Thốn Mang Chương 177: Tiêu Diêu tán tiên

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Ở ngoài đại điện.
Trần Kiếm Phong, Lily và Jake ba người đang đưa tiễn Lý Dương.
- Không cần đưa tiễn đâu, Lily, Jake, Trần chưởng môn, mọi người trở về đi!
Lý Dương quay về phía gia đình ba người họ nói.
Lập tức Lý Dương ngự đao mang rồi lao vút về phía chân trời, sau nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng.
Trong đám mây trắng trên chín tầng trời, giờ phút này Lý Dương có vẻ rất nhàn nhã thanh thản.
Trên chín tầng trời, gió thổi hiu hiu.
Bá Vương, giúp tôi tìm một chỗ bí mật, tôi sẽ ở đó chuyên tâm tu luyện! Lý Dương nhìn xuống mặt đất rộng mênh mông, quả thật không biết chọn địa phương nào là tốt nhất.
Hạng Vũ thần thức tại Côn Luân tiên cảnh tuyệt đối không có ai so bì được, thần thức quét ngang phía dưới, mấy vạn dặm trong phạm vi liền bị bao phủ. Gặp những chuyện như thế này, Lý Dương đương nhiên là phải tìm Hạng Vũ giúp.

- Lý Dương à, Côn Luân tiên cảnh có không ít tán tiên ẩn thế, đa số đều là một mình tu luyện trong phủ đệ. Nếu sau khi họ độ kiếp thất bại, thì phủ đệ đó để ngươi tu luyện rất phù hợp, đợi bổn vương tìm một lát đã!
Hạng Vũ lúc này liền triển khai thần thức rộng ra.
Lý Dương nghe thấy thế, trong lòng vui vẻ nói
- Tán tiên lưu lại phủ đệ sao? Nói không chừng có bảo bối gì đây! Lúc đó Lý Dương liền phi hành chậm lại, chờ đợi kết quả tìm kiếm của Hạng Vũ.
Sau khoảng thời gian chừng mười lần hô hấp.
- Phía đông một ngàn ba trăm dặm, có một hạp cốc (thung lũng), trong đó có một chỗ tán tiên đã dùng qua, ngươi có thể ở trong đó tu luyện!
Dựa theo những gì Hạng Vũ nói, Lý Dương lập tức ngự đao mang, giống như lưu quang, trực tiếp bay về phía hạp cốc này.
Chưa đến nửa canh giờ, Lý Dương đã vào trong sơn cốc.
Tiểu kiều lưu thuỷ, hoa mãn sơn cốc (Nước chảy qua cầu nhỏ, hoa mọc đầy sơn cốc – vandai79). Quả nhiên là một tiên cảnh.
Lý Dương hạ xuống, liếc mắt một cái dễ dàng thấy được một cái sơn động, trên có ghi "Tiêu Diêu tiên phủ"!
- A, Tiêu Diêu tiên phủ.
Hạng Vũ kinh ngạc nói.
- Lý Dương, đây là Tiêu Diêu tiên phủ. Nếu bổn Bá Vương nhớ không sai, chủ nhân nơi này là Tiêu Dao tán nhân(có lẽ là sự kết hợp giữa tán tiên và chân nhân), nhưng không thể a, lẽ nào Tiêu Dao tán tiên lại độ kiếp thất bại? Sao nơi đây lại không có chút hơi người nào nhỉ?
Hạng Vũ dễ dàng đã phát hiện ra, nơi này chí ít đã mấy trăm năm không có người ở.
- Tiêu Dao tán nhân? Bá Vương, hắn là ai vậy?
Lý Dương tò mò hỏi.
Hạng Vũ than thở:
- Đó là một trong nhưng nhân vật mà ngay cả bổn vương cũng phải khâm phục. Thật sự không thể tưởng tượng được y lại độ kiếp lại thất bại! Nếu y mà cũng độ kiếp thất bại thì chẳng phải không một ai có thể vượt qua cửu cửu trọng kiếp của tán tiên sao? Hừ hừ, tên Quỷ Cốc Tử kia thật là may mắn, có thể ở trong Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận.
Hạng Vũ có vẻ rất cảm thán.
Lý Dương trong lòng trấn động, Hạng Vũ là người nào? Hắn chính là một đại nhân vật cấp bậc Ma vương ở Ma giới. Côn Luân tiên cảnh này tuy thuộc về không gian của con người, nhưng Hạng Vũ ở Ma giới cũng tính là một cao thủ. Một cái Côn Luân tiên cảnh này hắn căn bản không để trong mắt, bây giờ sao lại có một tán tiên có thể khiến Hạng Vũ khâm phục?
- Tiêu Dao tán nhân nếu không độ kiếp thất bại thì hẳn là đã vượt qua tám lần thiên kiếp rồi, lần thiên kiếp thứ chín có lẽ cũng chỉ còn vài năm nữa. Khi xưa bản Bá Vương hạ phàm gian, y đã vượt qua thiên kiếp thứ sáu của tán tiên rồi mà. Tại sao mấy trăm năm rồi hắn không có quay về động phủ này? Chẳng lẽ hắn độ kiếp thất bại rồi sao? Không qua được sao, ngay cả Kim Kiếm tôn giả đó cũng vượt qua được thất cấp thiên kiếp của tán tiên cơ mà. Hơn nữa Kim Kiếm tôn giả còn không có vận dụng hết thực lực, Tiêu Dao tán nhân sao có thể thất bại sớm vậy được?
Hạng Vũ trong miệng không ngừng nói.
Hiển nhiên trong mắt Hạng Vũ, Tiêu Dao tán nhân so với Kim Kiếm tôn giả còn lợi hại hơn, hắn không tin Tiêu Dao tán nhân độ kiếp thất bại.
- Bá Vương, chẳng lẽ hắn thật sự so với Kim Kiếm tôn giả còn lợi hại hơn?
Lý Dương lập tức hỏi, ngày đó từ thần thức Hạng Vũ hắn nhìn ra, Kim Kiếm tôn giả có thực lực vô cùng kinh khủng, tại Thục Sơn kiếm phái tuyệt đối là đệ nhất cao thủ.
- Kim Kiếm tôn giả ư? Hừ! Hắn là cái thá gì, nếu không phải hắn tu luyện "Cửu Thiên kiếm điển" thì ngay cả được bổn Bá Vương nhìn hắn cũng không có tư cách, tiểu tử này đem so sánh với Tiêu Dao tán nhân tuyệt đối không xứng!
Hạng Vũ rất là khinh thường.
Kim Kiếm tôn giả vượt qua thấp cấp thiên kiếp nhưng trong mắt Hạng Vũ, tựa hồ chỉ có thể xem như một tiểu nhân vật.
- Ài, có thể Tiêu Dao tán nhân đã đi nơi nào rồi chăng? Nhưng mà theo bổn Bá Vương hiểu, tên Tiêu Dao tán nhân này không thích du ngoạn bên ngoài!
Hạng Vũ nghĩ không ra, hắn không tin Tiêu Dao tán nhân lại độ thiên kiếp thất bại.
- Nếu không phải độ Tán tiên thiên kiếp thất bại, dựa theo tính cách Tiêu Dao tán nhân mà lý giải, hắn không thích bên ngoài thì nhất định đang ở tại động phủ. Nhưng sao ở đây không có người nào cả? Chẳng lẽ Tiêu Dao tán nhân tính cách đã thay đổi?
Hạng Vũ tự nhủ.
- Bá Vương, cái này Tiêu Dao tán nhân rốt cuộc là ai vậy?
Lý Dương theo như lời Hạng Vũ nói, càng thêm tò mò Tiêu Dao tán nhân như thế nào đây.
Hạng Vũ than thở:
- Tiêu Dao tán nhân là một nhân vật truyền kỳ, bổn Bá Vương nghe chuyện xưa của hắn cũng cảm thán không thôi. Tiêu Dao tán nhân thiên tư vốn khá thấp nên tốc độ tu luyện rất chậm, phải tu luyện ngàn năm mới độ kiếp, hơn nữa độ lại kiếp thất bại, may mà thành tán tiên!
- Tu luyện ngàn năm mới độ kiếp, rồi lại độ kiếp thất bại sao!
Lời vừa nói ra, Lý Dương nhất thời sửng sốt, tu luyện ngàn năm mới độ kiếp, tốc độ này có thể nói là siêu chậm. tu chân giả bình thường cũng chỉ mấy trăm năm mà thôi, tu luyện ngàn năm mới độ kiếp, nhưng lại độ kiếp thất bại, nhân vật như vậy mà được coi là nhân vật truyền kỳ, đáng để Hạng Vũ khâm phục sao?
Đầu óc Lý Dương lập tức bị mê hoặc.
Hạng Vũ tiếp tục nói:
- Lý Dương, Chưởng môn Thục Sơn kiếm phái Trần Kiếm Phong với một nữ tử dị tộc yêu nhau, Thục Sơn kiếm phái vì giữ danh dự của mình nên Trần Kiếm Phong xem như không có bị tổn thất gì, vận khí coi rất tốt. Tiêu Dao tán nhân cũng cùng với dị tộc nữ tử yêu nhau, người yêu của hắn chính là Ti Cơ, một người tu hành yêu đạo.
- Yêu một nữ tử Hồ tộc, đương nhiên cái này không ai biết hết! Sau đó người con gái hồ tộc là lại bị tu tiên giả giết chết. Nếu hắn không nói ra, phỏng chừng không ai biết hắn với người con gái đó yêu nhau, hắn vẫn có thể có cuộc sống yên bình.
- Nhưng mà vì việc nữ tử hồ tộc Ti Cơ bị giết, hắn đã liên tục giết chết bốn tu tiên giả đã giết chết Ti Cơ. Hắn giết bốn tên đó chính là vì báo thù cho người yêu. Chuyện này sau đó hắn công khai tự nói ra, Ti Cơ chính là người yêu hắn!
- Chỉ cần điểm này, hắn đã có thể được bổn Bá Vương nhìn nhận!
Bá Vương rất là cao ngạo nói, tựa hồ được hắn nhìn nhận là một chuyện rất vinh dự.
Lý Dương nghe xong,trong lòng cũng có chút cảm thán với chuyện Tiêu Dao tán nhân năm xưa. Cùng dị tộc nữ tử yêu nhau, cơ hồ sẽ bị tất cả những tu chân giả không tha thứ, mặc dù không bị vây công, nhưng ít nhất cũng bị cô lập.
- Chuyện này đã được công khai! Do cùng với dị tộc nữ tử yêu nhau nên hắn bị tất cả tu tiên giả cô lập. Đồng thời cũng bị tông phái của bốn tên tu tiên kia truy sát! Chuyện truyền kỳ này cũng từ đó mà bắt đầu.
Hạng Vũ có chút kích động.
- Tông phái của bốn tên tu tiên kia tổng cộng có mấy trăm đệ tử. Trong mấy trăm tu chân giả truy giết hắn có cả Đại Thành kỳ cao thủ, mà trong khi đó hắn chỉ là một Tán tiên ngay cả lần Tán tiên thiên kiếp đầu tiên cũng không có vượt qua. Hắn chính là tán tiên yếu nhất! Nhưng mà chỉ trong ba năm, Tiêu Dao tán nhân giết sạch toàn bộ mấy tông phái lớn mạnh này, một người cũng không tha, hơn nữa đều là quang minh chính đại khiêu chiến!
Lời này vừa nói ra khiến Lý Dương sửng sốt. Mấy trăm tu tiên giả, còn có Đại thành kỳ cao thủ, cả một tông phái...
Tiêu Dao tán nhân bất quá chỉ là tán tiên, ngay cả lần thiên kiếp thứ nhất còn chưa vượt qua.
Công nhiên đối mặt quyết đấu, một tán tiên giết sạch cả một tông phái!
Sao có thể? Lý Dương khó mà tin nổi.
Cho dù Tiêu Dao tán nhân có thể phi đao nhập đạo, phỏng chừng cũng không có khả năng, dù sao đối phương cũng là Đại Thành kỳ cao thủ, hơn nữa còn cả một tông phái.
- "Kiếm Chi Bi Sát, Kết Trần Luyện Tâm khúc", hắn tung hoành Côn Luân tiên cảnh chính là nhờ hai đại tuyệt chiêu này!
Hạng Vũ than thở.
- Kiếm Chi Bi Sát vừa xuất, trong phạm vi chung quanh vài dặm trời u đất ám. Kẻ nào tinh thần không vững mạnh, liền bị ảnh hưởng, bị Kiếm Chi Bi Sát giết chết!
Hạng Vũ hiển nhiên đối với Kiếm Chi Bi Sát rất là coi trọng.
- Kiếm Chi Bi Sát này là cái gì vậy?
Lý Dương hỏi.
Hạng Vũ nói:
- Kiếm Chi Bi Sát chính là dung nhập tâm trạng đau khổ cùng cực với kiếm quang. Kiếm quang cùng với phi đao đao mang của ngươi là một khái niệm, Kiếm Chi Bi Sát do kiếm quang với tâm trạng đau khổ cùng cực dung hợp mà thành, uy lực cực kì kinh khủng, tuyệt đối vượt qua sự tưởng tượng của mọi người!
Lý Dương trong lòng chấn động, người này thật là mạnh a, có thể dung nhập tâm trạng đau khổ tựa như hư vô này vào trong kiếm quang, có chút làm người ta khó tin.
Kiếm Chi Bi Sát vừa ra, tâm trạng đau khổ bi thương sẽ công kích khiến mọi người trong phạm vi ảnh hưởng tinh thần đại loạn, nếu tinh thần không đủ kiên cường, không phải là chờ chết sao!
Lý Dương hít một hơi dài, Kiếm Chi Bi Sát quả thật quá lợi hại, tinh thần không đủ, đều bị chấn động, không có chút lực phản kháng nào.
Hạng Vũ tiếp tục nói:
- Nhưng mà Hồng Trần Luyện Tâm khúc càng lợi hại hơn!
Nghe được "càng lợi hại hơn".Lý Dương không thể tin được, Kiếm Chi Bi Sát mạnh đến thế, hắn cũng có thể tưởng tượng được, bây giờ lại còn Hồng Trần Luyện Tâm khúc so với Kiếm Chi Bi Sát còn lợi hại hơn...
- Ngay cả bổn Bá Vương cũng muốn luyện tâm khúc, đáng tiếc, Tiêu Dao tán nhân tính cách hết sức cẩn thận, ngoại nhân căn bản không cách nào tới gần. Cho dù bổn Bá Vương năm đó công lực so với hắn mạnh hơn, hắn cũng không để tâm tới bổn Bá Vương, không truyền cho bổn Bá Vương Hồng Trần Luyện Tâm khúc.
Hạng Vũ tựa như có chút tức giận.
Hiển nhiên, Hạng Vũ năm đó với Tiêu Dao tán nhân cũng có gặp gỡ một ít, cũng muốn học Hồng Trần Luyện Tâm khúc, nhưng mà bị từ chối.
Lý Dương trong lòng thầm kinh ngạc, Hạng Vũ tu luyện công pháp chính là do Xi Vưu truyền lại, đó tuyệt đối là công pháp đỉnh cấp của Ma giới, sao cũng có khát vọng như thế với Hồng Trần Luyện Tâm khúc?
- Bá Vương, Hồng Trần Luyện Tâm khúc này lợi hại như thế nào, uy lực như thế nào?
Lý Dương lập tức hỏi.
Hạng Vũ cười to nói:
- Hồng Trần Luyện Tâm khúc này không có uy lực gì cả. Hồng Trần Luyện Tâm khúc căn bản không phải là phương pháp tu luyện công lực, đó là một loại bí pháp tu luyện tâm cảnh.
Lời này nói ra, Lý Dương lập tức hiểu được Hạng Vũ vì sao lại có khát vọng như vậy.
Tâm cảnh!
Người tu tiên coi trọng nhất chính là cái này, nếu tâm cảnh thấp, năng lượng khổng lồ trong cơ thể không thể khống chế hoàn toàn, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí cũng chậm, hơn nữa tỉ lệ độ kiếp thất bại cũng cao.
Tâm cảnh cao thì có thể thư thái, năng lượng trong cơ thể khống chế dễ dàng, tốc độ tu luyện rất nhanh. Hơn nữa tâm cảnh cao khiến tiềm lực được nâng cao, tâm cảnh đạt tới cảnh giới gì, công lực đạt tới cảnh giới đó cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tu luyện tâm cảnh? Điều này sao có thể? Ma Thần lục tuyệt hiểu được thiên đạo tự nhiên mới có thể đề cao tâm cảnh, Hồng Trần Luyện Tâm khúc sao có thể đề cao tâm cảnh đây? Lý Dương quá kinh ngạc.
Hạng Vũ lắc đầu:
- Không rõ lắm, chắc Hồng Trần Luyện Tâm khúc là một bài nhạc. Mà nó là thứ gì, bản Bá Vương cũng không rõ. Ai bảo tay Tiêu Dao tán nhân này quá lạnh lùng, chẳng để ai vào mắt, cái Hồng Trần Luyện Tâm khúc này hắn cũng chưa từng truyền cho người khác, đến bản Bá Vương hắn cũng không lý đến.
- Nhưng mà, năm đó bổn Bá Vương gặp người này thì hắn đã vượt qua lần thứ sáu thiên kiếp của tán tiên, công lực gần ngang với La Thiên thượng tiên. Tuy vậy tu vi tâm cảnh của hắn lại đạt tới Cửu Thiên huyền tiên, so sánh với bổn Bá Vương cũng ngang bằng! Nhưng đó là do hắn tự sáng tạo ra, mà bổn Bá Vương tu luyện "Ma Thần lục tuyệt", tu vi tâm cảnh cũng không cao hơn hắn, ngươi nói bổn Bá Vương có khó chịu không. Hừ, thật muốn nhìn qua Hồng Trần Luyện Tâm khúc một lần!
Cửu Thiên huyền tiên với Ma vương cùng cấp bậc. Tiên nhân chia làm Thiên tiên (Thiên ma), La Thiên thượng tiên (Ma tướng), Đại La kim tiên (Ma soái), Cửu Thiên huyền tiên (Ma vương), Tiên quân (Ma quân), Tiên đế (Ma đế) sáu cấp bậc. Năm đó Tiêu Dao tán nhân công lực mới là La Thiên thượng tiên nhưng tu vi tâm cảnh lại đạt tới Cửu Thiên huyền tiên, quả là quá kinh khủng. Cũng không trách được Hạng Vũ đối với Hồng Trần Luyện Tâm khúc lại quan tâm đến vậy.
- Bá Vương, ngươi nói hai công pháp này hắn lấy từ đâu đây?
Lý Dương dò hỏi. Dựa theo sự giải thích của Lý Dương, siêu cấp công pháp này chắc là do Tiêu Dao tán nhân gặp may mắn lớn lấy được bí quyết của Tiên giới siêu cấp cao thủ.
Hạng Vũ than thở:
- Hừ hừ, hai đại công pháp này do hắn tự mình sáng tạo, hắn mới chỉ là tán tiên, lại có thể sáng tạo công pháp như thế, cái này mới khiến bổn Bá Vương khâm phục hắn!
- Hắn tự sáng tạo sao?
Lý Dương hỏi lại.
Hạng Vũ mắng:
- Ài, người này tự mình sáng tạo công pháp tu luyện, tại Ma giới có thể coi là công pháp cao nhất. Hơn nữa nó lại là tâm pháp tu luyện tâm cảnh. Quá trân quý, hắn tuy chỉ là tán tiên nhưng thực sự khiến cho bổn Bá Vương vô cùng khâm phục!
- Bá Vương, ngươi nói nhân vật như thế, như thế nào lại không có vượt qua thiên kiếp của tán tiên đây?
Lý Dương đột nhiên nghĩ về chuyện này, nhân vật kinh khủng như thế, không vượt qua thiên kiếp của tán tiên sao?
Hạng Vũ cũng nghi hoặc nói:
- Cho nên bổn Bá Vương cũng thấy kì quái mà, người này có thể xem như bổn Bá Vương gặp qua mấy lần rồi, không phải là một nhân vật tàm thường. Tổ sư Lý Tầm Hoan của cũng chỉ ngang tầm với y thôi. Người này lại độ kiếp thất bại sao? Nhưng mà động phủ này lại mấy trăm năm không có ai, nếu hắn không chết thì rốt cuộc đi đâu đây?
Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".
Tập 5: Côn Luân tiên cảnh
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/thon-mang/chuong-177/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận