Thanh Quan Chương 834: Phong vân ký sự. (1)

   

    Chương 834: Phong vân ký sự. (1)

    Dương Ngọc Điền lại nhìn hắn, lắc đầu nói:

    - Không thểquay về, không thểquay về được. Ngọc Hải à, những năm qua cu ở kinh thành, cái gì nên ăn cũng đã ăn, cái gì nên uống cũng đã uống, trong nhà đối với cu cũng không có yêu cầu quá lớn, có phải không?

    Trái tim Dương Ngọc Hải bất chợt nhảy loạn, không biết những lời này của Dương Ngọc Điền là có ý gì, chỉcó thểngây người không nói lời nào.

    Dương Ngọc Điền tiếp tục nói:

    - Mấy năm qua, cu đểý một tiểu minh tinh, người ta không muốn đi theo cu, cu liền tìm người bắt họ, sau đó đưa người ta lên thuyền, đưa đến nước khác đúng không? Mấy năm sau, cu lại đểý một mảnh đất, muốn trùng tu mộ phần cho đại bá mà đánh gãy chân chủ nhà, có phải không? Thử nhìn xem, những năm qua có bao nhiêu chuyện, Ngọc Hải à, trong nhà cũng đã gánh cho cu không ít chuyện.



    Lôi chuyện cũ! Cái này gọi là lôi chuyện cũ! Hai chân Dương Ngọc Hải bất giác đan vào nhau, nhưng vn không ngừng run rẩy. Hắn cúi đầu không nói lời nào, bởi vì hắn đã cảm thấy một số chuyện.

    Dương Ngọc Điền vừa vỗ vai Dương Ngọc Hải, vừa thấp giọng nói:

    - Được rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều nữa, thời gian này cu cứở đây, muốn vui đùa tôi sẽ nghĩcách, muốn nữnhân đểtôi kêu Ngọc Tân chuẩn bịcho cu, nhất định đừng ra ngoài nữa, cái gì nên tn hưởng thì cứtn hưởng. xem chương mới tại tunghoanh(.)com

    Những lời cuối cùng này quảthực là nói với một người chết, Dương Ngọc Hải vô cùng lo sợ, đột nhiên quỳ gối trước mặt Dương Ngọc Điền, nước mắt từ từ chảy xuống, lớn tiếng khóc lóc:

    - Đại ca, đại ca, anh không thểvứt bỏ em như vy, anh không thểlàm như vy, những năm qua em đã kéo không ít tiền về nhà, không có công lao cũng có khổ lao, tha cho em đi, em sẽ ra nước ngoài, em sẽ không tạo thêm gánh nặng cho gia đình nữa!

    Dương Ngọc Điền lắc đầu nói:

    - Muộn rồi, em không nên trở về. Nếu đã trở về, vy em không được đi nữa.

    Vừa nói, hắn từ từ cúi người xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt đầy nước mắt của Dương Ngọc Hải, hạgiọng nói:

    - Sức khỏe của gia gia không tốt lắm.

    Dương Ngọc Hải vừa nghe lời này, nhất thời co quắp ngã xuống đất. Những lời này của Dương Ngọc Điền nói rõ cho Dương Ngọc Hải, lão gia tử sẽ không sống được bao lâu nữa, Dương hệ đã bắt đầu hành động, lần này tất nhiên sẽ là hành động lôi đình, ít nhất phải đểcho đối thủ cần mười năm nghỉngơi lấy lại sức. Cho nên, lúc này không cho phép bất cứsai lầm nào, thm chí ngay cảloại chuyện nhỏ nhặt của Dương Ngọc Hải cũng sẽ không bỏ qua, chuyện quan hệ đến sinh tử tồn vong của phe phái, Dương gia không cho phép có con cháu của gia tộc bịtreo tên ở bộ công an vào lúc này.

    Dương Ngọc Hải nhất định phải trở thành vt hy sinh. Dương Ngọc Điền sở dĩđểcho Dương Ngọc Hải hưởng thụ mấy ngày qua, chính là chờcho hắn đi bước cờnày.

    - Yên tâm đi, lão tiểu, tôi nhất định sẽ chăm sóc thím tht tốt.

    Dương Ngọc Điền đứng lên rời đi, mặc cho Dương Ngọc Hải giống như bùn nhão quỳ ở đó.

    Mấy ngày qua Tần Mục làm việc không ngừng nghỉ, thời gian ở cùng Hàn Tuyết Lăng không có bao nhiêu. Sau khi Dương Ngọc Hải gặp chuyện không may, điện thoại của hắn cũng bn rộn hơn, có một số nhân vt có dụng ý khác muốn móc nối với hắn. Chuyện này nói ra cũng thú vị, nếu có người xảy ra chuyện, chỉhn mọi người đều tỏ vẻ không quen biết hắn, nhưng khi có người đắc đạo đề thăng, người mò đến tht sự không ít.

    Ngày thứhai Tần Mục theo lời hẹn của Trương Tử Bình, mời phó bộ trưởng phía bên Công thương ra ngoài. Trương Tử Bình tiết lộ cho Tần Mục một tin tức, vốn là phó bộ trưởng không muốn đi, nhưng hôm đó lại chủ động gọi cho Trương Tử Bình, nói muốn cùng hắn đàm lun chuyện của công ty Inte Hoa Hạ.

    Hắn có dụng ý khác như vy, Tần Mục cũng không có cách nào. Vốn tính toán chỉnh đốn Dương Ngọc Hải một trn, ai ngờlại làm ra động tĩnh lớn như vy, mặc dù kết quảtổng thểkhiến Tần Mục tương đối hài lòng, nhưng quá trình của nó lại có chút thức tỉnh Tần Mục. Dùng người khác làm thương cũng không khó, cái khó chính là làm cho cây thương đó có thểnghe lệnh của mình. Mấy ngày qua điện thoại của hắn không ngừng kêu lên, không phải do hai vịcục trưởng công an không giữmiệng?

    Nhưng kết cục này vn khiến Tần Mục cảm thấy thỏa mãn, chí ít nếu công ty Inte Hoa Hạsản xuất game online, phía bên công thương có thểhạđường dây, cũng không đến nỗi mắc kẹt giữa đường. Dĩnhiên, Trương Tử Bình cũng nhn ra ý tứcủa vịphó bộ trưởng này.

    Bữa tiệc chủ yếu là nội dung nói chuyện giữa Phó bộ trưởng và Trương Tử Bình, Tần Mục buồn bực ở bên cạnh, thỉnh thoảng góp vui mấy câu, nhưng lúc chia tay, phó bộ trưởng lại muốn lấy số điện thoại của Tần Mục, khiến Tần Mục hiểu rằng phó bộ trưởng chủ yếu muốn nhìn mặt mũi của hắn.

    Sau đó, Tần Mục lại nhn được lời mời của mấy khoa trưởng trong bộ, là đồng cấp hắn không thểkhông nểmặt. Hơn nữa công trình của lão Mã đã được phê chuẩn, tất cảgiấy tờđều đầy đủ, những việc còn lại và chuyện đàm phán với chủ nhân giao cho lão Mã. Tần Mục nhắc nhở hắn, nhất định phải chọn lựa giải pháp ôn hòa, không nên lấy danh tiếng của người này người kia đểdọa người. Về phần tài chính, có thểdựa theo giá trịthịtrường đểbồi thường, cao hơn một chút cũng được. Số tiền này đương nhiên là Tần Mục bỏ ra, chỉcần nắm trong tay chứng nhn bất động sản, có bỏ ra thêm chút ít cũng không có vấn đề. Nhưng số bất động sản này Tần Mục cũng không dám đểtên mình, hắn đang suy nghĩcó nên đểdưới tên Ngô Cúc hoặc Lưu Đan.

    Chuyện bên thành phố quy hoạch vn còn trong trạng thái giằng co, Tần Mục thường xuyên nghe thấy tin tức bên đó. Hắn không thểtham dự, nhưng có thểrút được một số bài học, học được một chút kinh nghiệm từ chuyện này.

    Chu Tiểu Mai phát ra tin tức xây dựng phân cảng không đến mấy ngày, phối hợp với động tác của nàng, Ngô Cúc cũng phát ra bản tuyên bố thanh minh chính thức với thành phố Cửu Giang, tỏ vẻ nếu như không thểthành lp trạm phát điện bằng sức nước, cung cấp điện độc lp cho khu xưởng mới, công ty sẽ chuẩn bịchọn lại địa điểm, không ở An gia thành phố Cửu Giang. Nhưng Ngô Cúc rất biết chọn lọc từ ngữ, ra sức tán thưởng phong cảnh tự nhiên.

    Từ Hồng Thanh và Phó Ngọc Bình lần lượt gọi điện cho Tần Mục, trong lời nói có phần kín đáo phê bình Tần Mục. Tần Mục chỉcó thểdùng miệng lưỡi nhà quan lấp liếm, nói rõ hắn chẳng qua làm trung gian giới thiệu, quy tắc của xí nghiệp nước ngoài không giống với Trung Quốc, tình huống cụ thểhắn cũng không tiện nhúng tay vào. Ai cũng biết đây là Tần Mục đang trút gin, nhưng không ai dám nói gì. Phía bên Cửu Giang, Dương Ngọc Điền cũng có chút khó chịu, mấy thường ủy liên hiệp trút gin lên đầu hắn, cho dù là thế lực lớn hơn, cũng có ít ngột ngạt. Trên có bí thư thịtrưởng thịủy, dưới có phó thịtrưởng thường vụ, cho dù Quách Tự Tại cảngày không nói một lời, nhưng mọi người đều biết rõ đó là người của Tần Mục. Dương Ngọc Điền bịba người kẹp ở giữa, buồn bực cũng không ít.

Nguồn: tunghoanh.com/thanh-quan/chuong-834-Cqqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận