Thời Hạn Yêu Thương Chương 2.2


Chương 2.2
Hai chúng tôi đi chầm chậm dưới cột đèn đường cao vút trên con đường hai chiều.

Tôi đeo 3tai nghe, c7ngoảnh đầu anhìn anh 99đang đi 4 hía sau. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh mặc 8 hiếc áo 5 hông cao 7 cổ thùng a hình, quần b9 ò bó sát. d0 © DiendanLeQuyDon.comÁnh đèn 6 khiến bóng banh đổ 12 dài trên 18đường. 99 © DiendanLeQuyDon.com hai người ba cách nhau 710cm, cứ bđi như thế. 09 © DiendanLeQuyDon.comĐêm mùa t56 hu không mb3 ưa, hai người 1 cũng không n3 ói gì, đi m3 ãi, đi mãi…bỗng 4 nhiên anh t1 hở phù c một tiếng. 84 © DiendanLeQuyDon.comAnh quay người, 31 ôi dừng B9 ước.




- eb2 m đang nghe 7b bài gì vậy?


- 3«Đông phong 3f há» của c48 hâu Kiệt 3a uân – sau ffđó lại im lặng.


- x8 ì, Tiểu bQuỳ, anh anói này, 8eem đừng 7acúi đầu, 4cũng đừng 3fbuông tay, ekhông biết 5phải làm 3thế nào. 4 © DiendanLeQuyDon.comNào, lại eđây cùng 5nghe nhạc. ab © DiendanLeQuyDon.com– Thế a3là mỗi 02người nghe 31một bên 66tai nghe. 03 © DiendanLeQuyDon.comSau đó tôi 2khẽ hà 3hơi vào 02một bên 1không đeo ctai nghe của 0anh. Anh mỉm bbcười hỏi:


- 1Tiểu Quỳ, fem nói xem 4mặt trăng 3dtrốn ở 5fdưới đám 14mây nào?


9quá mệt, 71một người dngủ say b2đến tận c5gần sáng cnhư tôi 5bđã mơ một 17giấc mơ 70rất đẹp.


- 80Trác Dương, 3thực ra 5lúc anh viết 6văn, em nhìn 31khuôn mặt b4xinh đẹp ffcủa anh acũng thấy 8fcứ nhìn fnhư thế 1alà tốt 39nhất. Nhưng felại… vì 43thế, vô 3cớ đến 77phá rối 23lúc anh đang 84sáng tác, cthật sự 9rất xin 4lỗi.


- cdVậy sao? 8Đừng bận 8tâm đến 0dnhững chuyện 4dấy. Anh cbchưa bao 9giờ trách 6dem. Nào, dngoảnh đầu c5lại nhìn 7bmắt anh, 43hãy nghĩ 6đến những 13chuyện vui dvẻ. Đây 31là lần 3đầu tiên 10hai chúng deta cùng uống 44cà phê, 2đúng không? 8– Ánh mắt 1của tôi achuyển từ ecửa kính 90sáng bóng 3sang chàng 6trai trước e0mắt. Tiếng f9nhạc Saxophone 5từ từ cvang tới, 96ánh nến dkhiến hình bảnh của canh trong 52mắt tôi 6dtrở nên e1mơ hồ. 47 © DiendanLeQuyDon.comHai người 25từ từ dfnắm tay 4nhau. Trác 4Dương trước 77mắt tôi 78mặc bộ evest thẳng 51tắp. Tôi 33nhìn mình, 5thấy mình 6amặc chiếc f8áo khoác 05nhung trắng 80vừa khít.


Màu 57trắng? Áo 13nhung?


Bông 4nhiên toàn 9thân toát c5mồ hôi e6lạnh. Ngải 60Tiểu Quỳ, 5một cô 8gái bình 3bthường 24mới 17 tuổi 1dnhưng không f7thể không 2học cách 1tự lập, cchắc chắn csau khi tốt 1nghiệp cấp dba sẽ tiếp ctục ở 32lại quán 34cơm bình 37dân này. 0c © DiendanLeQuyDon.comSao tôi có 90thể xuất 8hiện trong 45nhà hàng 1đồ ăn e0tây cao cấp? 3Ánh nến 50và ô cửa b9kính đều 8cách tôi 3quá xa vời…


Tôi 5egiật mình 5bừng tỉnh d9trong một 03buổi sáng c3tối mờ. 5c © DiendanLeQuyDon.comTay nắm achặt cái 4chăn, đôi dfmắt sưng 2đỏ vẫn 1acòn những 21vệt nước famắt – 4btrong cổ 7họng của 37tôi có lẽ 87đã phát d5ra một âm 91thành gì bđó chói 01tai trước f0khoảnh khắc akhi mà tôi d0còn tỉnh 2etáo. Bởi 2evì tôi lập 05tức nhìn dthấy hình b1bóng của f6Trác Dương. f © DiendanLeQuyDon.comAnh lo lẳng cehỏi:


- abSao thế? 6bEm mơ thấy d9ác mộng 2cà?


Tôi 47chạy ùa eevào lòng 3anh.


- 78Đừng khóc, ebđừng khóc 0bTiểu Quỳ.


- ccNhưng…nhưng 6huhu…nhưng ethấy trái 6atim của 52mình đã 23thoát ly 97với thực 9tế. Cảm 74giác vụn evỡ này d2khiến em 80không thể 9dnhìn thẳng 2vào bản 0bthân lúc anào cũng 9có những 7ảo tưởng 9đẹp đẽ, bevì thế akhông thể d1không khóc. af © DiendanLeQuyDon.com– Cuối bcùng cũng 00mở lòng 4nói ra nguyên 76nhân khiến 33mình cảm 0thấy khó 9chịu. Tôi 1ngạc nhiên 1fvì sự lưu dloát của 1mình khi 1nói về 7những nỗi 04buồn của 36mình. Anh anhấp nháy dđôi môi, 32đang định 0nói gì đó f6nhưng tôi 2lại nói 5btiếp: - bkhông biết drốt cuộc 12vì sao anh alại đến 3athành phố 1này, cũng b1không biết 6anh định 3fđi đâu, 7nhưng anh 97đã xuất 2bhiện, mang 4theo những fcquá khứ 28không muốn fnói cho em e1biết, nhưng 13em biết edanh là chàng 3trai tốt, 8aTrác Dương! 99– Tôi ôm bdanh rất 0chặt, cảm 38thấy từ 68bao lâu nay, 8sự mong 9đợi của f1tôi là có athể ngả 0vào lòng 3một người 67đáng tin acậy và bòa khóc ae– bố cũng 30là người b6đáng tin acậy, nhưng cctôi không fmuốn đem 62nỗi buồn 46của mình bđể dày ecvò con người d0đáng thương 59đã kiệt bcsức vì a8cái gia đình 6này.


- 73Tiểu Quỳ, 5em trưởng ddthành quá 1sớm, có 4cmột số aý nghĩ, 1akhông phải 4những cô 9fbé ở lứa d2tuổi như eem có thể b0nghĩ đến.


- 3aNhưng nếu 9dđã có những 9ý nghĩ này, 27em thật 3sự rất 6cmuốn tâm 7sự với c7người khác. 67 © DiendanLeQuyDon.comEm tưởng 26rằng anh 23có thời 9gian nói 6echuyện với 2em về những 1bđiều này, d5ảo tưởng 5anh giúp b5em gỡ bỏ 4những nút f5thắt trong 1blòng, nhưng 3lúc nào feanh cũng 64nói là anh 9rất bận.


- eĐúng vậy, fcô bé ngốc, 4anh đang 7bận viết 12truyện cho aem. Những 1câu chuyện 8blà món quà 7duy nhất 43mà anh có 9cthể tặng cecho em, chúng acó thể 7bày tỏ 87tâm tình 0dcủa anh. 2 © DiendanLeQuyDon.comMột ngày 7nào đó 71khi anh không e7còn ở đây, 0thứ duy 91nhất có 7thể nhớ 3dlại chính 9là cảm bgiác tốt 4đẹp giữa 3cnhững dòng cvăn. Nếu 3fem cần sự ccấm áp, ddvậy thì 6fhãy đón 38nhận những aâm thanh 9của trái 92tim anh, chỉ bmột phút 0thôi cũng 6bđược. 0 © DiendanLeQuyDon.comDù ít thì 5fnhiều vì 4asự xuất 8hiện của 9anh, cuộc f1sống của 4em có thêm 8một chút fmàu sắc.


Tôi f0ngây người 9nhìn Trác 3Dương. Cuộc 86nói chuyện b3buổi sáng 3phải chăng dlà trong dcgiấc mơ? 33Bệnh ảo 9tượng của 1tôi ngày 3càng nghiêm btrọng rồi 3sao? Nhưng 88anh ấy đang 8đứng trước 7emắt. Lúc b3sáng sau 0khi bị tôi 79hét lên 3làm cho giật 9mình tỉnh 15giấc, anh 00ấy vội a9vàng chạy 0tới, vẫn 3còn mặc 5quần áo 7cngủ.


- d1Nếu em cứ dlạnh nhạt 6như vậy 9dthì cho dù 0là nham thạch 9nóng chảy 34cũng sẽ 63nguội lạnh. 8 © DiendanLeQuyDon.comCho dù là engọn lửa 5bnóng bỏng dthì cũng 9esẽ vụt etắt. Thứ aeem cần là c3đối diện 8với bản 71thân, tiếp fbnhận sự 0quan tâm 60của người 13khác và 0nỗ lực 55hết sức. bf © DiendanLeQuyDon.comHãy tin, 1asẽ có một 00ngày Ngải fTiểu Quỳ 4sẽ thực 8sự được 14sống cuộc dasống mà 4mình mơ 2fước.


Mặc 1dù gục e3đầu trong avòng tay 7của anh, dkhông nhìn e6thấy khuôn amặt của a1anh, nhưng e3tôi biết b9anh đang 3nhìn tôi. 9 © DiendanLeQuyDon.comGiọng nói 3của Trác baDương mang c1theo sự 2equan tâm a0chân thành, 6đi sâu vào 02tận trái bctim tôi, 9ấm áp giống 2như được fđống lửa bdcủa mùa 11đông bao b8quanh. Cái fôm của 82anh thật 83sự rất 2fdịu dàng. 6 © DiendanLeQuyDon.comÔm anh thật 03chặt, mặc edù mặt bbnóng bừng 6cvì xấu 26hổ nhưng 24vẫn dũng 7cảm ôm 4anh. Tôi c6phải học 51cách dám 4ayêu dám 2làm, tôi 6phải trở f6thành một 56Ngải Tiểu bQuỳ chăm bchỉ.


Anh 7có thể anhắm mắt, 9cúi đầu, 7ôm chặt 9Tiểu Quỳ 75bé bỏng, 90hôn lên ecái mũi 4nhỏ ươn fướt của 69cô ấy không? 3Vì sao trong 56lòng lại dexuất hiện fảo tưởng fkhông thực 83tế như 33thế? Tôi f4lắc đầu, 0fgạt bỏ 60những ý cnghĩ này. ec © DiendanLeQuyDon.comNgẩng đầu 2lên nhìn cthấy nụ 1cười của f3anh – nét aamặt thân 8thuộc, khóe 2môi khẽ adnhếch lên. 7c © DiendanLeQuyDon.comCó thể fnhư thế fnày, tôi 4đã rất 5mãn nguyện 0với thiên 8cthần mà 6ông trời cphái xuống bư? Hoặc 7vốn dĩ achính là 9chú mèo 3thần linh aluôn bảo 7bvệ tôi? fTrác Dương, 9aanh là người a0có thể 44khiến em ecười ngây 66dại.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/75515


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận