Thần Ma Thiên Tôn Chương 246

Thần Ma Thiên Tôn
Tác giả: Cửu Đương Gia
Chương 246: Cùng Thánh NữĐánh Cờ
  
Ads
- Phụ thân, người rất mệt sao?

Tiểu Linh Nhi đứng ở bên giường, chỉcao hơn giường nửa cái đầu, lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt không ngừng chớp chớp, lông mi thoáng run run.

- Không mệt.

Ninh Tiểu Xuyên nằm trên giường, hai tay giao nhau, vn chuyển "Thiên Địa Huyền Khí", bắt đầu khôi phục Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể.

- Vy tại sao người lại muốn nằm trên giường?

Tiểu Linh Nhi dùng tay gãi đầu, tò mò hỏi.

- Ta bịthương, muốn trịthương.

Ninh Tiểu Xuyên kiên nhn trảlời.

Dứt lời, hắn liền nhắm mắt lại.



Thiên địa Huyền Khí xung quanh nhanh chóng tụ tp về phía hắn, dung nhp vào huyết dịch, chảy vào Võ Đạo Tâm Cung, rất nhanh đã bổ sung Huyền Khí Võ Đạo bịtiêu hao.

Ngọc Ngưng Sanh mở cửa ra, dáng người cao gầy mà thon thả, mỹ lệ động lòng người, tựa như một vịLăng Ba tiên tử từ trên trời hạxuống nhân gian, đi vào gian phòng của một nam tử bình thường.

Mái tóc dài bồng bềnh, nhẹ nhàng như lụa.

Nàng từ từ đi tới, đứng trên mặt đất được lát bằng phiến đá Thanh Hoa, nhìn thoáng qua Ninh Tiểu Xuyên đang nằm trên giường, thoáng nhíu mày.

Đây là giường của nàng, chưa từng có bất kỳ nam tử nào nằm trên đó, Ninh Tiểu Xuyên chính là người đầu tiên.

- Haizz…

Ngọc Ngưng Sanh hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Linh Nhi một cái.

Tiểu Linh Nhi lại hồn nhiên không phát giác ra mình đã làm sai chuyện gì, liền vui mừng chạy qua, ôm lấy hai chân Ngọc Ngưng Sanh, nói:

- Mẹ, phụ thân bịthương rồi.

- Vy ngươi đừng quấy rầy hắn nữa, đểhắn dưỡng thương đi.

Thanh âm của Ngọc Ngưng Sanh rất êm tai, lại liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tiểu Linh Nhi dắt ra ngoài.

Ninh Tiểu Xuyên tht ra cũng không thụ thương quá nặng, chủ yếu là vì Huyền Khí trong cơ thểtiêu hao quá lớn, lúc tu luyện khôi phục Huyền Khí, thì chiến lực cũng khôi phục được bảy tám phần.

Két…

Ninh Tiểu Xuyên đẩy cửa đi ra ngoài, bên ngoài là một tiểu viện trồng đầy hoa cỏ, trúc xanh trồng thành rừng, có cầu nhỏ nước chảy, trên mặt nước trôi dạt một vài chiếc lá trúc.

Đây là hu viện của Quan Ngọc Lâu, chỉcó một mình Ngọc Ngưng Sanh ở đây.

Tiểu Linh Nhi đểchân trần, ngồi cạnh bờao nhỏ, trong tay cầm Bạch ChỉQuảHuyền dược ngũ phẩm, nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên từ trong nhà đi ra, lp tức mừng rỡ, rụt chân về, chạy đến trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Phụ thân, cho người.

Nàng đưa Bạch ChỉQuảtrong tay cho Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên vuốt ve đầu nàng, cười nói:

- Ngươi thích ăn Huyền dược như vy, tại sao không ăn?

- Phụ thân bịthương, Tiểu Linh Nhi đểphụ thân ăn.

Tiểu Linh Nhi vn đưa bàn tay ra, mở to mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

- Thương thế của phụ thân đã khỏi hẳn, ngươi ăn đi.

- Tht sao?

- Tht.

- Được.

Tiểu Linh Nhi cũng đã nhịn cảbuổi trưa, vừa nghe nói thế, liền không nhịn nữa, lp tức há miệng cắn vào Bạch ChỉQuả.

- Nhóp nhép…

Nàng ngồi trên bệ đá, đặt Bạch ChỉQuảtrên đùi, sau khi đặt Bạch ChỉQuảổn định, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng cắn cắn.

Ngọc Ngưng Sanh ở dưới trúc đình cách đó không xa, trên mặt mang khăn che màu trắng, mái tóc dài màu đen rũ xuống, kéo dài đến eo, mặc trên người một bộ trường bào hồng sắc, lộ vẻ diễm lệ vô cùng.

Hai ngón tay tuyết trắng nắm một quân cờmàu đen, chm chạp không hạquân cờxuống.

- Biết đánh cờkhông?

Ngọc Ngưng Sanh cuối cùng vn mở miệng trước.

Ninh Tiểu Xuyên đi về phía trúc đình, ngồi ở phía đối diện Ngọc Ngưng Sanh, nhìn mỹ nhân khuynh thành tuyệt lệ trước mắt, trong lòng lại nghĩtới dung man xinh đẹp đến mức tn cùng đã được nhìn thấy trong miếu đạo sĩ, nói:

- Hiểu sơ.

Ngọc Ngưng Sanh quảtht là người được trời cao ưu đãi, có được dịchủng Tâm Cung, thiên phú Võ Đạo kinh người, niên kỷ cũng không lớn hơn Ninh Tiểu Xuyên bao nhiêu, nhưng tu vi Võ Đạo thm chí đã có thểchống lại Võ Tôn.

Trong đám cùng thế hệ, Ninh Tiểu Xuyên chỉbiết một người có thểchống lại nàng.

Thế nhân đều cho rằng nàng là Hoàng thành đệ nhất mỹ nhân, nhưng Ninh Tiểu Xuyên còn biết rằng, nàng chính là Thánh NữMa Môn, có khảnăng hiệu lệnh quần Ma trong thiên hạ.

Ngọc Ngưng Sanh đặt quân cờlên bàn, bàn tay như bạch ngọc vươn ra khỏi ống tay áo hồng sắc, lộ vẻ ưu nhã động lòng người, đủ khiến nam tử trong thiên hạđều phải động tâm.

Ninh Tiểu Xuyên cũng nhặt lên một quân cờ, nói:

- Thánh Nữđiện hạ, đưa ta đến Quan Ngọc Lâu, chẳng lẽ lại muốn bắt ta về thiết ngục của Ma Môn?

Kỳ nghệ của Ninh Tiểu Xuyên chỉbiết thông qua sách vở, không tính là tinh thông, tạm có thểxem là biết sơ.

Một trn gió lạnh quét tới, thổi tung bay mái tóc dài của Ngọc Ngưng Sanh, quét qua quân cờtrên bàn, khiến cho vịtrí của quân cờcó chút tán loạn.

Ngọc Ngưng Sanh duỗi hai ngón tay ngọc mềm mại ra, đặt quân cờlại chỗ cũ, nói:

- Thiết ngục của Ma Môn cũng không giữđược ngươi.

- Vy rốt cuộc tại sao Thánh Nữđiện hạlại đưa ta đến đây?

Ninh Tiểu Xuyên lại đặt xuống một con cờ.

Ngọc Ngưng Sanh nói:

- Đại Kim Bằng Vương đánh bại Cổ Ma, khiến hắn trọng thương, nhưng lại không bắt giữđược Cổ Ma, đểhắn đào tẩu rồi.

Đồng tử của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên co rút, nói:

- Không ngờtu vi của Đại Kim Bằng Vương lại cường đại như vy.

- Một trong bốn đại cao thủ đương thế, tất nhiên không phải đơn giản.

Ngọc Ngưng Sanh lại nói:

- Mấu chốt không phải là do Đại Kim Bằng Vương, mà là trên thân Cổ Ma ngàn năm.

- Nói vy là sao?

Ninh Tiểu Xuyên ngẩng đầu, nhìn vào đôi tinh mâu tuyệt mỹ, đó là một đôi mắt đẹp đến mức khiến lòng người rung động, tựa như một vịnh thu thủy.

Ngọc Ngưng Sanh ngẩng đầu, nói:

- Cổ Ma ngàn năm đã biết ngươi có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cho nên hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi. Bây giờngươi đã trở thành mục tiêu săn giết số một của hắn, nếu ngươi còn tiếp tục ở lại Kiếm Các Hầu Phủ, tùy thời sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Loại cường giảcấp bc như Cổ Ma ngàn năm, nếu tht sự nhằm vào Ninh Tiểu Xuyên, cho dù có một chi đại quân bảo hộ hắn, e rằng hắn cũng khó mà thoát khỏi cái chết.

Bởi vì, Cổ Ma ngàn năm hoàn toàn có thểtự do ngang dọc trong đại quân, lấy thủ cấp người khác còn nhẹ nhàng hơn uống nước.

Cho dù Kiếm Các Hầu đích thân bảo hộ hắn, thì cũng chỉcó thểbảo hộ được nhất thời, tuyệt đối không thểcam đoan tùy thời có thểbảo vệ được an toàn cho Ninh Tiểu Xuyên.

Huống hồ, Cổ Ma ngàn năm sẽ còn săn giết Võ giả, cướp lấy trái tim đểkhôi phục huyết khí, đợi đến khi huyết khí của hắn khôi phục đến trình độ nhất định, e rằng cảbốn đại cao thủ của Ngọc Lam Đế quốc cộng lại, cũng không phải là đối thủ của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Cho nên ngươi mới đểTiểu Linh Nhi dn ta tới Quan Ngọc Lâu, ẩn thân ở đây, tránh né Cổ Ma ngàn năm đuổi giết?

Ngọc Ngưng Sanh khẽ gt đầu một cái, nói:

- Không những chỉlà Cổ Ma ngàn năm, mà còn có ba vịTrưởng lão Ma Môn của Vô Sinh Đạo, bọn hắn đã tới Hoàng thành rồi, chính là vì muốn bắt ngươi đem về Vô Sinh Đạo.

- Lúc ở Tổ địa Kiếm Các Hầu Phủ, ngươi đã bại lộ bản thân nắm trong tay Thiên Đế Nhn, có rất nhiều người đều muốn cướp lấy kiện ThứThần Khí này. Cho nên, địch nhân của ngươi bây giờ, còn nhiều hơn so với tưởng tượng của ngươi.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhíu mày, tay cầm quân cờ, dùng quân cờgãi cằm, thoáng lâm vào trầm tư.

Ngọc Ngưng Sanh nói:

- Bây giờngươi tuyệt đối không thểtrở về lại Kiếm Các Hầu Phủ, thm chí cũng không thểcông khai lộ diện, phải ẩn núp trong bóng tối, đểtất cảmọi người không tìm thấy ngươi. Mà ngươi lại có thểtừ một nơi bí mt gần đó, quan sát rõ nhất cử nhất động của bọn họ, muốn đối phó với bất kỳ địch nhân nào, cũng sẽ càng dễ dàng hơn.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn nàng một cái tht sâu, nói:

- Tu vi Võ Đạo của ta còn chưa đạt tới Địa Tôn cảnh, Tâm Cung cũng không phải là Võ Tôn cường đại. Ta rất ngạc nhiên tại sao Cổ Ma ngàn năm lại chọn ta làm đối tượng săn giết?

- Bởi vì ngươi có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung.

Ngọc Ngưng Sanh nói.

Ninh Tiểu Xuyên có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung cũng không phải là bí mt gì, chuyện này bây giờđã lan truyền khắp Hoàng thành rồi.

Người có cừu oán với Ninh Tiểu Xuyên, đều sẽ cảm thấy nguy cơ, cho nên sẽ tìm kiếm tung tích của Ninh Tiểu Xuyên khắp nơi, muốn giết chết hắn từ trong trứng nước, không cho phép Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung của Ninh Tiểu Xuyên trưởng thành.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung thì nhất định sẽ trở thành mục tiêu bịsăn giết sao? Theo ta được biết, tại Ngọc Lam Đế quốc, Võ giảcó dịchủng Tâm Cung cũng không phải là ít, Thánh Nữđiện hạdường như cũng có một loại dịchủng Tâm Cung nào đó a.

Ngọc Ngưng Sanh nói:

- Vy ngươi nhất định là không biết trước ngươi, còn có một người cũng có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung.

- Ai?

- Thiên Đế.

Ninh Tiểu Xuyên không khỏi kinh ngạc.

Ngọc Ngưng Sanh nói:

- Trong truyền thuyết, Thiên Đế có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cuối cùng dùng thiên tư vô thượng của mình, đấu chiến bát phương, trở thành chân Thần. Hiện nay, ngươi cũng có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, tất nhiên sẽ bịCổ Ma ngàn năm dòm ngó, nếu hắn có thểđoạt được trái tim của ngươi, nói không chừng liền có thểlp tức khôi phục huyết khí, biến thành ma đầu phệ huyết thực sự.

Ninh Tiểu Xuyên có thểtưởng tượng được, trong Hoàng thành nhất định đã chấn động đến rung trời rồi, e rằng rất nhiều người sẽ loan truyền hắn là Thiên Đế chuyển thế, Thiên Đế trọng sinh.

Những lời đồn nhảm nhí này, đối với hắn mà nói, cũng không có chỗ tốt nào, ngược lại còn rước lấy đại phiền toái cho hắn.

- Cảm ơn.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên là một người ân oán phân minh, từ một góc độ nào đó mà nói, Ngọc Ngưng Sanh hiện nay chính là đang giúp hắn, giấu diếm tất cảmọi người, giấu hắn trong Quan Ngọc Lâu.

Từ nay về sau, Ninh Tiểu Xuyên chuyển từ ngoài sáng vào trong tối, không còn là mục tiêu săn giết của mọi người, ngược lại có thểxuất kỳ bất ý đối phó với địch nhân.

Ngọc Ngưng Sanh nhặt một con cờlên, nhẹ nhàng đặt xuống, sau đó nói:

- Ngươi thua rồi, kỳ nghệ của ngươi tht sự không tốt lắm. Tiêu Dt Chi mạnh hơn ngươi nhiều.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía bàn cờ, quảnhiên đã là nước cờthua, liền cười nói:

- Ta cũng đã nói rồi, ta chỉbiết đánh cờsơ sơ, tự nhiên không thểsánh bằng Hoàng Thành Thp Kiệt như Tiêu Dt Chi hắn. Chẳng qua…

- Chẳng qua thế nào?

Ngọc Ngưng Sanh nói.

- Chẳng qua ta vn còn cơ hội đểhòa ván cờnày, chúng ta còn rất nhiều thời gian đểgiao thủ, còn chưa biết được ai sẽ là người cuối cùng.

Ninh Tiểu Xuyên dứng dy, lp tức đi ra khỏi trúc đình.

Ngọc Ngưng Sanh mỉm cười, nói:

- Nói như vy là tiểu Hầu gia muốn ở lại Quan Ngọc Lâu một thời gian dài? Ở lại nơi bướm hoa sa đọa này, tiểu Hầu gia cũng không sợ mài mòn hùng tâm tráng chí của mình sao?

- Nơi bướm hoa chính là nơi ẩn thân tốt nhất. Nếu như có thểsa đọa dưới mái hiên của Hoàng thành đệ nhất mỹ nhân, e rằng nhất định sẽ khiến người trong thiên hạhâm mộ muốn chết.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên dự định tạm thời sẽ ẩn thân trong Quan Ngọc Lâu.

Ngọc Ngưng Sanh nói những lời này cũng không phải là không có đạo lý, với tình cảnh của Ninh Tiểu Xuyên hiện nay, nhất định phải tìm kiếm một nơi bí mt ở gần đây, chỉkhi tìm được nơi bí mt, thì mới có thểnhìn thấy rõ rốt cuộc mình có bao nhiêu địch nhân.

Ngọc Ngưng Sanh rốt cuộc có còn đáng tin hay không?

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy, Ngọc Ngưng Sanh vn có thểtin được, ít nhất là hắn không cảm thấy địch ý từ trên người nàng.

Ngọc Ngưng Sanh nhìn chằm chằm bóng lưng Ninh Tiểu Xuyên rời đi, nắm chặt quân cờ, khẽ lẩm bẩm:

- Không ngờhắn lại không đểý đến việc ta đánh cờvới nam tử khác? Hắn không hề quan tâm đến ta ư?

Ngọc Ngưng Sanh tất nhiên vn rất quan tâm đến Ninh Tiểu Xuyên, lại càng quan tâm đến thái độ của hắn hơn, thế nhưng, thái độ mà Ninh Tiểu Xuyên biểu hiện ra ngoài, lại khiến nàng cảm thấy rất thất vọng.

- Xem ra lúc trước lừa gạt, đã đểlại ấn tượng rất xấu trong lòng hắn, lẽ ra hắn phải biết là ta cũng không cố ý lừa gạt hắn. Tiếp theo, ta nên làm gì đây?

Ngón tay của Ngọc Ngưng Sanh nhẹ nhàng gõ lền bàn, lộ ra thần sắc suy tư, khi thì nhíu mày, lúc thì hé miệng mỉm cười, ngu nhiên lại thở dài, thỉnh thoảng lộ vẻ do dự.

Nàng chưa bao giờnghĩrằng sẽ có lúc mình lo được lo mất như vy, có lẽ, trong lòng nàng đã có nhiều hơn một thứmà trước kia nàng không có.

Nguồn: tunghoanh.com/than-ma-thien-ton/chuong-246-nvqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận