Thần Ma Thiên Tôn ​ Chương 13: Túi Càn Khôn

Ninh Tiểu Xuyên không nói hai lời, liền nắm lấy một gốc Dưỡng Tâm thảo trong tay, “ầm” một tiếng, chấn nát thành dược khí màu xanh, dùng Huyền Khí Võ Đạo đưa vào trong Dưỡng Tâm đỉnh, bắt đầu luyện chế.

Hai vị thị nữ ở sau lưng Hoa chấp sự khẽ thì thầm to nhỏ với nhau, nhìn Ninh Tiểu Xuyên không chớp mắt, trong đó, một thị nữ có làn da trắng hồng, khẽ thấp giọng nói:

- Hai canh giờ luyện chế được năm gốc Dưỡng Tâm thảo, chỉ có Dưỡng Tâm Sư trung cấp mới làm được, liệu hắn có thể không?

- Người ưu tú trong hàng ngũ Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, cũng phải mất một canh giờ mới luyện chế được một gốc Dưỡng Tâm thảo, luyện chế năm gốc Dưỡng Tâm thảo trong hai canh giờ, căn bản là chuyện không thể xảy ra.

Không đến nửa canh giờ, Ninh Tiểu Xuyên lại cầm gốc Dưỡng Tâm thảo thứ hai, bóp nát thành khí, thu vào Dưỡng Tâm đỉnh, bắt đầu luyện chế.

Hai vị thị nữ đều ngậm miệng, cảm thấy không thể tin nổi.

Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên đã cầm lấy gốc Dưỡng Tâm thảo thứ ba.

Lần này, ngay cả Hoa chấp sự cũng bắt đầu động dung, ngón tay khẽ giật, trên mặt mang theo biểu tình kinh ngạc.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên cầm lấy gốc Dưỡng Tâm thảo thứ tư, Hoa chấp sự đã ngừng hô hấp, ánh mắt như muốn lồi ra khỏi hốc mắt.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên cầm lấy gốc Dưỡng Tâm thảo thứ năm, Hoa chấp sự và hai vị thị nữ đều đã hoàn toàn chết lặng, chỉ có thể dùng từ khiếp sợ để hình dung tâm tình của bọn họ lúc này.

Đây không chỉ là năm gốc Dưỡng Tâm thảo, mà còn đại biểu cho một vi thiên tài tuyệt thế sinh ra, mặc dù bây giờ còn chưa có tiếng tăm gì, nhưng tương lai nhất định sẽ kinh diễm thiên hạ.

- Được rồi, năm gốc Dưỡng Tâm thảo đã luyện chế xong, vị cô nương áo xanh này, mời ngươi đi lấy một cái bình ngọc để thu thập Dưỡng Tâm dịch.

Ninh Tiểu Xuyên mở hai mắt ra, trong mắt không có chút mỏi mệt nào, ngược lại thần thái phấn chấn, trong mắt lưu động một tia Huyền Khí Võ Đạo.

Người khác sau khi luyện chế Dưỡng Tâm thảo, đều sẽ cảm thấy mệt mỏi kiệt sức, vậy mà hắn lại càng tinh thần hơn.

Hoa chấp sự tặc lưỡi kỳ quái, cũng may hắn rất xem trọng thể diện, cho nên mới khống chế được sự kích động trong lòng. Nếu đổi lại là một chấp sự trẻ tuổi khác ở đây, sợ rằng đã bị chấn động đến rớt cằm rồi.

Ninh Tiểu Xuyên rửa tay sạch sẽ trong nước, sau đó vận chuyển khí huyết trong cơ thể, một tầng Huyền Khí màu đỏ nhạt chợt hiện lên trong lòng bàn tay, một giọt Dưỡng Tâm dịch màu xanh cũng từ đầu ngón tay nhỏ xuống, phát ra hương vị thơm ngát.

Lúc đầu ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên nhỏ ra giọt thứ mười sáu, mí mắt của Hoa chấp sự lại giật mạnh.

Trong tư liệu của hắn, Ninh Tiểu Xuyên có thể luyện chế một gốc Dưỡng Tâm thảo thành ba giọt Dưỡng Tâm dịch, thiên tư thượng thừa. Nhưng bây giờ, luyện chế năm gốc Dưỡng Tâm thảo, lại nhỏ xuống mười sáu giọt Dưỡng Tâm dịch.

Nhưng việc phát sinh tiếp theo, lại càng khiến Hoa chấp sự cảm thấy kinh hãi. Hôm nay chuyện khiến hắn khiếp sợ, quả thực so với mấy chục năm qua cộng lại, còn nhiều hơn.

Giọt thứ mười bảy…

Giọt thứ mười tám…

Giọt thứ mười chín…

Giọt thứ hai mươi…

Có đúng hai mươi giọt, đây là một màn mà Hoa chấp sự tận mắt chứng kiến.

- Trời đất, một gốc Dưỡng Tâm thảo bình quân có thể luyện chế ra được bốn giọt Dưỡng Tâm dịch đã là trình độ chỉ có Dưỡng Tâm Sư trung cấp mới có thể đạt tới a.

Hoa chấp sự gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt phun ra hỏa diễm nóng bỏng.

Đây tuyệt đối là thiên tài, bảo bối a, đại bảo bối a. Tương lai nhất định có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp, lần này nhặt được bảo bối rồi, ha ha…

Ninh Tiểu Xuyên bị Hoa chấp sự nhìn chằm chằm, trái tim thoáng đập mạnh, tên này không phải muốn lao tới ôm mình chứ?

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng lùi về sau hai bước, định bán Dưỡng Tâm dịch xong rồi chuồn, hắn cũng không muốn bị một nam nhân khác đè xuống đất, vì thế liền nói:

- Tổng cộng 57 giọt Dưỡng Tâm dịch, Hoa chấp sự cho một cái giá đi.

57 giọt Dưỡng Tâm dịch, tất nhiên là bán hết toàn bộ, bán được 57 vạn đồng tiền nhỏ, đổi thành năm lượng lưu ly và 700 tiền bạc.

Một lượng lưu ly bằng 1000 tiền bạc.

Ở Ngọc Lam quốc, Lưu ly là kim loại quý tộc, vô cùng ít ỏi, cho nên tiền bạc mới trở thành tiền thông hành chủ yếu.

Ninh Tiểu Xuyên tính đơn giản một chút, một lượng lưu ly nặng tới 5 cân, năm lượng lưu ly nặng 25 cân, hơn nữa 700 tiền bạc, tổng cộng nặng đến 50 cân.

Xem ra hành trang rất nặng a.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ là Võ giả Huyền Khí tầng thứ sáu, lực lượng một quyền chỉ 4000 cân, mang trên người hơn 50 cân cũng là chuyện rất dễ dàng, nhưng đối với người thường mà nói, khiêng một đống tiền nặng như vậy về nhà, cam đoan nửa đường đã bị người khác cướp rồi.

Bởi vì nó quá lộ liễu, mọi người chỉ cần liếc nhìn một cái là nhìn ra ngươi đang khiêng rất nhiều tiền, không cướp của ngươi thì cướp của ai?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Chấp sự đại nhân, chẳng lẽ Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng không có ngân phiếu gì đó sao?

Hoa chấp sự sửng sốt một lát, lẩm bẩm:

- Ngân… phiếu…

- Được rồi, xem như ta chưa nói qua.

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, biết thế giới này không có loại tiền giấy như ngân phiếu, lại nói:

- Ta rất ngạc nhiên một việc a. Nếu ta có chín chục ức… Ta nói là nếu là, nếu ta có chín chục ức đồng tiền nhỏ, đổi thành lượng lưu ly, thì tổng cộng có chín trăm lượng, tổng cộng nặng 4500 cân, ta làm thế nào cầm tiền đi lại đây? Hơn nữa không sợ bị cướp sao?

Hoa chấp sự vuốt râu cười, nói:

- Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng tất nhiên có thị vệ giúp khách nhân đem tiền bạc hồi phủ, điều này thì Ninh công tử có thể yên tâm, trong toàn bộ Hoàng thành, thậm chí khắp toàn bộ Ngọc Lam quốc, người dám đụng đến tiền tài của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta, e rằng không có mấy người.

Hiển nhiên, vị Hoa chấp sự này cũng không thực sự nhận ra ý tứ của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên kiên nhẫn nói:

- Ý của ta là có biện pháp nào nhẹ nhàng hơn không? Ví dụ như, ta có thể mang theo mấy ngàn vạn tiền tài xuất hành, nhưng không lo sẽ bị người khác phát hiện.

Vị Hoa chấp sự này cuối cùng cũng hiểu rõ ý của Ninh Tiểu Xuyên.

- Bảo vật như vậy thì có, chẳng qua… Hắc hắc, Ninh công tử, mời theo ta!

Hoa chấp sự dẫn Ninh Tiểu Xuyên vào trong một tòa điện kim bích huy hoàng trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng. Trong điện có rất ít khách nhân có thể tiến vào, tất cả đều rất lạnh lùng.

Tám vị cao thủ Võ Đạo mặc Thiết Lân giáp, đứng ngoài điện thủ vệ.

Trong điện trưng bày rất nhiều bảo vật có giá trị, bên cạnh bảo vật còn niêm yết giá.

- Huyền Khí nhị phẩm, Thiên Tru Kiếm, giá 500 lượng lưu ly.

- Huyền Khí tứ phẩm, Cổ Tích Văn Giáp, giá 8000 lượng lưu ly.

….

….

Bảo vật ở nơi này đều niêm yết giá là lưu ly, từ đó có thể thấy được độ trân quý của chúng.

Hoa chấp sự cười nói:

- Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng giao dịch Huyền dược là chủ yếu, nhưng đương nhiên cũng có một số sản nghiệp liên quan đến Huyền Khí, nơi này chính là “Huyền Khí điện”. Trên thế gian này có một loại Huyền Khí gọi là “túi càn khôn”, thần kỳ vô cùng, chỉ là một cái túi nhỏ, nhưng có thể chứa rất nhiều thứ, lớn bằng một căn phòng.

Hoa chấp sự cười nói:

- Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng giao dịch Huyền dược là chủ yếu, nhưng đương nhiên cũng có một số sản nghiệp liên quan đến Huyền Khí, nơi này chính là “Huyền Khí điện”. Trên thế gian này có một loại Huyền Khí gọi là “túi càn khôn”, thần kỳ vô cùng, chỉ là một cái túi nhỏ, nhưng có thể chứa rất nhiều thứ, lớn bằng một căn phòng.

Những dụng cụ bình thường, mặc dù mỹ quan, nhưng lại sắc bén, phải cẩn thận, cũng chỉ có thể gọi là “Tục khí”.

Chỉ có dụng cụ siêu phàm thoát tục, có năng lực đặc thù, thì mới được xưng là “Huyền Khí”.

Mỗi một kiện Huyền Khí đều là vô giá, đồng thời chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, cũng chỉ có loại địa phương như Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mới có thể thấy được nhiều Huyền Khí như vậy.

- Túi càn khôn?

Ninh Tiểu Xuyên còn chưa bao giờ nghe thấy đồ vật gì thần kỳ như vậy, trong tòa Huyền Khí điện này, tổng cộng có bảy cái túi càn khôn, nhưng cho dù là túi càn khôn cũ nát rẻ nhất, cũng có giá là 7000 lượng lưu ly.

Tương đương với 72 ức đồng tiền nhỏ.

Đối với Ninh Tiểu Xuyên mà nói, con số này quả thật là con số trên trời.

Khó trách vừa rồi Hoa chấp sự muốn nói lại thôi, thì ra túi càn khôn này lại quý giá như vậy, cho dù là con cháu Vương Hầu, e rằng cũng không mua được một cái, chỉ có Tôn giả Võ Đạo, vương Hầu chân chính, mới có thể mang loại Huyền Khí thần kỳ này.

Huyền Khí như túi càn khôn, thuộc loại kỳ bảo hiếm có, không phải là thứ mà Ninh Tiểu Xuyên hiện tại có thể mua được, tuy rằng mắt rất thèm, nhưng cũng chỉ có thể lưu luyến rời khỏi Huyền Khí điện.

Trên thực tế, lấy tài lực hiện nay của Ninh Tiểu Xuyên, đừng nói là mua túi càn khôn, thậm chí ngay cả kiện Huyền Khí nhất phẩm khác, cũng không phải là thứ mà bây giờ hắn có thể mua được.

Huyền Khí nhất phẩm, ít nhất cũng có giá 100 vạn đồng tiền nhỏ trở lên.

Đương nhiên, mục đích chủ yếu mà Ninh Tiểu Xuyên đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, cũng không phải là vì túi càn khôn, mà là mua Huyền thạch, tìm hiểu rõ nguyên nhân tại sao tu vi của mình lại tăng lên Huyền Khí tầng thứ sáu mới là chính sự, nói không chừng có thể nhân cơ hội này mà tìm được một biện pháp cấp tốc tăng cường tu vi.

Tại thế giới này, thực lực mới là Vương đạo. Nếu như thực lực không đủ mạnh, e rằng những kẻ nhòm ngó người thừa kế Hầu tước Kiếm Các Hầu Phủ, cũng đủ ăn sống nuốt tươi mình rồi.

Dưới sự dẫn đường của Hoa chấp sự, Ninh Tiểu Xuyên bỏ ra 10 vạn đồng tiền nhỏ, mua được một khối Huyền thạch hạ phẩm có độ tinh khiết cực cao, đại khái lớn bằng nắm tay.

Lần trước Ninh Tiểu Xuyên bỏ ra hai vạn đồng tiền nhỏ, chỉ mua được một viên Huyền thạch nát nhỏ bằng hạt đào, còn viên Huyền thạch này thì rất hoàn chỉnh, lượng thiên địa Huyền Khí ẩn chứa trong đó nhiều gấp sáu bảy lần viên trước.

Suy nghĩ một chút, Ninh Tiểu Xuyên lại bỏ ra 20 vạn đồng tiền nhỏ, mua hai viên Huyền thạch hạ phẩm, tổng cộng có ba viên Huyền thạch hạ phẩm.

Huyền thạch chính là nhu yếu phẩm tùy thân của Dưỡng Tâm Sư, trên người có nhiều một chút, cũng bớt đi phiền toái phải chạy đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mỗi ngày.

Tiếp đó, Ninh Tiểu Xuyên lạimua mười gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm, nếu như luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo nhất phẩm có thể thúc dục Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, khiến nó đột phá đến Huyền Khí tầng thứ sáu, vậy thì luyện chế Uẩn Huyết thảo nhị phẩm, hiệu quả có lẽ càng tốt hơn.

Đương nhiên, hắn còn mua thêm mười gốc Dưỡng Tâm thảo nhị phẩm, Dưỡng Tâm dịch nhị phẩm tương đối đáng giá, đắt gấp mấy lần Dưỡng Tâm dịch nhất phẩm.

- Mua ba viên Huyền thạch hạ phẩm, mười gốc Uẩn Huyết dịch nhị phẩm, mười gốc Dưỡng Tâm thảo nhị phẩm, tổng cộng mất 40 vạn đồng tiền nhỏ, như vậy chỉ còn lại 17 vạn đồng tiền nhỏ. Quả thật là tiêu tiền như nước mà.

Vẻ mặt Ninh Tiểu Xuyên nhăn lại như trái mướp đắng.

Tại sao tiền vẫn không đủ sử dụng vậy?

….

Cách đó không xa, hai tên thiếu niên mặc cẩm y đi tới.

Trong đó có một thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi, người còn lại thân thể tráng kiện, lớn hơn chừng hai tuổi, dáng vẻ tương đối tuấn lãng, khiến đám thị nữ trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng đều liên tục ghé nhìn.

Thiếu niên ít tuổi hơn tên là Vương Vân Tùng, chính là tên hoàn khố của Thiên Tượng Hầu Phủ, đột nhiên nói:

- Tam ca, huynh là cao thủ thiếu niên cảnh giới Huyền Khí tầng thứ chín, với tu vi của huynh, muốn thông qua khảo hạch tiến vào Thiên Đế học cung cũng dễ như tơr bàn tay, tại sao còn phải đến mua “Trung Cấp đan” để trùng kích vào cảnh giới Thần Thể?

- Ngươi thì biết cái gì? Thiên Đế học cung chính là học cung cao cấp nhất toàn bộ Ngọc Lam quốc, được gọi là “học phủ của Thiên tử”, “Đế Ngự võ cung”, chính là nơi tập trung của Võ giả, chỉ có thiên tài tuyệt thế chân chính, mới có thể tiến vào Thiên Đế học cung tu hành. Tương lai muốn phong hầu, làm rạng rỡ tổ tông, muốn uy chấn thiên hạ, thì nhất định phải trở thành đệ tử của Thiên Đế học cung.

Thiếu niên được Vương Vân Trùng gọi là Tam ca, tên là Vương Thạch, năm nay mười tám tuổi, là một trong những đệ tử kiệt xuất trong đám thế hệ trẻ của Thiên Tượng Hầu Phủ.

Vương Thạch nắm chặt nắm quyền, trong đôi mắt sắc bén có một tia Huyền Khí màu xanh nhàn nhạt lưu động, nói:

- Ngươi cũng biết Võ Tôn trẻ tuổi nhất Ngọc Lam quốc chứ?

Trong mắt Vương Vân Trùng tràn ngập thần sắc sùng bái, nói:

- Nhạc Vũ Dương, hai mươi sáu tuổi tu thành Tôn, ba mươi hai tuổi được phong “Vân Trung Hầu”, chính là Hầu Gia trẻ tuổi nhất không phải kế thừa từ khi Ngọc Lam quốc khai quốc tới nay.

- Đúng vậy! Nhạc Vũ Dương chính là đệ tử của Thiên Đế học cung, lúc ở trong học cung, đã vượt qua mười bảy tầng Thông Thiên Kiều, uy chấn toàn bộ Thiên Đế học cung, không biết bao nhiêu nữ tử thiên tài đều bị tư thế oai hùng của hắn khuất phục. Sau này, hắn lập được chiến công hiển hạch, phong hầu lập nghiệp, quả thật khiến vô số người hâm mộ.

- Cho nên, lần này ta phải thi vào Thiên Đế học cung, chỉ khi đạt tới cảnh giới Thần Thể, ta mới nắm chắc mười phần. Bằng không, cho dù tu vi của ta đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín, cũng rất có thể bị những thiên tài khác đào thải. Khảo hạch của Thiên Đế học cung, quả thật cạnh tranh rất mạnh.

Vương Thạch nói.

Vương Vân Trùng thở dài một tiếng, nói:

- Xem ra ta không có cơ hội tiến vào nơi đó rồi, tu vi ít nhất phải đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy mới có tư cách tham gia khảo hạch nhập cung của Thiên Đế học cung. Mà ta bây giờ chỉ mới là Huyền Khí tầng thứ tư, phỏng chừng đến ba tuổi mới có thể tu luyện đến Huyền Khí tầng thứ bảy, lúc đó thì cũng đã quá tuổi Thiên Đế học cung chiêu sinh rồi.

Trên cảnh giới Huyền Khí cảnh chính là Thần Thể cảnh.

Tại Ngọc Lam quốc, mặc dù Võ giả là người trong một trăm mới chọn được một, nhưng vì dân số rất khổng lồ, cho nên số lượng Võ giả cũng không ít.

Nhưng phần lớn mọi người đều dừng lại trước Huyền Khí tầng thứ chín, đó là vì không có công pháp tu luyện và Huyền dược cao cấp, Võ giả hàn môn, cả đời cũng khó mà đạt tới Huyền Khí tầng thứ tư.

Cho dù là con cháu Vương Hầu, có công pháp, có Huyền dược, có Võ sư dạy, cũng chỉ có một vài người nổi bật mới có thể đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy trước mười tám tuổi, bọn họ đều được gọi là “thiên tài”.

Cho nên, thiếu niên đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín trước mười tám tuổi như Vương Thạch, tuyệt đối có thể gọi là thiên tự ngạo thị, thế nhưng, nếu như hắn muốn thi vào Thiên Đế học cung, thì cũng chỉ nắm chắc bảy phần, căn bnar không nắm chắc mười phần.

Chỉ khi đạt tới cảnh giới Thần Thể, như vậy mới có thể nắm chắc mười phần thi vào Thiên Đế học cung.

Võ giả đạt tới cảnh giới Thần Thể, có thể được xem là cường giả, trong cơ thể dựng dục ra các loại Thần Thông kỳ diệu. Có loại là trong cơ thể nuôi dưỡng mấy chục đầu Huyền thú khổng lồ hung mãnh, có loại là đem thân thể hóa thành Thần Kiếm, có loại thì có thể tạo ra một cái phân thân, thậm chí còn có loại có thể triệu hồi được một đầu Thần Long để giúp đỡ bản thân chiến đấu.

Thể chất mạnh bao nhiêu, thì trong thân thể sẽ sinh ra bấy nhiêu Thần Thông.

Cho nên, mỗi Võ giả đều muốn đạt tới Thần Thể cảnh.

Vương Vân Trùng nhìn về phía trước, đột nhiên hô lên:

- Ồ? Đó là Ninh Tiểu Xuyên của Kiếm Các Hầu Phủ, tên bệnh lao này tại sao lại chạy tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng? Ninh bệnh lao! Ninh bệnh lao!

Lúc Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị cáo từ Hoa chấp sự để rời khỏi Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, lại không ngờ gặp phải hai thiếu niên mặc cẩm bào đi tới chặn đường.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/than-ma-thien-ton/chuong-13/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận