần Ma lăng viên.
Quả là một nơi kỳ lạ, dù Thần bí nam tử đã đi nhưng địa vực vẫn rung động, kéo thần ma thi hài từ bốn phương tám hướng tụ về, tạ mai táng các thần ma.
Mặt đất nứt ra…thần ma thi thể rơi xuống…nấm đất trồi lên.
"Muốn đối phó lão nhân gia ta, ngươi chưa đủ tư cách." Lúc đó, thủ mộ lão nhân lại xuất hiện, lão đã quay lại nguyên thân, bẻ gãy một thú trảo vẫn quấn lấy lão nãy giờ.
Thời gian gia tốc, Thần Nam khống chế sức mạnh để hướng dòng lưu chuyển đúng hướng. Hắn đã biết nguyên nhân chúng thần rơi rụng, là thiên chi thủ diệt thế, dù chỉ có cảm giác như núi lở, vẫn còn nhiều nghi vấn nhưng không nhất thiết phải quan sát nữa, hiện tại hắn cần lấy được Sinh Mệnh nguyên tuyền.
Thời gian lao đi, một bức tranh nổi ra trước mắt họ, Thần Ma lăng viên cỏ vẻ như tự nhiên hình thành nhưng họ biết mọi nguyên nhân do Thần bí nhân!
Đột nhiên, một bức tranh khiến Thần Nam ngây ra, hắn khống chế sức mạnh thời gian tiến vào thời không đó.
Trong Thần Ma lăng viên hoa đưa hương, cỏ xanh biếc, cây Tuyết phong mới mọc chưa cao lắm. Một dòng suối xanh mát chảy rì rào, phát ra sinh khí vô tận.
"Sinh Mệnh nguyên tuyền." Tứ đại thiên giai cao thủ đồng thời kêu lên.
Sinh Mệnh nguyên tuyền tự nhiên chảy trong Thần Ma lăng viên, quả thật khó tin. Vì sao lại vậy?
Như đẻ đáp lời, Thần bí thanh niên nam tử đột ngột ảo hóa hiện ra, đứng cạnh dòng suối lẩm bẩm:
"Cực thịnh ắt suy, suy cực sẽ hưng, chúng thần rơi rụng, vô tận thần ma chi lực ngưng tụ thành Sinh Mệnh nguyên tuyền, ai biết được nước suối là gốc của sinh mệnh lại tụ thành từ tinh hoa của các thần bí thi hài?"Tứ đại thiên giai cao thủ ngoài xa há hốc mồm.
Sinh Mệnh nguyên tuyền lại do tinh hoa của các thần ma đã chết ngưng tụ thành, đúng là sinh tử tương liên, sinh lên đến cực điểm sẽ tử và ngược lại.
Lục đạo Luân hồi môn vô thanh vô tức xuất hiện quanh Thần bí nam tử, cánh cửa như sa mạc khô hạn, điên cuồng nuốt lấy Sinh Mệnh nguyên tuyền.
Thần Nam gầm lên, định xông tới, mục đích chủ yếu của hắn trong lần xuyên qua thời không này là thu thập Sinh Mệnh nguyên tuyền để Vũ Hinh chân chính sống lại và giúp Thần gia bát hồn.
Nhưng ở trong lịch sử thời không, muốn làm gì cũng phải trả giá bằng sinh mệnh.
Hắn vừa định hành động, Thần bí nam tử lạnh lùng nhì về phía hắn, đoạn tung một chưởng hất Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi văng đi, ba người kinh hãi phát hiện chỉ thoáng chốc đã bị hất khỏi Thần Ma lăng viên mấy chục dặm.
Duy Thần Nam nở lại, Thần bí nam tử lẩm bẩm:
"Sinh Mệnh nguyên tuyền ở trong thiên bảo, nắm được thiên bảo cũng là nắm được Sinh Mệnh nguyên tuyền."Nhất thời, Thần Nam rúng động, đối phương tuy có vẻ lẩm nhẩm nhưng rõ ràng đang nói cho hắn biết.
Quá ư đáng sợ.
"Ngươi không chỉ cảm nhận được khí tức của ta mà thấy dươc hình dáng, biết ta từ đâu đến?" Giọng Thần Nam hơi run, từng bước đến trước mặt Thần bí nam tử.
"Thời không do vô tận các đoạn hợp thành, dù có những hạn chế đáng sợ nhưng ngẫu nhiên ngươi vẫn có thể nắm được những mảnh của tương lai." Thần bí nam tử vẫn nhẹ giọng lẩm nhẩm nhưng trong tai Thần Nam lại vang động như tiếng sấm.
Đó là đoạn đối thoại về vượt qua thời không.
Thần bí nam tử tựa hồ không muốn chạm đến những cấm kị quy tắc, nhưng y ngầm cho Thần Nam biết, bởi y đủ khả năng nhìn thấy, cảm giác mọi thứ về hắn.
"Thật ra ngươi là ai?" Thần Nam rúng động sâu sắc, Thần bí nhân này hình như đoán được nhiều việc xảy ra trong tương lai, đó mà là ngẫu nhiên nắm được một vài mảnh vỡ sao?
Thần bí nam tử quay lại nhìn hắn nhưng không nói gì, đoạn thân hình mờ dần, chỉ để lại Lục đạo Luân hồi môn đang hút lấy Sinh Mệnh nguyên tuyền.
Lúc Pháp Tổ, Đức Mãnh, Nam Cung Tiên Nhi quay về Thần Ma lăng viên, Lục đạo Luân hồi môn đã hút sạch Sinh Mệnh nguyên tuyền, dần biết mất vào hư không.
Ba người bị Thần bí nam tử nhất chưởng hất bay, tuy tức giận nhưng không dám hung hăng trong Thần Ma lăng viên, đối phương quá đáng sợ mà ở trong dị thời không, họ không thể dùng nguyên khí xuất thủ, đối phương mà muốn giết họ, tất không phí bao nhiêu khí lực.
Hồi lâu sau, Thần Nam mới tỉnh khỏi cơn trầm tư, lúc đó bên ngoài Thần Ma lăng viên có một nam tử cao lớn ôm một thi thể thanh niên từng bước tiến vào, chính thị Thần Chiến.
Thời gian lưu chuyển đến đây, hoàn toàn tương hợp với những gì diễn ra, Thần Nam biết không nên ở lại, quay lại gào lên với tam đại thiên giai cao thủ:
"Chúng ta về thôi."