Thợ Săn Trong Chiều Tối Chương 4

Chương 4
Núi Ma Cà Rồng

Các phòng và đường hầm trong Núi Ma-cà-rồng huyên náo hẳn lên – ông hoàng Mika Ver Leth vừa trở về sau năm năm vắng mặt, với tin đồn là ông ta đã có được tin tức về Chúa tể Ma-cà-chớp. Tin đồn đến tai tôi khi tôi đang nằm nghỉ trong phòng. Ngay lập tức, tôi mặc quần áo, vội vã tới Cung Ông Hoàng trên đỉnh núi, kiểm tra có đúng thật không.

Khi tôi tới, Mika đang nói chuyện với ông Crepsley và ông hoàng già Paris. Chung quanh họ là những tướng quân đang sôi nổi chờ nghe tin tức. Mika mặc toàn màu đen như thói quen cố hữu của ông ta, đôi mắt diều hâu dường như u ám khắc nghiệt hơn bao giờ hết. Thấy tôi đang chen vào, ông ta đưa bàn tay đeo găng lên chào. Tôi đứng nghiêm chào lại. Mika thoáng nhếch mép cười, hỏi:



- Nhiệm vụ mới ổn chứ, ông hoàng? 

- Không tệ lắm.

Tôi trả lời rồi quan sát, tìm dấu vết thương tích của ông ta (nhiều ma cà rồng trở lại với nhựng vết thẹo từ mặt trận). Nhưng dù vẻ rất mệt mỏi, nhưng trông ông ta không có thương tích nào. Tôi hỏi:

- Vụ Chúa tể Ma-cà-chớp sao rồi? Theo lời bàn tán thì ngài đã biết hắn ở đâu. 

Ông nhăn mặt:

- Phải chi biết được! 

Rồi nhìn quanh ông ta nói:

- Chúng ta tập họp lại được chứ. Tôi có tin tức, nhưng nên nói chung với tất cả thì hơn. 

Tất cả ma-cà-rồng hiện diện đều trở lại chỗ ngồi. Mika ngồi lên ngai, thở dài sung sướng:

- Trở về đây mới thoải mái làm sao. Ngài Seba có giữ gìn quan tài của tôi đàng hoàng không?

Quên khuấy địa vị của mình, một tướng quân hét toáng lên: 

- Quan tài của ngài không ăn nhập gì tới ma-cà-chớp. Tin tức về Chúa tể của chúng thế nào?

Vuốt mái tóc đen bóng, Mika nói: 

- Trước hết tôi nói thẳng: tôi không biết hắn ở đâu. 

Tiếng rên rẩm lan khắp phòng. Mika tiếp:

- Nhưng tôi có tin tức về hắn. Trước khi bắt đầu, tôi muốn hỏi các vị biết gì về đám tân binh mới nhất của ma-cà-chớp chưa? 

Tất cả im lặng. Mika nói:

- Từ khi bắt đầu cuốc chiến chúng đã truyền máu cho nhiều người hơn bình thường, để tăng quân số. 

Ông hoàng già Paris lèm bèm:

- Tin này xưa rồi. Trên thế giới, ma-cà-chớp ít hơn ma-cà-rồng nhiều. Chuyện này không đáng lo, chúng ta vẫn đông hơn chúng rất nhiều.

- Đúng. Nhưng bây giờ chúng sử dụng cả những người không được truyền máu. Chúng gọi đám này là “Ma mới”. Rõ ràng danh nghĩa Chúa tể Ma-cà-chớp tự nổi trội với cái tên trước đã. Giống như hắn, đám người này học qui luật đời sống và chiến tranh của ma-cà-chớp trước khi được truyền máu. Hắn dự định thiết lập một đội quân người để hỗ trợ ma-cà-chớp.

- Chúng ta có thể hòa giải với con người.

Một tướng quân la lớn. Những tiếng kêu la đồng ý theo ông ta. Mika lên tiếng:

- Như thường lệ. Nhưng chúng ta cũng cần phải e ngại những ma mới này. Thiếu khả năng của ma-cà-chớp, nhưng họ được huấn luyện chiến đấu giống như chúng. Hơn nữa, họ không được truyền máu, nên không phải tuân thủ luật lệ khắt khe của ma-cà-chớp. Họ không bị ràng buộc vì danh dự khi không nói sự thật. Họ không phải
theo các cổ tục… và không phải tự giới hạn vũ khí trong cuộc đánh giáp lá cà. 

Tiếng càu nhàu giận dữ lan khắp phòng. Ông hoàng Paris bàng hoàng hỏi:

- Ma-cà-chớp sử dụng súng đạn sao? 

Luật lệ của ma-cà-chớp thậm chí còn nghiêm ngặt hơn cả ma-cà-rồng trong vấn đề liên quan tới vũ khí. Chúng tôi còn có thể sử dụng boomerang hoặc giáo, nhưng đa số ma-cà-chớp không đụng tay đến những vũ khí đó. 

Mika trả lời: 

- Ma mới không phải là ma-cà-chớp. Không lý do nào để ngăn cản những kẻ chưa hề được truyền máu sử dụng súng đạn. Theo tôi, không phải tất cả chỉ huy của chúng chấp thuận nhưng dưới lệnh của Chúa tể, chúng phải tuân theo. Nhưng vấn đề ma mới hãy bàn tới trong một đêm khác. Tôi chỉ nói về chúng là vì điều này rất thích hợp với những gì tôi đã phát hiện về Chúa tể của chúng. Một ma-cà-chớp thà chết trong đau đớn chứ không phản bội thị tộc, nhưng ma mới không cứng cỏi được như vậy. Mấy tháng trước tôi bắt được một tên ma mới, moi từ nó được một số chi tiết đáng quan tâm. Điều quan trọng nhất: Chúa tể ma-cà-chớp không có bản doanh. Hắn chu du khắp nơi với một nhóm nhỏ vệ sĩ, tới những đơn vị chiến đấu, khích lệ tinh thần.

Tin này làm các tướng quân phấn chấn hẳn – Nếu Chúa tể Ma-cà-chớp luôn lưu động với một nhóm bảo vệ nhỏ, hắn càng dễ bị tấn công. Ông Crepsley hỏi:

- Tên ma mới này có biết Chúa tể Ma-cà-chớp đang ở đâu không?

- Không. Nó đã từng gặp, nhưng đó là từ hơn một năm trước.

Chỉ đám tùy tùng mới biết lịch du hành của hắn. 

- Nó còn cho ông biết thêm về điều gì nữa không?

- Có. Chúa tể của chúng chưa được truyền máu và dù hắn rất nỗ lực, tinh thần binh sĩ rất thấp. Tổn thất của ma-cà-chớp thì cao, và nhiều tên không tin chúng sẽ thắng trong cuộc chiến này. Đã có những lời nói về một bản hòa ước – kể cả đầu hàng.

Tiếng hoan hô nổi lên rầm rầm. Quá phấn khởi vì từ mấy lời nói sau cùng của ông hoàng Mika, một số tướng quân ào tới nâng bổng ông ta lên, kiệu ra khỏi phòng. Tiếng ca hát, la thét vang lên khi họ tiến xuống phía dưới, nơi có những thùng bia va rượu nho. Những tướng quân còn đủ sáng suốt nhìn ông hoàng Paris chờ đợi. Ông hoàng già mỉm cười:

- Đi thôi. Để Mika và đám bạn đang quá phấn khích của ông ấy uống một mình là không được lịch sự lắm. 

Các tướng quân còn lại vỗ tay tán thưởng, hấp tấp ra khỏi phòng, chỉ còn lại vài gã phục vụ, tôi, ông Crepsley và ông hoàng già Paris.

Ông Crepsley càu nhàu: 

- Rõ ngốc. Nếu thật sự ma-cà-chớp tính chuyện đầu hàng, chúng ta phải thúc ép chúng mạnh hơn nữa, không nên phí thì giờ như thế này.

Ông hoàng già ngắt lời:

- Larten, đi theo họ đi, kiếm thùng bia lớn nhất mà uống cho đã.

Ông Crepsley há hốc mồm, lom lom nhìn ông hoàng già, kêu lên: 

- Paris!

- Hãy đi và hãy thoải mái. Hãy nhớ: không say không về!

- Nhưng…

- Lệnh đó, Larten.

Trông ông Larten như đang nuốt một con lươn sống. Ông là người chưa từng biết tuân lệnh thượng cấp, vì vậy, ông đánh hai gót chân vào nhau, lúng búng:

- Rõ, thưa ngài. 

Tôi phì cười:

- Mình chưa bao giờ thấy một ông Crepsley say xỉn. Trông ông ta như thế nào ta? 

- Như… loài người thường nói sao nhỉ? À, như con khỉ đột lên cơn nhức đầu.

Ông hoàng già vừa ho sặc sụa trong bàn tay (gần đây ông lão thường bị ho) rồi cười nói tiếp:

- Nhưng sẽ làm cho anh ta thoải mái. Đôi khi Larten quá nghiêm túc trong cuộc sống.

Tôi hỏi: 

- Ngài cùng đi chứ ạ? 

- Một cốc bia sẽ kết thúc đời ta. Thà ta tận dụng lúc này nằm vào quan tài phía sau cung, đánh một giấc suốt ngày. 

- Nếu ngài muốn, cháu sẽ ở lại bên ngài. 

- Không. Cứ vui vẻ đi đi. Ta không sao đâu.

- Vâng.

Tôi nhảy xuống ngai, phóng ra cửa.

- Darren. Ông gọi giật tôi lại, bảo: 

- Một lượng cồn quá mức sẽ có hại cho cả trẻ lẫn già. Nếu khôn ngoan, cháu chỉ nên uống vừa phải thôi. 

- Ngài còn nhớ những gì đã nói với cháu từ mấy năm trước về sự khôn ngoan không?

- Cái gì?

- Ngài đã bảo: cách duy nhất để khôn ngoan là phải trải nghiệm. 

Nháy mắt, tôi chạy ra khỏi phòng, rồi mau chóng chia xẻ thùng bia với ma-cà-rồng tóc vàng khè, mặt khó đăm đăm. Càng về khuya, ông Crepsley càng hồ hởi. Sáng bạch, ông mới lảo đảo vừa chui vào quan tài, vừa cất tiếng hát vang.

Nguồn: truyen8.mobi/t111149-tho-san-trong-chieu-toi-chuong-4.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận